Mở cánh cửa sinh tử, khám phá bí ẩn của linh hồn (Phần 2.8)



[ChanhKien.org]

2.8 Trải nghiệm cận tử của người vô Thần

Tiến sĩ George Rodonaia di cư sang Hoa Kỳ vào năm 1989, ông là bác sĩ khoa tâm thần tại đại học Moscow thuộc Liên Xô cũ và là một người kiên tín vào thuyết vô thần.

Ông đã trải qua một lần “trải nghiệm cận tử lâm sàng” dài nhất được ghi chép lại. Năm 1976, ông bị một chiếc ô tô đâm vào và được chẩn đoán là đã chết. Thi thể của ông được đặt ở nhà xác trong ba ngày, cho đến khi một vị bác sĩ khám nghiệm tử thi rạch một dao ở bụng của ông thì ông mới tỉnh lại. Sau đó ông chuyển sang lĩnh vực nghiên cứu tâm linh, ông đã được nhận bằng tiến sĩ thứ 2 — tiến sĩ tâm lý học tôn giáo. Sau này ông đã trở thành mục sư của Chính thống giáo Đông phương. Hiện ông đang là mục sư của nhà thờ Giám lý thống nhất đầu tiên ở Nederland, Texas. Sau đây là những mô tả của ông về trải nghiệm cận tử của mình, những mô tả này được ghi lại trong cuốn sách “Hành trình về nhà” (The Journey Home) của tác giả Philip L. Berman:

Điều đầu tiên tôi nhớ được liên quan đến trải nghiệm cận tử của mình là tôi phát hiện mình đang ở trong một hoàn cảnh vô cùng tối tăm. Tôi không cảm giác được sự thống khổ của thân thể, nhưng vẫn nhớ được mình là George. Loại bóng tối này tôi chưa từng thấy trước đây. Tôi cảm thấy rất sợ hãi, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ như thế này. Tôi cảm thấy ngạc nhiên khi mình vẫn còn tồn tại, nhưng lại không biết mình đang ở đâu. Một ý nghĩ không ngừng quay cuồng trong ý thức của tôi: Sau khi chết, tôi sẽ như thế nào?

Tôi có thể kiểm soát được mạch suy nghĩ của mình, tôi hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra. Tại sao tôi lại ở trong bóng tối? Tôi phải làm gì đây? Tôi nhớ lại câu nói nổi tiếng của Descartes: “Tôi tư duy, vậy thì tôi tồn tại”. Thế là tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, bởi vì lúc này tôi mới tin chắc rằng mình vẫn còn sống, mặc dù đang ở trong một không gian khác. Sau đó tôi nghĩ, nếu tôi vẫn còn sống, tại sao tôi không suy nghĩ tích cực lên. Tôi là George, tôi ở trong bóng tối, nhưng tôi biết tôi còn sống, tôi vẫn là chính mình. Tôi không thể nghĩ theo hướng tiêu cực.

Sau đó tôi nghĩ, bóng tối sao có thể tốt được. Tốt hơn hết nên có ánh sáng. Đột nhiên tôi ở trong ánh sáng, ánh sáng rất rực rỡ: Ánh sáng màu trắng, mãnh liệt chói lóa. Nó mãnh liệt như đèn flash của máy ảnh nhưng không nhấp nháy. Lúc đầu tôi cảm thấy ánh sáng chói lóa này làm người ta khó chịu, dần dần tôi đã thích ứng được với nó. Tôi bắt đầu cảm thấy ấm áp dễ chịu, mọi thứ bỗng nhiên trở nên tốt đẹp.

Tiếp theo tôi nhìn thấy khắp xung quanh mình là các phân tử đang bay, nguyên tử, proton, neutron, chỗ nào cũng có. Một mặt những thứ này rất lộn xộn không trật tự, nhưng mặt khác, điều làm cho tôi vui mừng không gì sánh nổi là những thứ lộn xộn không trật tự này cũng tồn tại tính đối xứng của chúng. Kiểu đối xứng này rất đẹp và thống nhất, nó khiến toàn thân tôi tràn đầy niềm vui vô cùng lớn lao. Sinh mệnh và những phương thức tồn tại phổ biến bỗng dưng mở ra dần trước mắt tôi. Những lo lắng về thân thể của tôi khi đó hoàn toàn biến mất, bởi vì tôi biết mình không còn cần đến nó nữa, thực ra nó chính là chướng ngại cho khả năng quan sát thế giới của tôi.

Mọi chuyện tôi trải qua tất cả đều hòa quyện với nhau, cho nên rất khó để mô tả lại các sự việc xảy ra theo trình tự. Thời gian dường như ngừng lại, quá khứ, hiện tại và tương lai đối với tôi mà nói đã hoàn toàn dung hợp thành một thể thống nhất không có khái niệm thời gian. Không biết từ lúc nào, tôi nhìn thấy trải nghiệm cuộc sống của bản thân mình, trong một tích tắc tôi thấy được toàn bộ một đời của mình.

Tôi ý thức được rằng sinh mệnh có ở khắp mọi nơi, không chỉ là các sinh mệnh trên thế gian, mà là vô vàn các sinh mệnh. Tất cả những thứ này không chỉ liên hệ với nhau, mà tất cả chúng vốn dĩ là nhất thể. Tôi có thể trong tích tắc đến được bất kỳ nơi nào. Tôi đã thử giao tiếp với những người mà tôi gặp, trong đó có một số người cảm giác được sự tồn tại của tôi, nhưng không ai để ý đến tôi. Tôi cảm thấy cần phải học triết học và Kinh Thánh. Bạn muốn thì bạn sẽ có được. Bạn nghĩ đến điều gì thì nó sẽ đến. Tôi trở về thời đại Đế chế La Mã, Babylon, Noah và Abraham, tất cả những thời đại mà bạn có thể nêu tên tôi đều đã từng đến.

Tôi tràn đầy tất cả những câu chuyện và trải nghiệm tốt đẹp, cho đến khi họ mổ phần bụng của tôi để khám nghiệm tử thi; tôi cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn nắm lấy cổ và đè tôi xuống, lực lượng này mạnh mẽ đến nỗi mở mắt ra tôi liền cảm thấy đau nhức dữ dội. Thân thể tôi lạnh buốt và bắt đầu run rẩy, họ lập tức đưa tôi vào bệnh viện.

Dịch từ: https://media.zhengjian.org/media/zjbooks/life_gate/09.htm

Tư liệu tham khảo:

1. Pim. Van. Lommel, The Lancet, Dec. 2001

2. Melvin Morse, Closer to the light,

3. Phillip L. Berman, The Journey Home : What Near-Death Experiences and Mysticism Teach Us About the Gift of Life

4. Charles T. Tart,Journal of Near Death Studies, 17(2) Winter 1998

5. Kenneth Ring, Heading toward Omega—in Search of the meaning of the Near dearth Experience

6. Allan Kellehear, Journal of Near Death Studies, Fall, 2001

7. Raymond Moody, Life after Life

8. Raymond Moody, The Light Beyond

9. Richard J.Bonenfant, Journal of Near Death Studies, 19(2) Winter 2000

10. Kenenth, Ring, Mindsight

11. 《濒死体验访谈录》,光明日报出版社

12. 冯志颖,刘建勋,《大众医学》1993年第5期, 上海科学技术出版社

13. Carl Jung, Memories, Dreams, Reflections.

14. 《天堂印象——100个死后还生者的口述故事》,逢尘主编, 外文出版社 , 1999年1月

15. 《理想国》 柏拉图



Ngày đăng: 18-05-2024

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.