Khoa học và Pháp Luân Công



Tác giả: Chu Chính

[Chanhkien.org] Sở dĩ tôi quyết định viết bài báo này là vì những tuyên truyền vu khống của chính quyền cộng sản Trung Cộng chống lại Pháp Luân Công trong suốt những năm gần đây, rất nhiều người bạn tốt của tôi tin rằng Pháp Luân Công là phản khoa học. Chính quyền Trung Cộng gần đây đã tiến hành tấn công ồ ạt Pháp Luân Công dưới danh nghĩa khoa học. Vì thế tôi mong muốn chia sẻ một vài quan điểm hạn hẹp của tôi về chủ đề này.

Để làm sáng tỏ vấn đề này, trước hết chúng ta cần hiểu khoa học thực sự là về cái gì. Từ điển bách khoa toàn thư trực tuyến của Anh định nghĩa khoa học như sau: “Là một hệ thống tri thức liên quan đến thế giới vật chất và các hiện tượng quan sát được một cách khách quan và bằng phương pháp thực nghiệm. Một cách tổng quan, một môn khoa học bao hàm sự theo đuổi kiến thức bao trùm các chân lý tổng quát, hay sự tác động của các định luật cơ bản.”

Câu hỏi tiếp theo là: Thế Pháp Luân Công là gì? Nó không phải là câu hỏi dễ trả lời. Sau tất cả, trước khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc bắt đầu, có những người chưa từng nghe đến Pháp Luân Công. Bên cạnh đó, các sách của Pháp Luân Công ở Trung Quốc hoặc là bị tịch thu, hoặc là bị hủy. Sau một vài năm tuyên truyền vu khống, rất nhiều người Trung Quốc không có cách nào để biết xem có phải Pháp Luân Công đúng như những tuyên truyền của chính quyền Trung Cộng tô vẽ. Trong những năm Đại Cách mạng văn hóa, chính quyền Trung Quốc đã tấn công dai dẳng học thuyết Khổng tử và rất nhiều tác phẩm tiểu thuyết cổ điển như “Tất cả chúng ta là anh em” (cũng được biết với tên “Thủy Hử”). Nhưng ít ra, thì sau đó chúng ta cũng có sách của Khổng Tử và các bản sao của “Tất cả chúng ta là anh em”. Chúng ta có thể đọc và tự chúng ta xem xét xem liệu những gì chính quyền nói có phải là sự thật không. Nhưng, hiện nay, các sách Pháp Luân Công không được tồn tại công khai ở Trung Quốc. Tất nhiên, điều này đã giúp cho chính quyền Trung Cộng dễ dàng vu khống Pháp Luân Công, vì không một ai ở Trung Quốc tiếp cận được với sách của Pháp Luân Công để kiểm chứng những thông tin về Pháp Luân Công đã được tuyên truyền bởi chính quyền.

Là một nhà khoa học định cư ở Hoa Kỳ, tôi đã tiếp xúc và đọc các sách của Pháp Luân Công. Tất cả sách đều cung cấp miễn phí trên mạng Internet. [Lưu ý: người dân ở Trung Quốc Lục Địa không tiếp xúc được với các sách trực tuyến vì chính quyền chặn hết tất cả các website của Pháp Luân Công]. Tôi đã không tìm thấy bất cứ thứ gì không có tính khoa học và chống lại khoa học trong các sách của Pháp Luân Công. Giờ tôi sẽ giải thích một vài câu hỏi hay gặp về quan điểm của Pháp Luân Công đối với khoa học.

Một trong những tin đồn là Pháp Luân Công không cho phép các học viên đi khám bệnh. Thực sự, đó chỉ là sự hiểu nhầm. Chẳng hạn, một vài người không viện đến những thuốc tây y thì nó sẽ bị lạnh, nhưng sẽ tốt hơn nếu uống thảo mộc sấy khô. Không ai nói gì trong trường hợp này. Tại sao lại thế? Bởi vì có rất nhiều phương pháp chữa trị bệnh. Thông thường nhất, là Tây y và Trung y. Trung y gồm các phương pháp chữa bệnh dùng thảo dược, châm cứu, khí công và nhiều trường phái y học khác. Nó chỉ là sự lựa chọn mang tính cá nhân khi chọn phương pháp trị liệu, hoặc dùng Tây y, hoặc dược thảo, hay khí công. Pháp Luân Công là một phương pháp khác nữa cho những người tìm phương pháp thuốc trị bệnh. Những lợi ích kỳ diệu đối với sức khỏe đã được nhiều người biết đến. Bên cạnh đó, Pháp Luân Công không có quy định nào nói rằng các học viên không được uống thuốc. Đó chỉ là một lời tuyên truyền sai sự thật mà Đảng Cộng sản Trung Quốc dựng ra để tấn công và nói xấu Pháp Luân Công.

Một vài người có quan điểm không tốt với Pháp Luân Công vì họ thấy các đoạn trong sách Pháp Luân Công rất khó để hiểu và rất khó để chấp nhận. Một nhà khoa học thiên tài sẽ không phản đối một lý thuyết của nhà khoa học khác nếu chúng tương phản với những lý thuyết của ông, bởi vì ông biết rằng mục đích của việc phát triển khoa học không phải là để tìm cách chứng minh những cái khác là sai, mà là tìm ra chân lý. Chẳng hạn, một người Trung Quốc nghĩ rằng bệnh ỉa chảy gây ra bởi lạnh bụng và bằng cách ăn cháo nóng và mặc ấm là có thể trị được bệnh. Nó không phải là thứ mà một người Hoa Kỳ sẽ đồng tình. Những người Hoa Kỳ thì cho rằng bệnh ỉa chảy gây ra do nhiễm vi khuẩn. Vì vậy họ sẽ uống thuốc để trị khuẩn và chữa bệnh. Nói một cách bao quát hơn, những nhận thức của nhân loại về thế giới tự nhiên liên tục thay đổi và phát triển. Khi chúng ta tìm ra những thứ mới và đạt được sự nhận thức mới, chúng ta có thể khám phá ra rằng những nhận thức trước đây của chúng ta là hoàn toàn sai lầm. Chẳng hạn, các nhà khoa học đã từng tranh luận xem có phải mặt trời quay xung quanh trái đất, hay trái đất quay xung quanh mặt trời. Tôi sẽ đưa ra một thí dụ nữa. Có một mệnh đề nổi tiếng như sau: Khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm là đường thẳng nối hai điểm đó. Nhưng trên thực tế, từ quan điểm của vật lý và vũ trụ, đường thẳng nối hai điểm không phải là đường đi ngắn nhất giữa hai điểm trong một không gian bị bẻ cong.

Niu-tơn và Anhxtanh được coi là những nhà vật lý vĩ đại nhất. Họ là những người đã đặt nền móng cho khoa học hiện đại. Nhưng trong suốt những năm cuối đời, cả hai đều nhận thấy rằng các tôn giáo đưa ra các câu trả lời cho rất nhiều những vấn đề bí ẩn mà khoa học không thể giải thích nổi.

Nâng cao và bảo vệ sức khỏe luôn là vấn đề phức tạp. Theo thống kế của Hội đồng thực phẩm và thuốc (FDA), các công ty dược phẩm thường xuyên tăng ngân sách cho các nghiên cứu phát triển các thuốc mới, nhưng số lượng thuốc mới tạo ra ngày càng giảm. Hơn nữa, nhân loại đã không thể tìm ra một phương pháp hữu hiệu nào để chữa những đại dịch mới như: AIDS, SARS, cúm gia cầm. Con người càng ngày càng quan tâm đến việc tìm ra các phương pháp tốt hơn để bảo vệ sức khỏe. Càng ngày càng nhiều người phương Tây luyện tập thiền để cải thiện sức khỏe của họ. Viện Sức khỏe Quốc gia Hoa Kỳ đã có ngân sách thường niên cho các nghiên cứu về sự liên quan giữa tinh thần và sức khỏe.

Y học cổ truyền Trung Quốc chữa trị bệnh bằng cách tiêu diệt tận gốc bệnh trong khi y học phương Tây bằng cách chữa các triệu chứng bề mặt. Y học phương Tây ngăn chặn những biểu hiện bề mặt của bệnh, nhưng nó không thực sự nhắm thẳng vào nguồn gốc của bệnh. Bên cạnh đó, cơ thể người là một hệ thống hài hòa. Rất nhiều thuốc có những tác dụng phụ. Thật khó để xác định những tác dụng phụ của thuốc. Tất nhiên một người bị bệnh thì không có lựa chọn nào khác là đành phải uống thuốc. Nhưng nếu mọi người có thể hồi phục lại sức khỏe, phòng chống lại bệnh tật thông qua các phương thuốc y học cổ truyền Trung Hoa hoặc luyện tập khí công, thì chẳng phải là sẽ tốt hơn?

Có một vài đoạn trong sách Pháp Luân Công đã nói rõ là sẽ hồi phục sức khỏe và thậm chí còn phát triển những khả năng siêu thường thông qua tu luyện. Một vài người đả kích Pháp Luân Công bởi vì những điểm này. Trên thực tế, việc nghiên cứu thân thể người là lĩnh vực cần phải tiến hành nhiều hơn nữa. Phủ nhận hoặc không tin tưởng những hiện tượng mà khoa học hiện thời không thể nào giải thích thì không phải là thái độ của một nhà khoa học chân chính. Hãy xem phương pháp châm cứu Trung y như một ví dụ. Nó đã được đặt cơ sở hàng nghìn năm trên nền tảng lý thuyết về các dòng năng lượng bên trong cơ thể người. Thậm chí, khoa học hiện đại tây phương đã nhận thức được sự hiệu quả chữa trị của phương pháp châm cứu, đã tổng kết lại những nghiên cứu chuyên sâu về các dòng năng lượng trong cơ thể người. Nếu chúng ta có thể sử dụng các dòng năng lượng mà phương pháp châm cứu dựa vào và phát triển chúng lên mức độ tổng thể thông qua luyện tập khí công, thì kết quả là sẽ ít bị bệnh hơn, như vậy phải chăng đây còn là phương pháp tốt hơn nữa?

Theo quan điểm của tôi, bất cứ ai có tư duy khách quan và hiểu bao quát được văn hóa truyền thống Trung Quốc, y học cổ truyền Trung Quốc, khí công và các sách đều có thể chấp nhận hầu hết những bài giảng của Pháp Luân Công. Đó có thể chính là lý do tại sao những người với động cơ bất minh tiến hành cuộc đàn áp chống lại Pháp Luân Công, đã quyết định đốt hết các sách Pháp Luân Công. Nếu những người dân Trung Quốc có thể tự do tiếp cận với sách Pháp Luân Công, thì sự thật về Pháp Luân Công sẽ tự được nói lên, và sẽ không thể tiến hành công khai cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Không nhiều người xung quanh tôi đã biết biết về Pháp Luân Công hay biết về việc các đệ tử Pháp Luân Công bị bức hại. Những ấn tượng [hay hiểu biết] về Pháp Luân Công của họ hoàn toàn là đến từ các báo cáo truyền thông của Trung hoa lục địa và các tuyên truyền của chính quyền cộng sản Trung Quốc. Trong những thập kỷ trước, vì những lý do chính trị, chính quyền cộng sản Trung Quốc đã không ngừng đả kích các học thuyết khoa học mà chúng ta đã chấp nhận, chẳng hạn như lý thuyết của Medel về gen, lý thuyết lượng tử, và lý thuyết tương đối. Có một người Trung Quốc đã nói rằng, “Một học giả không thể nói lý với một kẻ côn đồ không lý trí”. Những người dân bình thường ở Trung Quốc không biết gì khác ngoài cách mù quáng bị lôi cuốn theo dòng chảy xã hội ngày nay và tin tưởng vào những gì mà chính phủ nói với họ.

Từ nhìn nhận khoa học, tôi nghĩ Pháp Luân Công đem đến cho con người một phương pháp nữa để nâng cao tinh thần và sức khỏe. Một vài người quyết định học nó và những người khác thì không. Tất cả đều tốt. Mặt khác, việc đả kích nó một cách vô căn cứ và cấm mọi người có cơ hội để học nó thì rõ ràng không phù hợp với các quy tắc của khoa học. Thậm chí còn tệ hại hơn là những người tu luyện vô tội đã bị vu khống, đàn áp, sát hại chỉ vì niềm tin của họ vào Pháp Luân Công. Vậy cuối cùng, ai là người thực sự chống lại khoa học?

Nhân loại hiện tại sẽ chẳng bao giờ ngừng những tìm kiếm của họ để đạt được chân lý và liên tục cải biến nhận thức của mình. Chân lý không thay đổi để phù hợp với nhận thức giới hạn của nhân loại.

Có thể nó thể hiện rằng những người với những động cơ bất minh tạm thời thành công trong việc bóp méo sự thật và đánh lạc hướng công luận với những tuyên truyền chính trị để chống lại Pháp Luân Công. Nhưng những vu khống giả dối sẽ sớm bị xác minh và cho vào sọt rác.

Cuối cùng, tôi mong muốn chia sẻ một câu chuyển tôi nghe được khi tôi còn trẻ. Nó có vẻ như tương tự như cuộc đàn áp của chính quyền cộng sản Trung Quốc chống lại Pháp Luân Công. Từ xa xưa, một con bạch tuộc sống ở trong đại dương. Một ngày con bạch tuộc nhìn thấy một con thiên nga trắng bay trên bầu trời. Con bạch tuộc ghen tị với vẻ đẹp của thiên nga và sự tự do bay trong bầu trời, và rồi bắt đầu trở nên mất tự chủ với những ghen tị điên cuồng và trở nên điên cuồng. “Tại sao loài thiên nga trắng lại được phép khác với loài bạch tuộc chúng ta? Vì vậy con bạch tuộc phóng ra những chất mực đen từ bên trong túi mực và bắn lên phía con chim thiên nga xinh đẹp bằng tất cả khả năng có thể. Nó làm cho nước xung quanh nó trở nên đen ngòm. Con mực rất hài lòng với sự tấn công của nó. Nó tự cho rằng, “Bây giờ thì tất cả đều bị đen đúa như mực.” Nhưng qua một thời gian, chim thiên nga vẫn bay trên bầu trời và trông vẫn đẹp và uy nghiêm như chưa từng có điều gì xảy ra.

Tham khảo:

[1] http://www.britannica.com/eb/article?eu=68002&tocid=0&query=science
[2] http://zhengjian.org/zj/articles/2002/6/21/16537.html
[3] http://www.pureinsight.org/pi/articles/2003/8/11/1767.html

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/zj/articles/2004/5/3/26956.html
http://www.pureinsight.org/node/2272



Ngày đăng: 02-09-2009

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.