Chính thuyết về Văn hóa tu luyện Thần truyền (Phần 9): Thần nhân đồng tại nói về cứu độ



Tác giả: Tống Minh

[ChanhKien.org]

Ở Trung Quốc cổ đại, cho dù là hòa thượng hay là đạo sĩ, chỉ cần vừa xuất gia, thế nhân liền coi họ là “bán Thần”, không còn đối đãi với họ như người bình thường nữa. Phật giáo Đạo giáo trong lịch sử tuy chỉ là một loại hình thức tu luyện, nhưng trong đó người tu luyện một cách chân chính, tu luyện thật sự đều có mục tiêu cụ thể. Tu Phật thì sao, mục tiêu cuối cùng là thành tựu chính quả với quả vị khác nhau bắt đầu từ sơ quả La Hán. Còn về tu Đạo, sở dĩ gọi là trường sinh chi đạo, vì để cuối cùng tu thành chân nhân..vv.., cũng là biểu hiện khác nhau do sự khác biệt giữa hai hệ thống lớn của Phật giáo và Đạo giáo tạo thành.

Một người bình thường có thể thành tựu thành sinh mệnh vĩ đại như Thần, Phật, thì đây chính là phương thức cứu độ sinh mệnh lấy giải thoát cá nhân làm mục đích mà Thần Phật đã tạo ra cho chúng sinh, như vậy đối với người tu luyện mà nói, hiển nhiên là có tiêu chuẩn và yêu cầu cao hơn siêu việt khỏi hình thức sinh mệnh này của nhân loại, đây là một nguyên nhân khiến cho người xuất gia được coi là “bán Thần”. Một nguyên nhân khác là, tu luyện trong lịch sử, cho dù các gia các môn tu luyện như thế nào, nhưng ngay từ đầu phần lớn đều bắt đầu thay đổi từ bề mặt cơ thể con người, như vậy rất dễ dàng biểu hiện ra một số công năng thần thông, lúc ẩn lúc hiện như Thần, như vậy thế nhân sẽ cho rằng đó là “Thần”. Thực ra đứng ở góc độ tu luyện mà nói, có thể họ chỉ vừa mới bắt đầu nhập môn, hơn nữa tu luyện chính pháp môn đều không chú trọng tới công năng thần thông, mà là lấy đại Đạo và Phật Pháp làm căn bản. Vậy tại sao lại coi là “bán Thần”? Bởi vì suy cho cùng họ vẫn còn có mặt chưa tu xong, mặt chưa tu xong này chính là biểu hiện của con người.

Trung Quốc cổ đại, đặc biệt là trong lịch sử Trung Quốc cổ đại ngược dòng về triều đại nhà Chu, tiêu chuẩn đạo đức xã hội nhân loại khi đó tương đối cao, một mặt Thần cũng dễ dàng triển hiện cho thế nhân thấy, mặt khác cũng bởi vì loại chính tín này của con người đối với Thần, nên cũng có rất nhiều người có thể tiến vào trong tu luyện. Đó là thời kỳ Thần nhân đồng tại, trong tiểu thuyết “Phong Thần Diễn Nghĩa”, chúng ta còn có thể hình dung ra được biểu hiện cụ thể lúc đó. Như vậy theo sự phát triển của xã hội, tư tưởng của nhân loại cũng càng ngày càng phức tạp, chính là sau khi nhân tâm càng ngày càng ích kỷ, mặt bằng đạo đức chung của xã hội cũng sẽ trượt dốc nhanh hơn, như thế Thần Phật sẽ không dễ dàng hiển hiện cho con người thấy nữa, mà con người đối với Thần Phật càng ngày càng không tin, cũng dẫn đến đạo đức tiếp tục trượt dốc. Cái gọi là thế phong nhật hạ (tức là: phong khí, phong tục lề thói xã hội ngày càng bại hoại, ngày một xấu đi), nhân tâm bất cổ (tức là: người đọc sách trong xã hội khí chất xấu đi, mất đi sự đôn hậu hiền lương mà trở nên xảo trá giả dối, tâm địa không còn được đôn hậu như người thời xưa), chính là nói đến loại biểu hiện chung này. Cho dù là như vậy, Thần Phật cũng thông qua phương thức khác để cảnh cáo cho con người biết, khuyên con người hướng thiện, để chờ đợi cơ duyên sinh mệnh có thể được cứu độ chân chính, cứu độ thực sự. Người xưa có câu “Cử đầu tam xích hữu Thần minh” (nghĩa là trên đầu ba thước có Thần linh), “Nhân gian tư ngữ, thiên văn nhược lôi” (nghĩa là những lời nói riêng tư âm thầm chốn nhân gian, Trời nghe rõ ràng như tiếng sấm), “Nhân tâm sinh nhất niệm, Thiên địa tận giai tri” (nghĩa là khi tâm con người sinh ra một niệm, thì cả trời và đất đều biết), “Thiện ác đáo đầu chung hữu báo, chỉ tranh lai tảo dữ lai trì” (nghĩa là thiện ác cuối cùng đều có báo ứng, chỉ là đến sớm hay muộn mà thôi). Như vậy ở trong một hoàn cảnh như trong mê tại chốn nhân gian này, có thể ngộ được sự tồn tại của Thần Phật hay không, đối với Thần Phật có thể chính tín hay không, đối với con người mà nói thì đây chính là một vấn đề rất mấu chốt.

Tại sao lại nói như vậy? Nếu như nói con người là do Thần tạo ra, như vậy Thần và con người đã có quan hệ uyên nguyên rất sâu xa không thể đoạn tuyệt, nếu như một người không tin Thần, thậm chí rời bỏ Thần, như vậy người như thế nên đi theo hướng nào? Đó không phải là một hậu quả khủng khiếp sao? Nói tà đảng Trung Cộng tà ác, nó khiến con người ly khai rời xa Thần Phật, khiến con người trở thành người không có gốc rễ, nguồn cội, từ đó mà đoạn tuyệt với hy vọng được Thần thực sự cứu độ của con người, chính là một trong những hành vi tà ác do tuyên truyền chủ nghĩa vô thần tạo ra.

Trong văn hóa của rất nhiều dân tộc trên thế giới, không chỉ lưu lại những truyền thuyết khác nhau về Thần tạo ra con người, mà còn ghi lại lời tiên tri trong lịch sử về việc ngày nay Thần sẽ trở lại. Trong “Kinh Thánh” nói Thần sẽ trở lại tiến hành phán xét ngày tận thế đối với con người, trong kinh Phật ghi lại sự nở rộ của hoa Ưu Đàm Bà La biểu thị cho việc Chuyển Luân Thánh Vương sẽ hạ thế truyền Pháp độ nhân. Còn lời dự ngôn của Trung Quốc thì càng có hệ thống và đa dạng hơn, hầu như mỗi triều đại đều có những lời dự ngôn có hệ thống lưu lại cho người đời sau, chúng đều tiên tri rằng ngày nay trong lịch sử sẽ có một sự kiện lớn phát sinh, mà một loại biểu hiện trong đó chính là đây sẽ là một thời kỳ mà con người và Thần cùng tồn tại.

Đã có rất nhiều ví dụ và lời dự ngôn đều chỉ ra một sự thật như thế này – hiện tượng tu luyện Pháp Luân Công mà hàng trăm triệu người đang thực hành, cùng với sự đàn áp dã man tàn ác của tà đảng Trung Cộng nhắm vào Pháp Luân Công, từ đó dẫn tới việc giảng thanh chân tướng cứu độ thế nhân của những người tu luyện Pháp Luân Công trong cuộc phản bức hại.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là Đại Pháp tu luyện thượng thừa của Phật gia, năm 1992 được ông Lý Hồng Chí truyền ra từ Trung Quốc, lấy đặc tính tối cao của vũ trụ “Chân – Thiện – Nhẫn” làm chỉ đạo, chỉ trong bảy năm ngắn ngủi, thông qua phương thức người truyền người, tâm truyền tâm, đã nhanh chóng có đến hàng trăm triệu người tham gia. Tuy nhiên, vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tà đảng Trung Cộng lại vì tư lợi của bản thân mà bắt đầu đàn áp tàn khốc, đến nay đã kéo dài liên tục suốt 14 năm (tính tại thời điểm bài viết) mà vẫn chưa dừng lại. Sự đối lập giữa “Chân, Thiện, Nhẫn” mà Pháp Luân Công đại diện và tà ác mà Trung Cộng đại diện trong cuộc bức hại và phản bức hại suốt 14 năm qua (tính tại thời điểm viết bài này) là sâu sắc và rõ ràng, mỗi người trên thế gian có cơ hội hiểu rõ những chân tướng này đều có mức độ chấn động khác nhau thậm chí chấn động đến tận sâu trong nội tâm, từ đó cũng thúc đẩy thế nhân suy nghĩ lại: Pháp Luân Công rốt cuộc là gì? Tại sao Trung Cộng lại tàn ác như vậy? Tại sao lại có cuộc bức hại này? Đối diện với cuộc bức hại này, chúng ta có thể làm được điều gì?

Cuộc bức hại này tuy là tà ác, hơn nữa số người liên quan đến rất nhiều, sự biểu hiện của cuộc bức hại cũng vô cùng tàn khốc, thế nhưng, hàng trăm triệu người tu luyện Pháp Luân Công, đều là những người tu luyện đi trên con đường của Thần, họ là bán Thần, họ có một mặt Thần đã tu xong, điều này không giống với những người tu luyện trong lịch sử, họ bắt đầu cải biến từ vi quan nhất của sinh mệnh, cho nên cũng không biểu hiện ra công năng thần thông trên diện rộng. Con người không bức hại được Thần, người tu luyện Pháp Luân Công chân chính, tu luyện thật sự đều sẽ được viên mãn quy vị, mà kết cục của người bức hại đều có thể tưởng tượng ra được. Người thật sự bị bức hại thực ra là người thế gian, người thế gian bởi vì không rõ chân tướng, đã nghe những lời dối trá bịa đặt của tà đảng Trung Cộng, hoặc cho rằng cuộc bức hại không liên quan gì đến họ, không muốn tìm hiểu sự thật, đều khiến cho sinh mệnh của mình rơi vào mối nguy thực sự. Mà mối nguy này, chính là ở giữa chính nghĩa và tà ác, bạn không lựa chọn chính nghĩa, vậy thì bạn sẽ theo tà ác mà đi, mà kết cục của tà ác, kết cục của tà đảng Trung Cộng, lại là chính nó lựa chọn kể từ khi bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, khi đứng ở mặt đối lập với “Chân, Thiện, Nhẫn” của Đại Pháp vũ trụ đã được định trước rồi.

Từ xưa đến nay, có vô số người đang truy tìm Thần Phật, đang truy tìm con đường Thần Phật đã đi qua. Nhưng sự xuất hiện của Thần Phật chỉ có thể dựa vào ý chí của Thần Phật mà xuất hiện, không dựa vào ý chí của con người mà thay đổi. “Dùng hình tướng con người mà hành sự, dùng ngôn ngữ con người mà hiển thị Pháp lý” [1], Thần Phật quay trở lại, đối với con người ngày nay mà nói, điều đó có nghĩa là cơ duyên cứu độ chân chính đối với con người đã đến. Thế nhân ngộ hay không ngộ, tin hay không tin, điều kiện cực kỳ quan trọng để được đắc cứu cũng có tiêu chuẩn cụ thể. Khi có người nói cho bạn biết chân tướng của Pháp Luân Công, khi bạn nhìn thấy một tờ truyền đơn chân tướng, đĩa CD, khi có người nói cho bạn biết Thần Phật đã ở tại nhân gian, thái độ của bạn sẽ quyết định tương lai của chính mình.

Chương trình nghệ thuật lưu diễn toàn cầu Shen Yun (Thần vận), đã khiến người xem lưu luyến quên lối về. Việc lấy sức mạnh của người tu luyện chân chính làm diễn viên để biểu hiện ra nghệ thuật, cũng thật sự giống như đưa Thần Phật triển hiện ra trên sân khấu, đi tới thế giới nhân gian. Có khán giả kinh ngạc mà thốt lên rằng thật sự là Thần Phật đã xuống với thế gian rồi. Có khán giả chấn động, đó chính là sự cứu độ từ bi của Thần Phật. Khi lịch sử lật qua trang này của ngày hôm nay, người tương lai sẽ nhìn thấy sự vĩ đại của người tu luyện Đại Pháp, càng cảm kích vô hạn Pháp Luân Đại Pháp và hồng ân cứu độ của Đại sư Lý Hồng Chí đã mang Pháp Luân Đại Pháp đến cho chúng sinh.

(Xin đón đọc phần kế tiếp: “Chứng kiến lịch sử, Thần Phật đến vì bạn”)

Ghi chú:

[1] Trích bài “Các thệ ước của chư Thần đang thực hiện” trong cuốn Tinh tấn yếu chỉ II của Sư phụ Lý Hồng Chí

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/118477



Ngày đăng: 14-10-2023

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.