Tu luyện cố sự: Gieo trồng Đức



Tác giả: Hạo Thiên

[Chanhkien.org] Ngày xưa, có một gia đình giàu có. Người chủ nhà khi già mới sinh được người con trai. Ông vốn là người lương thiện và được ăn học nên đặt tên cho đứa con mới sinh là Tịnh Bản, có nghĩa là tràn đầy thiện tâm. Cái tên này đại biểu cho đặc tính của tổ tiên gia đình dựa trên nền tảng thuần tịnh của họ. Đứa bé trai trông rất đẹp đẽ, tướng mạo khôi ngô tuấn tú. Cả nhà ông đều rất hạnh phúc. Lúc đó, từ một ngọn núi xa có một vị Đạo trưởng đang dùng huệ nhãn ngồi quan sát thế gian. Bỗng nhiên, ông nhìn thấy ngôi nhà của gia đình nọ được bảo phủ trong những đám mây tốt lành màu sáng tía. Ông vô cùng ngạc nhiên nên vội vã đến xem.

Người chủ nhà gặp vị khách từ xa đến và tiếp đãi vị Đạo trưởng với lòng hiếu khách nồng nhiệt rất tự nhiên. Vào lúc đó, người đầy tớ đang giữ đứa bé trai nhỏ và chơi với nó. Khi đứa bé nhìn thấy vị Đạo trưởng, cái miệng bé xinh của nó cười to. Điều ấy khiến chủ nhà và người đầy tớ cười theo, tạo nên một bầu không khí rất vui vẻ. Vị Đạo trưởng nhìn thoáng qua đứa bé và biết rằng nó sẽ là đệ tử của ông trong tương lai. Chỉ có một điều duy nhất ông cần nói với chủ nhà là: “Đứa bé này sinh ra với bản tính ngang bướng, lại có tướng đoản mệnh. Nó chỉ sống tới 17 tuổi mà thôi. Nếu nó theo học Đạo với ta, số phận nó có thể thay đổi.” Khi chủ nhà và người đầy tớ còn đang đắm mình trong bầu không khí vui tươi nghe về số phận ngắn ngủi của đứa bé, họ chết lặng và không còn cười được nữa. Đột nhiên, người chủ nhà trở nên giận dữ và cắt lời: “Làm thế nào mà người ta có thể lợi dụng dịp lễ này để thốt lên những lời lăng mạ người khác được chứ?” Ông ấy yêu cầu vị Đạo trưởng rời đi. Trước khi rời đi, vị Đạo trưởng nhắc lại với người chủ nhà rằng đó là phương cách cuối cùng của họ, rằng chắc chắn phải cho đứa bé học Đạo.

Đúng như lời vị Đạo trưởng đã nói, tính khí đứa bé rất ngỗ ngược. Anh ta chẳng thích đọc Tứ thư Ngũ kinh hay nghe những lời dạy về Thiện và Đức. Anh ta chẳng chú ý gì đến tất cả những thứ đó. Anh ta chỉ quan tâm đến những gì những đứa trẻ giàu có yêu thích. Một ngày nọ, khi Tịnh Bản 15 tuổi, người chủ nhà đột nhiên nhớ lại lời vị Đạo trưởng đã nói. Trong tâm ông đầy sự ngờ vực, và ông ta tìm thầy bói cho con trai. Một vài thầy bói nói rằng con trai ông chỉ sống đến 17 tuổi. Lần này ông rất lo lắng. Nếu điều đó xảy ra, tim ông sẽ tan nát. Vì vậy, ông quyết định dẫn con trai đến ngọn núi nơi vị Đạo trưởng ở. Ông ta cầu xin vị Đạo trưởng tha thứ cho tội bất kính của mình cách đây nhiều năm.

Vị Đạo trưởng bắt đầu dạy Tịnh Bản những pháp lý về Đạo. Sau vài ngày, vị Đạo trưởng nhận ra là Tịnh Bản không nghe lời của những bậc Thánh hiền về Đạo và Đức. Ông suy nghĩ cẩn thận và nghĩ ra một cách. Một ngày nọ, vị Đạo trưởng dẫn Tịnh Bản theo với một lưỡi cày bằng sắt đến một mảnh đất cằn cỗi trên núi để cày cấy và trồng trọt. Ông cày nhiều luống cày và sau đó rải tay ra. Sau đó, ông lấp luống cày lại. Ông làm nhiều lần điều đó trong vài phút. Tịnh Bản thấy rằng tay của vị Đạo trưởng trống rỗng, không có hạt giống nào. Anh ta tò mò hỏi: “Sư phụ, ngài đang làm gì vậy?” Vị Đạo trưởng trả lời một cách nghiêm túc: “Ta đang trồng Đức.” Khi Tịnh Bản nghe thế, anh ta cười lớn và không biết để làm gì. Anh ta nói: “Sư phụ, trên thế gian này khi gieo trồng cần phải có hạt giống. Vậy Đức cũng có hạt giống nữa sao? Sư phụ, ngài thật sự rất khôi hài ở tầm tuổi này.” Vị Đạo trưởng vẫn nói một cách nghiêm túc, “Tất nhiên là Đức có hạt giống. Hạt giống của Đức là Thiện. Con thấy mỗi niệm lương thiện đánh trong tay tức thì có những màu sắc ánh sáng khác nhau. Con xem, ví dụ như, ta nghĩ rằng ta hy vọng là Tịnh Bản sẽ tu Đạo tốt …” Vị Đạo trưởng đẩy công năng ra ngoài. Tịnh Bản nhìn thấy ngài đưa ra một niệm, là áng mây màu sáng vàng kim. Ánh sáng hạ một lần nữa xuống gan bàn tay ngài. Vị Đạo trưởng đặt ánh sáng đó trong đất, và sau đó lấp luống cày lại.

Vị Đạo trưởng đưa thần thông ra ngoài bằng tay của mình và cho Tịnh Bản thấy nó. Mỗi niệm lương thiện được đưa ra có màu sắc khác nhau, như đỏ, cam, vàng, xanh lục, lục lam, xanh lam và tím. Các màu sắc khác nhau thật mỹ lệ. Tâm của Tịnh Bản dần dần được điều chỉnh đúng đắn. Trong quá trình gieo trồng Đức, Tịnh Bản dần dần quên đi sự ương ngạnh của mình. Anh ta hiểu rằng có thêm nhiều điều kỳ diệu về sinh mệnh nếu họ có một trái tim tốt đẹp và niệm thiện lương. Kể từ đó, Tịnh Bản cần mẫn cùng với sư phụ gieo trồng Đức trên mảnh đất khô cằn.

Một ngày nọ, Tịnh Bản nghĩ đến việc sau khi gieo trồng, họ phải tưới để cây lớn lên trong đời này. Vậy phải dùng gì để tưới những hạt giống Đức được gieo trồng? Hơn nữa, đã không mưa nhiều năm, và đất thì cằn cỗi. Sau khi hoàn thành công việc, Tịnh Bản chạy đến hỏi sư phụ. Vị Đạo trưởng nói, “Tất nhiên là Đức được gieo trồng thì phải cần được tưới bởi Pháp lý của thiên thượng. Con xem …” Ông vẫy tay. Mảnh đất Tịnh Bản vừa gieo trồng đã thay đổi dưới tác động của Pháp lý trên thiên thượng. Nó không ngừng được cải biến. Mọi thứ dường như rất đẹp đẽ và kỳ lạ. Mảnh đất bắt đầu màu mỡ, sinh sôi, và một loại cỏ thơm linh chi kỳ lạ đã nở hoa. Sau đó mảnh đất trở thành vinh hoa phú quý của thế tục. Mảnh đất cằn cỗi cho thấy một tầng trời trong sáng nơi có nhưng sinh mệnh khác nhau. Họ dường như đang mỉm cười và phủ phục trước Tịnh Bản.

Kể từ đó, đầu óc ương bướng của Tịnh Bản được khai mở. Việc ước đoán về cuộc đời 17 năm của anh đã thay đổi nhờ gieo trồng Đức và tu Đạo. Đây là kết quả kỳ diệu của việc gieo trồng Đức.

Đúng là:

Niệm thiện trồng đức trời đất sinh,
Sắc thái rực rỡ vũ trụ minh;
Người đời trồng đức sinh phú quý,
Tu Đạo trồng đức lên thiên đình.

Ghi chú: Khi tôi đọc bài thơ “Tai nạn vi hà đa” trong Hồng Ngâm III hôm qua, Sư phụ giảng, “Chúng sinh bất đức tai nạn tự kỷ chủng”. Nhờ khai mở của đoạn Pháp này, tôi liền nghĩ đến cố sự bên trên.

Dịch từ:

http://zhengjian.org/zj/articles/2011/11/9/78514.html
http://pureinsight.org/node/6233



Ngày đăng: 19-04-2013

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.