Vạn vật đều có linh: Nói chuyện với ấm trà (4 – 2)
Tác giả: Chân Hàm
[ChanhKien.org]
Bởi vì ấm sứ nhỏ không muốn kể về kiếp luân hồi lần đó của nó, nên tôi quay ra làm việc nhà một lúc, rồi đưa ra quyết định, tôi sẽ đi viết về lần luân hồi bi thảm đó của ấm sứ nhỏ, không cần nó phải khóc lóc kể lể nữa. Bởi vì khi viết xong bài “Vạn vật đều có linh: Nói chuyện với ấm trà (3)”, tôi liền viết “Vạn vật đều có linh: Nói chuyện với ấm trà (4)”, nhưng cái ấm sứ nhỏ này cứ khóc lóc mãi, nên tôi đành đi viết về hộp đựng trà, ở giữa lại viết thêm vài bài nữa rồi. Không thể tiếp tục bỏ lỡ thời gian thêm nữa.
Tôi nhìn thấy cái ấm sứ nhỏ này trong thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc của lịch sử, khi ấy nó là một người phụ nữ xinh đẹp ở nước Tề, có tên là Kỳ Trinh. Chồng của cô ấy tên Văn Thành, giữ một chức quan nhỏ trong quân đội, Kỳ Trinh trong một lần khi đưa đồ đến quân doanh, bị trưởng quan của chồng là Tiếu Lặc bắt gặp, Tiếu Lặc ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Kỳ Trinh, liền nảy sinh ý đồ xấu. Đầu tiên hắn cử Văn Thành ra bên ngoài đi đưa thư, lại phái người đến nửa đường hại chết anh ta, sau đó ngụy trang thành thượng cấp chăm sóc người nhà của thuộc hạ hòng tiếp cận Kỳ Trinh, giúp đỡ, cứu tế cho cô ấy, làm cô ấy sinh lòng cảm kích. Cuối cùng đến một ngày, hắn chiếm hữu được Kỳ Trinh. Kỳ Trinh có một đứa con trai tên là Văn Xương mới ba tuổi, Kỳ Trinh đành nương thân vào Tiếu Lặc. Đây là năm 476 trước công nguyên.
Vợ cả của Tiếu Lặc là Tề Mẫn, là một người phụ nữ xấu xa, biết chồng mình thương yêu Kỳ Trinh, cô ta rất đố kị. Cô ta dần dần biết được ngọn nguồn của sự tình, quyết tính kế giành lại chồng, không những thế, cô ta còn muốn hại chết hai mẹ con Kỳ Trinh. Cô ta cố ý để Kỳ Trinh biết được nguyên nhân cái chết của Văn Thành, lại sắp xếp một người đầy tớ tỏ ra quan tâm đến cô ấy, còn bày tỏ sự bất mãn đối với chủ nhân. Kỳ Trinh muốn đem con trai bỏ trốn, người đầy tớ nói muốn giúp cô ấy. Kết quả đến ngày bỏ trốn lại bị Tiếu Lặc phát hiện, đây đương nhiên không thể thiếu sự sắp đặt của Tề Mẫn. Tiếu Lặc cho rằng Kỳ Trinh muốn cùng người đầy tớ bỏ trốn, phản bội mình, trong cơn thịnh nộ, hắn đã đánh đập Kỳ Trinh rất tàn nhẫn, lại lỡ tay đánh chết đứa bé, hắn sai người đem xác đứa bé vứt xuống một cái giếng khô, sau đó bắt nhốt Kỳ Trinh lại, đến nửa đêm Kỳ Trinh bị Tề Mẫn sai người bỏ thuốc độc hại chết.
Đây là âm mưu quỷ kế tính lên thân người phụ nữ xinh đẹp, là câu chuyện bi thảm của cả gia đình bị diệt khẩu, khó trách người trong cuộc không muốn nhớ lại, tôi đã thay nó kể ra rồi.
Sáng sớm hai ngày hôm sau, ấm sứ nhỏ nói: Chủ nhân thật quá đáng, đem những lời con muốn nói kể ra hết rồi, thực ra con vẫn còn trải qua một lần luân hồi bi thảm nữa.
Tôi nói: Ngươi muốn kể rồi à, chị ấm trà xinh đẹp đã khuyên ngươi phải không?
Ấm sứ nhỏ nói: Vâng, lời chị ấy nói thật dễ chịu, khiến con nghe thấy thoải mái làm sao.
Tôi nói: Xem ra, lần này, chị ấm trà đã mở được lòng ngươi rồi, ngươi không né tránh nữa rồi!
Ấm sứ nhỏ nói: Vâng, con vốn dĩ trong lòng quá uất ức, mọi người đều quan tâm con, khuyên nhủ con, con muốn thay đổi bản thân.
Tôi nói: Tiếp tục kể về luân hồi của ngươi sao?
Ấm sứ nhỏ nói: Đương nhiên rồi. Con lần đó bị hại chết, thuộc loại chết bất đắc kỳ tử, cần phải đợi thời gian rất lâu mới được chuyển sinh, con vô cùng oán hận người đã hại chết con, con phát lời thề muốn báo thù. Âm gian đã cho phép con báo thù. Thời gian báo thù được an bài vào thời Tần, khi Tần Thủy Hoàng tu sửa Trường thành, con làm đốc công, con nhìn thấy hai người rất không vừa mắt, họ chính là hai vợ chồng đã hại chết con, con cầm roi quất bọn họ vô cùng hung bạo, lúc nào cũng tìm cơ hội tiếp cận bọn họ, dùng roi hành hạ bọn họ. Cuối cùng, bọn họ chết rồi, con thở dốc cũng thấy dễ chịu.
Tôi nói: Lúc này thù báo được rồi. Thế còn tên giết người tham dự vào cái chết của chồng ngươi và tên đầy tớ xấu xa, cũng nên phải báo thù chứ!
Ấm sứ nhỏ nói: Đúng vậy, ông Trời làm sao có thể tha cho bọn họ. Tên đầy tớ đó chuyển sinh thành một người đầu bếp, con nhìn cô ta không thuận mắt, luôn kiếm cớ xoi mói, người khác cũng bắt nạt cô ta khiến cô ta sầu não, lại mắc thêm bệnh rồi chết đi. Còn kẻ hại chết Văn Thành, đã được âm gian sắp xếp cho Văn Thành đi báo thù rồi.
Tôi nói: Đều nói oan có đầu, nợ có chủ. Thời không tích đủ kiếp số rồi, Thần sẽ cho ngươi cơ duyên được báo thù. Thiện ác hữu báo, nhân quả không chừa một ai!
Ấm sứ nhỏ nói: Vào thời Hán Vũ Đế, con là một cái lan can xinh xắn ở trong cung, con cùng rất nhiều lan can khác đứng sừng sững trong cung, từng gặp qua rất nhiều người, từ Hoàng Đế, Trần A Kiều, Vệ Tử Phu, đến Đông Phương Sóc, và rất nhiều người nữa. Con lại tiếp tục đứng như thế thêm hơn 100 năm nữa, Hoàng Đế, Phi tần, nội giám, cung nữ qua lại tới lui. Con cảm thấy những người con gặp đều là khách vãng lai. Vào cuối thời Hán, con bị hủy đi, lại được chuyển sinh, đến thời Đông Hán ở trong cung điện thành Lạc Dương, con là một miếng ngói mái xinh xắn được khảm trên mái hiên, con đã gặp qua Quang Vũ Đế Lưu Tú, Âm Lệ Hoa, Quách Thánh Thông. Lưu Tú rất bận, Âm Lệ Hoa xinh đẹp vô cùng, còn Quách Thánh Thông gian xảo kinh khủng. Sau đó một cơn cuồng phong hất tung con xuống đất, con bị thịt nát xương tan.
Tôi nói: Ngươi gặp qua nhiều người thật đó! Hán Vũ Đế, Quang Vũ Đế, đều là bậc Đế Vương vĩ đại. Thời đại như thế, những nhân vật tên tuổi, làm mưa làm gió cũng không ít! Làm ngói mái, ngươi cũng được xem là nhìn xa trông rộng đó.
Ấm sứ nhỏ nói: Nhưng ở chỗ cao cũng nguy hiểm ạ! Bị ngã chết cũng đau lắm! Sau đó con biến thành một chú chó con lông trắng muốt rất đáng yêu ở gia đình họ Đặng, Hoàng hậu cao quý – Đặng Tuy ra đời ở nhà họ.
Tôi nói: Vị Hoàng hậu này quá nổi tiếng rồi! Nhà mẹ đẻ cô ấy cũng rất hiển hách! Ông nội Đặng Vũ của cô ấy là gia tộc quyền thế ở Nam Dương, cùng Lưu Tú khởi binh, giúp bình định nhà Hán lập nên công lao hiển hách (Hậu Hán Thư có ghi chép), Quang Vũ Đế nói Tướng quân Đặng Vũ là “Bày mưu trong màn trướng, quyết định thắng thua ngoài ngàn dặm”. Hán Minh Đế tại Nam Quan Vân Đài Các lệnh cho người vẽ chân dung 28 vị tướng lĩnh, gọi là Vân Đài 28 tướng, Đặng Vũ khiêm tốn đãi người, thống lĩnh quân đội, quân kỉ nghiêm minh, lấy được lòng của bách tính. Đặng Vũ từng nói “Tướng ta trăm vạn người, chưa dám giết bừa một ai. Thiên Đạo còn đó, hậu thế của ta tất có người hưng thịnh”.
Ấm sứ nhỏ nói: Cha của Đặng Tuy – Đặng Huấn cũng rất xuất sắc.
Tôi nói: Hoàng thượng để Đặng Huấn giám sát khơi thông vận tải đường thủy, trước đó quan viên địa phương thúc giục bách tính khơi thông đoạn đường sông nguy hiểm, bị chết đuối rất nhiều người. Đặng Huấn sau khi tiếp nhận bổ nhiệm, thông qua nghiêm túc khảo sát tính toán, nhận thấy công trình khó lòng thành công, liền kiến nghị Hoàng đế cho dừng công trình này, chuyển sang dùng xe kéo vận chuyển hàng hóa. Như vậy không chỉ mỗi năm tiết kiệm được chi phí lên tới hàng ức vạn, mà còn cứu vãn được mấy nghìn tính mạng. Đây đúng là việc lớn tích đức hành thiện. Cổ ngữ nói: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh” (ý nghĩa là: nhà nào tích lũy điều lành thì tất có thừa phúc). Cứu sống cả ngàn mạng người, tích đức dày cho hậu thế, gia tộc tất gặp được phúc lành, thiên lý luôn tồn tại.
Ấm sứ nhỏ nói: Lão Phu nhân của Đặng gia thường hay nói, tích đức hành thiện, phúc vận dài lâu, tạo phúc cho con cháu.
Tôi nói: Mệnh tốt đều nằm ở đức hạnh, mệnh xấu đều ở hành ác. Quan nhị đại và phú nhị đại của Đặng gia liên tục phát triển nhiều đời. Không giống như quan nhị đại và phú nhị đại hiện nay, thực lực kém cỏi, trực tiếp trở thành người kết thúc con đường quan lộ, tài lộ.
Ấm sứ nhỏ nói: Chủ nhân nói có lý, tiểu nữ Đặng Tuy của Đặng Huấn rất xuất sắc, nàng ấy từng mơ một giấc mơ kỳ lạ, mơ được lên Trời.
Tôi nói: Trong sử sách có ghi chép, Đặng Tuy mơ thấy mình chạm đến “Trời”. Thiên thể mênh mông rộng lớn, bao la bát ngát, Trời hình thành một số vật như thạch nhũ, Đặng Tuy liền ngửa mặt lên hút lấy nó. Đặng Tuy có giấc mơ thần kì này, người nhà liền tìm đến chiêm mộng gia hỏi xem như thế có điềm báo gì, người chiêm mộng nói: “Vua Nghiêu từng mộng thấy được leo lên Trời, Thương Thang từng mộng thấy chạm vào Trời, liếm Trời, đây đều là điềm báo trở thành Thánh Vương, là điềm cát lành, cát tường đến mức không biết dùng ngôn từ gì để nói. Người nhà lại mời Tướng sĩ (người xem tướng) đến xem cho Đặng Tuy, người này vừa nhìn thấy Đặng Tuy thì kinh ngạc thốt lên: “Đây là cốt cách tướng mạo của Thành Thang, quý đến mức không sao tả xiết”. Người nhà Đặng Tuy nghe thấy liền hiểu ra: Đây là giấc mộng báo trước Đặng Tuy sẽ có địa vị tôn quý, là một nữ tử lại có địa vị tôn quý, đó chẳng phải là nhân vật có cấp bậc Hoàng hậu sao!
Ấm sứ nhỏ nói: Con nghe được một số chuyện. Lúc đó, con được nha hoàn ôm trong lòng, nghe người toán mệnh đang giải mộng. Người nhà cô ấy rất hưng phấn, lại nhất tề ngậm miệng, không dám tùy tiện nói ra ngoài.
Tôi nói: Đặng Tuy và nữ tử các nhà khác cùng được tuyển vào trong cung, trong “Hậu Hán Thư” ghi chép rằng Đặng Tuy “dung mạo xinh đẹp, nổi bật giữa đám đông”. Đặng Tuy nhanh có được sự sủng ái của Hòa Đế Lưu Triệu, được phong làm quý nhân. Âm Hoàng hậu tức tối mang lòng đố kị cô ấy nhưng Đặng Tuy đối với Âm Hoàng hậu lại luôn cung kính, hành động trước sau đều có phép tắc, y phục trang nhã. Lúc cùng với Hoàng hậu đồng thời yết kiến Hoàng thượng, luôn đứng chứ không dám ngồi; lúc đi cùng Hoàng hậu thì từng bước đều khom lưng, tỏ ra khiêm tốn; Hòa Đế hỏi chuyện hậu cung, Đặng Tuy không bao giờ tranh trả lời trước. Hòa Đế cảm khái nói: “Quý nhân khiêm tốn, lao tâm khom mình, khổ cực tu đức, đại thể đều như vậy!”
Ấm sứ nhỏ nói: Con nghe thấy người nhà cô ấy cũng nói như vậy. Gia huấn của Đặng gia có câu: Ôn hòa khiêm tốn, không được vô lễ với bề trên, cẩn tu đức hạnh, vinh quang rọi cửa nhà.
Tôi nói: Âm Hoàng hậu đố kị với Đặng Tuy, cô ta ở nhà mẹ đẻ nuôi cổ trùng nguyền rủa Đặng Quý nhân bị Hoàng thượng biết được, Hoàng thượng liền phế truất Hoàng hậu. Hậu cung vô chủ, đại thần tấu trình Hoàng thượng tiếp tục lập Hoàng hậu, Hoà Đế nói: “Chỉ có Đặng Quý nhân đức quán hậu đình, quả thật xứng đáng”. Sau khi Đặng Tuy ba lần khiêm tốn từ chối thì được lập làm Hoàng hậu, có thể thấy được sự tín nhiệm và sủng ái của Hoà Đế đối với cô ấy.
Ấm sứ nhỏ nói: Đặng gia lúc đó vui mừng khôn xiết, thật là vinh quang chiếu rọi cửa nhà. Đừng nghĩ con chỉ là một chú chó con, rất nhiều việc con đều biết, vào năm thứ hai khi Đặng Tuy được phong làm Hoàng hậu, con già rồi chết đi, sống được những 20 năm kia đấy!
Tôi nói: Thọ mệnh cũng dài thật đấy, sau đó thì sao? Lại như thế nào nữa?
Ấm sứ nhỏ nói: Sau đó là vào thời nhà Tuỳ, con là một cánh cửa sổ của Quan Phong Hành Điện, hoa văn rất tinh mỹ.
Tôi nói: Đó sự việc của thời kỳ Tuỳ Dạng Đế à, thợ thủ công trứ danh Lý Xuân xuất hiện rồi. Tuỳ Dạng Đế xa hoa hưởng lạc, ăn ở đi lại, hao tốn biết bao nhiêu của cải của thiên hạ. Quan Phong Hành Điện đó được làm rất tinh xảo, chỗ trống có thể xây dựng lên một cung điện đẹp để cho nhiều người ở!
Ấm sứ nhỏ nói: Vâng! Một tòa cung điện được xây dựng rất tỉ mỉ công phu, đáng tiếc sau đó lại bị khói lửa chiến tranh đã huỷ đi mất.
Tôi nói: Đúng vậy, trong những kiến trúc của Lý Xuân xây dựng chỉ lưu lại một cây cầu Triệu Châu. Cây cầu Triệu Châu này tuyệt vời vô cùng, đã từng có ghi chép rằng Triệu Châu Thành Đô đều tan thành mây khói, nhưng cầu Triệu Châu vẫn đứng sừng sững y nguyên. Có tài liệu chỉ ra rằng, cầu Triệu Châu trải qua 10 lần lũ lụt, tám lần chiến loạn và nhiều lần động đất, nhưng vẫn bình an vô sự, đây quả là kì tích của lịch sử kiến trúc. Ta cảm thấy kiến trúc sư thời cổ đại vừa có trí huệ, lại có lương tâm, không giống như công trình bã đậu thời bây giờ, chỉ để làm giàu cho quan chức, lừa dối nhân dân.
Ấm sứ nhỏ nói: Con lại đi chuyển sinh, chuyển sinh vào trong cung, là một chậu trồng hoa cúc trong cung đình, con rất hâm mộ những cây đại thụ. Con tự nghĩ, làm một cái cây tốt biết bao nhiêu.
Tôi nói: Thần phụ trách việc chuyển sinh nhất định đã nghe thấy tiếng lòng của ngươi.
Ấm sứ nhỏ nói: Đúng thế ạ, con biến thành một cây hoa mai, được đưa đến trồng ở vườn mai, gặp được Mai Phi.
Tôi nói: Câu chuyện của ngươi tiếp nối đoạn bài viết trước rồi, ngươi đang kể ngược trật tự. Nhưng ngươi nói, ngươi chẳng phải vẫn còn một lần trải nghiệm bi thảm khác sao, thế mà ngươi đang từ một chú chó con nhà Hán liền nhảy sang cánh cửa sổ của triều Tùy, lược qua hẳn 500 năm, độ nhảy vọt quá lớn rồi đó.
Mặt của ấm sứ nhỏ lại căng ra, tôi nói: Nếu ngươi không muốn nói, chúng ta dừng bút ở đây, ta không muốn ép buộc ngươi phải kể ra.
Ấm sứ nhỏ nghĩ rồi nói: Con từng chuyển sinh thành một nữ nhân xinh đẹp, được gả cho một vị tướng lĩnh, chồng con lại đi sủng ái tiểu thiếp, con rất tức tối, trở thành một oán phụ, uất ức mà chết.
Tôi nói: Là thời kỳ Nam Bắc triều phải không? Nam triều hay là Bắc triều?
Ấm sứ nhỏ nói: Bắc triều, một vị tướng lĩnh của Bắc Tề, chàng ta là tướng dưới trướng của Lan Lăng Vương.
Tôi không khỏi hít một hơi: Lan Lăng Vương, chiến Thần của Bắc Tề, anh dũng thiện chiến, đây là một nhân vật thần kì. Lại là một mỹ nam tử nổi tiếng, khi đánh trận thì đeo mặt nạ tự chế. Thật tiếc, lại bị Hoàng thượng ban cho cái chết, tự hủy giang sơn.
Ấm sứ nhỏ nói: Người lúc đó đều cho rằng Lan Lăng Vương có vẻ đẹp vô song, công cao át chủ, làm cho Hoàng thượng sinh lòng đố kỵ. Trong 500 năm đó, con còn chuyển sinh thành cây trâm bạch ngọc, cài trên đầu của Phùng Thái Hậu.
Tôi nói: Là Tổ mẫu của Bắc Ngụy Hiếu Văn Đế Nguyên Hồng? Đây là trước thời Bắc Tề.
Ấm sứ nhỏ nói: Vâng ạ, Phùng Thái Hậu thật là đẹp, lại có thủ đoạn chính trị, nhiều lần ổn định cục diện chính trị Bắc Ngụy.
Tôi nói: Bà đã thúc đẩy Hán hóa dân tộc Bắc Ngụy, dưới ảnh hưởng của bà ấy, Hiếu Văn Đế đã tiến hành cải cách nổi tiếng, lại cho dời đô, tiến thêm một bước là lấy họ của người Hán, mặc Hán phục, liên hôn với dân tộc Hán, từ họ Thác Bạt Thị đổi thành họ Nguyên, bản thân nguyên là Thác Bạt Hồng đổi thành Nguyên Hồng. Ta phát hiện, ngươi tiếp xúc toàn với người hoặc việc đều làm ta rất chú ý.
Ấm sứ nhỏ nói: Nhưng vì ở đời đó con trở thành oán phụ, sau khi uất ức mà chết, con phát nguyện không bao giờ làm người nữa, kết quả nguyện vọng của con thành hiện thực rồi, con nhiều lần chuyển sinh thành đồ vật. Trong cung đình của Nam triều, con còn từng là cây đèn cầy, nhìn thấy Trần Hậu Chủ và Phi tần vui vẻ tiệc tùng, rất xa hoa phù phiếm.
Tôi nói: Quá trình sinh mệnh của đèn cầy ngắn ngủi lắm!
Ấm sứ nhỏ nói: Nhưng con cũng không oán hận nữa!
Tôi cuối cùng cũng viết xong câu chuyện luân hồi của ấm sứ nhỏ, bản thân thân tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng câu chuyện luân hồi của ấm sứ nhỏ bình dị mộc mạc, nhưng tôi vẫn cứ hi vọng từ trong đó độc giả có thể thấy được những tình tiết có ích.
Tôi muốn nói rằng: Trong lục đạo luân hồi, bất luận là sinh mệnh như thế nào, trong quá trình vận hành của sinh mệnh, các trải nghiệm đều rất phong phú. Là một tiểu ấm sứ mà nói, trong sinh mệnh có lúc không được như ý, những chuyện cũ khó xử cứ luẩn quẩn mãi không thôi, trở thành chướng ngại trong lòng không sao vượt qua được. Nhưng quá khứ cuối cùng cũng trôi qua rồi, người ta phải luôn nhìn về tương lai. Làm một con người mà nói, nếu có nỗi lòng tương tự, thì càng cần phải thay đổi bản thân! Trân quý hiện tại, không oán trách, biết cảm ân, ung dung lạc quan, khoan người thứ mình, không sống trong trói buộc của quá khứ, cũng là một dạng trí huệ và độ lượng.
Ngày đăng: 04-09-2023
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.