Dự ngôn về ngày hôm nay (Phần 6): Edgar Cayce – Nhà tiên tri ngủ gật
[ChanhKien.org]
Phần 5: Edgar Cayce – Nhà tiên tri ngủ gật
Edgar Cayce (1877-1945) là một trong những nhà ngoại cảm nổi tiếng nhất của Mỹ quốc, ông cũng được coi là nhà tiên tri xuất sắc được công nhận trong thế kỷ XX. Ông nổi tiếng vì khả năng chẩn đoán bệnh trong trạng thái mơ màng khi bị thôi miên. Trong trạng thái này, ông còn có thể giải thích vận mệnh kiếp trước và kiếp này của người khác, thậm chí còn có thể dự đoán được tương lai. Hơn 14.000 trường hợp giải đoán của ông đã được ghi lại, đến nay vẫn là chủ đề phân tích của nhiều tổ chức nghiên cứu. Những trải nghiệm của ông đã ảnh hưởng đến quan niệm sống của nhiều người, thúc đẩy sự hòa hợp và đa dạng trong văn hóa Mỹ, đồng thời khiến mọi người phải suy nghĩ lại về mối quan hệ giữa tôn giáo truyền thống và khoa học.
Nỗi hoang mang của Cayce khi còn trẻ
Vào ngày 18 tháng 03 năm 1877, Edgar Cayce được sinh ra tại Hopkinsville, Kentucky, Mỹ. Thời thơ ấu, Cayce sống một cuộc sống điển hình của một trang trại hồi thế kỷ XIX, trong bầu không khí tôn giáo đậm nét, một gia đình nhiều thế hệ sống cùng nhau. Khi Cayce khoảng sáu, bảy tuổi, cậu bé đã nói với cha mẹ rằng mình có thể nhìn thấy những người thân đã qua đời và trò chuyện với họ, nhưng gia đình không coi lời nói này là nghiêm túc. Từ khi còn nhỏ, Cayce đã bắt đầu đọc Kinh Thánh, mỗi năm cậu đều đọc từ đầu đến cuối một lần. Cayce có thể nằm ngủ trên bất kỳ cuốn sách nào, và khi thức dậy, cậu có thể nhớ toàn bộ nội dung cuốn sách và đọc ngược lại như thể đã thuộc lòng, mặc dù nội dung và từ vựng trong sách vượt xa phạm vi hiểu biết của cậu. Tất cả điều này khiến gia đình cậu không thể giải thích nổi, nhưng khi Cayce lớn lên, khả năng này dần dần biến mất.
Cayce thực sự phát hiện ra khả năng giải mã vận mệnh đặc biệt của mình trong trạng thái thôi miên sau khi trưởng thành. Năm 20 tuổi, Cayce đính hôn với người yêu, Gertrude Evans. Vào thời điểm đó, Cayce rất muốn trở thành một nhiếp ảnh gia, nhưng không thể thực hiện ước mơ này. Để kiếm tiền cho việc lập gia đình, ông tìm được một công việc trong ngành bảo hiểm và đồng thời bán một số văn phòng phẩm. Chính vào thời điểm này, một sự kiện đã thay đổi cuộc đời ông. Cayce bị viêm họng, và bệnh ngày càng trầm trọng, cuối cùng ông không thể nói chuyện được bình thường, chỉ có thể phát ra chút âm thanh từ cổ họng, tất cả các bác sĩ đều bó tay, thậm chí, Cayce cũng từng tuyệt vọng cho rằng mình có thể sẽ không bao giờ nói được nữa. Tình trạng này kéo dài suốt một năm, trong thời gian đó, một nghệ sĩ hài kịch từng trải qua hiệu quả kỳ diệu của thôi miên đã dùng phương pháp thôi miên để giúp Cayce chữa trị. Dù người này không biết gì về y học, nhưng sau khi thôi miên Cayce, anh ta bắt đầu ám thị cho Cayce khôi phục lại giọng nói bình thường, và kỳ tích đã xuất hiện, Cayce trong trạng thái thôi miên đã có thể trả lời bằng giọng nói hoàn toàn bình thường, nhưng khi Cayce tỉnh dậy, bệnh viêm thanh quản lại tái phát.
Trong vùng có một người tên là Rain, sau khi hiểu rõ tình trạng của Cayce, ông đã quyết định thử một phương pháp khác. Ông đã đưa Cayce vào trạng thái thôi miên và hỏi Cayce về tình trạng bệnh của mình. Lần này, tài năng của Cayce cuối cùng đã được phát huy. Giống như khi còn nhỏ, Cayce nằm ngủ trên sách giáo khoa, ông lại tự đưa mình vào giấc ngủ. Khi Cayce “ngủ” trong trạng thái thôi miên, Rain hỏi Cayce về tình trạng bệnh của mình, và Cayce đã dùng giọng nói bình thường, rõ ràng để trả lời Rain và những người xung quanh, ông nói rằng bản chất bệnh của mình đến từ yếu tố tinh thần, đồng thời hướng dẫn mọi người cách điều trị. Theo chỉ dẫn của Cayce, Rain hướng về phía thân thể của Cayce và yêu cầu ông tập trung tìm cách dồn máu về chỗ mắc bệnh. Không lâu sau, mọi người xung quanh nhìn thấy làn da phía trên ngực và vùng cổ của Cayce chuyển sang màu đỏ thẫm, và da ở chỗ mắc bệnh bắt đầu nóng lên. Một thời gian sau, Rain lại tiếp tục theo chỉ dẫn của Cayce, yêu cầu ông để máu huyết chảy ngược, khôi phục về trạng thái bình thường… Khi Cayce tỉnh dậy, giọng nói của ông đã hoàn toàn hồi phục. Đây là lần đầu tiên trong đời Cayce thực hiện “giải mã” để chữa bệnh trong trạng thái thôi miên, hôm đó là ngày 11 tháng 03 năm 1901.
Sau đó, Rain tiếp tục yêu cầu Cayce dùng phương pháp “giải mã” để đưa ra một phác đồ điều trị hoàn chỉnh cho Rain, giúp Rain chữa khỏi căn bệnh dạ dày kinh niên. Tiếp theo, ông lại “giải mã” nguyên nhân căn bệnh của một cô bé bị thiểu năng trí tuệ, phát hiện nguyên nhân là do chấn thương gây ra. Các bác sĩ đã theo lời khuyên của Cayce “trong trạng thái ngủ” và điều trị thành công, giúp cô bé dần dần hồi phục trở lại bình thường.
Không biết gì về y học, nhưng sau khi “rơi vào trạng thái ngủ”, Cayce lại có thể làm được những điều mà khi tỉnh táo ông không thể làm được, như chẩn đoán bệnh cho người khác. Tất cả điều này khiến mọi người xung quanh cảm thấy mới mẻ và hứng thú, trong khi chính Cayce lại rơi vào trạng thái hoang mang và khổ não sâu sắc.
Một người bình thường nhưng lại khác thường
Ước mơ của Cayce là trở thành một nhiếp ảnh gia và sống một cuộc sống bình thường, nhưng khả năng “giải mã sinh mệnh” của ông rõ ràng đã quyết định rằng Cayce không thể sống một cuộc sống “bình thường” được. Tất nhiên, Cayce không biết khả năng của mình đến từ đâu, ông lại càng không thể biết những khả năng đó khởi tác dụng thế nào, ông chỉ có thể tìm kiếm câu trả lời từ niềm tin của mình. Vì vậy, Cayce đã tìm đến Kinh Thánh, ông cầu nguyện và thảo luận với gia đình, cuối cùng ông quyết định tiếp tục phát huy khả năng đặc biệt của mình, với điều kiện là không dùng nó để làm hại người khác; ngoài ra, Cayce cuối cùng vẫn trở thành một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, nói cách khác, “giải mã sinh mệnh” chỉ là “sở thích nghiệp dư” của ông. Năm 1903, Cayce kết hôn với Gertrude Evans, người mà ông đã yêu suốt sáu năm, và bắt đầu cuộc sống gia đình.
Liên quan đến năng lực của Cayce, tờ báo New York Times từng có một bài báo chuyên đề về ông vào ngày 09 tháng 10 năm 1910. Sau khi bài báo được đăng, rất nhiều người bắt đầu tìm đến ông để hỏi ý kiến. Danh tiếng và sự tín nhiệm của mọi người không thay đổi quan điểm của Cayce về “giải mã” bệnh, cho đến khi xảy ra hai sự việc: một là vào năm 1911, con trai thứ hai của Cayce chào đời nhưng không lâu sau, đứa trẻ bị bệnh và các bác sĩ đều bất lực. Cayce chỉ đồng ý thử phương pháp “giải mã” bệnh của mình khi các bác sĩ đã hoàn toàn từ bỏ hy vọng. Lần này, ông không thể cứu được con mình. Tai họa không chỉ dừng lại ở đó, tiếp theo là đến vợ của Cayce, Gertrude, cũng bị bệnh và tình hình ngày càng xấu đi. Các bác sĩ nói riêng với Cayce rằng Gertrude bị lao phổi và có thể sẽ không qua khỏi. Vào thời điểm đó, người ta không thể làm gì với bệnh lao phổi. Lúc này, Cayce đã thực hiện “giải mã” bệnh cho vợ mình. Trong trạng thái “ngủ say”, Cayce đã đưa ra một phương pháp điều trị tổng hợp mà các bác sĩ cho rằng nó không có bất kỳ có tác dụng nào. Tuy nhiên, chỉ sau hai ngày dùng thuốc thì Gertrude đã hạ sốt, vài tháng sau bà đã hồi phục hoàn toàn.
Khi số người yêu cầu “giải mã” bệnh ngày càng nhiều, Cayce bắt đầu suy nghĩ về việc xây dựng một bệnh viện chuyên biệt. Tuy nhiên, trong quá trình tìm kiếm đối tác để hợp tác, Cayce đã nhận ra một bài học mà tất cả chúng ta đều nên ghi nhớ. Các nhà buôn dầu từ Texas bắt đầu quan tâm đến Cayce, và đề xuất một kế hoạch hợp tác có vẻ là tương trợ lẫn nhau: Cayce giúp các nhà buôn tìm mỏ dầu, còn các nhà buôn sẽ tài trợ cho Cayce xây dựng bệnh viện. Tuy nhiên, lần này những lời tiên tri của Cayce về việc tìm mỏ dầu đã liên tục thất bại. Mục đích của các nhà buôn dầu là kiếm tiền, họ không thực sự quan tâm đến việc xây dựng bệnh viện, và việc hợp tác đã kết thúc trong sự bất đồng. Vì vậy, Cayce hiểu rằng năng lực của ông không thể được sử dụng cho mục đích thương mại.
Cho đến năm 1923, công việc “giải mã” của Cayce chỉ giới hạn trong lĩnh vực y tế. Ông không biết rằng một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ với ông đang mở ra, và sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến đức tin của ông.
Bậc thầy tiên tri và tín đồ Cơ Đốc giáo
Có rất nhiều sách viết về Cayce, trong đó có một tác phẩm rất tiêu biểu là cuốn Những bí ẩn của cuộc đời (Many Mansions) của Gina Cerminara, xuất bản năm 1950. Cuốn sách này được xem là một trong những tài liệu quan trọng trong nghiên cứu về luân hồi ở phương Tây. Trên thực tế, chính bản thân Cayce cũng đã trải qua một quá trình quan trọng trong việc chấp nhận ý tưởng về luân hồi.
Có một lần, lúc thực hiện “giải mã” cho một người đến từ Ohio, Cayce cuối cùng đã nói một câu: “Người này trong kiếp trước từng là một vị hòa thượng”, lần này, Cayce lại rơi vào trạng thái hoang mang. Bởi nếu “kiếp trước” tồn tại thì luân hồi là có thật, nhưng là một tín đồ Cơ Đốc giáo, khái niệm này vẫn còn rất xa lạ đối với ông.
Cayce bắt đầu cầu nguyện và tìm kiếm lời giải cho vấn đề “giải mã” này. Đáp án ông nhận được là: đọc từ đầu đến cuối cuốn “Kinh Thánh”. Những nội dung trong Kinh Thánh dần hiện ra trong tâm trí, yêu cầu Cayce chú ý đến ý nghĩa và tính cộng đồng của cuộc sống. Cuối cùng, Cayce phát hiện ra rằng khái niệm luân hồi không mâu thuẫn với bất kỳ tôn giáo nào, và hơn nữa nó giúp ông lý giải đúng hơn “làm thế nào để trở thành một tín đồ Cơ Đốc giáo”.
Cayce cuối cùng đã từ bỏ công việc nhiếp ảnh của mình, và bắt đầu chuẩn bị xây dựng một bệnh viện riêng. Ông chấp nhận sự tài trợ từ người khác, nhưng không bao giờ từ chối “giải mã” cho những người nghèo khó không có khả năng trả tiền.
Trong suốt cuộc đời mình, Cayce cũng đã phải đối mặt với nhiều sự nghi ngờ và chỉ trích. Nhiều người phản đối cho rằng ông không thể giải thích thỏa đáng nhiều trường hợp thất bại. Còn đối với những trường hợp thành công, những người phản đối cho rằng kiến thức của Cayce đến từ việc ông lén lút đọc các sách liên quan, hoặc là nghe những điều đó từ những người xung quanh.
Vào những năm cuối đời, khả năng của Cayce ngày càng nổi bật, ông thậm chí còn không cần phải rơi vào trạng thái “ngủ” cũng có thể biết được một số sự việc. Có một lần, ông rất buồn khi bước ra khỏi phòng, vì ông biết có ba thanh niên tham gia chiến tranh sẽ không trở về. Ông bắt đầu có khả năng nhìn thấy quầng sáng xung quanh bề mặt của tất cả các vật sống, và thậm chí, ông có thể cảm nhận được tâm trạng và sức khỏe của một người qua quầng sáng này.
Sau khi chiến tranh thế giới thứ hai nổ ra, số lượng thư gửi đến Cayce từ khắp nơi ở Mỹ ngày càng nhiều, phần lớn là hỏi về tình hình an nguy của người thân của họ. Trong đoạn thời gian này, có lúc Cayce phải thực hiện đến tám lần “giải mã” mỗi ngày, mặc dù từ những “giải mã” của mình, ông nhận thức được rằng công việc này mỗi ngày không thể vượt quá hai lần. Vào mùa xuân năm 1944, sức khỏe của Cayce bắt đầu xấu đi, và tín tức của việc “giải mã” đã nói cho ông biết rằng ông phải tạm ngừng. Tuy nhiên, thư yêu cầu giải mã vẫn không ngừng đến, Cayce đã ngã bệnh, gần cuối năm, ông tự thực hiện một cuộc “giải mã” cho mình, và nói với người thân đang lo lắng rằng: “Qua năm mới, mọi thứ sẽ ổn”. Sau này, người thân của ông mới hiểu ý nghĩa thực sự trong lời nói của ông — vào ngày 03 tháng 01 năm 1945, Cayce qua đời; và vào lễ Phục sinh cùng năm, vợ ông Gertrude cũng qua đời.
Nhân quả của sinh mệnh
Cayce thực hiện “giải mã” cho mọi người dù ông có quen biết người đó hay không. Họ có thể hoàn toàn là người lạ, đến từ bất kỳ nơi nào trên thế giới, chỉ cần biết đầy đủ họ tên, ngày, tháng, năm sinh và nơi sinh của họ, Cayce đều có thể mô tả chính xác môi trường xung quanh họ, tính khí, tính cách, khả năng, sở trường và khuyết điểm, thậm chí truy tìm về những kiếp trước và dự đoán tương lai của họ.
Trong quá trình “giải mã” cuộc đời của mình, Cayce phát hiện rằng trong một kiếp sống cách đây vài trăm năm ở Ai Cập, ông từng là một thầy tu bậc cao, sở hữu những khả năng siêu nhiên mạnh mẽ. Tuy nhiên, do sự độc đoán và mê đắm vào thú vui trần tục, ông đã tự đưa mình đến sự hủy diệt. Cayce tin rằng những đức tính và khuyết điểm trong kiếp này của ông có thể truy ngược lại từ những trải nghiệm trong tiền kiếp, và cuộc sống hiện tại là một khảo nghiệm đối với linh hồn của ông, cho ông cơ hội để phục vụ người khác một cách vô tư, qua đó bồi thường cho những sự kiêu ngạo, hưởng lạc và ham mê thú vui trong quá khứ. Những trường hợp giải mã về tiền kiếp của Cayce cũng chứng minh cho quan niệm về nghiệp lực luân báo trong văn hóa cổ đại Trung Quốc.
Tương lai là gì?
Cayce được gọi là nhà tiên tri, nhưng thực tế, trong suốt cuộc đời ông để lại gần 14.000 bài “giải mã”, trong đó chỉ có một bộ phận nhỏ liên quan đến những tiên đoán về tương lai, mặc dù vậy, chúng lại đề cập đến rất nhiều vấn đề mà mọi người quan tâm.
Ông đã tiên đoán chính xác hai cuộc chiến tranh thế giới, sự độc lập của Ấn Độ, cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 1929, và đã tiên đoán trước 15 năm về việc thành lập quốc gia Israel. Ông cũng tiên đoán rằng vấn đề chủng tộc sẽ gây ra sự hỗn loạn tại Mỹ, và sẽ có hai vị tổng thống Mỹ qua đời trong nhiệm kỳ của họ (Roosevelt và Kennedy). Cayce qua đời vào năm 1945, và những lời tiên đoán này của ông có một số đã ứng nghiệm trong thời gian ông sống, còn một số thì xảy ra sau khi ông qua đời.
Cayce đặc biệt yêu thích lục địa Atlantis huyền bí bị chìm dưới đại dương, và trong các lời giải mã của mình, ông đã nhiều lần nhắc đến nơi này. Ông không chỉ kiểm tra kỹ lưỡng quá khứ của Atlantis, mà còn tiên đoán rằng Atlantis sẽ nổi lên vào năm 1968. Atlantis lần đầu tiên được nhắc đến trong tác phẩm của nhà triết học Hy Lạp Plato, ông cho rằng vào khoảng 9.000 năm trước thời của ông, có một lục địa ở Đại Tây Dương với nền văn minh phát triển cao, sau đó bị chìm xuống đáy biển trong một đêm. Qua “giải mã”, Cayce cho rằng nền văn minh lúc đó đã phát triển vượt xa ngày nay, nhưng do lòng tham của con người, nền văn minh này đã bị phá hủy bởi những trận động đất và sóng thần do chính khoa học kỹ thuật của họ gây ra, khiến cả lục địa của họ chìm trong biển nước. Cayce nói rằng ông từng là người Atlantis. Bộ phim hoạt hình Atlantis: The Lost Empire do Disney sản xuất vào năm 2001, chính là dựa trên chủ đề này.
Năm 1968, người ta ngẫu nhiên phát hiện dưới đáy biển ở khu vực Bimini thuộc quần đảo Bahamas ở Đại Tây Dương có một con đường xây dựng bằng những khối đá vuông, người ta gọi đó là con đường Bimini. Phát hiện này khiến người ta nhớ đến Cayce, vì ông đã mô tả rằng Atlantis từng bao phủ khu vực biển này. Liệu con đường Bimini có phải là công trình do người Atlantis xây dựng không? Liệu ý nghĩa chân thực lời dự ngôn của Cayce có phải chỉ ra rằng, người ta sẽ phát hiện ra dấu vết của nền văn minh Atlantis vào năm 1968? Có lẽ trong tương lai, con người sẽ có lời giải đáp cho vấn đề này.
Cayce đã tiên đoán rằng Nga (Liên Xô) sẽ từ bỏ chủ nghĩa cộng sản, trở thành một quốc gia tự do và là bạn của Mỹ. Đáng chú ý là, ông cũng có một dự đoán sâu sắc về Trung Quốc. Ông tiên đoán rằng một ngày nào đó, Trung Quốc sẽ trở thành “The cradle of Christianity as applied in the lives of men” (nơi bắt nguồn của tín ngưỡng đối với Thần phù hợp với nhân loại). Về điểm này, do yếu tố văn hóa, các học giả phương Tây không dám suy đoán rằng Ki-tô giáo sẽ thịnh hành ở Trung Quốc; mà còn có một cách hiểu khác cho rằng Trung Quốc sẽ xuất hiện một tín ngưỡng vào Thần (hoặc Phật), và Trung Quốc sẽ trở thành cái nôi của tín ngưỡng chung cho toàn nhân loại. Vì Cayce rất kín đáo trong những dự đoán về tương lai, ý nghĩa thực sự có thể không đơn giản như những gì nhìn thấy bề ngoài, và dự đoán này có nhiều điểm chung với những dự đoán khác, điều này sẽ được giới thiệu chi tiết trong phần ba của cuốn sách.
Dù đã thực hiện rất nhiều lần “giải mã”, Cayce không cho rằng bản thân ông có năng lực siêu nhiên gì. Ông nói: “Tôi chỉ là một trong số ít những người có thể từ bỏ hoàn toàn tính cách cá nhân của mình mà thôi, từ đó cho phép linh hồn tôi tiếp cận với kiến thức mang tính phổ quát. Mặc dù tôi nói như vậy, nhưng tôi không có ý khoe khoang về bản thân. Thực ra, tôi không nghĩ mình có khả năng mà người khác không có, thật sự, tôi không nghĩ rằng ai đó lại thiếu những khả năng này. Sự thật là năng lực của con người lớn hơn chúng ta tưởng rất nhiều, nhưng bạn phải bỏ đi chấp trước vào lợi ích cá nhân thì mới có thể có được những năng lực này”.
Công việc và kinh nghiệm của Cayce có thể nói là đã giúp mở mang tầm mắt cho người phương Tây. Suốt cuộc đời, ông luôn dựa trên niềm tin vào Thần, kết hợp giữa Kinh Thánh và những kinh nghiệm “giải mã” của mình. Sự lĩnh hội của ông đã vượt xa nhận thức phổ quát của Cơ Đốc giáo, nhưng lại không mâu thuẫn với nó, thậm chí còn có sự tương đồng với những tín ngưỡng truyền thống phương Đông!
Xem thêm:
Nhà tiên tri nổi tiếng người Mỹ Edgar Cayce tiên đoán về thế kỷ XXI (https://chanhkien.org/2013/10/nha-tien-tri-noi-tieng-nguoi-my-edgar-cayce-tien-doan-ve-the-ky-21.html)
Phát hiện dưới biển “con đường được xây dựng” cách đây hơn 10 nghìn năm phải chăng do người cổ đại tạo ra? (https://chanhkien.org/2024/11/phat-hien-duoi-bien-con-duong-duoc-xay-dung-cach-day-hon-10-nghin-nam-phai-chang-do-nguoi-co-dai-tao-ra.html)
Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/62622
Ngày đăng: 10-02-2025
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.