Luân hồi ký sự: Phá trừ an bài của cựu thế lực, thiện giải oan oán trong lịch sử
Tác giả: Hư Cực
[ChanhKien.org]
Những năm Trinh Quán triều vua Đường Thái Tông, Phàn Lê Huê sinh ra ở nước Tây Lương (Tây Đột Quyết) trong phủ tướng quân Phàn Hồng ở ải Hàn Giang. Mẫu thân sớm qua đời, Phàn Lê Huê lớn lên cùng với hai anh trai, ngay từ khi còn rất bé phụ thân đã định hôn nhân cho cô, hứa gả cô cho Tây Lương đại tướng quân Dương Phàm. Năm 12 tuổi Dương Phàm theo cha đến Phàn phủ làm khách, bị nha hoàn của Phàn phủ nhìn thấy, nha hoàn liền chạy đi báo cho tiểu chủ nhân. Phàn Lê Huê nấp sau bức bình phong nhìn thấy dáng vẻ xấu xí kỳ dị của Dương Phàm, nghĩ đến năm tháng sau này phải gả cho một người xấu xí như vậy đã hết sức không bằng lòng, nhưng Phàn Lê Huê không dám trái lệnh phụ thân, trong cơn nghẹn ngào cô đã chạy đến gốc cây sau vườn treo cổ tự tử. Đúng lúc ấy Lê Sơn Thánh Mẫu đang trong định, nhìn thấy tình cảnh trên liền dùng thần thông cứu Phàn Lê Huê lên núi và nhận làm đồ đệ, từ đó Phàn Lê Huê ở trong núi học nghệ suốt tám năm, nhờ chuyên tâm học nghệ mà đạt được công phu thâm hậu (học được các phép di sơn trấn hải, thượng thiên nhập địa, thần tiễn phi đao, nhiếp hồn linh, khổn tiên thằng v.v…). Một ngày nọ Lê Sơn Thánh Mẫu gọi đồ nhi đến và bảo cô xuống núi, Phàn Lê Huê e sau khi xuống núi phụ thân sẽ lại gả cô cho Dương Phàm nên không chịu xuống núi. Lê Sơn Thánh Mẫu bảo với Phàn Lê Huê rằng trượng phu của cô sau này không phải là Dương Phàm mà là Tiết Đinh San, con trai của đương kim đại nguyên soái Đại Đường Tiết Lễ (Tiết Nhân Quý). Cô sẽ gặp Tiết Đinh San trên chiến trường và tương lai sẽ phò tá thiên tử Đại Đường. Phàn Lê Huê tuân mệnh sư phụ, về sau thực sự đã gặp Tiết Đinh San trên chiến trường rồi sau đó quy thuận triều Đường, lập được nhiều công trạng hiển hách. Trải qua bao sóng gió, về sau Phàn Lê Huê phụng chỉ gia nhập phủ nguyên soái, thành hôn với Tiết Đinh San.
Trong thời kỳ này người Tây Đột Quyết chưa bao giờ từ bỏ ý định xâm chiếm Đại Đường nên chiến sự cứ kéo dài nhiều năm không dứt. Khi ấy đại nguyên soái Tiết Lễ tuổi tác đã cao, trong một trận giao chiến với danh tướng Dương Phàm không may bị vây khốn và đã tử chiến sa trường. Phàn Lê Huê sau đó tiếp nhận chức đại nguyên soái. Khi này Phàn Lê Huê đang mang thai gần đến ngày sinh nở, hiềm nỗi trong trận chiến giữa hai quân không ai có thể địch lại Dương Phàm, Dương Phàm có sức mạnh vô tỉ lại hữu dũng hữu mưu. Phàn Lê Huê trang phục chỉnh tề cưỡi ngựa ra trận, khi hai người gặp nhau trước trận chiến, Dương Phàm nhìn thấy Phàn Lê Huê đã không nén nổi tức giận và hai bên bắt đầu đánh nhau. Cuối cùng Phàn Lê Huê đã dùng đao chém chết Dương Phàm, lúc đầu của Dương Phàm rơi xuống đất thì một luồng oán khí (linh hồn) bay thẳng vào bụng Phàn Lê Huê, phút chốc sau Phàn Lê Huê đau bụng dữ dội, liền vội cưỡi ngựa vào rừng sinh con. Do mệt mỏi và mất máu quá nhiều nên cô đã bất tỉnh, khi tỉnh dậy, cô thấy đứa con mình sinh ra giống hệt Dương Phàm. Nghĩ đến tất cả những chuyện xảy ra từ sau khi kết hôn với Tiết Đinh San… Tiết Đinh San dựa vào vị thế con trai của đại nguyên soái, bản tính vốn kiêu ngạo, thờ ơ, đa nghi và có tình cảm không tốt với mình. Giờ đây đứa trẻ sinh ra trông giống hệt như Dương Phàm, Phàn Lê Huê dù có miệng cũng không thể giải thích rõ ràng được. Nghĩ đi nghĩ lại Phàn Lê Huê nước mắt đầm đìa nén lòng bóp chết đứa con do chính mình sinh ra (kỳ thực là Dương Phàm chuyển sinh). Phàn Lê Huê lên ngựa quay về phủ tướng soái, nói dối với mẹ chồng là đứa con mà mình sinh ra đã chết rồi.
Vài năm sau Phàn Lê Huê và Tiết Đinh San lại có với nhau một đứa con trai, đứa trẻ này cũng trông giống Dương Phàm như đúc (cũng là Dương Phàm chuyển sinh). Khi Phàn Lê Huê sắp bóp chết đứa bé thì Lê Sơn Thánh Mẫu đến và bảo với Phàn Lê Huê rằng không thể làm trái thiên ý. Đứa trẻ này được đặt tên là Tiết Cương, từ nhỏ đã có sức mạnh vô song, Tiết Đinh San có ba vị phu nhân, trong số các người con Tiết Đinh San đặc biệt không thích đứa con này nhất. Khi Tiết Cương lên tám tuổi đã vô tình đá chết con trai của quốc trượng, Tiết Cương thấy bản thân đã gây ra họa lớn, sợ quá không dám về nhà và đã trốn đi. Tiểu hoàng đế hạ chỉ bắt tất cả người của Tiết gia già trẻ lớn bé trên 300 nhân khẩu trói lại mang ra ngọ môn chuẩn bị chém hết. Vào giờ ngọ ba khắc lúc sắp hành hình thì một trận cuồng phong quét qua, Lê Sơn Thánh Mẫu cứu Phàn Lê Huê mang đi, còn lại cả Tiết gia đều bị xử trảm, chỉ riêng Tiết Cương trốn ở bên ngoài nên thoát nạn.
Phàn Lê Huê nếm trải bao khinh bạc của kiếp nhân sinh, cảm thấy đời người tựa hồ như mây khói thoảng qua, từ đó tỉnh cơn mê, cuối cùng quyết định cắt đứt duyên trần, dốc lòng cùng Lê Sơn Thánh Mẫu tu luyện. Lại nói về Tiết Cương, khi Tiết Cương biết được cả nhà họ Tiết đều bị xử trảm, trong cơn tức giận đã chạy đến Tây Hạ cầu viện nhà vua. Vua nước Tây Hạ vốn có ý mưu phản, nay lại có sự giúp đỡ của Tiết Cương liền khởi binh tấn công thành Trường An. Lúc này trong triều các lão thần đều đã già, không ai có thể đánh bại nổi Tiết Cương, vào thời khắc nguy nan Phàn Lê Huê đã kịp đến, Phàn Lê Huê đứng trên mây bảo với Tiết Cương rằng ông nội của con là Tiết Lễ một đời vùng vẫy sa trường, vì bảo vệ Đại Đường mà đã lập được vô số chiến công lẫy lừng, vì vậy ta lệnh cho con tiếp tục bảo vệ tiểu hoàng đế, hãy buông bỏ ân oán cá nhân, hãy nghĩ cho đất nước Đại Đường. Những lời này khiến vị tiểu hoàng đế lập tức sinh lòng kính phục và hạ chỉ miễn tội mưu phản cho Tiết Cương. Tiết Cương tuân mệnh mẫu thân, tiếp tục phò tá Đại Đường. Khi ấy Phàn Lê Huê đã hoàn thành sứ mệnh của mình, tu thành viên mãn bạch nhật phi thăng, kết thúc việc tu luyện trong đời ấy.
Trong các thời kỳ trong lịch sử tôi đã diễn nhiều vai diễn khác nhau, đồng thời cũng là đặt định ra nền văn hóa cho các thời kỳ khác nhau, trong quá trình ấy cựu thế lực đã an bài để tôi mắc nợ một số sinh mệnh. Vào đời này tôi may mắn được làm đệ tử của Sư tôn trong thời kỳ Chính Pháp, Tiết Lễ trong kiếp đó chính là một đồng tu bên cạnh tôi hiện giờ. Thông qua tu luyện, vào những thời điểm khác nhau Sư phụ đã đả khai bộ phận ký ức cho tôi. Cựu thế lực đã nhiều lần vào những thời điểm khác nhau an bài để Dương Phàm trở thành chồng hoặc con của tôi, kết nên mối oan duyên oán duyên, mục đích là để can nhiễu việc tu luyện Chính Pháp và cứu độ chúng sinh của tôi trong thời kỳ Chính Pháp. May thay Sư phụ từ bi vĩ đại đã kịp thời thức tỉnh tôi và lợi dụng điều này như một nhân tố để tôi đề cao trong tu luyện. Trong quá trình này có cả những đau khổ và nước mắt, khi tôi buông bỏ nhân tâm và những quan niệm được hình thành hậu thiên, không ngừng làm thuần tịnh bản thân, quy chính bản thân, phủ định an bài của cựu thế lực thì Sư phụ đã giúp tôi thiện giải rất nhiều sinh mệnh mà tôi mắc nợ trong lịch sử, lại còn giúp tôi cứu độ họ (chồng của tôi trong đời này vẫn chính là Dương Phàm). Tôi đã phá trừ hoàn toàn những an bài từ tiền sử của cựu thế lực. Đến lúc này tôi càng có lĩnh ngộ sâu sắc hơn về câu Pháp mà Sư phụ giảng: “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”.
Trước khi dừng bút con xin kính chúc Sư phụ sinh nhật vui vẻ và chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, nhân cơ hội này con cũng xin chúc Sư phụ mọi điều tốt lành! Chúc các đệ tử Đại Pháp toàn thế giới cộng đồng tinh tấn, cứu độ chúng sinh, viên mãn theo Sư phụ trở về! Hợp thập!
Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/66125
Ngày đăng: 21-12-2023
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.