Giải Hán tự từ góc độ người tu luyện (7): Thỏ Ngọc giã thuốc



Tác giả: Liên Lý Chi

[ChanhKien.org]

Trong lịch sử Trung Quốc, từ hằng xa xưa đã lưu truyền câu chuyện thần thoại Thỏ Ngọc giã thuốc. Chủ đề của “Thỏ Ngọc giã thuốc” chính là cứu người, thể hiện nội hàm Thỏ Ngọc cứu con người. Kỳ thực, không chỉ tại Trung Quốc, mà ở hơn 200 dân tộc lớn trên toàn thế giới, hầu hết mỗi dân tộc đều lưu truyền chuyện thần thoại liên quan đến Thỏ Ngọc, ví dụ biểu tượng con vật cát tường trong Lễ Phục Sinh quan trọng nhất của phương tây chính là Thỏ Ngọc. Hơn nữa, những câu chuyện thần thoại liên quan đến Thỏ Ngọc này đều biểu đạt chung một chủ đề: nội hàm văn hóa được gắn cho Thỏ Ngọc là tượng trưng của sự phục sinh, sự thánh khiết, sự trừng phạt cái ác và cứu độ.

Chúng ta đều biết, vào thời kỳ viễn cổ, hầu hết các dân tộc trên thế giới là không có sự liên hệ với nhau, không có mối liên hệ qua lại lẫn nhau, thậm chí là về mặt văn hóa các dân tộc còn có sự bài xích lẫn nhau. Vì sao các dân tộc trong lịch sử không ai bảo ai lại đều giao phó cho Thỏ Ngọc là hình tượng của Phục Sinh, thánh khiết, trừng phạt cái ác và cứu độ như vậy? Điều này tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, mà là một sự an bài thống nhất của lịch sử, là do Thần Phật hữu ý đặt định ra văn hóa Thỏ Ngọc cứu người cho nhân loại.

Ở trên chúng tôi có đề cập đến Lễ Phục Sinh, Lễ Phục Sinh nói cho con người thế gian biết rằng Thần sẽ phục sinh cứu con người. Lễ Phục Sinh tiếng Anh là “easter”, nội hàm chỉ phương đông; quả trứng gà là vật cát tường của Lễ Phục Sinh đối ứng với bản đồ lãnh thổ hình con gà của Trung Quốc ngày nay, giải thích cho thời gian phục sinh của Thần là vào “ngày hôm nay của lịch sử”, địa điểm tại Trung Quốc. Chẳng phải Thỏ Ngọc cũng là một vật cát tường khác của Lễ Phục Sinh sao, đúng là như thế, vậy chẳng phải đó là ngầm chỉ cho tuổi của vị Thần phục sinh hay sao? Nếu đúng như vậy, vậy ngày hôm nay của lịch sử, ai là người tuổi con thỏ, lĩnh trách nhiệm dẫn dắt hàng trăm triệu đệ tử, truyền Phật Pháp cứu người, tạo nên ảnh hưởng cự đại trên toàn thế giới? Người đó không ai khác chính là Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp sinh năm 1951 tại vùng đông bắc Trung Quốc, mệnh thuộc về tuổi con thỏ (Việt Nam gọi là tuổi mão). Năm 1992 Ngài truyền ra công chúng công pháp thượng thừa của Phật gia là Pháp Luân Đại Pháp, còn gọi là Pháp Luân Phật Pháp. Đến năm 1999, chỉ sau vẻn vẹn 7 năm, đã có trên 100 triệu người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì thế đã làm cho kẻ cầm đầu Trung Cộng lúc bấy giờ là Giang Trạch Dân ghen tức đố kỵ, nên hắn đã hạ lệnh đàn áp Pháp Luân Công. Ngày 20/7/1999, Trung Cộng mở màn chiến dịch tiến hành bắt giữ hàng loạt những người tu luyện Pháp Luân Công trên phạm vi toàn quốc. Để bôi nhọ Pháp Luân Công, bộ máy tư pháp và các cơ quan tuyên truyền của Trung Cộng đã câu kết với nhau để lập ra kế hoạch tỉ mỉ ngụy tạo vụ án “tự thiêu giả ở Thiên An Môn” nhằm giá họa cho Pháp Luân Công. Trung Cộng ngoài việc tuyên truyền nói xấu một cách phô thiên cái địa đối với Pháp Luân Công, nó còn tiến hành đàn áp đẫm máu điên cuồng, tạo ra tội ác tàn bạo nhất chưa từng có trong lịch sử xưa nay, đó là mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công.

Nếu như Pháp Luân Công là Phật Pháp đến cứu độ con người thế gian vào thời mạt kiếp, như vậy thì việc Pháp Luân Đại Pháp bị Trung Cộng bức hại đàn áp tàn khốc đến như thế, chẳng phải Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp là người bị oan nhất thiên hạ hay sao? Vì sao chữ “oan” (冤) lại dùng chữ “thỏ” (兔) trong chữ Thỏ Ngọc để biểu hiện? Kỳ thực ý nghĩa của chữ Hán này là chỉ rằng: Vào “ngày hôm nay của lịch sử”, Sư phụ Lý Hồng Chí, người tuổi con thỏ “兔”, đang truyền Phật Pháp cứu độ con người thế gian nhưng lại bị sự vu cáo hãm hại của Trung Cộng, chính là người bị “oan” (冤) nhất thiên hạ.

Chúng ta xem lại chữ “hỏa” (火). Trung Cộng đã lên kế hoạch dàn dựng về “ngọn lửa tự thiêu giả ở Thiên An Môn” và làm thành băng hình, rồi khởi động tất cả bộ máy tuyên truyền, không ngừng phát sóng ra toàn thế giới, hầu như mọi người dân trên toàn thế giới đều biết về sự kiện “tự thiêu giả ở Thiên An Môn”. Cho đến ngày nay nó vẫn không ngừng rêu rao về sự kiện này. Có biết bao nhiêu người vì thế mà đã xem “ngọn lửa tự thiêu giả ở Thiên An Môn”, đã nghe tuyên truyền vu khống giả dối của Trung Cộng đối với Pháp Luân Công, để rồi từ đó trong tâm nảy sinh sự e sợ thậm chí là thù hận, căm ghét đối với Pháp Luân Công. Không nói đến “ngọn lửa tự thiêu giả ở Thiên An Môn” mà Trung Cộng lên kế hoạch dàn dựng đã ảnh hưởng cự đại đối với vận mệnh của con người thế gian, chỉ nói riêng về thời gian lâu dài và phạm vi ảnh hưởng rất lớn của “ngọn lửa” này mà nói, thì nhân loại có ngọn lửa nào có thể sánh với “ngọn lửa tự thiêu giả” này đây? Chính là nói, “ngọn lửa tự thiêu giả ở Thiên An Môn” do Trung Cộng dàn dựng kia chính là ngọn lửa lớn nhất, nghiêm trọng nhất của nhân loại. Cũng chính vì thế mà chữ “hỏa” (火) lại dùng tượng hình là thiêu đốt con người (人, là chỉ chữ nhân trong chữ hỏa) để biểu hiện. Chính là nói, ý nghĩa nguyên bản của chữ “hỏa” chính là biểu hiện trạng thái xã hội thực hiện chính sách hỏa táng toàn dân của Trung Cộng trong “ngày hôm nay của lịch sử”, đồng thời cũng lại đề cập đến sự kiện “ngọn lửa tự thiêu giả ở Thiên An Môn” do Trung Cộng dàn dựng thực hiện.

Thông qua những phân tích trên đây, không khó để lý giải rằng lịch sử là có sự an bài, hơn nữa còn được an bài vì “ngày hôm nay của lịch sử”. Chúng ta càng thấy rõ rằng, Thần Phật an bài “ngày hôm nay của lịch sử” theo một mạch chính, mạch chính của lịch sử này là: triển hiện sự hồng truyền ra thế nhân của Pháp Luân Đại Pháp! Kỳ thực kịch bản lịch sử 5000 năm đều được viết ra xoay quanh chủ đề này.

Sư phụ Lý Hồng Chí đã viết trong Hồng Ngâm 2: Phiên âm Hán-Việt:

Hí nhất đài

Thiên tác mạc, địa thị đài,
Vận càn khôn, thiên địa khai.
Vạn cổ sự, vi Pháp lai,
Pháp Luân chuyển động tân tam tài.

Diễn nghĩa:

Chỉ là một đài diễn kịch

Trời làm màn, đất là đài [sân khấu],
[Xoay] vận càn khôn [vũ trụ], thiên địa [trời đất] khai [mở].
Vạn sự việc cổ xưa, vì Pháp mà đến,
Pháp Luân chuyển động tam tài mới.

Sư phụ cũng giảng trong Giảng Pháp tại Pháp Hội Washington DC năm 2003:

“Trong tam giới này thì mỗi nhánh cỏ, cành cây, cục đất, viên đá, từ người đến vật, tất cả các sinh mệnh đều là vì Pháp này mà đến.”

“Vạn sự việc cổ xưa, vì Pháp mà đến”. Vì thế tự cổ chí kim, từ trong nước đến ngoài nước, tất cả lịch sử của nhân loại đều được đặt định là vì “ngày hôm nay của lịch sử” sau năm 1951, đều là vì triển hiện việc Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền ra thế nhân ngày nay, vì triển hiện Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp, được an bài để thể hiện hình thức tu luyện, nội dung tu luyện, trạng thái tu luyện, đặc trưng tu luyện cho đến mục đích tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp.

Trên thế giới này, chỉ có đệ tử Pháp Luân Đại Pháp mới có thể chân chính lý giải được Pháp Luân Đại Pháp! Hơn nữa, những đệ tử tu luyện càng tinh tấn, thì càng có thể từ lý tính mà lý giải mục đích và dụng ý của Thần Phật an bài lịch sử nhân loại. Bản thân tôi trong tu luyện không ngừng ngộ ra và thấy được sự triển hiện của Pháp lý này của Sư phụ, vì vậy như tôi đã nói ở phần đầu loạt bài này, tôi càng ngày càng cảm nhận sâu sắc sự thần thánh và vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp, qua đó đã thúc đẩy tôi viết ra loạt bài này. Loạt bài viết này chính là thể ngộ sau khi đọc Pháp lý “Vạn sự việc cổ xưa, vì Pháp mà đến” của Sư phụ. Nếu như những người có duyên có thể từ đó mà liễu giải, nhận thức đúng đắn đối với Pháp Luân Đại Pháp, nhờ đó mà tiêu trừ và xóa bỏ những ngộ nhận sai lầm cũng như những điều không lý giải được đối với Pháp Luân Đại Pháp do Trung Cộng gieo rắc nên, thì cũng hẳn là đã không hoài công viết ra bài này.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/244926



Ngày đăng: 09-03-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.