Nhân quả báo ứng: Đời trước bạo ngược, đời này tàn tật đoản mệnh



Tác giả: Đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[ChanhKien.org]

Vào triều Thanh có một người tên là Lý Khả Cửu. Anh này từng nói rằng bà nội anh là Vu Thị có thể nhớ được những sự việc của kiếp trước, khi bà anh mới sinh được ba ngày đã có thể mở miệng nói, lại còn kể với những người thân trong nhà về tình huống ở kiếp trước của mình.

Nguyên kiếp trước bà nội anh không phải là phụ nữ, mà là một người đàn ông, lại còn là một vị tiến sĩ mang họ Trần, vị tiến sĩ này từng làm huyện lệnh huyện Hồng Động tỉnh Sơn Tây. Chỉ tiếc là khi còn làm huyện lệnh ông ta thích dùng cực hình tra tấn người khác suốt đêm nên tuổi tác chưa bao nhiêu đã phải chịu báo ứng ngã ngựa chết. Khi chết rồi nguyên thần ông ta bị giải đến âm gian diện kiến Diêm Vương. Diêm Vương trách mắng ông ta rất nặng, và phạt phải đầu thai làm phụ nữ ở kiếp sau, phải chịu đủ thứ thống khổ ở nhân gian, chỉ có thể sống được 23 tuổi, chết rồi lại phải quay lại âm gian chờ nghe Diêm Vương xét xử.

Đời này khi Vu Thị được bảy, tám tuổi thì có một quan viên Sơn Đông họ Vương đi ngang qua nhà cô. Vu Thị vừa nhìn thấy ông đã kêu lớn: “Vương niên hữu, còn nhớ Trần mỗ ta không?” ‘Niên hữu’ là một cách gọi trong khoa cử thời xưa, những thí sinh thi đỗ tiến sĩ cùng năm thường xưng hô như thế.

Vị quan viên họ Vương bèn dừng lại hỏi thăm và trò chuyện với Vu Thị rất lâu, ông hỏi Vu Thị rất nhiều việc liên quan đến kiếp trước của cô là Trần huyện lệnh, tất cả đều được cô bé trả lời chuẩn xác. Vị quan viên họ Vương mới tin chắc rằng Vu Thị là Trần huyện lệnh đầu thai. Vương quan viên vốn biết Trần huyện lệnh lúc sinh thời vẽ rất đẹp, bèn bảo Vu Thị hãy vẽ một bức tranh hoa lan. Khi này Vu Thị đưa tay ra cho ông xem, mới biết tay Vu Thị bị tàn tật không cầm bút được. Hai người ôm nhau khóc lóc, than rằng báo ứng quả thật vô tình, kiếp trước từng thi đỗ tiến sĩ làm huyện lệnh, kiếp này lại đầu thai làm một bé gái tàn tật.

Mấy năm sau, trên mặt Vu Thị mọc lên một nốt ruồi to cỡ đồng tiền, và trên cổ cũng bắt đầu nổi cục bướu. Sau khi Vu Thị miễn cưỡng xuất giá, người chồng vì chê cô tàn tật xấu xí nên không thích cô, cô phải chịu rất nhiều đau khổ. Sau này, Vu Thị thật sự vào năm 23 tuổi bị băng huyết mà chết.

Xem xong câu chuyện nhân quả được ghi chép lại này, người ta quả thực phải cảm thán: Trần huyện lệnh thích dùng cực hình tra tấn người khác, kết quả cuối cùng không những chịu báo ứng nửa đời sau bị tổn thọ và mất bổng lộc, mà còn phải đầu thai làm bé gái tàn tật, lại mọc nốt ruồi, mọc bướu, phải chịu rất nhiều đau khổ, sau hết lại chết vì đoản mệnh. Xem ra đã là quan lại thì nhất định không thể dùng cực hình tra tấn người khác. Trần huyện lệnh chỉ bức hại những người bình thường mà còn chịu quả báo như vậy, thế thì ngày nay những kẻ bức hại những người tu luyện Pháp Luân Công rồi sẽ chịu ác báo ghê gớm đến mức nào! Chỉ nghĩ thôi cũng đã khiến người ta phát sợ.

(Nguồn tư liệu: Sách Tiểu Đậu Bằng của Tằng Diễn Đông triều Thanh)

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/60685



Ngày đăng: 27-03-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.