Câu chuyện thành ngữ: Vật thị nhân phi



Tác giả: Nhất Đẩu

[ChanhKien.org]

Lý Thanh Chiếu xuất thân từ gia đình danh môn, tư chất thông minh lại hiếu học. Sau này bà được gả cho Triệu Minh Thành, hai người tâm đầu ý hợp, sớm tối làm bạn với thi thư, và tự xưng mình là thần dân của Cát Thiên thị (Cát Thiên thị là một vì vua hiền đức thời cổ đại trong truyền thuyết), họ sống một cuộc đời thong dong nhàn nhã như vậy qua 20 năm.

Không lâu sau nhà Bắc Tống diệt vong, triều đình nhà Tống phải chạy xuống phía nam. Khi quân Kim đánh đến Sơn Đông, vợ chồng Lý Thanh Chiếu thì chạy đến Kiến Khang (nay là Nam Kinh), rồi chẳng bao lâu sau Triệu Minh Thành bị bệnh mà chết, năm ấy Lý Thanh Chiếu 46 tuổi. Sau đó lại vì kế sinh nhai mà Lý Thanh Chiếu phải tị nạn qua Đài Châu, Ôn Châu, Việt Châu, Hàng Châu… sách và đồ vật trong nhà sưu tầm được bị mất sạch hết, mười phần chẳng còn được một.

Bà hồi tưởng lại cuộc đời của mình, bèn viết: “…Vật thị nhân phi sự sự hưu, Dục ngữ lệ tiên lưu”

Nghĩa là: Vật như xưa, người đã khác, mọi sự đều thôi rồi. Muốn nói, nước mắt đã tuôn trào. (Dựa theo bản dịch từ thivien.net)

Thành ngữ “vật thị nhân phi” là để diễn tả sự hoài niệm về cố nhân.

(Trích từ bài Vũ Lăng xuân của Lý Thanh Chiếu)

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/31892



Ngày đăng: 05-02-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.