[ChanhKien.org]
Phần III. Tà ác đàn áp, trời phẫn nộ người căm ghét
13. Bức tranh: Lồng Giam
Tác phẩm điêu khắc năm 2004. Tác giả: Trương Côn Luân.
Tác phẩm điêu khắc “Lồng giam” đã thể hiện một cách chân thực hình thức bức hại đối với các đệ tử Đại Pháp trong trại lao động cưỡng bức tại Trung Quốc. Đồng thời, tác phẩm mang tính tượng trưng cho việc Giang Trạch Dân lợi dụng ĐCSTQ, thao túng toàn bộ bộ máy quốc gia từ trên xuống dưới, bao quát các lĩnh vực, ban ngành và tầng diện để tiến hành bức hại tàn khốc các học viên Pháp Luân Công, như đánh bọc sườn, phong sát, tùy ý giết hại. Hầu hết các đệ tử Đại Pháp bị giam trong các trại lao động cưỡng bức đều chịu hình phạt thể xác giống nhau, họ bị ép buộc ngồi trên một cái ghế đẩu vừa thấp vừa bé từ sáng tới tối, hai chân chụm lại, hai tay đặt trên đầu gối, không được phép nói chuyện, không được phép thay đổi tư thế, lưng đau nhức, chân tê cứng, mông bị loét vì ngồi lâu. Những người bị giam ở cái lồng nhỏ này phải chịu khoảng 100 cực hình, vô cùng thê thảm, họ không có một chút tự do cá nhân nào. Ngay cả những đệ tử Đại Pháp không bị giam trong trại lao động, họ cũng bị giám sát, bị nghe lén điện thoại, hành tung bị theo dõi, mạng internet bị chặn, có thể bị bắt giam, bị đánh bất cứ lúc nào. Đối với các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc mà nói, cả đất nước chính là một nhà tù khổng lồ, giống như bị nhốt trong lồng sắt, sống trong tình cảnh hiểm ác bị người khác kiểm soát.
14. Bức tranh: Sống Phiêu Bạt
Tranh sơn dầu (92cm x 122cm) năm 2004. Tác giả: Lý Viên.
Nhiều học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đại lục bất đắc dĩ phải từ bỏ công việc ổn định và cuộc sống hạnh phúc của mình, rời xa nhà sống lưu lạc khắp nơi để tránh bị bức hại và liên lụy người thân. Họ thường không có nơi ở cố định, ăn đói mặc rách, thậm chí không có gì trong tay.
Hết thảy mọi thứ, điều duy nhất họ không thể từ bỏ là sự kiên định đối với Chân Thiện Nhẫn. Trong bức tranh là cô gái đang sống tạm trong ngôi nhà tranh, cái bánh màn thầu bị gặm nửa, cô ngủ thiếp đi vì mệt mỏi, thế nhưng trong tay vẫn ôm chặt cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” chỉ đạo cô tu luyện. Trong giấc mơ, thiên sứ đến bên cạnh cô, tấu nhạc tiên giới du dương để khích lệ cô. Mặc dù gặp nghịch cảnh nhưng cô không hề có cảm giác nhỏ bé và đáng thương, bởi vì trong tâm cô có Phật Pháp, có chân lý nên không hề sợ hãi, và nhận được sự chăm sóc của Thần linh.
15. Bức tranh: Tịch Thu Tài Sản
Tranh sơn dầu (165cm x 178cm) năm 2008. Tác giả: Diêu Trọng Kỳ.
“Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể” là những thủ đoạn tàn độc mà tập đoàn họ Giang dùng để đối phó với Pháp Luân Công. Trong cuộc trấn áp, cảnh sát tà ác không chỉ thường xuyên giám sát, quấy rầy các học viên Pháp Luân Công, bọn chúng thậm chí còn xông vào nhà ở của học viên tiến hành bắt cóc, tịch thu tài sản. Bức tranh này đã mô tả cảnh tượng cảnh sát tà ác đang lục soát và tịch thu tài sản của học viên.
16. Bức tranh: Tiêm Thuốc Độc
Tranh sơn dầu (102cm x 76cm) năm 2004. Tác giả: Trần Tiêu Bình.
Để ngụy tạo chứng cứ giả cho lời dối trá bôi nhọ Pháp Luân Công, ĐCSTQ đã giam giữ số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công có thân thể khỏe mạnh vào các bệnh viện tâm thần, tiến hành bức hại bằng thuốc.
Cô gái trẻ trong bức tranh đã bị cưỡng ép tiêm một loại thuốc không rõ nguồn gốc. Họa sĩ đã dùng hành động chau mày để thể hiện sự chịu đựng từ bi của đệ tử Đại Pháp, cô dùng thiện để đối đãi với tà ác. Mặc dù bị tra tấn và ngược đãi, nhưng cô không hề oán hận, tâm chứa Chân Thiện Nhẫn khiến cô đã ở một cảnh giới khác. Trong bóng tối, cô vẫn hướng tới những điều tươi sáng và tốt đẹp. Một chùm ánh sáng bao bọc lấy cô, có hai tiểu anh hài, trong đó một tiểu anh hài cầm chiếc vương miện bày tỏ sự tán dương.
(Còn tiếp)



