Câu chuyện luân hồi: Kiếp trước và kiếp này của tôi



Tác giả: Đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục

[ChanhKien.org] Đời này tôi may mắn được trở thành đệ tử thân truyền của Sư phụ, Sư phụ đã từ bi che chở cho tôi vượt qua được những tháng ngày gió tanh mưa máu của cuộc bức hại.

Vào thời khắc này, tôi đang đi trên con đường thành Thần, thực hiện lời thệ ước tiền sử của mình.

Vào những đời trước, tôi đã từng chuyển sinh thành Đạo nhân, võ tướng, có đời còn chuyển sinh thành chim.

Vào thời xa xưa tôi từng chuyển sinh làm một vị Đạo nhân, sau khi tu thành đã cưỡi hạc bay về trời. Đời đó, tôi đã góp phần vào việc đặt định nền văn hóa tu luyện trong lịch sử nhân loại.

Tôi từng chuyển sinh thành Dương Tôn Bảo thời nhà Tống, với khí thế hiên ngang, tướng mạo đường đường. Vì chống quân Liêu, bảo vệ nhà Tống, tôi đã bị quân Liêu giết chết khi đang ở độ tuổi hào hoa phong nhã.

Trong một bài viết trên trang Chánh Kiến có tiêu đề là “Truyện kể về kỳ duyên tại khe núi Hồ Lô”, có nói sơ về việc sau khi Dương Tôn Bảo tử trận, Mộc Quế Anh lên làm thống soái, trong truyền thuyết lịch sử, những câu chuyện về Dương Tôn Bảo đã được lưu truyền thiên cổ. Giờ đây, tôi ghi lại những ký ức đó để bạn đọc tham khảo. Cũng mong rằng với những ai không hiểu nhiều về Pháp Luân Đại Pháp, câu chuyện luân hồi này sẽ thức tỉnh những ký ức bị chôn vùi của các bạn. Hỡi con người thế gian, hãy minh bạch rằng: phản bổn quy chân, đồng hóa với Chân Thiện Nhẫn mới là mục đích của mỗi người chúng ta trong cuộc đời này, xin đừng bỏ lỡ cơ duyên chưa từng có từ thuở khai thiên lập địa này.

Từ nhỏ, tôi đã rất thích các câu chuyện truyền thuyết về những vị tướng Dương gia, nghe cả trăm lần mà cũng không thấy chán, nhất là tôi lại càng có một tình cảm đặc biệt đối với Dương Tôn Bảo. Tôi thường hay tưởng tượng rằng mình cũng uy vũ, hào hoa giống như Dương Tôn Bảo. Nhân tố sinh mệnh đời trước ít nhiều vẫn còn lưu lại trong sinh mệnh đời này của tôi, đời này tôi mắt to mày rậm, khuôn mặt khí khái, chính trực.

Trong những năm tháng trưởng thành, đôi lúc tôi cảm nhận được một tín tức mạnh mẽ, tín tức này như vô tình tiến nhập vào đầu óc tôi: phụ thân tôi là Dương Diên Chiêu, mẫu thân là Sài quận chúa, thê tử là Mộc Quế Anh. Trong lòng tôi luôn tự hỏi: Bây giờ họ đang ở đâu?

Sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, Sư phụ đã khai mở những ký ức xa xưa của tôi, tôi đã nhớ được một số sự kiện trong đời trước. Đời đó là thời nhà Tống, một lần phụ thân Dương Diên Chiêu gọi tôi đến, nghiêm túc và trịnh trọng nói: “Quân Liêu xâm phạm bờ cõi Trung Nguyên, các vị thúc thúc đều đã tử trận, vậy nên gánh nặng bảo vệ nước nhà, trọng trách của Dương gia đều đặt trên vai của con đó.” (Tôi cũng không nhớ rõ lắm lời nguyên gốc của phụ thân Dương Diên Chiêu, đại ý là như vậy). Hôm đó, tôi mặc áo giáp, đầu đội mũ sắt, mang theo chiến cờ có khắc chữ “Dương” và chữ “Soái”, dẫn theo 10 vạn binh, chuẩn bị xuất chinh. Lòng tôi ôm chí lớn, bái biệt người thân, dẫn 10 vạn binh mã xuất chinh trong hào khí cuồn cuộn.

Trên đường gió lớn nổi lên, cát vàng đầy trời, trời đất âm u. Vùng núi hoang vu, gai góc chằng chịt chẳng có lối đi, không rõ phương hướng, quân Tống gian nan tiến về phía trước trong thời tiết khắc nghiệt, thất lạc không ít binh mã, ngựa đổ người chết, thương vong nặng nề. Mấy lần giao chiến với quân Liêu, binh tướng hai bên xông trận, ngựa chiến hí vang, tiếng chém giết dậy trời. Binh mã do tôi thống lĩnh từng nhóm từng nhóm ngã xuống, vô số người tử trận. Binh mã hao tổn chỉ còn lại một vạn, về sau còn lại năm nghìn, sau cùng chỉ còn lại mấy trăm. Lúc đó, quân Tống bị trúng kế, rơi vào vòng mai phục, quân Liêu bao vây bốn bề. Tôi thống lĩnh những binh mã còn sót lại đột phá vòng vây. Đại tướng quân Liêu không muốn giết tôi, muốn tôi hàng phục giống như Dương Tứ Lang. Nhưng sự hưng vong của đại Tống, trọng thác của gia phụ, khiến tôi không hề sợ chết. Tôi cưỡi ngựa chiến, khí thế oai phong lẫm liệt, tay cầm cây thương của Dương gia đánh đâu thắng đó, trong nháy mắt đã đâm chết hơn 200 quân Liêu. Chiến mã của tôi rất hiểu ý người và có linh tính, trong lúc nguy nan nó trở nên mạnh mẽ giống như ngựa Thần, giúp tôi thêm uy phong chiến đấu. Quân Liêu thấy vậy, đã đồng loạt nhằm vào tôi bắn hàng vạn mũi tên. Tôi kiên cường nghênh chiến, con chiến mã gắng sức giúp tôi tả xung hữu đột. Cuối cùng, khắp thân tôi bị hàng vạn mũi tên đâm xuyên qua, những mũi tên chằng chịt cắm lên khắp người tôi. Hồn lìa khỏi xác, ngay lúc đó thân thể hoàn chỉnh của tôi bay lên không trung, thời không bất động, tư duy bất động, mọi âm thanh đều tĩnh lặng, hoàn toàn tĩnh lặng, tất cả đều dừng lại, đời đó của tôi đã kết thúc như vậy đó.

Luân hồi nghìn năm trong trần thế, bị sự đời phiền lụy, chìm sâu trong cõi ô trọc, tôi đã bị mê lạc trong cõi người thường mà quên mất tâm nguyện từ thuở xa xưa, lỡ mất cơ duyên gặp mặt cùng Sư phụ.

Đầu năm 1993, trong giấc mơ tôi nhìn thấy các vị Thần Tiên từ khắp nơi tề tựu lại, cưỡi mây ngũ sắc cùng bay đến một nơi, những vị Phật, Đạo, Thần đó ra hiệu cho tôi: “Hãy đến đông bắc mau lên! Đến đông bắc mau lên!” Tôi không hiểu ý của họ. Năm 1994, khi Sư phụ giảng Pháp tại Quảng Châu, lại có người thúc giục tôi đi Quảng Châu, nhưng tôi vẫn chần chừ không chịu đi, lỡ mất cơ duyên được đích thân nghe Sư phụ giảng Pháp.

Ngày 17 tháng 06 năm 1997, tôi đã may mắn đắc Pháp. Khi vừa trông thấy quyển Chuyển Pháp Luân, tôi lập tức nhận ra đây là một quyển sách tu luyện, nhưng tôi cảm thấy rằng tu luyện quá khó, tôi tu không nổi. Tôi đã mặc cho quan niệm chi phối, suýt nữa lại lỡ mất cơ duyên. Trong giấc mơ, Sư phụ đã đến nhà tôi, Sư phụ đi vào nhà, tôi vừa nhìn thấy Sư phụ, chủ nguyên thần liền chấn động tỉnh giấc, lập tức đầu rạp xuống đất bày tỏ lòng tôn kính vô thượng của tôi dành cho Sư phụ từ bi vĩ đại. Sư phụ từ ái nâng tôi dậy, khai mở chính niệm của tôi, từ đó tôi đã đi trên con đường trở về ngôi nhà thật sự của mình. Một lần, Sư phụ bảo tôi đừng ngủ nữa, hãy thức dậy luyện công, tôi nói tôi không biết luyện, Sư phụ ở trong giấc mơ, tay cầm tay mà dạy tôi luyện, đồng thời cũng truyền thụ công pháp cho tôi. Khi tôi vừa ngồi xuống đả tọa, châu thiên lập tức được đả thông, thiên mục liền mở ra.

Cuộc bức hại tàn khốc gió tanh mưa máu đã bắt đầu, có một lần tôi bị những bộ kinh văn giả làm cho u mê đầu óc, tôi đã cầu xin Sư phụ đánh thức đệ tử, trong giấc mơ Sư phụ đã điểm hóa cho tôi, giúp tôi thể ngộ được sự huyền diệu của chân cơ. Mấy ngày sau đó, tôi đã nhận được kinh văn mới của Sư phụ, bắt đầu quá trình duy hộ Đại Pháp bằng chính sinh mệnh của mình.

Năm 2003, chính quyền tà ác đã bắt giữ phi pháp hơn 70 học viên Pháp Luân Công ở vùng tôi, tôi là một trong số đó, bị liệt vào nhân vật trọng điểm nên đã bị đánh đập, tra khảo một cách tàn nhẫn. Để không tiết lộ tin tức, tôi đã muốn cắn đứt lưỡi của mình, quyết không khai một lời nào, cũng để tà ác hết hy vọng khai thác thông tin từ tôi. Tuy vậy, cắn mấy lần mà lưỡi chỉ sưng lên chứ không đứt. Nhìn thấy cảnh sát tà ác chuẩn bị treo tôi lên trên để mà tra tấn, tôi lo rằng nếu mình không thể chịu đựng được sẽ gây tổn thất cho các học viên, liền đâm đầu vào tấm sưởi nhiệt, máu lập tức tuôn trào ra, khi đâm đầu vào lò sưởi thêm một lần nữa, tôi đã hôn mê bất tỉnh. Lúc này, Sư phụ từ bi đã cứu sống tôi, trong không trung xuất hiện bốn chữ “Pháp Chính Càn Khôn” lấp lánh ánh vàng kim sừng sững giữa trời đất, tôi đã được ban cho một sinh mệnh mới, bốn ngày sau tôi được thả về nhà.

Năm 2006, tôi lại bị bắt giữ phi pháp, mấy tên cảnh sát tà ác trói hết chân tay tôi lại, nắm lấy đầu tôi mà đập mạnh vào tường, sau đó tôi bị chuyển đến trại lao động cưỡng bức nào đó của tà ác, tại đây tôi đã cùng với các đồng tu dùng sinh mệnh của mình để duy hộ Pháp, cùng viết nên những trang sử bi tráng đó, cảnh sát tà ác bị chính khí cuồn cuộn của các đệ tử Đại Pháp làm cho khiếp sợ, không dám hành ác. Tôi tuyệt thực để phản đối bức hại, khi tôi chỉ còn thoi thóp thì Sư phụ đến, Ngài ôm tôi vào lòng đút từng miếng cơm cho tôi. Nhìn thấy Sư phụ, tôi khóc mà nói với Ngài rằng: “Sư phụ, đệ tử kém cỏi quá, đệ tử không chịu được khổ.” Sư phụ nói: “Con đừng sợ, Sư phụ sẽ thay con gánh chịu tất cả.” Tôi đã tận mắt nhìn thấy Sư phụ chịu đựng tất cả thay cho tôi.

Hỡi những đệ tử còn chưa tinh tấn, bị ô nhiễm và cám dỗ trong chốn hồng trần loạn thế, tôi đã từng có lúc không buông bỏ được vợ con, bị tình cảm vây khốn, vấp ngã liêu xiêu. Một lần nọ, Sư phụ mang theo Trư Bát Giới và Tôn Ngộ Không đến, Sư phụ nhìn tôi rồi nhìn Trư Bát Giới, ánh mắt của Sư phụ đảo qua lại giữa tôi và Trư Bát Giới, rồi Ngài lại nhìn Tôn Ngộ Không, ngụ ý sâu xa, tôi lập tức hiểu ra, vội vàng nói: “Sư phụ, con không muốn làm Trư Bát Giới, con sẽ dũng mãnh tinh tấn như Tôn Ngộ Không, trở thành một đệ tử tinh tấn.”

Thoát khỏi sự trói buộc của tình cảm, giải thể an bài tà ác của cựu thế lực, giờ đây toàn thân tôi nhẹ nhõm, thoải mái, chính niệm đầy đủ, có thể vận dụng thần thông diệt trừ tà ác như ý muốn. Nhiều lần phối hợp cùng các đồng tu đến các hang ổ của tà ác phát chính niệm cự ly gần để giải cứu đồng tu, thông qua thiên mục nhìn thấy công xuất ra quả là uy lực vô tỷ. Liên tiếp ba ngày gần đây, tôi cùng các đồng tu đến gần các hang ổ tà ác để phát chính niệm cự ly gần. Tôi kiên định xuất ra một niệm: lệnh cho tà ác nội trong ba ngày phải phóng thích đồng tu vô điều kiện. Trong định nhìn thấy đao kiếm loang loáng, thần thông nhằm thẳng vào hang ổ tà ác, chém chết vô số tà ác. Hôm đó, trên đường trở về nhà, tôi và các đồng tu cùng nhìn thấy những áng mây ngũ sắc xuất hiện trên bầu trời. Hai ngày sau đó, người đồng tu bị giam giữ phi pháp đã chính niệm chính hành mà ra khỏi hang ổ của ma quỷ.

Tôi thật vinh hạnh vì đã may mắn đắc được Đại Pháp trong kiếp này, không uổng phí những năm tháng luân hồi chịu đựng vô số khổ nạn tại nhân gian, càng không uổng đã từng kết duyên là người thân của Sư phụ, là con trai đời trước và là đệ tử đời này của Sư phụ. Tôi nhất định trân quý Thánh duyên này, dũng mãnh tinh tấn, thức tỉnh vô lượng chúng sinh. Cũng mong rằng tất cả các đồng tu đều hiểu rõ mục đích của chúng ta khi đến thế gian này: đời đời chịu đựng biết bao khổ nạn là vì để đời này được đắc Pháp, để trợ Sư chính Pháp trong kiếp này, hoàn thành lời thệ ước từ thời tiền sử.

Nếu điều gì chưa thỏa đáng, xin quý đồng tu từ bi chỉ rõ.

(Bài viết do đệ tử Đại Pháp chỉnh lý lại theo lời kể của tác giả, cơ bản giữ đúng nguyên văn theo lời người kể).

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/2014/10/21/137222.轮回故事:我的前生今世.html



Ngày đăng: 04-07-2015

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.