Dự ngôn về ngày hôm nay (Phần 7): Phân tích sơ lược về các dự ngôn trong và ngoài nước
[ChanhKien.org]
Phân tích sơ lược về các dự ngôn trong và ngoài nước
Ở quyển này, chúng tôi sẽ giới thiệu và phân tích một số dự ngôn nổi tiếng. Do hạn chế về độ dài bài viết, đối với một số tác phẩm dài, chúng tôi chỉ có thể giới thiệu phần nào. Dưới đây, hãy cùng chúng tôi ngồi lên chiếc thuyền tiên tri du hành trở về lịch sử.
Chương 3: Dự ngôn trong các bài ca dân gian
Ngoài những nhà tiên tri lớn đã được nhắc đến trước đó, trong lịch sử các triều đại còn có rất nhiều lời tiên tri được truyền lại dưới hình thức bia đá hoặc các bài ca đồng dao, tục ngữ dân gian, phần lớn đều liên quan đến sự thịnh suy, họa phúc của thời đại. Những lời tiên tri này không thể xác minh được tác giả, có thể là do những “thế ngoại cao nhân” sáng tác, thường được dùng để nhắc nhở, cảnh tỉnh người đương thời. Ở đây tôi chỉ giới thiệu một vài ví dụ.
Hồ cơ phục, thực vong Chu
“Trong Sử ký – Chu bản kỷ” có viết rằng, vào thời Tây Chu, Chu Tuyên Vương đang đi trên đường phố ở kinh thành Hạo Kinh chợt nghe thấy một nhóm trẻ con hô lên: “Hồ cơ phục, thực vong Chu quốc” (Người bán cung tên làm từ gỗ cây dâu và bao đựng tên, chính là người làm cho nhà Chu diệt vong). Vua Tuyên rất hoảng hốt cho rằng những người bán “hồ cơ phục” định làm loạn, bèn ra lệnh bắt giữ và giết tất cả những người bán “hồ cơ phục”. Nhưng ông đâu biết rằng “hồ cơ phục” ở đây thực ra mang một ý nghĩa khác.
Lúc đó, có một đôi vợ chồng già bán “hồ cơ phục” phải chạy ra ngoài thành để tránh bị truy bắt, trên đường đi họ phát hiện một bé gái bị bỏ rơi, cảm thấy thương xót bèn nhận nuôi. Sau này, đôi vợ chồng chạy trốn đến bộ lạc Bao, bé gái này được người Bao nuôi dưỡng khôn lớn, và cô không phải ai khác chính là Bao Tự, người sau này đã thực hiện “phóng hỏa đùa giỡn với chư hầu”.
Khi lớn lên, Bao Tự có sắc đẹp phi phàm, sau này, vì để cứu những đại thần của bộ tộc Bao đang bị Chu U Vương giam cầm, thủ lĩnh bộ tộc Bao đã dùng kế mỹ nhân, cống nộp Bao Tự cho U Vương. Chu U Vương chính là con trai của Vua Chu Tuyên Vương năm xưa, là hoàng đế cuối cùng của Tây Chu. Ông ta là người hoang dâm vô đạo, có được Bao Tự ông ta vui mừng như phát điên. Tuy nhiên, Bao Tự lại là một mỹ nhân lạnh lùng chưa bao giờ nở nụ cười, điều này khiến U Vương rất phiền lòng.
Khi đó, trên núi Li Sơn ngoài đô thành có một đài phong hỏa, nơi chuyên dùng để đốt khói lửa làm hiệu truyền tin, trong trường hợp các bộ tộc Tây Nhung tấn công kinh đô thì đài phong hỏa Ly Sơn sẽ đốt khói lửa làm hiệu truyền tin cho các nước chư hầu biết đến ứng cứu, vậy nên không thể dễ dàng châm lửa. Tuy nhiên, vì muốn có được nụ cười của Bao Tự, Chu U Vương đã ra lệnh đốt lửa làm hiệu, đùa giỡn với các nước chư hầu. Bao Tự thấy cảnh náo loạn này, cuối cùng cũng nở một nụ cười.
Sau này, khi quân Tây Nhung thật sự tấn công, thấy những ngọn lửa tín hiệu bốc lên, các nước chư hầu tưởng rằng Chu U Vương lại đang bày trò nên họ không đến ứng cứu nữa. Chu U Vương buộc phải trốn chạy, sau đó bị quân Tây Nhung giết chết trên núi Li Sơn, nhà Tây Chu từ đó diệt vong. Lời tiên đoán “Hồ cơ phục, thực vong Chu quốc” cuối cùng đã ứng nghiệm, điều này chắc hẳn là điều mà Vua Chu Tuyên Vương (cha của U Vương) không thể nào ngờ tới.
Vong Tần giả, Hồ dã
Sau khi Tần Thủy Hoàng xây dựng triều đại Tần, ông luôn mơ ước rằng giang sơn sẽ mãi vững bền, nhà Tần có thể làm chủ thiên hạ vạn thế. Tuy nhiên, ông tình cờ phát hiện một tấm bia đá trên đó khắc một lời dự ngôn khiến ông ăn ngủ không yên, đó chính là câu “Vong Tần giả, Hồ dã”.
Lúc đó, người Hung Nô ở phía Bắc rất mạnh mẽ, và người Trung Nguyên gọi họ là “người Hồ”. Tần Thủy Hoàng coi người Hung Nô là mối tai họa diệt vong của triều Tần, vì vậy nhằm chấm dứt mối nguy sau này, ông đã cử tướng Mông Điềm dẫn đầu đại quân 300.000 người tiến quân Bắc phạt Hung Nô. Mông Điềm đã đẩy lùi người Hung Nô, thu lại nhiều vùng đất bị mất, xây dựng Vạn Lý Trường Thành nhằm ngăn ngừa người Hồ xâm lược phía Nam. Công trình khổng lồ này đã tạo nên gánh nặng nặng nề cho bách tính, khiến người dân khóc than ai oán. Câu chuyện Mạnh Khương Nữ khóc Trường Thành để thương tiếc phu quân chính là hình ảnh tiêu biểu của thời kỳ này. Thêm vào đó, bởi vì Tần Thủy Hoàng thi hành chính sách nghiêm ngặt và các pháp lệnh hà khắc, như đốt sách chôn Nho, vắt kiệt sức lực cả binh lính, cuối cùng vào thời kỳ con trai ông Tần Nhị Thế Hồ Hợi nhiếp chính, các cuộc khởi nghĩa chống Tần nổi lên khắp nơi, khiến triều đại nhà Tần bị diệt vong.
Tần Thủy Hoàng cho rằng chữ “Hồ” trong câu “Vong Tần giả, Hồ dã” ám chỉ người Hồ, nhưng ông không ngờ rằng, người thực sự làm triều đại nhà Tần bị diệt vong lại chính là con trai ông, Hồ Hợi. Thật đúng là “người tính không bằng trời tính”, lời tiên đoán đã trở thành sự thật. Nếu bạn đọc cảm thấy hứng thú, có thể tham khảo “Sử Ký – Tần Thủy Hoàng Bản Kỷ”.
Thiên lý thảo, hà thanh thanh
Theo ghi chép trong ‘Hậu Hán Thư’, vào năm đầu tiên của thời Hán Hiến Đế, tại thành Trường An có một bài đồng dao nói rằng: “Thiên lý thảo, hà thanh thanh, thập nhật bốc, bất đắc sinh”. Mới nghe qua thì khó hiểu, ba chữ thiên (千), lý (里), bộ thảo (艹) ghép lại thành chữ đổng(董) ba chữ thập (十), nhật (日), bốc (卜) ghép lại thành chữ trác (卓), bài đồng dao chính là nói về Đổng Trác. “Thiên lý thảo” và “thập nhật bốc” đều là cách giải chữ từ dưới lên trên, khác với phương pháp giải nghĩa từ trên xuống như thường lệ, ám chỉ Đổng Trác sẽ leo lên vị trí cao, lấy thân phận bề tôi áp đảo vua; “thanh thanh” chỉ sự bùng nổ, ngụ ý Đổng Trác cai trị tàn bạo, ngang ngược tột độ, nhưng lại nhanh chóng thất bại và rơi vào kết cục “không thể sống”. Đổng Trác vì hành động kiêu ngạo, tàn bạo mà khiến các nước chư hầu nổi dậy chống lại, cuối cùng bị Lữ Bố giết chết.
Bài đồng dao về sự kiện “loạn Hoàng Sào”
Vào những năm trị vì của Vua Hy Tông triều Đường, tại Trường An lan truyền một câu đồng dao: “Bát nguyệt vô sương tắc thảo thanh, Tướng quân kỵ mã xuất không thành. Hoàng gia thiên tử tây tuần thú, do hướng Giang Đông cánh tác binh”. Lúc đó, Hoàng Sào đang nổi loạn, Đường Hy Tông cả ngày buồn bã không vui. Nghe thấy bài đồng dao này, mặc dù không hiểu rõ nghĩa nhưng cũng biết rằng không phải điềm lành.
Năm sau, vào năm Quảng Minh thứ nhất (năm 880), quân Hoàng Sào vượt sông Trường Giang, băng qua sông Hoài, chiếm thành Lạc Dương. Sau đó, họ tiến về phía Tây Đồng Quan, và chiếm lĩnh cửa thành Trường An. Tin tức này truyền đến Trường An, tể tướng đương triều uống thuốc độc tự sát, Hoàng đế Hy Tông triều Đường chạy về phía Tây Nam, đến Thành Đô.
Theo lý giải trong sử sách, “Bát nguyệt vô sương tắc thảo thanh” là nói cỏ vẫn chưa úa vàng (Hoàng), ám chỉ rằng vẫn chưa gặp Hoàng Sào, đợi thêm một thời gian nữa gặp sương sẽ úa vàng, lúc đó sẽ gặp Hoàng Sào. “Tướng quân kỵ mã xuất không thành” ngầm khuyên Hy Tông phải lập tức trốn khỏi thành Trường An. “Hán gia thiên tử tây tuần thú; Do hướng Giang Đông canh tác binh” chính là tiên đoán sau khi Hy Tông trốn về Tứ Xuyên, phái sứ giả đến Giang Đông điều binh cứu trợ).
Mạc trục yên, trục yên nhật cao phi, cao phi thượng đế kỳ
Sau khi Minh thái tổ Chu Nguyên Chương mất, cháu của ông là Kiến Văn Đế kế vị, đồng thời bắt tay thực hiện chính sách “tước phiên” (tước bỏ thế lực ngoại phiên) để củng cố thế lực bản thân. Sau khi tước bỏ chức vị của một số vương hầu có thế lực nhỏ bé, Kiến Văn Đế liền chĩa mũi nhọn về Yên vương Chu Đệ, người nắm giữ trọng binh. Chu Đệ đảm nhiệm trọng trách đẩy lùi quân Mông Cổ, là một phiên vương có ảnh hưởng lớn, nhưng lần này mặc dù đã giả điên ông vẫn không tránh khỏi bị tước phiên. Cuối cùng Yên vương Chu Đệ khởi binh đánh bại Kiến Văn Đế, tấn công Nam Kinh và lên ngôi hoàng đế.
Trong thời gian Kiến Văn Đế thực hiện chính sách tước phiên, từng có một Đạo sỹ điên hát ngân nga trên đường như sau: “Mạc trục yên, trục yên nhật cao phi, cao phi thượng đế kỳ!” Sau khi chuyện kết thúc mọi người mới vỡ lẽ rằng, “Mạc trục Yên” là chỉ không được bức ép Yên vương, nếu không Yên vương ắt sẽ đạt được vị trí cao, cuối cùng làm hoàng đế.
Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/62622
Ngày đăng: 26-02-2025
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.