Mở cánh cửa sinh tử, khám phá bí ẩn của linh hồn (Phần 2.6)



[ChanhKien.org]

2.6. Trải nghiệm cận tử ở Trung Quốc

Sau khi các nhà khoa học nước ngoài triển khai nghiên cứu về trải nghiệm cận tử trong nhiều thập niên, cuối cùng ở Trung Quốc đã xuất hiện những cuốn sách giới thiệu về trải nghiệm cận tử. Ví dụ như cuốn “Phỏng vấn về trải nghiệm cận tử” với nội dung là thảo luận về cái chết từ những góc độ khác nhau, tác giả đã liệt kê một số lượng lớn các trường hợp trải nghiệm cận tử. Dựa theo những lời kể lôi cuốn của những người trải nghiệm cận tử, tác giả đã tường thuật lại một cách khách quan những cảm thụ và trải nghiệm của đương sự trong quá trình đó. Người biên tập cuốn sách này cho rằng, con người ngoại trừ tâm lý sợ hãi ra, còn có tâm hiếu kỳ đối với cái chết không thể tránh khỏi này. Cuốn sách này không chỉ có thể thỏa mãn sự tìm tòi và tâm hiếu kỳ của con người đối với những chuyện liên quan đến cái chết, hơn nữa nó còn giúp con người nhận thức lại mới về cái chết, càng thêm trân quý sinh mệnh và sống có ý nghĩa hơn. Bạn có thể đọc được những bài viết liên quan đến trải nghiệm cận tử trên các tờ báo chính thức, chẳng hạn như vào ngày 7 tháng 6 năm 2000, tờ báo Thanh niên Trung Quốc đã từng đăng tải bài viết có tựa đề “Con người qua đời như thế nào” để giới thiệu về trải nghiệm cận tử một cách có hệ thống.

Ngày càng có nhiều nhà nghiên cứu khoa học ở Trung Quốc bắt đầu nghiên cứu về trải nghiệm cận tử, ở đây chúng tôi xin trích dẫn một đoạn trong bài luận văn được viết bởi viện trưởng bệnh viện An Định, đồng thời là chuyên gia tâm thần học Phùng Chí Dĩnh, hợp tác cùng phó viện trưởng bệnh viện An Định Lưu Kiến Huân, sau được nhà xuất bản Khoa học công nghệ Thượng Hải công bố trong chuyên mục Y Học Đại Chúng, kỳ 5 năm 1993.

Vào ngày 28 tháng 7 năm 1976, ở thành phố Đường Sơn, Trung Quốc, đã xảy ra một trận động đất lớn khiến cho hơn 240.000 người chết và hơn 160.000 người bị thương nặng. Các nhân viên y tế ở Trung Quốc đã từng mở cuộc điều tra đối với những người thoát nạn trong trận động đất lớn ở Đường Sơn năm 1976, đa số những người này đều bị chôn vùi trong đống đổ nát do các tòa nhà bị sập. Hơn một nửa số người may mắn sống sót lúc đó đã nhớ lại rằng, lúc gặp nguy hiểm họ không những không sợ hãi, ngược lại tư duy vô cùng rõ ràng, tâm thái rất bình tĩnh và nhẹ nhõm, không có cảm giác hoảng sợ; thậm chí có người trong hoàn cảnh nguy nan như vậy còn cảm thấy vui vẻ và sung sướng, cảm thấy quá trình tư duy của họ vô cùng nhanh, miên man bất định. Lúc này, những chuyện trong quá khứ hiện ra giống như chiếu một bộ phim, từng cảnh quay liên tục luân chuyển trong tâm trí, không ngừng lướt qua, nội dung đa phần là những tình tiết vui vẻ, là những cảnh nô đùa thời thơ ấu, cảnh tình yêu và hôn nhân, công việc đạt kết quả tốt hay niềm vui sướng khi nhận thưởng, v.v. Hiện tượng này được gọi là hồi tưởng lại cuộc đời hoặc “hồi ức toàn cảnh”.

Trong trận động đất lớn ở Đường Sơn, một cô gái họ Lưu mới chỉ 23 tuổi bị thương xương cột sống, không thể đi lại do đống đổ nát đè lên người. Cô miêu tả lại trải nghiệm cận tử trước khi mình được cứu sống rằng: “Suy nghĩ của tôi đặc biệt rõ ràng, tư duy nhạy bén hơn, một số tình tiết về cuộc sống hạnh phúc lướt qua tâm trí tôi giống như một bộ phim, cảnh tượng vui chơi cười đùa cùng các bạn khi còn nhỏ, hạnh phúc khi đang yêu, niềm vui khi được nhà máy biểu dương,… Trong đó phần lớn là những tình tiết về cuộc sống khiến người ta cảm thấy vui vẻ”. Cô cho biết, trong vài chục phút ngắn ngủi của trải nghiệm cận tử trước khi được cứu, cô thể nghiệm được một loại cảm giác vui vẻ và hạnh phúc của cuộc sống. Lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được sự quý giá của cuộc sống một cách sâu sắc đến vậy. Cho nên, mặc dù lưng của cô bị tàn phế, phải ngồi xe lăn cả đời, nhưng mỗi khi nhớ lại cảm giác khi đó, cô càng có thêm niềm tin để tiếp tục sống.

Càng thú vị hơn là gần một nửa số người được điều tra có cảm nhận rằng ý thức hoặc linh hồn rời khỏi thân thể, cảm thấy hình tượng bản thân thoát khỏi thân thể của mình, có người ví điều đó giống như “linh hồn thoát xác”. Họ nhấn mạnh rằng cảm giác như công năng của bản thân tồn tại trong một không gian nào đó bên ngoài thân thể, mà không phải ở đại não, và cho rằng thân thể sinh lý của mình không có sức sống và tư duy. Thậm chí có người báo cáo còn kể rằng, khi ở giữa không trung hoặc trên trần nhà bên ngoài thân thể sinh lý họ còn nhìn thấy hình tượng của bản thân. Hình tượng của bản thân bên ngoài cơ thể này cũng có một số dấu hiệu của sinh mệnh như mạch đập, hô hấp, v.v. Có lúc nó trở về trong thân thể sinh lý của mình, hoặc liên kết với họ theo phương thức nào đó, và nó nhẹ hơn thân thể sinh lý nhưng chiều cao và độ tuổi thì giống nhau. Cũng có người cho rằng thân thể sinh lý của bản thân lúc đó không hoàn chỉnh, như mất đi thính lực hoặc mất đi bộ phận thân thể nào đó, v.v. mà phần thân thể không chân thật lại không có chỗ thiếu sót đó. Một người được điều tra miêu tả như sau: “Lúc đó cảm thấy thân thể của mình được chia làm hai, một cái nằm ở trên giường, đó chỉ là cái vỏ rỗng, mà cái còn lại là hình tượng của bản thân, nó nhẹ hơn cả không khí, lơ lửng bay trên không trung, cảm thấy hết sức thoải mái”.

Khoảng 1/3 số người có cảm giác kỳ lạ như bản thân đang đi qua một đường hầm hoặc giống như đường hầm không gian, có lúc còn nghe thấy tiếng ồn và có cảm giác bị kéo đi hoặc bị dồn ép, còn gọi là “trải nghiệm đường hầm”. Có người còn cảm thấy đi trong đường hầm tối tăm này rất nhanh đến cuối đường, sau đó nhìn thấy ánh sáng, “ánh sáng đang tới”. Một người được điều tra nói rằng, lúc đó “cuồng phong nổi lên, cát đá bay mù mịt, không một bóng người, biết phải đi về đâu? Khi đang hoảng loạn không biết đi đâu lại xuất hiện một động đen lớn, nhưng tiến vào trong không cảm thấy sợ hãi, trong động còn bắn lên từng tầng bọt nước, chạy và rồi chạy, khi dường như nhìn thấy ánh sáng, tôi nhanh chóng chạy ra khỏi động, lại nhìn thấy được mặt trời”.

Còn có khoảng 1/4 số người được điều tra đã “gặp phải” những con người hoặc hình tượng linh hồn không chân thật. Những người không chân thật này rất nhiều là những người thân đã qua đời, giống như họ đã cùng nhau tiến nhập vào một khu vực khác với trần gian để tiếp tục sinh sống; họ là những người quen khi còn tại thế hoặc những người lạ, có vẻ như họ đã đoàn tụ với nhau. Những hình tượng linh hồn đó thường được một số người mô tả là một loại “ánh sáng”, những người khác thì coi đó giống như “hóa thân” của tôn giáo.

Ông Lý là một người may mắn sống sót trong trận động đất lớn ở Đường Sơn đã nhớ lại trải nghiệm cận tử của mình như thế này: “Thân thể này dường như đã không thuộc về tôi nữa, chân tôi dường như không cánh mà bay, các bộ phận của thân thể nằm rải rác trong không gian, sau đó tôi giống như bị chìm xuống vực sâu vạn trượng, xung quanh là bóng tối, tôi nghe thấy một âm thanh kỳ diệu bí ẩn rất khó mô tả, loại cảm giác này kéo dài khoảng nửa giờ đồng hồ. Lúc này, tôi bắt đầu nhìn lại cuộc đời ngắn ngủi của mình, nhưng những ký ức thuần túy này là một dòng ý thức, chúng hoàn toàn không chịu sự chi phối của đại não”.

Ông Vương cũng là người sống sót trong trận động đất này kể lại rằng: “Trong mơ hồ tôi bước vào một thế giới khác, chỉ nhìn thấy trước mắt xuất hiện một người đàn ông mặc trang phục mã quái trường bào (trang phục truyền thống của nam giới Trung Hoa). Anh ấy tập tễnh bước đến trước mặt tôi, tuy ở rất gần nhưng lại không sao nhìn rõ tướng mạo, khuôn mặt cũng nhìn không rõ. Anh ấy dẫn tôi bước vào một hang động sâu kỳ lạ, trước mắt tôi là một khoảng đen kịt, chỉ cảm thấy thân thể không tự chủ được mà đi theo anh ta. Khi đến cuối hang động, tôi mới phát hiện trước mắt là một cung điện dưới lòng đất với những bức tường vàng rực rỡ. Anh đi vào trong báo cáo, trong phút chốc, tôi nghe thấy bên trong dường như có người đang nói rằng, để ông ấy quay về trước đi! Lúc này, tôi mở mắt ra, phát hiện mình đã nằm trên giường bệnh, các bác sĩ và y tá đang khẩn trương tiến hành cấp cứu cho tôi”.

Thông qua những người may mắn sống sót sau trận động đất lớn ở Đường Sơn, những nhân viên nghiên cứu điều tra đã có được 81 số liệu điều tra hợp lệ, họ đã tổng kết những dữ liệu này thành 40 loại: Nhìn lại cuộc đời, ý thức và thân thể bị cách khai, cảm giác không trọng lượng, thân thể có cảm giác lạ lẫm, thân thể cảm giác bất thường, cảm giác thế giới bị hủy diệt, hòa vào cùng với vũ trụ, cảm giác thời gian dừng lại, v.v. Đối với hầu hết mọi người mà nói, đều có thể đồng thời trải nghiệm hai hoặc nhiều loại cảm giác đồng thời.

Tuy rằng cuộc điều tra về trải nghiệm cận tử của những người sống sót ở trận động đất lớn tại Đường Sơn chỉ thu được 81 số liệu điều tra hợp lệ, nhưng đây xác thực là một bộ sưu tập lớn nhất trong lịch sử về nghiên cứu trải nghiệm cận tử trên thế giới hiện nay. Trong 81 trường hợp nghiên cứu, thì có 47 trường hợp có thay đổi về tính cách trước và sau khi trải nghiệm cận tử. Những người trải nghiệm cận tử có cảm giác suy nghĩ đặc biệt rõ ràng, tính cách trở nên ôn hòa hơn rất nhiều; mà người đã trải qua việc “gặp phải” những người hoặc linh hồn ở thế giới khác, tư duy hay hành vi không bị ý thức khống chế mà có cảm giác bị phán xét, v.v. thì tính cách lại trở nên lạc quan một cách mù quáng hoặc nóng nảy. Sau khi được “hồi sinh từ cõi chết”, hầu hết mọi người ghi nhớ mãi những trải nghiệm cận tử lúc đó, thậm chí 10 năm hoặc 20 năm sau vẫn còn nhớ.

Những kết quả điều tra của những học giả ở Trung Quốc và các quốc gia khác trên thế giới đều giống nhau đến lạ thường.

Dịch từ: https://media.zhengjian.org/media/zjbooks/life_gate/index.htm



Ngày đăng: 31-03-2024

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.