Mạn đàm Trung y (12): Bàn về âm dương chẩn đoán sinh con trai con gái



Tác giả: Thập Phương

[ChanhKien.org]

Trong đơn vị tôi vốn có phóng viên kỳ cựu, cả đời ông ấy đã đi khắp các danh sơn đại xuyên của Trung Quốc, đã thấy nhiều cảnh đời, học rộng biết nhiều. Một trong những sở thích của ông là mỗi khi gặp được danh y các nơi, ông đều khiêm tốn xin chỉ bảo. Mười mấy năm qua, ông đã nắm vững rất nhiều thuật chẩn đoán bệnh. Mọi người xung quanh chúng tôi cũng thường tìm đến ông ấy để được giúp đỡ.

Hai mươi năm trước, khi ở Trung Quốc thực hiện chính sách một con, có một thời gian việc sinh con trai hay con gái đã trở thành một vấn đề nhạy cảm và thiết thực. Có một nữ đồng nghiệp lớn tuổi trong đơn vị lấy chồng rất muộn, vì chồng là con một nên muốn sinh con trai, ngay khi biết mình có thai, cô đã chạy đến nhờ người phóng viên đó bắt mạch để xem đó là con trai hay con gái. Lúc đó tôi rất nghi ngờ về tác dụng của việc xem mạch này. Sau vài phút, người phóng viên tự tin nói rằng đó là một cậu bé. Mấy tháng sau, nữ đồng nghiệp quả nhiên đạt được nguyện vọng, vui mừng sinh được quý tử. Có lần tôi tò mò hỏi vị lão ký giả: “Người ta mới có thai, thai chưa lớn, làm sao ông biết được đó là bào thai gì?” Vị ký giả bình tĩnh nói: “Rất đơn giản, nam là dương, nữ là âm. Nếu phụ nữ mang thai có mạch tượng của nam thì cô ấy đang mang thai con trai, còn nếu là mạch tượng của nữ thì cô ấy đang mang thai con gái. Vì vậy có thể biết một cách chính xác và việc bắt mạch cũng dễ dàng”.

Lúc đó tôi cảm thấy lão ký giả là người có bản lĩnh. Những gì người khác qua hóa nghiệm ở bệnh viện mới biết thì ông ấy lại có thể nói rõ ra bằng cách bắt mạch. Nhưng đạo lý trong đó tinh thâm đến mức nào thì tôi chưa từng nghĩ đến. Sau này, khi đã kết hôn và cũng có thai, tôi mới biết mọi chuyện không đơn giản như vậy. Tôi cũng kết hôn muộn và có con muộn, lúc đầu tôi không để ý việc có con trai hay con gái, chỉ muốn chờ đợi một điều ngạc nhiên vui mừng sau này. Tôi không muốn thời gian mỗi lần khám thai kỳ đều phải chờ đợi quá lâu, tâm hiếu kỳ của tôi cũng dần dần mất hẳn. Khi làm siêu âm đen trắng tôi bèn tiện thể hỏi bác sĩ có thể xem là trai hay gái hay không. Bác sĩ không ngờ lại nói, có lúc dễ, có lúc không dễ, cũng không nhất định chính xác. Quả nhiên bác sĩ tìm hồi lâu cũng không thấy gì, anh ấy nói dù thai nhi đã rất lớn nhưng hai chân luôn chặn lại nên không nhìn thấy được. Liên tục cho đến khi đứa bé sắp chào đời thì vì góc độ không đúng nên không thể kiểm tra được nữa.

Cho đến lúc đó tôi vẫn không hề nghi ngờ gì về sự tiên tiến của kỹ thuật Tây Y, mãi cho đến khi một sự việc nhỏ xảy ra tiếp theo, trong đầu tôi mới nảy ra một câu hỏi về Tây Y. Sự việc kỳ thực rất đơn giản: một phụ nữ da trắng cùng buồng sinh được một bé trai, sau khi sự hưng phấn đầy hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ qua đi, họ tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc vì chúng tôi đã chuẩn bị nhiều thứ như thế cho một bé gái, lần nào siêu âm đen trắng bác sĩ cũng nói với chúng tôi rằng đó là con gái, chúng tôi thậm chí còn đặt cả tên cho đứa trẻ”. Tôi bắt đầu cảm thấy mơ hồ, thiết bị kỹ thuật tiên tiến như vậy thậm chí còn không thể xác định được giới tính của thai nhi, còn tệ hơn cả vị phóng viên ở đơn vị chúng tôi, một người thậm chí còn chưa được tính là đổi nghề giữa chừng.

Hôm nay nói một chút về hai khí âm dương của Thái Cực mà tôi đọc được trong sách, tôi không khỏi nghĩ tới câu chuyện của vị ký giả năm đó bắt mạch để xác định giới tính của thai nhi, nếu suy nghĩ kỹ thì không có gì thần bí cả. Đàn ông là khí thuần dương, còn phụ nữ là khí thuần âm, một khi trứng được thụ tinh dương tính thành bào thai trong tử cung, thể thuần dương sẽ biểu hiện nam tính trong mạch đập, đó là điều mà cơ thể thuần âm không nên có, tất nhiên sẽ thể hiện ra mạch của bé trai; mạch của bé gái là âm thêm âm nên mạch của bà bầu vẫn là mạch của phụ nữ và tất nhiên đó là bào thai nữ.

Hơn 2000 năm trước, Hoa Đà đã nhìn thấy một khối u trong não Tào Tháo mà không cần dùng bất kỳ dụng cụ nào, ông lại còn có thể thực hiện phẫu thuật mở hộp sọ để loại bỏ khối u. Lão ký giả của đơn vị chúng tôi đã tranh thủ lúc rảnh rỗi sau giờ làm việc dễ dàng học được hai thủ thuật, khi người phụ nữ mới mang thai, khi y học phương Tây vẫn chưa phân biệt được hình dáng con người, ông ấy đã có thể xác định được giới tính của thai nhi chỉ dựa vào vài ngón tay, đây chẳng phải là tiên tiến sao? Hãy suy nghĩ kỹ xem, chúng ta nên rời bỏ văn hóa Trung Quốc hay nên xem xét lại nền văn minh cổ xưa của Trung Quốc? Liệu chúng ta có nên bỏ gần tìm xa và bỏ qua kho báu mỹ hảo nhất, thần thánh nhất của thế gian con người không?

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/58778



Ngày đăng: 05-10-2024

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.