Nghệ thuật | Chánh Kiến Nethttps://chanhkien.orgChánh KiếnTue, 12 Mar 2024 16:15:19 +0000en-UShourly1Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 3: Sa Tan giáng xuống (Phần 1 – Kỳ 1)https://chanhkien.org/2024/03/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-3-sa-tan-giang-xuong-phan-1-ky-1.htmlTue, 12 Mar 2024 04:13:14 +0000https://chanhkien.org/?p=32767Tác giả: Bạch Vân Phi [ChanhKien.org] Phần 1: Sơn vũ dục lai phong mãn lâu (1) Kỳ 1: Tâm nguyện dưới mưa sao băng Nhật nguyệt xoay vần, ngày lại tiếp ngày, tuần hoàn lặp lại, trong bất tri bất giác, thu qua xuân đến, thời gian như tên bắn, trong chớp mắt, đã đến […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 3: Sa Tan giáng xuống (Phần 1 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân Phi

[ChanhKien.org]

Phần 1: Sơn vũ dục lai phong mãn lâu (1)

Kỳ 1: Tâm nguyện dưới mưa sao băng

Nhật nguyệt xoay vần, ngày lại tiếp ngày, tuần hoàn lặp lại, trong bất tri bất giác, thu qua xuân đến, thời gian như tên bắn, trong chớp mắt, đã đến tiết cuối xuân của những ngày đầu tháng 4 năm 1999, càng ngày càng tiến gần bước ngoặt quan trọng trong lịch sử hồng truyền Đại Pháp. “Chính Pháp chi Luân” mà chúng Thần của cựu vũ trụ đặt định sắp chuyển xuất một thiên tượng trọng đại, một khảo nghiệm lớn khiến mọi thứ tan rã một cách toàn diện vô lậu sắp xảy ra đối với các đệ tử Đại Pháp và sự kiện Đại Pháp hồng truyền tại nhân gian.

Lục Thanh và các đệ tử Đại Pháp của Tiểu Thành đều không hay biết về kiếp nạn sắp giáng xuống, họ vẫn cứ thế sinh hoạt, làm việc và tu luyện như thường lệ.

Cuộc sống tu luyện của Lục Thanh đơn giản mà lại quy củ, mỗi ngày vào bốn rưỡi sáng, chàng thức dậy luyện công, bảy rưỡi bắt đầu đạp xe đến nhà máy cơ khí làm việc, buổi tối ăn uống giản đơn rồi học Pháp, cuối tuần thì đến các huyện thị hồng Pháp. Cuộc sống của Lục Thanh, ngoài công việc, thì chính là học Pháp, luyện công và hồng Pháp. Lục Thanh rất hạnh phúc, trong khoảng thời gian nhanh như chớp này, Lục Thanh tinh tấn vô cùng dũng mãnh, phần lớn thời gian của chàng đều được dung nhập trong Pháp, “Chuyển Pháp Luân” đã đọc không biết bao nhiêu lần, giúp Lục Thanh đã đặt cơ sở học Pháp vững chắc trong đại khảo nghiệm sắp giáng xuống.

Tu dưỡng nhân phẩm của Lục Thanh trong tu luyện Đại Pháp được tôi rèn càng thêm ưu tú, lãnh đạo và các đồng nghiệp của nhà máy cơ khí đều rất mến chàng thanh niên thuần phác và thiện lương này, trong công việc trước giờ chưa từng kén chọn, việc lãnh đạo giao phó, việc các đồng nghiệp nhờ giúp đỡ, trước giờ đều tận tụy cẩn thận hoàn thành tốt, người tốt, việc tốt đầy một bồ. Điều khiến mọi người càng thích thân cận với chàng chính là, Lục Thanh không bao giờ nghị luận thị phi đúng sai ở dù trước mặt hay sau lưng người khác, lúc nào cũng cứ như một pho tượng Bồ Tát mặt mũi hiền từ, vui vẻ lạc quan đối đãi với mỗi một sinh mệnh cạnh bên.

Người thanh niên tốt như thế trong thời đại ngày nay thật sự quả là hiếm có, Đoàn ủy của nhà máy cơ khí đã lấy Lục Thanh làm hình mẫu thanh niên ưu tú, năm nào cũng bình chọn chàng là đoàn viên xuất sắc của nhà máy, trong ngăn kéo của Lục Thanh chất đầy các giải thưởng vinh dự của nhà máy. Nghe nói năm nay Đoàn ủy nhà máy cơ khí còn nộp đơn lên Đoàn ủy huyện, tiến cử Lục Thanh ứng tuyển danh hiệu “Top 10 thanh niên của Tiểu Thành” cho “Ngày lễ Thanh niên Ngũ Tứ” năm nay, Lục Thanh cũng rất cao hứng, cả nhà máy đều biết mình đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vinh dự của bản thân chàng là mang về vinh quang cho Đại Pháp mà.

Trong nhà máy, các dì các cô liên tục lần lượt giới thiệu đối tượng cho Lục Thanh, Lục Thanh vừa hay đang trong độ hoa niên thanh xuân, nhân phẩm lại tốt, nhất thời số người đến tòa nhà nhà máy cơ khí bàn chuyện cưới xin với Lục Thanh nhiều đến muốn mòn bậc cửa của bộ phận kỹ thuật. Chỉ riêng cấp trên của Lục Thanh, sếp trực tiếp Lưu Bắc Nhạn, Lưu trưởng phòng, đã đề xuất năm mối hôn sự với Lục Thanh, đều là con của những cựu công chức nhà máy cơ khí, những cô gái tốt lại còn xinh tươi như hoa, thế nhưng Lục Thanh đều không đồng ý. Trong tâm trí Lục Thanh, tu luyện mới là ưu tiên hàng đầu, chàng thật sự không muốn kết hôn; chàng cảm thấy chuyện tình yêu lứa đôi, thề non hẹn biển, thành gia lập thất, sinh con đẻ cái mà con người thế gian hướng tới ấy… Trời ơi, sao lãng phí thời gian, đau lòng nhức óc, phiền toái đến cực điểm! Lục Thanh mới nghĩ đã thấy nặng đầu, huống hồ trong mệnh của chàng vốn không có số kết hôn. Trước đây có nhiều thầy toán mệnh sau khi xem tướng cho chàng, phát hiện chỉ tay của Lục Thanh thế mà lại không có đường tình duyên, đều nói Lục Thanh trời sinh cái số xuất gia tu hành, nếu đi tu nhất định có thể trở thành cao nhân vang danh. Lục Thanh nghĩ bụng, nếu không gặp được Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ bây giờ mình đã xuất gia làm hòa thượng rồi.

Nghĩ đến những điều này, Lục Thanh liền từ chối những ý tốt cầu thân của đồng nghiệp, cần gì lãng phí thời gian và sức lực vào những việc này chứ.

Nhưng việc làm này của Lục Thanh đã vấp phải sự phản đối kịch liệt của những người bạn tốt. Hôm nay, Lưu Kiếm Phong dẫn theo Bạch Phi và Hồng Lăng đến văn phòng của Lục Thanh, họ mở cuốn “Chuyển Pháp Luân” rồi cho Lục Thanh một trận giáo huấn, nhất trí cho rằng Lục Thanh đang đi sang cực đoan, bởi vì Đại Pháp tu luyện là tu trong xã hội người thường, cần bảo trì tối đa trạng thái giống như người thường, cần có một hoàn cảnh sinh hoạt và tu luyện chính thường. Trong sách đã giảng rõ ràng như thế, đệ tử trẻ tuổi còn cần kết hôn sinh con, thành gia lập thất, nếu mọi người đều giống như Lục Thanh cậu, thành cái dạng hòa thượng không ra hòa thượng, ni cô không ra ni cô, vậy nếu tương lai người học Pháp nhiều lên, nhân loại chẳng sẽ tuyệt chủng hết cả sao? Cậu không kết hôn, người trong cả nhà máy này sẽ nhìn cậu thế nào, nhìn nhận Đại Pháp thế nào đây? Cậu không phải là đang phá hoại Đại Pháp sao?… Lưu Kiếm Phong, Bạch Phi và Hồng Lăng là ba người bạn thân nhất của Lục Thanh, bạn một câu, tôi một lời, trích dẫn nguyên văn trong “Chuyển Pháp Luân”, nhất thời trách mắng đến mức khuôn mặt Lục Thanh từ trắng bệch lại đỏ bừng. Lục Thanh tự biết đuối lý, đúng là mình đã đi sang cực đoan, đành giơ tay xin hàng, đồng ý rằng nếu có người nào giới thiệu đối tượng kết hôn, thì sẽ không từ chối nữa.

Lưu Kiếm Phong cười lớn, cần gì người nào giới thiệu, vợ tôi đã sớm chọn được cho cậu một người rồi, chỉ là cậu một mực không muốn kết hôn, nên không dám nói ra, hôm nay cậu đổi ý, Lưu Kiếm Phong tôi tự đứng ra làm người mai mối của cậu.

Lưu Kiếm Phong vốn là nhân tài xuất chúng, năng lực hơn người, chỉ là trước khi đắc Pháp vì gia đình khốn cùng, đã hình thành cá tính quá khích, lòng dạ hẹp hòi, tư tưởng cực đoan, thế nên không hòa hợp lắm với lãnh đạo và đồng nghiệp. Kể từ sau khi đắc Pháp tu luyện, chân chính thực tu, một lòng khổ tu tâm tính của mình một cách vững chắc, toàn bộ trạng thái tinh thần đã có những biến đổi vô cùng to lớn, quan hệ với lãnh đạo và đồng nghiệp cũng trở nên hòa hợp, năng lực xuất chúng của cậu chàng lập tức nổi bật hẳn lên, khiến từ già đến trẻ trong nhà máy đều phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Vừa đúng lúc nhà máy cơ khí đang tiến hành cải cách, yêu cầu cán bộ cần có trí thức, trẻ hóa và có năng lực, cấp lãnh đạo ra quyết sách của nhà máy cơ khí đã quyết định đưa Lưu Kiếm Phong trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Đầu năm ngoái, Lưu Kiếm Phong được đề bạt làm phó chủ nhiệm xưởng dập, trở thành cán bộ cấp trung trẻ tuổi nhất của nhà máy cơ khí, ngay lập tức dòng người đến bàn hôn sự nườm nượp không ngớt. Kể từ sau khi tu luyện, Lưu Kiếm Phong cởi bỏ được nút thắt trong tâm, trái ngược với tính cách u ám và muộn phiền thời đại học, tính cách vui vẻ hào sảng của cậu ta bất ngờ được bộc lộ, thêm vào sự nghiệp đạt thành tựu, đúng là tuổi trẻ đắc ý, tinh thần phấn khởi.

Cũng lại là nhân duyên kiếp trước của Lưu Kiếm Phong, số phận định đoạt, được người mai mối giới thiệu, Lưu Kiếm Phong tuổi trẻ sôi nổi, đã ngỏ lời cùng một cô gái nông thôn nơi này là Mã Quế Hoa, tốc chiến tốc thắng, nhanh gọn dứt khoát, anh kết hôn sinh con vào năm ngoái, sinh ra một bé gái hoạt bát đáng yêu. Đứa trẻ đến nay đã gần một tuổi, điều này khiến Lục Thanh sửng sốt mở to mắt kinh ngạc, kêu lên đầy ngạc nhiên.

Chỉ là Lưu Kiếm Phong vẫn luôn bận tâm đến hôn sự của bạn học cũ Lục Thanh, cậu ta sớm đã nhờ Mã Quế Hoa để ý, tìm xem có cô gái tốt nào phù hợp với Lục Thanh hay không, đáng tiếc là cô gái tốt thì đã tìm thấy, chỉ là anh chàng Lục Thanh thanh cao này hoàn toàn không có ý định thành gia lập thất, Lưu Kiếm Phong cũng không biết làm sao. Hôm nay, Lưu Kiếm Phong kéo theo Bạch Phi, Hồng Lăng cùng đến làm công tác tư tưởng cho Lục Thanh, chụp cái mũ lớn là làm trái nguyên tắc tu luyện Đại Pháp và bước sang cực đoan lên đầu Lục Thanh, nhiều người như thế liên tục nã đạn, Lục Thanh chỉ đành giơ tay đầu hàng, đồng ý chuyện yêu đương kết hôn. Lưu Kiếm Phong, Bạch Phi và Hồng Lăng đều vui mừng hớn hở, mọi người đều kết hôn, có gia đình, sinh con, vậy thì tương lai thật đúng là náo nhiệt, đều rất hoan hỷ.

Người mà Lưu Kiếm Phong giới thiệu với Lục Thanh chính là một nhân viên đánh máy của trường trung học số 4 Tiểu Thành, tên là Trần Linh Linh, cũng vốn là bạn học cấp hai của Mã Quế Hoa.

Lưu Kiếm Phong nói, Trần Linh Linh này thân hình cao ráo, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng trẻo, xinh đẹp động lòng người, chỉ là lúc nhỏ mắc trận bệnh nặng, đưa đến bệnh viện để điều trị, khi ấy vừa đúng đang là “Đại Cách mạng Văn hóa”, đấu tranh khắp nơi, xã hội lòng người hỗn loạn, các bác sĩ trong bệnh viện cũng không có tinh thần chữa trị cho bệnh nhân, trong lúc rối loạn đã vô ý tiêm một lượng thuốc liều cao cho Trần Linh Linh, hậu quả dược tính quá mạnh, khiến hai tai Trần Linh Linh không còn nghe rõ. Cha mẹ của Trần Linh Linh đáng thương là phần tử trí thức cao cấp, lại có người thân ở hải ngoại, nên khi đó bị “đấu tố”, bị đánh thành “phần tử trí thức xú lão cửu” (2) lẫn “gián điệp nước ngoài cấu kết bán nước”, nào dám đến bệnh viện đòi công lý, chỉ đành nuốt nước mắt vào trong, nén cục tức ôm Trần Linh Linh về nhà. Sau khi “Đại Cách mạng Văn hóa” kết thúc, cha mẹ của Trần Linh Linh cũng được rửa oan, khôi phục lại thân phận địa vị vốn có, kinh tế cũng trở nên rất sung túc, họ đã chi rất nhiều tiền đến các bệnh viện lớn chạy chữa bệnh tai cho Trần Linh Linh, đáng tiếc đều vô ích, phải nhờ vào máy trợ thính nhập khẩu từ Mỹ, Linh Linh mới có thể nghe được một chút âm thanh từ bên ngoài. Vì chuyện này, nên từ thời tiểu học Trần Linh Linh đã khó khăn trong giao tiếp với bạn bè cùng lớp, cô bé gần như sống đơn độc trong một thế giới không có thanh âm của riêng mình, khi Linh Linh thiện lương đơn thuần lớn dần theo năm tháng, cha mẹ Trần Linh Linh cũng ngày càng lo lắng. Hai vợ chồng già chỉ có hai cô con gái, Linh Linh là con gái lớn, đứa con ấy khi còn sự bảo vệ của mình sẽ không bị người ta ức hiếp, nhưng nếu hai người mình ra đi rồi thì sao đây? Đứa con gái này biết giao phó cho ai? Hôn sự của Trần Linh Linh đã trở thành mối bận tâm lớn nhất của hai vợ chồng già.

Quế Hoa cùng Linh Linh quan hệ rất tốt, thường đến nhà Linh Linh chơi, hai ông bà bèn nhờ Quế Hoa để ý xem có chàng trai trẻ nào phù hợp để Linh Linh giao phó cuộc đời không, nhất định phải lương thiện, chính trực, ân cần và dịu dàng… Dù sao thì, cần phải là người thành thật đáng tin, trung hậu là được, hơn nữa con rể cần phải “ở rể”. Hai vợ chồng già thật sự lo sợ Linh Linh sau khi xuất giá sẽ bị nhà chồng bắt nạt, con gái con rể ở nhà mình, dù thật sự có xảy ra chuyện gì, con gái dưới sự che chở của hai vợ chồng mình cũng không phải chịu thiệt thòi. Quế Hoa đương nhiên đồng ý, trở về nói chuyện này với Lưu Kiếm Phong, Lưu Kiếm Phong cười lớn nói, người hoàn hảo ấy, trên đời cũng chỉ có bạn học cũ Lục Thanh mới gánh vác được trách nhiệm này, ta nên tác hợp cho mối nhân duyên của hai người.

Hôm nay, Lưu Kiếm Phong nói chuyện này với Lục Thanh, Lục Thanh liền vui vẻ đồng ý, những khiếm khuyết nhỏ này không đáng ngại gì, chỉ cần tấm lòng lương thiện, thành thật dễ gần là được, tục ngữ nói rất hay, “hữu duyên thiên lý lai tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng”, chuyện nhân duyên, vốn định sẵn từ kiếp trước, nếu mình và Linh Linh này có duyên vợ chồng, tự cũng sẽ sớm kết mối lương duyên ấy. Lục Thanh tu luyện đã nhiều năm, hiểu rõ cái lý ấy, liền đồng ý đến nhà Linh Linh ra mắt. Vì thế, Lưu Kiếm Phong và Mã Quế Hoa đã đưa Lục Thanh đến nhà Linh Linh, cha mẹ Linh Linh đã đợi từ lâu. Vài ngày trước, sau khi nghe Quế Hoa giới thiệu về Lục Thanh, hai vợ chồng già liền hỏi thăm cặn kẽ những người quen của họ ở nhà máy cơ khí về con người Lục Thanh, tất cả người quen của họ đều khen ngợi Lục Thanh không ngớt, là thanh niên ưu tú nổi tiếng của nhà máy cơ khí, người tốt hiếm có trên đời, nếu Linh Linh có người chồng như Lục Thanh, thì coi như có chỗ dựa vững chắc, hai người già mừng rỡ, nghĩ bụng lần này đã kén được chàng rể tốt, bèn làm bàn tiệc tại nhà khoản đãi ba người Lục Thanh, Lưu Kiếm Phong, Quế Hoa, trong khi trò chuyện, hai người cẩn thận quan sát Lục Thanh, quả thật thấy Lục Thanh là người tri thức lễ nghĩa, ôn nhu thành thật, hai vợ chồng già này là người đã từng trải, nếm đủ mọi thăng trầm, sao có thể không nhìn ra Lục Thanh là người quân tử thành thật hiếm có, giao con gái mình cho chàng trai này, tuyệt không phải lo lắng! Nhất thời hai người vui cười đến không khép miệng lại được.

Lục Thanh thấy cô nàng Linh Linh kia xinh đẹp thuần khiết, duyên dáng dễ mến, cặp mày nhạt, hai gò má ưng ửng đỏ, ngại ngùng nhìn xuống, không dám nhìn thẳng Lục Thanh, tuy không nói lời nào, nhưng cũng lộ ra nét e ấp thẹn thùng của người con gái. Lục Thanh thầm tán thưởng trong lòng, đột nhiên có hảo cảm với Linh Linh, cứ thế hai bên coi như đã quyết định mối quan hệ này. Từ đó, ngoài công việc và tu luyện, Lục Thanh lại có thêm một việc nữa, mỗi cuối tuần, ngoài thời gian hồng Pháp, Lục Thanh liền đến nhà Linh Linh, ăn cơm cùng gia đình nàng, sau đó đưa Linh Linh đi dạo ở Vãn Phong Sơn. Lúc ấy vừa đúng vào tiết xuân tháng ba, dòng sông Kim Sa nước chảy róc rách, núi Vãn Phong cây cối phủ một màu xanh tốt, biển hoa đua nở, non xanh nước biếc phản chiếu vào nhau. Lục Thanh và Linh Linh đan tay sánh bước, chầm chậm dạo bước trên con đường nhỏ trong rừng cây, hai người chuyện trò không nhiều, đa phần là im lặng không nói, nhưng ý xuân dâng trào trong ánh mắt của cả hai, đúng là sự lãng mạn cùng dịu dàng của chàng trai cô gái đang độ thanh xuân.

Lục Thanh nhớ lại đêm hôm đó, Lục Thanh nắm tay Linh Linh ngồi bên bờ Kim Sa, bầu trời đầy sao tựa như hàng vạn ánh đèn nơi Tiểu Thành, những ngọn đèn vạn ngôi nhà trong Tiểu Thành lại hệt như những bầu trời tràn ngập ánh sao, ánh sáng của tinh tú và đèn đan xen, phản chiếu trên mặt sông Kim Sa, nước chảy róc rách, như ảo như mộng, khó mà phân biệt đâu là sao và đâu là đèn. Lục Thanh cùng người con gái tĩnh lặng này, ngước nhìn trời sao, rồi lại đưa mắt nhìn những ánh đèn, tâm trí mơ màng, chợt thấy sao băng như mưa trên bầu trời phía Đông, quét qua vòm trời bao la, tráng lệ huy hoàng, đúng là cơn mưa sao băng mà hai người trẻ chưa thấy bao giờ. Người con gái xinh đẹp tĩnh lặng đó vội hợp thập, cầu nguyện với trời cao, người ta chẳng đều nói rằng nếu cầu nguyện dưới mưa sao băng, trời cao sẽ thành toàn tâm nguyện bản thân hay sao? Cô gái này thành tâm lặng lẽ khấn nguyện, trên khóe mắt vương những giọt lệ lấp lánh như sao, người con gái thầm lặng cô độc này đang cảm tạ ơn trên đã ban cho mình một tình yêu mỹ lệ như thế, cũng mong trời cao thành toàn cho ước nguyện về mối nhân duyên đẹp đẽ này.

Khoảnh khắc ấy, ngắm nhìn người con gái này, Lục Thanh thực sự có chút si mê.

Gió đêm hiu hiu thổi, Lục Thanh đột nhiên nhớ ra, trong tử vi học của Trung Quốc cổ đại, sao chổi chính là tai tinh, tượng trưng điềm xui rủi, mưa sao chổi hiếm thấy trước mắt này, quyết không phải đại biểu cho hạnh phúc và cát tường, mà là kiếp nạn và tai họa to lớn. Tích tắc đó, trong lòng Lục Thanh dâng lên dự cảm không lành, vẻ tráng lệ huy hoàng của cơn mưa sao băng trước mắt chàng đột nhiên trở nên thần bí và quỷ dị, thiên tượng thần bí và quỷ dị cự đại này, sẽ mang đến hạo kiếp gì cho nhân gian đây? Đối diện với đại kiếp nạn sắp giáng xuống, câu chuyện tình yêu đẹp đẽ như mơ trước mắt liệu có giống như ánh đèn trên mặt nước, những ngôi sao băng vội lướt qua, chỉ để lại những tia sáng đẹp đẽ ngắn ngủi, vụt sáng vụt tắt rồi biến mất không dấu vết vào bóng tối hay không?

Dưới ánh sao, Lục Thanh không kiềm được mà nhè nhẹ siết chặt tay Linh Linh, phảng phất cảm giác câu chuyện tình như mơ này trong chớp mắt liền hóa thành hư không.

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/43234

Chú thích

(1) Sơn vũ dục lai phong mãn lâu: Một câu trích trong bài thơ “Hàm Dương thành đông lâu” của thi sĩ Hứa Hồn. Nó thường được sử dụng làm một phép ẩn dụ rằng tình huống nguy hiểm sắp xảy ra sẽ luôn có những dấu hiệu báo trước.

(2) Xú lão cửu: ám chỉ phần tử trí thức. Đến thời kỳ Đại cách mạng văn hóa (1966 – 1976), trí thức bị liệt vào thành phần thấp kém, đứng thứ 9 trong xã hội qua cách gọi miệt thị là “xú lão cửu” (臭老九), một cụm từ xuất phát từ quyển Cai dư tùng khảo (陔余丛考) của Triệu Dực thời nhà Thanh, trong đó giới trí thức được xếp sau gái điếm (thứ 8) và trước ăn mày (thứ 10).

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 3: Sa Tan giáng xuống (Phần 1 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác phẩm mỹ thuật: Hoàng Hạc hồi Thiênhttps://chanhkien.org/2024/03/tac-pham-my-thuat-hoang-hac-hoi-thien.htmlMon, 11 Mar 2024 06:42:32 +0000https://chanhkien.org/?p=32764Tác giả: Nguyễn Minh Nam (Việt Nam) [ChanhKien.org] Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Xin chào các bạn! Tôi là họa sĩ Minh Nam, một họa sĩ tự do và chuyên vẽ tranh lấy cảm hứng từ văn hóa truyền thống. Hôm nay, tôi xin được giới thiệu với độc giả của […]

The post Tác phẩm mỹ thuật: Hoàng Hạc hồi Thiên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Nguyễn Minh Nam (Việt Nam)

[ChanhKien.org]

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Xin chào các bạn!

Tôi là họa sĩ Minh Nam, một họa sĩ tự do và chuyên vẽ tranh lấy cảm hứng từ văn hóa truyền thống.

Hôm nay, tôi xin được giới thiệu với độc giả của Chánh Kiến Net một tác phẩm mới được tôi hoàn thành cách đây vài tháng, có tên là “Hoàng Hạc hồi Thiên”. Tranh được vẽ với chất liệu sơn dầu, chất liệu mà tôi thường hay sử dụng nhất cho các tác phẩm của mình.

Nhìn vào bức tranh này các bạn có thể thấy, nhân vật chính được tôi phác họa lên là một cô gái với trang phục truyền thống kín đáo, màu sắc nhã nhặn, phần cổ được thêu hoa văn tinh tế, cũng là điểm nhấn trong các trang phục truyền thống của người xưa. Cô gái đang vẽ một bức tranh có tên là “Hoàng Hạc hồi Thiên” – chính là dựa vào câu chuyện truyền thuyết cùng tên có từ xa xưa. Câu chuyện kể về chín con chim Hoàng Hạc xuống trần gian chơi nhưng con chim Hoàng Hạc nhỏ tuổi nhất vì quá mải mê với những vẻ đẹp chốn nhân gian nên đã không quay trở về Thiên đình…

Ngoài ra, cô gái đặt trên bàn một cuốn sách bìa màu vàng có tên là Chuyển Pháp Luân – một cuốn Thiên cổ kỳ thư. Đây là cuốn sách quý giá mà cô gái đọc hàng ngày để luôn nhắc nhở bản thân mình sống có đạo đức, thiện lương, tu dưỡng bản thân và buông bỏ những “danh – lợi – tình” nơi trần thế với mong muốn được “phản bổn quy chân” để quay trở về nơi mà cô được sinh ra, đó không phải nơi đây – chốn nhân gian, mà chính là thế giới Thiên quốc, rất có thể cũng là nơi ở của các chú chim Hoàng Hạc trong câu chuyện trên.

Bạn cũng có thể thấy cô được đặt trong một bối cảnh không gian mang màu sắc truyền thống, cột trụ được chạm khắc tinh xảo của một ngôi nhà cổ, một cây cầu bắc qua hồ ở phía xa xa và những cây liễu rủ bóng xuống mặt hồ… cảnh trí thiên nhiên thật thơ mộng, bình yên đã làm nền cho cô gái – nhân vật chính trong bức tranh.

Cô gái ấy tỏa ra ánh hào quang quanh mình, làm sáng bừng cả không gian xung quanh. Mọi thứ dường như lắng đọng, tĩnh lặng, ngay cả nét vẽ của cô cũng dần ngưng lại, nhường sự chuyển động cho những vệt sáng xung quanh người cô. Đó là ánh sáng được phát ra từ gương mặt, thần thái của một người có hàm dưỡng và ánh sáng của chiếc trâm cài đầu có bông hoa sen thuần khiết được khắc ba chữ “Chân, Thiện, Nhẫn” – chính là đặc tính của vũ trụ và được nhắc thường xuyên trong cuốn sách “Chuyển Pháp Luân– cuốn sách là “kim chỉ nam” giúp cô gái sống tốt hơn mỗi ngày.

Và vẻ đẹp của cô gái đã được tôi minh họa theo bút pháp trong tranh truyền thống. Những kỹ nghệ như “cầm, kỳ, thi, họa” của một cô gái thời xưa được tôi lột tả phần nào trong bức tranh trên. Kết hợp với sự tu dưỡng của cô gái ấy đã giúp cô trở nên đẹp hơn bao giờ hết – vẻ đẹp của sự Thiện lương, Chân thành và Nhẫn nại. Đó chính là vẻ đẹp mà tôi muốn truyền tải tới các bạn thông qua bức tranh này.

Cuốn sách vàng “Chuyển Pháp Luân thực sự đã giúp khai mở trí huệ của cô gái, khiến cô hiển lộ được tài năng hội họa cũng như cho người xem một cảm giác ở cô có một thần thái đặc biệt: đẹp dịu dàng và không phô trương, đẹp thuần khiết và toát lên vẻ tĩnh tại của một người con gái trẻ có sự tu dưỡng.

Tuy nhiên, tôi cũng muốn nói rằng vẻ đẹp này trong xã hội ngày xưa, một xã hội mà văn hóa truyền thống được giữ gìn, đạo đức con người còn tốt và ai cũng quan tâm, đối xử tử tế với những người xung quanh bất kể là ai… thì những người như cô gái trong tranh đều toát lên thần thái như vậy và đó cũng không phải là điều “hiếm có, khó tìm”.

Cuối cùng, tôi xin được cảm ơn trang Chánh Kiến Net đã cho tôi cơ hội được chia sẻ với các bạn độc giả của kênh đôi điều về ý nghĩa của bức tranh cũng như những điều mà tôi muốn mượn cây bút vẽ của mình để truyền tải tới mọi người. Xin cảm ơn các bạn độc giả!

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/288815

The post Tác phẩm mỹ thuật: Hoàng Hạc hồi Thiên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Đơn ca nam: Sứ giả của Thầnhttps://chanhkien.org/2024/03/don-ca-nam-su-gia-cua-than.htmlSat, 09 Mar 2024 03:28:00 +0000https://chanhkien.org/?p=32754[ChanhKien.org] Sáng tác lời: Đoá Đoá Liên Soạn nhạc: Kira Biên khúc/ hoà âm: Minh Kha Biểu diễn: Đông Lâm Lời bài hát tiếng Trung: 神的使者隨師降生在東方 Shén de shǐzhě suí shī jiàngshēng zài dōngfāng 承傳神的文化祖先是炎黃 chéng chuánshén de wénhuà zǔxiān shi yánhuáng 千古才子佳人風流倜儻 qiāngǔ cáizǐ jiārén fēngliú tìtǎng 演繹歷史萬古流芳 yǎnyìlìshǐ wàngǔ liúfāng 歷經滄桑千萬年等待盼望 lìjīng cāngsāng […]

The post Đơn ca nam: Sứ giả của Thần first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Sáng tác lời: Đoá Đoá Liên
Soạn nhạc: Kira
Biên khúc/ hoà âm: Minh Kha
Biểu diễn: Đông Lâm

Lời bài hát tiếng Trung:

神的使者隨師降生在東方
Shén de shǐzhě suí shī jiàngshēng zài dōngfāng
承傳神的文化祖先是炎黃
chéng chuánshén de wénhuà zǔxiān shi yánhuáng
千古才子佳人風流倜儻
qiāngǔ cáizǐ jiārén fēngliú tìtǎng
演繹歷史萬古流芳
yǎnyìlìshǐ wàngǔ liúfāng

歷經滄桑千萬年等待盼望
lìjīng cāngsāng qiān wàn nián děngdài pànwàng
迎來創世主將新宇開創
yíng lái chuàngshì zhǔjiàng xīnyǔ kāichuàng
遍撒甘露滋潤十方
biàn sā gānlù zīrùn shí fāng
法度眾生正天綱
fǎdù zhòngshēng zhèng tiān gāng

七二零黑雲翻滾暴雨傾盆
qī’èr líng hēi yún fāngǔn bàoyǔ qīngpén
煙霧籠罩黃河長江
yānwù lóngzhào huánghé chángjiāng
黑手魔王 從天而落
hēishǒu mówáng cóng tiān ér luò
打壓好人 迫害善良
dǎyā hǎorén pòhài shànliáng

陰霾遮不住通天法光
yīnmái zhē bù zhù tōngtiān fǎ guāng
傲雪寒梅屹立東方
ào xuě hánméi yì lì dōngfāng
演繹故事 歷史悲壯
yǎnyì gùshì lìshǐ bēizhuàng
傳福音 法度十方
chuán fúyīn fǎ dù shí fāng

Tạm dịch:

Sứ giả của Thần theo Sư phụ giáng sinh ở phương Đông
Kế thừa văn hóa tổ tiên Thần truyền là Viêm Hoàng
Tự cổ tài tử giai nhân phong lưu hào phóng
Vở diễn trong lịch sử vạn cổ lưu danh

Trải qua tang thương nghìn vạn năm chờ đợi hy vọng
Nghênh đón Sáng Thế Chủ khai sáng tân vũ trụ
Rắc rải cam lộ khắp mười phương
Pháp độ chúng sinh chính thiên cương

Ngày 20 tháng 7 mây đen quay cuồng mưa to tầm tã
Sương khói bao phủ Hoàng Hà và Trường Giang
Hắc thủ Ma Vương từ trên trời rơi xuống
Đàn áp người tốt và bức hại người thiện lương

Sương mù không thể che khuất ánh sáng Đại Pháp
Ngạo tuyết hàn mai sừng sững phương Đông
Diễn dịch chuyện xưa lịch sử bi tráng
Truyền đạt phúc âm Pháp độ mười phương

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/277161

The post Đơn ca nam: Sứ giả của Thần first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (6) – Viên mãn hồi quyhttps://chanhkien.org/2024/03/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-6-vien-man-hoi-quy.htmlThu, 07 Mar 2024 04:24:27 +0000https://chanhkien.org/?p=32742Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Viên mãn hồi quy Mây mờ đã tan, ráng sắc đầy trời Khung vũ quy chính, Pháp Chính Nhân Gian Thần Xa Hoa Cái, Long Hạc Phượng Loan Viên mãn quy vị, Thiên Quốc gia viên Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Xem tranh có độ phân […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (6) – Viên mãn hồi quy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Viên mãn hồi quy

Mây mờ đã tan, ráng sắc đầy trời
Khung vũ quy chính, Pháp Chính Nhân Gian
Thần Xa Hoa Cái, Long Hạc Phượng Loan
Viên mãn quy vị, Thiên Quốc gia viên

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Kích thước tác phẩm: Tranh dài 2 mét
Thể loại: Tranh bạch miêu Trung Quốc

Hết

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/264139

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (6) – Viên mãn hồi quy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác phẩm hội họa Trung Quốc: Đức Phật nói về hoa Ưu Đàm Bà Lahttps://chanhkien.org/2024/03/tac-pham-hoi-hoa-trung-quoc-duc-phat-noi-ve-hoa-uu-dam-ba-la.htmlTue, 05 Mar 2024 23:38:20 +0000https://chanhkien.org/?p=32736Tác giả: Thiên Ngoại Khách [ChanhKien.org] Có một lần, Phật Thích Ca Mâu Ni nói với các đệ tử của Ngài rằng Đức Chuyển Luân Thánh Vương sẽ truyền Pháp độ nhân vào thời mạt thế, tức là Phật Di Lặc tương lai. Đến lúc đó, con người không cần phải xuất gia mà có […]

The post Tác phẩm hội họa Trung Quốc: Đức Phật nói về hoa Ưu Đàm Bà La first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Thiên Ngoại Khách

[ChanhKien.org]

Có một lần, Phật Thích Ca Mâu Ni nói với các đệ tử của Ngài rằng Đức Chuyển Luân Thánh Vương sẽ truyền Pháp độ nhân vào thời mạt thế, tức là Phật Di Lặc tương lai. Đến lúc đó, con người không cần phải xuất gia mà có thể đạt được quả vị Như Lai ở thế tục, tương lai khi Đức Phật xuất thế, hoa Ưu Đàm sẽ nở khắp thế gian. Vì thế các đệ tử thỉnh cầu Đức Phật dùng thần thông triển hiện cho mọi người cùng xem trước hình ảnh của hoa Ưu Đàm Bà La, bức tranh này ghi lại khoảnh khắc khi Đức Phật triển hiện hình ảnh hoa Ưu Đàm Bà La cho các đệ tử xem.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/268256

The post Tác phẩm hội họa Trung Quốc: Đức Phật nói về hoa Ưu Đàm Bà La first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 4)https://chanhkien.org/2024/03/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-4-ky-4.htmlTue, 05 Mar 2024 23:38:14 +0000https://chanhkien.org/?p=32737Tác giả: Bạch Vân Phi Phần 4: Vị Thần đoản mệnh Kỳ 4: Vũ trụ bi thương (2) Lục Thanh phát hiện, Uông Kiến Quốc này thế mà đều hiển hiện tại các tầng vũ trụ bên trên tầng vũ trụ thứ mười, ở mỗi một tầng vũ trụ ông ấy đều có một hình […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 4) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Bạch Vân Phi

Phần 4: Vị Thần đoản mệnh

Kỳ 4: Vũ trụ bi thương (2)

Lục Thanh phát hiện, Uông Kiến Quốc này thế mà đều hiển hiện tại các tầng vũ trụ bên trên tầng vũ trụ thứ mười, ở mỗi một tầng vũ trụ ông ấy đều có một hình tượng trang nghiêm thần thánh, tại mỗi một tầng khác nhau đều có những ước định khác nhau cùng chúng Thần, ông sẽ chuyển sinh nhân gian, ông sẽ đắc Đại Pháp, ông rồi sẽ đem hết thảy những gì tốt đẹp nhất về lại thiên quốc, chúng Thần đều thán phục trước sự vĩ đại của vị Thần này, lần lượt ký thệ ước cùng ông, đem hết thảy tương lai trong thế giới Thiên quốc của bản thân giao cho vị Thần này. Thực ra, vị Thần này đã mang theo sự ủy thác của chúng Thần hạ thế, nói cách khác, ông đã mang vô số thiên thể to lớn đến tầng vũ trụ thứ mười, đây là chân tướng mà Thần ở tầng vũ trụ thứ mười này vĩnh viễn không bao giờ biết được, không ngờ cuối cùng ông lại bị trầm mê trong cõi người, đã đắc được Đại Pháp rồi, nhưng lại để Đại Pháp lướt qua thân, đem hy vọng của vô số thiên thể to lớn phía trên tầng vũ trụ thứ mười này trong chốc lát hủy hoại hoàn toàn.

Xuyên qua tầng tầng vũ trụ.

Lục Thanh kinh hoàng tán thán không gì sánh nổi, kinh ngạc về sự vĩ đại của vị Thần này.

Khi đến một tầng vũ trụ nọ, Lục Thanh không cách nào tiến lên được nữa, đây là giới hạn cao nhất của công trụ của Lục Thanh, là cực hạn vũ trụ cao nhất mà chàng có thể đến, nhưng căn nguyên của sinh mệnh vĩ đại này vẫn chưa đến đỉnh điểm, Lục Thanh khiếp đảm, biết rằng lai lịch của sinh mệnh vĩ đại trước mắt này vượt quá xa cảnh giới sở tại của mình, đó là cảnh giới vĩ đại mà Lục Thanh vĩnh viễn không tài nào dung nạp nổi. Lục Thanh quỳ gối trên đóa Thanh Liên của mình, cung kính hợp thập, khẩn cầu Sư tôn vĩ đại của chàng, cũng là khẩn cầu sinh mệnh vĩ đại này:

“Hỡi Sư tôn vĩ đại, nếu như ý chí vĩ đại của Ngài muốn mở ra chân tướng của sinh mệnh vĩ đại này cho thế nhân, xin Ngài hãy gia trì cho đệ tử bé mọn này”.

“Hỡi sinh mệnh vĩ đại trước mắt ta, nếu ý chí ngài muốn mở ra chân tướng của bản thân cho thế nhân, xin ngài gia trì cho ta”.

Lục Thanh vừa dứt lời, hào quang chợt lóe, nơi đỉnh đầu của Lục Thanh xuất hiện một Pháp Luân lớn đang xoay chuyển, bên dưới Pháp Luân tỏa ra vầng sáng màu đỏ, hoàn toàn bao phủ Lục Thanh vào trong, dưới sự gia trì bảo hộ của Pháp Luân, Lục Thanh tiếp tục thăng lên, vì tại bất kỳ một cảnh giới nào trong không gian vũ trụ này, chỉ cần vượt trên tầng thứ của bản nguyên sinh mệnh Lục Thanh, một khi Lục Thanh tiến vào, thì sẽ lập tức bị giải thể, chỉ có dưới sự bảo hộ của Pháp Luân mới có khả năng giải trừ mối nguy sinh mệnh bị giải thể.

Đồng thời, không gian vũ trụ của sinh mệnh vĩ đại trước mặt này cũng đang phát ra cột ánh sáng nhu hòa màu xanh, màu sắc này chính là ánh sáng bản nguyên sinh mệnh của Lục Thanh, đây là con đường thăng hoa được sinh mệnh vĩ đại ấy khai mở cho chàng. Dưới sự bảo hộ của con đường màu xanh này, cùng sự dẫn dắt của ý chí vĩ đại kia, Lục Thanh đã lĩnh hội nhận biết được quá trình vũ trụ trang nghiêm vĩ đại này.

Pháp Luân xoay chuyển, xuyên việt không gian, trong vũ trụ mênh mông vô tận.

Cứ thế, Lục Thanh phải dùng mười tiểu kiếp mới có thể xem hết lịch sử vũ trụ của sinh mệnh vĩ đại này, trong một cảnh giới rất cao tột cùng của sinh mệnh Uông Kiến Quốc, Lục Thanh mới phát hiện rằng, sinh mệnh vĩ đại này thế mà lại là Chủ của một vũ trụ to lớn, vô lượng vô số những cảnh giới mà Lục Thanh đi qua đều là do ông sáng tạo, đều tồn tại trong thân thể của ông, vị Chủ đại khung này vì để cứu độ những thiên thể trong tầng sở tại của mình, đã ở chính tại cảnh giới này cùng “Vương của vạn Vương, Chủ của vạn Chủ” ký thệ ước, ông ấy vì muốn cứu độ đại khung thiên thể to lớn này, mới chuyển sinh xuống tầng tầng không gian bên dưới.

Sinh mệnh vĩ đại này, vị Chủ của đại khung vĩ đại, mắt ngấn nước nhìn Lục Thanh từ không gian tầng thấp bé như hạt bụi này thăng hoa lên đến cảnh giới cao tối hậu, trái tim ông hết sức thê lương, lại vô cùng ngưỡng mộ, từng giọt từng giọt nước mắt lăn dài, một giọt nước mắt một tầng vũ trụ, một giọt nước mắt một tầng thiên thể.

Lục Thanh nhìn sinh mệnh này với sự vĩ đại to lớn không cách nào hình dung này, sự chấn động của chàng không ngôn ngữ nào có thể diễn tả được, nếu không có sự gia trì bảo hộ của Pháp Luân, sinh mệnh của Lục Thanh trong nháy mắt sẽ bị giải thể dưới sự bi thương của sinh mệnh vĩ đại này.

Vị Chủ đại khung ấy nhìn sinh mệnh vinh diệu trước mắt mình, nói: “Này đệ tử Đại Pháp, ngươi đã nhìn thấy rõ quá trình vũ trụ của ta hay chưa?”

Lục Thanh đáp: “Dưới sự gia trì của Sư phụ vĩ đại và ý chí vĩ đại của ngài, tôi đã nhìn rõ quá trình vũ trụ của ngài”.

Vị Chủ đại khung nói: “Ta đã ở chính tại cảnh giới này, ký thệ ước với “Vạn Vương chi Vương, Vạn Chủ chi Chủ”, từ đây ta bắt đầu hạ xuống tầng tầng không gian vũ trụ, tại không gian tầng vũ trụ thứ mười lại ký ma ước cùng cựu thế lực”. Vị Chủ đại khung khi nói đến đây, bỗng bật khóc thành tiếng.

Lục Thanh nói: “Đúng vậy, ta đã thấy toàn bộ quá trình của ngài, nhưng tại sao sinh mệnh chân chính của ngài còn không thức tỉnh?”

Vị Chủ đại khung nói: “Đại Pháp vũ trụ của ‘Vạn Vương chi Vương, Vạn Chủ chi Chủ’ là cấp cho chủ nguyên thần của sinh mệnh này, ta trầm mê nơi thế gian quá sâu, khi gặp được Đại Pháp vũ trụ, là phần quan niệm của ta nhận thức Đại Pháp tốt, chứ không phải chân chính là chủ nguyên thần nhận thức tốt, tự kỷ chân chính và chủ nguyên thần của ta trước giờ chưa hề thực sự thức tỉnh, thế nhưng Sư phụ vĩ đại vẫn luôn cấp cho ta vô số cơ hội, giúp ta chân chính nhận thức được Đại Pháp, nhưng ta đã để mất cơ hội”.

“Mỗi khi sinh mệnh chân chính của ta sắp thức tỉnh, khi tự kỷ chân chính của ta muốn đắc Pháp, chúng Thần của tầng vũ trụ thứ mười liền bắt đầu ngăn trở, chúng không muốn ta thức tỉnh, không muốn ta chân chính đắc Pháp, chúng sẽ phóng đại, gia cường quan niệm người thường của ta, một lần nữa khiến những quan niệm che lấp đi chân tính, khiến cho ta không đắc được Pháp”.

Vị Chủ đại khung nói đến đây, lại bắt đầu khóc thành tiếng, tiếng khóc của ông khiến toàn bộ vũ trụ đều chấn động, sinh mệnh trong tất cả các tầng vũ trụ đều khóc.

Dưới sự gia trì của Pháp Luân, Lục Thanh hỏi: “Trong khế ước mà ngài ký tại tầng vũ trụ thứ mười, không phải bọn chúng đã đồng ý để ngài đắc Pháp sao?”

Vị Chủ đại khung này nghe xong lời nói của Lục Thanh, nói: “Đó là khế ước lừa gạt, hết thảy các vị Chủ của vũ trụ đều biết, phàm là khởi tác dụng phụ diện đối với Đại Pháp, đều không được thừa nhận, đều sẽ bị tiêu hủy, chúng chỉ lợi dụng ta để đạt mục đích riêng, sau khi lợi dụng xong thì chúng liền đánh ta hạ địa ngục, cuối cùng bị tiêu hủy, chúng sẽ không để ta chân chính đắc Pháp”.

Vị Chủ đại khung lại bật khóc đầy đau đớn, toàn bộ tất cả sinh mệnh trong đại khung của ông đều bị ép nhập trong nỗi đau thương của ý chí vĩ đại này.

Lục Thanh hỏi: “Trong cảnh giới vĩ đại của ngài, còn có những sinh mệnh vĩ đại giống như ngài hạ xuống nhân gian không?”

Vị Chủ đại khung nói: “Có rất nhiều sinh mệnh giống ta đã hạ xuống nhân gian, có một số trở thành đệ tử Đại Pháp, có người tinh tấn, có người giải đãi, có người lại trở thành người thường, nhưng vẫn còn có thể cứu được, có những người đã hoàn toàn không còn hy vọng”.

“Này đệ tử Đại Pháp, dưới sự gia trì của Sư tôn vĩ đại, dưới sự triệu hoán trong bản nguyên sinh mệnh của ta, ngươi đã đến được đây, xin hãy giúp công bố chân tướng của ta khắp thiên hạ, giúp chúng Thần nào đang trầm mê cõi người kia có cơ hội thức tỉnh, xin truyền đạt lời chúc nguyện của ta đến các đệ tử Đại Pháp vĩ đại, chỉ mong các vị có thể cứu được càng nhiều vũ trụ hơn nữa. Này đệ tử Đại Pháp, xin hoàn thành nguyện vọng của ta, đây là thỉnh cầu cuối cùng của ta”.

Sau khi vị Chủ đại khung nói xong những lời này, khóc thảm thương, hành đại lễ ngũ thể đầu địa với Lục Thanh.

Dưới sự gia trì của Pháp Luân, Lục Thanh gật đầu đồng ý.

Vị Chủ đại khung thấy Lục Thanh đã đáp ứng nguyện vọng cuối cùng của mình, không còn lo lắng, sự bi thương của ông đã bao trùm toàn bộ đại khung vũ trụ. Lục Thanh thấy rõ, từ tầng vũ trụ tầng thứ mười, đại khung này bắt đầu giải thể, từng tầng từng tầng vũ trụ, từng tầng từng tầng thiên thể, vật chất trong các tầng vũ trụ hệt như một quả bom nguyên tử đang nổ, trong sự đau thương của vị Chủ đại khung ấy… hóa thành hư không.

Không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được sự chấn động của Lục Thanh.

Vị Chủ đại khung này đã giải thể hết thảy các thiên thể vũ trụ bên dưới của mình, lại hành đại lễ ngũ thể đầu địa với thương khung bao la trong cảnh giới này, Ông hướng lên trời cầu khấn: “Sư tôn vĩ đại ơi, vị Chủ Sáng Thế đã tạo ra sinh mệnh của con, vị Vạn Vương chi Vương vĩ đại, xin tha thứ cho việc con đã phá vỡ thệ ước”. Vị Chủ của đại khung này bật khóc thê lương, thân thể khổng lồ bắt đầu xuất hiện vết nứt, như thể chỉ trong một chớp mắt liền bị giải thể.

Lục Thanh không kìm được, bật khóc thảm thương, chàng kêu lớn: “Sư phụ ơi, xin Ngài cứu lấy ông ấy”.

Ánh sáng từ bi màu vàng kim đã xuất hiện khắp bầu trời, Lục Thanh đã không biết dùng ngôn từ nào để hình dung hào quang từ bi vĩ đại này, dưới sự gia trì của Sư phụ, Lục Thanh chỉ có thể thấy được có một lòng bàn tay cự đại vô tỉ vô tỉ, sự rộng lớn của lòng bàn tay này đủ để che chắn toàn bộ vòm trời, bàn tay ấy nâng vị đại khung chi Chủ đang khóc lóc thê lương vào trong, ánh sáng vàng kim từ bi bao bọc lấy sinh mệnh đang khóc thương này, tu bổ lại hết thảy những đau thương vĩnh hằng của sinh mệnh đáng thương ấy.

Khi ánh sáng vàng kim biến mất, sinh mệnh này đã ngừng khóc, hồi phục lại sự thánh khiết nên có của ông, đây là một sinh mệnh vĩ đại biết bao, một sinh mệnh thần thánh đến dường nào.

Một thanh âm nói với Lục Thanh: “Vị Chủ đại khung này đã bị xóa đi hết thảy những ký ức đau thương trong quá khứ, ông ấy sẽ bắt đầu một hành trình vũ trụ mới, nhưng vì thệ ước đã bị phá vỡ, ông ấy vẫn chưa hoàn tất việc cứu độ bản thân, tất cả những thiên thể to lớn của ông đã hoàn toàn bị giải thể, bắt đầu lại từ đầu”.

Pháp Luân bay bay xoay chuyển, vũ trụ xoay vần. Trong chớp mắt, Lục Thanh đã trở lại bên trong Đại Bạch Liên Hoa của Tôn Nguyệt Hương, Uông Kiến Quốc vẫn đang quỳ trước mặt chàng khóc thương, thế nhưng, Lục Thanh biết rằng, toàn bộ phần Thần của Uông Kiến Quốc đều đã giải thể, phần Thần tối hậu của ông ấy đã tiến nhập vào vũ trụ mới, bắt đầu một hành trình mới, còn cái thân xác trước mắt chàng đây chỉ còn lại quan niệm và nghiệp lực, sẽ ở trong địa ngục vĩnh hằng này mà khóc than mãi mãi.

Ánh sáng trắng chớp lên, Lục Thanh bay ra khỏi Bạch Liên Hoa, xuất hiện bên cạnh Tôn Nguyệt Hương, nhìn vị Thần đỏ máu đang kiêu ngạo mà cũng không kém phần ngu xuẩn bên cạnh, Lục Thanh căm hận khôn cùng, chàng chỉ vào vị Thần đó nói: “Cái thứ kia, các ngươi ắt sẽ phải gánh chịu tội lỗi các ngươi đã làm, các ngươi ắt sẽ bị chúng Thần hủy diệt”.

Trong ánh sáng rực rỡ, Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương biến mất.

Chỉ còn lại vị Thần kiêu ngạo mà ngu xuẩn kia, âm thầm ngẫm nghĩ câu trách cứ đầy phẫn nộ vừa rồi của Lục Thanh.

(Hết Chương 2, mời các bạn đón đọc Chương 3)

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/43191

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 4) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Song ca: Bình An Hỷ Lạc Phúc Thọ Trườnghttps://chanhkien.org/2024/03/song-ca-binh-an-hy-lac-phuc-tho-truong.htmlMon, 04 Mar 2024 03:35:40 +0000https://chanhkien.org/?p=32722[ChanhKien.org] Chúc mừng năm mới Sư phụ từ bi vĩ đại! Chúc mừng năm mới các đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới! Cầu mong tất cả chúng sinh được cứu độ! Sáng tác lời: Mai Liên Sáng tác nhạc, biên khúc & phối âm: Minh Kha Trình bày: Như Ca & Như Thuỷ […]

The post Song ca: Bình An Hỷ Lạc Phúc Thọ Trường first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

[ChanhKien.org]

Chúc mừng năm mới Sư phụ từ bi vĩ đại!
Chúc mừng năm mới các đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới!
Cầu mong tất cả chúng sinh được cứu độ!

Sáng tác lời: Mai Liên
Sáng tác nhạc, biên khúc & phối âm: Minh Kha
Trình bày: Như Ca & Như Thuỷ

Lời tiếng Trung:

花好月圓美景人人愛
Huāhǎoyuèyuán měijǐng rén rén ài
富貴平安喜樂人想
fùguì píng’ān xǐlè rén xiǎng
天災人禍連連無處藏
tiānzāi rénhuò liánlián wú chù cáng
瘟疫四起人人心驚慌
wēnyì sìqǐ rén rénxīn jīnghuāng

亂世保命平安有妙方
luànshì bǎomìng píng’ān yǒu miào fāng
抹去毒誓輕鬆解捆綁
mǒ qù dú shì qīngsōng jiě kǔnbǎng
天賜九字真言記心上
tiāncì jiǔzì zhēnyán jì xīn shàng
逢兇化吉避難驅禍殃
féng xiōng huà jí bìnàn qū huòyāng

真善忍好
zhēn shàn rěn hǎo
真善忍好
zhēn shàn rěn hǎo
法輪大法好
fǎlún dàfǎ hǎo
真善忍好
zhēn shàn rěn hǎo
真善忍好
zhēn shàn rěn hǎo
法輪大法好
fǎlún dàfǎ hǎo
九字真言常念誦
jiǔzì zhēnyán cháng niànsòng
平安喜樂福壽長
píng’ān xǐlè fú shòu zhǎng

Lời dịch:

Cảnh đẹp hoa tươi trăng tròn ai cũng thích
Phú quý bình an hỷ lạc ai cũng muốn
Thiên tai nhân họa liên tiếp không nơi trốn
Dịch bệnh bốn phương lòng người hoảng sợ

Loạn thế có diệu phương giữ mạng bảo bình an
Xoá đi thề độc thảnh thơi hết ràng buộc
Trời ban chín chữ chân ngôn lòng ghi nhớ
Gặp dữ hóa lành tránh nạn thoát tai ương

Chân Thiện Nhẫn hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo
Pháp Luân Đại Pháp hảo
Chân Thiện Nhẫn hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo
Pháp Luân Đại Pháp hảo
Chín chữ chân ngôn thường xuyên niệm
Bình an hỷ lạc phúc thọ trường

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287323

The post Song ca: Bình An Hỷ Lạc Phúc Thọ Trường first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (5) – Cứu độ chúng sinhhttps://chanhkien.org/2024/03/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-5-cuu-do-chung-sinh.htmlSun, 03 Mar 2024 03:26:36 +0000https://chanhkien.org/?p=32707Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Cứu độ chúng sinh Phi Thiên Thần Vận, Minh Huệ Chánh Kiến Cánh cửa Hy vọng, Thiên Quốc nhạc đoàn Giả án tự thiêu, thế nhân sáng tỏ Trời diệt Trung Cộng, thoái được bình an Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Kích thước tác phẩm: Tranh […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (5) – Cứu độ chúng sinh first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Cứu độ chúng sinh

Phi Thiên Thần Vận, Minh Huệ Chánh Kiến
Cánh cửa Hy vọng, Thiên Quốc nhạc đoàn
Giả án tự thiêu, thế nhân sáng tỏ
Trời diệt Trung Cộng, thoái được bình an

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Kích thước tác phẩm: Tranh dài 2 mét
Thể loại: Tranh bạch miêu Trung Quốc

Còn tiếp

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/263619

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (5) – Cứu độ chúng sinh first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 3)https://chanhkien.org/2024/03/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-4-ky-3.htmlSat, 02 Mar 2024 03:49:34 +0000https://chanhkien.org/?p=32697Tác giả: Bạch Vân Phi Phần 4: Vị Thần đoản mệnh Kỳ 3: Vũ trụ bi thương (1) Bầu trời đêm tháng tám quang đãng, trời cao ngập sao, những ngôi sao lấp lánh như kim cương, giăng giăng đầy trời. Trong những truyền thuyết cổ xưa, đều nói rằng con người thế gian là […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân Phi

Phần 4: Vị Thần đoản mệnh

Kỳ 3: Vũ trụ bi thương (1)

Bầu trời đêm tháng tám quang đãng, trời cao ngập sao, những ngôi sao lấp lánh như kim cương, giăng giăng đầy trời. Trong những truyền thuyết cổ xưa, đều nói rằng con người thế gian là từ ​​trên thiên thượng hạ xuống, trên trời một vì sao, mặt đất một con người, mỗi người đều đối ứng với một vì sao, vận mệnh mỗi một người chính là vận mệnh của mỗi một vì sao. Đây chính là tư tưởng triết học “thiên nhân hợp nhất” của Trung Quốc cổ đại.

Thế còn Uông Kiến Quốc?

Uông Kiến Quốc đó đã từng rất nhiệt tâm làm phụ đạo viên Đại Pháp?

Cái chết của ông ta có phải cũng sẽ khiến ngôi sao của chính ông rơi xuống vực sâu tăm tối?

Rốt cuộc ai mới là người đang thao túng vận mệnh của các ngôi sao trên khắp bầu trời?

Trời xanh không lời, mặt đất tịch mịch, các ngôi sao vẫn vô tâm náo động, chúng cho rằng sự rơi rụng của Uông Kiến Quốc là điều đương nhiên, sự lầm than của sinh linh chốn hạ giới, trong con mắt của chúng thì đều không đáng nhắc đến, ai bảo vốn dĩ người như Uông Kiến Quốc chỉ là một quân cờ trong tay các vị Thần đỏ máu chứ? Quân cờ này đã bại hoại dơ bẩn rồi, vậy thì vứt bỏ thôi, cái chết của Uông Kiến Quốc có thể tạo ra hoàn cảnh và cơ hội khảo nghiệm cho các đệ tử Đại Pháp, vậy thì sao lại không thể? Các ngôi sao mặc nhiên chấp nhận cái chết của Uông Kiến Quốc, chúng vĩnh viễn không biết rằng, trong thương khung xa xôi vô cùng vô tận kia, một thiên thể vĩ đại vô tỉ và trang nghiêm không gì sánh nổi đã giải thể theo cái chết của Uông Kiến Quốc.

Các ngôi sao vĩnh viễn cũng không nghĩ đến điều này, hiện tại điều chúng quan tâm chỉ là hai vị đệ tử Đại Pháp đang xếp bằng nhập tĩnh trước mắt kia, nghe nói họ muốn dùng đại thần thông để thấu tỏ chân tướng vụ án Uông Kiến Quốc, các ngôi sao đều bật cười, chúng muốn xem thử đệ tử Đại Pháp kia sẽ phá giải những nghi án vĩnh hằng này thế nào.

Dưới gầm trời.

Trong vườn hoa, Lục Thanh và dì Tôn Nguyệt Hương xếp bằng, dần dần nhập tĩnh, không gian khác từ từ triển hiện…

Chỉ thấy Lục Thanh là một đồng tử Đạo gia quần trắng áo trắng, ngồi trên Đại Liên Hoa xanh lam, hai thanh Pháp kiếm âm dương bay lượn trên hai vai, còn Tôn Nguyệt Hương vốn là hình tượng Như Lai, ngồi trên Đại Bạch Liên Hoa, khoác một tấm vải trắng thánh khiết, hai vầng nhật nguyệt phát ra hào quang tường hòa. Hai vị Thần trang nghiêm lại thần thánh, những vầng sáng trong trường năng lượng của họ bao phủ toàn bộ khoảng không phía trên Cục Địa chính. Hai cột ánh sáng, một xanh một trắng, phóng thẳng lên trời, xuyên qua thương khung, vô cùng vô tận, nhìn không đến đầu, đây là công trụ của hai người Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương.

Trong tịch lặng, hai người nhập định lần lượt mở ra từng tầng Phật nhãn, thấu qua các tầng không gian vũ trụ, quan sát hết thảy nhân duyên liên quan đến vụ án của Uông Kiến Quốc, tuy nhiên, việc hai người kích hoạt thần thông to lớn trong một phạm vi rộng như vậy là không được phép, hậu quả của việc làm này chính là đem toàn bộ chân tướng của vũ trụ hiển lộ trước mắt hai người, chỉ những người tu đến bước cuối cùng, hoàn toàn viên mãn khai công khai ngộ, mới được biết chân tướng, còn người vẫn đang trong quá trình tu luyện thì tuyệt đối không thể, chỉ có ở trong mê mới có thể tu luyện đề cao, phá mê rồi thì không thể nào tu được nữa, chỉ bởi vì hai người Lục Thanh, Tôn Nguyệt Hương điếc không sợ súng, vì để bảo hộ Đại Pháp, dùng lực lớn mở ra thần thông quảng đại, muốn nhìn thấu chân tướng vụ án Uông Kiến Quốc, thật ra đây là điều không được phép.

Vào khoảnh khắc Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương khai mở tầng tầng Phật nhãn, các tầng không gian vũ trụ đều vì đó mà chấn động, chúng Thần tầng tầng vũ trụ đều cảm thấy hai người này muốn mở ra chân tướng, cơ chế cân bằng của các tầng vũ trụ lập tức phát động, che đi chân tướng của vũ trụ bao la, chỉ để lại một khoảng nhỏ hẹp để hai người nhìn. Tuy nhiên, đây đã là một sự việc rất đáng sợ, uy lực cường đại mở ra các tầng Phật nhãn của hai người Lục Thanh, Tôn Nguyệt Hương, khiến chư Thần vũ trụ thấy bất an, thực ra không cần chỉ vì một vụ án nhỏ bé của Uông Kiến Quốc mà tiết lộ tường tận toàn bộ thiên cơ của vũ trụ bao la như vậy, chúng Thần ngay lập tức cho triệu hồi vị Thần đỏ máu đã an bài vụ án Uông Kiến Quốc, phái ông ta đến nói rõ nguyên do vụ án Uông Kiến Quốc cho hai đệ tử Đại Pháp này.

Hồng quang lóe sáng, vị Thần đỏ máu đó giáng hạ đến bên trên vườn hoa của một căn nhà thuộc Cục Địa chính huyện Vân Lĩnh. Vị Thần này chân bước trên một đóa liên hoa màu đỏ máu, khoác một tấm vải bố màu đỏ máu, tay trái nắm quyền trượng vàng kim, tay phải nâng một Pháp điển lấp lánh ánh sáng đỏ, trên khuôn mặt vốn từ bi và hòa ái đó lại ẩn chứa chút tàn nhẫn lẫn yêu tà, đó là vị Thần đỏ máu thuộc hệ Phật gia.

Công trụ của vị Thần này hiển hiện ra màu đỏ máu, xuyên suốt tới tận không gian vũ trụ tầng thứ mười, hiển nhiên chúng Thần thuộc vũ trụ tầng thứ mười chính là người an bài cuối cùng của vụ án Uông Kiến Quốc.

Vị Thần này thi lễ với hai người Lục Thanh và dì Tôn, nói: “Hai vị Tôn giả xin dừng tay”.

Hai người Lục Thanh và dì Tôn tạm ngưng khai mở Phật nhãn, Lục Thanh hỏi: “Tôn Thần có chuyện gì sao?”

Vị Thần đỏ máu nói: “Hai vị Tôn giả vốn tu trong tiệm ngộ, muốn thấu tỏ chân tướng vụ án Uông Kiến Quốc, không phải không thể, ta có thể đưa hai vị Tôn giả tiến vào địa ngục Đại Thiết Vi, gặp nguyên thần của Uông Kiến Quốc, để hai vị Tôn giả được tường tận nguyên nhân vụ án, nhưng hai vị Tôn giả cần nhớ kỹ, những gì nhìn thấy, dù sao cũng là thiên cơ, quyết không thể tiết lộ cho người thứ ba, hai vị Tôn giả có bằng lòng không?”

Hai người Lục Thanh và dì Tôn Nguyệt Hương nhìn nhau, gật đầu đồng ý. Hai người là tu trong tiệm ngộ, ắt biết rõ cái lý này, những gì hai người thấy trong định chỉ là chân tướng tại từng tầng không gian vũ trụ khác nhau, chỉ có Thần mới biết được toàn bộ chân tướng của các tầng vũ trụ ấy, rất nhiều đệ tử Đại Pháp là người đại căn cơ, Sư phụ an bài cho họ là tu hành “đốn ngộ”, là tu trong mê, một khi phá mê dù chỉ là một chút ít, dù chỉ nhìn thấy một điểm nhỏ chân tướng, thì những sinh mệnh vĩ đại này vĩnh viễn sẽ không tu trở về được nữa. Hai người Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương hiểu rất rõ tính nghiêm trọng của việc này, nên đã gật đầu đồng ý.

Vị Thần đỏ máu thấy hai người đồng ý, bèn vận thần thông, tay vừa giơ lên, một cánh cửa lớn màu đỏ liền xuất hiện trước mắt, hào quang lóe sáng, ba vị Thần biến mất.

Trong nháy mắt, xuyên việt thời không, ba vị Thần xuất hiện tại địa ngục Đại Thiết Vi, đây là sự vĩ đại trang nghiêm của Phật Pháp thần thông.

Ba vị Thần thu lại ánh sáng rực rỡ trên người, vì hào quang vô hạn của ba vị Thần lại không phải điều mà không gian địa ngục Đại Thiết Vi có thể chịu đựng được. Phật quang một khi chiếu đến, không chỉ hồn phách bị tan thành tro bụi, mà ngay cả không gian địa ngục này cũng sẽ ngay lập tức giải thể. Nhưng không gian này là do chúng Thần đặc biệt tạo ra cho tội nhân được hoàn trả chuộc tội, không có Thần linh nào lại đi hủy hoại nơi này, chúng Thần đều duy hộ lý của vũ trụ, không có ai lại đi phá hoại điều ấy.

Bao quanh địa ngục Đại Thiết Vi là bức tường cao vạn trượng, vách sắt thành đồng, bên dưới là hỏa diễm rừng rực cháy, đang thiêu đốt bức tường đồng vách sắt này, sắt lỏng, đồng lỏng lăn dài xuống dưới, đảm bảo rằng không ai có thể leo lên dù là nửa phân. Bên trong Đại Thiết Vi chính là “biển khổ vô biên”, nước biển được cấu thành từ axit sulfuric, vô số tội nhân đang chìm nổi ngụp lặn, kêu trời gọi đất, khổ không tả xiết, còn có quỷ dạ xoa đi xung quanh, dùng thiết xoa đâm xuyên thân thể tội nhân, có tội nhân trốn ra được khỏi “biển khổ”, leo lên tường cao thì lại bị sắt và đồng lỏng chảy xuống, thảm thương đến không dám nhìn. Cứ thế lặp đi lặp lại, lại không được chết, chỉ có tiếng khóc than không ngừng.

Dì Tôn Nguyệt Hương không nhịn được, nước mắt giàn giụa, đều nói là địa ngục có thật, song người đời chẳng tin, đạo đức tiêu vong, sau khi chết đọa xuống địa ngục, hối hận cũng đã muộn.

Vị Thần đỏ máu nâng Pháp điển trong tay lên cao, sách Pháp phóng ánh sáng mạnh mẽ lên không, chiếu rọi biển khổ vô biên ở bên dưới, các sinh linh trong biển khổ tạm được giảm bớt thống khổ, vị Thần đó gọi lớn: “Hư Không Tử ở đâu? Mau mau ra khỏi biển! Hãy nói rõ cho Thánh Chủ Huyền Thanh cùng Tôn giả Nhật Nguyệt Quang nguyên cớ ngươi phải chịu tội!!”

Dưới sự gia trì của hào quang Thần thánh của Pháp điển, một sinh linh từ từ bay từ dưới biển lên, thân thể đầy vết thương, chính là Uông Kiến Quốc.

Uông Kiến Quốc nhìn Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương, hào quang rực rỡ, thần thánh trang nghiêm, vốn dĩ bản thân cũng có cơ hội vinh diệu như hai vị Thần này, nhưng bây giờ lại là người ở thiên đường, kẻ ở địa ngục, khổ lắm thay! Uông Kiến Quốc buông tiếng khóc thê lương, nỗi thống khổ này so với việc ở trong biển khổ của địa ngục lại càng đau đớn hơn trăm triệu lần, là nỗi đau mà một sinh mệnh vĩnh viễn không cách nào chịu đựng nổi, cũng không có ngôn ngữ nào có thể hình dung.

Cuốn sách Pháp ấy phát ra ánh sáng đỏ, chiếu lên Uông Kiến Quốc, rồi lập tức mở ra tầng vũ trụ tầng thứ mười của Uông Kiến Quốc – “Linh Không Thần Giới”. Uông Kiến Quốc dần dần bình tĩnh, nói với Lục Thanh và Tôn Nguyệt Hương: “Vào thời đại vô cùng xa xưa, tôi là Đại Thần của ‘Linh Không Thần Giới’, tên là ‘Hư Không Tử’. Khi tôi sinh ra ở ‘Linh Không Thần Giới’, đã lỡ sự kiện chúng Thần ở ‘Linh Không Thần Giới’ ký thệ ước với vị Thánh Pháp Luân Pháp Vương chuyển sinh hạ giới. Sự kiện vũ trụ Chính Pháp sớm đã truyền rộng khắp nơi tại ‘Linh Không Thần Giới’, tôi ngưỡng mộ vô cùng, hận bản thân sinh ra quá muộn, lỡ mất cơ duyên, bèn ích kỷ đã tự mình chuyển sinh nhân gian, nhưng bị Đại Thần đỏ máu phụ trách các vấn đề Chính Pháp ngăn trở, duy chỉ có ký kết khế ước với ma thì mới được hạ phàm, khế ước quy định tôi có thể đắc Pháp, thời gian đắc Pháp tu luyện ba năm, sau ba năm tôi sẽ bị con trai chặt thành tám khúc, dùng cách chết oan uổng để rời khỏi nhân gian, viên mãn quay về ‘Linh Không Thần Giới’. Hình thức viên mãn tàn khốc của tôi sẽ mang đến một khảo nghiệm nghiêm khắc cho các đệ tử Đại Pháp huyện Vân Lĩnh, những sinh mệnh không đủ tiêu chuẩn, không xứng làm đệ tử Đại Pháp sẽ bị đào thải khỏi hàng ngũ tu luyện. Thế nhưng, tôi ở nhân gian đắc Pháp vào năm 1995, bị quan niệm và nhân tâm che lấp bản tính, tuy ở cùng với các đệ tử Đại Pháp, lại tuyệt chưa từng thật sự thay đổi bản thân mình, trong thời gian đó, Sư tôn đã vô số lần điểm hóa, dẫn dắt tôi phải chân chính tu luyện, song tôi lại chấp mê bất ngộ. Lúc đắc Pháp, tôi giữ chức Trưởng phòng đào tạo tại Trường Trung học Cơ sở số 2 huyện Vân Lĩnh, tham ô hối lộ, lại ở bên ngoài trường học loạn luân nam nữ, làm đủ loại việc đáng xấu hổ, không dám nhắc đến, khiến chúng Thần không dung, ba năm ấy tôi chưa từng chân chính đắc Pháp. Sau ba năm, tôi vong mạng, lại gây họa loạn chúng đệ tử huyện Vân Lĩnh, khiến rất nhiều đệ tử rơi vào bờ vực nguy hiểm, phạm trọng tội phá hoại Đại Pháp, nên đã bị chúng Thần ném vào địa ngục Đại Thiết Vi, đây là nguyên nhân tôi chịu tội”.

Lục Thanh hỏi: “Cớ sao đứa con trai độc nhất của ngươi lại chặt ngươi thành tám khúc, sao lại tàn nhẫn đến thế?” Uông Kiến Quốc nói: “Vào một năm kiếp trước, tôi cùng đứa con ấy là bạn tốt, cùng nhau làm ăn buôn bán, lợi nhuận chia đều, qua năm sau làm ăn có lãi lớn, tôi nổi lòng tham, mưu hại người ấy, chặt thành tám khúc, vứt tại tám chỗ khác nhau, chính là muốn hủy thi thể xóa dấu vết, hôm nay là ngày mà tôi phải hoàn trả nợ cũ. Trong sự an bài của ‘Linh Không Thần Giới’, dù trong lịch sử tôi có nợ nghiệp như thế hay không, tôi cũng sẽ chết bởi kết cục ấy, hiện nay chỉ là đang lợi dụng nhân duyên nợ nghiệp này mà thôi”.

Trong khi Uông Kiến Quốc đang kể chuyện, Lục Thanh đột nhiên phát hiện bên trên lạp tử tại tầng vũ trụ thứ mười của Uông Kiến Quốc, vẫn còn có tầng tầng các tầng thân thể khác. Lục Thanh thất kinh, điều này cho thấy rõ rằng nguồn gốc sinh mệnh của Uông Kiến Quốc tuyệt đối không chỉ đơn giản chỉ thuộc về tầng vũ trụ thứ mười của “Linh Không Thần Giới”, mà vốn là sinh mệnh cao cấp hơn, đến từ một vũ trụ tầng thứ cao hơn.

Lục Thanh sửng sốt, đây không phải chuyện nhỏ, lập tức dùng sóng ý niệm trao đổi với Tôn Nguyệt Hương, hạt vi vật chất của sóng ý niệm này vượt xa cảnh giới của vũ trụ tầng thứ mười, thế nên vị Thần đỏ máu kia không cách nào biết được chỉ trong tích tắc đó mà hai người đã chia sẻ xong.

Lục Thanh nói với vị Thần đỏ máu: “Tôn Thần, Uông Kiến Quốc dù gì cũng từng học qua Đại Pháp, có một số lời ta muốn trao đổi riêng với ông ấy, có được hay không?”

Vị Thần đỏ máu gật đầu đồng ý, sự thật đã hoàn toàn triển hiện trước mặt hai vị Tôn giả này rồi, họ muốn nói một chút lời thân mật cũng không sao, vị Thần đỏ máu có chút coi thường Lục Thanh, người tu luyện thật là ủy mị yếu đuối, những nhân tâm này vẫn giữ lại làm gì chứ.

Lục Thanh gật đầu với Tôn Nguyệt Hương, Tôn Nguyệt Hương chỉ tay liền bay ra một đóa Đại Bạch Liên Hoa, bao phủ lấy Uông Kiến Quốc vào trong, một tia sáng từ Lục Thanh lóe sáng, cũng đồng thời ẩn nhập vào trong đóa Bạch Liên Hoa ấy. Đóa liên hoa này vốn dĩ là kết giới do Tôn Nguyệt Hương bố trí, đóng kín hoàn toàn những chia sẻ của Lục Thanh và Uông Kiến Quốc, dựa vào pháp lực của vị Thần đỏ máu kia, là không cách nào phá giải được vùng cấm này.

Trong hào quang thánh khiết của đóa Đại Bạch Liên Hoa, Uông Kiến Quốc quỳ gối khóc thảm, tiếng khóc thê lương này tuyệt không đơn giản chỉ là sự thống khổ của sinh mệnh trong vũ trụ tầng thứ mười, mà đó còn là âm thanh bi thương từ trong bản nguyên sinh mệnh của Uông Kiến Quốc, tiếng khóc bi thương dẫn động tầng tầng vũ trụ, cho đến lạp tử của vũ trụ tầng thứ mười, Lục Thanh cũng bị xúc động, chàng nói: “Đừng khóc, đừng khóc, ta muốn hỏi ông đôi lời”.

Uông Kiến Quốc từ từ ngừng khóc, trong tích tắc này Lục Thanh mở ra các tầng Phật nhãn đại thần thông, tại trong phạm vi cảnh giới Liên Hoa do Tôn Nguyệt Hương thiết lập, nhìn đến chân tướng ở cảnh giới từ tầng vũ trụ thứ mười trở lên của Uông Kiến Quốc.

Uông Kiến Quốc, sinh mệnh vĩ đại đến từ một thiên thể tại tầng thứ cao, lịch sử của một vũ trụ siêu cấp, cứ thế dưới Phật nhãn đại thần thông của Lục Thanh, dần triển hiện ra chân tướng.

Vũ trụ mênh mang, không có điểm cuối.

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/43191

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Song ca nữ: Bước ra khỏi con ngườihttps://chanhkien.org/2024/03/song-ca-nu-buoc-ra-khoi-con-nguoi.htmlFri, 01 Mar 2024 04:56:49 +0000https://chanhkien.org/?p=32691[ChanhKien.org] Lời: Ngọc Tịnh Biên khúc: Quang Tuyến Trình bày: Như Thuỷ/ Như Ca Lời tiếng Trung: 走出人来 Zǒuchū rén lái 从人中出来 cóng rén zhòng chūlái 你我自由天空舒唱 nǐ wǒ zìyóu tiānkōng shū chàng 乐也满怀 lè yě mǎnhuái 飞翔高歌 fēixiáng gāogē 坦正胸怀 tǎn zhèng xiōnghuái 逍遥看天海 xiāoyáo kàn tiānhǎi 我与你牵手同创未来 wǒ yǔ nǐ qiānshǒu tóng chuàng […]

The post Song ca nữ: Bước ra khỏi con người first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Lời: Ngọc Tịnh

Biên khúc: Quang Tuyến

Trình bày: Như Thuỷ/ Như Ca

Lời tiếng Trung:

走出人来
Zǒuchū rén lái
从人中出来
cóng rén zhòng chūlái
你我自由天空舒唱
nǐ wǒ zìyóu tiānkōng shū chàng
乐也满怀
lè yě mǎnhuái
飞翔高歌
fēixiáng gāogē
坦正胸怀
tǎn zhèng xiōnghuái
逍遥看天海
xiāoyáo kàn tiānhǎi
我与你牵手同创未来
wǒ yǔ nǐ qiānshǒu tóng chuàng wèilái

走出人来
zǒuchū rén lái
从人中出来
cóng rén zhòng chūlái
世间哀乐为何总是那么苍白
shìjiān āilè wèihé zǒng shì nàme cāngbái
不惧痛苦
bù jù tòngkǔ
不贪愉快
bù tān yúkuài
迷惑难阻碍
míhuò nán zǔ’ài
我与你牵手走出人来
wǒ yǔ nǐ qiānshǒu zǒuchū rén lái
从不分开
cóng bù fēnkāi
纵是远隔天涯海角
zòng shì yuǎngé tiānyáhǎijiǎo
你我同心拥抱真正美好未来
nǐ wǒ tóngxīn yǒngbào zhēnzhèng měihǎo wèilái
启航高歌
qǐ háng gāogē
法从心开
fǎ cóng xīn kāi
普度在人海
pǔdù zài rén hǎi
坚守诺言同创未来
jiānshǒu nuòyán tóng chuàng wèilái

走出人来
zǒuchū rén lái
从人中出来
cóng rén zhòng chūlái
世间哀乐为何总是那么苍白
shìjiān āilè wèihé zǒng shì nàme cāngbái
不惧痛苦
bù jù tòngkǔ
不贪愉快
bù tān yúkuài
迷惑难阻碍
míhuò nán zǔ’ài
我与你牵手走出人来
wǒ yǔ nǐ qiānshǒu zǒuchū rén lái
从不分开
cóng bù fēnkāi
纵是远隔天涯海角
zòng shì yuǎngé tiānyáhǎijiǎo
你我同心拥抱真正美好未来
nǐ wǒ tóngxīn yǒngbào zhēnzhèng měihǎo wèilái
启航高歌
qǐ háng gāogē
法从心开
fǎ cóng xīn kāi
普度在人海
pǔdù zài rén hǎi
坚守诺言同创未来
jiānshǒu nuòyán tóng chuàng wèilái

走出人来
zǒuchū rén lái
从人中出来
cóng rén zhòng chūlái
你我自由天空舒唱
nǐ wǒ zìyóu tiānkōng shū chàng
乐也满怀
lè yě mǎnhuái
飞翔高歌
fēixiáng gāogē
坦正胸怀
tǎn zhèng xiōnghuái
逍遥看天海
xiāoyáo kàn tiānhǎi
我与你牵手
wǒ yǔ nǐ qiānshǒu
我与你牵手
wǒ yǔ nǐ qiānshǒu
走出人来
zǒuchū rén lái

Tạm dịch:

Bước ra khỏi con người
Từ trong con người ta bước ra
Bạn và tôi tự do ca hát giữa bầu trời
Niềm vui tràn ngập
Bay lượn và hát vang
Tấm lòng ngay thẳng
Ta tiêu dao ngắm biển trời
Tôi và bạn tay trong tay cùng tạo dựng tương lai

Bước ra khỏi con người
Từ trong con người ta bước ra
Thế gian ai lạc vì sao luôn bạc bẽo thế
Nào sợ khổ đau
Nào ham vui sướng
Mê hoặc nào ngăn nổi
Tôi với bạn tay trong tay bước ra khỏi con người
Không bao giờ tách rời
Dù xa cách tận chân trời góc bể
Bạn và tôi một lòng giữ lấy tương lai thật sự tươi đẹp
Tàu ra khơi ta hát vang
Pháp khai mở tự tâm mình
Trong biển người phổ độ chúng sinh
Giữ vững lời hứa cùng nhau tạo dựng tương lai

Bước ra khỏi con người
Từ trong con người ta bước ra
Thế gian ai lạc vì sao luôn bạc bẽo thế
Nào sợ khổ đau
Nào ham vui sướng
Mê hoặc nào ngăn nổi
Tôi với bạn tay trong tay bước ra khỏi con người
Không bao giờ tách rời
Dù xa cách tận chân trời góc bể
Bạn và tôi một lòng giữ lấy tương lai thật sự tươi đẹp
Tàu ra khơi ta hát vang
Pháp khai mở tự tâm mình
Trong biển người phổ độ chúng sinh
Giữ vững lời hứa cùng nhau tạo dựng tương lai

Bước ra khỏi con người
Từ trong con người ta bước ra
Bạn và tôi tự do ca hát giữa bầu trời
Niềm vui tràn ngập
Bay lượn và hát vang
Tấm lòng ngay thẳng
Ta tiêu dao ngắm biển trời
Tôi và bạn tay trong tay
Tôi và bạn tay trong tay
Bước ra khỏi con người

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/275826

The post Song ca nữ: Bước ra khỏi con người first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (4) – Đại Pháp Thánh đồhttps://chanhkien.org/2024/02/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-4-dai-phap-thanh-do.htmlTue, 27 Feb 2024 03:33:29 +0000https://chanhkien.org/?p=32676Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Đại Pháp Thánh đồ Mạt kiếp loạn thế, Đại Pháp hồng truyền Nghìn năm tìm Pháp, kết được Thánh duyên Vạn ma cuồng phong, bịa đặt vu cáo Thánh đồ hộ Pháp, đỉnh thiên lập địa Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Kích thước tác phẩm: Tranh […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (4) – Đại Pháp Thánh đồ first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Đại Pháp Thánh đồ

Mạt kiếp loạn thế, Đại Pháp hồng truyền
Nghìn năm tìm Pháp, kết được Thánh duyên
Vạn ma cuồng phong, bịa đặt vu cáo
Thánh đồ hộ Pháp, đỉnh thiên lập địa

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Kích thước tác phẩm: Tranh dài 2 mét
Thể loại: Tranh bạch miêu Trung Quốc

Còn tiếp

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/263104

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (4) – Đại Pháp Thánh đồ first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (3) – Văn minh năm nghìn nămhttps://chanhkien.org/2024/02/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-3-van-minh-nam-nghin-nam.htmlSun, 25 Feb 2024 02:16:44 +0000https://chanhkien.org/?p=32654Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Văn minh năm nghìn năm Sinh trong luân hồi, đời đời chuyển sinh Theo Chủ đặt định, văn minh Hoa Hạ Quần thần văn võ, Phật Đạo Thần Tăng Đại kịch năm nghìn (năm), Đường Tống Minh Thanh Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Kích thước tác […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (3) – Văn minh năm nghìn năm first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Văn minh năm nghìn năm

Sinh trong luân hồi, đời đời chuyển sinh
Theo Chủ đặt định, văn minh Hoa Hạ
Quần thần văn võ, Phật Đạo Thần Tăng
Đại kịch năm nghìn (năm), Đường Tống Minh Thanh

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Kích thước tác phẩm: Tranh dài 2 mét
Thể loại: Tranh bạch miêu Trung Quốc

Còn tiếp

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/262785

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (3) – Văn minh năm nghìn năm first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 2)https://chanhkien.org/2024/02/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-4-ky-2.htmlSat, 24 Feb 2024 03:06:08 +0000https://chanhkien.org/?p=32650Tác giả: Bạch Vân Phi [ChanhKien.org] Phần 4: Vị Thần đoản mệnh Kỳ 2: Cái chết của phụ đạo viên Mặt trời ló dạng đằng Đông, chiếu rọi núi non rộng lớn, phủ lên núi Thanh Long một dải hào quang vàng rực, nổi bật giữa bầu trời xanh thăm thẳm, xinh đẹp mỹ lệ […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân Phi

[ChanhKien.org]

Phần 4: Vị Thần đoản mệnh

Kỳ 2: Cái chết của phụ đạo viên

Mặt trời ló dạng đằng Đông, chiếu rọi núi non rộng lớn, phủ lên núi Thanh Long một dải hào quang vàng rực, nổi bật giữa bầu trời xanh thăm thẳm, xinh đẹp mỹ lệ lạ thường.

Luyện công tập thể tại điểm luyện công của trường trung học số 2 Vân Lĩnh đã kết thúc. Luyện công nơi đây khác với Tiểu Thành nơi Lục Thanh đang ở, nơi đây chỉ luyện bốn bài công pháp đầu, mọi người về nhà tự mình luyện bài tĩnh công thứ năm, còn luyện công tập thể ở Tiểu Thành là luyện hết toàn bộ năm bài công pháp. Lục Thanh vẫn nghĩ rằng việc bố trí luyện công ở Tiểu Thành hợp lý hơn, Sư phụ đã viết trong Chuyển Pháp Luân rất rõ ràng:

“năm bộ công pháp được truyền dạy hết để [chư vị] học”.

Hơn nữa Lục Thanh phát hiện, bởi vì bài công pháp tu luyện tĩnh công thứ năm yêu cầu song bàn, đối với người mới học là một quan có độ khó cao, một mình luyện ở nhà, rất khó kiên trì được thời gian dài, nhưng tại điểm luyện công tập thể, mọi người cùng nhau luyện thì rõ ràng có thể kiên trì trong thời gian lâu hơn. Trong khi đang đau đớn khó chịu, muốn gỡ chân xuống, lại trông thấy các học viên khác đều đang kiên trì, bản thân sẽ ngại tháo chân ra, thế nên có thể kiên trì đến giới hạn cao nhất của bản thân. Tại điểm luyện công ở Tiểu Thành, có học viên ngồi xếp bằng đau đến rơi lệ, cũng không tháo chân xuống, lại còn cố hết sức kiềm chặt tiếng nấc, tránh phiền đến các học viên đang luyện công khác. Đây chính là chỗ tốt của luyện tĩnh công tập thể, mọi người khích lệ nhau kiên trì, là việc mà tu luyện cá nhân rất khó đạt được.

Lại nói về điểm luyện công ở trường trung học số 2 sau khi luyện công xong, mọi người đã thấy có đồng môn mới đến, liền vây quanh hỏi thăm, dì Tôn Nguyệt Hương và chú Đàm Chính Phong bèn giới thiệu Lục Thanh với mọi người, bầu không khí trở nên náo nhiệt. Phụ đạo viên của điểm luyện công cũng đến hỏi han, vừa nghe nói Lục Thanh là phó trạm trưởng của Tiểu Thành, phụ đạo viên này liền mời Lục Thanh đến nhà chia sẻ giao lưu, Lục Thanh nhận ra người này chính là người không ở trong vòng bảo hộ của Pháp Luân mà mình vừa thấy qua thiên mục, cũng muốn tìm hiểu thêm về tình huống của người ấy, bèn gật đầu đồng ý, dì Tôn và chú Đàm cũng đi cùng ở phía trước.

Hóa ra phụ đạo viên này tên là Uông Kiến Quốc, đã hơn 50 tuổi, vừa thôi giữ chức trưởng phòng đào tạo của trường trung học số 2 về hưu. Ông ấy đắc Pháp vào năm 1995, thuộc nhóm những học viên đắc Pháp sớm nhất ở huyện Vân Lĩnh, điểm luyện công tại trường trung học số 2 chính là do ông ấy tổ chức lên, điểm học Pháp cũng được tổ chức tại nhà ông, thường ngày đã làm rất nhiều việc cho mọi người.

Bốn người ăn qua loa chút điểm tâm trên đường, khi đến nhà Uông Kiến Quốc, thì thấy đây là một nơi khá sang trọng, bày biện tinh xảo, trong phòng khách khói hương nghi ngút, ở vị trí nổi bật ngay lối vào treo pháp tượng lớn của Sư phụ, trước Pháp tượng đặt một lư hương, từ trong lư hương từng làn khói xanh đang nhè nhẹ bay ra.

Bốn người ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, Uông Kiến Quốc liền thong thả bắt đầu câu chuyện, kể về bản thân đã cống hiến bao nhiêu bao nhiêu cho điểm luyện công, đã dẫn dắt mọi người hồng Pháp thế nào thế nào, lại còn cứu độ được bao nhiêu là chúng sinh, còn nhắc đến các học viên ở điểm luyện công của mình tầng thứ tu luyện thấp thế nào, bản thân đã giúp đỡ họ đề cao ra sao. Trong suốt câu chuyện, ông ta mặt mày hớn hở, hứng chí kể chuyện, tâm lý của Lục Thanh có chút chịu không nổi, từng cử chỉ hành động, từng câu từng chữ của Uông Kiến Quốc trong mắt chàng, đều như phát ra nghiệp lực màu đen, đặc biệt là tâm hiển thị mạnh mẽ của Uông Kiến Quốc càng khiến Lục Thanh khó chịu đựng. Trong những người tu luyện ở Tiểu Thành, Lục Thanh chưa từng gặp qua học viên nào như thế, mọi người khi giao lưu với nhau về cơ bản đều chỉ nói đến việc tu luyện tâm tính của bản thân, bản thân làm chưa tốt ở đâu, những chỗ nào chỗ nào nên đề cao, nhưng mà vị Uông Kiến Quốc ngay trước mắt chàng rõ ràng chính là một người thường.

Lục Thanh dùng mắt ra dấu với dì Tôn, hỏi bà là thế nào, nhưng dì Tôn chỉ lắc đầu bất lực, không nói lời nào.

Sau một hồi, Lục Thanh thực sự chịu không nổi nữa, bèn đứng lên nói mình có việc, cùng dì Tôn và chú Đàm rời khỏi nhà Uông Kiến Quốc. Trước khi rời đi, Lục Thanh nắm tay của Uông Kiến Quốc, nói chân thành: “Chú Uông, chú nhớ phải học Pháp chuyên tâm nghiêm túc, tu tâm vững vàng chắc chắn, làm một người tu luyện chân chính nhé! Tu luyện là tu bỏ nhân tâm, chứ không phải làm ra những thành tích trên bề mặt đâu!” Uông Kiến Quốc thoáng sững sờ, biểu cảm rất ngượng ngùng, đồng thời nội tâm chấn động, những lời nói của Lục Thanh vừa chân thành vừa thuần tịnh, lập tức giải khai những quan niệm lẫn nhân tâm của Uông Kiến Quốc, đánh thẳng vào bản nguyên sinh mệnh của Uông Kiến Quốc.

Từ nhà Uông Kiến Quốc đi ra, ba người thảo luận về chuyện của Uông Kiến Quốc, đều có chung một cảm nhận.

Lục Thanh nói với dì Tôn và chú Đàm về tình huống mà mình nhìn thấy tại điểm luyện công, dì Tôn cũng tỏ ý tán đồng, vì bản thân bà cũng rất nhiều lần nhìn thấy tình huống này, hơn nữa còn phát hiện trên người Uông Kiến Quốc không có Pháp Luân, nhưng bà không dám nói, thậm chí cũng chưa từng kể chuyện này với chú Đàm, bà sợ các học viên không tin, Uông Kiến Quốc nhất định sẽ quay lại chỉ trích, còn có thể chụp rất nhiều chiếc mũ lớn lên đầu bà. Thiên mục dì Tôn được mở, thường hay thấy những cảnh tượng thù thắng của không gian khác. Lúc mới đầu, dì Tôn còn hay kể với mọi người ở điểm học Pháp về những gì mình thấy được, kết quả gặp phải sự khiển trách nghiêm khắc của Uông Kiến Quốc, nói rằng dì Tôn khoe khoang tiểu năng tiểu thuật, tự tâm sinh ma, thấy được toàn là tùy tâm nhi hóa. Đã mấy lần họp, dì Tôn bị khiển trách đến rưng rưng nước mắt, sau khi về nhà, dì Tôn nhịn không được bật khóc nức nở, dẫn đến chú Đàm cũng tức giận. Cuối cùng chú Đàm nói: “Từ giờ trong cuộc họp chúng ta đừng nói về những gì đã thấy nữa, chúng ta cứ làm một học viên bình thường, cớ gì phải chịu khổ thế này?” Từ đó trở đi, dì Tôn không còn nói về những gì thấy qua thiên mục với mọi người ở điểm luyện công nữa.

Tình huống mà Lục Thanh nhìn thấy lần này giống hệt với dì Tôn, khiến dì Tôn bỗng không kìm nén được nữa, giãi bày hết thảy những ủy khuất về vấn đề thiên mục mà bà đã chịu đựng trong mấy năm qua, tâm bệnh nhiều năm lập tức hóa giải, dì Tôn bỗng chốc như được gỡ bỏ gánh nặng, vô cùng thoải mái.

Lục Thanh cười nói: “Dì Tôn, đây không phải là để cho dì đề cao hay sao? Dì và chú Đàm đều đã về hưu, thông thường rất ít tiếp xúc với người thường, luôn cần có một hoàn cảnh để tu luyện đề cao mà, phải vậy không?”

Dì Tôn gật đầu nói phải, vì vấn đề thiên mục mà ở điểm luyện công bản thân bà đã gặp phải rất nhiều bài xích, đặc biệt là Uông Kiến Quốc vẫn luôn gây khó dễ, có việc gì cũng lấy mình ra để đùa bỡn, tại điểm luyện công học Pháp luôn lấy bà ra làm ví dụ điển hình cho hiện tượng tự tâm sinh ma, khiến bản thân bà không thể ngẩng cao đầu. Nhưng mấy năm qua, xác thực là nhờ những mâu thuẫn này mà bản thân cũng đã được đề cao tâm tính, thăng hoa cảnh giới, nói cách khác đây chính là hoàn cảnh tu luyện đề cao mà Uông Kiến Quốc đã cấp cho bà, nên cảm ơn Uông Kiến Quốc mới phải.

Dì Tôn và chú Đàm cùng Lục Thanh vừa đi vừa cười nói suốt quãng đường, bỏ lại những gì không vui, dù sao thì hôm nay cuối cùng cũng coi như có nhân chứng cho sự trong sạch của bà​​, bà không phải tự tâm sinh ma, đây là nút thắt buộc chặt trong lòng dì Tôn, hôm nay cuối cùng cũng được giải khai. Đây là ngày vui vẻ nhất của dì Tôn trong mấy năm qua.

Kỳ thực, trong lòng Lục Thanh cũng không vui nổi, ở nhà Uông Kiến Quốc chàng đã thấy rằng, trên Pháp tượng lớn trong phòng khách không hề có Pháp thân của Sư Phụ, hơn nữa ấn đường của Uông Kiến Quốc phát khí đen, khí vận suy kiệt, hiển nhiên là sắp có đại họa giáng xuống, Lục Thanh có một dự cảm mạnh mẽ rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra với Uông Kiến Quốc.

Vào giờ Tý lúc nửa đêm, Lục Thanh đang đả tọa luyện công trên ban công nhà mình. Bầu trời đầy sao, trăng khuyết như lưỡi liềm, như mộng như ảo, bạch long và hắc long uốn lượn xung quanh hộ Pháp. Bất thình lình, một trận gió mang khí âm nổi lên, lưỡng long cảnh giác, nhe nanh múa vuốt, chực chờ thủ thế, Lục Thanh giơ tay cản lại. Chỉ thấy Uông Kiến Quốc cả người bê bết máu, đang đứng bên ngoài cách chàng ba trượng, hiển nhiên là bị trường năng lượng cường đại của Lục Thanh ép đẩy ra, thân thể quỷ hồn chịu đựng không nổi, phải lùi lại bên ngoài ba trượng. Uông Kiến Quốc nước mắt lăn dài nhìn Lục Thanh, chắp tay nghẹn ngào nói: “Hôm nay, Kiến Quốc thác mệnh xuống hoàng tuyền. Trong lòng nhớ mãi lời khuyên chân thành của Huyền Thanh Chủ hôm trước, khuyên ta chân tu, cố ý đến từ biệt, tạ ân đức Thánh Chủ, đau xót thay, ba năm đắc Pháp, quan niệm nhân tâm che lấp chân tính, ba năm ở trong Đại Pháp không đắc được gì. Đáng tiếc thay! Những lời Ngài nói ngày hôm trước, đã chạm sâu đến trái tim, lòng tức khắc rộng mở, quyết định chân tu, tiếc là oan nghiệt quấn thân, báo ứng lâm đầu, hôm nay hoàn trả nghiệp báo, mất đi thân người, vĩnh viễn mất cơ duyên. Đáng tiếc thay!! Than ôi, ba năm cùng các đệ tử Đại Pháp ở huyện Vân Lĩnh, tuy không công đức, nhưng có khổ lao, ba năm đó, không có ai khuyên tôi, nếu sớm nghe được những lời khuyên bảo như của Huyền Thanh Chủ hôm trước, ta ắt tinh tấn thực tu, sao có thể đi đến kết cục như ngày hôm nay!! Đáng tiếc thay!!” Uông Kiến Quốc khóc không thành tiếng, nước mắt thành máu đỏ, khí âm nổi lên, sớm đã có hai quỷ sai hiện thân, hành lễ với Lục Thanh, rồi trói Uông Kiến Quốc giải đi. Chỉ còn đọng lại tiếng than khóc thảm thiết buồn bã của Uông Kiến Quốc vang vọng dưới bầu trời đầy sao.

Lục Thanh xuất định, ngẩng mặt nhìn trời thở dài, biết Uông Kiến Quốc đã vong mạng.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Lục Thanh, buổi sáng Uông Kiến Quốc không đến điểm luyện công. Hai ngày sau, tin tức về một vụ thảm án kinh hoàng lan truyền khắp huyện Vân Lĩnh, giáo viên về hưu Uông Kiến Quốc của trường trung học số 2 đã bị người con trai độc nhất của mình sát hại tại nhà, thi thể bị chặt thành tám khúc, vứt rải rác tại tám thôn. Trong suốt một thời gian dài, vụ án của Uông Kiến Quốc trở thành tâm điểm bàn tán trong khắp hang cùng ngõ hẻm huyện Vân Lĩnh, người ta ca thán rằng xã hội ngày nay luân thường điên đảo, đạo đức táng tận, những kẻ đánh mất lương tri điều gì cũng dám làm, ngay cả cha ruột của mình cũng dám chặt thành tám khúc!

Vụ án của Uông Kiến Quốc giống như một quả bom nguyên tử, phát tiếng nổ lớn trong các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở huyện Vân Lĩnh, một thời gian dài, lòng người hoang mang, các chủng tâm thái lẫn lộn đều biểu hiện ra. Chẳng phải Sư phụ đã giảng sẽ bảo hộ cho đệ tử tu luyện sao? Làm sao lại có thể xảy ra sự việc khủng khiếp như vậy? Trong suy nghĩ của rất nhiều học viên, họ đều cảm thấy Uông Kiến Quốc là một đệ tử rất tinh tấn và tích cực, lại là phụ đạo viên, làm rất nhiều việc cho mọi người, sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy?! Đại Pháp không phải là giả chứ?… Vụ án Uông Kiến Quốc là hiện thực tàn khốc làm rúng động các học viên Đại Pháp huyện Vân Lĩnh. Chứng kiến ​​người phụ đạo viên ngày ngày cùng mình luyện công xảy ra chuyện lớn như vậy, đây là một đả kích mạnh mẽ không cách nào tưởng tượng được đối với những ai chưa rơi vào cảnh ngộ này.

Số người luyện công ở điểm luyện công trường trung học số 2 lập tức giảm đi hai phần ba, số người luyện công ở các điểm khác cũng giảm đi đáng kể, những học viên còn kiên trì ở lại luyện cũng thấp thỏm dè dặt. Ban đêm Đàm Chính Phong gặp phải ác mộng, mơ thấy Uông Kiến Quốc khuôn mặt dữ tợn, dùng đôi tay như chiếc vuốt quỷ tóm lấy ông, dọa cho chú Đàm sợ đến mức phải gọi lớn tên Sư phụ. Sau khi từ trong mộng tỉnh lại, cả người ông sớm đã ướt sũng mồ hôi.

Lục Thanh cũng không thể ngờ Uông Kiến Quốc lại chết theo cách như vậy, thế này chẳng phải là muốn phá hoại Đại Pháp sao? Đối với người thường thì không gây ra hậu quả gì lớn, người ta chỉ coi đây là một vụ án hình sự thông thường, bất quá chỉ thấy có phần thảm khốc mà thôi, nhưng lại tạo thành sự phá hoại nghiêm trọng trong cộng đồng những người tu luyện. Có bao nhiêu học viên ở huyện Vân Lĩnh vì vụ án của Uông Kiến Quốc bị lung lay, nghi hoặc ngừng tu luyện và thậm chí là quay lại phỉ báng Đại Pháp. Điều này rõ ràng có ma tại không gian khác ở đằng sau thao túng!

Lục Thanh quyết định phải điều tra triệt để rõ ràng sự việc này, nên đã thương lượng với dì Tôn, hai người sẽ cùng nhau giải quyết sự tình này. Dì Tôn gật đầu tán đồng, duy hộ Đại Pháp là trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp, tra rõ chân tướng của việc này có ý nghĩa trọng đại, Tôn Nguyệt Hương cũng là tu hành tiệm ngộ, đệ tử Đại Pháp được khai mở thần thông, trách nhiệm tự thân không thể chối từ.

Đó là vào đêm 24 tháng 8 âm lịch, dưới ánh sao chiếu rọi, vườn hoa trên sân thượng nhà chú Đàm yên tĩnh lạ thường, chú Đàm đứng canh ở cổng vườn, chủ yếu là ngăn không cho người khác vào trong, tránh quấy rầy đến hai người nhập định. Trong vườn hoa, Lục Thanh và dì Tôn ngồi xếp bằng trên tấm đệm hình hoa sen, an nhiên nhập tĩnh. Họ muốn sử dụng thần thông để vén bức màn sương mù, thấu tỏ chân tướng của vụ án Uông Kiến Quốc.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/43190

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 4 – Kỳ 2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Họa tiết rồng trên tay cầm các đồ vật ở bảo tàng Cố Cunghttps://chanhkien.org/2024/02/hoa-tiet-rong-tren-tay-cam-cac-do-vat-o-bao-tang-co-cung.htmlSat, 24 Feb 2024 03:06:02 +0000https://chanhkien.org/?p=32648[ChanhKien.org] Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/288555

The post Họa tiết rồng trên tay cầm các đồ vật ở bảo tàng Cố Cung first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/288555

The post Họa tiết rồng trên tay cầm các đồ vật ở bảo tàng Cố Cung first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (2) – Theo Chủ hạ thếhttps://chanhkien.org/2024/02/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-2-theo-chu-ha-the.htmlFri, 23 Feb 2024 02:46:36 +0000https://chanhkien.org/?p=32645Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Theo Chủ hạ thế Từ biệt chúng Thần, rời xa gia viên Biển trời rộng lớn, Thiên vũ mênh mang Tầng tầng vùi lấp, hào quang của Thần Chuyển sinh Trung thổ, đến chốn nhân gian Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Xem tranh có độ phân […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (2) – Theo Chủ hạ thế first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Theo Chủ hạ thế

Từ biệt chúng Thần, rời xa gia viên
Biển trời rộng lớn, Thiên vũ mênh mang
Tầng tầng vùi lấp, hào quang của Thần
Chuyển sinh Trung thổ, đến chốn nhân gian

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Kích thước tác phẩm: Tranh dài 2 mét
Thể loại: Tranh bạch miêu Trung Quốc

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/262519

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (2) – Theo Chủ hạ thế first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (1) – Thệ ước chân nguyệnhttps://chanhkien.org/2024/02/tranh-dai-tro-su-chinh-phap-do-1-the-uoc-chan-nguyen.htmlThu, 22 Feb 2024 03:43:24 +0000https://chanhkien.org/?p=32643Tác giả: Vân Thủy [ChanhKien.org] Tranh bạch miêu Trung Quốc: Tác phẩm tranh dài “Trợ Sư Chính Pháp đồ” Kích thước: 2 mét Cuộn đầu tiên của tranh dài “Trợ Sư Chính Pháp đồ” Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (1) – Thệ ước chân […]

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (1) – Thệ ước chân nguyện first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Vân Thủy

[ChanhKien.org]

Tranh bạch miêu Trung Quốc: Tác phẩm tranh dài “Trợ Sư Chính Pháp đồ”

Kích thước: 2 mét

Cuộn đầu tiên của tranh dài “Trợ Sư Chính Pháp đồ”

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (1) – Thệ ước chân nguyện

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Vũ trụ đại khung, đối mặt hủy diệt
Sáng Thế chi Chủ, muốn cứu Thương sinh
Chúng Thần triệu tập, lập lời thệ nguyện
Theo Chủ hạ thế, cứu độ chúng sinh

Còn tiếp

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/262132

The post Tranh dài: Trợ Sư Chính Pháp đồ (1) – Thệ ước chân nguyện first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo Hành (Phần 4 – Kỳ 1)https://chanhkien.org/2024/02/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-4-ky-1.htmlFri, 16 Feb 2024 03:27:06 +0000https://chanhkien.org/?p=32593Tác giả: Bạch Vân Phi [ChanhKien.org] Phần 4: Vị Thần đoản mệnh Kỳ 1: Người không trong vòng che phủ của Pháp Luân Miền Bắc Trung Quốc có một huyện cấp thị, tên là “Vân Lĩnh Thị”, là quê hương của Lục Thanh. Thành phố Vân Lĩnh phía Bắc giáp với núi Thanh Long, núi […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo Hành (Phần 4 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân Phi

[ChanhKien.org]

Phần 4: Vị Thần đoản mệnh

Kỳ 1: Người không trong vòng che phủ của Pháp Luân

Miền Bắc Trung Quốc có một huyện cấp thị, tên là “Vân Lĩnh Thị”, là quê hương của Lục Thanh. Thành phố Vân Lĩnh phía Bắc giáp với núi Thanh Long, núi Thanh Long không cao, trải dài trăm dặm, khắp nơi mọc toàn tùng bách, bốn mùa tươi tốt, giống như một con rồng xanh, từ đó mà được đặt cái tên này. Một khe suối nhỏ như Thanh Long chảy ra từ giữa núi, chia Thành phố Vân Lĩnh thành hai đầu Nam Bắc, chậm rãi thong dong, chảy về hướng Đông. Thành phố Vân Lĩnh vì có non có nước Thanh Long mà đắc linh khí, trở thành vùng đất địa linh nhân kiệt, theo Vân Lĩnh huyện chí ghi chép, Thanh Long Vân Lĩnh từng sản sinh ra chín vị tể tướng, trạng nguyên, vô số các cử nhân, thật đúng là vùng đất quý phong thủy.

Tháng 10 năm 1998, là tháng 8 âm lịch, là mùa hoa quế thơm, Lục Thanh trở về Vân Lĩnh thăm nhà.

Lục Thanh chưa kết hôn, mỗi năm chàng được một kỳ nghỉ về thăm nhà khoảng 30 ngày, theo tập quán Trung Quốc, kỳ nghỉ thăm nhà thường rơi vào dịp Tết, dù là kẻ lãng tử có bôn ba xa đến đâu thì đều muốn về nhà đón năm mới, cũng là có ý mong muốn đoàn viên mỹ mãn, đây là phong tục truyền thống của dân tộc Trung Hoa. Hàng năm vào thời điểm này trên các tuyến đường sắt, đường bộ đều có hàng triệu, hàng chục triệu người xa xứ quay về quê hương, gây ra ùn tắc giao thông cực độ, chưa kể nghìn vàng khó mua tấm vé, ngay cả khi mua được vé tàu, thì mức độ chen chúc đến ngột ngạt trong những toa khách đó cơ hồ cũng trở thành nỗi giày vò cực lớn. Bố mẹ Lục Thanh thương con, bèn không gọi con trai về nhà dịp năm mới, thế nên Lục Thanh đã chọn dịp Tết Trung thu tháng 8 trở về nhà đoàn viên.

Lục Thanh vừa về đến nhà liền đi nghe ngóng xem ai đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, trong lòng chàng cho rằng Cục Đất đai Vân Lĩnh mà bố mẹ đang làm việc, vốn là một đơn vị hành chính nhà nước có rất nhiều người, hẳn sẽ có người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Không ngoài dự liệu, khu nhà hành chính của Cục Đất đai nơi gia đình họ ở có hai đệ tử Đại Pháp, một nam một nữ, người nam tên Đàm Chính Phong, người nữ gọi là Tôn Nguyệt Hương, là một đôi vợ chồng già đã nghỉ hưu, nói đến cũng thật trùng hợp, hai người này Lục Thanh đều biết. Họ vốn là đồng nghiệp cũ của bố mẹ Lục Thanh, lại sống cùng một khu, đều chứng kiến Lục Thanh trưởng thành, khi Lục Thanh còn nhỏ đã từng bế chàng nữa. Lục Thanh nếu bình thường gặp vợ chồng Đàm Chính Phong, chàng đều lễ phép chào hỏi chú Đàm và dì Tôn. Vào những niên đại 90 trong cao trào khí công, dường như cứ là người luyện công thì đều có chút danh tiếng, hầu hết người người trong khu nhà của Cục Đất đai đều biết Đàm Chính Phong và Tôn Nguyệt Hương luyện công, đều biết rằng công pháp họ luyện là Pháp Luân Công, nghe nói đây là công pháp có tầng thứ cao nhất trong các môn khí công hiện nay, hai người họ cũng thường đi hồng Pháp cho mọi người, cũng từng nói với bố mẹ Lục Thanh vài lần, bảo họ đến luyện Pháp Luân Đại Pháp, chỉ là bố mẹ của Lục Thanh không tin, chỉ mỉm cười khước từ. Lần này Lục Thanh về nhà, bố mẹ bèn kể về tình huống của hai người Đàm, Tôn cho chàng.

Tối hôm sau, Lục Thanh đến thăm nhà Đàm Chính Phong, hai người nghe nói Lục Thanh cũng đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đều rất cao hứng, mọi người chợt cảm thấy vô cùng gần gũi, như thể đã thân thuộc từ mấy kiếp vậy, loại cảm giác này giữa các đệ tử Đại Pháp dường như là một hiện tượng phổ biến. Có lẽ trong những thời kỳ khác nhau của lịch sử nhân loại hoặc trong các thời kỳ vũ trụ càng xa xưa hơn nữa mọi người đã từng quen biết nhau, cũng có duyên cớ là do chúng ta cùng tu một bộ Đại Pháp, chỉ cần nói là đệ tử Đại Pháp, mọi người sẽ có một loại cảm giác đặc biệt thân thiết.

Trải nghiệm đắc Pháp của Tôn Nguyệt Hương rất giống với Lục Thanh.

Tôn Nguyệt Hương sinh ra trong một gia đình thư hương giàu có, từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục lễ nghĩa Nho gia truyền thống, là người chất phác thiện lương, căn cơ tiên thiên vô cùng tốt, thiên mục của bà từ nhỏ đã được khai mở, nhìn thấy Thần Tiên ma quỷ ở không gian khác. Theo lời kể của mẹ Tôn Nguyệt Hương, vào cái đêm trước khi sinh Nguyệt Hương, bà đã có một giấc mộng kỳ lạ, bà mộng thấy một đồng tử trong hình tượng Bồ Tát toàn thân phát ra ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống, Bồ Tát đồng tử này tay trái cầm một lệnh bài lớn, bên trên có khắc chữ “Pháp Chính Càn Khôn”, tay phải cầm một thanh bảo kiếm rất lớn, trên đỉnh đầu Bồ Tát có một vầng thái dương và một vầng trăng sáng luân phiên chuyển động vô cùng trang nghiêm. Đồng tử này mỉm cười với mẹ của Tôn Nguyệt Hương, biến thành một tia sáng trắng rồi bay vào trong bụng bà, hôm sau tỉnh dậy thì bà hạ sinh Tôn Nguyệt Hương. Thời thơ ấu, gia cảnh Tôn Nguyệt Hương giàu có sung túc, nhưng sau khi Đảng Cộng sản nắm quyền đã xếp gia đình họ vào hàng ngũ giai cấp tư bản địa chủ, từ đó gia đình rơi vào cảnh khốn cùng. Đặc biệt là trong thời kỳ “Đại Cách mạng Văn hóa”, Tôn Nguyệt Hương chịu đựng sự kỳ thị và bức hại nghiêm trọng. Nhưng dù trong hoàn cảnh ác liệt thế nào, Tôn Nguyệt Hương đều dùng tấm lòng thiện lương đãi người, dường như sự lương thiện vốn là thiên tính bẩm sinh của bà, chính sự lương thiện đó khiến cho rất nhiều bức hại đáng lẽ phải xảy ra cuối cùng đều cứ thế nhẹ nhàng lướt trôi, trừ khi là những kẻ hành ác táng tận lương tâm, chứ nào có ai muốn ức hiếp một người phụ nữ yếu đuối và tốt bụng đâu?

Tôn Nguyệt Hương từ nhỏ đã tin vào Thần Phật, tin vào tư tưởng “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” của Phật gia, lúc bốn, năm tuổi, bà hay cùng bà nội đến chùa thắp hương lễ Phật, theo năm tháng bà trưởng thành, bà cảm thấy trong u minh dường như bản thân mình đang tìm kiếm điều gì đó, đang ngóng trông một điều gì đó. Tôn Nguyệt Hương sau khi nghỉ hưu, từ trong cao trào khí công dường như đã thấy được tia hy vọng trong mê man, bắt đầu chạy đông chạy tây, cầu pháp tứ phương, luyện loại công nào đó, quy y Phật giáo, núi Nam biển Bắc đều đã đi, cũng không tìm thấy Chính Pháp. Lúc luyện khí công, bởi vì Tôn Nguyệt Hương có căn cơ tiên thiên tốt, được khai mở thiên mục, nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng của không gian khác, khiến cho đồng môn ngưỡng mộ không thôi. Tôn Nguyệt Hương thì lại liên miên kêu khổ, bà nhìn thấy trên các tượng Thần Phật trong các chùa miếu, đạo quán đều toàn là yêu ma quỷ quái, cáo, chồn, quỷ rắn, dọa Tôn Nguyệt Hương sợ đến nỗi không dám lại đến chùa thắp hương nữa.

Một Tôn Nguyệt Hương được khai mở thiên mục còn nhiều lần phát hiện có một chàng thanh niên trẻ tuổi khoác cà sa vàng luôn bên cạnh mình, bà cũng không hiểu đây là chuyện gì.

Vào tháng 5 năm 1996, Tôn Nguyệt Hương đang học cái gọi là công phu cao cấp của một môn tu luyện tại trường dạy công núi Thanh Thành, học phí mấy trăm nhân dân tệ. Một ngày nọ, trên con đường núi bà tình cờ gặp một vị đạo sĩ núi Thanh Thành, đạo sĩ bói cho bà một quẻ, kêu bà ngay lập tức về nhà, quê nhà có phúc lớn đang đến. Tôn Nguyệt Hương giật mình sợ hãi, phúc đến thì tâm cũng sáng, lập tức thu dọn hành lý, trở về huyện Vân Lĩnh. Vào đêm đúng ngày trở về nhà, Tôn Nguyệt Hương đã mơ thấy lại người thanh niên trẻ khoác cà sa vàng luôn bên cạnh bà, chàng trai đó toàn thân lấp lánh kim quang, dáng người cao lớn, nhìn bà mỉm cười hiền từ. Ngày hôm sau vừa đúng là Chủ nhật, Tôn Nguyệt Hương dẫn cháu trai dạo chơi công viên, đột nhiên nghe thấy tiếng nhạc luyện công mỹ diệu êm tai, bà lần theo thanh âm đó bước đến, thấy được đệ tử Pháp Luân Đại Pháp huyện Vân Lĩnh đang luyện công hồng Pháp, động tác thư thái nhu hòa, đây rõ ràng chính là động tác của Phật rồi. Hơn nữa, Tôn Nguyệt Hương thấy được tại trường luyện công của Pháp Luân Đại Pháp tràn ngập hồng quang, thấy được trên thân những người luyện công trong trường ấy đều có Pháp Luân xoay chuyển, trên Pháp Luân lại còn có năm phù hiệu chữ “Vạn” của Phật gia, đây đúng là Đại Pháp tu luyện Phật gia tầng thứ cao rồi! Tôn Nguyệt Hương kích động không thôi, lập tức đến hỏi thăm phụ đạo viên việc học công, còn thỉnh cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Về nhà mở trang đầu tiên, nhìn thấy Pháp tượng của Sư phụ, nước mắt Tôn Nguyệt Hương bỗng lăn dài, đây chẳng đúng là người thanh niên trẻ mình mơ thấy đêm qua sao? Hóa ra Sư phụ sớm đã chăm sóc cho mình rồi.

Cứ thế, Tôn Nguyệt Hương đã bước vào hàng ngũ người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Dưới ảnh hưởng của vợ, Đàm Chính Phong cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp, trở thành người tu luyện Đại Pháp sớm nhất ở Cục Đất đai huyện Vân Lĩnh.

Lục Thanh ngồi xếp bằng trên sô pha, lắng nghe hai người tu luyện này kể lại câu chuyện đắc Pháp tu luyện của chính mình, trái tim Lục Thanh cảm động hồi lâu, bản thân và Tôn Nguyệt Hương khá giống nhau, đều là khổ sở cầu đạo, cuối cùng mới đắc Đại Pháp, tâm ấy là tương đồng. Đang khi thở dài, hình tượng của Tôn Nguyệt Hương và Đàm Chính Phong tại không gian khác đột nhiên hiển hiện trước mắt Lục Thanh, thấy rằng Đàm Chính Phong chính là hình tượng La Hán, khoác tấm vải bố vàng, rực rỡ kim quang, còn hình tượng của Tôn Nguyệt Hương lại to lớn phi thường, lại thấy bà ấy khoác một tấm vải bố màu trắng, đoan chính tọa trên Đại Bạch Liên Hoa thánh khiết, sau gáy có một chuỗi ngọc, trên đỉnh đầu có một vầng thái dương và một vầng trăng sáng, toàn thân tỏa ra hào quang trắng bạch, toàn bộ phòng khách đều bị bao phủ trong ánh sáng này, đây là năng lượng tán xạ phát ra từ Phật thể của Tôn Nguyệt Hương. Chẳng trách khi Lục Thanh vừa bước vào nhà liền cảm nhận được trường năng lượng vô cùng cường đại, là năng lượng từ bi điển hình của Phật gia, Lục Thanh nghĩ thầm, rằng bản thể sinh mệnh của Tôn Nguyệt Hương hẳn là hình tượng Như Lai của Thiên quốc người da trắng, không hiểu vì sao, trong đầu Lục Thanh lập tức nhảy ra ba chữ “Nhật Nguyệt Quang”.

Cùng lúc với việc Lục Thanh nhìn thấy bản thể của Tôn Nguyệt Hương, thì Tôn Nguyệt Hương cũng thấy được hình tượng của Lục Thanh ở không gian khác, hóa ra hình tượng của Lục Thanh là một đồng tử đạo gia vận y phục trắng, tọa trên Bảo Liên Hoa lam sắc, đồng tử này thần thánh và trang nghiêm, đặc biệt kỳ lạ chính là, trên hai vai đồng tử có hai thanh pháp kiếm một đen một trắng bay qua lại, cho thấy xuất thân của đồng tử này không giống những người khác.

Trong khoảnh khắc này, Lục Thanh cùng Tôn Nguyệt Hương đều cảm thấy hình tượng của đối phương vô cùng quen thuộc, trong lòng hai người lập tức sinh ra một loại cảm giác thân thiết như những người bạn cũ đã lâu năm không gặp, trong phút chốc đều đồng thanh bật cười, cả hai biết đối phương cũng là tu hành tiệm ngộ, chắc hẳn cũng đã nhìn thấy được hình tượng mình được tu luyện.

Giữa tiếng cười, mọi người giao hẹn sớm mai sẽ cùng nhau đến điểm luyện công để luyện công.

Hôm sau Lục Thanh thức dậy lúc 5 giờ sáng, vội vã vệ sinh cá nhân, rồi nhanh chóng chạy đến cổng của khu nhà ở thuộc Cục Đất đai, Tôn Nguyệt Hương và Đàm Chính Phong đã đợi sẵn ở đấy. Sắc trời còn tờ mờ tối, ba người đồng hành, cùng nhau đến điểm luyện công của trường trung học số 2 huyện Vân Lĩnh, một lúc sau, khoảng 20, 30 người tu luyện lần lượt đến điểm luyện công, 5 giờ rưỡi mọi người chính thức bắt đầu luyện công.

Nhạc luyện công Pháp Luân Đại Pháp tường hòa mỹ diệu, du dương êm tai, một lúc liền đến bài công pháp thứ hai: “Pháp Luân Trang Pháp”, Lục Thanh tĩnh tĩnh ôm bão luân, tâm thái thanh tịnh, thiên mục khai mở, nhất thời nhìn thấy chân tướng của điểm luyện công Pháp Luân Đại Pháp này. Trên không trung một Pháp Luân khổng lồ đang xoay chuyển, một màn ánh sáng đỏ che phủ, tạo thành tấm lồng bảo hộ toàn bộ trường luyện công vào trong, bốn phía lồng bảo hộ có rất nhiều động vật nhỏ như thỏ, sóc và cáo chạy đến, chỉ dám âm thầm quan sát từ xa, Lục Thanh khi luyện công tại công viên Vãn Phong Sơn ở Tiểu Thành đã nhiều lần gặp tình huống loại này, thấy rất đỗi bình thường, bởi vì chàng biết trường cấp hai này nằm dưới chân núi Thanh Long, trường luyện công Pháp Luân Đại Pháp một khi xuất hiện, ắt sẽ kinh động đến các linh vật trong núi, cũng lại bởi vì đặc tính năng lượng của trường luyện công Đại Pháp là “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh”, nên những động vật nhỏ trên núi này theo bản năng cũng muốn đến “nương nhờ” hào quang ấy, chỉ là vậy thôi.

Âm nhạc du dương, bốn động tác ôm bão luân của “Pháp Luân Trang Pháp” đã kết thúc, mọi người đang song thủ điệp khấu tiểu phúc, phía Đông nơi chân trời một dải mây đỏ rực vắt ngang, núi Thanh Long như đắm mình trong ánh nắng sớm mai, mỹ lệ vô cùng. Lục Thanh đột nhiên phát hiện một sự tình kỳ quái, có một người trong trường luyện công này lại không nằm trong lồng bảo hộ của Pháp Luân, mặc dù người này đứng hàng đầu tiên trong nhóm những người luyện công, nhìn từ không gian vật chất này thì người ấy lẽ ra vẫn ở trong phạm vi lồng bảo hộ của trường luyện công, thế nhưng trong con mắt nhìn thấy được tại không gian khác của Lục Thanh thì, người này xác thực không hề ở trong lồng bảo hộ, hay nói cách khác là, lồng bảo hộ trường luyện công của Pháp Luân Đại Pháp không bảo hộ cho người này.

Lục Thanh vô cùng kinh ngạc, đây là chuyện mà chàng chưa từng thấy kể từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đến nay.

Buổi sáng miền Bắc tháng 10, nhiệt độ đã hơi se lạnh, gió núi nhẹ lướt, thoang thoảng đưa đến hương hoa quế tươi mát, Lục Thanh đang luyện công đột nhiên thân thể cảm thấy có chút ớn lạnh, chàng có một dự cảm mạnh mẽ rằng điểm luyện công ở trường trung học số 2 này sắp sửa phát sinh một tai họa khó lường.

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/43162

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo Hành (Phần 4 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơi (Bản tiếng Trung)https://chanhkien.org/2024/02/bai-hat-chuc-tet-su-ton-xuan-den-phuc-muon-noi-ban-tieng-trung.htmlWed, 14 Feb 2024 01:22:08 +0000https://chanhkien.org/?p=32575[ChanhKien.org] Nhạc/ biên khúc/ phối khí: Minh Kha Lời: Mai Liên Biểu diễn: Thu Hiền Lời tiếng Trung: 桃花开百鸟儿鸣翠柳 Táohuā kāi bǎi niǎo er míng cuì liǔ 漫步芳草堤 mànbù fāng cǎo dī 法光照耀我心里 fǎ guāng zhàoyào wǒ xīnlǐ 沐浴春风多欢喜 mùyù chūnfēng duō huānxǐ 我在人群寻找你 wǒ zài rénqún xúnzhǎo nǐ 为把福音传递 wèi bǎ fúyīn chuándì 唤醒你沉睡的记忆 […]

The post Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơi (Bản tiếng Trung) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

[ChanhKien.org]

Nhạc/ biên khúc/ phối khí: Minh Kha

Lời: Mai Liên

Biểu diễn: Thu Hiền

Lời tiếng Trung:

桃花开百鸟儿鸣翠柳
Táohuā kāi bǎi niǎo er míng cuì liǔ
漫步芳草堤
mànbù fāng cǎo dī
法光照耀我心里
fǎ guāng zhàoyào wǒ xīnlǐ
沐浴春风多欢喜
mùyù chūnfēng duō huānxǐ
我在人群寻找你
wǒ zài rénqún xúnzhǎo nǐ
为把福音传递
wèi bǎ fúyīn chuándì
唤醒你沉睡的记忆
huànxǐng nǐ chénshuì de jìyì
人为何来这里
rén wéi hé lái zhèlǐ

创世主慈悲传天法
chuàng shì zhǔ cíbēi chuán tiān fǎ
春风甘露洒
chūnfēng gānlù sǎ
诚念法轮大法好
chéng niàn fǎlún dàfǎ hǎo
保安康喜乐真福到
bǎoān kāng xǐlè zhēn fú dào
洪恩浩荡显神迹
hóng’ēn hàodàng xiǎn shén jī
法到春到福满地
fǎ dào chūn dào fú mǎn dì
多快乐多美好多福气
duō kuàilè duō měihǎo duō fúqi
得法回天返故里
défǎ huí tiān fǎn gùlǐ

Tạm dịch:

Hoa đào nở, muôn chim hót trên cành liễu xanh biếc
Chân dạo bước trên thềm cỏ ngát hương
Pháp quang soi sáng cõi lòng tôi
Đắm mình trong gió xuân lòng vui biết mấy
Giữa dòng người tôi đang tìm kiếm bạn
Để truyền đến bạn phúc âm
Và đánh thức ký ức đã ngủ say của bạn
Người ta vì sao lại đến nơi này

Sáng Thế Chủ từ bi truyền Thiên Pháp
Cơn gió xuân rải giọt lành cam lộ
Thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo
Bảo an khang hỷ lạc chân phúc đến
Hồng ân hạo đãng thần tích hiển
Pháp đến xuân đến phúc muôn nơi
Vui biết mấy đẹp biết mấy phúc lành biết mấy
Đắc Pháp hồi thiên trở về chốn quê nhà…

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/288345

The post Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơi (Bản tiếng Trung) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơihttps://chanhkien.org/2024/02/bai-hat-chuc-tet-su-ton-phap-den-xuan-den-phuc-muon-noi-ban-tieng-viet.htmlTue, 13 Feb 2024 00:29:41 +0000https://chanhkien.org/?p=32569[ChanhKien.org] Soạn nhạc & hoà âm phối khí: Minh Kha Lời: Thu Hiền & Dung Mai Biểu diễn: Thu Hiền Hát bè: Vương Sơn & Nguyễn Trang Đoạn 1 Xuân sang mừng xuân sang tiếng cười rộn ràng Tiếng chúc xuân về hoà vang Chúc cho một năm bao ước nguyện tròn đầy Phúc đến […]

The post Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơi first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

[ChanhKien.org]

Soạn nhạc & hoà âm phối khí: Minh Kha

Lời: Thu Hiền & Dung Mai

Biểu diễn: Thu Hiền

Hát : Vương Sơn & Nguyễn Trang

Đoạn 1

Xuân sang mừng xuân sang tiếng cười rộn ràng

Tiếng chúc xuân về hoà vang

Chúc cho một năm bao ước nguyện tròn đầy

Phúc đến muôn nhà hát vang

 

Gió xuân nhẹ đưa trên lá hoa thì thầm

Hát khúc ca Chân Thiện Nhẫn

Ánh sáng thiện lương bừng sáng khắp đất trời

Nguyện mong bạn luôn bình an

 

Tiếng pháo giao thừa đến vang khung trời

Gió cũng reo mừng khắp nơi

Ta cùng nhau truyền yêu thương đi muôn nơi

Hoà hồn cùng xuân mới đẹp tươi

 

Ánh sáng Thiên Đường sáng soi khung trời

Ôi…! mùa xuân ngập tràn tiếng cười

Chúc cho nhau một mùa xuân luôn thắm tươi

Mang Thiện Lương khắp nơi nơi!

Đoạn 2

Xuân sang mừng xuân sang tiếng cười rộn ràng

Đón chúa xuân mừng mùa sang

Nghe trong mùa xuân bao ước nguyện tròn đầy!

Phúc đến muôn nhà hát vang!

 

Gió xuân nhẹ đưa trên lá hoa thì thầm

Hát khúc ca Chân Thiện Nhẫn

Ánh sáng thiện lương bừng sáng khắp đất trời

Nguyện mong bạn luôn bình an!

(2 lần)

Tiếng pháo giao thừa đến vang khung trời

Gió cũng reo mừng khắp nơi

Ta cùng nhau truyền yêu thương đi muôn nơi

Hoà hồn cùng xuân mới đẹp tươi!

 

Ánh sáng thiên đường sáng soi khung trời

Ôi ….! Mùa xuân ngập tràn tiếng cười

Chúc cho nhau một mùa xuân luôn thắm tươi

Mang Thiện Lương đến khắp nơi nơi!

 

Chúc cho nhau một mùa xuân luôn thắm tươi

Mang Thiện Lương  đến… nơi… nơi…!

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/288346

The post Bài hát chúc Tết Sư tôn: Xuân Đến Phúc Muôn Nơi first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Video nhạc: Tiếng hát của bình minhhttps://chanhkien.org/2024/02/video-nhac-tieng-hat-cua-binh-minh.htmlMon, 12 Feb 2024 02:44:36 +0000https://chanhkien.org/?p=32565[ChanhKien.org] Tải MP4 tại đây. Sáng tác lời: Minh Kha, Mai Liên, Như Thủy Biên khúc, hòa âm phối khí: Minh Kha Biểu diễn: Như Thủy Video: Tử Hà Lời bài hát tiếng Trung: 天是那麼遠 tiān shì nàme yuǎn 光陰在遊走 guāngyīn zài yóuzǒu 那時還年幼 nà shí hái nián yòu 我的歌無憂無慮 wǒ de gē wú yōu […]

The post Video nhạc: Tiếng hát của bình minh first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

[ChanhKien.org]

Tải MP4 tại đây.

Sáng tác lời: Minh Kha, Mai Liên, Như Thủy
Biên khúc, hòa âm phối khí: Minh Kha
Biểu diễn: Như Thủy
Video: Tử Hà

Lời bài hát tiếng Trung:

天是那麼遠
tiān shì nàme yuǎn
光陰在遊走
guāngyīn zài yóuzǒu
那時還年幼
nà shí hái nián yòu
我的歌無憂無慮
wǒ de gē wú yōu wúlǜ
綠河的柔波
lǜ hé de róu bō
輕拍著伴奏
qīng pāizhe bànzòu
太陽的光芒
tàiyáng de guāngmáng
閃黃了衣袖
shǎn huángle yī xiù
多想春花不離枝頭
duō xiǎng chūnhuā bu lí zhī tóu
多想黑夜化為永晝
duō xiǎng hēiyè huà wéi yǒng zhòu
轉眼間風霜染白了頭
zhuǎnyǎn jiān fēngshuāng rǎn báile tóu
人生匆匆真諦何處求
rénshēng cōngcōng zhēndì hé chù qiú
黎明的歌聲將烏雲穿透
límíng de gēshēng jiāng wūyún chuān tòu
所有的困惑瞬間化作水流
suǒyǒu de kùnhuò shùnjiān huà zuò shuǐliú
法音呼喚我
fǎ yīn hūhuàn wǒ
回家莫停留
huí jiā mò tíngliú
法光照耀我
fǎ guāng zhàoyào wǒ
生命到永久
shēngmìng dào yǒngjiǔ

Tạm dịch:

Bầu trời ở rất xa
Thời gian đang du hành về nơi đâu
Thuở ấy vẫn còn thơ bé
Bài hát của tôi vô tư
Làn sóng êm dịu trong dòng sông xanh
Vỗ nhẹ đệm tiếng nhạc
Tia nắng của mặt trời
Chiếu sáng tay áo màu vàng
Nghĩ nhiều đến nỗi hoa xuân không rời cành
Ước gì đêm sẽ trở thành ngày vĩnh viễn
Trong nháy mắt phong sương trắng mái đầu
Cuộc sống vội vàng tìm chân lý ở nơi đâu
Tiếng hát bình minh xuyên qua màn mây đen
Mọi rối ren lập tức hóa thành nước trôi đi
Âm thanh của Đại Pháp vẫy gọi tôi
Đừng ở lại mà hãy về nhà
Pháp quang chiếu rọi tôi
Sinh mệnh tiến đến vĩnh cửu

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287170

The post Video nhạc: Tiếng hát của bình minh first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Video nhạc: Lời chúc năm mớihttps://chanhkien.org/2024/02/video-nhac-loi-chuc-nam-moi.htmlSat, 10 Feb 2024 01:42:57 +0000https://chanhkien.org/?p=32551[ChanhKien.org] Sáng tác lời, biên khúc, hoà âm phối khí: Minh Kha Biểu diễn: Như Thuỷ, Vĩnh Sinh Dựng video: Kim Bình Download MP4: để download hãy nhấn chuột phải chọn “Save Link As” Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin/Zhuyin): 迎接充滿歡樂與夢想的新年 yíngjiē chōngmǎn huānlè yǔ mèngxiǎng de xīnnián ㄧㄥˊ ㄐㄧㄝ ㄔㄨㄥ ㄇㄢˇ ㄏㄨㄢ […]

The post Video nhạc: Lời chúc năm mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Sáng tác lời, biên khúc, hoà âm phối khí: Minh Kha
Biểu diễn: Như Thuỷ, Vĩnh Sinh
Dựng video: Kim Bình

Download MP4: để download hãy nhấn chuột phải chọn “Save Link As”

Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin/Zhuyin):

迎接充滿歡樂與夢想的新年
yíngjiē chōngmǎn huānlè yǔ mèngxiǎng de xīnnián
ㄧㄥˊ ㄐㄧㄝ ㄔㄨㄥ ㄇㄢˇ ㄏㄨㄢ ㄌㄜˋ ㄩˇ ㄇㄥˋ ㄒㄧㄤˇ ㄉㄜ˙ ㄒㄧㄣ ㄋㄧㄢˊ
朋友讓我們放聲歌唱
péngyǒu ràng wǒmen fàngshēng gēchàng
ㄆㄥˊ ㄧㄡˇ ㄖㄤˋ ㄨㄛˇ ㄇㄣ˙ ㄈㄤˋ ㄕㄥ ㄍㄜ ㄔㄤˋ
心中祈禱善良的你歲歲平安
xīnzhōng qídǎo shànliáng de nǐ suì suì píng’ān
ㄒㄧㄣ ㄓㄨㄥ ㄑㄧˊ ㄉㄠˇ ㄕㄢˋ ㄌㄧㄤˊ ㄉㄜ˙ ㄋㄧˇ ㄙㄨㄟˋ ㄙㄨㄟˋ ㄆㄧㄥˊ ㄢ
我們一起迎接新紀元
wǒmen yīqǐ yíngjiē xīnjìyuán
ㄨㄛˇ ㄇㄣ˙ ㄧˋ ㄑㄧˇ ㄧㄥˊ ㄐㄧㄝ ㄒㄧㄣ ㄐㄧˋ ㄩㄢˊ

祝福你 祝福你
zhùfú nǐ zhùfú nǐ
ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ
記住“法輪大法好”
jì zhù “fǎlún dàfǎ hǎo”
ㄐㄧˋ ㄓㄨˋ “ ㄈㄚˇ ㄌㄨㄣˊ ㄉㄚˋ ㄈㄚˇ ㄏㄠˇ ”
光明永駐心間
guāngmíng yǒng zhù xīn jiān
ㄍㄨㄤ ㄇㄧㄥˊ ㄩㄥˇ ㄓㄨˋ ㄒㄧㄣ ㄐㄧㄢ
祝福你 祝福你
zhùfú nǐ zhùfú nǐ
ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ
記住“真善忍好”
jì zhù “zhēn shàn rěn hǎo”
ㄐㄧˋ ㄓㄨˋ “ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ㄏㄠˇ ”
未來幸福無邊
wèilái xìngfú wúbiān
ㄨㄟˋ ㄌㄞˊ ㄒㄧㄥˋ ㄈㄨˊ ㄨˊ ㄅㄧㄢ

同慶多麼喜悅與希望的新年
tóngqìng duōme xǐyuè yǔ xīwàng de xīnnián
ㄊㄨㄥˊ ㄑㄧㄥˋ ㄉㄨㄛ ㄇㄜ˙ ㄒㄧˇ ㄩㄝˋ ㄩˇ ㄒㄧ ㄨㄤˋ ㄉㄜ˙ ㄒㄧㄣ ㄋㄧㄢˊ
朋友讓我們誠摯祝愿
péngyǒu ràng wǒmen chéngzhì zhùyuàn
ㄆㄥˊ ㄧㄡˇ ㄖㄤˋ ㄨㄛˇ ㄇㄣ˙ ㄔㄥˊ ㄓˋ ㄓㄨˋ ㄩㄢˋ
心中祈禱善良的你歲歲平安
xīnzhōng qídǎo shànliáng de nǐ suì suì píng’ān
ㄒㄧㄣ ㄓㄨㄥ ㄑㄧˊ ㄉㄠˇ ㄕㄢˋ ㄌㄧㄤˊ ㄉㄜ˙ ㄋㄧˇ ㄙㄨㄟˋ ㄙㄨㄟˋ ㄆㄧㄥˊ ㄢ
我們一起迎接新紀元
wǒmen yīqǐ yíngjiē xīnjìyuán
ㄨㄛˇ ㄇㄣ˙ ㄧˋ ㄑㄧˇ ㄧㄥˊ ㄐㄧㄝ ㄒㄧㄣ ㄐㄧˋ ㄩㄢˊ

祝福你 祝福你
zhùfú nǐ zhùfú nǐ
ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ
記住“法輪大法好”
jì zhù “fǎlún dàfǎ hǎo”
ㄐㄧˋ ㄓㄨˋ “ ㄈㄚˇ ㄌㄨㄣˊ ㄉㄚˋ ㄈㄚˇ ㄏㄠˇ ”
光明永駐心間
guāngmíng yǒng zhù xīn jiān
ㄍㄨㄤ ㄇㄧㄥˊ ㄩㄥˇ ㄓㄨˋ ㄒㄧㄣ ㄐㄧㄢ
祝福你 祝福你
zhùfú nǐ zhùfú nǐ
ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ ㄓㄨˋ ㄈㄨˊ ㄋㄧˇ
記住“真善忍好”
jì zhù “zhēn shàn rěn hǎo”
ㄐㄧˋ ㄓㄨˋ “ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ㄏㄠˇ ”
未來幸福無邊
wèilái xìngfú wúbiān
ㄨㄟˋ ㄌㄞˊ ㄒㄧㄥˋ ㄈㄨˊ ㄨˊ ㄅㄧㄢ

Tạm dịch:

Chào đón một năm mới tràn đầy niềm vui và ước mơ
Bạn ơi, hãy để chúng tôi cất lên tiếng hát
Trong lòng cầu nguyện người thiện lương suốt năm bình an
Chúng ta cùng nhau nghênh đón kỷ nguyên mới

Chúc phúc bạn, chúc phúc bạn
Ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Ánh sáng mãi mãi ở trong tim bạn
Chúc phúc bạn, chúc phúc bạn
Ghi nhớ “Chân Thiện Nhẫn hảo”
Tương lai hạnh phúc vô biên

Chào đón một năm mới tràn đầy niềm vui và hy vọng
Bạn ơi, hãy để chúng tôi chân thành mong chúc bạn
Trong lòng cầu nguyện người thiện lương suốt năm bình an
Chúng ta cùng nhau nghênh đón kỷ nguyên mới

Chúc phúc bạn, chúc phúc bạn
Ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Ánh sáng ở lại trong trái tim tôi mãi mãi
Chúc phúc bạn, chúc phúc bạn
Ghi nhớ “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”
Tương lai hạnh phúc vô biên

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/273073

The post Video nhạc: Lời chúc năm mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Ca khúc: Mừng năm mớihttps://chanhkien.org/2024/02/ca-khuc-mung-nam-moi.htmlSat, 10 Feb 2024 01:42:46 +0000https://chanhkien.org/?p=32550[ChanhKien.org] Biên khúc / Sáng tác lời / Phối khí: Đặng Ngọc Biểu diễn: Thượng Tĩnh Như Bản nhạc: qingxinnian.gif 217.01 KB ; qingxinnian.pdf 217.01 KB Download MP3: Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin/Zhuyin) 春風春雨春滿堂 chūn fēng chūn yǔ chūn mǎn táng ㄔㄨㄣ ㄈㄥ ㄔㄨㄣ ㄩˇ ㄔㄨㄣ ㄇㄢˇ ㄊㄤˊ 迎春花開喜洋洋 yíng chūn huā kāi […]

The post Ca khúc: Mừng năm mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

[ChanhKien.org]

Biên khúc / Sáng tác lời / Phối khí: Đặng Ngọc
Biểu diễn: Thượng Tĩnh Như
Bản nhạc: qingxinnian.gif 217.01 KB ; qingxinnian.pdf 217.01 KB

Download MP3:

Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin/Zhuyin)

春風春雨春滿堂
chūn fēng chūn yǔ chūn mǎn táng
ㄔㄨㄣ ㄈㄥ ㄔㄨㄣ ㄩˇ ㄔㄨㄣ ㄇㄢˇ ㄊㄤˊ
迎春花開喜洋洋
yíng chūn huā kāi xǐ yáng yáng
ㄧㄥˊ ㄔㄨㄣ ㄏㄨㄚ ㄎㄞ ㄒㄧˇ ㄧㄤˊ ㄧㄤˊ
行善積德多榮耀
xíng shàn jī dé duō róng yào
ㄒㄧㄥˊ ㄕㄢˋ ㄐㄧ ㄉㄜˊ ㄉㄨㄛ ㄖㄨㄥˊ ㄧㄠˋ
佛法圓容神通顯
fó fǎ yuán róng shén tōng xiǎn
ㄈㄛˊ ㄈㄚˇ ㄩㄢˊ ㄖㄨㄥˊ ㄕㄣˊ ㄊㄨㄥ ㄒㄧㄢˇ
人間正道換新顏
rén jiān zhèng dào huàn xīn yán
ㄖㄣˊ ㄐㄧㄢ ㄓㄥˋ ㄉㄠˋ ㄏㄨㄢˋ ㄒㄧㄣ ㄧㄢˊ
吉祥如意慶新年
jí xiáng rú yì qìng xīn nián
ㄐㄧˊ ㄒㄧㄤˊ ㄖㄨˊ ㄧˋ ㄑㄧㄥˋ ㄒㄧㄣ ㄋㄧㄢˊ
慶新年
qìng xīn nián
ㄑㄧㄥˋ ㄒㄧㄣ ㄋㄧㄢˊ
慶新年
qìng xīn nián
ㄑㄧㄥˋ ㄒㄧㄣ ㄋㄧㄢˊ

Tạm dịch:

Gió xuân, mưa xuân, xuân mãn đường (*)
Nghênh xuân hoa nở rộ hân hoan
Hành thiện tích đức nhiều vinh diệu
Phật Pháp viên dung thần thông hiển lộ
Nhân gian chính đạo thay diện mạo mới
Cát tường như ý mừng năm mới
Mừng năm mới!
Mừng năm mới!

(*) tràn ngập không khí phấn khởi, khắp nơi thịnh vượng

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/108974

The post Ca khúc: Mừng năm mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Cung chúc Sư tôn năm mới vui vẻ! Bản nhạc: Nghênh đón xuân mớihttps://chanhkien.org/2024/02/cung-chuc-su-ton-nam-moi-vui-ve-ban-nhac-nghenh-don-xuan-moi.htmlThu, 08 Feb 2024 02:33:18 +0000https://chanhkien.org/?p=32538[ChanhKien.org] Soạn nhạc / Sáng tác: Nhan Tĩnh Phân – đệ tử Đại Pháp nước Đức Diễn tấu: Nhan Tĩnh Phân Download MP3: Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/116729

The post Cung chúc Sư tôn năm mới vui vẻ! Bản nhạc: Nghênh đón xuân mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Soạn nhạc / Sáng tác: Nhan Tĩnh Phân – đệ tử Đại Pháp nước Đức
Diễn tấu: Nhan Tĩnh Phân

Download MP3:

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/116729

The post Cung chúc Sư tôn năm mới vui vẻ! Bản nhạc: Nghênh đón xuân mới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh Tết nông thôn: Sung túchttps://chanhkien.org/2024/02/tranh-tet-nong-thon-sung-tuc.htmlTue, 06 Feb 2024 00:53:21 +0000https://chanhkien.org/?p=32525[ChanhKien.org] Xem hình độ phân giải cao tại đây. Tranh Tết nông thôn: Sung túc Kích thước: A3 (29,7 x 42 cm) Độ phân giải: 300 dpi Tác giả: Lý Tử Kính Dòng chữ phía trên: Pháp Luân Đại Pháp hảo Dòng chữ bên trái: Minh chân tướng thoái tà đảng tiêu tai bệnh khứ […]

The post Tranh Tết nông thôn: Sung túc first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Xem hình độ phân giải cao tại đây.

Tranh Tết nông thôn: Sung túc
Kích thước: A3 (29,7 x 42 cm)
Độ phân giải: 300 dpi
Tác giả: Lý Tử Kính

Dòng chữ phía trên: Pháp Luân Đại Pháp hảo

Dòng chữ bên trái: Minh chân tướng thoái tà đảng tiêu tai bệnh khứ

Dòng chữ bên phải: Kính Đại Pháp đắc phúc báo nhân thọ niên phong (Kính trọng Đại Pháp đắc phúc báo, sống thọ, mùa màng bội thu)

Giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp:

Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là một môn tu luyện chiểu theo nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn” và kết hợp năm bộ công pháp của pháp môn tu luyện Phật gia, chỉ dạy con người từng lời nói việc làm trong cuộc sống thường ngày. Đồng thời, môn tu luyện này có thể giúp con người ta nhanh chóng đề cao đạo đức và đạt được thân thể khỏe mạnh. Cho đến nay, Pháp Luân Công đã được phổ truyền ở hơn 100 quốc gia và khu vực trên thế giới và nhận được hàng nghìn giải thưởng khác nhau. Vào tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân vì lòng đố kỵ cá nhân và lợi dụng vào chính quyền của ĐCSTQ, đã bắt đầu bức hại tàn bạo Pháp Luân Công, việc này vẫn còn tiếp diễn cho đến ngày nay.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/286599

The post Tranh Tết nông thôn: Sung túc first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 3)https://chanhkien.org/2024/02/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-3-ky-3.htmlSat, 03 Feb 2024 03:06:06 +0000https://chanhkien.org/?p=32507Tác giả: Bạch Vân Phi Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 3) [ChanhKien.org] Mưa to gió lớn cũng không kéo dài lâu, trận mưa lớn đến ba giờ sáng là tạnh hẳn. Đoàn người Chu Nghi Thanh, Lục Thanh thức dậy vào bốn giờ rưỡi sáng, làm vệ sinh cá nhân, đeo […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân Phi

Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 3)

[ChanhKien.org]

Mưa to gió lớn cũng không kéo dài lâu, trận mưa lớn đến ba giờ sáng là tạnh hẳn. Đoàn người Chu Nghi Thanh, Lục Thanh thức dậy vào bốn giờ rưỡi sáng, làm vệ sinh cá nhân, đeo hành trang, cất tiếng chào hỏi người phụ nữ trực ở quầy lễ tân, rồi liền rời Nhà khách Cục Chăn nuôi, dưới ánh sao mờ mờ, thẳng tiến tới công viên Thương Lãng Sơn.

Trời còn chưa sáng tỏ, duy chỉ có đèn đường và ánh sao đồng hành.

Lục Thanh sớm đã nghe nói, công viên Thương Lãng Sơn giáp bờ Nam sông Kim Sa, long lanh tú lệ, phong cảnh như tranh, là công viên duy nhất ở huyện Thương Lãng, hiện giờ đang là tiết xuân tháng ba, cỏ cây xanh tươi, trăm hoa đua nở, sau cơn mưa lớn buổi đêm, không khí trong lành ẩm ướt, hương thơm hoa tươi, cỏ xanh, nước mưa, bùn đất hòa quyện lẫn vào nhau, mãnh liệt nhắc nhở người ta rằng đây là tiết trời đẹp nhất của bốn mùa trong năm. Trời lúc này chưa sáng hẳn, mặc dù Lục Thanh cũng không thể thưởng thức rõ ràng phong cảnh mỹ lệ của công viên Thương Lãng Sơn, nhưng dựa vào hương thơm ngào ngạt tỏa ra từ những cánh đồng hoa nơi đồi núi này, Lục Thanh đoán rằng Thương Lãng Sơn nhất định là một nơi phong cảnh tuyệt sắc, so với Vãn Phong Sơn của Tiểu Thành đúng là khó phân cao thấp.

Nhóm của Chu Nghi Thanh lựa chọn một khu vực tương đối rộng rãi gần cổng vào của công viên Thương Lãng Sơn, treo tấm biểu ngữ màu vàng của Pháp Luân Đại Pháp ở nơi dễ thấy, bên cạnh thì treo tấm biển giới thiệu công pháp, như vậy, chỉ cần người ta đến công viên thì đều có thể nhìn thấy sự kiện hồng dương Pháp Luân Đại Pháp này rồi, sau đó mọi người bắt đầu luyện công. Hôm qua họ đã thương lượng xong, nhân lúc sắc trời còn sớm, đa phần người đi tập thể dục sáng sớm đều sẽ không đến sớm như vậy, mọi người sẽ luyện trước một giờ động công, khi luyện xong bốn bài công pháp, ước tính sẽ chính là thời gian vàng của người đi tập thể dục sớm, mọi người sẽ luyện bài công pháp thứ năm: “Thần thông gia trì Pháp”. Toàn bộ học viên đến Thương Lãng Sơn hồng Pháp lần này đều có thể song bàn, thế nên mọi người dùng ngoại hình song bàn để biểu hiện ra bài tĩnh công tu luyện tầng thứ cao này, đầu tiên cần tạo một ấn tượng thị giác mạnh mẽ cho những người hữu duyên tại huyện Thương Lãng, triển hiện ra sự độc đáo đặc biệt không tầm thường của Pháp Luân Đại Pháp, mọi người đều vỗ tay khen hay.

Trong tiếng nhạc luyện công ưu mỹ của Pháp Luân Đại Pháp, các đệ tử Đại Pháp Tiểu Thành bắt đầu luyện công, Chu Nghi Thanh bên cạnh quan sát, khi có người xung quanh đến xem hoặc hỏi han, Chu Nghi Thanh sẽ tiến đến giới thiệu.

Thời gian dần trôi trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, nhưng người đến công viên Thương Lãng Sơn tập thể dục đặc biệt ít, có lẽ là cơn mưa trong đêm đã đánh thức những người tập thể dục buổi sáng này khỏi giấc mộng đẹp, làm ảnh hưởng đến giấc ngủ, nên giờ này có lẽ họ vẫn còn đang ngủ. Thỉnh thoảng một vài người tập thể dục đi đến, vội nhìn biểu ngữ và đồ hình đang treo rồi rời đi, thời gian một giờ động công đã sắp hết, thế mà vẫn không có ai dừng chân lại để xem biểu ngữ hồng Pháp. Đây là chuyện mà nhóm người Chu Nghi Thanh chưa từng gặp khi hồng Pháp, Chu Nghi Thanh khẽ cau mày, nghĩ đến tình huống hôm qua Lục Thanh bàn đến, lẽ nào có liên quan đến chuyện này sao?

Luyện xong động công, Lục Thanh và Chu Nghi Thanh giao tiếp bằng mắt, gật gật đầu, trong lòng ngầm hiểu ý. Tiếp theo là tu luyện tĩnh công, Chu Nghi Thanh luyện công, Lục Thanh và một phụ đạo viên khác là Lưu Quế Phân đứng trông coi trường luyện công, nếu người tới hỏi nhiều, thì khi đó sẽ gọi Chu Nghi Thanh và các học viên khác.

Âm nhạc tĩnh công vừa vang, Chu Nghi Thanh cùng mọi người đả tọa nhập tĩnh, lúc này trời đã sáng rõ, người đến tập thể dục ở công viên Thương Lãng Sơn dần nhiều hơn, tĩnh công một khi hiển xuất, quả nhiên khác biệt phi thường, người tập thể dục ở công viên Thương Lãng Sơn chưa bao giờ thấy qua nhiều người ngồi thiền đến thế, lại còn song bàn, công pháp này hiển nhiên khác hẳn với những công pháp khác mà người ta từng luyện ở Thương Lãng Sơn trước đây, độ khó càng lớn, nhiều người như thế ngồi đó, thoạt nhìn, còn tưởng là Bồ Tát sống đang tọa thiền trong các chùa vậy! Tâm hiếu kỳ nổi lên, mọi người dần vây xung quanh, chỉ chỉ trỏ trỏ, lại dừng chân nhìn ngắm đồ hình giới thiệu công pháp đang được treo cạnh bên.

Lục Thanh và Lưu Quế Phân rất cao hứng, nhiệt tình giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người, những người vây quanh người này hỏi một câu, người kia hỏi một lời, hỏi hỏi đáp đáp, khung cảnh nhất thời trở nên vô cùng náo nhiệt.

Nhưng lúc này trời nổi trận gió bất thường, đang lúc náo nhiệt, bỗng cuồng phong nổi lên, cát bụi mù mịt, mây đen cuồn cuộn kéo đến, bầu trời vốn dĩ quang đãng trong xanh đột ngột biến thành một khoảng tối đen, dường như báo hiệu một trận mưa lớn sắp trút xuống. Đám đông trở nên hốt hoảng, đêm qua vừa mới đổ một trận mưa lớn, thế nào mà sáng sớm lại mưa lớn tiếp nhỉ, dự báo thời tiết nói những ngày này đều trời xanh mây tạnh cơ mà, quả là chuyện lạ hiếm thấy, mọi người vừa than phiền thời tiết khác thường, vừa vội vã mau mau chóng chóng về nhà, cổng vào công viên Thương Lãng Sơn đang náo nhiệt đột ngột giải tán, không còn bóng người.

Trong cuồng phong, những người tu luyện đang luyện công hiển nhiên cũng sinh ra dao động, thậm chí một số đệ tử đã mở mắt, dùng ánh mắt thăm dò ý tứ của nhau, hiển nhiên là muốn hỏi xem có nên dừng luyện công không. Nhưng thấy Chu Nghi Thanh vẫn bất động, trấn định như núi, liền gạt bỏ niệm đầu, mắt nhắm lại, nhập tĩnh trở lại, mặc cho cuồng phong kia thổi y phục tung bay.

Lục Thanh ngẩng đầu nhìn trời, chau mày không nói, thời tiết quỷ dị này chắc hẳn là do vị Thần màu đỏ máu xuất hiện ngày hôm qua gây ra.

Mây đen cuồn cuộn bên trên những người tu luyện huyện Tiểu Thành, gió nổi mây vần, sấm chớp rền vang, nhưng nhóm người tu luyện Đại Pháp cứ thế không hề thoái lui, nhất loạt bất động, thấy rõ là sự kiên trì tu luyện đến cùng, không kìm nổi tức giận, một đường sét điện sáng quắc rạch mây đen giáng xuống, sấm nổ động trời, hạt mưa như hạt đậu rơi xuống lả tả, đánh vào trường luyện công của những người tu luyện Đại Pháp, rớt xuống đầu, xuống quần áo và bàn chân của họ.

Lúc này, 8, 9 trong số 10 người tu luyện huyện Tiểu Thành đang đả tọa, đã lần lượt mở to mắt, muốn đứng dậy trú mưa, duy chỉ có Chu Nghi Thanh không hề dao động, uy nghiêm như ngọn núi Thái Sơn. Lục Thanh thấy tâm lý mọi người dao động, bèn bước vào trường luyện công, nói với mọi người:

“Có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, sợ cái gì?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Dứt lời, chàng liền ngồi xuống, hai chân bắt chéo, kết ấn nhập tĩnh, bắt đầu luyện tĩnh công. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời mặt đỏ cả lên, phải rồi, có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, sợ gì chứ? Chẳng phải chỉ là dầm chút mưa thôi sao? Mọi người tại đúng khoảnh khắc này đã cảm nhận được sự khác biệt về cảnh giới cùng hai vị trạm trưởng, bản thân tu thật quá kém cỏi mà, mọi người trầm mặc im lặng, lại lần nữa hạ tầm mắt xuống từ đầu, lần nữa nhập tĩnh.

Mây đen càng dày, sấm sét nổ vang, mưa rơi tí tách, cơn mưa lớn đã bắt đầu rơi xuống.

Lúc này đồng thời cũng tại đây trong một không gian khác, trên không trung trường luyện công ở công viên Thương Lãng Sơn này, một Đại Pháp Luân uy nghiêm chuyển động, một màn hồng quang bao trùm lấy toàn bộ đệ tử Đại Pháp huyện Tiểu Thành, ngăn trở toàn bộ những hạt mưa bên ngoài trường luyện công, bên ngoài trường luyện công một màn mưa mù mịt, nhưng bên trong nửa hạt mưa cũng không thể lọt vào, mọi người vững chãi như sơn, bất chấp tiếng mưa rả rích bên tai.

Khi này từ trên người Lục Thanh lóe lên một tia sáng trắng, một hình người ly thể xuất ra, trong chớp mắt, bóng người này liền bay ra khỏi lớp màn bảo hộ của Pháp Luân, đứng trên màn mây đen cuồn cuộn trên không trung của công viên Thương Lãng. Trong ánh chớp lóe sáng nhìn thấy rõ, bóng người ấy vốn là một đứa bé đồng tử khoảng sáu, bảy tuổi, quần trắng áo trắng, tươi sáng động lòng người, Pháp Luân trước ngực đang xoay tròn, song kiếm hắc bạch cắm trên vai, dưới chân một đóa Liên hoa xanh biếc, đồng tử này mi thanh mục tú, ánh mắt linh động, hiển hách hệt như dáng vẻ của Lục Thanh.

Đây là chủ nguyên thần của Lục Thanh xuất khiếu ly thể.

Tuy Lục Thanh tu luyện tiệm ngộ, trên con đường tu luyện Đại Pháp cho đến nay, các không gian khác lần lượt hiển hiện, nhưng những không gian khác mà Lục Thanh nhìn thấy hoặc là to lớn quảng đại nhưng mơ hồ không rõ; hoặc là rất rõ ràng, nhưng phạm vi nhỏ hẹp, trong hoàn cảnh tâm thái Lục Thanh cực tốt, có thể thấy được các tầng không gian vũ trụ khác nhau trong phạm vi lớn, rõ ràng hơn, nhìn thấy các sinh mệnh thể muôn hình vạn trạng, nhưng Lục Thanh chưa bao giờ chủ động giao tiếp với những sinh mệnh cao cấp đó, thông thường mà nói, những sinh mệnh cao cấp kia cũng không giao tiếp với Lục Thanh, còn tình huống như vị Thần đỏ máu xuất hiện vào đêm qua cực kỳ hiếm thấy, đây là lần đầu tiên từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cho đến nay Lục Thanh mới gặp một vị Thần chủ động giao tiếp với mình.

Vì bản nguyên sinh mệnh của Lục Thanh vốn là Đại Thần thuộc về bộ phận Pháp Giới Huyết Hồng – Huyền Thanh Chủ, trong đặc tính tiên thiên đã tồn tại một loại nhân tố tính cách ngoan cường và cực đoan, tuy là tầng thứ tu luyện hiện tại của Lục Thanh còn xa mới đạt đến mức độ khai công khai ngộ, để có lại đặc tính tính cách tiên thiên ấy thì vẫn còn một đoạn đường rất dài phải đi, nhưng cũng có một số đặc tính tiên thiên của Lục Thanh đã bắt đầu dần dần lộ diện. Lục Thanh nhìn màn mưa to gió lớn này, lập tức biết rằng do vị Thần đỏ máu đêm qua gây ra, không nén được sự tức giận, hai chân vừa xếp bằng, nguyên thần lập tức xuất ra, hiển hiện trên bầu trời nơi đang xảy ra cuồng phong bạo vũ.

Trong ánh mắt Lục Thanh, chỉ thấy trong mây đen cuồn cuộn kia là bảy con hắc long uốn mình vần vũ cùng mây, bên trên hắc long, quả nhiên là vị Thần đỏ máu chói mắt đêm qua.

Tay phải Lục Thanh chỉ vào vị Thần đó, hét lớn: “Thần trên cao kia, mau dừng tay!”

Vị Thần đó nghe tiếng, vô cùng kinh ngạc, ông ta biết Lục Thanh là tu hành tiệm ngộ, thần thông khai mở, nhưng nguyên thần có thể tự ý xuất ra như thế, là điều vị Thần này không thể ngờ tới, còn có người phụ nữ trung niên kia nữa, định lực cao đến thế, cũng khiến ông ta cảm thấy kinh ngạc không nguôi, xem ra bản thân mình đã xem thường những đệ tử Đại Pháp huyện Tiểu Thành này rồi.

Vị Thần đó hành lễ, nói với Lục Thanh: “Huyền Thanh Chủ, đêm qua chẳng phải bổn Thần ta đã thông báo với các vị rồi sao, bảo các vị rời khỏi huyện Thương Lãng, hà cớ gì không đi?”

Lục Thanh đáp: “Ngươi không phải Sư phụ ta, cớ gì nghe ngươi?”

Vị Thần nói: “Huyền Thanh Chủ sai rồi, ý chí chư Thần, không thể chống lại”.

Lục Thanh đại nộ, hai tay đưa lên trời, một Pháp Luân khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong đôi bàn tay rộng lớn, rực sáng muôn màu, hào quang chói sáng, trong Pháp Luân đang xoay tròn, Lục Thanh hét to: “Tên Thần kia, có đi hay không?” Tính cách nguyên thần của Lục Thanh này rất cương cường, nếu không nghe, tức khắc động thủ, lập tức dùng vũ lực giải quyết.

Vị Thần đó cũng nổi cơn thịnh nộ, toàn thân hỏa diễm bừng bừng, cơ thể biến lớn, biến thành to lớn vô tỉ, cười to nói: “Huyền Thanh Chủ, ngươi bất tuân mệnh lệnh chư Thần, vi phạm khế ước, ta sẽ cùng ngươi đánh!” Dứt lời, một thanh đại đao đỏ rực như máu xuất hiện trong tay, vị Thần này chuẩn bị động thủ.

Thì ra vị Thần đó gọi là “Xích Vân Thần Quân”, vốn thuộc cùng một thể hệ các Thần Huyết Hồng với Lục Thanh, tính cách kiêu ngạo kiên quyết, pháp lực cao cường, điều khác với Lục Thanh là, vị Thần này không hề ký thệ ước hạ thế cùng Thánh Vương. Lục Thanh từ Pháp giới đi xuống, chuyển sinh tầng tầng không gian vũ trụ, trong tất cả tầng thứ đều lấy tên là “Huyền Thanh”, đã ký khế ước cùng Thần ở các không gian khác, rồi lại tiếp tục hạ xuống, trực chỉ nhân gian, quá trình này là một thời gian cực kỳ dài lâu trong vũ trụ, “Xích Vân Thần Quân” chính là tại một trong những tầng thứ Lục Thanh đã chuyển sinh – “Hư Linh Thần Giới” – quen biết Lục Thanh, hai người trong “Hư Linh Thần Giới” vốn là Thần cùng triều, thế nên vị Thần đó biết Lục Thanh là một Đại Thần thuộc “Hư Linh Thần Giới”, chỉ là khi Lục Thanh tiến nhập hồng trần, hết thảy ký ức ở thượng giới bị phong ấn toàn bộ, tuy tu luyện có chút thành tựu, nhưng vẫn chưa khai ngộ, nên không biết vị Thần đỏ máu này là Thần Thánh phương nào.

Vị “Xích Vân Thần Quân” này hiện nay đã được chúng Thần của “Hư Linh Thần Giới” tuyển chọn, chuyên phụ trách các sự vụ Chính Pháp ở huyện Thương Lãng. Chư Thần của “Hư Linh Thần Giới” đối với sự việc Chính Pháp này sớm đã chế định phương án tương đối hoàn mỹ, đệ tử Đại Pháp huyện Thương Lãng có bao nhiêu người, thời gian đắc Pháp, dùng phương thức đắc Pháp nào, vân vân và vân vân, cực kỳ tường tận, tất cả đã có an bài, bộ kinh sách rực rỡ ánh sáng đỏ trong tay “Xích Vân Thần Quân” mà Lục Thanh nhìn thấy đêm qua, chính là Pháp sách của “Hư Linh Thần Giới” đã an bài cho Chính Pháp tại huyện Thương Lãng.

“Xích Vân Thần Quân” thấy nhóm người Lục Thanh đã làm rối loạn sự việc Chính Pháp ở huyện Thương Lãng, tự nhiên sẽ dốc toàn lực ngăn trở, yêu cầu nhóm người Lục Thanh lập tức rời khỏi huyện Thương Lãng.

Trên bầu trời Thương Lãng Sơn giờ đây mây đen cuồn cuộn, sấm vang chớp giật, hai người chuẩn bị động thủ.

Bên dưới trường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đột nhiên phát sinh biến hóa, toàn thân của 11 vị tu luyện Đại Pháp phát ra hào quang sáng chói, hào quang này cực kỳ thánh khiết, cực kỳ thuần tịnh, vốn chính là hào quang của bản tính tiên thiên của 11 vị Thần, hào quang muôn màu cùng tụ hội thành biển ánh sáng, biển hào quang ánh sáng này trong chớp mắt đột nhiên vươn cao thẳng đến Đại Pháp Luân bên trên bầu trời của trường luyện công, Đại Pháp Luân đột ngột phát ra vô số những hào quang đỏ, cam, vàng, lục lam, xanh lam, lam, tím, có màu và không màu, chiếu rọi khắp thiên địa hoàn vũ.

Hiển nhiên, 11 vị tu luyện Đại Pháp này đã hoàn toàn thanh trừ được can nhiễu do trận mưa to gió lớn vừa rồi gây ra, phàm tâm trừ bỏ, kiến chân tính, tư duy cực kỳ thuần tịnh, hơn nữa tư duy của 11 vị đệ tử Đại Pháp này phát ra rất minh xác, chính là cầu Sư tôn gia trì, xin Sư tôn giải trừ trận mưa to gió lớn này cho chúng đệ tử, mở ra cơ duyên đắc Pháp cho chúng sinh huyện Thương Lãng.

Chính vào một khắc này, sóng tư duy vũ trụ của chúng đệ tử cường đại vô tỉ, thánh khiết vô tỉ, khiến cho chúng Thần trong vũ trụ mênh mông cảm thấy kinh hoàng thán phục.

Chỉ thấy trong biển hào quang ấy, phía trên Đại Pháp Luân, đã đáp ứng lại lời thỉnh cầu của các đệ tử, một vị Tôn giả xuất hiện.

Vị Tôn giả này to lớn vô tỉ, thân hình uy nghiêm sừng sững như núi Tu Di, khoác tấm vải bố vàng kim óng ánh, ngồi nghiêm chỉnh trên bảo tọa Đại Liên Hoa vàng kim 99.999 tầng, song thủ kết ấn, trước vầng ngực rộng lớn như biển có một Đại Pháp Luân khổng lồ đang chuyển động, đây là chính là ký hiệu của Thánh Pháp Luân Thánh Vương, vị Tôn giả này mang hình tượng Như Lai, búi mái tóc xanh lam như ngọc, biển trí huệ quảng đại như thái dương, thánh mục khép hờ, thần thái từ bi, giây phút này, thiên địa mang mang, đều được dung hòa trong sự từ bi vô hạn của Tôn giả.

Phật quang vạn trượng, phô thiên cái địa, quét ngang thương khung rộng lớn.

Mây đen tiêu tan, gió ngừng thổi, mưa cũng dừng, bảy con hắc long sớm đã chạy trốn mất dạng.

Vị Thần đỏ máu kia khụy gối quỳ trên mây, dưới Phật quang phổ chiếu bao la uy đức của Thánh giả, không thể cử động chút nào. Bộ Pháp sách do chư Thần “Hư Linh Thần Giới” chế định ở trước ngực cũng không cách nào lấy ra nữa, vị Thần đã biết ý chí vĩ đại của Thánh giả là không thể nghịch phản, chỉ có thể khấu đầu trước Thánh Giả, xin Thánh giả chuẩn cho mình được rời đi. Thánh Giả im lặng, thánh mục hé mở, trong ánh mắt chất chứa sự thương xót vô hạn, vị Thần này lập tức được giải trừ phong ấn, trong ánh hồng quang ẩn hiện, Xích Vân Thần Quân đã biến mất.

Lục Thanh khoa tay múa chân, vui mừng vô hạn, gọi lớn “Sư phụ”.

Thánh giả mỉm cười với Lục Thanh, trong tích tắc, Lục Thanh đã xuất hiện trên đầu ngón trỏ tay phải quang khiết như ngọc, rộng lớn như đại địa của Thánh Giả, bỗng chốc ý thức của đồng tử này hoàn toàn trống rỗng, duy chỉ còn niềm hân hoan vô hạn.

Thánh giả từ bi này khẽ gật đầu với đồng tử, ánh sáng trắng lóe sáng, nguyên thần của Lục Thanh được đưa trở về thân thể.

Lục Thanh mở to mắt, bầu trời quang đãng, trong xanh như gột, một vầng mặt trời đỏ dần treo tại phía Đông, hai dải cầu vồng vắt ngang bầu trời, đúng là tiết xuân tháng ba xinh đẹp!

Buổi tối, xe lửa xình xịch, ngoài cửa sổ là những ngôi sao lấp lánh, đoàn người Chu Nghi Thanh, Lục Thanh vừa hay đang trên chuyến tàu trở về Tiểu Thành, trong khoang tàu không có hành khách nào, mọi người cũng rất an tĩnh, ai học Pháp thì học Pháp, ai nghe băng ghi âm thì nghe băng ghi âm, qua nửa giờ nữa, là về đến Tiểu Thành rồi. Lục Thanh không làm gì, nhìn ra dãy núi đen đen phía xa đang lao vút qua bên ngoài cửa sổ, trầm ngâm suy nghĩ.

Lần đầu tiên hồng Pháp ở Thương Lãng này, có sáu người hữu duyên đắc Pháp, Chu Nghi Thanh và Lục Thanh đã hẹn với họ, tuần sau sẽ lại quay lại huyện Thương Lãng hồng Pháp, người học Pháp tại huyện Thương Lãng nhiều lên, vẫn cần phải giúp đỡ họ tổ chức trạm phụ đạo.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Lục Thanh hồi tưởng lại việc hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn, nếu khi đó không có hào quang chính niệm thuần tịnh và thánh khiết của 11 vị đệ tử Đại Pháp, thì việc hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn sẽ trở thành thế nào đây? Tư duy của Lục Thanh hóa thành cơn sóng ý niệm, từng cơn từng cơn, phủ khắp vùng đất rộng lớn sâu thẳm đang yên tĩnh, nhưng đất lớn kia thì không lời, mà bầu trời trên cao thì không tiếng, duy có ý chí chúng Thần mới có thể dẫn dắt con rồng thép dài kia lao vun vút về phía trước, tiến về nơi Tiểu Thành tràn ngập ánh sáng.

(Còn tiếp)

Mời độc giả đón xem phần tiếp theo “Vị Thần Đoản Mệnh” (Kỳ 1)!

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/43124

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bản nhạc: Thanh âm bên hồ senhttps://chanhkien.org/2024/02/ban-nhac-thanh-am-ben-ho-sen.htmlThu, 01 Feb 2024 00:38:11 +0000https://chanhkien.org/?p=32492Soạn nhạc / phối khí: Tony Chen Biểu diễn: Trần Đông [ChanhKien.org] Tải nhạc MP3: Bản nhạc này được sáng tác dựa trên cảm hứng từ bài viết “Luân hồi ký sự: Gian khổ tìm Pháp (16) – Đức âm nhã nhạc” đăng trên trang Chánh Kiến Net. Chuyện kể rằng vào thời nhà Minh, […]

The post Bản nhạc: Thanh âm bên hồ sen first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Soạn nhạc / phối khí: Tony Chen

Biểu diễn: Trần Đông

[ChanhKien.org]

Tải nhạc MP3:

Bản nhạc này được sáng tác dựa trên cảm hứng từ bài viết “Luân hồi ký sự: Gian khổ tìm Pháp (16) – Đức âm nhã nhạc” đăng trên trang Chánh Kiến Net. Chuyện kể rằng vào thời nhà Minh, có một thư sinh nọ sinh ra trong một gia đình thư hương môn đệ, là con em nhà dòng dõi học hành đỗ đạt, có học vấn cao và tu dưỡng đạo đức tốt. Trên đường đến Bắc Kinh để ứng thí, anh ở trong một nhà trọ nhỏ. Vì ánh trăng hôm ấy vô cùng đẹp, anh đã ra ngoài dạo chơi và thả bộ đến một hồ sen thưởng lãm mỹ cảnh của hoa sen và ánh trăng. Lúc anh đang đắm chìm trong cảnh vật tuyệt đẹp, một khúc thanh âm từ từ vang lên, dần dần cùng phong cảnh tuyệt mỹ nơi này hòa làm một.

Dường như trong khúc nhạc hiện lên cảnh các nàng tiên đang dạo bước bên dòng suối trong veo chảy róc rách, hoa sen mỹ lệ tỏa hương thơm ngát dịu êm. Sau này anh mới biết khúc nhạc này đến từ một nàng tiên, và qua khúc nhạc này anh đã lĩnh ngộ được mối liên hệ giữa cảnh giới của sinh mệnh và thanh âm của tiếng đàn. Dưới sự điểm ngộ của nàng tiên, anh quyết định học kỹ nghệ đánh đàn cổ cầm và không ngừng tu luyện nội tâm trên con đường âm nhạc, khiến tiếng cổ cầm của anh ngày càng siêu phàm thoát tục. Sau đó, nàng tiên nhắn nhủ anh tương lai chuyển sinh hãy ở trong đức âm nhã nhạc mà chờ đợi tu luyện Đại Pháp cứu thế.

Bài thơ viết trong câu chuyện trên:

Đức âm nhã nhạc tự thiên lai
Khinh doanh phiêu miễu hiển tự tại
Thân tâm không linh cảnh huống di
Tu đắc vô trần xuất thiên ngoại

Tạm dịch:

Đức âm nhã nhạc đến từ trời
Nhẹ nhàng, mờ ảo hiển tự tại
Thân tâm biến ảo, tình cảnh tươi vui
Tu đến không bụi trần, xuất thiên ngoại

Linh cảm viết khúc nhạc này được lấy cảm hứng từ thanh âm trong trẻo bên hồ sen nên có tên là “Thanh âm bên hồ sen”.

Nội dung lấy từ trang Minghui.org, ngày 31 tháng 5 năm 2018.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/246389

The post Bản nhạc: Thanh âm bên hồ sen first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tổng hợp tranh màu: Chúng sinh đều vui mừng khi thấy Shen Yunhttps://chanhkien.org/2024/01/tong-hop-tranh-mau-chung-sinh-deu-vui-mung-khi-thay-shen-yun.htmlMon, 29 Jan 2024 23:47:51 +0000https://chanhkien.org/?p=32468[ChanhKien.org] Bức tranh màu nước: Chúng sinh đều vui mừng khi thấy Shen Yun Tác giả: Minh Nguyệt – đệ tử Đại Pháp Liêu Ninh (Trung Quốc) Đây là cảnh các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục mỗi ngày trực tiếp giới thiệu Shen Yun tới mọi người. Vào một ngày mùa […]

The post Tổng hợp tranh màu: Chúng sinh đều vui mừng khi thấy Shen Yun first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Bức tranh màu nước: Chúng sinh đều vui mừng khi thấy Shen Yun

Tác giả: Minh Nguyệt – đệ tử Đại Pháp Liêu Ninh (Trung Quốc)

Đây là cảnh các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục mỗi ngày trực tiếp giới thiệu Shen Yun tới mọi người. Vào một ngày mùa xuân ấm áp, một người phụ nữ đã nhận được đĩa DVD Shen Yun từ một đệ tử Đại Pháp ngay trước nhà mình. Cô ấy vui mừng nhìn món quà quý giá này, dường như cô ấy đã mong chờ nó từ lâu. Cách đó không xa, một đệ tử Đại Pháp đang đưa đĩa Shen Yun cho một cụ già đang tắm nắng bên tường, khi nhìn thấy đĩa Shen Yun, bà cụ cũng vui mừng mỉm cười!

Bức tranh màu nước: Mùa hoa anh đào giới thiệu Shen Yun

Tác giả: Trạc Phi – đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

Bức tranh màu nước: Dân làng thức tỉnh

Tác giả: Định Tu – đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

Bức tranh vẽ chì: Chiến ác lãng (Làn sóng chiến đấu với cái ác)

Tác giả: đệ tử Đại Pháp ở Đại Lục

Bức tranh sơn dầu: Phổ chiếu

Tác giả: Chân Ngôn – đệ tử Đại Pháp ở Đại Lục

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/111116

The post Tổng hợp tranh màu: Chúng sinh đều vui mừng khi thấy Shen Yun first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác phẩm mỹ thuật: Đường về Thiên quốchttps://chanhkien.org/2024/01/tac-pham-my-thuat-duong-ve-thien-quoc.htmlMon, 29 Jan 2024 04:08:48 +0000https://chanhkien.org/?p=32463Tác giả: Nguyễn Minh Nam (Việt Nam) [ChanhKien.org] Tác phẩm mỹ thuật: Đường về Thiên quốc Lời giới thiệu: Nhân vật chính trong bức tranh là một cô gái, một học viên tu luyện Pháp Luân Công hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, cô đang đứng đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” là […]

The post Tác phẩm mỹ thuật: Đường về Thiên quốc first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Nguyễn Minh Nam (Việt Nam)

[ChanhKien.org]

Tác phẩm mỹ thuật: Đường về Thiên quốc

Lời giới thiệu:

Nhân vật chính trong bức tranh là một cô gái, một học viên tu luyện Pháp Luân Công hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, cô đang đứng đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách chính của pháp môn này. Vị trí của cô gái đứng là vị trí kết nối giữa trời và đất, nhìn về phía xa, nơi thấp nhất trong bức tranh, ta thấy đó là nơi phồn hoa, đô thị là trung tâm sinh hoạt của con người. Từ chỗ thấp nhất này mà đi lên tới chỗ cô gái đứng – là khuôn viên thuộc về văn hoá truyền thống, thì phải đi qua một cánh rừng cây màu xanh kia. Khi con người biết trân quý văn hoá truyền thống, thì đó chính là nền tảng tốt đẹp để con người dễ dàng bước vào tu luyện giống như cô gái trong bức tranh này. Con người muốn tu luyện thì phải thông qua một phương pháp, cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” trong bức tranh mà cô gái đang chăm chú cầm đọc trên tay chính là một phương pháp tu luyện ngày nay. Từ cuốn sách này ta thấy mở ra một con đường được trải đầy sao và các thiên hà, hành tinh đi thẳng lên bầu trời, nơi đây là Thiên quốc – chính là nơi trở về của sinh mệnh mà tôi gọi đó là “Đường về Thiên quốc”!

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287958

The post Tác phẩm mỹ thuật: Đường về Thiên quốc first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 2)https://chanhkien.org/2024/01/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-3-ky-2.htmlSat, 27 Jan 2024 04:49:28 +0000https://chanhkien.org/?p=32452Tác giả: Bạch Vân Phi Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 2) Giờ Tý, trời đất yên tĩnh, cửu âm đỉnh thịnh, nhất dương sơ sinh, trong văn hóa tu đạo của Trung Quốc cổ đại, giờ Tý là điểm khởi đầu mới của vũ trụ, lại là một vòng tuần hoàn […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Bạch Vân Phi

Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 2)

Giờ Tý, trời đất yên tĩnh, cửu âm đỉnh thịnh, nhất dương sơ sinh, trong văn hóa tu đạo của Trung Quốc cổ đại, giờ Tý là điểm khởi đầu mới của vũ trụ, lại là một vòng tuần hoàn mới của vũ trụ, thế nên có rất nhiều công pháp tu luyện đều chọn giờ Tý để luyện công, họ hy vọng được trường sinh, hy vọng vĩnh viễn bảo trì trạng thái tối nguyên sơ của vũ trụ. Liên Hoa Công mà Lục Thanh học ở núi Nga Mi trước đây cũng là luyện công vào giờ Tý, nhưng trong Pháp lý tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp không đặc biệt nhấn mạnh luyện công vào thời gian đặc thù nào, bởi vì Pháp Luân toàn chuyển, một ngày 24 giờ toàn chuyển không dừng, lại không hề có những yêu cầu đặc thù về thời gian luyện công như những công pháp kia. Hơn nữa các không gian khác nhau lại có thời gian khác nhau, trong không gian vật chất này của nhân loại, giờ Tý là thời điểm khởi đầu của trời và đất, nhưng trong những không gian vũ trụ lớn hơn và vi quan hơn khác thì lại không nhất định là thời điểm khởi đầu của vũ trụ. Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới giải quyết được các vấn đề luyện công như thế, mọi thời mọi khắc đều đang diễn luyện cho người tu luyện, đây là trí huệ thù thắng của Pháp Luân Đại Pháp vượt trên hết thảy các môn tu luyện trên thế giới hiện nay.

Chỉ là Lục Thanh đã quen với việc luyện công vào giờ Tý, chàng thấy giờ này rất yên tĩnh, thích hợp đả tọa luyện công, chàng cũng đã hình thành thói quen sinh hoạt như thế. Lục Thanh đương nhiên biết rằng việc chàng luyện công vào giờ Tý hoàn toàn không khác gì so với các đệ tử Đại Pháp luyện công vào thời điểm khác, thật sự không có sự khác biệt thực chất nào.

Giờ Tý đêm nay huyện Thương Lãng, tĩnh lặng tường hòa, gió nhẹ vi vu, chỉ có những vì sao vẫn mặc kệ sự tịch mịch đó, tựu lại gần nhau, hiếu kỳ cùng nhau bàn luận về chàng đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đang đả tọa nhập tĩnh trước tầm mắt kia.

Thời gian lặng lẽ trôi qua trong lúc Lục Thanh song bàn kết ấn một cách thanh tĩnh, Lục Thanh đã ngồi đả tọa trong một giờ, hoàn thành bài tu luyện tĩnh công hôm nay. Chàng chuẩn bị hợp thập xuất định, chợt trong vô thức, nhìn thấy trên lầu phía trước nhà khách có 11 cột trụ ánh sáng phóng thẳng lên trời cao, trong đó 10 cột sáng trắng, duy có một cột sáng tím đỏ hết sức thù thắng, phóng thẳng lên trời, không nhìn thấy đỉnh. Lục Thanh biết mình đang thấy công trụ của các bạn đệ tử đồng môn, còn cột công trụ có màu tím đỏ thông thiên kia chính là cột công trụ của trạm trưởng Chu Nghi Thanh, hiển nhiên tầng thứ công lực của Chu Nghi Thanh đã vượt rất xa các đồng môn khác, Lục Thanh cũng không nhìn được điểm đầu đỉnh.

Lục Thanh tán thưởng không ngớt, không ngăn được lại nghĩ bản thân mình bình thường tu luyện giải đãi, có khi còn phóng túng việc tu luyện tâm tính, hơn nữa lại rất để tâm các nhìn nhận của các đồng tu, ai tu tốt, ai tu chưa tốt, đặc biệt là khi các đồng tu bàn luận về những điểm tốt hay xấu của chàng, thì cái tâm đó lại không ngừng nhảy nhót, tâm cầu danh thật là nặng! Đúng là cần phải tu bỏ cái tâm này thật tốt, kỳ thực tầng thứ công lực của một người tu luyện tại không gian khác chỉ cần liếc mắt là thấy được rất rõ ràng, vị trí của công trụ rành rành ở đó, bạn ở vị trí tầng thứ nào thì chính là ở vị trí đó, đây là không thể lừa người.

Lục Thanh đang suy nghĩ, đột nhiên có một luồng cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ áp về phía chàng, Pháp Luân trên đỉnh đầu lập tức xoay ngược chiều kim đồng hồ, lồng bảo hộ hồng quang phòng hộ rực sáng. Lục Thanh khác bên cạnh Lục Thanh thần sắc đại biến, lập tức đứng dậy, từ trong tay xuất hiện một thanh kiếm sáng, chăm chú tập trung vào khoảng không trước mặt. Hai con rồng một đen một trắng đang uốn lượn bên ngoài tấm màn bảo hộ lúc này cũng lập tức dừng lại, đầu rồng ngẩng lên, cùng nhau nhìn về khoảng không phía trước Lục Thanh, nhe nanh múa vuốt, ánh mắt nghiêm trọng gầm vang, hiển nhiên có ý chống lại kẻ cường địch nào đấy đang chuẩn bị bất ngờ xông đến.

Từ nơi cách Lục Thanh ba trượng về phía trước, trong không trung đột ngột xuất hiện một cánh cổng vòm máu huyết dụ cao một trượng, cánh cửa mở hé, từ đó đi ra một người đàn ông tí hon cao tầm một tấc, trong chớp mắt, người tí hon này đã biến thành một vị Thần cổ đại cao hai trượng. Ông ta khuôn mặt dữ tợn, mắt sáng như điện, miệng to như cái chậu, trên đầu đội chiếc mũ phán quan ô sa đỏ, triều phục đỏ có xích long uốn lượn, trong tay cầm một cuốn sổ đỏ rực, toàn thân rực đỏ như một ngọn lửa. Có một trường năng lượng tà ác mạnh mẽ lập tức áp xuống toàn bộ không gian này.

Pháp Luân xoay vòng, ánh sáng đỏ chói mắt, song long giận dữ nhìn, trong nhất thời hai bên hình thành khí thế đối đầu bức người.

Vị Thần sắc đỏ máu ấy bước đến bên ngoài lớp màn phòng hộ của Lục Thanh, thi lễ với chàng, lại lật mở cuốn sổ sáng đỏ chói tứ phương trên tay kia, nói: “Huyền Thanh Chủ, thời gian hồng Pháp ở huyện Thương Lãng vẫn chưa đến, theo phương án mà chúng Thần đặt định, đệ tử Đại Pháp ở Tiểu Thành nên là vào giờ này năm sau đến huyện Thương Lãng hồng Pháp mới phải, xin mời Huyền Thanh Chủ và các đệ tử Đại Pháp khác nhanh chóng quay về Tiểu Thành”. Lời vừa dứt, một tiếng nổ lớn trên đầu, tiếng nổ thật chói tai, còn vị Thần sắc đỏ máu kia biến mất không dấu vết.

Lục Thanh mở mắt, ngẩng đầu nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn, sấm chớp rền vang, dường như sắp đổ mưa to, Lục Thanh vội tháo song bàn, vội vã từ vườn hoa chạy nhanh về sảnh nhà khách, vừa về đến nơi, thì sau lưng mưa đã ào ào trút xuống. Tiếng mưa rầm rập, liên miên không ngớt, chớp giật sáng cả trời đất, sấm gầm vang trời, đúng là một cơn mưa to hiếm thấy.

Lục Thanh về phòng trong tâm trạng bất an, các đồng tu cùng phòng đang đứng trước cửa sổ, chỉ trỏ cơn mưa lớn ngoài song cửa, bàn luận, đều nói thôi rồi, mưa to thế, không biết sáng mai có tạnh kịp không, nếu mà sáng sớm vẫn không tạnh kịp, vậy chuyến hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn của chúng ta chẳng phải công cốc rồi sao. Lục Thanh không lên tiếng, lặng lẽ rời khỏi phòng, đến trước phòng của Chu Nghi Thanh, gõ cửa, gọi Chu Nghi Thanh ra ngoài, kể lại cặn kẽ tình huống chàng thấy được trong định cho Chu Nghi Thanh nghe, hỏi thím Chu rằng họ nên làm thế nào. Lục Thanh cũng không biết vị Thần có màu đỏ kia là Thần Thánh phương nào, càng không biết “Huyền Thanh Chủ” từ trong miệng vị Thần nọ nói đến là ai, nghe khẩu khí thì có vẻ như là đang nói về mình, còn về “phương án mà chúng Thần định ra” ấy là gì thì chàng càng không biết, nhưng có một điểm rất rõ là, vị Thần ánh đỏ kia yêu cầu các đệ tử Đại Pháp của Tiểu Thành phải rời khỏi huyện Thương Lãng, giờ này năm sau mới được đến.

Chu Nghi Thanh nghe xong cũng thấy mơ mơ hồ hồ, đầu não hoang mang bối rối.

Thiên mục Chu Nghi Thanh bị đóng, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng không gian khác, thế nhưng Chu Nghi Thanh cũng chưa bao giờ truy cầu thiên mục, Sư phụ giảng rồi:

Công năng bản tiểu thuật, Đại Pháp thị căn bản”. (Cầu Chính Pháp Môn, Hồng Ngâm)

Chu Nghi Thanh từ trong Chuyển Pháp Luân biết được hai loại phương pháp tu luyện của các đệ tử Đại Pháp: “đốn ngộ” cùng “tiệm ngộ”, có lẽ bản thân mình chính là đang tu theo phương thức “đốn ngộ”, dù là phương thức nào, điều Sư phụ an bài cho mình nhất định là tốt nhất, Chu Nghi Thanh nghĩ, mình chỉ quản việc học Pháp và tu luyện tâm tính một cách thiết thực thì nhất định có thể đạt được tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp. Kỳ thực, trong lòng Chu Nghi Thanh, vô cùng cảm kích việc Sư phụ an bài cho mình phương thức tu luyện “đốn ngộ” thế này, chỉ quản tu luyện tâm tính của bản thân, không nhận can nhiễu của các không gian khác. Đôi lúc Chu Nghi Thanh rất lo lắng cho Lục Thanh, Lục Thanh có thể nhìn thấy các không gian khác, trong các không gian ấy đều rực rỡ đẹp mắt, vô cùng đẹp đẽ, lỡ như ngày nào đó không giữ vững tâm tính, chịu nhận can nhiễu, xuất hiện tự tâm sinh ma, thì sẽ bị rớt đến đáy. Chu Nghi Thanh tự thấy may mắn, nhưng sau lại nghĩ, suy nghĩ này của bản thân cũng không đúng, phương thức tu luyện Sư phụ an bài cho đệ tử, đối với mỗi một đệ tử mà nói, đều là tốt nhất, mình sao có thể dùng nhân tâm mà đo lường loại phương thức nào tốt, loại phương pháp nào không tốt chứ? Bất luận là loại phương thức tu luyện nào chẳng đều dùng mức độ cao thấp của tâm tính để đo lường tầng thứ cao thấp của một người tu luyện hay sao? Sau khi Chu Nghi Thanh minh bạch ra điều này, tu luyện càng thêm dũng mãnh tinh tấn, yêu cầu đối với tâm tính cũng càng nghiêm khắc hơn.

Sau Tết Nguyên Đán năm nay, Chu Nghi Thanh đi lên tỉnh để tham dự Pháp hội của Tổng trạm phụ đạo Đại Pháp, Pháp hội thảo luận về thiên tượng không ngừng biến hóa, phải nhanh chóng hồng Pháp, nếu không, trong tương lai sẽ có nhiều người lẽ ra nên đắc Pháp có thể sẽ không được đắc Pháp.

Sau khi Chu Nghi Thanh trở về từ Tổng trạm, liền trao đổi ngay với Vương Kiến Dân, Lục Thanh, đồng thời tổ chức một cuộc họp phụ đạo viên để thảo luận về việc hồng Pháp. Mọi người chia khu vực và định ra kế hoạch hồng Pháp, khu thị trấn nhỏ, hương trấn, quảng trường của thôn chỉ cần là địa điểm chưa được hồng pháp, mọi người đều đưa vào kế hoạch. Vừa đến thứ bảy, chủ nhật, trạm phụ đạo sẽ tổ chức học viên đi hồng Pháp, nhiệt tình hồng Pháp của các học viên rất cao, cảnh giới đề cao rất rõ ràng. Ba người Chu Nghi Thanh, Vương Kiến Dân và Lục Thanh thực sự rất vui, đều cảm thấy rằng việc hồng Pháp đối với sự đề cao của học viên, của bản thân rất rõ ràng.

Đây là lần đầu tiên họ đến huyện Thương Lãng hồng Pháp, hy vọng mượn chuyến hồng Pháp này giúp những người có duyên ở huyện Thương Lãng được đắc Pháp, chấm dứt lịch sử không có người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại huyện Thương Lãng, nhưng chuyện Lục Thanh vừa rồi gặp phải trong định thì mọi người chưa từng gặp qua, xem ra, trở lực hồng Pháp ở đây là rất lớn.

Hai người Chu Nghi Thanh và Lục Thanh thương lượng hồi lâu, trao đổi ý kiến, đi đến thống nhất: Mặc kệ vị Thần đỏ kia là Thần Thánh phương nào, chúng ta nên làm gì thì cứ làm như thế, chúng ta là đệ tử của Sư phụ Lý, hồng dương Đại Pháp là trách nhiệm của chúng ta, chỉ cần sáng mai trời tạnh mưa, chúng ta sẽ như đã định đến công viên Thương Lãng để luyện công hồng Pháp.

Hai người nói chuyện xong, ai trở về phòng nấy, Lục Thanh thấy các đồng tu cùng phòng vẫn đang ngắm mưa chuyện trò, liền giục mọi người đi ngủ sớm, ngày mai còn phải ra hồng Pháp, không ngủ sớm, ngày mai ngủ gà ngủ gật, bà con huyện Thương Lãng thấy bộ dạng luộm thuộm của chúng ta như thế, ai còn đến học công chứ? Mau đi ngủ thôi! Thế là mọi người tắt đèn, lên giường đi ngủ.

Ngoài cửa sổ, chớp giật lấp lóe, sấm sét rền vang, mưa không ngớt hạt, mọi người dần dần chìm vào giấc ngủ, chỉ có Lục Thanh khẽ khẽ trở mình, bộ dạng đáng sợ của vị Thần màu đỏ máu kia không ngừng hiện ra trước mắt Lục Thanh, còn cuốn sách đỏ rực sáng trong tay ông ta, nó rốt cuộc là gì nhỉ? Tại sao Thần đó lại gọi mình là “Huyền Thanh Chủ”… Không biết vì sao, Lục Thanh đột nhiên cảm thấy, vị Thần này toàn thân ông ta như ngọn lửa đỏ rừng rực ấy, vậy mà có chút quen thuộc, lại có đôi phần chán ghét, sấm gầm sét đánh đùng đoàng, Lục Thanh thế mà cả đêm không ngủ.

Mời độc giả đón xem “Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 3)”

Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/43098

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (5)https://chanhkien.org/2024/01/van-hoa-trung-hoa-tranh-minh-hoa-bo-tieu-thuyet-phong-than-dien-nghia-5.htmlSat, 27 Jan 2024 04:49:14 +0000https://chanhkien.org/?p=32453Tác giả: Tư Hựu [ChanhKien.org] Tây Bá Hầu Cơ Xương Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Cơ Phát Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Tán Nghi Sinh Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Giả Thị – phu nhân của Hoàng Phi Hổ Xem […]

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (5) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Tư Hựu

[ChanhKien.org]

Tây Bá Hầu Cơ Xương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Cơ Phát

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Tán Nghi Sinh

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Giả Thị – phu nhân của Hoàng Phi Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Chu Văn Vương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Văn Thái Sư

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Nam Cung Thích và Sùng Hắc Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Hoàng Phi Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/261311

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (5) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Diễn tấu kèn trumpet: Đắc độhttps://chanhkien.org/2024/01/dien-tau-ken-trumpet-dac-do.htmlThu, 25 Jan 2024 07:17:26 +0000https://chanhkien.org/?p=32438[ChanhKien.org] Lời: Đệ tử Đại Pháp đảo Saipan (Mỹ) Biên khúc: Tu Nhạc Diễn tấu kèn Trumpet: Peter Wetzel Phối khí: Tony Chen Rơi xuống vực sâu nơi phàm trần, lạc lối không biết đường về ở chốn nao. Trằn trọc băn khoăn suốt trăm ngàn năm, may mắn được Sư tôn phổ độ, Đắc […]

The post Diễn tấu kèn trumpet: Đắc độ first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Lời: Đệ tử Đại Pháp đảo Saipan (Mỹ)
Biên khúc: Tu Nhạc
Diễn tấu kèn Trumpet: Peter Wetzel
Phối khí: Tony Chen

Rơi xuống vực sâu nơi phàm trần, lạc lối không biết đường về ở chốn nao.
Trằn trọc băn khoăn suốt trăm ngàn năm, may mắn được Sư tôn phổ độ,
Đắc độ, đắc độ, đừng lại bỏ lỡ cơ duyên.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/275235

The post Diễn tấu kèn trumpet: Đắc độ first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Ca khúc: Trong sáng (ca khúc chủ đề bộ phim “Chấn Động”)https://chanhkien.org/2024/01/ca-khuc-trong-sang-ca-khuc-chu-de-bo-phim-chan-dong.htmlTue, 23 Jan 2024 04:41:06 +0000https://chanhkien.org/?p=32428[ChanhKien.org] Sáng tác lời: Chính Minh Biên khúc: Hùng Quân Ca sĩ: Bạch Tuyết Phối khí: Trần Đông (Tony Chen) Phối xướng: Trần Đông cùng đoàn hợp xướng ở Châu Úc Lời mở đầu: Tân Vũ Âm Lời bài hát tiếng Trung (Phiên âm Pinyin/Zhuyin): 粉妝玉琢女兒身 笑也純來哭也真 莫忘今世法緣重 家在仙宮不在塵 Fěn zhuāng yù zhuó nǚ’ér shēn […]

The post Ca khúc: Trong sáng (ca khúc chủ đề bộ phim “Chấn Động”) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Sáng tác lời: Chính Minh
Biên khúc: Hùng Quân
Ca sĩ: Bạch Tuyết
Phối khí: Trần Đông (Tony Chen)
Phối xướng: Trần Đông cùng đoàn hợp xướng ở Châu Úc
Lời mở đầu: Tân Vũ Âm

Lời bài hát tiếng Trung (Phiên âm Pinyin/Zhuyin):

粉妝玉琢女兒身
笑也純來哭也真
莫忘今世法緣重
家在仙宮不在塵

Fěn zhuāng yù zhuó nǚ’ér shēn
xiào yě chún lái kū yě zhēn
mò wàng jīnshì fǎ yuán zhòng
jiā zài xiān gōng bùzài chén

ㄈㄣˇ ㄓㄨㄤ ㄩˋ ㄓㄨㄛˊ ㄋㄩˇ ㄦˊ ㄕㄣ
ㄒㄧㄠˋ ㄧㄝˇ ㄔㄨㄣˊ ㄌㄞˊ ㄎㄨ ㄧㄝˇ ㄓㄣ
ㄇㄛˋ ㄨㄤˋ ㄐㄧㄣ ㄕˋ ㄈㄚˇ ㄩㄢˊ ㄓㄨㄥˋ
ㄐㄧㄚ ㄗㄞˋ ㄒㄧㄢ ㄍㄨㄥ ㄅㄨˋ ㄗㄞˋ ㄔㄣˊ

Tạm dịch:

Cô bé má hồng thân ngọc bích,
Cười thuần khiết, khóc cũng thật sao.
Đừng quên Pháp duyên ở kiếp này,
Nhà ở tiên cung, chẳng tại hồng trần.

Link xem phim tại đây.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/266764

The post Ca khúc: Trong sáng (ca khúc chủ đề bộ phim “Chấn Động”) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (4)https://chanhkien.org/2024/01/van-hoa-trung-hoa-tranh-minh-hoa-bo-tieu-thuyet-phong-than-dien-nghia-4.htmlTue, 23 Jan 2024 04:40:54 +0000https://chanhkien.org/?p=32427Tác giả: Tư Hựu [ChanhKien.org] Bích Vân Đồng Tử Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Thái Ất Chân Nhân Xem hình có độ phân giải cao tại đây.   Chu Văn Vương Xem hình có […]

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (4) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Tư Hựu

[ChanhKien.org]

Bích Vân Đồng Tử

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Thái Ất Chân Nhân

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Chu Văn Vương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Khương Tử Nha

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Khương Tử Nha

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Thái Điên

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Tỳ Bà Tinh

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Tỷ Can

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Bá Ấp Khảo

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

 

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/261310

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (4) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bản nhạc: Tâm rộng như núi caohttps://chanhkien.org/2024/01/ban-nhac-tam-rong-nhu-nui-cao.htmlMon, 22 Jan 2024 03:03:24 +0000https://chanhkien.org/?p=32417[ChanhKien.org] Soạn nhạc/phối khí: Tony Chen Diễn tấu: Tony Chen Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003]”, khi Sư phụ giải đáp cho các đệ tử về các vấn đề liên quan đến phát chính niệm, Ngài đã giảng rằng: “Thực ra khi thật sự có thể tĩnh lại, thì […]

The post Bản nhạc: Tâm rộng như núi cao first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Soạn nhạc/phối khí: Tony Chen

Diễn tấu: Tony Chen

Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003]”, khi Sư phụ giải đáp cho các đệ tử về các vấn đề liên quan đến phát chính niệm, Ngài đã giảng rằng: “Thực ra khi thật sự có thể tĩnh lại, thì một niệm ấy đã đủ kinh thiên động địa, không gì là không thể rồi; lập tức đúng là làm cho hết thảy những gì nội trong phạm vi chư vị bao trùm đều định trụ lại, ức chế vững chắc như thế. Chư vị như quả núi, lập tức ức chế chúng rất chắc chắn”.

Tôi cũng có trải nghiệm tương tự trong một giai đoạn tu luyện, khi phát chính niệm, có rất nhiều tạp niệm và những thứ xấu dường như bị ức chế lại, bản thân vững vàng và mạnh mẽ giống như một ngọn núi vậy, cũng từ đó mà tôi có linh cảm để sáng tác bản nhạc này. Bản nhạc biểu lộ chính niệm thuần khiết giống như một ngọn núi, đem hết thảy tà ác trấn áp và loại bỏ. Chính niệm này cũng đồng thời chứa đựng tấm lòng từ bi của một vị Vương, rộng lớn như núi, vì sinh mệnh của muôn loài trên núi mà gánh chịu mưa gió, và đảm đương một phần gánh nặng sinh mệnh của họ. Vị Vương ấy còn mang đến cho muôn loài một thế giới để tất cả có thể tự do sinh trưởng và cùng nhau ca ngợi trí huệ cũng như sự vĩ đại của Sáng Thế Chủ, vì vậy bản nhạc còn có tên là “Chính Niệm như ngọn núi”.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/246391

The post Bản nhạc: Tâm rộng như núi cao first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Đơn ca nam: Mãi mãi cảm ơn Chân Thiện Nhẫnhttps://chanhkien.org/2024/01/don-ca-nam-mai-mai-cam-on-chan-thien-nhan.htmlSun, 21 Jan 2024 03:18:19 +0000https://chanhkien.org/?p=32410[ChanhKien.Org] Biên khúc: Như Sơ Sáng tác lời: Duyên Vạn Cổ Biểu diễn: Vĩnh Sinh Lời bài hát tiếng Trung: (Phiên âm Pinyin/Zhuyin) 明心真善忍, Míngxīn zhēn shàn rěn, ㄇㄧㄥˊ ㄒㄧㄣ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ , 正念勝千金。 zhèngniàn shèng qiānjīn. ㄓㄥˋ ㄋㄧㄢˋ ㄕㄥˋ ㄑㄧㄢ ㄐㄧㄣ 。 疫鬼驚迴避, Yìguǐ jīng huíbì, ㄧˋ ㄍㄨㄟˇ ㄐㄧㄥ ㄏㄨㄟˊ ㄅㄧˋ , 瘟神敬不侵。 […]

The post Đơn ca nam: Mãi mãi cảm ơn Chân Thiện Nhẫn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.Org]

Biên khúc: Như Sơ
Sáng tác lời: Duyên Vạn Cổ
Biểu diễn: Vĩnh Sinh

Lời bài hát tiếng Trung: (Phiên âm Pinyin/Zhuyin)

明心真善忍,
Míngxīn zhēn shàn rěn,
ㄇㄧㄥˊ ㄒㄧㄣ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ,
正念勝千金。
zhèngniàn shèng qiānjīn.
ㄓㄥˋ ㄋㄧㄢˋ ㄕㄥˋ ㄑㄧㄢ ㄐㄧㄣ 。
疫鬼驚迴避,
Yìguǐ jīng huíbì,
ㄧˋ ㄍㄨㄟˇ ㄐㄧㄥ ㄏㄨㄟˊ ㄅㄧˋ ,
瘟神敬不侵。
wēnshén jìng bù qīn.
ㄨㄣ ㄕㄣˊ ㄐㄧㄥˋ ㄅㄨˋ ㄑㄧㄣ 。

純心真善忍,
Chún xīn zhēn shàn rěn,
ㄔㄨㄣˊ ㄒㄧㄣ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ,
受益滿堂春。
shòuyì mǎntáng chūn.
ㄕㄡˋ ㄧˋ ㄇㄢˇ ㄊㄤˊ ㄔㄨㄣ 。
遠禍興家業,
Yuǎn huò xīng jiāyè,
ㄩㄢˇ ㄏㄨㄛˋ ㄒㄧㄥ ㄐㄧㄚ ㄧㄝˋ ,
長吟惠子孫。
zhǎng yín huì zǐsūn.
ㄔㄤˊ ㄧㄣˊ ㄏㄨㄟˋ ㄗˇ ㄙㄨㄣ 。

修心真善忍,
Xiū xīn zhēn shàn rěn,
ㄒㄧㄡ ㄒㄧㄣ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ,
悟道聆佛音,
wùdào líng fó yīn,
ㄨˋ ㄉㄠˋ ㄌㄧㄥˊ ㄈㄛˊ ㄧㄣ ,
返本回鄉近,
fǎnběn huí xiāng jìn,
ㄈㄢˇ ㄅㄣˇ ㄏㄨㄟˊ ㄒㄧㄤ ㄐㄧㄣˋ ,
歸真幸福深。
guīzhēn xìngfú shēn.
ㄍㄨㄟ ㄓㄣ ㄒㄧㄥˋ ㄈㄨˊ ㄕㄣ 。

銘心真善忍,
Míng xīn zhēn shàn rěn,
ㄇㄧㄥˊ ㄒㄧㄣ ㄓㄣ ㄕㄢˋ ㄖㄣˇ ,
永世感天恩。
yǒngshì gǎn tiān ēn.
ㄩㄥˇ ㄕˋ ㄍㄢˇ ㄊㄧㄢ ㄣ 。
萬古機緣系,
Wàngǔ jīyuán xì,
ㄨㄢˋ ㄍㄨˇ ㄐㄧ ㄩㄢˊ ㄒㄧˋ ,
輝煌大法臨!
huīhuáng dàfǎ lín!
ㄏㄨㄟ ㄏㄨㄤˊ ㄉㄚˋ ㄈㄚˇ ㄌㄧㄣˊ !

Tạm dịch:

Trong tâm minh tỏ Chân Thiện Nhẫn,
Chính niệm thắng ngàn vàng.
Bóng ma dịch bệnh sợ tránh xa,
Thần ôn dịch sẽ không xâm nhập.

Thuần tâm Chân Thiện Nhẫn,
Cả nhà đều thọ ích.
Tránh họa gia nghiệp hưng thịnh,
Mang lại lợi ích cho con cháu.

Tu tâm Chân Thiện Nhẫn,
Ngộ Đạo nghe Phật âm,
Ngày trở về cố hương đã gần kề,
Trở về với hạnh phúc đích thực trong ta.

Trong tâm minh tỏ Chân Thiện Nhẫn,
Thế gian mãi mãi tạ ơn Ngài.
Cơ duyên từ vạn cổ
Đại Pháp huy hoàng đến!

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/287206

The post Đơn ca nam: Mãi mãi cảm ơn Chân Thiện Nhẫn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 1)https://chanhkien.org/2024/01/tieu-thuyet-than-thoai-thuong-vu-kiep-chuong-2-dai-dao-hanh-phan-3-ky-1.htmlSat, 20 Jan 2024 03:03:13 +0000https://chanhkien.org/?p=32409Tác giả: Bạch Vân Phi [ChanhKien.org] Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 1) Tháng 3 năm 1998, cuối tuần, xế chiều. Đoàn tàu hỏa men theo bờ sông Kim Sa xình xịch chạy đến, xuyên qua những ngọn đồi núi cheo leo, Lục Thanh ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn non xanh […]

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Bạch Vân Phi

[ChanhKien.org]

Phần 3: Hồng Pháp ở Thương Lãng Sơn (Kỳ 1)

Tháng 3 năm 1998, cuối tuần, xế chiều.

Đoàn tàu hỏa men theo bờ sông Kim Sa xình xịch chạy đến, xuyên qua những ngọn đồi núi cheo leo, Lục Thanh ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn non xanh nước biếc vùn vụt lướt qua bên ngoài khung cửa, chỉ thấy từ trong sắc xanh ngọc bích lại đột ngột cuộn mở ra từng mảnh từng mảnh tơ lụa rực lửa, chớp mắt lại bay vụt qua mất, đó là những cánh đồng hoa đỗ quyên dại đặc biệt chỉ có ở nơi vùng núi, còn gọi là ánh sơn hồng, hiện giờ vừa đúng mùa đỗ quyên nở rộ, bừng nở như ánh lửa rực rỡ, ngập tràn vùng sơn dã.

Hôm nay là thứ Bảy, trạm phụ đạo tổ chức cho các học viên huyện mình đến huyện Thương Lãng bên cạnh để hồng Pháp, buổi chiều ngồi xe lửa, buổi tối nghỉ ở huyện Thương Lãng, chuẩn bị cho sáng sớm Chủ nhật sẽ luyện công hồng Pháp ở công viên núi Thương Lãng. Lục Thanh lại một lần nữa xin trưởng phòng cho nghỉ phép nửa buổi, trưởng phòng cũng hào sảng phê chuẩn, nhà máy cơ khí hiện đang thoi thóp, kỹ sư phòng kỹ thuật đã rảnh đến mức quên cách vẽ bản vẽ rồi, cậu chàng này muốn ra ngoài truyền bá khí công, cũng không phải chuyện xấu, dù gì vẫn tốt hơn nhiều so với đám thanh niên đang đánh bài kia, trưởng phòng liền phê duyệt cho Lục Thanh.

Chuyến này đến huyện Thương Lãng hồng Pháp, do Chu Nghi Thanh và Lục Thanh dẫn dắt, hai phụ đạo viên, thêm tám học viên, tổng cộng 12 người, đều là tự phát tình nguyện mà đến. Đến từ huyện Tiểu Thành còn một nhóm nữa do Vương Kiến Dân dẫn dắt, đến trung tâm thị trấn hồng Pháp. Hồng Lăng cũng cùng Lục Thanh đến tham gia hồng Pháp ở huyện Thương Lãng, cô vẫn luôn tu luyện không được tinh tấn, học Pháp luyện công đều gần như là ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới. Thời gian gần đây vì Bạch Phi đi công tác xa, chủ nhật cảm thấy buồn chán vô vị, vừa nghe nói mọi người sẽ đến hồng Pháp tại huyện Thương Lãng, Hồng Lăng liền xung phong đi theo. Lục Thanh trong lòng biết rõ, cô nàng này là vì để giết chết buồn chán tìm kiếm điều mới lạ, nhưng Lục Thanh cũng không nói gì, mặc kệ cô ấy, tham gia nhiều các hoạt động hồng Pháp tập thể thế này với những học viên chưa tinh tấn cũng giúp ích rất nhiều.

Nhóm Lục Thanh chọn chuyến tàu ngắn ở địa phương, trên khoang đa phần là ghế trống, mười mấy vị học viên nhanh chóng tìm được chỗ ngồi, cứ ba đến năm người hợp thành nhóm nhỏ tán gẫu với nhau, Lục Thanh cảm thấy hơi phiền, tự tìm chỗ ngồi một mình xa xa, tĩnh lặng ngắm cảnh núi non. Chu Nghi Thanh nhìn đoàn người phân tán, không biết nói gì, bèn lấy ra cuốn “Tinh Tấn Yếu Chỉ” lặng lẽ học Pháp. Đi từ huyện Tiểu Thành đến huyện Thương Lãng mất hai giờ đi tàu, bà muốn tranh thủ thời gian học thêm Pháp, bình thường trạm phụ đạo rất nhiều việc, nếu không tranh thủ thì rất khó đảm bảo đủ thời gian học Pháp, không học Pháp hoặc học Pháp ít, đối với người tu luyện tinh tấn dũng mãnh như Chu Nghi Thanh mà nói thì là tuyệt không được phép.

Các học viên khác nhìn thấy thím Chu học Pháp, đều trở nên ngại ngùng, cũng lần lượt dừng tán gẫu, người thì đọc sách, người thì nghe băng giảng Pháp, cả khoang tàu đột nhiên tĩnh lặng trở lại, vài hành khách hiếu kỳ, cảm thấy nhóm người này không giống người thường, bèn hỏi xem họ đang làm gì, các học viên ngay lập tức bắt đầu hồng Pháp, còn giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho những hành khách này, đột nhiên, toa tàu lại náo nhiệt trở lại.

Lục Thanh trong lòng tán thưởng, thím Chu thật sự làm rất tốt, đây là sự khác biệt giữa chàng và thím Chu, bản thân mình khi nhìn thấy những sự việc phiền loạn giữa các học viên liền theo bản năng muốn tránh đến một nơi xa xa, tĩnh lặng một mình, nhưng thím Chu lại không thế, thím ấy lúc nào cũng dùng những hành động ở cảnh giới cao tạo ra sự ảnh hưởng đến những người tu luyện xung quanh, cứ như đóa hoa sen trắng có thể khai nở giữa chốn bùn nhơ, sự thanh cao thánh khiết không nhiễm bụi trần ấy đem lại một sự trong lành thanh mát đến nơi nhân gian này, khiến người ta tâm mắt khoáng đãng, tự muốn ước thúc bản thân, thật sự đúng là một đệ tử chân tu xuất sắc.

Sau khi Tiểu Thành thành lập trạm phụ đạo, công việc của trạm chủ yếu tập trung vào hai vợ chồng Chu Nghi Thanh và Vương Kiến Dân, Lục Thanh ngày thường phải đi làm, chỉ là sáng sớm đến Vãn Phong Sơn luyện công, tối thứ bảy cùng học Pháp tập thể, chiều chủ nhật thì học Pháp cùng phụ đạo viên, có chuyện gì thì ba người cùng nhau trao đổi, nhanh chóng cùng nhau điều phối, đạt đến nhận thức chung. Sau này, người luyện công tại Tiểu Thành càng đông, từ xuất phát điểm muốn giúp mọi người thuận tiện luyện công, các điểm học Pháp luyện công mới được mở ra càng nhiều hơn, theo đó số lượng phụ đạo viên cũng tăng thêm tương ứng, hiện tại Lục Thanh chủ yếu được phân công phụ trách điểm học Pháp và luyện công tại nhà máy cơ khí, cụ thể hơn, chính là mỗi sáng đem đài luyện công cho mọi người, mỗi tối thứ tư và thứ bảy thì tổ chức cho mọi người người học Pháp, điểm luyện công tại nhà máy cơ khí này cũng không nhiều người lắm, chỉ có khoảng sáu, bảy người.

Lục Thanh trong khoảng thời gian từ khi kiến lập trạm phụ đạo ở Tiểu Thành cho đến nay, tu luyện cũng vô cùng tinh tấn, bản thân chàng cũng cảm nhận rõ ràng sự đề cao nhanh chóng về tầng thứ, đột phá mỗi từng tầng cảnh giới nhanh như hỏa tiễn, chính bản thân Lục Thanh cũng cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi, làm thế nào mà chàng có thể tu nhanh đến thế nhỉ? Lục Thanh là thuộc về loại tu luyện “tiệm ngộ”, ngay từ đầu đã được Sư phụ khai mở thiên mục, có thể nhìn thấy ánh sáng của không gian khác, có thể nhìn thấy Pháp Luân xoay chuyển. Thuận theo việc tâm tính của chàng không ngừng đề cao, tầng thứ cũng được đột phá liên tục, những thứ nhìn thấy được càng mỹ diệu hơn, càng thù thắng hơn, nhất là sau khi thành lập trạm phụ đạo, Lục Thanh càng nghiêm khắc học Pháp tu tâm, tầng thứ càng đột phá được nhanh hơn, có lúc một ngày có thể đề cao hơn mấy tầng thứ, còn nhanh hơn cả tên lửa. Lục Thanh phát hiện, màu sắc của không gian vũ trụ là đối ứng với màu sắc của công mà người luyện công tu luyện xuất lai, ban đầu rất thô tháo, rất giống những màu sắc không gian người thường: đỏ, cam, vàng, lục, xanh da trời, lam, tím, có màu và không màu; rồi lặp lại là các màu đỏ, cam, vàng, lục, xanh da trời, lam, tím, có màu và không màu trong suốt hơn, tiếp đến lại là đỏ, cam, vàng, lục, xanh da trời, lam, tím, có màu và không màu trong suốt hơn nữa… Cứ lặp lại như thế tận cùng không ngừng.

Lục Thanh nhớ rất rõ Sư phụ giảng Pháp về trạng thái tiệm ngộ trong “Chuyển Pháp Luân”, tuyệt đối không được lưu luyến bất kỳ tầng thứ nào, lúc đầu, Lục Thanh còn hay kể cho Bạch Phi, Hồng Lăng những cảnh tượng bản thân chàng nhìn thấy được, càng về sau này, Lục Thanh phát hiện chàng không nên kể tiếp nữa, kể những điều này chỉ khiến nhóm người Bạch Phi thêm phần hâm mộ, can nhiễu nghiêm trọng đến tu luyện của họ, cũng là chướng ngại nghiêm trọng với sự đề cao của bản thân. Đám người Hồng Lăng hễ động tí là lại đến tìm đến Lục Thanh, hỏi xem Lục Thanh đã nhìn thấy gì, xem xem bản thân mình tu thế nào rồi, thường Lục Thanh hễ nói gì đó, thiên mục của chàng liền bị đóng lại một thời gian dài, lại còn sẽ vô duyên vô cớ bị một phen lộn nhào, nếu chàng vẫn chưa ngộ ra, Lục Thanh sẽ đâm vào bức tường trong phòng mình đến u đầu mẻ trán. Sau này khi Chu Nghi Thanh tìm Lục Thanh, vô cùng nghiêm túc cùng Lục Thanh giao lưu dựa trên các Pháp lý, một lần nữa nghiêm túc chăm chỉ học lại kinh văn được Sư phụ công bố ngày 18 tháng 6 năm 1997 “Lại luận về tiêu chuẩn đo lường” (Tinh Tấn Yếu Chỉ). Lục Thanh toàn thân phát lạnh, biết rằng, rất nhiều chuyện ở không gian khác là không thể tùy tiện nói đến, đặc biệt là tình huống tu luyện của đệ tử Đại Pháp lại càng không thể tùy tiện nói ra. Điều mình thấy được chỉ là những thứ được triển hiện tại tầng thứ sở tại của bản thân mà thôi, tuyệt nhiên không phải là toàn bộ chân tướng của đệ tử Đại Pháp, hơn nữa, dưới sự ảnh hưởng của tâm người thường, những gì nhìn thấy được có khả năng là tùy tâm nhi hóa, tùy tiện nói ra một cách vô trách nhiệm, sẽ can nhiễu nghiêm trọng đến tu luyện của học viên.

Kể từ đó, Lục Thanh nói năng thận trọng, không còn nói về những chuyện mà thiên mục của mình nhìn thấy với Bạch Phi, Hồng Lăng cùng các học viên khác nữa, mặc kệ Hồng Lăng khích tướng đến đâu, Lục Thanh chính là không nói. Sau này, Hồng Lăng, Bạch Phi cũng từ trong Pháp lý biết rằng đây là tâm chấp trước của mình, lại còn là tâm người thường vô cùng bất hảo, tuyệt đối phải bỏ, từ đó họ cũng không gặng hỏi Lục Thanh về các không gian khác nữa. Việc Lục Thanh có thể nhìn thấy các không gian khác dần dần biến mất khỏi chủ đề thảo luận của những người tu luyện trong Tiểu Thành, nhưng các học viên lâu năm ở đây đều biết trạm phó trạm phụ đạo của họ, Lục Thanh, là một đệ tử Đại Pháp tu trong tiệm ngộ.

Trong khi Lục Thanh đang miên man suy nghĩ, đoàn tàu đã đi vào trong địa phận của huyện Thương Lãng, vào một tích tắc khi đường ray giới tuyến của huyện Thương Lãng hiện ra trước tầm mắt Lục Thanh, Lục Thanh đột nhiên cảm thấy vô cùng không thoải mái, dường như một sinh mệnh nào đó đang âm thầm thăm dò quan sát đoàn người này, Lục Thanh có một dự cảm vô cùng mạnh mẽ, rằng hành trình đến huyện Thương Lãng sẽ không thuận lợi.

Ngay thời điểm Lục Thanh có dự cảm mãnh liệt ấy, Chu Nghi Thanh tựa hồ cũng cảm nhận được tư duy của Lục Thanh đang dao động, dùng ánh mắt hỏi Lục Thanh xem đã xảy ra chuyện gì, Lục Thanh cười nhẹ với Chu Nghi Thanh, lắc lắc đầu, biểu thị không có chuyện gì.

Chạng vạng tối, đoàn người Chu Nghi Thanh, Lục Thanh đã đến được huyện Thương Lãng, mọi người dùng cơm tối tại một quán ăn nhỏ trong huyện, Chu Nghi Thanh muốn giành trả tiền cho mọi người, mọi người đều không đồng ý. Việc đến Thương Lãng hồng Pháp đều là mọi người tự nguyện, làm sao có thể để thím Chu trả phần tiền của mình được chứ, không được, không được, mọi người vội vàng mỗi người một câu cản Chu Nghi Thanh lại, kết quả là mọi người chia đều nhau. Ăn cơm xong, mọi người tìm một nhà khách gần công viên Thương Lãng Sơn – Nhà khách Cục chăn nuôi gia súc huyện Thương Lãng, ổn định xong mọi người cùng nhau học Pháp tập thể, giữa tiếng đọc sách đều đều, ai cũng vô cùng tập trung, duy chỉ có Lục Thanh có chút lơ đễnh, cái dự cảm bất an càng ngày càng mãnh liệt.

Mười giờ tối mọi người ai về phòng nấy nghỉ ngơi, ngày mai cần phải dậy sớm đến công viên Thương Lãng Sơn hồng Pháp.

Phòng của Lục Thanh là một gian phòng có bốn giường, tính cả Lục Thanh thì có bốn học viên nam, nhóm người của Chu Nghi Thanh có tám học viên nữ, vừa đúng ở hai gian phòng. Mấy học viên nam phòng Lục Thanh trở về tán gẫu một hồi liền đi ngủ. Lục Thanh không ngủ được, từ sau khi rời Nga Mi Lục Thanh đã dưỡng thành thói quen đả tọa vào giờ Tý, sau này khi tu luyện Đại Pháp rồi chàng cũng sắp xếp luyện tĩnh công vào giờ Tý, Lục Thanh ngại làm phiền đến các bạn đồng tu khác, nên đã lấy cuốn “Chuyển Pháp Luân” bước đến dưới ánh đèn bên ngoài hành lang học Pháp, sau 11 giờ đêm Lục Thanh ra vườn hoa sau của nhà khách đả tọa.

Trên bầu trời sao lấp lánh, ngân hà treo ngược, người dân ở thị trấn nhỏ miền núi đều đã ngủ say, đắm chìm trong những giấc mơ đẹp bình yên, mọi thứ thật yên bình và tường hòa, Lục Thanh dần dần nhập tĩnh, tiến nhập trạng thái tĩnh công tu luyện đặc thù của Pháp Luân Đại Pháp, trạng thái tuyệt diệu như ngồi trong vỏ trứng gà, cảnh tượng các không gian khác cũng dần dần triển hiện trước mắt Lục Thanh. Toàn thân Lục Thanh tỏa ra ánh sáng màu trắng, vừa nhu hòa vừa rực rỡ, một Pháp Luân lớn đang chầm chậm xoay chuyển trên đỉnh đầu, tấm lồng đỏ nhạt bao phủ hoàn toàn Lục Thanh vào trong, đây là tấm lồng bảo hộ người tu luyện Đại Pháp. Chuyện kỳ ​​quái đã phát sinh, chỉ thấy từ trong người Lục Thanh đột nhiên ly thể ra một Lục Thanh khác, ngồi cạnh Lục Thanh, song bàn đả tọa, kết ấn nhập tĩnh, cùng Lục Thanh chủ thể giống hệt nhau, đến cả tư thế, quần áo đều giống như đúc, càng kỳ lạ hơn là, từ trong thân thể của chủ thể Lục Thanh bay ra hai luồng sáng một trắng một đen, bay ra khỏi lớp lồng bảo hộ hóa thành hai con phi long, bay lượn vòng quanh lồng bảo hộ đỏ nhạt kia, hiển nhiên là đang hộ pháp cho Lục Thanh.

Lục Thanh cứ thế mà tĩnh tĩnh luyện bài tĩnh công của Pháp Luân Đại Pháp “Thần thông gia trì Pháp”, huyền diệu lại trang nghiêm, còn ở nơi chân trời xa xa, mây đen ùn ùn kéo đến, dường như ẩn chứa những vân chớp lập lòe, phảng phất như báo hiệu sự nguy hiểm khó lường sắp đến.

(Còn tiếp)

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/43058

The post Tiểu thuyết thần thoại “Thương Vũ Kiếp”: Chương 2: Đại Đạo hành (Phần 3 – Kỳ 1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (3)https://chanhkien.org/2024/01/van-hoa-trung-hoa-tranh-minh-hoa-bo-tieu-thuyet-phong-than-dien-nghia-3.htmlSat, 20 Jan 2024 03:02:49 +0000https://chanhkien.org/?p=32406Tác giả: Tư Hựu [ChanhKien.org] Vân Trung Tử Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Na Tra Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Na Tra Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Long Vương Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Lý Tĩnh Xem hình có […]

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Tư Hựu

[ChanhKien.org]

Vân Trung Tử

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Na Tra

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Na Tra

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Long Vương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Lý Tĩnh

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Mộc Tra

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/261152

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (3) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Ca khúc: Hào quang từ Chân Thiện Nhẫnhttps://chanhkien.org/2024/01/ca-khuc-hao-quang-tu-chan-thien-nhan.htmlFri, 19 Jan 2024 02:25:10 +0000https://chanhkien.org/?p=32402[ChanhKien.org] Biên khúc & phối khí: Tony Chen Lời giới thiệu: Ca khúc này là sáng tác đầu tiên của năm 2021, thông qua bài hát này tôi muốn thể hiện từ tận đáy lòng mình để ngợi ca “Chân Thiện Nhẫn”. Mặc dù ba từ “Chân Thiện Nhẫn” đơn giản nhưng có uy lực […]

The post Ca khúc: Hào quang từ Chân Thiện Nhẫn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Biên khúc & phối khí: Tony Chen

Lời giới thiệu:

Ca khúc này là sáng tác đầu tiên của năm 2021, thông qua bài hát này tôi muốn thể hiện từ tận đáy lòng mình để ngợi ca “Chân Thiện Nhẫn”.

Mặc dù ba từ “Chân Thiện Nhẫn” đơn giản nhưng có uy lực vô cùng lớn, cho dù suy nghĩ của bạn phức tạp bao nhiêu thì khi niệm “Chân Thiện Nhẫn” sẽ khiến tất cả tạp niệm đều tan biến. Bất luận thế giới này có phức tạp đến đâu, đạo đức suy thoái với tốc độ nhanh đến đâu, thế cục hiện tại có hỗn loạn đến đâu thì ba từ “Chân Thiện Nhẫn” vĩnh viễn bất biến, nếu bạn niệm đến Ông, mọi thứ tà ác sẽ bị giải thể và tan biến. Trong lúc dịch bệnh hoành hành, niệm Ông có thể bảo bình an. Tôi tin rằng trong tương lai không xa, hào quang từ “Chân Thiện Nhẫn” sẽ sưởi ấm nội tâm mọi người và chiếu sáng toàn bộ hoàn vũ. Bài hát này có tên là “Hào quang từ Chân Thiện Nhẫn”, và nội hàm của “Chân Thiện Nhẫn” là vô cùng rộng lớn. Cảm hứng sáng tác bài hát này đến từ lý giải chỉ ở tầng thứ hiện tại của tôi trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/266152

The post Ca khúc: Hào quang từ Chân Thiện Nhẫn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bức tranh: Bộ bộ sinh liênhttps://chanhkien.org/2024/01/buc-tranh-bo-bo-sinh-lien.htmlFri, 19 Jan 2024 02:25:03 +0000https://chanhkien.org/?p=32405Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Đại Lục [ChanhKien.org] Tác phẩm hội hoạ này là một bản vẽ phác thảo và được quét vào máy tính rồi dùng phần mềm để tô màu. Tác giả là một đệ tử Đại Pháp, sinh ra trong một gia đình tu luyện, từ nhỏ đã tu luyện cùng […]

The post Bức tranh: Bộ bộ sinh liên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Đại Lục

[ChanhKien.org]

Tác phẩm hội hoạ này là một bản vẽ phác thảo và được quét vào máy tính rồi dùng phần mềm để tô màu. Tác giả là một đệ tử Đại Pháp, sinh ra trong một gia đình tu luyện, từ nhỏ đã tu luyện cùng với ba mẹ và bà ngoại, hiện đang theo học tại một học viện nghệ thuật ở Trung Quốc.

Nguồn gốc sáng tác tác phẩm: Tác giả nhìn thấy nội dung mà người thường vu khống Thần Vận (Shen Yun) trên trang weibo và cô đã hết sức tức giận. Cô đã lớn lên cùng Thần Vận với những màn trình diễn đặc sắc hàng năm. Thần Vận đã khiến cho cô, một sinh viên nghệ thuật, phải phục sát đất. Một tiết mục nghệ thuật nhiều ý nghĩa như vậy đã bị vu khống, thân là một đệ tử đã thọ ích từ Đại Pháp, nên cô thấy mình cần để mọi người trên thế giới nhìn thấy vẻ đẹp của Thần Vận. Và ý tưởng về bức tranh đã nảy sinh. Sau đó cô lên mạng tìm tài liệu, bao gồm xem các video ngắn giới thiệu về Thần Vận, … rồi sắp xếp kết cấu cho bức tranh. Cô vẫn chưa hài lòng về nhiều khía cạnh kỹ thuật trong tác phẩm của mình và chưa thể hiện được hết vẻ đẹp của Thần Vận, đây chỉ là khả năng của cô phản ánh ra ở giai đoạn này.

“Như vậy là một người tu luyện cần dùng hết thảy điều kiện có lợi, hồng truyền Đại Pháp, chứng thực Đại Pháp là đúng đắn, là khoa học chân chính chứ không phải là thuyết giáo và duy tâm, ấy là điều mà mỗi người tu luyện lấy làm trách nhiệm của mình”. (“Chứng Thực” – “Tinh Tấn Yếu Chỉ I”)

Nếu có gì điều gì không phù hợp xin vui lòng từ bi chỉ rõ.

Chú thích của người dịch: “Bộ bộ sinh liên” có thể hiểu là từng bước hoa sen nở.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/251969

The post Bức tranh: Bộ bộ sinh liên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (2)https://chanhkien.org/2024/01/van-hoa-trung-hoa-tranh-minh-hoa-bo-tieu-thuyet-phong-than-dien-nghia-2.htmlWed, 17 Jan 2024 02:42:21 +0000https://chanhkien.org/?p=32388Tác giả: Tư Hựu [ChanhKien.org] Tô Toàn Trung, Sùng Hắc Hổ, Sùng Hầu Hổ Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Sùng Hầu Hổ Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Khương Hoàn (còn gọi là Tề Linh công) Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Lôi Khải và […]

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Tư Hựu

[ChanhKien.org]

Tô Toàn Trung, Sùng Hắc Hổ, Sùng Hầu Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Sùng Hầu Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Khương Hoàn (còn gọi là Tề Linh công)

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Lôi Khải và Ân Hồng

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Hoàng Phi Hổ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/261139

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (2) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Ca khúc: Chờ bạnhttps://chanhkien.org/2024/01/ca-khuc-cho-ban.htmlWed, 17 Jan 2024 02:42:15 +0000https://chanhkien.org/?p=32386[ChanhKien.org] Sáng tác lời: Mai Liên Soạn nhạc: Mai Liên, Minh Kha Biên khúc, hòa âm: Minh Kha Biểu diễn: Như Thủy Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin): 等你 等你 等你 Děng nǐ děng nǐ děng nǐ 在春夏秋冬的四季裡 zài chūn xià qiū dōng de sìjì lǐ 等你 等你 等你 等你 děng nǐ děng […]

The post Ca khúc: Chờ bạn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Sáng tác lời: Mai Liên
Soạn nhạc: Mai Liên, Minh Kha
Biên khúc, hòa âm: Minh Kha
Biểu diễn: Như Thủy

Lời bài hát tiếng Trung (phiên âm Pinyin):

等你 等你 等你
Děng nǐ děng nǐ děng nǐ
在春夏秋冬的四季裡
zài chūn xià qiū dōng de sìjì lǐ
等你 等你 等你 等你
děng nǐ děng nǐ děng nǐ děng nǐ
在茫茫無際的人海裡
zài mángmáng wújì de rén hǎilǐ

縱使等得江河見了底
zòngshǐ děng dé jiānghé jiànle dǐ
縱使等得山川失去綠意
zòngshǐ děng dé shānchuān shīqù lǜ yì
只為那久遠的誓約在心底
zhǐ wèi nà jiǔyuǎn de shìyuē zài xīndǐ
只為把真相傳給你
zhǐ wèi bǎ zhēnxiàng chuán gěi nǐ

法輪大法是你生生的尋覓
fǎlún dàfǎ shì nǐ shēngshēng de xúnmì
得法回天是人來世的目的
défǎ huí tiān shì rén láishì de mùdì
珍惜你和我這神聖的緣起
zhēnxī nǐ hé wǒ zhè shénshèng de yuánqǐ
我在億萬年裡等你
wǒ zài yì wàn nián lǐ děng nǐ

等你 等你 等你
děng nǐ děng nǐ děng nǐ
在世界每個角落裡
zài shìjiè měi gè jiǎoluò lǐ
等你 等你 等你 等你
děng nǐ děng nǐ děng nǐ děng nǐ
在茫茫無際的人海裡
zài mángmáng wújì de rén hǎilǐ
即使你對我不睬不理
jíshǐ nǐ duì wǒ bù cǎi bù lǐ
即使你拒絕我的善意
jíshǐ nǐ jùjué wǒ de shànyì
只因你在情幻的人間迷失
zhǐ yīn nǐ zài qíng huàn de rénjiān míshī
我把大法的美好講給你
wǒ bǎ dàfǎ de měihǎo jiǎng gěi nǐ

法輪大法是你生生的尋覓
fǎlún dàfǎ shì nǐ shēngshēng de xúnmì
得法回天是人來世的目的
défǎ huí tiān shì rén lái shì de mùdì
珍惜你和我這神聖的緣起
zhēnxī nǐ hé wǒ zhè shénshèng de yuánqǐ
我在億萬年裡等你
wǒ zài yì wàn nián lǐ děng nǐ
法輪大法是你生生的尋覓
fǎlún dàfǎ shì nǐ shēngshēng de xúnmì
得法回天是人來世的目的
défǎ huí tiān shì rén lái shì de mùdì
珍惜你和我這神聖的緣起
zhēnxī nǐ hé wǒ zhè shénshèng de yuánqǐ
我在億萬年裡等你
wǒ zài yì wàn nián lǐ děng nǐ
珍惜你和我這神聖的緣起
zhēnxī nǐ hé wǒ zhè shénshèng de yuánqǐ
我在億萬年裡等你
wǒ zài yì wàn nián lǐ děng nǐ

Tạm dịch:

Chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn
Trong suốt bốn mùa xuân hạ thu đông
Chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn
Trong biển người mênh mang bao la

Dù đợi đến khi dòng sông cạn đi
Dù núi sông mất đi màu xanh biếc
Vì lời thệ ước xa xăm từ tận đáy lòng
Chỉ để nói cho bạn biết sự thật

Pháp Luân Đại Pháp là điều bạn đã tìm kiếm cả đời
Đắc Pháp quay trở về Trời mới chính là mục đích làm người
Trân quý mối lương duyên thiêng liêng giữa bạn và tôi
Tôi sẽ chờ bạn thêm ức vạn năm nữa

Chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn
Ở khắp hang cùng ngõ hẻm trên thế giới
Chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn, chờ bạn
Trong biển người mênh mang bao la
Ngay cả khi bạn không hồi đáp, phớt lờ tôi
Ngay cả khi bạn cự tuyệt thiện ý của tôi
Chỉ vì bạn lạc vào thế giới mê hoặc huyền ảo
Tôi sẽ kể cho bạn nghe vẻ đẹp của Đại Pháp

Pháp Luân Đại Pháp là điều bạn đã tìm kiếm cả đời
Đắc Pháp quay trở về Trời mới chính là mục đích làm người
Trân quý mối lương duyên thiêng liêng giữa bạn và tôi
Tôi sẽ chờ bạn thêm ức vạn năm nữa
Pháp Luân Đại Pháp là điều bạn đã tìm kiếm cả đời
Đắc Pháp quay trở về Trời mới chính là mục đích làm người
Trân quý mối lương duyên thiêng liêng giữa bạn và tôi
Tôi sẽ chờ bạn thêm ức vạn năm nữa
Trân quý mối lương duyên thiêng liêng giữa bạn và tôi
Tôi sẽ chờ bạn thêm ức vạn năm nữa

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/277109

The post Ca khúc: Chờ bạn first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (1)https://chanhkien.org/2024/01/van-hoa-trung-hoa-tranh-minh-hoa-bo-tieu-thuyet-phong-than-dien-nghia-1.htmlTue, 16 Jan 2024 03:18:50 +0000https://chanhkien.org/?p=32381Tác giả: Tư Hựu [ChanhKien.org] Trụ Vương Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Đát Kỷ Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Trụ Vương Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Trụ Vương và Đát Kỷ Xem hình có độ phân giải cao tại đây. Trụ Vương: Hành […]

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Tư Hựu

[ChanhKien.org]

Trụ Vương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Đát Kỷ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Trụ Vương

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Trụ Vương và Đát Kỷ

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Trụ Vương: Hành hình bằng “Bào lạc”

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Hành hình bằng “Bào lạc”

Xem hình có độ phân giải cao tại đây.

Ghi chú của người dịch:

“Bào lạc” (炮烙之刑) là dụng cụ hành hình cao khoảng hai trượng, tròn tám thước, ở phần trên, phần giữa, phần dưới có ba cửa lửa, được tạo ra giống như một cột đồng, dùng lửa than đốt đỏ bên trong, lột bỏ quan phục của người bị tội, quấn dây sắt quanh thân, quấn quanh cột đồng, chỉ dùng Bào lạc thì gân cốt tứ chi trong chốc lát tan thành mây khói, tất cả đều hóa thành tro tàn. (Trích từ bài viết “Cách lý giải khác về “Phong Thần” (Phần 4): Đát Kỷ thú tính“)

Xem thêm: Luân hồi 5.000 năm: Chủ nguyên thần và phó nguyên thần

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/261138

The post Văn hóa Trung Hoa: Tranh minh hoạ bộ tiểu thuyết “Phong Thần diễn nghĩa” (1) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh màu chì: Tịnh liênhttps://chanhkien.org/2024/01/tranh-mau-chi-tinh-lien.htmlMon, 15 Jan 2024 02:15:43 +0000https://chanhkien.org/?p=32373Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Thẩm Dương [ChanhKien.org] Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/74693

The post Tranh màu chì: Tịnh liên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Thẩm Dương

[ChanhKien.org]

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/74693

The post Tranh màu chì: Tịnh liên first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Kèn Suona: Ký ức về Đại Đườnghttps://chanhkien.org/2024/01/ken-suona-ky-uc-ve-dai-duong.htmlMon, 15 Jan 2024 02:15:37 +0000https://chanhkien.org/?p=32372[ChanhKien.org] Sáng tác: Hứa Căn Kiệt Biểu diễn: Lưu Hoa Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287087

The post Kèn Suona: Ký ức về Đại Đường first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Sáng tác: Hứa Căn Kiệt

Biểu diễn: Lưu Hoa

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287087

The post Kèn Suona: Ký ức về Đại Đường first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bức tranh: Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và ngày sinh của Sư tôn (Chính Càn Khôn)https://chanhkien.org/2024/01/buc-tranh-chuc-mung-ngay-phap-luan-dai-phap-the-gioi-va-ngay-sinh-cua-su-ton-chinh-can-khon.htmlSat, 13 Jan 2024 23:42:04 +0000https://chanhkien.org/?p=32357Tác giả: Thiên Ngoại Khách [ChanhKien.org] Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/267482

The post Bức tranh: Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và ngày sinh của Sư tôn (Chính Càn Khôn) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tác giả: Thiên Ngoại Khách

[ChanhKien.org]

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/267482

The post Bức tranh: Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và ngày sinh của Sư tôn (Chính Càn Khôn) first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bản nhạc đệm: Chúng ta từ Thiên Thượng tớihttps://chanhkien.org/2024/01/ban-nhac-dem-chung-ta-tu-thien-thuong-toi.htmlSat, 13 Jan 2024 23:41:57 +0000https://chanhkien.org/?p=32356[ChanhKien.org] Lời: Pháp Đồ Soạn nhạc: Chân Ý Biên khúc: Hoán Quy Xem bản nhạc tại đây. Lời tạm dịch: Buồn thay con người không tin sự tồn tại của Thần Trong luân hồi lạc lối bản tính bị chôn vùi Bạn có muốn biết con người từ đâu tới? Trong vũ trụ bao la, […]

The post Bản nhạc đệm: Chúng ta từ Thiên Thượng tới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Lời: Pháp Đồ

Soạn nhạc: Chân Ý

Biên khúc: Hoán Quy

Xem bản nhạc tại đây.

Lời tạm dịch:

Buồn thay con người không tin sự tồn tại của Thần
Trong luân hồi lạc lối bản tính bị chôn vùi
Bạn có muốn biết con người từ đâu tới?
Trong vũ trụ bao la, ngoài tầng trời lại có tầng trời khác.
Thủa hồng hoang vô lượng, vạn vật có thành trụ hoại
Thời mạt Pháp, Chủ Thương Khung đã hạ thế
Vì để cứu độ chúng sinh thoát khỏi kiếp nạn,
Tầng tầng Thiên Chủ hạ thế chờ đợi.
Bạn là ai, tôi đã nói rõ rồi.
Tôi là thiên sứ vì bạn mà tới.
Chân tướng thức tỉnh khách hồng trần,
Thiên Quốc mới chính là nhà của chúng ta.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287559

The post Bản nhạc đệm: Chúng ta từ Thiên Thượng tới first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Video: Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủyhttps://chanhkien.org/2024/01/video-song-tau-ty-ba-va-nhi-ho-du-ngoan-son-thuy.htmlSat, 13 Jan 2024 00:01:32 +0000https://chanhkien.org/?p=32350[ChanhKien.org] Soạn nhạc/ phối khí: Minh Kha Diễn tấu: Thiên Ân, Nguyễn Hà Link tải Video MP4 ở đây. Bản nhạc này nói về một cậu thư sinh vào buổi chiều ngớt mưa dưới ánh tà dương mùa hạ ngồi thuyền xuôi dòng ngắm nhìn những thực vật, cỏ cây hoa lá xung quanh bên […]

The post Video: Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Soạn nhạc/ phối khí: Minh Kha

Diễn tấu: Thiên Ân, Nguyễn Hà

Link tải Video MP4 ở đây.

Bản nhạc này nói về một cậu thư sinh vào buổi chiều ngớt mưa dưới ánh tà dương mùa hạ ngồi thuyền xuôi dòng ngắm nhìn những thực vật, cỏ cây hoa lá xung quanh bên dòng sông, cùng với hai bên là núi non với những tiếng chim hót thánh thót líu lo làm cho cậu vô cùng cảm thán khi đứng trước những điều kỳ diệu của thiên nhiên mà Đấng Tạo Hoá đã ban tặng.

Đứng trước khung cảnh ấy, dường như đã làm cho cậu gợi nhớ đến một ký ức từ thuở xa xưa nào đó!

Thông điệp của tác phẩm:

Lão Tử có câu nói rằng: “Nhân pháp địa, Địa pháp thiên, Thiên pháp đạo, Đạo pháp tự nhiên”, ý tứ là, người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo đạo, và đạo thuận theo tự nhiên.

Nước non luôn gắn với nhau như hình với bóng, nhờ có nước mà núi (non) mới tỏa sáng lấp lánh, và cũng nhờ có núi (non) mới thấy được vẻ mỹ lệ của nước!

Cậu hiểu rằng, chỉ khi sống thuận với thiên nhiên thì tâm hồn mới có thể kết nối được với vạn sự vạn vật trong đất trời, và cuối cùng sinh mệnh mới được trở về cùng với thiên nhiên, với Đấng Tạo Hoá!

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287684

The post Video: Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Tranh: Kẻ nào là giặc bán nước cầu vinh?https://chanhkien.org/2024/01/tranh-ke-nao-la-giac-ban-nuoc-cau-vinh.htmlSat, 13 Jan 2024 00:01:21 +0000https://chanhkien.org/?p=32353Tác giả: Bạch Vân [ChanhKien.org] Xem tranh có độ phân giải cao tại đây. Nhân vật trong bức tranh từ trái qua phải: Từ Hi thái hậu – Giang Trạch Dân Từ Hi thái hậu: Ngươi thật to gan, dám đem Quốc thổ dâng cho bọn nước ngoài! Ngươi còn bại hoại hơn lão nương […]

The post Tranh: Kẻ nào là giặc bán nước cầu vinh? first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Bạch Vân

[ChanhKien.org]

Xem tranh có độ phân giải cao tại đây.

Nhân vật trong bức tranh từ trái qua phải: Từ Hi thái hậu – Giang Trạch Dân

Từ Hi thái hậu: Ngươi thật to gan, dám đem Quốc thổ dâng cho bọn nước ngoài! Ngươi còn bại hoại hơn lão nương ta! Ta chỉ cho thuê chứ không có bán!!!

Giang Trạch Dân quỳ trên Nghị định thư.

Nhân vật trong phần tranh nhỏ phía trên:

Phía Trung Quốc – Giang Trạch Dân “dâng” 1 triệu km² lãnh thổ cho Nga.

Tìm hiểu thêm về lãnh thổ Trung Quốc và Nghị định thư ở bài viết Khái quát về Văn hóa Trung Quốc (Phần 2): Phạm vi địa lý của Trung Quốc“.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/283215

The post Tranh: Kẻ nào là giặc bán nước cầu vinh? first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủyhttps://chanhkien.org/2024/01/song-tau-ty-ba-va-nhi-ho-du-son-ngoan-thuy.htmlThu, 11 Jan 2024 23:43:43 +0000https://chanhkien.org/?p=32343[ChanhKien.org] Soạn nhạc/ phối khí: Minh Kha Diễn tấu: Thiên Ân, Nguyễn Hà Bản nhạc này nói về một cậu thư sinh vào buổi chiều ngớt mưa dưới ánh tà dương mùa hạ ngồi thuyền xuôi dòng ngắm nhìn những thực vật, cỏ cây hoa lá xung quanh bên dòng sông, cùng với hai bên […]

The post Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
[ChanhKien.org]

Soạn nhạc/ phối khí: Minh Kha

Diễn tấu: Thiên Ân, Nguyễn Hà

Bản nhạc này nói về một cậu thư sinh vào buổi chiều ngớt mưa dưới ánh tà dương mùa hạ ngồi thuyền xuôi dòng ngắm nhìn những thực vật, cỏ cây hoa lá xung quanh bên dòng sông, cùng với hai bên là núi non với những tiếng chim hót thánh thót líu lo làm cho cậu vô cùng cảm thán khi đứng trước những điều kỳ diệu của thiên nhiên mà Đấng Tạo Hoá đã ban tặng.

Đứng trước khung cảnh ấy, dường như đã làm cho cậu gợi nhớ đến một ký ức từ thuở xa xưa nào đó!

Thông điệp của tác phẩm:

Lão Tử có câu nói rằng: “Nhân pháp địa, Địa pháp thiên, Thiên pháp đạo, Đạo pháp tự nhiên”, ý tứ là, người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo đạo, và đạo thuận theo tự nhiên.

Nước non luôn gắn với nhau như hình với bóng, nhờ có nước mà núi (non) mới tỏa sáng lấp lánh, và cũng nhờ có núi (non) mới thấy được vẻ mỹ lệ của nước!

Cậu hiểu rằng, chỉ khi sống thuận với thiên nhiên thì tâm hồn mới có thể kết nối được với vạn sự vạn vật trong đất trời, và cuối cùng sinh mệnh mới được trở về cùng với thiên nhiên, với Đấng Tạo Hoá!

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287706

The post Song tấu tỳ bà và Sáo Dizi: Du ngoạn sơn thủy first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>
Bức tranh: Đại Pháp Chính Nhân Gianhttps://chanhkien.org/2024/01/buc-tranh-dai-phap-chinh-nhan-gian.htmlThu, 11 Jan 2024 23:43:34 +0000https://chanhkien.org/?p=32342Tác giả: Lý Tử Kính [ChanhKien.org] Tranh Tết Hội họa Trung Quốc: Đại Pháp Chính Nhân Gian Kích thước: Khổ A3 Độ phân giải: 300 dpi Đại Pháp Chính Nhân Gian Vạn đạo kim quang chiếu Thiên cung giáng sắc màu Tiên Nga Phượng Phi thiên Xanh bích tả sắc xuân Non cao truyền chân […]

The post Bức tranh: Đại Pháp Chính Nhân Gian first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>

Tác giả: Lý Tử Kính

[ChanhKien.org]

Tranh Tết
Hội họa Trung Quốc: Đại Pháp Chính Nhân Gian
Kích thước: Khổ A3
Độ phân giải: 300 dpi

Đại Pháp Chính Nhân Gian
Vạn đạo kim quang chiếu
Thiên cung giáng sắc màu
Tiên Nga Phượng Phi thiên
Xanh bích tả sắc xuân
Non cao truyền chân ngôn
Nhân gian đầy mây tím
Non cao đổ cam tuyền
Cảm ân Sáng Thế Chủ
Tái tạo khắp khung vũ
Pháp Luân Đại Pháp hảo
Cứu độ trước mạt kiếp
Thế nhân minh chân tướng
Tam thoái bảo bình an
Đồng hóa Chân Thiện Nhẫn
Chào đón tân kỷ nguyên

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/286598

The post Bức tranh: Đại Pháp Chính Nhân Gian first appeared on Chánh Kiến Net.

]]>