Nhất lộ thánh duyên: Ma Thiên quốc và kim tự tháp (11)



Tác giả: Khải Hàng

 

[ChanhKien.org] Tiếp theo phần 10.

Ma Thái đã đến độ tuổi kết hôn, nhưng nàng lấy tiêu chuẩn về khí chất, phong thái của anh trai mình để đo lường các công tử quý tộc và kết quả không lựa được ý trung nhân nào cả. Tuy vậy nàng vẫn lạc quan yêu đời, sống cuộc sống êm đẹp với anh trai, chị dâu và đứa cháu trai đáng yêu.

Một năm sau, vua của nước Cự Lạc phái người đến cầu hôn công chúa nước Ma Thái. Sứ giả mang nhiều lễ vật quý đến cầu hôn, còn mang đến bức chân dung của quốc vương và phong thư, điều này đã khiến cho Ma Thiên quốc thật sự xôn xao. Khi Ma Thái nghe chị dâu nói về việc này thì vẫn còn bình tĩnh, khi nghe anh trai nói thì cảm giác có chút xấu hổ.

Ma Lạc cầm bức tranh của Đại Lạc đến cho tiểu muội xem. Ma Thái ngắm bức chân dung của Đại Lạc và cảm nhận được phong thái độ lượng và thái độ chân thành từ tâm của Đại Lạc, một nụ cười nhẹ trên dung mạo của Đại Lạc cứ như một chiếc thuyền nhỏ dần dần đi vào cửa trái tim của Ma Thái, Ma Thái dừng ánh mắt tại hàng lông mày của Đại Lạc, cảm thấy dường như đôi mắt ấy biết nói, đang mời mình đến một đất nước ấm áp, hoặc có lẽ bảo vệ cho mình cả đời. Bỗng nhiên, Ma Thái trào dâng một cảm xúc khó tả trong tim mình, đây là cảm xúc mà nàng chưa từng trải qua.

Ma Lạc quan sát biểu cảm của Ma Thái và trong lòng thắt lại, nhà vua có một dự cảm đến điều gì đó, nhà vua quan sát tỉ mỉ bức chân dung này. Được một lúc, Ma Thái nói với anh trai của mình: “Em cảm thấy dường như đã từng gặp bức chân dung này đâu đó, vị quốc vương này có một cảm giác rất đỗi thân quen, thật kì lạ!” Ma Lạc nghe vậy, có một cảm xúc không thể nói nên lời, tự nghĩ: “Ta thật có chút hối hận đã nhận bức chân dung này, ta thật tình hy vọng rằng em gái không có một chút cảm giác gì, ta thật tâm mong muốn em gái tìm được ý trung nhân ở trong nước”.

Ma Lạc suy nghĩ một hồi và nói: “Em gái à, nhân duyên là Trời định, chúng ta đi và hỏi Thần xem! Thần sẽ khai thị cho chúng ta”. Hai anh em cùng đi vào trong tháp bái Thần, nhận được ý chỉ của Thần rằng: Đại Lạc và Ma Thái có duyên, Ma Thái cần gả đến nước Cự Lạc. Ma Lạc không muốn suy nghĩ thêm nữa, sau khi trở về đã cho chuẩn bị của hồi môn để gả Ma Thái.

Ma Thái không nỡ rời xa quê nhà, Ma Thái đi về phía trước cung kính bái lạy Thần linh. Khi cung kính bái lạy Mô Mẫu, Ma Thái cảm thấy Mô Mẫu rất thiêng liêng lại gần gũi. Mô Mẫu đã nhiều lần hiển linh cứu Ma Thái. Có một lần Ma Thái ngã từ trên cây xuống, chính là Mô Mẫu nhẹ nhàng đến giữ chặt nàng, còn có một lần đang bơi ở biển, đột nhiên bị chuột rút, chính là Mô Mẫu đã đưa nàng vào bờ, còn có một lần khi đi săn, Ma Lạc bắn hạ được một con gấu to, Ma Thái cứ nghĩ con gấu đã chết rồi, liền chạy đến gần xem xem, không ngờ rằng con gấu bỗng đứng hẳn dậy, mọi người đều khiếp sợ, toàn thân Ma Lạc lạnh toát, vào đúng tích tắc ấy, Ma Thái thấy Mô Mẫu mặc bộ đồ trắng toát xuất hiện, vẫy tay một cái, con gấu lớn ngã nhào xuống. Trong lòng của Ma Thái, Mô Mẫu trở thành thánh mẫu bảo hộ của nàng.

Sau khi bái lạy Thần linh, tếtư Mông Cương lấy ra một chiếc vòng tay, trên chiếc vòng có khá nhiều mục phiến tinh xảo, trên mục phiến có hoa văn và đường vân tuyệt mỹ, tếtư hy vọng sau khi công chúa đeo nó thì không tháo nó ra”. Ma Thái trong lòng rất đỗi vui mừng và cảm động, nàng quỳ trước thầy tế, nói: “Vòng được gia trì bởi sức mạnh của Thần linh, cũng nhất định đã có được sự gia trì niệm lực của ngài, lời chúc phúc của ngài là sự bảo hộ to lớn nhất trong cuộc đời của ta. Ta cầu xin ngài đích thân đeo cho ta, ta xem nó là kỷ niệm vĩnh cửu, sẽ không bao giờ tháo nó ra khỏi tay ta”. Nói xong, Ma Thái đưa bàn tay phải ra, tếtư đeo lên tay cho Ma Thái, nàng dùng tay mân mê chiếc vòng, cảm giác tựa như có được bảo vật trân quý nhất thế gian.

Tế tư Mông Cương nhìn Ma Thái, nói: “Đứng lên nào nàng công chúa thông minh, ta vẫn còn lời muốn nói”. Ma Thái đứng lên, nhìn tếtư, tếtư nói một cách rất chân thành rằng: “Công chúa đã gả đi xa, ta hy vọng công chúa ở đất nước mới, làm mẫu quốc, nhu mì điềm đạm, thành kính bái Phật, mẫu nghi thiên hạ, không thể hiện tài năng của bản thân, không được khiến trí huệ bản thân vượt qua phu quân, cai trị quốc gia là việc của nam nhân, hy vọng công chúa lấy vương hậu làm chuẩn dù ở bất kì nơi nào, hy vọng rằng công chúa nhớ những lời căn dặn của ta, hy vọng lời chúc phúc của ta sẽ đồng hành cùng công chúa”. Ma Thái hiểu hết những lời căn dặn của tếtư, minh bạch được nội hàm trong đó, nàng đã khắc cốt ghi tâm mỗi lời giáo huấn của tếtư. Khi ra khỏi đền, Ma Thái tự cảm thấy mình đã trưởng thành một chút, không còn là một nàng công chúa hạnh phúc theo sau lưng anh trai, nàng tự cảm thấy nhân sinh sẽ có sự biến hoá thật to lớn.

Ma Lạc mang nhiều của hồi môn, tự thân hộ tống em gái đến tận biên giới, thời khắc chia tay, Ma Thái rơi lệ, Ma Lạc thật không đành lòng rời xa em gái, nhìn thấy em gái rơi nước mắt, Ma Lạc thấy thật đau lòng.

Ma Thái gả đến nước Cự Lạc xa xôi, quốc vương nước Cự Lạc cùng đội quân từ xa nghênh đón, sau khi diện kiến Ma Thái, Đại Lạc cười hạnh phúc, chàng cho rằng Ma Thái chính là tân nương tuyệt mỹ nhất dưới bầu trời này. Chàng đã cho Ma Thái cảm giác thân thuộc như nàng đã cảm nhận được từ trong bức chân dung. Cả hai cùng bên nhau, không hề có cảm giác xa lạ, trò chuyện hớn hở. Dọc đường, Đại Lạc đã giới thiệu với Ma Thái về những phép tắc lễ nghi và phong thổ của vương quốc Cự Lạc. Đại Lạc kể với Ma Thái, mẫu thân chàng mắc bệnh qua đời khi chàng tròn 10 tuổi, khi 15 tuổi, phụ thân đã giao việc quốc sự cho chàng, rồi vào rừng ẩn tu, Ma Thái nghe xong, thấy một sự tiếc nuối. Sau khi tới thành đô, Ma Thái nghỉ ngơi trong một cung điện gần với cung vua.

Một hôm, Đại Lạc đi cùng Ma Thái, nhìn nàng, cười cười và nói: “Nàng là vị thần chiến đấu đẹp nhất trong tâm trí ta”. Ma Thái nghe xong liền rất đỗi ngạc nhiên, chưa kịp nghĩ ngợi gì, liền nói: “Ta nghĩ chàng nên nói ta là tân nương đẹp nhất trong lòng chàng”. Đại Lạc cười, giải thích rằng: “Ba năm trước, tên của nàng đã được lan truyền đến nước Cự Lạc, người ta kể rằng huynh muội Ma Thiên quốc đã dũng cảm như thế nào. Lúc đó ta đã háo hức mong được nhìn thấy gương mặt của công chúa, mãi sau theo lời mô tả của người khác, ta đã vẽ bức chân dung nàng, trong lòng có một nguyện ý rằng hy vọng được cùng nàng nên duyên vợ chồng, từ đó ta đắm mình trai tịnh, thành kính cầu xin Thần linh, hy vọng ý nguyện bản thân trở thành hiện thực. Bức chân dung đưa đến Ma Thiên quốc là do chính ta vẽ, ta dùng cả sự chân thành và nguyện ý vẽ vào trong ấy, hy vọng có thể tạo nên ấn tượng cho nàng. Sau khi sứ giả cầu hôn lên đường, ta càng ngày đêm cầu xin Thần linh, hy vọng việc cầu hôn thành công, quả đúng là thiên toại nhân nguyện (trời chiều lòng người), ta đã rất đỗi vui mừng. Nàng sẽ sớm trở thành tân nương tuyệt nhất của nước Cự Lạc, ta mong nàng vui vẻ, hạnh phúc”. Những lời chân thành của Đại Lạc đã khiến Ma Thái cảm động, Ma Thái đã ngân ngấn lệ, nàng cúi đầu xuống, để những giọt lệ lặng lẽ tuôn rơi.

Tế tư Việt Thần của nước Cự Lạc chủ trì hôn lễ của quốc vương, ông cảm thấy hoàng hậu như một nàng tiên, ông biết rằng trí huệ của hoàng hậu vượt xa cả dung mạo của nàng. Trong đại hôn lễ, trong lòng Đại Lạc như nở hoa, chàng đã lấy được ý trung nhân, hy vọng không rời xa cho đến đầu bạc. Sau khi Đại Lạc phát xuất ra ý nguyện như vậy, Ma Thái thấy trong không trung xuất hiện ba đóa hoa, nàng cho đó là điềm lành.

Trong một đất nước xa lạ, Ma Thái dốc lòng chăm sóc cho Đại Lạc, nàng nhanh chóng thích nghi với mọi thứ xung quanh. Sau hôn lễ, Đại Lạc ngoài những lúc bận rộn với việc quốc gia, thường đi cùng giúp hoàng hậu làm quen với mọi thứ xung quanh, Ma Thái luôn khắc tâm ghi nhớ lời dặn dò của thầy tế Mông Cương, giữ thái độ hiền thục khi xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, người dân nước Cự Lạc tin rằng vương hậu của họ xinh đẹp, đoan trang, cao quý, đức hạnh, thật đúng với mẫu nghi thiên hạ.

Cho dù Ma Thái được cả vương quốc này vô cùng tôn trọng, Đại Lạc cũng nuông chiều nàng hết mực, nhưng có lúc Ma Thái cũng thương nhớ quê nhà của mình. Trong mộng cũng thường gặp lại người thân, anh trai giỏi giang, độ lượng, chị dâu hiền lành, thanh tú, đứa cháu trai thông minh nghịch ngợm, Ma Thái còn mộng thấy Mô Mẫu, tỉnh giấc nước mắt rơi thành hàng. Ma Lạc cũng nhớ em gái của mình, trong mơ cũng thấy gặp em gái, cả hai cùng vui vẻ đi săn, đi dạo. Sau khi tỉnh giấc cảm thấy mất mát.

Một năm sau, trong buổi lễ Phật hằng năm tại nước Cự Lạc, Việt Thần gặp hoàng hậu, ông vẫn cho rằng hoàng hậu vô cùng trí huệ, nhưng nàng không biểu hiện sự tài hoa của bản thân. Do vậy, Việt Thần có lòng cầu xin quốc vương, có thể cùng hoàng hậu chơi một ván Thông Thiên Kỳ, Đại Lạc lấy làm kinh ngạc. Bởi lẽ Thông Thiên Kỳ trước giờ đều ở trong tay tếtư, là tếtư biết rõ rằng đây là chìa khoá của Thiên ý, có thể chỉ dẫn quốc gia tiến về trước. Ngay cả các quốc vương trong lịch sử cũng không thấy được hình dạng Thông Thiên Kỳ, chỉ được nghe nói mà thôi. Đại Lạc gật gật đầu, như vậy, trong khi thiền định trong thư phòng của Việt Thần, Ma Thái đã nhìn thấy Thông Thiên Kỳ.

Bàn cờ của Thông Thiên Kỳ là hình vuông, bên trong có các hình tròn đồng tâm và có nhiều hình vuông đan xen, các quân cờ của Thông Thiên Kỳ được làm bằng ngọc, tổng cộng gồm 32 quân cờ, mặt trên quân cờ có thiên, địa, nhân, thủy, hoả, phong, tai, dị, động, đức, thiện, linh, thảo, thành, tại, diệt, những quân cờ này có thể kết hợp tùy ý: linh, dị có thể kết hợp với địa, thủy, hoả, phong, nhân v.v. kết hợp ngẫu nhiên. Ma Thái làm quen với bàn cờ, suy ngẫm về các quân cờ, tính linh hoạt của Thông Thiên Kỳ làm Ma Thái vô cùng kinh ngạc. Nàng đánh rơi một quân cờ, cảm nhận được sự kết hợp của quân cờ đang biến thành yêu tinh. Một quân cờ bị rơi, tức sẽ khiến cả kết cấu bàn cờ thay đổi không thể nào đoán được. Ma Thái cho rằng đây không phải là đang đánh cờ, mà đang điều động lực lượng thần kì, mỗi một quân cờ đều biến thành một sinh mệnh, sự kết hợp của chúng sẽ tạo ra một sự bất ngờ vượt quá sức tượng tượng của con người. Nàng thấy được hai quân cờ “hoả tai” hợp thành một đường, nàng liền thấy rồng lửa, nàng chuyển đổi “thuỷ linh”, liền thấy một con rồng nước, Ma Thái cảm thấy Thông Thiên Kỳ quá là thần kì.

Việt Thần đang quan sát vương hậu lý giải về bàn cờ, sử dụng quân cờ, sau đó vương hậu rất nhanh nắm rõ Thông Thiên Kỳ, thuần thục trong việc điều khiển lực lượng ma thuật đằng sau Thông Thiên Kỳ, điều này khiến Việt Thần lấy làm kinh ngạc vô cùng. Thông qua việc đi các nước cờ, Việt Thần một lần nữa xác nhận suy luận của bản thân, vương hậu có tài năng phi thường, nàng ta chỉ đang che đậy tài năng của mình mà thôi. Do vậy, Việt Thần kiến nghị với quốc vương rằng vương hậu có tài năng xuất chúng về chiến lược, nên cùng tham gia vào quốc sự. Sau khi Đại Lạc nói với Ma Thái về lời kiến nghị của thầy tế, Ma Thái liền khiêm tốn từ chối.

Đại Lạc muốn xây dựng một cung diện để tặng cho người vợ đẹp tuyệt mỹ của mình. Khi đào đất, Ma Thái đến xem, nàng kinh ngạc khi thấy trên nền móng có năm sinh mệnh với sắc mặt khác nhau, tướng mặt hung ác hiện lên ở năm phương vị, trong lòng Ma Thái cảm thấy bất an, nàng nghĩ: ở Ma Thiên Quốc khi sửa Kim Tháp, có ngũ phương đồng tử, bây giờ lại nhìn thấy là gì vậy nhỉ? Là ngũ phương ác ma? Là đối ứng với việc kiến trúc này không lâu dài? Hay là có những hàm ý khác nữa? Nàng nghĩ đi nghĩ lại, quyết định quay sang cầu cứu thầy tế Việt Thần.

Hôm đó, tếtư đang đi Thông Thiên Kỳ, cảm thấy không phù hợp để sửa xây cung điện, đang ở trong phòng suy nghĩ, nghe có người đến báo rằng vương hậu tìm đến, Việt Thần thu dọn quân cờ, ra ngoài gặp vương hậu. Ma Thái gặp Việt Thần, nói rõ cảnh tượng mà mình đã thấy, hy vọng tếtư có thể lý giải những hiện tượng kỳ dị này. Việt Thần biết rằng vương hậu là người có năng lực đặc biệt.

Việt Thần nói: “Thông Thiên Kỳ có khả năng hướng dẫn vận quốc. Bây giờ, ta hy vọng vương hậu có thể cùng ta đi một bước cờ, xem xem vận quốc thế nào”. Khi Ma Thái và tếtư đánh cờ, tay trái của Ma Thái vén tay áo bên phải, chiếc vòng đeo tay trượt từ giữa cẳng tay xuống cổ tay, tếtư thấy chiếc vòng của vương hậu, ông vô ý hay hữu ý đã liếc nhìn chiếc vòng, bỗng nhiên, trên khuôn mặt tếtư xuất hiện những biểu cảm kỳ lạ. Ông thả quân cờ trên tay vào hộp cờ, hai tay hợp thập, nghiêng người, và nói với vương hậu: “Chiếc vòng trên tay vương hậu thật kỳ lạ, thần thấy nó sáng lấp lánh bảy sắc ánh quang, thần mạn phép xin vương hậu liệu có thể tháo chiếc vòng, thần muốn xem một chút”. Ma Thái nói: “Xin ngài lượng thứ, chiếc vòng là món quà của thầy tế ở mẫu quốc ta tặng, thầy tế đã căn dặn ta không được tháo vòng khỏi tay, ta đã có lời hứa với thầy tế”. Trên khuôn mặt Việt Thần biểu hiện một biểu cảm kinh ngạc.

Làm tếtư, Việt Thần đồng thời cũng là một nhà tiên tri, ông biết Thông Thiên Kỳ có những ẩn số, mặc dù Thông Thiên Kỳ truyền đến tay tếtư nhưng ông chỉ là người bảo lưu. Bởi vì các đời tếtư đều truyền miệng lại cho nhau một sự việc, đó chính là Thông Thiên Kỳ có chủ nhân của nó, khi Thông Thiên Kỳ tìm thấy chủ nhân, nhân gian sẽ xuất hiện vị Phật Chủ vĩ đại, ngài sẽ dẫn dắt vạn Phật, vạn dân thoát khỏi khổ nạn, dạy bảo chúng sinh, đến thời mạt kiếp, đắc pháp tu luyện, không bước vào con đường mê, đắc được đại tự tại. Một dấu hiệu điềm báo cho sự xuất hiện của chủ nhân của Thông Thiên Kỳ là: tếtư sẽ thấy được chiếc vòng đeo tay bằng gỗ phát ra ánh sáng bảy màu sắc, chiếc vòng được đeo trên cổ tay của một người cao quý.

Việt Thần suy ngẫm, lẽ nào chủ nhân của Thông Thiên Kỳ chính là tếtư của Ma Thiên Quốc, ông cảm thấy thiên cơ đã được hiển lộ. Trong tâm tếtư còn ẩn giấu một bí mật tàn khốc, đó chính là: khi Thông Thiên Kỳ rời đi, chính là lúc Cự Lạc quốc đổi vương, là lúc mệnh quốc suy vong. Việt Thần quyết định thuận theo Thiên ý.

Khi Việt Thần tiếp tục đi các nước cờ, ông biết nếu xây cung điện, cung điện sẽ bị hủy hoại bởi chiến hỏa. Do vậy Việt Thần dừng việc đi nước cờ, Ma Thái cáo lui.

Việt Thần kiến nghị với Đại Lạc rằng xây dựng cung điện sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước, cầu xin quốc vương dừng công trình, hồi phục lại như cũ. Ma Thái cũng cầu xin Đại Lạc, nói rằng sau khi tự mình xem qua thổ địa, trong lòng bất an. Đại Lạc nghe theo những lời kiến nghị, cho dừng công trình.

 

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/241964

Xem tiếp: phần 12



Ngày đăng: 17-05-2020

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.