Ra khỏi chốn hồng trần (23)



Tác giả: Trương Diệc Khiết

[ChanhKien.org]

23. Xóa bỏ liên lụy

Trong hai cuộc hẹn đầu tiên, tôi luôn để ý đến sự có mặt của chồng, tôi không thể bỏ qua sự có mặt của anh ấy, khi tham gia vào các cuộc trò chuyện này, khiến tôi tiếp tục đối mặt với anh ấy suốt tám tiếng đồng hồ, nhà tôi không có ngày bình yên.

Có một ngày, tôi đột nhiên nhận ra, mình đang bị họ tấn công từ trong ra lẫn ngoài, đơn vị và gia đình đều công kích rất dữ dội, trong đơn vị vừa ngừng chiến thì về nhà lại tiếp tục khai chiến, không thể để cho họ tấn công mình suốt ngày đêm như vậy được. Tại sao lại như vậy, chính là do chồng tôi đã trở thành quân bài nằm trong tay họ. Họ dùng anh ấy đến để khống chế và ước thúc tôi, bức ép tôi. Điều này cũng đã trở thành nỗi đau đớn và áp lực nặng nề cho chồng tôi. Tôi cần phải xoay chuyển cục diện này.

Tôi nói với chủ nhiệm văn phòng: “Tu Pháp Luân Đại Pháp là tôi, không phải XXX, mong ông chuyển lời đến lãnh đạo bộ, đừng kéo anh ấy vào, mong lãnh đạo bộ đừng làm liên lụy đến người khác. Sau này ông tìm tôi nói chuyện nếu anh ấy có mặt tại đó, tôi sẽ từ chối nói chuyện, bất kể là ai…”

Lúc này họ mới thôi. Từ đó trở đi, khi lãnh đạo bộ tìm tôi nói chuyện chồng tôi không đến nữa, tuy nhiên chiến trường thay đổi, bức hại không ngừng leo thang.

Sau đó, cuộc nói chuyện giữa vị bộ trưởng nọ và tôi đã chuyển sang hình thức được ghi âm tại chỗ, có lẽ là để chuẩn bị cho xử lý bước tiếp theo, phó chủ nhiệm văn phòng và một số trưởng phòng ban đều có mặt tại buổi đối thoại, không phải ngẫu nhiên mà có rất nhiều người tham gia cuộc trò chuyện như vậy.

Việc đánh bài ngửa kiểu đá chọi với đá này, đã khiến tôi thấy rõ hậu quả là những chiếc mũ lớn có thể đều đã chụp lên tôi rồi. Tôi quyết không để lại một chút khoảng trống nào, không để họ có một chút chỗ trống cho sự mập mờ ba phải, tôi tiếp tục giải thích về vẻ đẹp của Chân Thiện Nhẫn từ nhiều góc độ, và sẽ là thất sách và sai lầm khi cấm tu luyện. Đầu tiên, tôi nói từ kinh nghiệm tu luyện của bản thân để thuyết phục họ; thứ hai, tôi đã nêu ra rất nhiều những ví dụ thực tế xác thực Đại Pháp đã giành được tình cảm của hàng trăm triệu người, việc cấm tu Đại Pháp sẽ làm mất đi lòng dân; thứ ba, tiếp tục giải thích rằng cơ sở để cấm Pháp Luân Công của chính phủ là sai thực tế, là tạo tin đồn, lừa dối và áp đặt với mọi người. Thứ tư, từ góc độ pháp luật tôi nhấn mạnh rằng việc tu luyện Đại Pháp phù hợp với hiến pháp của quốc gia, nói rõ tính hợp lý và hợp pháp của nó. Thứ năm, chỉ ra rằng việc Giang XX cấm Pháp Luân Công là phi pháp, là vô căn cứ: dùng cá nhân thay thế cho Đảng; sự vô lý của nền tư pháp Trung Quốc là: dùng Đảng thay thế pháp luật, dùng cá nhân thay thế pháp luật.

Vì có thính giả và một số người ghi âm nên tôi đã chú trọng vào nội dung hồng Pháp kể trên. Mặc dù ông ấy không ngừng ngăn cản lời trình bày của tôi, nhưng, tôi cố gắng hết sức nói cho ông ấy và các đồng nghiệp có mặt tại đây, cần hồng Pháp cho ông ấy, cần để cho sinh mệnh của họ hiểu được lý lẽ của việc đó, ông ấy có tiếp nhận hay không đều là sự lựa chọn của sinh mệnh, là cơ hội.

Những lời trình bày này chắc chắn đã động chạm đến nỗi đau của những vết lở loét và hủ bại nhất của họ, ông ấy vẫn giậm chân đập bàn, chỉ có thể nói loại người này đã mất hết lương tri, ông ấy cũng là đang lựa chọn.

Những lời trình bày và giảng chân tướng này đều đã trở thành tội danh của tôi, đồng thời đã bị ghi lại trong hồ sơ.

(Còn tiếp)

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/113432



Ngày đăng: 25-12-2024

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.