Nhất lộ thánh duyên: Ma Thiên quốc và kim tự tháp (17)
Tác giả: Khải Hàng
[Chanhkien.org] Tiếp theo phần 16
Vào ngày thứ hai của nghi lễ thỉnh Phật, Ma Thái đi gặp tế tư, nàng dùng nghi lễ cúi đầu quỳ gối bái Thần Phật để bái lạy Mông Cương, Mông Cương nói: “Công chúa, con biết những gì rồi?” Ma Thái nói: “Tại nghi lễ thỉnh cầu Đức Phật xuất hiện con đã thấy, từ thân thể của Ngài xuất ra một hình tượng nhập lên tượng Phật, con biết, Ngài nhất định là vị Đại Phật đến cứu rỗi chúng con trong tương lai, bây giờ, Ngài hoá thân trong hình tượng tế tư hạ xuống thế gian, dẫn dắt chúng con đi ngay chính con đường của mình!”
Tế tư nói: “Công chúa à, xin hãy dùng thường lễ đối với ta, Người là Công chúa cao quý, là đệ tử thành tâm trước Phật, Thiên thượng đã trao tặng Người sứ mệnh thiêng liêng, để Người biết được nhiều thiên cơ, đó là sự lựa chọn của Người trong thiên giới, cũng là sự yêu quý của Thần Phật đối với Người, mong rằng phần kí ức trong thời mạt thế của Người được thức tỉnh, cho thế nhân biết tất cả những gì Người đã biết”. Ma Thái nói: “Tế tư vĩ đại, tại vì sao ông lại dùng ‘Người’ để xưng hô với con? Con thật sự không thể gánh chịu được!”
Mông Cương nói: “Công chúa trong tương lai chịu trọng trách thức tỉnh hồi ức thế nhân, cần viết lại nguồn gốc của Kim Tháp, bảo thế nhân tất cả những việc con biết, để thế nhân biết, trong khi đợi chờ đời đời kiếp kiếp, Thần Phật vẫn luôn ở cùng thế nhân, vẫn luôn hướng đạo cho con người thế gian. Nhưng khi sinh mệnh ở trong chờ đợi lâu dài, thì con người sẽ quên đi những sự việc đã trải qua, trong quá trình tái sinh dài đằng đẵng, Thần cũng sẽ bị xoá đi những kí ức của quá khứ, đến lúc cần có người đến thức tỉnh hồi ức của thiên thượng và nhân gian, công chúa chính là người có cây bút Thần phi phàm, có thể mở ra ký ức của chúng sinh. Ta thay chúng sinh mà cảm tạ công chúa, xin công chúa hãy nhận lấy. Đồng thời ta hy vọng công chúa không bị mắc lại trong sự luân hồi ở tương lai, không bị cái tình vây khốn”. Ma Thái nói: “Con cầu xin sự gia trì của Ngài, trong thế gian tà ác ở tương lai, không bị mê lạc ở trong thế gian con người, tất cả ký ức lịch sử đều có thể hồi phục.” Tế tư nói: “Trong thế giới tương lai tà ác, ta sẽ bảo hộ Phật tính của Người, Người cũng cần cảnh tỉnh nhé!” Ma Thái lại lần nữa bái lạy tế tư.
Vào buổi tối của ngày thứ ba của nghi lễ thỉnh Phật, Ma Lạc nằm mộng, thấy nhiều tháp Phật mọc lên trên mặt đất cây cỏ xanh tươi, trong tháp Phật đều thờ vị Đại Phật. Sau khi tỉnh dậy, Ma Lạc đã hiểu rằng, tất cả thiên hạ đều phải thờ cúng vị Đại Phật, và kết duyên cùng Đại Phật.
Ma Lạc đi gặp tế tư, nói rằng mình nằm mộng. Tế tư nói: “Từ trong mộng mà nhìn, thiên hạ muôn dân đều cần kết duyên cùng Đại Phật, đây chính là phúc của chúng sinh. Xin Quốc Vương truyền lệnh, toàn quốc, các quốc gia bạn hữu, các quốc gia thần phục đều xây dựng tháp Phật, thờ cúng Đại Phật, để khỏi mất đi duyên Phật”. Ma Lạc trở về cung vua, liền ra mệnh lệnh, khắp nơi cần sử dụng tài nguyên địa phương, xây dựng tháp Phật, thờ cúng vị Đại Phật, và còn gửi thư mời các quốc vương từ các quốc gia khác đến Ma Thiên Quốc.
Đoàn nghệ thuật vẫn tiếp tục biểu diễn, màn trình diễn của họ được đón nhận nồng nhiệt, trong các buổi biểu diễn liên tục tại đô thành, đám đông chen chúc nhau trước sân khấu mỗi ngày. Đến ngày thứ chín, Ma Thái lại đi xem biểu diễn, nàng mặc một bộ trang phục dân dã, trong lúc hoán đổi tiết mục, nàng cảm nhận một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình. Nàng nghĩ: “Đây không phải là người của nước ta, khẳng định là người của nước khác”. Trong suốt buổi biểu diễn, nàng thường thấy ánh mắt ấy cứ lặng lẽ nhìn mình chằm chằm, Ma Thái xem buổi biểu diễn một cách ung dung thản nhiên mặc kệ ánh mắt kia.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, trong lòng Ma Thái có chút bất an, nàng đi gặp tế tư. Sau khi bái Phật, tế tư nói với nàng: “Quốc Vương Lâu Thi từ phương xa đã đến, ông ấy muốn kết duyên cùng Đại Phật, nhưng ông ấy lại phát sinh tình cảm với công chúa, đây chính là sự việc phát sinh bất ngờ, công chúa hẳn là có cảm nhận đến điều đó rồi?” Ma Thái chợt giật mình, nàng nói: “Con quả thực là cảm giác thấy, khi xem buổi biểu diễn Thần vận, có một ánh mắt cứ nhìn con chăm chú, dường như muốn thể hiện ý định của bản thân”.
Tế tư nói: “Công chúa nghĩ như thế nào về việc này?” Ma Thái suy nghĩ một lát, nói: “Con nguyện tận hết sức lực cả đời mình để lễ kính Thần Phật, sự xuất hiện luyến ái trần thế đối với con là một sự trói buộc, con sẽ khước từ. Con đang suy nghĩ lại bản thân mình, vì sao con lại có sự thu hút đối với người khác như vậy? Con nghĩ, là vì con chưa giành toàn tâm với Thần Phật, tâm linh của con vẫn chưa đủ thuần tịnh. Nếu con một lòng hướng Phật, sự thuần tịnh từ nội tâm sẽ biểu hiện ra trên thân thể, và sẽ đem lại cho người ta có cảm giác thánh thiện, trong tâm con vẫn còn mong mỏi tình yêu của trần thế này, mới khiến cho người khác sau khi nhìn con, thì nảy sinh tâm ý, đây chính là vấn đề của con rồi!, con nghĩ, con nên tĩnh tâm tu luyện như một ẩn sĩ trên núi”.
Tế tư nói: “Công chúa à, không nhất thiết phải như ẩn sĩ. Công chúa biết chăng, trong nghi lễ thỉnh mời Đại Phật, có rất nhiều ẩn sĩ trên núi đều xuất hiện, họ đều biết truyền thuyết về Đại Phật, họ biết trách nhiệm của hoàng tộc, chú ý quan sát các cử động của Hoàng tộc, có người ẩn tu quan sát toàn bộ quá trình thỉnh mời Đại Phật, có một số vẫn chưa hồi sơn, đang xem buổi biểu diễn. Buổi biểu diễn của nước chúng ta, bởi vì các diễn viên một lòng tín ngưỡng Phật, nên bất kể là vũ đạo hay ca hát, đều đắc được sự gia trì của Thần Phật, trong thiên giới mà nhìn, đều toả sáng ánh quang huy. Công chúa còn mang một sứ mệnh, vẫn cần ở trong hoàng tộc mà hoàn thành sứ mệnh, đừng nên tự chỉ trích mình như thế!”
Ma Thái nói: “Tế tư à, con muốn thẳng thắn bày tỏ cách nghĩ của con, con không muốn lại một lần nữa rơi vào tình yêu và hôn nhân, nhưng mỗi lần nhìn các cặp vợ chồng mới cưới đến hành lễ với con, con cười chúc phúc cho họ, nhưng con nhận ra rằng, trong lòng con, có một chút luyến tiếc hay hoài niệm, trong lòng dường như đang khát vọng một tình duyên bất biến và sự yêu thương không buông bỏ được. Trong một lần nằm mộng, con mộng thấy Đại Lạc, chàng cứ nhìn con bằng nụ cười, con muốn nắm giữ tay anh ấy, nhưng cảm thấy bàn tay ấy cứ ở xa xôi với không tới, sau khi tỉnh dậy, con đã khóc, con thấy rằng, con vẫn chưa buông bỏ được thứ tình cảm này, vẫn còn lưu luyến. Vì thế, con đã do dự, con có cảm giác tội ác, suy cho cùng trong lúc tuyệt vọng, là Đại Phật đã xoa dịu nỗi đau của con, chỉ dẫn cuộc đời của con. Như tế tư đã nói, giữa nhân mệnh và thiên mệnh, con cần lựa chọn thiên mệnh, nhưng có lúc những niệm đầu ồn ào, cứ trói buộc lấy con, niệm đầu như những chiếc gai nhỏ mọc ra trong tâm, đang khẽ dao động, khiến tâm con không được an tĩnh”.
Tế tư nói: “Công chúa, xin hãy nghe ta nói, chúng ta là sinh mệnh đang luân hồi từ đời này qua đời khác, đều đang tích luỹ những loại tình cảm, chúng như là cỏ dại, không biết chúng xuất hiện khi nào, nếu không chú ý, thì sẽ phát triển lên rất mạnh mẽ. Công chúa chỉ cần giữ vững từng ý từng niệm của chính mình, dùng ý chí mà phân định rõ ràng, hãy nắm bắt, hãy loại bỏ những suy nghĩ ấy là được rồi, trong tục thế này, làm như vậy cũng được gọi là tu hành rồi. Kì thực có bước vào hôn nhân hay không, cũng đều là sự lựa chọn một phương thức sinh hoạt, tại thế tục cũng có thể tu hành bản thân như nhau”. Ma Thái đa tạ tế tư đã điểm hoá.
Sau khi Ma Thái quay về cung vua, thấy có người chuyển lễ vật, nàng thấy anh trai trong tay cầm một lá thư, Ma Lạc nói: “Quốc vương nước Lâu Thi từ phương xa đến quy phục nước ta, ở đô thành hơn một tháng nay rồi, nói là tín ngưỡng Đại Phật, ngưỡng mộ văn hoá của nước ta, rất mong mỏi được gặp ta. Chúng ta cần chuẩn bị lễ đón tiếp vị quốc Vương này”.
Tại cung vua, Ma Lạc đón tiếp quốc vương Lâu Ích của nước Lâu Thi, Lâu Ích tinh thần khí khái rất phấn chấn, qua từng cái động chân nhấc tay đều thể hiện ra uy nghi và phong phạm của bậc vương giả. Ông rất lễ độ nho nhã với Ma Lạc, hy vọng có thể cùng Ma Lạc thờ cúng Đại Phật, ông cho rằng việc này đối với bản thân là một vinh dự vô cùng to lớn. Ma Lạc đồng ý lời thỉnh cầu của vị vua này.
Sau lễ bái Thần Phật, Lâu Ích nói với Ma Lạc: “Tôi hy vọng rằng có thờ cúng vị Đại Phật ở nước mình, muôn dân cùng kết thánh duyên với Đại Phật, hy vọng thời mạt thế, các thần dân được kết thánh duyên có thể được đắc cứu, đây là tâm nguyện lớn nhất của một vị vua, tôi thỉnh cầu nhờ mượn Côn Luân, giúp đỡ nước chúng tôi điêu khắc tượng Phật”. Ma Lạc đồng ý sự thỉnh cầu của Lâu Ích.
Trong buổi yến tiệc tại cung vua, Lâu Ích nhìn thấy Ma Thái, Ma Thái chú ý ánh mắt lấp lánh của Lâu Ích, biết rõ tình ý trong ánh mắt ấy. Khi nâng ly chúc phúc, Ma Thái nói với Lâu Ích: “Quốc vương tôn kính, ta thật bội phục ngài, ngài đường xa mà đến, là vì nghe được truyền thuyết về Đại Phật, ngài đã làm tất cả vì sự hạnh phúc và lợi ích của quốc dân, ngài quả là một vị quốc vương vĩ đại, ngài vì quốc dân của mình mà phó xuất một tâm nguyện thuần khiết nhất, Thần Phật đã nhìn thấy được trái tim thuần khiết như vàng của ngài, nhất định sẽ gia trì sự thỉnh cầu của ngài”.
Lâu Ích đáp lễ lời chúc phúc của Ma Thái một cách tôn kính, ông nói: “Ta ngưỡng mộ danh tiếng công chúa, được biết 10 năm trước công chúa tham gia và xây dựng Kim tháp, biết được kỳ tích của công chúa khi Ma Thiên Quốc gặp chiến sự bên ngoài, sau khi vào đến Ma Thiên Quốc, được cảm nhận vị trí của công chúa trong bài đồng dao, ta thật sự cho rằng công chúa quả là người xuất chúng phi thường, xin hãy nhận tấm lòng tôn kính nơi ta, ta còn có một câu hỏi, muốn hỏi công chúa, không biết có mạo muội không?”
Ma Thái nói: “Ngài đường xa đến, là khách quý, câu hỏi của ngài, tôi đều nhất định hồi đáp”. Lâu Ích nói: “Các thành viên hoàng tộc đều có vai trò đảm đương việc nước, ở các thời kỳ khác nhau có những trách nhiệm khác nhau, tôi biết công chúa có trọng trách thần thánh, có phó xuất vĩ đại cho Ma Thiên Quốc, tôi muốn biết, tâm nguyện của công chúa sau này như thế nào?”
Công chúa khẽ mỉm cười, nói: “Ta hy vọng giữ vững Phật duyên, không mê lạc, dùng toàn tinh lực tôn thờ Thần Phật, ta cần lưu lại quốc thổ này để tiếp tục hoàn thành sứ mệnh của mình, cùng với thần dân nước ta thanh tẩy linh hồn của mình, khấu bái Thần Phật”. Trong khi Ma Thái đang nói, Lâu Ích nhìn thấy ánh sáng rực rỡ rạng lên khuôn mặt, giống như người trên thiên đình vậy. Lâu Ích bội phục Ma Thái, trong tâm càng tự nhủ với chính mình: tâm nguyện lớn nhất của nàng là dẫn dắt quốc dân và Đại Phật kết duyên, tâm nguyện trong lòng nàng, hẳn là lấy việc này làm trọng, mình cần thu lại những niệm đầu trong tâm, xua tan đi các suy nghĩ, không nên để những suy nghĩ tạp niệm khiến bản thân vô lễ với Thần Phật.
Rất nhiều quốc vương từ các nước liên tục đến Ma Thiên Quốc, bởi lẽ những quốc gia khác nhau đều có người thông hiểu thiên ý, họ đều biết truyền thuyết về Đại Phật, biết Đại Phật vĩ đại sẽ hạ thế cứu thế nhân trong hậu thế xa xôi. Do vậy, họ đều hy vọng có thể thờ cúng Đức Phật ở nước mình. Họ và Ma Lạc cùng nhau, dưới sự hướng dẫn của tế tư mà bái Đại Phật.
Quốc vương các nước dõi theo màn trình diễn của Ma Thiên Quốc, họ đã hết lời ca ngợi về các chương trình trình diễn, họ đề nghị rằng, một màn trình diễn tuyệt vời như thế, nên được quảng bá tới phạm vi bên ngoài Ma Thiên Quốc, để các nước có thể thưởng thức. Họ đã thỉnh cầu như vậy với Ma Lạc, Ma Lạc thấy nụ cười trên khuôn mặt của tế tư đang đứng bên cạnh. Ma Lạc đồng ý sự thỉnh cầu của họ. Quốc vương các nước lần lượt mời đoàn nghệ thuật đến nước mình biểu diễn, hẹn trước thời gian cho buổi biểu diễn.
Nét bút của Côn Luân vẽ ra rất nhiều chân dung vị Đại Phật, các kiến trúc sư đã vẽ nhiều sơ đồ kiến trúc Kim Tháp, Ma Lạc chuyển tặng cho từng quốc vương các nước, sau khi các quốc vương trở về nước, tất cả đều cử người đến điêu khắc tượng Phật, xây dựng tháp Phật.
Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/242668
Xem tiếp: Phần 18
Ngày đăng: 11-08-2020
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.