Câu chuyện cổ tích dài tập: Tầm Bảo du ký (6)



Tác giả: Bảo Ngọc chỉnh lý

[ChanhKien.org]

Tóm tắt: Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc sẽ tiến vào thành phố trên bầu trời để tiêu diệt những con ma tàng hình. Đây đều là những nhân tố can nhiễu việc học Pháp mà rất khó phát hiện do chúng ẩn náu rất sâu, nhiều người thậm chí đã coi đó là chuyện bình thường, nghĩ rằng không có gì to tát. Nhưng nó lại chính là ma thực sự cản trở việc đắc Pháp. Tu luyện là một việc nghiêm túc, đừng cho rằng chỉ cần cầm cuốn Chuyển Pháp Luân trên tay, hàng ngày thông đọc là đã đắc Pháp, Phật Pháp vô biên, nội hàm vô biên của Đại Pháp, bạn đã lĩnh hội được bao nhiêu phần? Làm thế nào để đồng hóa với Đại Pháp Chân-Thiện-Nhẫn? Cần phải có một trái tim chân thành, một tâm thái khiêm nhường, mang theo vạn phần kính ngưỡng và lòng cảm ân vô tận,…

Hai bài thơ cảm ngộ của đệ tử:

(1) Thái độ học Pháp

Áo quần chỉnh tề ngồi thẳng ngay,
Kính cẩn thông đọc niệm chẳng lay.
Suy ngẫm tự xét lòng khiêm hạ,
Đại Pháp cứu độ trời đất hay.

(2) Quan sát tường tận

Thói quen hình thành tưởng ngẫu nhiên,
Chỉ thấy kỳ lạ chặn bước tiến.
Việc dù lớn nhỏ quan sát kỹ,
Thuyền nhẹ đãng đãng vượt tầng thiên.

Tập một: Tìm kiếm trang bị tàng hình

Tiểu Bảo mở Tầm Bảo Đồ ra xem, trên bản đồ hiển thị: “Thành phố trên bầu trời”. Tiểu Bảo nghĩ thầm: “Cao thế này, làm sao mà vào được đây? À đúng rồi, tìm xem có cái thang nào không”. Tiểu Bảo nhìn thấy ở đằng xa lúc ẩn lúc hiện dường như có một cái thang. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo xông tới, nhìn thấy một chiếc thang rất cao, thuận theo chiếc thang mà leo lên, nhưng mới leo được vài mét thì bị một bức tường tàng hình chắn lại. Bức tường tàng hình nói: “Lần này cần mặc chiến giáp, các bạn sẽ gặp quái vật vô hình, do đó trước tiên phải học cách tàng hình”. Tiểu Bảo leo lên chiến giáp Hùng Sư, Thanh Tùng ngồi trên chiến giáp Đại Tượng, còn Bảo Ngọc ngồi trên chiến giáp Kim Long. Hùng Sư nghĩ: “Tàng hình kiểu gì đây?” Đại Tượng cũng bối rối, đảo mắt liên tục. Kim Long gãi cằm, cũng đang suy nghĩ. Bức tường tàng hình nói: “Các bạn cần có một loại trang bị tàng hình mới làm được”. Lúc này, bức tường tàng hình mở lối, ba người Tiểu Bảo, Thanh Tùng, và Bảo Ngọc ngồi trên chiến giáp của mình tiếp tục leo lên thang. Khi leo lên đến đỉnh, họ nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp, có núi non, sông nước. Thanh Tùng cao hứng nói: “Hóa ra không có ma, toàn là cảnh đẹp, đúng là một phen hú vía!” Nói xong liền nhảy khỏi chiến giáp, chuẩn bị thưởng thức cảnh đẹp. Hùng Sư thấy Thanh Tùng nhảy ra khỏi chiến giáp liền gầm lên tiếng lớn: “Quên mất là có ma vô hình rồi à!” Thanh Tùng giật mình, vội vàng quay lại chiến giáp của mình. Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo điều khiển chiến giáp bắt đầu tìm kiếm trang bị tàng hình. Bất chợt, Tiểu Bảo nhìn thấy phía trước có bốn chữ: “Trang bị tàng hình”. Ba chiến giáp lao tới, mỗi người tìm được trang bị tàng hình phù hợp với mình.

Đại Tượng chọn hoa văn tàng hình. Bề ngoài, hoa văn này trông như các họa tiết sặc sỡ, nhưng khi dán lên người Đại Tượng, nó trở nên trong suốt. Đại Tượng lẩm bẩm: “Cái này làm sao tàng hình được nhỉ?” Hoa văn tàng hình đáp: “Chỉ cần nghĩ ‘tàng hình’ là ngay lập tức có thể tàng hình”. Đại Tượng liền nghĩ: “Tàng hình!” Lập tức liền ẩn hình, không ai có thể nhìn thấy Đại Tượng nữa. Sau một lúc ẩn hình, Đại Tượng hỏi: “Làm thế nào để trở lại bình thường đây?” Hoa văn tàng hình nói: “Chỉ cần nghĩ ‘trở lại’ là được”. Đại Tượng lập tức nghĩ: “Nhanh chóng trở lại nguyên hình”, liền lập tức hiện hình.

Hùng Sư chọn bộ khôi giáp vàng kim. Khi mặc vào, chỉ cần động một niệm là có thể tàng hình. Kim Long chọn miếng vảy vàng kim. Khi vảy mọc lên cơ thể, nó có thể tàng hình bất cứ lúc nào, một niệm là thành. Ba bộ chiến giáp đã chọn xong trang bị tàng hình phù hợp. Lúc này, tất cả các vũ khí đồng loạt nói: “Chúng tôi thì làm sao tàng hình được?” Tiểu Bảo nhìn quanh, phát hiện trong kho trang bị tàng hình còn rất nhiều mặt dây chuyền nhỏ và nói: “Các bạn hãy chọn mặt dây chuyền tàng hình phù hợp với mình đi”.

Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo có hai chỗ lõm nhỏ. Lúc mới đầu khi nhận được Liên Tử Chùy, cậu từng thắc mắc, trong tâm nghĩ: “Tại sao trên Liên Tử Chùy lại thiếu một mảnh nhỉ?” Thì ra, đó là chỗ để lắp trang bị tàng hình. Liên Tử Chùy chọn hai viên kim cương nhỏ, vừa khít với hai chỗ lõm. Bảo Ngọc Đao của Tiểu Bảo chọn vài dải lụa sặc sỡ, trên mỗi dải lụa có treo một đồng tiền lớn. Trên đồng tiền có khắc dòng chữ “Mặt dây chuyền tàng hình”.

Ba thanh Đồ Long Đao chọn hai viên ngọc mắt rồng trong suốt màu xanh lam. Khi Tiểu Bảo và Bảo Ngọc nhận được Đồ Long Đao, họ phát hiện con rồng vàng kim bám trên sống đao không có mắt, chỉ để lại hai chỗ lõm trông có phần đáng sợ. Thì ra, đôi mắt rồng chính là nơi để lắp trang bị tàng hình!

Chiếc găng tay của Thanh Tùng chọn một chiếc nhẫn tàng hình và đeo vào. Tam Khúc Côn chọn ba giọt nước trong suốt màu xanh lam. Những giọt nước này mềm mại, vậy làm sao để gắn lên Tam Khúc Côn? Ba giọt nước tan chảy và thẩm thấu vào bên trong cây côn. Hễ nghĩ: “Tàng hình!” liền lập tức ẩn hình. Thanh Tùng còn mang theo một hộp giọt nước dự phòng, vì cây Tam Khúc Côn của Thanh Tùng có thể biến thành Tứ Khúc Côn hoặc Ngũ Khúc Côn, nên cần phải lấy thêm giọt nước.

Thanh Kim Cương Kiếm của Bảo Ngọc được gắn một mặt dây chuyền hình hoa sen làm trang bị tàng hình. Trên thân cung của Bảo Ngọc được gắn hai con rồng vàng để làm trang bị tàng hình, và mỗi mũi tên đều được cắm thêm một chiếc lông vũ tàng hình.

Tất cả vũ khí đều đã chọn xong trang bị tàng hình của mình. Kỹ năng mới của chiến giáp cũng cần được tàng hình. Chiếc răng sắc nhọn của Hùng Sư, chiếc chùy lớn của Đại Tượng, và móng vuốt sắc bén của Kim Long đều phải được nhúng vào một hồ nước tàng hình mới có thể trở nên vô hình. Hùng Sư uống một ngụm nước, súc súc miệng; Kim Long nhúng những chiếc móng vuốt sắc bén của mình vào hồ nước. Còn Đại Tượng, vì chiếc búa quá nặng, Đại Tượng dùng vòi cuốn chiếc búa để nhúng vào hồ, chuẩn bị rửa, tuy nhiên do không cẩn thận, chiếc búa rơi thẳng xuống đáy hồ. Hùng Sư cười lớn. Đại Tượng lại dùng vòi dài mò mẫm trong nước để tìm, cuối cùng cũng mò được chùy lớn.

Tập hai: Thời gian học Pháp bị eo hẹp, không thể nhập tâm học Pháp

Thanh Tùng cầm Tầm Bảo Đồ rồi bước vào chiến giáp Đại Tượng, nghĩ: Tàng hình! Liền ẩn hình luôn. Sau khi Thanh Tùng tàng hình, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc nhìn nhau, nói: “Thanh Tùng cầm Tầm Bảo Đồ mà tàng hình rồi, chúng ta không có bản đồ thì làm sao phối hợp cùng Thanh Tùng để trừ ma đây?” Phật Chủ nhìn thấy liền đưa tay ra hai hạt đậu vàng. Ngài nhẹ nhàng thổi, hạt đậu bay vào trong chiến giáp của Tiểu Bảo và Bảo Ngọc. Hai hạt đậu không ngừng biến lớn và cuối cùng biến thành hai cuốn Tầm Bảo Đồ. Tiểu Bảo và Bảo Ngọc có được bản đồ, ba người có thể phối hợp với nhau để trừ ma. Tiểu Bảo lại nhận ra một vấn đề: “Nếu tất cả chúng ta đều tàng hình, làm sao bàn bạc kế hoạch tác chiến đây?” Phật Chủ lại nhẹ nhàng thổi, tạo ra ba chiếc ống nói. Mỗi ống nói đều có một chiếc ăng-ten nhỏ và bay thẳng vào ba bộ chiến giáp. Ba người Tiểu Bảo, Thanh Tùng và Bảo Ngọc giờ đây có thể sử dụng ống nói để thảo luận kế hoạch tác chiến.

Khi Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long đã tàng hình, họ đi theo chỉ dẫn trên Tầm Bảo Đồ. nhìn thấy trước mắt là một con ma tàng hình. Trên cơ thể con ma hiện lên dòng chữ: “Can nhiễu từ bên ngoài khiến thời gian học Pháp bị eo hẹp, không thể nhập tâm học Pháp”. Hình dáng con ma cực kỳ xấu xí: miệng méo lệch sang một bên, một con mắt to bất thường như quả óc chó lớn, còn con mắt kia nhỏ xíu híp lại như một đường kẻ. Mũi heo cong vẹo, hai tai heo một tai vểnh lên, một tai cụp xuống. Một cánh tay mọc ở vị trí của chân, còn một chân mọc ở vị trí của cánh tay. Toàn thân nó đầy những cái đầu nhỏ, trông như cơ thể mọc chi chít những cái bướu nhỏ. Đại Tượng ở phía trước, Hùng Sư ở giữa, Kim Long ở phía sau, ba chiến giáp tạo thành một đội hình chiến đấu hoàn chỉnh. Đại Tượng dùng ống nói để truyền âm thanh: “Chúng ta hãy ném vũ khí của mình ra trước để khai chiến với ma”. Hùng Sư liền ném Đồ Long Đao, Liên Tử Chùy và Bảo Ngọc Đao ra để đối đầu với ma. Đại Tượng ném Đồ Long Đao và Tam Khúc Côn ra để trừ ma. Bảo Ngọc cũng ném Đồ Long Đao và Kim Cương Kiếm ra tham gia chiến đấu.

Đại Tượng tiếp tục truyền lời: “Kim Long tấn công trước!” Kim Long giương móng vuốt sắc bén, tập trung chính niệm cường đại, tụ thành một quả cầu băng và một quả cầu tuyết. Kim Long dùng lực đẩy một cái, khiến quả cầu băng và quả cầu tuyết xoáy tròn và lao thẳng tới con ma. Những chiếc đầu nhỏ trên cơ thể ma bị phá hủy rất nhiều. Con ma kinh hoàng nói: “Có bản lĩnh đấy!” Ma liền giơ tay điện tử lên, bấm vài phím, ngay lập tức, trên cơ thể nó mọc lên một bộ giáp đầy gai nhọn, nó lại bấm vài phím khác, và một con dao bay hiện ra. Con dao có lưỡi sắc bén ở cả hai bên, ở giữa là một vòng tròn có thể đeo vào ngón tay, cho phép con dao bay xoay tròn và lao ra từ tay ma.

Tam Khúc Côn của Đại Tượng xoay tròn, đánh gãy chiếc gai lớn nhất trên bộ giáp của ma, lập tức Tam Khúc Côn biến thành Tứ Khúc Côn. Đại Tượng vui mừng, nhanh chóng dùng vòi phun nước giọt tàng hình lên khúc côn mới mọc ra, làm cho nó ẩn hình khỏi tầm mắt. Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo thấy vậy, rất ngưỡng mộ, lập tức lao thẳng vào ma, đánh liên tiếp vào bộ giáp, phá hủy không ít gai nhỏ trên bộ giáp, sau đó nhìn lại bản thân, vẫn chỉ có hai chùy, trong lòng nghĩ: “Tại sao Liên Tử Chùy lại không mọc thêm một chùy nhỉ?” Đồ Long Đao của Tiểu Bảo lên tiếng nhắc nhở: “Bạn mang theo tâm hữu cầu, nên hiệu quả đương nhiên không tốt”. Liên Tử Chùy nhanh chóng buông bỏ tâm chấp trước và giữ một tâm thái bình thường để trừ ma, kết quả, Liên Tử Chùy phát hiện sức mạnh của mình tăng lên.

Hùng Sư há miệng rộng, chính niệm và nghĩ: “Phóng ra bom sấm sét!” Dần dần, từ trong miệng tụ ra một quả bom mang năng lượng sấm sét. Hùng Sư phun quả bom này thẳng về phía ma, Hùng Sư lại dùng ý niệm ra lệnh: “Các vũ khí mau tránh ra!” Lập tức, tất cả vũ khí của Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc đều lùi sang một bên. Trong lúc đó, ma giơ tay, bắt đầu xoay con dao bay của mình, con dao bay xoay tròn lao tới đối đầu với quả bom sấm sét của Hùng Sư, kết quả, dao bay bị phá hủy, còn khiến ma bị nổ mất một cánh tay và ngã quỵ xuống đất. Đại Tượng nhảy tới, dùng hai chân trước đeo găng tay giáng xuống, dẫm mạnh liên tiếp, làm ma ngất đi. Đại Tượng nhảy xuống, đưa chân đeo găng và chính niệm nghĩ: “Phóng ra đạn lửa!” Nó ném quả đạn lửa vào người ma, làm bộ giáp của ma bốc cháy. Hùng Sư nhận ra lửa chỉ cháy bộ giáp mà không đụng tới ma. Hùng Sư chính niệm nghĩ: “Đạn sấm!” Lập tức, hai quả đạn sấm lao thẳng về phía ma, trước tiên phá tan bộ giáp của nó, sau đó, lại ném thêm hai quả đạn lửa, làm cơ thể ma bốc cháy. Lúc này, Kim Long cũng phóng bốn quả đạn lửa, làm ngọn lửa càng bùng lên mạnh mẽ. Kim Long nghĩ: “Vẫn chưa đủ mạnh! Thêm vài khúc gỗ dễ cháy nữa!” Ngọn lửa trên người ma càng ngày càng lớn. Đại Tượng lấy ra chiếc chùy lớn, dùng chính niệm và nghĩ: “Chùy sấm sét!” Nó giơ chiếc chùy sấm sét lên bằng chân trước đeo găng và lao thẳng về phía ma. Một cú đánh mạnh làm cơ thể ma thủng một lỗ lớn, ma gục ngã và chết tại chỗ.

Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc bước ra khỏi chiến giáp, trở lại hình dáng ban đầu. Lúc này, từ trên trời, ba món bảo vật rơi xuống trước mặt ba người: Mỗi người nhận một thanh Đao Sấm Sét và một bộ giáp hộ thân. Giáp hộ thân của Kim Long bao phủ phòng hộ toàn thân. Giáp hộ thân của Hùng Sư để lộ phần chóp đuôi, trông như một đám lửa. Đại Tượng mặc giáp hộ thân vào, ngạc nhiên tự hỏi: “Sao lại có bộ giáp như thế này, nó mềm mại như quần áo vậy?” Tiểu Bảo nói: “Khi mặc lên người, nó rất mềm và thoải mái, nhưng khi người khác chạm vào, họ sẽ thấy nó rất cứng chắc”.

Phật Chủ còn ban cho ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người một chiếc hộp bảo thời gian. Có được chiếc hộp bảo thời gian, họ có thể tận dụng thời gian hiệu quả, từ đó dành thêm thời gian để học Pháp nhiều hơn.

Tập ba: Can nhiễu đề cao tâm tính, học Pháp nhưng không chiểu theo Pháp

Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc cùng xem Tầm Bảo Đồ. Trên bản đồ hiển thị: “Phải thận trọng hơn nữa!” Có ma gây can nhiễu việc đề cao tâm tính, khiến người ta học Pháp nhưng lại không chiểu theo Pháp mà làm”. Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc ngồi vào chiến giáp của mình, đồng thời nghĩ: “Ẩn hình!” Cả vũ khí lẫn chiến giáp toàn bộ ẩn hình, nhìn thấy trước mắt cách đó không xa có một người bình thường xuất hiện, người này có kiểu tóc biến dị hiện đại, với vài lọn tóc dựng đứng như những mũi nhọn trên đỉnh đầu, tay áo người này rất dài, che kín cả bàn tay bên trong. Hùng Sư và Kim Long đều nhận thấy: người này vô tình để lộ một đầu ngón tay, là một móng vuốt sắc nhọn. Tiểu Bảo lập tức khẳng định: “Là ma tàng hình chứ không phải một người bình thường”. Hùng Sư và Kim Long lập tức bay tới tấn công ma tàng hình. Lúc này, Đại Tượng vẫn còn phân vân: “Đó là người bình thường thôi mà, sao có thể là ma được chứ?” Hùng Sư nói: “Mau tấn công đi, đừng nói nhiều nữa!” Ngay khi đó, ma tàng hình để lộ thêm những chiếc móng vuốt sắc nhọn. Đại Tượng giật mình hiểu ra và vội tham gia tấn công.

Kim Long nhìn móng vuốt của ma, rồi duỗi bốn chiếc móng vuốt sắc nhọn của mình ra và nói: “Xem thử ai có vuốt sắc hơn nào!” Hùng Sư cũng để lộ những chiếc răng nanh sắc bén, thể hiện uy lực của mình. Ma nhìn thấy thì kinh ngạc, nói: “Chúng đều mạnh hơn móng vuốt của ta”. Nói rồi, ma liền lao đến, cấu một cái vào Kim Long. Nhưng Kim Long không hề suy chuyển, chỉ liếc nhìn ma với vẻ khinh thường. Ma thấy vậy thì hoảng hốt: “Còn mặc giáp bảo hộ nữa, cấu cũng chẳng hề hấn gì”. Lúc này, Đại Tượng cũng tiến tới hỗ trợ. Ma thấy thế liền gằn giọng: “Còn gọi thêm đồng bọn? Hừ! Ta không sợ!” Ma lại lao đến cấu một cái vào Hùng Sư. Hùng Sư tức giận, tập trung chính niệm, dồn nhiệt năng vào chóp đuôi. Chỉ trong chốc lát, chóp đuôi của Hùng Sư bùng lên một ngọn lửa, cả chiếc đuôi biến thành một cây roi lửa. Kim Long ra hiệu bằng ánh mắt, nói với Hùng Sư: “Chuẩn bị tấn công thôi!”

Kim Long duỗi móng vuốt ra, tập trung chính niệm, tụ thành một quả bom sấm sét, lúc này, vài lọn tóc trên đầu của ma bắt đầu xoay tròn như một mũi khoan điện. Ma cũng giơ móng vuốt mang điện, chuẩn bị tấn công. Kim Long nhìn thấy trong lòng bàn tay của ma có hai quả cầu điện, lập tức dùng ống nói để cảnh báo Đại Tượng và Hùng Sư: “Cẩn thận! Cẩn thận! Trong vuốt bàn tay của ma có hai quả cầu điện!” Hùng Sư xông tới, xoay mông lại phía ma và quất mạnh một trận roi lửa, làm khuôn mặt ma sưng phồng lên. Kim Long cũng ném quả bom sấm sét của mình tới, khiến khuôn mặt của ma bị nổ tung thành hai nửa. Thấy vậy, Đại Tượng nhận ra đã đến lượt mình, Đại Tượng lắc cây côn bốn khúc của mình, đánh mạnh vào người ma, gây ra bốn vụ nổ liên tiếp. Dù vậy, ma vẫn chưa chết, thậm chí còn trừng mắt. Kim Long nói: “Vẫn chưa chết sao?” Kim Long liền lao tới, cào mạnh một vết lên người ma. Hùng Sư quất thêm vài roi lửa, còn Đại Tượng cũng bổ thêm vài cú côn. Cuối cùng, ma mới bị tiêu diệt hoàn toàn.

Lúc này, những bảo vật được Phật Chủ ban tặng từ bầu trời hạ xuống. Đó là ba khối năng lượng trắng tinh khiết, được gọi là “khối năng lượng đề cao tâm tính”, giúp đệ tử đề cao tâm tính, sau khi học Pháp chiểu theo Pháp mà làm. Phật Chủ còn ban cho Thanh Tùng, Tiểu Bảo, và Bảo Ngọc những luồng năng lượng đặc biệt sáng rực, đặt lên đôi mắt của họ, đôi mắt trở nên sắc bén hơn, giúp họ biết hướng nội tìm, nhìn thấu ma quỷ, và có thể nhận rõ điểm yếu của chúng.

Tập bốn: Ma can nhiễu nhiều phương diện trong khi học Pháp

Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo lên chiến giáp, tiếp tục hành trình phía trước. Tầm Bảo Đồ cho thấy phía trước sẽ xuất hiện một con ma có khả năng gây can nhiễu ở nhiều phương diện, ví dụ như khiến Thanh Tùng đứng ngồi không yên khi học Pháp, khiến Tiểu Bảo không thể tập trung tinh thần, và khiến Bảo Ngọc lo lắng, tức giận khi thấy trạng thái của hai người. Cả ba người đều nhận ra được những thiếu sót của mình. Họ nhận thấy con ma này ẩn mình dưới mặt đất. Đại Tượng nói qua ống nói: “Chuẩn bị tấn công!” Ba người liền lái chiến giáp chạy nhanh tới phía sau ma, nó chưa kịp nhìn thấy, con ma cười thầm và nghĩ: “Ba người này chắc chắn sợ ta rồi”. Ma liền thả lỏng cảnh giác và từ dưới đất chui lên. Lúc này, Đại Tượng đã chuẩn bị sẵn cây chùy lớn, một chùy vung xuống, đập ma xuống lại dưới đất. Khi ma chui lên lại, nó biến thành hình dạng co rút cổ lại. Kim Long giơ móng vuốt rồng, tập trung chính niệm tụ ra một quả đạn băng, làm ma bị đóng băng. Hùng Sư rút thanh đao sấm sét, nhắm ngay đầu ma, vung mạnh vài nhát, đầu của ma vốn đang co rút giờ hoàn toàn rút vào trong cơ thể. Ma nổi giận đùng đùng, đầu cố gắng chui ra ngoài. Kim Long lại tập trung chính niệm, tụ ra một quả đạn nước, dập tắt cơn lửa giận của ma. Hùng Sư giơ móng vuốt, chính niệm nghĩ: “Móng vuốt sấm sét!” sau đó lao nhanh tới, đè lên người ma, khiến ma bị điện giật. Đại Tượng lại chạy đến, giẫm mạnh lên người ma, cuối cùng, Kim Long tập trung chính niệm, tụ ra một quả bom sấm sét, làm ma bị nổ tan tành.

Những bảo vật từ Phật Chủ ban tặng từ dưới đất mọc lên. Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo mỗi người nhận được một đóa sen kiền tịnh và thuần khiết. Tiểu Bảo nhận được một đóa sen màu hồng; Bảo Ngọc nhận được đóa sen màu trắng thuần khiết; Thanh Tùng nhận được một đóa sen trong suốt, phát ra ánh sáng vàng kim. Hoa sen tượng trưng cho sự thuần khiết.

Tập năm: Con ma tìm cớ, hư giả

Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ, phía trước có một con ma, là một ma hư vinh, ví dụ do trước đó học Pháp ít, vì tâm hư vinh mạnh mẽ nên vòng vo không chịu thừa nhận, còn kiếm cớ để che giấu. Con ma này có chiếc lưỡi dài một thước, chảy nước dãi, mắt liên tục đảo ra ngoài, vung vẩy hai cánh tay, cơ thể nó đầy những con dòi bọ. Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư nhìn thấy hình dạng của con ma, cảm thấy rất ghê tởm. Kim Long nói qua ống nói truyền đạt: “Chúng ta sẽ tấn công từ xa”. Đại Tượng ở phía sau làm nhiệm vụ phòng thủ. Kim Long, Hùng Sư, Đại Tượng đồng thời phát ra chính niệm, tập trung tạo ra ba quả đạn vàng. Kim Long và Hùng Sư cùng nhau trước tiên ném những quả đạn, khiến rất nhiều sâu bọ trên cơ thể ma bị phá hủy. Đại Tượng tiếp đến ném một quả đạn vàng, khiến con ma bị nổ bay lên rất cao. Ma thấy quả đạn vàng rất lợi hại, liền lấy ra hai con dòi lớn từ cơ thể mình, một con đặt trước thân của ma, một con đặt sau lưng ma để làm lá chắn.

Đại Tượng nhìn thấy những con dòi lớn, cảm thấy rất kinh tởm. Kim Long và Hùng Sư cố gắng nhẫn chịu đựng, tập trung chính niệm tạo thành hai quả cầu sấm sét, ném về phía con ma, phá hủy con dòi lớn bảo vệ phía trước của ma. Hùng Sư vội vàng chạy đến phía sau để hỗ trợ Đại Tượng, trong khi Đại Tượng vẫn đang cảm thấy rất ghê tởm và liên tục nôn mửa. Hùng Sư từ phía sau con ma, phát ra một quả cầu điện, khiến con dòi lớn phía sau cơ thể ma bị nổ gần chết. Đại Tượng cố gắng chịu đựng sự ghê tởm, nhắm mắt lại và ném ra một quả cầu điện, nhưng vì da của con dòi rất dày, nó không bị điện giật xuyên qua. Đại Tượng lại phát ra một quả cầu lửa, đốt cháy con dòi lớn. Ma nhìn thấy hai con dòi bảo vệ đã chết, hoảng sợ run lên. Ma nghĩ: “Thử làm cho Đại Tượng thêm ghê tởm một lần nữa”. Ma thè chiếc lưỡi dài ra, không ngừng phun nước miếng xung quanh. Đại Tượng nhìn thấy thế, cảm thấy rất ghê tởm và sợ nước miếng sẽ văng vào người mình, Đại Tượng liên tục né tránh. Hùng Sư và Kim Long thấy vậy liền thốt lên không thể như vậy được! “Chính niệm của người tu luyện đâu?” Thế là, Hùng Sư và Kim Long cùng nhau phát ra hai quả cầu điện, làm nổ chiếc lưỡi dài của ma. Đại Tượng không còn cảm thấy ghê tởm nữa và thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, cả ba chiến giáp Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư đồng loạt phát ra ba quả cầu lửa, đốt cháy con ma.

Bảo vật do Phật Chủ ban tặng đột nhiên xuất hiện trước mắt, ba người mỗi người nhận được một chữ “Chân”, trong suốt và hơi có ánh vàng kim. Nếu có hiện tượng giả dối hoặc không chân thật, chữ “Chân” sẽ xuất hiện những đốm đen nhỏ, cho đến khi nhận ra hành vi không chân thật, loại bỏ chúng, chữ “Chân” sẽ trở nên thuần khiết hơn. Phật Chủ còn ban tặng cho ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người một tư tưởng kiền tịnh, thực chất là một đám năng lượng thuần khiết, trong năng lượng này ẩn hiện ra hai chữ “Tư tưởng” nét bút của hai chữ này phát ra năng lượng sáng rực.

Tập sáu: Trừ ma trong vùng biển sâu

Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ, trên bản đồ hiển thị: phía trước dưới biển sâu có ma, chủ yếu là can nhiễu không cho phát hiện ra những chấp trước ẩn sâu, hướng nội tìm nhưng lại quá nông. Để thuận tiện tiêu diệt ma, trước hết phải học cách bơi. Tầm Bảo Đồ hiện ra hai con đường, đi thẳng là nơi ma ẩn nấp dưới đáy biển sâu; phía trước rẽ trái có nhiều hồ bơi, có cả hồ bơi nông và sâu. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long men theo hướng bản đồ chỉ dẫn, đến hồ bơi học bơi. Khi đến hồ bơi, họ thấy huấn luyện viên là một con Cá Mập lớn. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long đều cảm thấy không phục. Đại Tượng cho rằng sức mạnh của mình là mạnh nhất; Hùng Sư nghĩ mình chạy nhanh nhất; Kim Long thầm nghĩ mình có thể đằng vân giá vũ. Tầm Bảo Đồ thấy ba chiếc chiến giáp đều thể hiện khả năng của mình, liền lớn tiếng nhắc nhở: “Các bạn đến đây để học bơi, không phải để so tài!” Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long nghe thấy lời nhắc nhở từ Tầm Bảo Đồ lập tức tỉnh ngộ, không còn sinh ra tâm hiển thị và tâm đua tranh, thế là cả ba bắt đầu khiêm tốn học hỏi kỹ năng bơi lội từ Cá Mập.

Huấn luyện viên Cá Mập rất nghiêm túc, dạy bảo từng người một. Cá mập gọi Đại Tượng lại gần trước và nói: “Cái đuôi của bạn phải quạt nước giống như cánh quạt, hai chân sau phải đạp nước, đừng để bị chìm”. Sau đó, Cá Mập gọi Hùng Sư và Kim Long lại, nói: “Các bạn cũng phải dùng đuôi để quạt nước, Hùng Sư thì dùng hai chân sau đạp nước, Kim Long thì có thể dùng bốn móng vuốt để đạp nước”. Cá Mập bảo họ: “Các bạn thử bơi trong hồ nước nông trước xem sao, xem có vấn đề gì không?” Đại Tượng thử một lần, cảm thấy cơ thể rất nặng, Cá Mập nói: “Vậy thì bạn giống như Kim Long, dùng cả bốn chân để đạp nước xem”. Đại Tượng thử lại vài lần và học được cách bơi, không còn bị chìm nữa. Kim Long và Hùng Sư học rất nhanh, chỉ cần huấn luyện viên dạy một lần là họ đã biết bơi. Huấn luyện viên Cá Mập nói: “Các bạn hãy thử bơi trong hồ sâu xem sao, xem có vấn đề gì không?”

Đại Tượng nhìn thấy nước rất sâu, cẩn thận bơi dọc theo mép hồ bơi. Cá Mập lớn kéo Đại Tượng vào giữa hồ nước sâu và nói: “Không sao đâu, đừng sợ”. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long trong hồ sâu, liên tục luyện tập. Đại Tượng cũng dần trở nên can đảm, học được cách bơi. Ban đầu, Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư đều nhắm mắt khi bơi, không dám mở mắt, huấn luyện viên Cá Mập nói: “Mở mắt ra, không có gì đâu”. Đại Tượng nghĩ thầm: “Vậy thì mắt không bị nước vào sao?” Hùng Sư và Kim Long nghe thấy lời huấn luyện viên, liền mở mắt ra và quả thật không có gì. Đại Tượng cũng từ từ mở mắt, mắt sáng lên, quả nhiên không sao, thầm nghĩ gặp vấn đề cần phải dùng chính niệm mới được. Khi Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long học bơi xong, từ biệt huấn luyện viên Cá Mập, chuẩn bị đi xuống dưới biển sâu để tiêu diệt ma.

Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long đến biển sâu, cả ba cùng nhảy xuống nước, Đại Tượng liên tục đạp nước để không bị chìm, trôi nổi trên mặt nước. Kim Long và Hùng Sư không ngừng lặn xuống đáy biển. Đại Tượng thấy Kim Long và Hùng Sư đang bơi xuống đáy biển, liền vội vã đuổi theo. Đại Tượng học theo cách bơi của người, dùng hai chân trước để điều hướng, hai chân sau đạp nước, đuôi giống như cánh quạt liên tục quạt nước, Đại Tượng còn sáng tạo ra một vài kiểu bơi mới, hai tai lớn của Đại Tượng giống như quạt, cũng bắt đầu không ngừng quạt nước. Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư bơi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến đáy biển.

Đại Tượng thấy dưới đáy biển có nhiều tòa kiến trúc nguy nga rực rỡ, tâm ham chơi bắt đầu trỗi dậy, muốn đi tham quan thế giới dưới đáy biển. Hùng Sư thấy vậy, nhận ra nhân tâm của Đại Tượng, liền dùng đuôi quất mạnh vào Đại Tượng một cái và nói: “Đừng ham chơi, chúng ta đến đây để tiêu diệt ma”. Đại Tượng cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng kìm lại tâm ham chơi của mình. Kim Long, Hùng Sư và Đại Tượng thấy phía trước hình như có một cơn lốc xoáy, cuốn theo một đám bụi, ba người đoán rằng có thể có ma đang ẩn nấp ở đó. Kim Long nói: “Chúng ta nhanh chóng tàng hình đi”. Sau khi ba bộ giáp tàng hình, phát hiện đúng là có ma, ma này không thể tàng hình, nhưng mắt nó rất sắc bén, ba bộ giáp tàng hình mà nó vẫn có thể nhìn thấy. Hùng Sư nói: “Lần này chúng ta không cần tàng hình nữa”. Ba bộ giáp liền không tàng hình nữa, trực tiếp chiến đấu với ma.

Hùng Sư và Kim Long đang suy xét, dưới đáy biển sâu không thể sử dụng cầu lửa, vì lửa sẽ bị nước dập tắt; không thể sử dụng cầu sét, vì sẽ bị điện giật vào mình; nếu sử dụng đạn gỗ cũng không được, vì gỗ sẽ nổi lên; vậy chỉ còn cách dùng kim. Lúc này, Đại Tượng đang thư giãn, sốt ruột hỏi: “Các cậu đang suy nghĩ gì mà lâu vậy?” Đại Tượng nghĩ thầm: “Mình thử bắn một quả đạn lửa cho các cậu xem sức mạnh của mình”. Đại Tượng hét lên: “Nhìn đây!” “Rầm!” một tiếng, quả lửa đạn vừa được bắn ra đã tắt ngay lập tức. Đại Tượng ngớ người, sao lại không được? Kim Long nhắc nhở Đại Tượng: “Này! Dưới đáy biển mà bắn đạn lửa sao?” Đại Tượng nghĩ: “Đạn băng!” Đại Tượng phát ra một quả đạn băng, nước xung quanh lập tức đóng thành một khối băng. Ba người đẩy khối băng đã đóng băng về phía ma, rồi đồng loạt phát ra thêm đạn băng, đóng băng cả vùng nước biển xung quanh ma, khiến ma bị đông cứng lại trong nước với vẻ mặt kỳ quái răng nhe miệng nứt. Ma muốn phá vỡ khối băng, Kim Long nhanh chóng phát ra kim, biến thành vài tấm sắt, giữ cố định khối băng xung quanh ma.

Kim Long và Hùng Sư nghĩ: “Ma đã bị đông cứng, nhưng làm sao để giết chết nó? Nó ở dưới nước thì cũng không chết được!” Hùng Sư nói: “Hãy kéo ma lên bờ, phơi khô nó, rồi nó sẽ chết”. Thế là, Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư đồng tâm hợp sức kéo ma lên bờ. Cùng lúc, họ phát ra cầu lửa, làm khô nước xung quanh ma và đốt cháy nó, mặt trời cũng tiếp tục làm ấm ma. Đột nhiên, một cơn sóng lớn ập đến, dập tắt ngọn lửa trên người ma. Thấy ma đã bị phơi khô, Đại Tượng ngay lập tức đề xuất: “Chúng ta quẳng ma vào biển thôi!” Kim Long ngăn lại và nói: “Đại Tượng, não bạn có thể linh hoạt chút không? Lúc trước bạn bắn cầu lửa dưới nước, đã là trò cười, giờ lại định quẳng con ma vốn sống dưới nước vào nước sao? Ma chẳng phải sẽ có cơ hội sống lại sao?” Đại Tượng bị Kim Long nói cho không còn gì để nói. Hùng Sư nói: “Hãy chôn ma dưới cát, mặt trời sẽ chiếu xuống, nó cũng không thể sống được”. Kim Long và Hùng Sư liền chôn ma xuống cát. Ngay khi họ vừa chôn ma xong, Đại Tượng bắt đầu phun nước liên tục. Vì Đại Tượng đã uống rất nhiều nước khi ở dưới biển, giờ ra ngoài bắt đầu phun nước ra. Vì Đại Tượng không chú ý, lại phun nước vào chỗ ma bị chôn, Kim Long phải ngăn lại và nói: “Cậu phun nhầm rồi, chỗ đó có ma, nếu đưa nước vào, ma sẽ sống lại!” Trong lần trừ ma này, Đại Tượng liên tục bị Kim Long nhắc nhở. Đại Tượng cũng cảm thấy mình cần phải đào sâu vào tâm chấp trước của mình, suy nghĩ vấn đề lúc nào cũng nông cạn.

Sau khi tiêu diệt ma dưới đáy biển, bảo vật tự động từ biển nổi lên, Phật Chủ ban thưởng cho mỗi người một bình oxy tàng hình và còn có một tàu ngầm nữa.

Tập bảy: Khu vực cấm dưới biển

Tiểu Bảo lấy ra Tầm Bảo Đồ, trên bản đồ hiển thị trong đáy biển có ba món bảo vật của ba người, nhưng đầu tiên phải tiêu diệt một con ma can nhiễu việc lý giải Pháp lý ở tầng sâu mới có thể nhận được bảo vật. Trước mặt có một tấm biển đứng, ghi: “Khu vực nguy hiểm, cấm vào”. Lần này, Đại Tượng nhíu chặt đôi lông mày, không hề do dự. Ba người Kim Long, Đại Tượng và Hùng Sư đồng loạt tiến vào khu vực cấm địa, cả ba đều nghĩ: “Ẩn mình!” Và ba người đều trở nên vô hình. Họ quan sát xung quanh và thấy một cái đầu tròn nhô lên, như có thứ gì đó ẩn náu dưới đáy biển. Khi họ đến gần, họ nhận ra đó là một con bạch tuộc lớn với nhiều xúc tu dài nhọn. Con bạch tuộc có thể phun mực thối và cả những con mực nhỏ, nếu chúng bắn vào mắt sẽ làm cho người ta không nhìn thấy gì cả. Ba người lập tức nhắm mắt lại, sợ rằng những con mực nhỏ sẽ bay vào mắt. Kim Long nghĩ: “Nhắm mắt lại, làm sao để tiêu diệt ma?” Tầm Bảo Đồ nhắc nhở: “Chỉ cần chính niệm nghĩ, sẽ có kính bơi!” Ba người liền nghĩ đến “Kính bơi vô hình!”, và kính bơi lập tức đeo trên mắt họ. Tuy nhiên, ba người vẫn không dám mở mắt. Tầm Bảo Đồ nói: “Mở mắt ra!” Thế là ba người mở mắt và bơi về phía con bạch tuộc, lúc này bạch tuộc giả vờ không nhìn thấy họ. Đột nhiên, bạch tuộc bật dậy, Đại Tượng, Hùng Sư, Kim Long lập tức biến mất và trốn sau lưng con bạch tuộc. Bạch tuộc tìm kiếm xung quanh và phát hiện ra ba người, nhưng chỉ trong tích tắc, họ lại biến mất và ẩn mình trên đầu bạch tuộc. Con bạch tuộc cảm thấy hơi phiền, không tiếp tục tìm nữa. Ba người đang chuẩn bị thừa cơ tấn công thì bạch tuộc bỗng há miệng ngáp và nhìn lên và phát hiện ra ba người. Con bạch tuộc liền quay mông về phía Hùng Sư, Kim Long và Đại Tượng, phun ra một làn mực thối và rất nhiều con mực nhỏ. Những con mực này cũng liên tục phun mực thối. Nước biển biến thành màu đen. Tiểu Bảo nghĩ: “Làm sao để chiếu sáng đây? Không thấy con bạch tuộc đâu rồi, làm sao đánh nó?” Tầm Bảo Đồ nói: “Nhanh, chính niệm nghĩ, và phóng ra đạn sáng!” Đại Tượng, Hùng Sư, Kim Long đồng loạt phóng ra đạn phát sáng, làm nổ tan mực thối, và nước biển lại sáng lên. Khi ba người nhìn thấy, con bạch tuộc đã chạy trốn và bỏ đi rất xa. Hùng Sư, Kim Long và Đại Tượng vội vàng đuổi theo bạch tuộc, đồng thời rút ra Đồ Long Đao, đao vẫn còn tàng hình. Ba người vội vàng nghĩ: “Trở lại nguyên hình!” Khi bạch tuộc nhìn thấy Đồ Long Đao, nó nói: “Có đao cũng chẳng sợ, ta có xúc tu, có thể hút lại!” Đại Tượng, Hùng Sư, Kim Long cùng nhau lao tới, cắt đứt ba xúc tu của bạch tuộc. Bạch tuộc dùng sức, và những xúc tu lại mọc ra. Con bạch tuộc phun ra mực thối, ba người vội vàng phóng đạn sáng để làm tan biến mực. Lần này, Kim Long ném một quả đạn sáng vào miệng con bạch tuộc, làm nổ tung toàn bộ mực thối trong cơ thể nó, khiến con bạch tuộc không thể phun mực thối nữa. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long cầm Đồ Long Đao, lại cắt đứt hết xúc tu của con bạch tuộc, nhưng chỉ trong nháy mắt, con bạch tuộc lại mọc ra rất nhiều xúc tu mới. Kim Long nói: “Chúng ta phải tiêu diệt tận gốc, đâu là điểm yếu?” Hùng Sư đáp: “Chắc là đầu nó”. Ba người cùng lao về phía đầu con bạch tuộc, nhưng xúc tu của nó đã túm lấy Kim Long, Đại Tượng và Hùng Sư. Ba người liền nghĩ: “Ẩn hình!” Kim Long, Đại Tượng và Hùng Sư liền biến mất ngay lập tức. Con bạch tuộc nhìn quanh, không biết ba người đã biến mất đi đâu, nên nó buông xúc tu ra và ba người đã thoát được một cách suôn sẻ. Kim Long đề nghị: “Chúng ta sẽ tấn công con bạch tuộc trong trạng thái tàng hình, làm nó trở tay không kịp”. Hùng Sư, Kim Long, Đại Tượng vung đao vài nhát, nhanh chóng tiêu diệt con bạch tuộc.

Bảo vật của ba người từ dưới biển trôi đến, đó là những chiếc phi đao màu vàng kim, giống như cánh quạt của quạt điện, ở giữa có một lỗ tròn, phi đao có thể đeo vào ngón tay. Mỗi người đều đeo đầy phi đao vào ngón trỏ. Đại Tượng có ngón tay to và ngắn, chỉ đeo được vài chiếc phi đao. Ngón tay của Hùng Sư dài hơn một chút, đeo được nhiều phi đao hơn. Kim Long có ngón tay dài và mảnh, đeo đầy cả ngón trỏ.

Tập tám: Vách đá dưới biển

Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ và thấy phía trước là một vách đá dưới đáy biển hiểm trở hơn, đó là một cái hố rất lớn. Đại Tượng nhìn thấy vách đá sâu như vậy, trong lòng có chút sợ hãi, liền nói với Kim Long: “Cậu có thể bay lượn, đi xa ngàn dặm, còn tôi và Hùng Sư chỉ biết chạy, cậu xuống trước xem thử”. Kim Long đáp: “Một người không đủ uy lực đâu”. Hùng Sư nói: “Chúng ta cùng nhảy xuống đi”. Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc ba người lái chiến giáp của mình, cùng nhảy xuống vách đá dưới biển. Ba chiếc chiến giáp nhìn xung quanh, mãi mà không thấy đáy, đi càng xuống càng cảm thấy sợ hãi. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nói: “Đây là động không đáy”. Đại Tượng nghe vậy, trách móc: “Sao không nói sớm, các bạn xem, chúng ta không dừng lại được nữa rồi, làm sao mà tiêu diệt ma?” Tầm Bảo Đồ đáp: “Chính là để bỏ đi tâm sợ hãi và tâm oán hận của bạn đấy!” Đại Tượng đảo mắt, không vui, hừ một tiếng, không nói gì nữa. Tầm Bảo Đồ liếc qua Đại Tượng, cũng không quan tâm nữa. Một lúc sau, Tầm Bảo Đồ cười nói: “Đây không phải là động không đáy, mà là khảo nghiệm kiên nhẫn của các bạn. Đừng lo lắng, sắp đến đáy rồi”.

Khi đến đáy vách đá, Đại Tượng mở to mắt nhìn xung quanh, Kim Long và Hùng Sư cũng tìm kiếm khắp nơi, nhưng không phát hiện ra ma. Kim Long nói: “Chúng ta vẫn nên tàng hình trước đi, biết đâu tàng hình xong sẽ thấy ma”. Sau khi Kim Long, Hùng Sư và Đại Tượng cùng tàng hình, họ phát hiện một con hà mã với bốn chiếc răng dài đầy độc. Da của nó nhầy nhụa, dính đầy chất bẩn, và vì thân thể có quá nhiều thứ dơ bẩn nên con hà mã không cảm nhận được xung quanh có nước. Con yêu quái hà mã này chủ yếu là để can nhiễu, khiến người ta khi học Pháp cảm thấy đầu óc hồ đồ, cảm thấy cách Pháp rất xa, như thể có một lớp vật chất dày che chắn vậy.

Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư nhìn thấy bốn chiếc răng độc của con hà mã, đều cho rằng cần phải cắt bỏ răng độc của nó trước. Vì vậy, ba chiến giáp cùng giơ Đồ Long Đao lên, lao về phía con hà mã và không chút do dự, chặt bỏ bốn chiếc răng độc của nó. Con hà mã nhìn thấy răng độc bị cắt bỏ, nghĩ thầm: “Không có răng độc, ta cũng có thể phun độc được!” Con hà mã bắt đầu ho mạnh, tích tụ độc tố lỏng. Đại Tượng thấy dáng vẻ của hà mã liền nói: “Hình như hà mã bị mắc gì đó”. Kim Long nói: “Hãy nhìn kỹ rồi hẵng nói”. Hùng Sư nói: “Hình như nó chuẩn bị phun độc, từ lợi phun ra rất nhiều nước xanh, có lẽ là độc tố”. Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư vội đeo mặt nạ chống độc, và đeo thiết bị cung cấp oxy vào miệng và mũi. Ba chiếc chiến giáp lại giơ Đồ Long Đao lao về phía con hà mã, chặt bỏ hàm trên và hàm dưới của nó. Hùng Sư nói: “Lần này xem ngươi có dám phun độc không?” Con hà mã không còn răng độc, lại mất đi hàm trên và hàm dưới nên không thể phun độc được nữa, nhưng nó bắt đầu ho liên tục từ cổ họng, một lát sau lại phun ra độc tố. Kim Long nói: “Chất dính!” Một chất dính xuất hiện, Kim Long nhắm ngay cổ họng con hà mã, bơm một đống chất dính vào, bịt chặt cổ họng nó. Con hà mã không thể phun độc nữa, nhưng độc tố vẫn tiếp tục sinh ra, bụng của nó căng phồng lên. Lúc này, con hà mã thải ra vài cái rắm độc. Kim Long nghĩ: “Nếu bụng của con hà mã này vỡ ra, không biết sẽ phóng ra bao nhiêu độc tố!”

Kim Long liếc mắt ra hiệu cho Hùng Sư, rồi nói với Đại Tượng: “Đại Tượng, nhiệm vụ còn lại để bạn đối phó với con quái hà mã nhé, bạn đi đâm thủng bụng con hà mã đi”. Đại Tượng cảm thấy hơi sợ, cẩn thận đến gần con hà mã, vội vàng đâm một nhát vào bụng con hà mã rồi chạy đi. Kim Long đứng từ xa quan sát, Đại Tượng nhanh chóng quay lại, Kim Long ngạc nhiên hỏi: “Sao bạn lại nhanh chóng xử lý được con hà mã vậy?” Kim Long không yên tâm nói: “Để tôi tới kiểm tra xem”. Kim Long nhìn thấy Đại Tượng vừa đâm thủng bụng con hà mã đã chạy đi, con hà mã vẫn còn đang phun độc tố. Kim Long lập tức rút một mũi tên nổ từ sau lưng, nhanh chóng bắn tới, cơ thể con hà mã bị nổ tung.

Hùng Sư cảm thấy hình như còn thiếu cái gì đó, nghĩ một lát rồi nói: “Bảo vật vẫn chưa lấy về”. Hùng Sư liền chạy qua giành bảo vật, một lát sau, Đại Tượng nhìn thấy Hùng Sư ôm một đống bảo vật trở về, Đại Tượng giơ tay ra đòi bảo vật nói: “Bảo vật của tôi đâu! Mau lấy ra!” Hùng Sư nói: “Đều là của tôi!” Kim Long nói: “Mỗi người đều có một phần”. Đại Tượng cũng vội vã đồng tình: “Đúng! Đúng! Đúng! Kim Long nói đúng!” Hùng Sư đưa bảo vật cho Kim Long, Kim Long chia bảo vật thành ba phần, mỗi người một hộp đựng. Họ cho ma vào hộp đựng, và nó sẽ tan biến. Cuối cùng, Phật Chủ tự tay viết hai câu nhắc nhở trên giấy: “Cấm cướp đoạt bảo vật! Không được quá nhát gan!” Thực ra, lần này tiêu diệt ma chính là để trừ bỏ đi tâm tranh đấu và tâm sợ hãi.

Tập chín: Núi lửa dưới biển

Tiểu Bảo lấy ra Tầm Bảo Đồ quan sát, nhìn thấy trước mặt là một ngọn núi lửa dưới biển, bên trong ẩn chứa bảo vật của ba người. Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mặc giáp chiến của mình, sau khi tàng hình, họ đến gần núi lửa, quan sát xung quanh nhưng không tìm thấy ma. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nhắc nhở: “Hãy vào trong miệng núi lửa”. Đại Tượng do dự nói: “Sợ bị nướng cháy mất!” Hùng Sư nói: “Chỉ có bạn da dày thôi”. Đại Tượng im lặng. Kim Long và Hùng Sư nói: “Đại Tượng, bạn vào trước, chúng tôi theo sau bạn”. Đại Tượng nghĩ: “Liều thôi, chui vào trong!” Ba chiến giáp cẩn thận di chuyển men theo vách núi lửa, sợ rơi vào dòng dung nham nóng chảy sẽ bị thiêu đốt. Lúc này, Tầm Bảo Đồ lại nhắc nhở: “Bảo vật ẩn trong dung nham, phải nhảy vào đó!” Đại Tượng nói: “Vậy chẳng phải sẽ bị nướng cháy sao?” Kim Long nói với Hùng Sư: “Vậy chúng ta làm lạnh dung nham trước đi. Chúng ta ra ngoài lấy nước biển đổ vào miệng núi lửa, khi nhiệt độ dung nham hạ xuống, chúng ta sẽ vào”. Ba chiến giáp lại bò ra khỏi miệng núi lửa, liên tục đổ nước biển vào trong núi lửa. Dung nham rất nóng, nước biển đổ vào khiến hơi nước bốc lên mù mịt, sau một lúc múc nước biển đổ vào, cảm thấy nhiệt độ đã giảm xuống. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long lại tiến vào miệng núi lửa, lúc này, Đại Tượng sợ đến toát mồ hôi lạnh, Hùng Sư cũng cẩn thận đảo mắt, Kim Long cũng hơi chút do dự, ba chiến giáp trong lòng vẫn có chút sợ hãi. Động đen gần bờ dung nham, do dự không dám nhảy xuống. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nói: “Nhanh nhảy xuống đi!” Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long không còn do dự nữa, đồng loạt nhảy vào dung nham. Dung nham vốn không nóng như tưởng tượng, vào trong cảm giác thoải mái như đang ngâm mình trong suối nước nóng, vì tâm không còn sợ hãi nữa.

Ba bộ chiến giáp quan sát xung quanh, dung nham cuồn cuộn, màu đỏ rực, không thấy ma đâu. Đột nhiên, dung nham từ giữa bắt đầu sôi lên, liên tục cuộn tròn, cuộn tròn phun ra như suối phun, một con ma kỳ dị xông ra. Nó mặc áo choàng đỏ, tóc trên đầu búi thành từng lọn dựng đứng, giống như gai nhọn, mặt nửa đỏ nửa xanh, mắt màu xanh lá, có vài chiếc răng đen. Móng vuốt trên tay nó sắc như dao và rất dài, khi duỗi móng ra, nó có thể dễ dàng cào đến vị trí của ba bộ giáp. Trên áo choàng của ma có viết vài chữ: “Học Pháp không coi trọng hiệu quả, chỉ quan tâm số lượng, giống như hoàn thành nhiệm vụ”.

Kim Long nói: “Chúng ta phải cắt bỏ móng vuốt dài của nó trước”. Đại Tượng nói: “Đúng rồi!” Hùng Sư nói: “Móng vuốt có vẻ không phải mọc tự nhiên, mà là đeo vào”. Ba bộ giáp quan sát một lúc, Đại Tượng nói: “Các bạn xem, càng nhiều hơi nước bốc lên từ đáy núi lửa, ma càng lợi hại. Chúng ta phải đuổi nó ra khỏi núi lửa, đuổi nó ra biển, như vậy mới dễ đối phó với nó”. Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư rút ra những thanh Đao Sấm Sét, Đao Sấm Sét nếu không phát ra điện, thì chúng chỉ là những thanh đao bình thường. Ba bộ giáp đồng loạt chém vào móng vuốt dài của ma, chuẩn bị ép nó ra khỏi núi lửa. Ma cũng liên tục lùi lại, cuối cùng không còn cách nào, nó nhảy ra khỏi miệng núi lửa và lao vào nước biển. Sau khi ma ra khỏi miệng núi lửa, Kim Long giữ chặt miệng núi lửa, không cho nó quay lại. Hùng Sư và Đại Tượng tiếp tục chém vào móng vuốt dài của ma, vừa chém một chút, móng lại mọc ra. Ma vươn móng vuốt ra định mọc thành móng dài, Kim Long một đao chém đứt một nửa móng vuốt dài của nó, làm cho vài chiếc móng vuốt của ma trở nên rất ngắn. Ma lại rút ra vài chiếc móng dài từ sau lưng và đeo vào móng vuốt. Kim Long nghĩ: “Muốn cắt bỏ gốc rễ của ma, trước hết phải chém vào tim nó”. Bảo Ngọc từ bộ giáp của Kim Long nhảy ra, rút một mũi tên, bắn thẳng vào tim ma, mũi tên trúng ngay vào tim nó. Tiểu Bảo cũng từ bộ giáp của Hùng Sư nhảy ra, cầm Bảo Ngọc Đao, chém hai nhát vào ma. Thanh Tùng từ bộ giáp của Đại Tượng nhảy ra, đấm vào ma hai chưởng làm nó ngã xuống đất. Bảo Ngọc nhìn thấy ma vẫn chưa chết, lại bắn thêm một mũi tên, trúng ngay vào đầu ma, lần này ma đã chết. Bảo Ngọc lấy ra một chiếc hộp chứa, cho ma vào đó, chiếc hộp tự động khuấy lên vài lần, ma biến mất.

Bảo vật do Phật Chủ ban tặng bay ra từ miệng núi lửa: Ba người hiệu suất tí hon lớn, vừa, nhỏ với chiều cao khác nhau. Người hiệu suất tí hon của Thanh Tùng trông giống như Thanh Tùng, dáng cao nhất; người hiệu suất nhỏ của Bảo Ngọc trông giống như Bảo Ngọc, cao vừa phải; người hiệu suất nhỏ của Tiểu Bảo trông giống như Tiểu Bảo, thấp nhất. Bộ giáp chiến Đại Tượng của Thanh Tùng thấy bảo vật bay ra, mắt lóe sáng, vừa định cướp lấy bảo vật, nhưng ngay lập tức nhớ ra: Không thể cướp! Tiểu Bảo nhìn ba người hiệu suất nhỏ, thấy người hiệu suất nhỏ của mình thấp nhất, có chút không vui. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nói với Tiểu Bảo: “Trẻ con thì cần phải dùng cái nhỏ”. Với sự giúp đỡ của người hiệu suất nhỏ, Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc khi học Pháp luôn nhắc nhở bản thân, không được chạy theo số lần đọc sách mà phải chú trọng hiệu quả học Pháp, không thể học Pháp như hoàn thành một nhiệm vụ.

Phật Chủ còn ban tặng ba bộ giáp chiến mỗi người một chiếc áo choàng vàng. Đại Tượng và Hùng Sư khoác áo choàng, vừa vặn che kín cơ thể, còn áo choàng của Kim Long thì ngắn, vì thân thể Kim Long dài.

Tập mười: Động đen dưới đáy biển

Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ, trước mặt là một hố đen dưới đáy biển. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo mặc bộ giáp của mình, thắt dây an toàn, đeo phi tiêu và lên đường. Đến hang động đen, bên trong tối om, không thể nhìn thấy gì. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nhắc nhở: “Hãy nghĩ đến đèn pin đội đầu! Đèn pin đội đầu sẽ xuất hiện”. Ba người cùng nghĩ: Đèn pin đội đầu! Ngay lập tức, ba đèn pin đội đầu xuất hiện. Đại Tượng mang theo đèn pin đội đầu, hai tai lớn kẹp lại, Đại Tượng cảm thấy không thoải mái, nên kéo tai ra. Sau khi Đại Tượng đeo xong đèn pin đội đầu, lại giúp Hùng Sư và Kim Long đeo đèn pin đội đầu. Đại Tượng rất quen thuộc với cách sử dụng đèn pin đội đầu vì Thanh Tùng thường đeo đèn pin đội đầu khi sửa máy in. Ba bộ giáp đeo đèn pin đội đầu xong, không do dự, trực tiếp bước vào động đen. Trong động đen có một lớp nước nông. Ba bộ giáp quan sát xung quanh, nhìn thấy một bóng đen từ xa, ba bộ giáp bắt đầu tàng hình.

Con ma hình như ở xa, Đại Tượng bắt đầu quay phi tiêu, phóng ra một chiếc đúng vào cổ con ma, nó “Ai da!” một tiếng rồi tự hỏi: “Ám khí từ đâu đến?” Hùng Sư khen Đại Tượng: “Phi đao chuẩn lắm!” Đại Tượng gãi tai, cười ngại ngùng. Hùng Sư lại quay phi tiêu và ném ra, đúng vào trán con ma. Con ma giật mình, tự hỏi : “Tại sao lại có nhiều ám khí như vậy?” Kim Long có năm móng vuốt, quay năm phi tiêu và liên tiếp phóng ra năm chiếc, tất cả đều trúng vào trán con ma. Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long lại cùng phóng ba chiếc phi tiêu, trúng vào tim con ma, khiến nó ngã xuống. Cuối cùng, họ phóng ba viên đạn vàng, làm nổ tung con ma.

Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc đều cảm thấy kỳ lạ vì lần này diệt trừ ma lại nhanh chóng như vậy. Tiểu Bảo nói: “Con ma này chuyên môn can nhiễu Thanh Tùng học Pháp. Nó khiến Thanh Tùng khi học không thể nhập tâm, học rồi mà mất công học, hoàn toàn không biết gì. Hai người chúng ta đã giúp Thanh Tùng vượt qua quan này”. Lúc này, bảo vật bay từ trên trời xuống. Thanh Tùng nhận được năm chữ vàng: “Nhất vấn tam đô tri!” (hỏi một biết ba) Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người nhận được một tấm bằng khen: Giải thưởng giúp đỡ nhắc nhở! Phật Chủ ban tặng thêm cho ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người một chữ vàng: “Nhớ!” Phật Chủ nhắc nhở các đệ tử khi học Pháp phải dụng tâm ghi nhớ, dụng tâm lý giải, chứ không phải học thuộc lòng máy móc, không được học Pháp như thuận mồm đọc văn vần.

Tập mười một: Thiên đường cám dỗ dưới đáy biển

Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ, trước mặt là thiên đường dưới đáy biển. Tiểu Bảo, Bảo Ngọc và Thanh Tùng mặc bộ giáp của mình, men theo chỉ dẫn của bản đồ và tìm thấy thiên đường dưới biển. Ba người đến cổng của thiên đường, mắt nhìn hoa mày chóng mặt. Ở đây có những ngôi nhà bằng vàng, đường cũng được lát bằng vàng, trên cây mọc đầy những thỏi vàng, trên bầu trời rất nhiều chim vàng bay. Tầm Bảo Đồ còn nói thêm: “Một con chim vàng nhỏ cũng trị giá hàng triệu đô la Mỹ đấy!” Ven đường có rất nhiều ngân hàng phát tiền miễn phí, muốn bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Máy bay miễn phí! Xe ô tô miễn phí! Bãi đỗ xe miễn phí! Nói chung, tất cả đều miễn phí.

Ba người nhìn thấy nhiều vàng bạc châu báu như vậy, nhất thời vẫn chưa định thần lại được. Lúc này, từ trong thiên đường cám dỗ truyền ra một giọng nói: “Nhanh tới đây, đến đây mà tham lam đi!” Ban đầu, ba người có chút do dự, nhưng cuối cùng, Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long đều kiên định nói: “Chúng ta không thể tham lam, chúng ta đến đây là để diệt ma”. Đại Tượng vẫn có chút lưu luyến, chưa bao giờ thấy nhiều tài sản như vậy! Hôm nay thực sự mở mang tầm mắt! Đúng lúc đó, một tờ giấy bay từ trên trời xuống, bay đến trước mắt Đại Tượng. Trên tờ giấy viết một số chữ: “Bí quyết để Đại Tượng biến thành ‘Voi vàng’!” Đại Tượng nghĩ: “Biến thành ‘Voi vàng’? Có nên biến không nhỉ? Thật là cám dỗ quá!” Hùng Sư và Kim Long thấy Đại Tượng có chút do dự, liền vội vàng ngăn cản Đại Tượng: “Không được tham lam! Chúng ta phải nhớ chúng ta đến đây là để diệt ma!” Đại Tượng đã hiểu, đây chính là sự cám dỗ, nhằm vào lòng tham của mình mà đến.

Khi học Pháp luyện công, nếu trong tâm suy nghĩ: giá cả sẽ tăng; làm sao tính toán mua đồ rẻ; làm sao tiết kiệm tiền; làm sao chi tiêu ít hơn… Khi những ý niệm tham lam như vậy xuất hiện, sẽ bị cám dỗ. Vàng bạc châu báu trong thiên đường cám dỗ sẽ khiến bạn đi lệch hướng! Tu luyện thật sự vô cùng nghiêm túc! Mỗi tư mỗi niệm, đều không được rời xa Pháp, phải luôn nhớ mình là người tu luyện, biết mục đích mình đến thế gian này để làm gì!

Tầm Bảo Đồ nhắc nhở: “Chú ý!” Lúc này, cây lớn trong thiên đường cám dỗ có vẻ mặt rất kỳ lạ, vỏ cây nhíu lại như đang cau mày. Ba bộ giáp chiến đấu đều quan sát cây đại thụ và thấy cây dường như đang từ từ mở mắt ra! Đại Tượng cảm thấy khó hiểu, sao lại có biểu cảm kỳ lạ như vậy? Các bộ giáp chiến đấu đã chuẩn bị sẵn sàng để diệt ma. Lúc này, mọi thứ trong thiên đường cám dỗ dường như đều chuẩn bị chiến đấu. Cây đại thụ mở mắt trừng trừng; lông chim vàng của chim vàng dựng đứng lên; mặt đất vàng hung dữ nhìn ba vị khách không mời mà đến: Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long.

Kim Long dùng ống nói nói: “Chúng ta phải mau chóng mọc cánh, phải bay lên, tránh bị mặt đất vàng tấn công”. Ba bộ giáp chiến đấu mọc cánh và bay lên không trung. Đại Tượng nói: “Đạn băng!” Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long đồng loạt phát ra đạn băng, đóng băng mọi thứ trong Thiên đường cám dỗ, nhưng chúng không đóng băng chắc chắn, cây đại thụ nhíu mày và vẫn tạo ra những biểu cảm kỳ quái, thay đổi hình dạng liên tục. Hùng Sư nói: “Bom sấm sét!” Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long mỗi người tập dùng chính niệm để tụ ra một quả bom sấm sét, sau đó ba quả bom hợp lại thành một quả bom sét khổng lồ. Ba người cùng nhau nâng quả bom và ném mạnh về phía mặt đất vàng, khiến mặt đất bị phá hủy, nhiều chim vàng cũng bị nổ chết, vài cây lớn trong thiên đường cám dỗ cũng bị phá hủy. Ba bộ giáp chiến Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long nhìn thấy cây đại thụ không bị tiêu diệt hoàn toàn, cả ba đồng thanh “hừ!” một tiếng, rồi đồng loạt phát ra vô số đạn băng, như mưa đá khổng lồ, bắn về phía cây lớn, khiến cây lớn bị đóng băng và vỡ tan.

Kim Long nói: “Chúng ta phải phá hủy thiên đường cám dỗ”. Đại Tượng, Kim Long và Hùng Sư lại bay lên không trung, phát ra vô số đạn nước về phía thiên đường cám dỗ. Thiên đường cám dỗ ngay lập tức bị nhấn chìm trong một trận đại hồng thủy, những người bị cám dỗ cũng chết, nhiều thi thể nổi lên.

Cơn hồng thủy rất lớn, làm kinh động đến đại vương của thiên đường cám dỗ, nó xuất hiện, giống như một con robot khổng lồ. Ba bộ giáp chiến đấu đứng trước nó, trông thật nhỏ bé. Lúc này, Tầm Bảo Đồ nhắc nhở: “Có thể đổi lại bộ giáp trước đây!” Thanh Tùng đổi lại bộ giáp giống như Gia Cát Lượng; Tiểu Bảo đổi lại bộ giáp giống như Tôn Ngộ Không; Bảo Ngọc đổi lại bộ giáp giống như Hậu Nghệ. Sau đó, cả ba cùng nghĩ: “Giáp chiến đấu biến to lên!” Ngay lập tức, ba bộ giáp Gia Cát Lượng, Tôn Ngộ Không và Hậu Nghệ đều trở nên cao lớn vô cùng. Hậu Nghệ là người đầu tiên rút cung bắn mũi tên, mũi tên bị cánh tay của ma ngăn lại, không trúng mục tiêu. Gia Cát Lượng cầm quạt lông vũ, liên tục quạt lên, làm cho dòng nước trong trận lũ dâng cao hơn, cuốn lên những con sóng khổng lồ, rồi dùng quạt vỗ mạnh về phía ma, tạo ra những con sóng đẩy về phía ma. Ma liền loạng choạng mấy cái suýt ngã xuống đất. Lúc này, Hậu Nghệ lại rút cung tên, bắn trúng cánh tay của ma. Tôn Ngộ Không cầm Kim Cô Bảng, đập mạnh lên ma vài cái, khiến ma ngất xỉu ngã xuống đất. Gia Cát Lượng lại dùng quạt lông vũ nâng ma lên rồi ném xuống đất, liên tục nhiều lần; Tôn Ngộ Không lại nhân cơ hội đánh ma bằng Kim Cô Bảng, từng gậy từng gậy đánh xuống. Hậu Nghệ bước tới, đạp lên người ma, ma đột ngột vùng lên, Hậu Nghệ ngã xuống đất, ma lại đứng dậy, trở nên lớn hơn. Ba bộ giáp chiến đấu đều nghĩ: “Biến lớn hơn nữa!” Tôn Ngộ Không, Gia Cát Lượng và Hậu Nghệ đều trở nên cao lớn hơn cả ma. Tôn Ngộ Không chính niệm nghĩ: “Phóng đạn nước! Dìm ma xuống!” Ngay lập tức, dòng nước lũ dâng lên, vừa đủ để nhấn chìm ma. Khi ma vừa ngẩng đầu lên, Gia Cát Lượng đã vung quạt lông vũ, tát ma một cái mạnh. Tôn Ngộ Không nhân cơ hội đập ma xuống đất, Hậu Nghệ lại đạp lên người ma, rút mũi tên, bắn trúng tim ma, đại vương của thiên đường cám dỗ đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Lần này, Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo khi diệt ma chủ yếu dùng sức người: đập gậy, đạp chân, quạt… Những phương pháp có vẻ đơn giản, vụng về. Phật chủ ban tặng cho ba người một cuốn sách kỹ năng, trong đó viết chi tiết cách sử dụng các kỹ năng của giáp chiến đấu. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đều ngộ ra rằng: không nên tham tiền tài, phải kháng cự sự cám dỗ của kim tiền. Phật chủ lại ban tặng cho ba người một thứ quý giá hơn tiền bạc, đó là công, vì đối với người tu luyện, công là thứ quý giá nhất.

Tập mười hai: Quỷ cung dưới đáy biển

Tiểu Bảo lấy ra Tầm Bảo Đồ và xem, phía trước là quỷ cung dưới đáy biển, nơi chúng ma trú ngụ. Thanh Tùng hỏi: “Chúng ta sẽ sử dụng bộ giáp nào?” Tầm Bảo Đồ trả lời: “Tạm thời không sử dụng giáp, không thể ỷ lại vào giáp”. Sau đó, bản đồ dán chữ “Cấm!” lên tất cả các bộ giáp. Bảo Ngọc nói: “Không sử dụng giáp, vậy chúng ta sẽ dùng vũ khí của mình để diệt ma”. Thanh Tùng nói: “Không có giáp, việc diệt ma sẽ khó khăn đấy!” Tầm Bảo Đồ nói: “Lần này diệt ma không dùng giáp, các bạn hãy bắt đầu luyện tập kỹ năng thực chiến”. Thanh Tùng cầm Tứ Tiết Côn, Tiểu Bảo cầm Liên Tử Chùy, cả hai bắt đầu giao đấu. Bảo Ngọc nói: “Thêm tôi vào”. Thanh Tùng và Tiểu Bảo luyện tập trước, người thắng sẽ đấu với Bảo Ngọc. Bảo Ngọc kéo cung bắn tên, luyện độ chính xác. Ba người luyện tập một lúc, rồi chuẩn bị lên đường tới quỷ cung dưới đáy biển để diệt ma. Lần này, mục tiêu diệt ma là đối mặt với tâm sợ hãi, vì tâm sợ hãi là chướng ngại trên con đường tu luyện, và cần phải loại bỏ.

Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo đều mang theo vũ khí của mình, đi theo hướng chỉ dẫn trên Tầm Bảo Đồ. Đi không lâu, họ thấy một tấm biển đứng phía trước: “quỷ cung”. Ba người ngay lập tức cảnh giác, rút bảo đao ra để phòng vệ. Ba người mang đồ dụng cụ tàng hình, Thanh Tùng lấy hoa văn trên bộ giáp của Đại Tượng dán lên người mình; Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mặc áo giáp. Bảo Ngọc nói: “Đừng vội, để em bắn một mũi tên trước”. Trong lúc nói, Bảo Ngọc đã bắn một mũi tên qua cửa lớn của quỷ cung, để lại một lỗ thủng do tên xuyên qua, sau đó nghe thấy tiếng ma kêu lên. Ba người nhìn vào vũ khí của mình và nói: “Các bạn cần biến thành vũ khí nổ, mỗi vũ khí chỉ cần chạm vào ma là sẽ phát nổ, nổ tung ma”. Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo biến thành chùy nổ; Tứ Tiết Côn của Thanh Tùng cũng biến thành côn nổ bốn đoạn; mũi tên của Bảo Ngọc vốn đã là mũi tên nổ. Chùy nổ của Tiểu Bảo rất lợi hại, một cú chùy làm cửa lớn của quỷ cung nổ tung. Ba người cầm vũ khí xông vào cửa lớn của quỷ cung.

Thấy trong quỷ cung, có rất nhiều ma nhỏ, mỗi lần Bảo Ngọc rút ba mũi tên nổ, ba mũi tên đều được bắn ra cùng lúc, trăm phát trăm trúng, nơi nào chúng đi qua đều vang lên tiếng nổ. Mũi tên nổ của Bảo Ngọc còn có chức năng bám đuổi, cho đến khi trúng mục tiêu mới thôi.

Tiểu Bảo nhìn thấy các vũ khí rất dũng cảm, khen ngợi: “Các vũ khí, làm tốt lắm!” Tiểu Bảo vui vẻ đập tay với Liên Tử Chùy của mình; Thanh Tùng cũng đập tay với Tứ Tiết Côn của mình; Bảo Ngọc đập tay với mũi tên nổ của mình. Ba người động viên nhau. Những ma nhỏ đều bị bắn chết, mọi thứ kỳ quái trong quỷ cung cũng bị vũ khí của họ làm nổ tung, quỷ cung giờ đây đầy rẫy đổ nát.

Lúc này, “quỷ vương” xuất hiện, bên cạnh có ba ma lớn bảo vệ nó. Ba người Tiểu Bảo, Bảo Ngọc và Thanh Tùng đều nói với vũ khí của mình: “Hãy thể hiện thật tốt!” Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo tụ tập rất nhiều năng lượng, phình to thành khuôn mặt to; Tứ Tiết Côn của Thanh Tùng trở nên dày như cây cán bột; Mũi tên của Bảo Ngọc càng dùng càng nhiều, mỗi mũi tên sau khi tích tụ đầy năng lượng cũng trở nên dày gấp đôi so với trước. Ba ma lớn thấy sức mạnh của vũ khí, sợ hãi vội chạy trốn, bỏ lại “quỷ vương” một mình. Các vũ khí cùng tấn công, “quỷ vương” bị nổ tan tành. Tiểu Bảo nói: “Đừng để ba ma lớn chạy thoát, mỗi người chúng ta xử lý một tên”. Tứ Tiết Côn của Thanh Tùng bay múa rất nhanh, ba ma lớn nhìn mà chóng mặt, Thanh Tùng chỉ cần một cú đánh đã tiêu diệt được một ma lớn. Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo chuyển động nhanh, nơi nào nó đi qua, tiếng nổ vang lên bốn phía, Tiểu Bảo đánh một chùy trúng vào trái tim của ma lớn, ma lớn cũng bị tiêu diệt. Mũi tên bám đuổi của Bảo Ngọc, trăm phát trăm trúng, một mũi tên cắm vào trái tim của ma lớn. Ba ma lớn đều bị tiêu diệt.

Thanh Tùng hỏi Bảo Ngọc: “Những con tiểu quỷ đã chết hết chưa?” Bảo Ngọc đáp: “Mũi tên bám đuổi đã bắn hết rồi, không sai một mũi nào”. Lúc này, Tiểu Bảo ngửi thấy mùi hôi thối của ma, nói: “Chúng ta còn phải phá nổ quỷ cung”. Bảo Ngọc nói: “Hãy để vũ khí của chúng ta làm nhiệm vụ phá nổ quỷ cung”. Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo tập trung năng lượng nổ, Tứ Tiết Côn của Thanh Tùng đã sẵn sàng lao tới, mũi tên nổ của Bảo Ngọc cũng đang hừng hực khí thế. Nghe thấy mệnh lệnh của chủ nhân, cả ba cùng nhau phá hủy quỷ cung thành tro bụi. Lúc này, bảo vật do Phật Chủ ban cho từ trên trời hạ xuống, Tiểu Bảo, Thanh Tùng và Bảo Ngọc mỗi người nhận được hai chữ vàng: “Dũng cảm!” Loại bỏ được tâm sợ hãi, họ đã đắc được dũng cảm.

Từ trên trời bay xuống một người tí hon không cao, người này đến để dạy các kỹ năng đặc biệt cho chiến giáp — kỹ năng “phun núi băng”. Khi mở miệng, chỉ cần “hú” một tiếng, từ miệng của chiến giáp Hùng Sư của Tiểu Bảo, Kim Long của Bảo Ngọc và Đại Tượng của Thanh Tùng, sẽ xuất hiện một ngọn núi băng, các mảnh băng vỡ sẽ bay như những lưỡi dao băng về phía ma.

Hành trình tìm bảo vật trong trang thứ năm của cuốn Tầm Bảo Đồ đã kết thúc.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/150137



Ngày đăng: 01-02-2025

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.