«Cách Am Di Lục» toàn giải (Thiên 37): Thất đẩu ca



Tác giả: Nguyên giải: Chính Hạo / Biên tập: Chánh Kiến Net

[Chanhkien.org] Giới thiệu: «Cách Am Di Lục» (Gyeokamyurok) là cuốn sách tiên tri thần kỳ do học giả Nam Sư Cổ truyền lại từ 470-480 năm trước đây tại Triều Tiên (nay thuộc Hàn Quốc). Nam Sư Cổ, hiệu Cách Am, là người trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, với khả năng tiên tri, có thể được ví với Thiệu Khang Tiết thời Bắc Tống ở Trung Quốc. Tuy nhiên, tương truyền «Cách Am Di Lục» là do một vị Thần nhân ở núi Kim Cương khẩu thuật và Nam Sư Cổ ghi lại từng câu từng chữ. Toàn bộ cuốn sách phân làm 60 thiên với gần 4 vạn chữ. Phá giải «Cách Am Di Lục» đã trở thành một chủ đề nóng tại Hàn Quốc vào những thập niên 80-90. Trong dự ngôn giảng rất minh xác về một Đại Pháp Đại Đạo hồng truyền thế gian, nhưng phải trải qua một trường ma nạn, đồng thời cũng giảng về những vấn đề mà nhân loại sẽ phải đối mặt.

*  *  *

Đệ tam thập thất thiên “Thất đẩu ca”

Lời tựa: Thiên này giảng về “thất đẩu nông sự”, lấy việc nhà nông ẩn dụ tu luyện của chúng sinh, cổ vũ người tu Đạo chuyên cần cày ruộng “vụ nông mười năm”, nhắc nhở tu luyện này là đại sự quan hệ đến vận mệnh vạn năm của mỗi người.

Thiên ngưu canh điền canh điền địa, Tân cần bá vĩnh sinh chi cốc.
Ngưu minh thanh trung trừ nậu chi, Cam lộ như vũ hô hấp thời.
Nhật tựu nguyệt trưởng tự trưởng hạ, Tự đạp thất đẩu thử nông sự.
Vô điền trang vi hoạch đắc hĩ, Bất cửu thế nguyệt thập niên chi nông.
Vạn niên thực chi hựu thiên vạn niên.

Thiên ngưu canh điền canh điền địa, Tân cần bá vĩnh sinh chi cốc. Ngưu minh thanh trung trừ nậu chi” (Trâu trời cày ruộng cày ruộng đất, Cần cù gieo hạt gạo vĩnh sinh. Trong tiếng trâu kêu trừ giẫy cỏ): “Trâu trời cày ruộng” tức người tu Đạo cần cù cày ruộng, ruộng nào đây? Là ruộng “hạt gạo vĩnh sinh”, tức ruộng trời tu luyện. Bởi vì những người tu Đạo tu luyện trong đó, cũng như trừ giẫy cỏ vậy, tu bỏ các chủng tâm bất hảo, bất thuần, bất tịnh.

Cam lộ như vũ hô hấp thời. Nhật tựu nguyệt trưởng tự trưởng hạ, Tự đạp thất đẩu thử nông sự” (Sương ngọt như mưa thường hít thở. Mặt trăng mặt trời tự bao giờ, Tự đạp thất đẩu việc nông này): “Cam vũ lộ” tức “Chân Thiện Nhẫn”, tu luyện “Chân-Thiện-Nhẫn” của Pháp Luân Công cũng như người ta hít thở vậy, thời thời khắc khắc yêu cầu bản thân, cũng như “Mặt trăng mặt trời tự bao giờ”, nhờ ngày tháng lâu dài mà tiến bộ, đây cũng là việc nông “tự đạp thất đẩu”. “Tự đạp”, tự (寺) là ngôi chùa, nơi người xuất gia tu Phật ở; “đạp” (畓) do chữ “thủy” (水) đặt trên chữ “điền” (田), về hình tượng và nội dung thì nghĩa là “ruộng nước”. Tự điển và từ điển Trung Quốc không có chữ này, đây là chữ người Hàn Quốc dùng. Bởi vậy “tự đạp” (寺畓) có nghĩa là ruộng tu luyện. “Thất đẩu” chỉ thất tinh Bắc Đẩu, là Thần chủ quản sinh mệnh.

Vô điền trang vi hoạch đắc hĩ, Bất cửu thế nguyệt thập niên chi nông. Vạn niên thực chi hựu thiên vạn niên” (Không có điền trang mà có thu hoạch, Tháng đời không xa vụ nông mười năm. Ăn cả vạn năm lại nghìn vạn năm): Việc nông này là “không có điền trang” mà thu hoạch được lương thực. Cày ruộng ở nhân gian một năm một lần, vậy mà “việc nông” này tính bằng đơn vị mười năm, nhưng có thể nói mười năm đời người ấy trôi qua chỉ trong nháy mắt, là đoản tạm. “Việc nông” ở đây chính là tu luyện. Các vị đặt công phu tu luyện trong mười năm ấy, thì sẽ thu hoạch gạo trời dùng trong cả vạn năm, nghìn vạn năm, ý là được vĩnh sinh vậy.

(Hết thiên 37)

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/node/21504



Ngày đăng: 14-01-2013

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.