Câu chuyện tu luyện Đạo gia: Cậu bé chăn cừu vì sợ hãi mà lỡ mất cơ duyên, Đạo nhân độn thổ rời đi
Tác giả: Đức Huệ
[ChanhKien.org]
Thời nhà Minh, huyện Hải Diêm tỉnh Chiết Giang, có vị Chúc chủ sự, “chủ sự” là tên một chức quan thời đó, một chức quan nhỏ chạy việc trong chế độ quan phủ bấy giờ. Vị Chúc chủ sự này có nuôi một cậu bé chăn cừu, khoảng hơn mười tuổi, đúng đang tuổi ăn tuổi lớn, sức ăn rất khỏe.
Một ngày nọ, cậu bé dắt cừu trở về, nôn nóng được ăn cơm. Không ngờ người phụ nữ nấu cơm trong nhà bếp lại không cho cậu ăn, cũng không biết đây chỉ là đùa giỡn với cậu bé hay ác ý chọc ghẹo. Cậu bé chăn cừu thất vọng rời đi, một mình trốn ngoài đồng tủi thân ngồi khóc. Lúc đó có một vị Đạo nhân đi ngang qua, thấy cậu bé ngồi khóc dáng vẻ rất đáng thương, liền hỏi: “Vì sao con khóc?” Cậu bé lau nước mắt kể lại cho vị Đạo nhân nguyên cớ. Đạo nhân nghe xong, từ trong ngực áo lấy ra một viên đan dược màu đen đưa cho cậu bé, viên đan dược chỉ lớn cỡ hạt nhãn. Đạo nhân nói: “Con hãy nuốt viên đan dược này, nhớ kỹ không được nhai nát, con sẽ không bị đói nữa”. Cậu bé trong tình trạng đói lả, liền nhận ngay lấy viên đan dược nuốt xuống, đột nhiên trong bụng liền cảm thấy no. Đạo nhân liền quay người rời đi, trước khi đi, vị ấy nói với cậu bé: “Vô ngữ nhân dã”, ý tứ là tuyệt đối không được nói chuyện này với người khác.
Từ đó về sau, cậu bé chăn cừu này không còn cảm thấy đói nữa, tận năm, sáu ngày sau cũng không cần ăn gì. Người phụ nữ làm bếp cảm thấy kỳ lạ, hoài nghi cậu bé này lén trộm đồ ăn, liền tố cáo với Chúc chủ sự. Chúc chủ sự gọi cậu bé chăn cừu đến hỏi, đang chuẩn bị đánh cậu này, cậu bé trong lúc sợ hãi quá, liền đem tất cả sự tình gặp vị Đạo nhân nọ kể hết ra. Chúc chủ sự nghe xong, liền biết cậu bé chăn cừu đã gặp được Tiên nhân, ông sắp xếp một cậu bé khác từ ngày mai cùng cậu bé này đi chăn cừu, nói: “Nếu lại gặp vị Đạo nhân này, các ngươi một người ôm đạo bào giữ ông ấy lại, một người nhanh chóng chạy về bẩm báo ta”.
Ngày thứ hai, hai cậu bé theo thời gian bình thường thả cừu ra đồng, vị Đạo nhân ấy thật sự lại xuất hiện một lần nữa, lúc đó, cậu bé kia thật sự rất nghe lời ông chủ, liền nhanh chóng chạy về nhà bẩm báo. Vị Đạo nhân tiếc nuối nói với cậu bé chăn cừu này: “Ngươi vì sao lại tiết lộ cơ mật này với người khác chứ?” Cậu bé này liền giải thích: “Con sợ ông chủ đánh”. Vị Đạo nhân dùng một tay nâng cằm cậu bé này lên, cánh tay còn lại vỗ một cái lên đỉnh đầu cậu bé, miệng cậu bé bất giác mở ra, viên hắc đan mà hôm đó bản thân đã nuốt vào, liền từ cổ họng mà vọt bay ra, Đạo nhân khua tay đón lấy viên đan dược, cất lại vào trong ngực áo. Cậu bé cật lực nắm giữ Đạo nhân, không cho ông ấy đi, hỏi: “Viên hắc đan mà ông đã cho con ăn, hiện tại lại lấy đi mất này thực ra là gì thế?” Đạo nhân đáp: “Ngươi đã từng nghe trên thiên giới có các loại quả tiên như giao lê, táo lửa chứ? Viên hắc dược này chính là loại táo lửa đó”.
Lúc này, cậu bé còn lại đã dẫn Chúc chủ sự đuổi đến nơi, mắt thấy chỉ còn cách cả trăm bước là đến nơi. Đúng thời khắc này Chúc chủ sự nhìn thấy một màn thần tích: Hai bàn chân của Đạo nhân bắt đầu từ từ lún nhập vào mặt đất bên dưới, Chúc chủ sự liền chạy nhanh hơn, Đạo nhân tiếp tục ẩn mình vào mặt đất, trong chốc lát chỉ còn thấy phần đầu của vị Đạo nhân này, cuối cùng, đến phần đầu cũng không còn nhìn thấy nữa. Chúc chủ sự đuổi đến kịp, xem xét kĩ lưỡng, nhưng mặt đất hoàn toàn không có chút gì dị thường, không còn lại khe hở hay cửa động nào, ông ta nhìn quanh bốn hướng, đột nhiên nhìn thấy vị Đạo nhân xuất hiện tại bờ bên kia của con sông, chắp tay hành lễ cúi chào mấy người bọn họ xong liền biến mất. Mọi người biết rằng vị Đạo nhân dùng pháp thuật độn thổ rời đi, đúng là giống như vị Thổ Hành Tôn trong Phong Thần Diễn Nghĩa. Kể từ đó về sau, cậu bé chăn cừu này lại phải ăn cơm như mọi người.
Lúc đó, Tô Châu có vị Tô Bàn, người huyện Đại, đúng lúc đang làm gia sư cho gia đình Chúc chủ sự, hiểu câu chuyện này khá tường tận. Sau đó câu chuyện này được một vị văn nhân ở Tô Châu tên là Lữ Cẩn biết đến, liền ghi chép lại, được viết trong Cảnh Tị Biên. Trong quá trình ghi chép, từ việc cậu bé chăn cừu đắc được quả táo lửa mà không còn bị đói, sau đó vì sợ hãi bị trách phạt, một niệm sợ hãi, dẫn đến làm trái lại lời căn dặn của Đạo nhân, kết quả mất đi tiên duyên, táo lửa cũng bị lấy lại mất. Câu chuyện này để lại cho hậu thế, những người tu luyện một bài học: Phải trừ bỏ tâm sợ hãi, vĩnh viễn theo sát an bài của Sư phụ.
Nguồn tài liệu: Thư tịch thời nhà Minh Cảnh Tị Biên
Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/282030
Ngày đăng: 02-06-2023
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.