Phần tiếp theo câu chuyện “Điều kỳ diệu như vậy hẳn chỉ xảy đến với một thiên thần”
Tác giả: Yi Zhu
[ChanhKien.org] Cách đây khá lâu, sau khi chồng của tôi (tác giả bài viết “Điều kỳ diệu như vậy hẳn chỉ xảy đến với một thiên thần”) tập xong bài công pháp thứ năm của Pháp Luân Công, anh ấy nói với tôi rằng Pháp thân của Sư Phụ vừa mới mang anh sang một không gian khác. Pháp thân của Sư Phụ nói với chồng tôi rằng lần mới đây nhất mà anh bị bắn, Sư Phụ đã dùng tay của Ông để che cho ngực của anh. Viên đạn đã đi xuyên qua bàn tay của Sư Phụ và đập vào chiếc áo giáp chống đạn của anh. Nhờ đó, chiếc áo giáp đã giữ lại ở đó năng lượng của Sư Phụ. Điều này giải thích tại sao nhà sản xuất không biết được chất liệu của chiếc áo giáp là gì và tại sao nó thậm chí không bị một vết xước như thể là nó rất cứng.
Sư Phụ đã nói với chồng tôi rằng một ít nghiệp lực đã bị tiêu trừ ở trong vụ tai nạn cuối cùng đó. Tất nhiên, đó là do Sư Phụ đã gánh chịu nghiệp lực giùm chồng tôi và do đó chỉ còn lại rất ít nghiệp để chồng tôi tự chịu đựng. Kể từ đó, anh ấy không cảm thấy đau chút nào nữa khi anh ngồi thiền định.
Sư Phụ cũng kể cho chồng tôi nghe về nguồn gốc của anh. Sư Phụ có lần nói rằng trong tương lai chồng tôi có thể biết được anh ấy là ai, nhưng Ông cũng khuyên anh ấy phải luôn nghĩ đến người khác trước và không được truy cầu danh lợi hay hiển thị. Sư Phụ yêu cầu anh phải luôn nhớ rằng cuộc đời của anh đã được gia hạn chỉ để tu luyện.
Sư Phụ nói rằng chồng tôi phải kiểm soát các ý nghĩ, có như vậy anh ấy mới có thể luyện xuất ra được các thần thông để ức chế kẻ thù mà không cần súng đạn. Chồng tôi có một kỷ lục thế giới về súng ống và đạn dược mà không ai có thể phá được. Những đồng nghiệp của anh xem anh như một siêu nhân. Tuy nhiên chồng tôi biết rất rõ rằng bản sự đó của anh không thể đạt được bằng bất cứ thứ gì của thế giới người thường. Chồng tôi đã có công năng này từ khi anh còn nhỏ. Tuy nhiên, anh biết rằng tất cả những công năng của anh đã được ban cho bởi Sư Phụ và chỉ ở trong thời kỳ Chính Pháp này. Tôi luôn luôn nhắc nhở chồng tôi phải phát chính niệm thường xuyên hơn nữa để chúng tôi có thể tiêu hủy những tà ác cùng với các đồng tu khác trên thế giới.
Tôi đã có một giấc mơ ngay sau khi tôi mới kết hôn. Trong giấc mơ đó, Sư Phụ bảo tôi đi đón một vị cao tăng đến từ Tây Tạng tại nhà ga xe lửa. Rồi tôi chạy tới nhà ga. Thình lình, tôi nhận ra rằng tôi đã không biết tên của vị cao tăng đó là gì, ông ấy trông như thế nào hay ông ấy đang mặc gì. Cho nên tôi chạy trở về lớp học. Rất nhiều đồng tu trong căn phòng đó đã rời đi. Một học viên nói với tôi rằng Sư Phụ chưa từng tới đây và Sư Phụ đã không bảo ai đi đón ai cả. Tôi trả lời: “Không, Sư Phụ đã bảo tôi làm điều đó. Tôi phải hoàn thành nó. Tôi sẽ đón ông ấy ngay cả khi tôi không biết ông ấy là ai.” Rồi tôi rời đi. Trên đường, tôi chạy tới một nhóm học viên đang đánh trống và chiêng. Đi cùng với họ là một cao tăng đang ngồi trong xe hơi và ông ta mặc một chiếc áo choàng nửa người màu vàng (kasaya). Anh ấy chính là chồng tôi. Anh đã đắc được Pháp thông qua tôi. Giờ đây chúng tôi đang cùng đi trên con đường chứng thực Pháp. Đôi khi, chúng tôi cũng cãi cọ. Trong giấc mơ, Sư Phụ đã giúp tôi thấy được tầm quan trọng của việc sống hòa hợp trong gia đình.
Mới đây, chồng tôi đã được Sư Phụ cứu hơn một lần. Khi anh đang làm thí nghiệm với một hóa chất nguy hiểm, đã có một sự rò rỉ. Hai phút sau khi chồng tôi rời khỏi phòng thí nghiệm, đồng nghiệp của anh ấy đã bị chết trong một vụ nổ. Ngày hôm trước, chồng tôi đã hồng Pháp cho anh ta, và anh ta nói rằng anh ta muốn học. Nhưng khi chồng tôi đang sắp sửa dạy anh ta các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, anh ta đã bị gọi đi để giải quyết việc gì đó. Ai có thể nghĩ rằng ngày hôm sau anh ta sẽ bị chết? Điều này cho thấy rằng để đắc được Pháp là khó như thế nào. Chúng ta nên hồng Pháp mỗi khi có thể. Trong vụ tai nạn đó, tất cả mọi thứ đã bị phá hủy bởi vụ nổ chỉ trừ chỗ xung quanh cái bàn của chồng tôi. Nói cách khác, thậm chí nếu chồng tôi có mặt ở đó, thì anh ấy cũng sẽ sống sót. Nó dường như là chồng tôi đã được bảo hiểm hai lần. Trước khi sự cố xảy ra, Sư Phụ đã an bài cho anh ấy rời khỏi nơi đó. Kể từ sau vụ tai nạn đó, mỗi khi mà chồng tôi rời khỏi phòng thí nghiệm thì những đồng nghiệp của anh cũng rời đó theo. Họ nói rằng chừng nào mà chồng tôi còn đi cùng họ, họ dám ngồi lên một quả bom nguyên tử. Họ chỉ đùa thôi; những hạt giống đã được gieo vào trong họ để họ có thể đắc Pháp trong tương lai.
Nhiều đồng tu đã trở nên tò mò về những kinh nghiệm của chồng tôi, nên họ thường tới và hỏi han chúng tôi. Chồng tôi đã ở trong một tình cảnh tiến thoái lưỡng nan: Một mặt, anh ấy không muốn nói dối; mặt khác, anh ấy không muốn nói về mình. Các đồng tu, xin hãy tin tưởng vào Đại Pháp và Sư Phụ, và đừng đặt chồng tôi lên chốc bệ. Xin đừng giới thiệu hay quảng bá chồng tôi trước mặt người khác. Điều đó sẽ có ích cho sự tu luyện của chồng tôi và cả sự an toàn của anh ấy nữa. Thực ra, mỗi học viên đều có một lai lịch đặc biệt và tất cả họ đều đang hoàn thành lời thệ nguyện của mình trong tiền sử. Hãy cố gắng hết sức để làm ba điều cho tốt. Tất cả mọi thứ đều được tạo ra bởi Pháp.
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2009/1/28/57470.html
http://www.pureinsight.org/node/5699
Ngày đăng: 13-04-2009
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.