Câu chuyện cổ tích dài tập: Tầm Bảo du ký (5)



Tác giả: Bảo Ngọc chỉnh lý

[ChanhKien.org]

Trang thứ tư của “Tầm Bảo du ký”: Tiến nhập vào thành phố dưới lòng đất trừ ma

Tóm tắt trang này: Nhiều câu chuyện sau đây xoay quanh việc ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đồng tâm hiệp lực, cùng nhau phối hợp trừ yêu diệt ma. Trong quá trình phối hợp, họ thể hiện trí huệ và triển hiện ra những thần tích.

Trong bài viết liệt kê nhiều hiện tượng tưởng như bình thường nhưng thực tế lại là những nhân tố trở ngại việc đắc Pháp. Ví dụ, tốc độ đọc Pháp quá nhanh khiến không tự biết mà đọc Pháp thành văn vần; hay trong lúc học Pháp lại lơ đễnh, mất tập trung, buồn ngủ, xốc nổi, bất an,… Tu luyện là việc rất nghiêm túc, học Pháp với tâm thái như thế nào sẽ quyết định rốt cuộc bạn có thể đắc Pháp hay không!

Hai bài thơ cảm ngộ của đệ tử:

(1) Phối hợp

Thần thông trí tuệ đến từ Pháp,
Đường Thần mở lối giữa phong trần.
Trí dũng song toàn lòng ngay sáng,
Chính niệm kim cang quét mây tà.

(2) Đắc Pháp khó

Tu luyện trở về muôn dặm xa,
Ngàn trùng ma nạn đường khó qua.
Thành tâm đắc Pháp tâm kiên định,
Yêu ma cản Pháp địa ngục đọa.

Tập một: Thanh trừ quái vật sừng độc

Tiểu Bảo lật trang thứ tư của Tầm Bảo Đồ, trên bản đồ hiện ra một cái hố sâu, bên cạnh viết mấy chữ: “Chui vào trong”. Bản đồ nói: “Lần này, phải tiến vào thành phố dưới lòng đất”. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo không hề do dự, lập tức chui vào hố sâu, bên trong tối đen như mực, không nhìn thấy gì. Bảo Ngọc rút thanh Kim Cương Kiếm ra, ánh sáng từ thanh Kim Cương Kiếm ngay lập tức soi sáng con đường phía trước. Ba người không ngừng tiến về phía trước, thỉnh thoảng bên tai vang tới những tiếng kêu quái dị. Tiểu Bảo hoài nghi: “Có phải bản đồ chỉ sai đường không? Liệu chúng ta có rơi xuống địa ngục không?” Bảo Ngọc nói: “Đây là tâm sợ hãi và nghi tâm. Chúng ta cần phải tín Sư tín Pháp”. Tiểu Bảo nhận ra được chấp trước của mình, buông bỏ lo âu, tiếng kêu quái dị cũng dần biến mất. Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đã kiên định tín tâm, con đường phía trước càng đi càng sáng rõ. Lại đi thêm một lúc nữa, họ nhìn thấy nhiều người mặc trang phục cổ trang, bên đường treo đủ loại đèn lồng màu sắc rực rỡ với những công trình kiến trúc cổ đại trang nghiêm. Nơi này trông giống như một thành phố, ở trung tâm thành phố có một bức tượng băng ngũ sắc khổng lồ, là hình tượng một vị Đại Phật từ bi uy nghiêm. Tiểu Bảo nhìn kỹ, nhận ra đó chính là bức tượng băng của Phật Chủ.

Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo muốn bước vào thành phố này, nhưng dường như bị một bức tường vô hình ngăn lại, không cách nào tiến vào được. “Chuyện gì vậy nhỉ?” Tiểu Bảo nhìn trang phục của mình là trang phục hiện đại bị biến dị, Tiểu Bảo suy nghĩ: “Lẽ nào trang phục như này không thể tùy tiện tiến vào? Phải nhập gia tùy tục, thay đổi trang phục phù hợp chăng?” Tiểu Bảo kiến nghị: “Chúng ta mau thay đồ cổ trang của mình thôi”. Thế là Tiểu Bảo mặc y phục của Ngộ Không, Thanh Tùng mặc bộ giáp Chống Tà mà Phật Chủ ban tặng, còn Bảo Ngọc cũng mặc bộ Hán phục của mình. Sau khi ba người thay xong trang phục cổ đại, bức tường vô hình biến mất. Họ tiếp tục tiến về phía trước một đoạn ngắn, nhưng lại cảm thấy không thể đi tiếp. Lúc này, một giọng nói vang lên: “Hãy chuẩn bị vũ khí để đề phòng quái vật tấn công”. Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo lập tức cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng vũ khí của mình. Bỗng nhiên, một con quái vật sừng độc xuất hiện. Trên trán nó có một chiếc sừng nhọn chứa chất cực độc, bốn chân sắc nhọn cũng mang theo độc tố, chân nó mọc ra đầy gai độc, và miệng không ngừng phun ra chất độc. Trên thân con quái vật sừng độc lờ mờ hiện lên mấy chữ: “Cản trở việc lý giải các Pháp lý tầng sâu”.

Tiểu Bảo ném ra Liên Tử Chùy, Thanh Tùng vung Tam Tiết Côn của mình lên, còn Bảo Ngọc bắn Cung Tên. Liên Tử Chùy, Tam Tiết Côn, Cung Tên đều là những vật sống, đều có thể hành động theo ý nguyện của chủ nhân để trảm yêu trừ ma. Ba món pháp khí không ngừng tấn công vào thân thể quái vật sừng độc, nhưng những gai độc trên người nó vẫn không mảy may suy chuyển. Tiểu Bảo cũng ngồi trên đám mây trắng nhỏ của mình bay lên, tham gia trận chiến với quái vật sừng độc. Bảo Ngọc bắn Cung Tên, bắn trúng cơ thể quái vật, nhưng bất ngờ, quái vật sừng độc lại phun mũi tên ra từ miệng. Một mũi tên đã bị ô nhiễm, cũng mang theo chất độc. Bảo Ngọc lập tức xuất chính niệm: “Keo dính!” Trên tay lập tức xuất hiện một ống keo dính. Bảo Ngọc dùng lực bóp mạnh, “bang!” một tiếng. Keo dính bắn tới, đúng lúc quái vật sừng độc đang ngáp, một lượng keo dính dính chặt vào cổ họng của nó. Bảo Ngọc lại mau chóng bắn ra keo dính, khiến miệng của quái vật sừng độc lập tức dính chặt, miệng của nó không thể phun ra chất độc được nữa.

Trong khi đó, Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo và Tam Tiết Côn của Thanh Tùng lại không phối hợp tốt. Hai đầu chùy của Liên Tử Chùy di chuyển ngược hướng nhau, còn dây xích thì lao thẳng về phía trước. Tam Tiết Côn của Thanh Tùng mỗi đoạn lại bay theo một hướng khác nhau, tự cuốn chặt lại mà không làm rơi được một cái gai độc nào. Cung Tên của Bảo Ngọc nhắc nhở mọi người: “Phải tấn công vào điểm yếu của quái vật sừng độc!” Tiểu Bảo nhanh trí, vội nói với mọi người: “Điểm yếu của quái vật sừng độc là mắt. Nếu mắt nó bị mù, nó sẽ không nhìn thấy chúng ta nữa!” Thế là, Bảo Ngọc lấy ra hai mũi tên bắn trúng ngay mắt quái vật sừng độc. Quái vật sừng độc không nhìn thấy gì, vừa giận vừa hoảng loạn. Thân thể quái vật sừng độc vẫn không ngừng tiết ra chất độc lỏng. Bình thường, nó cần phun chất độc lỏng mà nó tạo ra ngoài, nhưng miệng và cổ họng của nó đều đã bị keo bịt kín. Lúc này, độc tố trong cơ thể quái vật sừng độc tích tụ lại và nó đột nhiên xả ra một luồng khí độc từ phía sau. Thanh Tùng và Tiểu Bảo vội bịt mũi, còn Bảo Ngọc nhanh chóng biến ra một ống keo, dùng lực bóp mạnh vào, bịt luôn lỗ phía sau mông của quái vật sừng độc. Cuối cùng, thân thể của quái vật sừng độc không ngừng sản sinh chất độc lỏng, độc khí, nhưng các lối thoát độc tố ra bên ngoài đều đã bị chặn, thân thể quái vật sừng độc phồng lên đến mức cực hạn và nó bị nổ tung.

Sau khi Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo tiêu diệt quái vật sừng độc, Phật Chủ ban cho ba người mỗi người một chiếc mặt nạ chống độc và một lớp bảo vệ vàng kim.

Tuy Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đã tiêu diệt được quái vật sừng độc nhưng hai bảo vật của Thanh Tùng và Tiểu Bảo trong lúc trừ ma đã phối hợp không tốt, làm lỡ mất cơ hội diệt trừ ma.

Tập hai: Thanh trừ mãng xà khổng lồ

Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo tiếp tục hành trình về phía trước. Đột nhiên, bầu trời trở nên tối đen, Tiểu Bảo cảm thấy có một cái đuôi đang quét vào mông mình, cậu quay đầu và thấy hai luồng ánh sáng xanh lục lóe tới, trông như hai bóng đèn xanh lục. Thanh Tùng và Bảo Ngọc cũng quay lại nhìn, Thanh Tùng hô lớn: “Là một con mãng xà khổng lồ! Mau chuẩn bị vũ khí!” Thanh Tùng nhanh chóng đề ra kế hoạch tác chiến. Lần này, họ sẽ chia nhau tấn công: Tiểu Bảo tập trung vào đuôi mãng xà khổng lồ, Bảo Ngọc phụ trách tấn công vào tim nó, còn Thanh Tùng sẽ tấn công phần đầu.

Con mãng xà khổng lồ lười biếng đang cuộn tròn thành một vòng lớn. Khi thấy ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo, Bảo Ngọc lao tới, nó từ từ duỗi dài thân thể khổng lồ của mình. Bảo Ngọc nhìn thấy liền nói: “Không ổn rồi! Không thể để nó duỗi ra! Nếu mãng xà duỗi hết thân, sẽ rất khó đối phó”. Nói xong, Bảo Ngọc rút ra một ống keo dính và mạnh tay bắn ra “Bịch!” một cái. Một lượng lớn keo dính bám chặt vào thân mãng xà khổng lồ, giữ nó ở trạng thái cuộn tròn, muốn duỗi cũng không thể duỗi ra được. Lúc này, Tiểu Bảo cầm Bảo Ngọc Đao dùng hết sức chém vào đuôi mãng xà. Con mãng xà đau đớn quay đầu định cắn Tiểu Bảo, nhưng Thanh Tùng nhanh chóng nhảy lên, đeo găng tay và liên tục tung cú đấm mạnh vào đầu nó. Tam Tiết Côn của Thanh Tùng cũng tự động vung lên, một gậy giáng mạnh vào đầu mãng xà. Bảo Ngọc nhảy lên thân cuộn tròn của mãng xà và dùng Kim Cương Kiếm đâm mạnh vào tim nó, nhưng lớp da quá dày, rất khó xuyên thủng. Bảo Ngọc liền xuất chính niệm: “Cung Tên biến thành tên nổ!” Đầu Cung Tên của Bảo Ngọc có thêm một quả bom nhỏ. Bảo Ngọc giương cung bắn, một mũi tên trúng ngay tim mãng xà, làm nổ tung một phần da mãng xà khổng lồ, sau đó Bảo Ngọc lại tiếp tục bắn một mũi tên khác, bắn trúng vào đầu mãng xà, khiến đầu nó lập tức nổ tung, mãng xà khổng lồ chết ngay tại chỗ. Tiểu Bảo nhìn thấy trên thân mãng xà lờ mờ hiện lên mấy chữ: “Can nhiễu ghi nhớ và ngộ ra Pháp lý”.

Phật Chủ nhìn thấy Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo phối hợp rất ăn ý, liền gật đầu. Ngài ban tặng cho ba người họ mỗi người một chiếc máy hút bụi. Dùng máy hút bụi để hút sạch thi thể của mãng xà khổng lồ và quái vật sừng độc, sau đó ném xuống địa ngục.

Sau khi tiêu diệt mãng xà khổng lồ, Phật Chủ ban tặng cho ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo mỗi người một rương báu tồn trữ Pháp, giúp họ ghi nhớ những Pháp lý đã ngộ ra. Phật Chủ còn ban cho mỗi người một pháp khí mới – Đồ Long Đao. Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đều nhận được một thanh Đồ Long Đao. Lưỡi đao sắc bén phát ra ánh sáng. Trên sống đao có một con rồng vàng nằm cuộn mình, há miệng rộng để lộ hàm răng sắc nhọn, những chiếc răng sắc như lưỡi dao vậy.

Tập ba: Thanh trừ ác long

Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo tiếp tục hành trình. Tiểu Bảo mở Tầm Bảo Đồ ra xem, phía trước sắp xuất hiện ba con quái vật ác long (con rồng ác). Trên bản đồ nhắc nhở: “Lần này phải dùng Đồ Long Đao”. Từ xa, Tiểu Bảo nhìn thấy ba bóng đen khổng lồ. Chúng có đầu ác long, thân hình quái thú, móng vuốt ba ngón và thân thể tỏa ra mùi hôi thối khó chịu. Nó đến để can nhiễu việc học Pháp, khiến người ta khi học Pháp xuất hiện phân tâm, buồn ngủ, tức giận,…, không để cho lý giải Pháp.

Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo rút Đồ Long Đao, chuẩn bị ứng chiến. Thanh Tùng ném ra Tam Tiết Côn, Tiểu Bảo ném ra Liên Tử Chùy, và Bảo Ngọc ném ra Kim Cương Kiếm. Ba món pháp khí lập tức lao tới, đồng loạt tấn công ác long.

Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo, Bảo Ngọc cầm Đồ Long Đao tới gần trước mặt ác long, thực hiện các đòn tấn công trực diện. Thanh Tùng, với sức lực lớn, dùng cả hai tay nâng Đồ Long Đao, xoay vài vòng trên đầu rồi một đao chém mạnh xuống tim ác long. Con ác long loạng choạng lùi lại vài bước. Thanh Tùng tận dụng cơ hội, chém liên tiếp vài đao, sau đó Thanh Tùng lại đâm thẳng Đồ Long Đao vào tim của ác long, xoay mạnh cán đao. Một con ác long lập tức gục ngã và chết tại chỗ. Thanh Tùng phát hiện thì ra nó là một con rồng máy móc, trong tim có một con tiểu quỷ, thao túng ác long, chính Đồ Long Đao đã đâm trúng và tiêu diệt tiểu quỷ. Khi tiểu quỷ bị diệt, con ác long cũng chết.

Tiểu Bảo nhìn thấy ở tim của ác long có một con tiểu quỷ đang điều khiển nó, muốn nâng Đồ Long Đao lên để đâm tới một đao, nhưng sức của Tiểu Bảo yếu nên nhất thời không thể nhấc lên ngay được, bởi vì Đồ Long Đao rất nặng, đây là lần đầu Tiểu Bảo sử dụng nó, nên vẫn chưa thành thạo. Thế là Tiểu Bảo rút Bảo Ngọc Đao của mình, chém liên tiếp vào tim của ác long, cuối cùng tiêu diệt được con tiểu quỷ điều khiển trong tim ác long. Ác long lập tức gục xuống, con ác long thứ hai cũng bị tiêu diệt.

Bảo Ngọc rất thông minh, trong lòng thầm nghĩ: “Bản đồ kho báu vừa rồi đặc biệt nhắc rằng lần này phải dùng Đồ Long Đao. ‘Đồ Long Đao’ theo nghĩa bề mặt chính là để chém đầu ác long”. Bảo Ngọc quan sát kỹ hình dạng ác long, chỉ có phần đầu là giống ác long, còn thân mình lại giống một con quái thú, vì vậy, cần phải tập trung chém vào đầu ác long. Dù thanh Đồ Long Đao nặng trịch, Bảo Ngọc phải rất mất sức mới nâng được nó, rồi bật nhảy lên và chém mạnh một nhát, chặt đứt đầu ác long, con ác long chết ngay lập tức, còn tiểu quỷ định bỏ trốn nhưng bị Bảo Ngọc dùng một chân giẫm chết. Sau đó, Bảo Ngọc dùng Cung Tên, bắn ra ba mũi tên nổ, làm thi thể của cả ba con ác long nổ tung, không còn vết tích.

Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đã thành công tiêu diệt ba con ác long. Phật Chủ ban tặng cho mỗi người một bộ chiến giáp, trong lúc trừ ma có thể thu nhỏ thân thể, trong cuộc chiến, sử dụng chiến giáp để chiến đấu với ma. Chiến giáp của Thanh Tùng mang phong cách Gia Cát Lượng, nhưng lại giống hệt Thanh Tùng, trùm lên bộ găng tay Chống Tà của Thanh Tùng, tay cầm quạt lông vũ của Gia Cát Lượng, đội chiếc mũ thời cổ đại. Chiến giáp của Tiểu Bảo mang phong cách Tôn Ngộ Không, mặt lại béo tròn, trông giống như hình dáng Tiểu Bảo, tay cầm cây gậy Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không, khoác áo choàng vàng kim, trên đầu gắn hai chiếc lông gà trĩ dài. Chiến giáp của Bảo Ngọc mang phong cách Hậu Nghệ, mặc bộ cổ trang, vai trái mang một cây cung lớn, vai phải đeo ống tên, nhưng khuôn mặt lại giống hệt Bảo Ngọc. Khi những mũi tên này bắn ra, sẽ tăng tốc và lao về phía ma.

Tập bốn: Thanh trừ ma tín tức ngoại lai can nhiễu

Ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo, Bảo Ngọc tiếp tục tiến về phía trước, họ nhìn thấy bên đường có một tấm biển đề vài chữ: “Khu vực nguy hiểm, cấm tiến vào”. Tiểu Bảo quan sát Tầm Bảo Đồ, hiển thị rõ bảo vật của cả ba người đều nằm bên trong khu vực này. “Sao lại viết là ‘cấm tiến vào’ nhỉ?” Thanh Tùng và Tiểu Bảo có chút do dự, nghi ngờ nơi này có nguy hiểm. Rốt cuộc có nên tiến vào không? Bảo Ngọc nói: “Hãy bỏ tâm sợ hãi đi, cứ tiến vào! Không sao đâu!”

Ba người bước vào, vừa đi được vài bước, liền nhìn thấy từ xa xuất hiện một con ma khổng lồ đặc biệt: Trên đầu mọc hai cái chân, mỗi chân có năm ngón, hai chân có thể cử động. Bốn cái móng vuốt của ma rất cứng, mỗi vuốt có bốn ngón chân. Hai móng vuốt trước đang cầm một thanh đao địa ngục với cán đao rất dài, phần tay cầm khắc hình một chiếc đầu lâu lớn. Con ma này chuyên làm người tu luyện bị sao nhãng, tin vào những tín tức ngoại lai can nhiễu.

Bảo Ngọc nhìn thấy con ma to lớn như vậy, đánh không tới nó. Thế là dùng chính niệm nghĩ: “Ma biến nhỏ!” Ngay lập tức, con ma bắt đầu co lại. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo đánh nó rất dễ dàng, tấn công nó thuận tiện hơn nhiều. Thân thể con ma đột nhiên biến nhỏ, bản thân nó cảm thấy rất kỳ quái, sao đột nhiên lại biến thành thấp bé như vậy?

Liên Tử Chùy của Tiểu Bảo, Tam Khúc Côn của Thanh Tùng, và thanh Kim Cương Kiếm của Bảo Ngọc đều bay tới chiến đấu với ma. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo rút thanh Đồ Long Đao. Con ma nhìn thấy, không thèm ngó tới và hét lớn: “Mấy cái đao của các ngươi lẽ nào lợi hại hơn thanh đao địa ngục của ta sao?” Sức lực của Tiểu Bảo và Bảo Ngọc cũng trở nên lớn hơn, nâng Đồ Long Đao một cách dễ dàng. Cả ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo bay lên, mỗi người chém con ma một nhát, nhưng do da của con ma quá dày, không chém xuyên được. Bảo Ngọc nói: “Thanh Tùng, Tiểu Bảo, hai bố con tiến công trực diện, em sẽ bắn từ xa hỗ trợ!” Bảo Ngọc rút một mũi tên. “Vút!” một tiếng, mũi tên lao thẳng vào cổ tay của con ma, làm rơi thanh đao địa ngục xuống đất. Cánh tay cầm đao của con ma cũng đứt lìa, rơi xuống cùng thanh đao. Con ma thấy “tay” của mình bị bắn đứt mất một chiếc, tức giận vô cùng, tay còn lại nhặt thanh đao địa ngục lên, định phản công. Bảo Ngọc lại bắn thêm một mũi tên nữa, bắn trúng chính xác vào cổ tay còn lại, cánh tay còn lại của con ma cũng rơi xuống, chỉ còn lại hai mẩu cánh tay bị cụt.

Khi con ma thấy mình không còn cách nào cầm lại được thanh đao địa ngục lên, nó rất lo lắng. Nó hét lớn một tiếng với thanh đao địa ngục: “Sống dậy!” Ngay lập tức, thanh đao địa ngục sống lại, bay lên và bắt đầu giao đấu với Liên Tử Chùy, Tam Khúc Côn và Kim Cương Kiếm. Lúc này, con ma dùng hai cái chân mọc trên đầu, giật vài sợi lông bốc mùi và gãi ra một ít vảy da đầu. Chỉ trong chớp mắt, những chiếc vảy da đầu và sợi lông bốc mùi này biến thành rất nhiều tiểu quỷ, mỗi con đều cầm thanh đao địa ngục. Bảo Ngọc nhận thấy tình hình nguy cấp, lập tức rút ra một mũi tên nổ cực lớn, bắn liền mấy mũi, đám tiểu quỷ bị nổ tung và tiêu diệt. Con ma thấy đàn tiểu quỷ bị tiêu diệt hết trong chớp mắt, liền hét lên một tiếng: “Phân thân!” Lập tức, phân ra thành rất nhiều con ma cầm thanh đao địa ngục.

Bảo Ngọc nói: “Để Liên Tử Chùy, Tam Khúc Côn và Kim Cương Kiếm phối hợp cùng Thanh Tùng tấn công chủ thể con ma. Mẹ và Tiểu Bảo sẽ tấn công đám phân thân của ma”. Tiểu Bảo suy nghĩ trong tâm: Phải tấn công và chỗ yếu của ma, mới có thể một đao tiêu diệt một con. Tiểu Bảo nói với Bảo Ngọc: “Hãy chém dọc xuống, như vậy có thể đánh trúng chỗ điểm yếu của ma!” Bảo Ngọc và Tiểu Bảo cầm Đồ Long Đao lên, chém dọc từng phân thân. Mỗi nhát đao hạ gục một phân thân, và chẳng mấy chốc, tất cả phân thân của ma đều bị tiêu diệt. Tiểu Bảo và Bảo Ngọc cùng tiến đến giúp Thanh Tùng tấn công chủ thể ma, con ma chưa kịp quay đầu lại, Tiểu Bảo đã giơ đao trảm long lên, bổ thẳng xuống đầu nó, con ma chủ thể gục ngã chết tại chỗ.

Sau khi tiêu diệt thành công ma, từ trên trời rơi xuống ba “quả cầu năng lượng Chính Niệm”, ban tặng cho ba người Tiểu Bảo, Thanh Tùng, và Bảo Ngọc. Đắc được bảo vật này, liền có thể thời thời khắc khắc dùng chính niệm đối đãi, không bị tín tức ngoại lai can nhiễu. Phật Chủ còn tặng cho mỗi người một cây thiền trượng, trên đỉnh thiền trượng được gắn một viên kim cương, thiền trượng có thể thi triển phép thuật. Ví dụ, trong đầu hễ niệm: “Mưa thiên thạch!” thì ngay lập tức, những thiên thạch sẽ từ trên trời rơi xuống, tấn công vào thân của ma, trong khi trừ ma, có thể tùy ý sử dụng.

Tập năm: Thanh trừ ma thuận mồm đọc văn vần

Tiểu Bảo xem Tầm Bảo Đồ, bản đồ hiển thị có ma xuất hiện phía trước. Lần này, họ phải sử dụng chiến giáp để chiến đấu. Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc nghĩ một cái: “Nhỏ lại!” Và ngay lập tức ba người biến thành rất nhỏ, mỗi người ngồi lên chiến giáp của mình. Tiểu Bảo và Bảo Ngọc thường học Pháp, sớm đã thành thục sử dụng chiến giáp. Thanh Tùng ngồi trên chiến giáp của mình, cần phải làm quen một chút với quy trình sử dụng. Trong chiến giáp có nhiều cần điều khiển, giống như cần số của ô tô. Thanh Tùng trước tiên nhấn một cần số trong đó, chiến giáp bắt đầu quay vòng. Thanh Tùng vội vàng dừng lại, rồi thử một cần số khác, chiến giáp bắt đầu quạt chiếc quạt lông vũ. Thanh Tùng thử nghiệm hết các cần số điều khiển, ấn các cần số khác nhau, chiến giáp sẽ làm ra những động tác khác nhau. Có lúc chiến giáp sử dụng đạp chân bay lên, có lúc vung cánh tay, chiến giáp còn có thể nhảy lên rất cao. Sau một thời gian ngắn, Thanh Tùng đã thành thục với cách điều khiển chiến giáp.

Tiểu Bảo lái chiến giáp hình dáng giống Tôn Ngộ Không, Bảo Ngọc lái chiến giáp giống Hậu Nghệ, và Thanh Tùng lái chiến giáp giống Gia Cát Lượng. Ba người tăng tốc hết mức tiến về phía trước, sau khi đến nơi, ba chiếc chiến giáp bắt đầu quay vòng, tìm kiếm quái vật ở khắp xung quanh. Tiểu Bảo nhìn thấy ba con quái vật đen sì từ xa tiến lại gần. Khi lại gần nhìn, thấy quái vật toàn thân dính đầy rác rưởi, miệng không ngừng cử động, dường như đang đọc văn vần với tốc độ nhanh, mắt cũng không ngừng đảo lên xuống. Trên tay con quái vật cầm thanh đao cong, cán đao treo một chiếc đầu lâu rũ xuống, không ngừng tỏa ra những lớp vật chất màu tím đen.

Tiểu Bảo nhắc nhở mọi người: “Trên thân con quái vật này rất dính, vũ khí của chúng ta không được để bị dính vào, hôm nay chúng ta đổi toàn bộ thành Đồ Long Đao!” Chiến giáp “Tôn Ngộ Không” của Tiểu Bảo lập tức thu lại Kim Cô Bổng, thay bằng Đồ Long Đao; chiến giáp “Gia Cát Lượng” của Thanh Tùng hạ chiếc quạt lông vũ, cũng cầm Đồ Long Đao lên; chiến giáp “Hậu Nghệ” của Bảo Ngọc đặt cây cung khổng lồ xuống, cũng thay vào đó là Đồ Long Đao, chuẩn bị tác chiến. Chiến giáp “Gia Cát Lượng” của Thanh Tùng lao lên trước, vừa xoay cánh tay vừa múa Đồ Long Đao. Con quái vật nhìn thấy Đồ Long Đao của họ lấp lánh ánh vàng kim, hoảng sợ vô cùng, nó vội vàng rút ra thanh đao cong treo đầu lâu để tiến hành ứng chiến, mới chống trả được một chút, thanh đao cong của quái vật đã bị đánh vỡ. Thanh Tùng lại ấn cần số bay tới đá, chỉ thấy chiến giáp “Gia Cát Lượng” bắt đầu bay tới đá quái vật, vài cú đá đã khiến nó ngã lăn ra, Thanh Tùng lại ấn cần số “giẫm đạp”, chiến giáp “Gia Cát Lượng” chỉ vài đá đã giẫm bẹp quái vật, sau đó chiến giáp “Gia Cát Lượng” lại nhấc cây Đồ Long Đao lên, một đao đâm chết con ma thuận mồm đọc văn vần.

Tiểu Bảo ngồi trong chiến giáp chỉ huy, “Tôn Ngộ Không” cầm Đồ Long Đao, không ngừng truy đuổi quái vật phía trước. Cuối cùng, dồn quái vật đến mép vực thẳm, Đồ Long Đao đâm một đao tới đã kết liễu quái vật, khiến nó rơi xuống đáy vực.

Bảo Ngọc nhắm thẳng vào quái vật, điều khiển chiến giáp, “Hậu Nghệ” cầm Đồ Long Đao lên, xoay đao vài vòng trên đầu rồi ném ra, vừa hay chặt đứt đầu quái vật, quái vật đã chết. Bảo Ngọc lại dùng chính niệm, nghĩ: “Đồ Long Đao mau quay lại!” Đồ Long Đao lập tức bay về, Bảo Ngọc chỉ cần một đao đã tiêu diệt được con quái vật thuận mồm đọc văn vần.

Thanh Tùng, Bảo Ngọc, Tiểu Bảo mỗi người đã tiêu diệt một con ma thuận mồm đọc văn vần. Phật Chủ gật đầu, suy nghĩ một chút. Ngài nhận thấy chiến giáp hình người chạy khá chậm khi trừ ma, sau này trừ ma cần đổi cái chiến giáp chạy nhanh hơn. Thế là, Phật Chủ lại ban tặng cho ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người một chiến giáp mới, chạy nhanh hơn và thích hợp để chiến đấu với ma quỷ hơn. Chiến giáp mới của Thanh Tùng là một con Đại Tượng, là một con voi lớn không quá mập, có thể đằng vân giá vũ. Chiến giáp của Tiểu Bảo là Hùng Sư, một con sư tử dũng mãnh có cánh. Chiến giáp của Bảo Ngọc là một con Kim Long (rồng vàng). Chiến giáp mới của ba người đều đổi thành hình tượng của ba thần thú, khi đánh nhau với ma, sẽ có lực lượng hơn, và dũng mãnh hơn.

Tập sáu: Thanh trừ ma xốc nổi động loạn

Tiểu Bảo mở Tầm Bảo Đồ ra xem, trên bản đồ hiển thị sẽ xuất hiện ba con ma xốc nổi động loạn. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo tiếp tục tiến lên phía trước, nhìn thấy phía trước cỏ cây nhốn nháo, cây cối loạn động, chim chóc rối rít, thậm chí có cả trẻ con đang nhảy loạn. Bất kể là thực vật hay động vật, chỉ cần bị con ma này bám vào sẽ theo đó mà động loạn, mắc chứng tăng động.

Bảo Ngọc ngồi trên chiến giáp Kim Long đi trước dò đường, nhìn thấy ma quỷ đang phân thân, tìm cơ hội nhập vào người khác. Bảo Ngọc dùng ý niệm nói với Tiểu Bảo: “Lên!” Tiểu Bảo lại nói với Thanh Tùng. Tiểu Bảo ngồi trên chiến giáp Hùng Sư, di chuyển có phần chậm chạp, liền sinh ra tâm sợ hãi: Nhất định không để con ma động loạn này bám vào chiến giáp Hùng Sư của mình, phải cẩn thận mới được. Hùng Sư thấy được tâm sợ hãi của Tiểu Bảo, liền vội vàng nhắc nhở Tiểu Bảo: “Tôi dũng mãnh thế này, tuyệt đối sẽ không bị ma nào bám vào”. Tiểu Bảo cũng ý thức được mình có tâm sợ hãi, vội vàng dùng chính niệm phủ định tâm sợ hãi.

Thanh Tùng phác thảo kế hoạch tác chiến. Bảo Ngọc và Tiểu Bảo đều phải hành động theo ánh mắt của Thanh Tùng. Thanh Tùng ngồi trên chiến giáp Đại Tượng, Đại Tượng đung đưa chiếc vòi dài, dùng ánh mắt ra hiệu cho Kim Long tấn công từ phía sau lưng của ma. Kim Long hiểu ý, chớp chớp đôi mắt lớn, biểu thị đã hiểu. Đại Tượng lại dùng ánh mắt ra hiệu cho Hùng Sư rằng hai người sẽ tấn công từ phía trước. Ba người đều hiểu rõ kế hoạch, chuẩn bị tiến công.

Lúc này, con ma xốc nổi động loạn không ngừng lắc lư, từ cơ thể nó rơi xuống rất nhiều tiểu quỷ, bám vào ai thì người đó bắt đầu loạn động không kiểm soát. Cỏ cây xung quanh đều bị ma nhập, tất cả đều nghe theo lệnh của ma. Ma nói: “Cỏ nhỏ, xông lên!” Lập tức, một mảng lớn cỏ bị bật cả rễ, lao thẳng về phía Đại Tượng và Hùng Sư. Đại Tượng nhảy lên, dùng chân giẫm chết cỏ, cỏ khô héo trong chốc lát, đánh một lúc đã giẫm chết đám cỏ. Ma thấy cỏ nhỏ đã bị giẫm chết, liền ra lệnh cho cây lớn: “Cây lớn, mau tiến lên!” Những cây to liền rung rinh lao đến, Hùng Sư nhìn thấy liền mạnh mẽ lao đến, dùng thiết đầu công húc gãy cây lớn. Ma thấy tình hình không ổn, vội ra lệnh: “Cây lớn cao chọc trời, mau xông lên!” Chỉ thấy một cây đại thụ cao chọc trời lập tức lắc lư đi tới, bộ rễ của nó ăn sâu vào đất, khi cây di chuyển, mặt đất vẫn không bị tách ra. Thanh Tùng nhanh chóng bấm nút “cuộn vòi” trên chiến giáp, Đại Tượng dùng chiếc vòi dài quấn chặt lấy cây đại thụ rồi ngẩng mạnh đầu, nhổ bật rễ cây đại thụ lên. Đại Tượng cuộn cây đại thụ trong vòi, biến nó thành một vũ khí, không ngừng quật vào những con ma xung quanh. Trong lúc quật những con ma, Đại Tượng ra hiệu bằng ánh mắt cho Kim Long tấn công từ phía sau, đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu cho Hùng Sư xông vào từ phía trước. Hùng Sư hiểu ý, lập tức lao tới trước con ma như một mũi tên, dùng móng vuốt sắc bén cào vào con ma. Tiểu Bảo nghĩ: “Còn chưa đủ mạnh, hãy biến thành vuốt sấm sét!” Tức thì, cả bốn móng vuốt của Hùng Sư mang theo điện, xuất ra sấm sét đùng đùng, Hùng Sư lại lao tới con ma, bốn móng vuốt sấm sét cào lên cơ thể ma. Ma bị sét đánh vào, kêu “chít chít” trong đau đớn, lông đen cũng dựng đứng, cơ thể ma bị cháy xém trong chốc lát, một con ma động loạn đã bị tiêu diệt, vẫn còn lại hai con.

Kim Long giơ hai móng vuốt phía trước lên, tập trung chính niệm, ngưng tụ thành một quả đạn đất. Ba chiến giáp đều có thể sử dụng các nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, tùy ý biến hóa chiêu thức. Kim Long giương quả đạn đất lên, ném mạnh về phía hai con ma, khiến chúng bị đánh bay nhưng vẫn chưa chết. Lúc này, Đại Tượng dùng cây đại thụ như một ngọn giáo phóng tới, con ma vội tránh ra nên ném không trúng. Kim Long tiếp tục phóng thêm một quả đạn đất, làm hai con ma bị nổ bay lên rất cao và rất xa, hai con ma bị tách ra. Cả hai con đồng thời rút ra máy nhân bản, đặt lên hai cây đại thụ chọc trời. Trong nháy mắt, chúng nhân bản ra hai con ma khổng lồ cao bằng cây đại thụ chọc trời. Kim Long và Hùng Sư nhìn thấy rõ, ma đã sử dụng máy nhân bản, trong khi Đại Tượng vẫn thắc mắc: “Tại sao lại đột nhiên xuất hiện thêm hai con ma lớn như vậy?” Hùng Sư ra hiệu bằng ánh mắt, nói với Đại Tượng là chúng vừa mới được nhân bản ra.

Kim Long bay vút lên không trung, bất ngờ vung mạnh đuôi rồng một cái, chém đứt đầu của đại ma vừa được nhân bản. Nhưng cây đại thụ có khả năng sinh trưởng, lập tức lại mọc ra một cái đầu mới. Kim Long nghĩ: “Phải nhổ tận gốc mới được”. Kim Long lại bắt đầu phóng ra những viên đạn bằng vàng, làm nổ chết một cây đại thụ chọc trời. Sau đó lại phun ra đạn lửa, thiêu chết một con ma xốc nổi động loạn. Lúc này, vẫn còn lại một con ma và một cây đại thụ nhân bản. Kim Long tiếp tục phun ra đạn băng, đóng băng cả hai thành những khối băng lớn. Ngay sau đó, Hùng Sư dũng mãnh lao tới, đâm gãy cây đại thụ. Đại Tượng dùng vòi cuốn lấy con ma, nhấc bổng nó lên, túm lấy tai rồi đập liên tục xuống đất, khiến con ma bị đập chết. Bảo Ngọc thấy ba con ma xốc nổi động loạn đã bị tiêu diệt, bèn rút ra những mũi tên nổ, bắn liên tiếp ba mũi, khiến xác của ma tan thành tro bụi, biến mất hoàn toàn.

Thanh Tùng, Bảo Ngọc và Tiểu Bảo thắng lợi trừ ma, ba người đập tay hoan hô. Lần này, Phật Chủ ban cho ba chiến giáp Đại Tượng, Hùng Sư và Kim Long mỗi người một kỹ năng đặc biệt. Đại Tượng nhận được một chiếc Đại Chùy treo bên hông; Hùng Sư có thêm bốn chiếc răng nanh sắc nhọn; còn Kim Long được ban móng vuốt sắc bén, khiến móng rồng trở nên sắc bén vô cùng. Phật Chủ cũng ban cho ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo, Bảo Ngọc mỗi người hai chữ vàng: “Hạ Trầm” (chìm xuống). Thời khắc ghi nhớ lời nhắc nhở của Phật Chủ, trong khi học Pháp, sẽ không xuất hiện biểu hiện động loạn nữa.

Tập bảy: Con ma gây can nhiễu đủ mọi phương diện

Tiểu Bảo lấy Tầm Bảo Đồ ra, trên bản đồ hiển thị đây là quan cuối cùng, là một con ma có khả năng gây can nhiễu việc học Pháp trên mọi phương diện. Ba người Thanh Tùng, Bảo Ngọc, và Tiểu Bảo mỗi người bước lên chiến giáp của mình. Họ thấy trước mặt có một con ma vô cùng kinh tởm đi tới, nó mặc một bộ quần áo rách nát, quần áo do từng mảnh vải rách chắp vá lại, và trên mỗi mảnh rách đều viết một hình thức can nhiễu việc học Pháp, có mảnh ghi thuận mồm đọc văn vần, có mảnh ghi xốc nổi động loạn; có mảnh ghi mất tập trung buồn ngủ,… Bộ y phục rách nát rất bẩn, bên trong y phục chứa đầy những con giòi trắng bò lúc nhúc, thỉnh thoảng còn có ruồi bay ra, các bộ phận trên thân thể còn mọc đầy rêu xanh.

Hùng Sư của Tiểu Bảo và Đại Tượng của Thanh Tùng nhìn thấy con ma dơ bẩn như vậy, thật quá kinh tởm, Đại Tượng kinh tởm đến mức chực muốn nhổ nước bọt. Kim Long của Bảo Ngọc cũng thấy ghê tởm, nhưng cố gắng nhẫn. Tiểu Bảo nghĩ thầm: Lần này phải tấn công từ xa. Hùng Sư, Đại Tượng tấn công phía trước, Kim Long phòng ngự ở phía sau. Tiểu Bảo nói: “Móng vuốt sấm sét!” Hùng Sư giống như không nghe thấy gì, không hề động đậy, bốn chân cũng chẳng phát ra điện. Hùng Sư nói: “Cậu vừa nói sẽ tấn công từ xa mà”. Tiểu Bảo thấy Hùng Sư quá kinh tởm con ma, không muốn dùng móng vuốt chạm trực tiếp vào nó. Tiểu Bảo lại nói: “Quả cầu sấm sét!” Hùng Sư đứng dậy, dùng hai chân sau đứng trên đất, hai chân trước hợp lại tạo thành một quả cầu sấm sét rồi ném mạnh về phía con ma. Bộ quần áo rách nát cùng những con giòi trên người con ma đều bị nổ tung. Hùng Sư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hai giọt mồ hôi lớn rơi xuống đất vì con ma bây giờ không còn ghê tởm như trước nữa. Đại Tượng cũng phóng ra một quả bom vàng, trước tiên dùng vòi hút chặt quả bom, sau đó mạnh mẽ dùng lực phun ra, khiến con ma bị nổ gần chết. Bảo Ngọc thấy ma đã sắp chết, chính niệm nghĩ: “Thái Sơn áp đỉnh!” Trong chớp mắt, một ngọn núi đất đè chặt con ma dưới đáy núi. Con ma vẫn cố vùng vẫy để thoát ra. Bảo Ngọc bèn xuất thêm chính niệm, cắm lên đỉnh núi một tấm bia mộ, khắc dòng chữ: “Ma đã chết!” Con ma can nhiễu học Pháp trên đủ mọi phương diện cuối cùng đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Bảo vật được Phật Chủ ban tặng từ từ hạ xuống, ba người Thanh Tùng, Tiểu Bảo và Bảo Ngọc mỗi người nhận được hai chữ vàng: “Kiền tịnh!” Cùng với hai chữ vàng này, có một tờ giấy cũng bay xuống theo. Trên giấy viết bốn chữ lớn: “Phương phương diện diện”, bên cạnh là một dòng chú giải: Nếu trên mọi phương diện đều làm rất tốt, các chữ trên giấy sẽ có màu vàng kim, nếu làm không tốt, các chữ trên giấy sẽ chuyển thành màu xám. Hành trình tìm bảo vật trong trang thứ tư của cuốn “Tầm Bảo Đồ” đã được hoàn thành.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/149958



Ngày đăng: 19-01-2025

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.