Thiếu niên thời không (01) : Trân quý cơ duyên



Biên soạn: Tịnh Trúc
Dẫn chương trình: Thuần Tử

[ChanhKien.org]

Xin chào các em thiếu niên thân mến, chị là chị Thuần Tử, người bạn mới của các em, bắt đầu từ hôm nay, chị Thuần Tử sẽ cùng các em bước qua những năm tháng thanh xuân, cùng nhau đi tìm về nơi cố hương của tinh thần và tâm linh, cùng tìm kiếm ý nghĩa chân chính của đời người. Dưới đây chúng ta hãy cùng lắng nghe một câu chuyện nhé:

Câu chuyện sư tử đá mắt đỏ

Đó là câu chuyện từ rất xa xưa, ở một thôn trang nọ, người dân đạo đức đã trở nên rất bại hoại rồi, có thể nói là tệ đến không còn thuốc chữa nữa, do vậy ông Trời quyết định phải hủy đi thôn trang này. Vậy mà trong thôn này vẫn còn có một bà lão, trong thời loạn thế như vậy vẫn ngày ngày kiên trì thắp hương bái lạy trước tượng Phật, tu thân dưỡng đức. Không chỉ như vậy, bà lão lương thiện này còn rất sẵn lòng, vui vẻ giúp đỡ người khác, bất kể nhà hàng xóm láng giềng nào có việc, hễ có thể giúp được bà đều đi giúp. Thế mà những người được bà giúp lại còn làm hại bà, nhưng bà vẫn không hề từ bỏ bản tính lương thiện của mình. Do vậy ông Trời quyết định ban cho bà lão này một cơ duyên…

Một hôm, trong thôn xuất hiện một bà ăn mày, không những áo quần tả tơi mà toàn thân còn dơ dáy, bốc mùi ô uế, ai thấy bà đều phải bịt mũi tránh đường mà đi. Những kẻ vô lại trong thôn còn tay đấm chân đá người ăn mày, thậm chí đập nát cái bát xin cơm của bà. Bà ăn mày cứ thế bưng cái bát vỡ, loạng choạng bước đi xin ăn dọc đường, cuối cùng không thể chịu nổi nữa liền ngã xuống mê man. Bà lão chứng kiến cảnh này liền dìu người ăn mày vào nhà hết lòng chăm sóc. Lúc bà lão định đi lấy chút đồ ăn đem cho người ăn mày, thì xảy ra một chuyện kỳ diệu. Người ăn mày bỗng nhiên hiện hình Quan Âm Bồ Tát, váy áo trắng như tuyết, tướng mạo trang nghiêm, toả ánh hào quang rực rỡ. Thì ra người ăn mày này là do Quan Thế Âm Bồ Tát biến hóa thành. Bà lão vui mừng khôn xiết thành kính quỳ lạy Bồ Tát.

Quan Âm Bồ Tát nói với bà lão rằng: vì bà thiện lương nên muốn nói cho bà biết một thiên cơ, đại hồng thủy không lâu nữa sẽ nhấn chìm thôn trang này, khi nào mắt con sư tử đá ở cổng thôn biến thành màu đỏ thì chính là lúc đại hồng thủy sắp ập đến. Nói xong Quan Âm Bồ Tát liền biến mất.

Bà lão liền gấp rút chạy khắp thôn đem tin này nói cho người dân trong thôn, không ngờ hầu hết người trong thôn đều cười nhạo bà, và chẳng thèm để ý đến thông tin của bà. Những kẻ vô lại trong thôn thậm chí còn đùa cợt bà, vào ban đêm chúng bày ra trò đùa ác ý lấy thuốc nhuộm màu đỏ tô lên mắt con sư tử đá.

Hôm sau, bà lão phát hiện mắt con sư tử đá đã biến thành màu đỏ. Bà vô cùng hoảng sợ, hô hoán báo cho người dân trong thôn rằng hồng thủy sắp đến rồi, nhưng mấy kẻ vô lại kia lại còn cười ha hả nói với mọi người rằng do chúng dùng thuốc nhuộm bôi lên thôi. Nghe vậy, người trong thôn lại càng chẳng còn ai tin lời bà nữa. Không biết phải làm sao, bà lão đành một mình cô độc rời khỏi thôn. Không lâu sau, sấm sét vang dội, mưa lớn như trút xuống. Cả thôn trang đều bị nhấn chìm trong hồng thủy. Các thôn dân không tin lời bà lão đều bị hồng thủy nhấn chìm.

Bởi bà lão luôn ghi nhớ lời khuyến cáo của Quan Âm Bồ Tát, nhìn thấy mắt con sư tử đá biến thành đỏ liền lập tức rời khỏi thôn, không hề nghĩ rằng mắt sư tử đá đỏ là do bị nhuộm, tín ngưỡng kiên định vào Thần đã khiến bà có cơ duyên được cứu.

Các em thiếu niên thân mến, nghe xong câu chuyện trên, có phải các em cũng thấy thương tiếc cho những người không nghe lời khuyến cáo phải không? Nhưng các em có nghĩ rằng khi bản thân các em ở trong hoàn cảnh này, các em có nghe lời khuyến cáo của bà lão hay không, nắm lấy cơ duyên được cứu không? Khi học viên Pháp Luân Công nói với các em rằng: Chỉ cần thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, thì có thể bình an tránh được dịch bệnh, có thể có tương lai tốt đẹp. Cơ duyên thường là như thế, nó thường xuất hiện trước mặt chúng ta mà chúng ta không để ý đến, nó đều là công bằng với mỗi người, then chốt là chúng ta có thể phát hiện ra nó hay không? Có thể nắm lấy nó hay không? Có thể trân quý nó hay không? Nhìn tổng thể lịch sử của nhân loại, chúng ta không khó tìm thấy những câu chuyện đáng kinh ngạc giống như thế. Vì thế, chị thật lòng mong các em đừng để bản thân lỡ mất cơ duyên được cứu, giống như nhân vật chính trong câu chuyện dưới đây, trở thành một sinh mệnh may mắn bắt được cơ duyên.

Vịt con xấu xí trở thành thiên nga trắng

Nhân vật chính của câu chuyện này tên là Lâm Y Lực, là một bé gái người Trung Quốc lớn lên ở Mỹ. Khi Y Lực 6 tuổi đã mắc một loại bệnh lạ về da, toàn thân và mặt mọc đầy những nốt mụn đỏ lấm tấm, sau đó càng ngày càng nghiêm trọng, những nốt mụn này chảy ra máu và mủ, khi thay áo lót ra thường thấy loang lổ các vết máu. Hơn nữa 98% các loại thực phẩm thường ngày cô bé đều không thể ăn được, hễ ăn vào thì bệnh càng nghiêm trọng hơn. Cô bé chỉ có thể ăn đi ăn lại cơm trắng, rau xanh, thịt heo, táo… chừng mười mấy loại thực phẩm, đến cả bột yến mạch, bánh mì, đậu phụ cũng không thể ăn.

Mẹ của cô bé nói rằng: dù cho khuynh gia bại sản cũng phải trị khỏi bệnh cho con gái. Bất kể thuốc đắt đỏ bao nhiêu, chỉ cần nghe nói có hiệu quả, mẹ của cô bé đều đi mua; bất kể thuốc đắng bao nhiêu khó uống bao nhiêu, Y Lực bé nhỏ đều không chút do dự mà nuốt xuống. Nhưng bệnh về da của Y Lực vẫn không hề có chút chuyển biến nào. Có bác sĩ thậm chí đã nói với mẹ của Y Lực rằng: “Bệnh của con gái cô e rằng sẽ theo cô bé cả đời”. Cứ thế mấy năm trôi qua, Y Lực đáng thương chịu đựng sự giày vò của bệnh tật, thân thể càng ngày càng yếu, không chỉ sắc mặt trở nên vàng xanh, tay chân mềm yếu, run rẩy, hơn nữa còn khắp người chảy máu và mủ, khiến cô bé đau đớn khó chịu toàn thân, mà còn khiến các bạn học đều tránh né. Y Lực đau khổ tột cùng, thậm chí còn tuyệt vọng hét lên trong đau khổ: “Tại sao con lại thảm hại như vậy? Con thà chết đi cho xong!” Nghe thấy tiếng hét tuyệt vọng, thảm thương ấy, mẹ của Y Lực trong lòng đau như dao cắt, ôm ghì lấy cô bé, cùng ôm nhau khóc…. bố của Y Lực trong lòng cũng vô cùng đau khổ.

Chính vào lúc cả nhà Y Lực đang nước sôi lửa bỏng thì Y Lực và mẹ may mắn gặp được bộ môn tu luyện Pháp Luân Công. Một hôm, mẹ Y Lực đang ở trong phòng khách xem băng ghi hình dạy công của Pháp Luân Công do một người bạn gửi đến, âm nhạc mỹ diệu và động tác thanh thoát khiến Y Lực say sưa, cô bé nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi, động tác của công pháp này thật đẹp mắt”.

Mẹ cô bé hỏi: “Con có muốn luyện không?” – “Muốn ạ!” Thế mà không ai nghĩ rằng chính câu trả lời “Muốn ạ” này của Y Lực lại giúp cô “khổ tận cam lai”, đắc được cơ duyên hồi sinh!

Từ đó Y Lực và mẹ cùng nhau đọc «Chuyển Pháp Luân» (Cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp), luyện 5 bài công pháp của Pháp Luân Công, đồng thời dựa theo chuẩn tắc “Chân, Thiện, Nhẫn” trong sách để cải biến bản thân. Không biết tự lúc nào, Y Lực phát hiện tâm mình dần dần cởi mở trở lại, hiện tượng lở loét trên da của cô bé cũng đang có chuyển biến tốt. Sau 9 tháng tu luyện, bệnh viêm da của Lâm Y Lực đã hoàn toàn biến mất. Y Lực của ngày hôm nay đã trưởng thành, khí chất thanh cao, xinh đẹp, tự tin, là quản lý cho một cửa hàng kinh doanh đá quý ở Mỹ. Cảm kích ơn cứu mạng của Sư phụ Lý Hồng Chí, cô nói với mẹ: “Mẹ ơi, nếu như con không tu luyện Pháp Luân Công, con có lẽ không sống được đến ngày hôm nay, chính Pháp Luân Công đã cứu con! Sư phụ đã hồi sinh con!”

Pháp Luân Công còn được gọi là Pháp Luân Phật Pháp, do Đại sư Lý Hồng Chí sáng lập và công khai truyền ra tại Trường Xuân, Trung Quốc từ năm 1992. Theo thống kê chưa đầy đủ, hiện Pháp Luân Công đã nhận được hơn 3600 bằng khen, thư khen ngợi của các quốc gia trên khắp thế giới, phổ truyền rộng rãi toàn cầu trên 100 quốc gia và vùng lãnh thổ. Cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp – cuốn «Chuyển Pháp Luân» cũng được dịch ra 40 thứ tiếng và xuất bản công khai trên toàn thế giới. Vô số người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã được hưởng lợi ích cả thân lẫn tâm. Y Lực may mắn là một trong số đó, bởi vì cô đã nắm lấy cơ duyên này, vì thế cô đã hồi phục sức khỏe và được hạnh phúc. Ngày hôm nay, “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã trở thành nhận thức chung của những người có hiểu biết sâu sắc trên toàn thế giới.

Phần cuối của chương trình mời các em cùng thưởng thức bài hát «Cơ duyên», hy vọng qua câu chuyện hôm nay, các em hiểu được cần trân quý cơ duyên, hiểu được nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Phật Pháp, có cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc.

Bài hát: Cơ Duyên

Soạn lời: Đóa Đóa Liên

Sáng tác nhạc: Tinh Tấn

Ca sỹ: Như Thủy

在迷中 你沉沦很多
Zài mí zhōng nǐ chén lún hěn duō
在人中 你尝尽苦乐
Zài rén zhōng nǐ cháng jìn kǔ lè
在世中 为名利茫然奔波
Zài shì zhōng wéi míng lì máng rán bēn bō
在心中 总有种无名的忧愁
Zài xīn zhōng zǒng yǒu zhǒng wú míng de yōu chóu
你来了 来听我说
Nǐ lái le lái tīng wǒ shuō
你走了 你明白许多
Nǐ zǒu le nǐ míng bái xǔ duō
要救你 是我对神的承诺
Yào jiù nǐ shì wǒ duì shén de chéng nuò
你得救 是我最大的快乐
Nǐ dé jiù shì wǒ zuì dà de kuài lè
今生结缘你和我
Jīn shēng jié yuán nǐ hé wǒ
听真相明白几多
Tīng zhēn xiàng míng bái jǐ duō
世间荣华带不走
Shì jiān róng huá dài bú zǒu
同化“真善忍”大法才是来世的嘱托
Tóng huà “zhēn shàn rěn ”dà fǎ cái shì lái shì de zhǔ tuō

Tạm dịch:

Trong mê lạc, bạn trầm luân biết mấy

Trong thân người, bạn nếm đủ khổ vui

Trong nhân thế, vì danh lợi bôn ba lạc lối

Trong cõi lòng, luôn ôm buồn lo không tên

Bạn đến rồi, hãy lắng nghe tôi nói

Bạn đi rồi, bạn hiểu ra nhiều điều

Cần cứu bạn, là lời hứa của tôi với Thần

Bạn được cứu, là niềm vui lớn nhất của tôi

Đời này bạn và tôi kết duyên

Nghe chân tướng hiểu được bao nhiêu

Vinh hoa thế gian không mang theo được

Đồng hóa Đại Pháp “Chân Thiện Nhẫn” mới là phó thác khi đến thế gian.

Các em thiếu niên thân mến, chương trình «Thiếu niên thời không – Radio Chánh Kiến» của ngày hôm nay đến đây là hết, chúng ta sẽ gặp lại nhau vào chương trình tuần tới nhé.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/271683



Ngày đăng: 05-06-2023

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.