Nghĩa giải Tam quốc (15): Lợi dụng Đổng Trác, hình thành cục diện diễn nghĩa



Tác giả: Lưu Như

[ChanhKien.org]

Hán Hiến Đế hữu danh vô thực tại vị trong thời gian dài, nếu việc này là để thiên hạ có hai nền tảng tư tưởng là có chủ và vô chủ đồng thời tồn tại, dùng để triển hiện nội hàm của nghĩa, thì việc lợi dụng Đổng Trác tàn bạo để đưa ông lên ngôi đã trở thành một lẽ tất nhiên. Kẻ ác sẽ ở trong vô tri, trong cuồng vọng tự hủy diệt bản thân, và trở thành công cụ nhằm tạo dựng và bắt đầu thúc đẩy cục diện lịch sử vốn đã được [Thần] định trước.

Lợi dụng hành vi xấu xa của Đổng Trác, hình thành cục diện diễn nghĩa

“Lịch sử Trời định, văn hóa Thần truyền”, là góc nhìn sáng tác của tác giả bộ tiểu thuyết “Tam quốc diễn nghĩa”. Nghĩa là, mảnh đất Thần Châu 5000 năm là vũ đài do Trời định, là nơi Thần dùng để an bài các giai đoạn lịch sử, diễn dịch các triều đại khác nhau, từ đó lưu lại cho con người các văn hóa khác nhau ở các giai đoạn lịch sử khác nhau. Do vậy, lịch sử 5000 năm đã được an bài ổn cả rồi, 5000 năm văn hóa là do Thần truyền cấp cho con người thông qua các triều đại lịch sử. Tác giả chính là dùng góc nhìn này để diễn giải thực chất của văn hóa Tam Quốc, thông qua tiểu thuyết triển hiện ra mục đích dùng đoạn lịch sử này để lưu lại cho con người văn hóa “nghĩa”. Đây chính là văn hóa quan và lịch sử quan chính thống của dân tộc Trung Hoa. Đứng tại góc nhìn này, chúng ta mới có thể đọc hiểu cổ nhân và văn hóa mà cổ nhân lưu lại, mới có thể đọc hiểu mục đích xuất hiện và tồn tại của mỗi câu chuyện và nhân vật trong bộ tiểu thuyết này.

Do vậy Đổng Trác hoang dâm tàn bạo, nhìn thì thấy thế lực tà ác vô pháp vô thiên, muốn gì làm nấy, nắm quyền khuynh đảo thiên hạ, bắt nhốt quần thần, bức ép Lư Thực phải rời đi, mua chuộc Lã Bố sát hại người trượng nghĩa bảo vệ chủ là Đinh Nguyên, giải trừ tất cả lực lượng quân sự bên cạnh Hán Thiếu Đế, phế Thiếu Đế mà không mảy may tốn sức, kỳ thực bất quá chỉ là vì đạt đến kết quả Hán Hiến Đế lên ngôi. Thành công của hắn ta thuận tiện cho việc thiên hạ chính thức bắt đầu thuộc về Hán Hiến Đế trên danh nghĩa, hình thành sân khấu dùng để bắt đầu cho vở đại kịch lịch sử diễn nghĩa. Trên biểu hiện thì thấy Hán Hiến Đế chịu mọi khổ nhục, nhưng chân tướng lại là kẻ ác Đổng Trác cho dù có thành công hay kiêu ngạo cuồng vọng như thế nào, chẳng qua chỉ là dùng để hình thành thiên hạ của Hán Hiến Đế mà tồn tại, để hắn định ra cục diện “hoàng đế không giống hoàng đế” của Hán Hiến Đế sau này. Và khi không còn giá trị tồn tại, thì tất nhiên sẽ để hắn thoái xuất khỏi vũ đài của lịch sử, không chỉ như vậy, còn khiến hắn chịu sự trừng phạt của Trời, kết cục bi thảm, ác báo khiến người thời nay nghe mà kinh hãi.

Do vậy, cổ nhân thường nói, ác có ác báo, không phải không báo, chỉ là chưa đến lúc mà thôi; hễ đạt đến mục đích lịch sử đã được an bài, thì báo ứng sẽ bắt đầu, bài học giáo huấn như thế này chúng ta vĩnh viễn không thể quên, nhất định đừng để bị lừa dối bởi những bộ phim cổ trang đấu đá hiện đại, trong đó người ta xây dựng hình ảnh kẻ ác trở thành nhân vật chính và hình mẫu làm người, say sưa đàm luận các loại âm mưu quỷ kế như một loại trí huệ. Nếu lý giải sai lầm quan điểm chính thống của lịch sử, nhìn không ra tuyến chính của lịch sử, thì như vậy sẽ hủy đi nhân sinh của bản thân mình.

Đổng Trác tàn bạo hoang dâm, giết hoàng đế, làm nhục vua

Đổng Trác lợi dụng vàng bạc đá quý và ngựa xích thố, mua chuộc Lã Bố, cắt đứt quan hệ phụ tử kết nghĩa của Lã Bố với Đinh Nguyên, lợi dụng Lã Bố giết chết người có năng lực chống đối nhất là Đinh Nguyên, lại ép Viên Thiệu phải rời đi, sau khi trừ bỏ hai lực lượng quân sự chủ yếu trong cung và ngoại viện, Thiếu Đế dễ dàng bị phế, giáng làm Hoằng Nông Vương, bị giam cầm cùng với mẹ là Hà thái hậu và các phi tử, mất hết tự do, không được gặp bất kỳ ai. Còn Đổng Trác thì từ đó nắm trong tay đại quyền, làm nhục hoàng đế mới lên ngôi khi còn 9 tuổi, cũng tức là Hán Hiến Đế Lưu Hiệp, tác oai tác quái, để hắn tận sức “biểu diễn” cái tàn bạo vô sỉ của hạng lưu manh thổ phỉ.

“Đổng Trác làm tướng quốc, bái kiến vua không cần xưng tên, vào chầu không phải bước rảo, mang kiếm khi lên điện, làm mưa làm gió, không ai sánh được”. Đổng Trác trở thành người lãnh đạo đầu tiên “Hiệp thiên tử lệnh chư hầu”, quyền thần đầu tiên ức hiếp quân chủ của đoạn lịch sử thời kỳ Hiến Đế, Hiến Đế hoàn toàn trở thành con rối để hắn tùy ý thao túng. Hắn danh là tướng quốc, thực tế là tên quốc tặc đã bắt giam quân thần, bái kiến Hiến Đế không xưng tên, vào triều ngông nghênh cực đoan vô lễ, còn mang kiếm lên điện, những lễ tiết bên ngoài đều không cần nữa, ngay cả dáng vẻ thần tử trên hình thức cũng không cần diễn nữa, nói hắn là quyền thần thì thật là không xứng, chỉ có thể là kẻ cướp nước – quốc tặc. Sau này, Hán Thiếu Đế bị phế, dần dần bị thiếu ăn thiếu mặc, mười phần thê thảm, do đó ngâm thơ trút giận, bị Đổng Trác lệnh cho tâm phúc Lý Nho dùng rượu độc hại chết, thái hậu đang còn sống thì bị ném xuống lầu, mà phi tử cũng bị treo cổ chết, cả gia đình Thiếu Đế chết mười phần thê thảm, không bằng cỏ rác.

Đây vẫn còn chưa tính đến việc, trong sách miêu tả Đổng Trác “Kể từ đó Trác đêm nào cũng vào cung, gian dâm với cung nữ, đêm nằm giường rồng. Thường dẫn quân ra khỏi thành, một bữa, Trác đến Dương Thành, bấy giờ đang tháng hai, dân mở hội hát, nam nữ đều tụ họp xem hội, Trác lệnh quân bao vây cả lại, rồi giết sạch, cướp đàn bà con gái và của cải chất đầy xe, treo hơn một nghìn thủ cấp ở dưới gầm xe, kéo đuôi nhau về đô, nói phao lên rằng đi đánh giặc đại thắng trở về; Trác sai đốt thủ cấp người dưới cửa thành, còn phụ nữ và của cải thì đem chia cho quân sĩ.”

Đoạn miêu tả này có thể là đã diễn tả tường tận hết mức về bộ mặt của những kẻ thổ phỉ ác bá nhất thời đắc thế, lộ ra sau khi giành được chính quyền. Những kẻ lang sói ấy nắm quyền, tất nhiên sẽ nguy hại thiên hạ, vô luận là đế vương quần thần hay là bách tính, đều bị bắt nhốt trong tay, chúng tùy ý thao túng sinh tử của người khác, coi sinh mệnh như cỏ rác, biểu lộ hành vi ác độc vô sỉ của chúng một cách công khai không kiêng nể.

Vậy thì, có người sẽ hỏi, hắn đã ngạo mạn như vậy, tại sao không tự mình lên ngôi vị hoàng đế, tự thân làm hoàng đế? Lý do là, hắn vẫn không có bản sự khống chế thiên hạ, ra lệnh cho các vùng châu quận bỏ rơi Hán thất, phục tùng hắn ta, coi hắn ta là chủ. Nhưng chỉ cần hoàng đế Hán triều tại vị, thì chư hầu thiên hạ cho dù biết hoàng đế không có thực quyền, nhưng trên danh nghĩa vẫn còn, dùng danh nghĩa của đế vương phát ra bất kể mệnh lệnh nào, thì chư hầu châu quận các nơi không dám làm trái, trái lệnh cũng đồng nghĩa với phản nghịch, Đổng Trác lại có thể thảo phạt các chư hầu không tuân mệnh, các chư hầu khác cũng không dám cứu giúp. Do đó, mới có thể khống chế chư hầu các nơi nghe theo hiệu lệnh của bản thân mình. Nếu như Đổng Trác tự thân lên ngôi hoàng đế, chư hầu các nơi sẽ có thể danh chính ngôn thuận liên hợp lại thảo phạt Đổng Trác, sẽ không phải là mưu phản nữa. Do đó, Đổng Trác lúc ban đầu lại không dám quá ngang ngược. Nhưng bản tính tà ác của hắn căn bản không cách nào khống chế và che đậy, hễ nắm trong tay đại quyền, sau khi giết chết Thiếu Đế, thì không cần che giấu, công khai biểu thị hành vi bạo ngược dối trời của hắn, điều này cũng đồng nghĩa đang báo hiệu rằng, hắn sẽ rất nhanh chóng bị vứt bỏ, bị người chủ đạo sân khấu đại kịch lịch sử này vứt bỏ.

Nói một cách khác, Đổng Trác đắc ý cố tình làm bậy, không phải ông Trời không có mắt, mà đây chính là phương thức mà ông Trời đào thải kẻ ác, để một kẻ điên cuồng làm ác đắc được một chút thành công tạm thời, cho đến khi trời đất phẫn nộ, người người oán thán, hận thấu xương, chính là đợi cho đến khi tội ác của kẻ này ai ai cũng rõ ràng, đạt đến độ bị người trong thiên hạ nhìn rõ mà vứt bỏ hắn. Đến lúc này việc giương cao ngọn cờ trung nghĩa, cục diện chiến tranh bảo vệ quân chủ sẽ hình thành, sau đó thiên hạ phân liệt, dần dần diễn biến thành thực tế thiên hạ vô chủ, chư hầu các nơi tranh giành Trung Nguyên, mỗi người vì chủ của mình mà triển hiện trung nghĩa. Quyền thần bên thân của Hiến Đế không ngừng thay đổi, hai loại nền tảng trung nghĩa cùng song hành, mỗi bên đều “diễn nghĩa”.

Chính vì vậy, các thần tử trung nghĩa đã bắt đầu cách làm riêng của họ, muốn diệt trừ Đổng Trác. Từ đó, lịch sử diễn “nghĩa” oanh oanh liệt liệt chính thức bắt đầu. Đầu tiên là quan việt kỵ hiệu úy Ngũ Phu, dùng sinh mệnh thực thi trung nghĩa, hô lên chính kiến của trung thần, lưu lại tiếng thơm thiên cổ.

(Còn tiếp)

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/254891



Ngày đăng: 02-05-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.