Tác giả: Thành Ngọc
[ChanhKien.org]
Tiểu Bảo rất yêu thích âm nhạc, ngoài việc học đàn nhị với giáo viên chuyên nghiệp, ở nhà cháu còn thường xuyên thổi các bài sáo trúc, sáo bầu. Vì các loại nhạc cụ thổi tương đối đơn giản, chẳng hạn như sáo bầu, không ai dạy mà cháu cũng có thể tự thổi được một vài ca khúc. Thường thì sau khi làm xong bài tập, Tiểu Bảo sẽ lấy sáo trúc hoặc sáo bầu ra thổi vài khúc, ví dụ như bài “Đắc độ”, “Mộng tỉnh”, “Xin hãy ngồi cạnh bên tôi”, v.v..
Trước thềm Tết Nguyên Đán, Tiểu Bảo hỏi tôi liệu trong buổi liên hoan lớp có nên biểu diễn một khúc nhạc cho các bạn học hay không. Tôi nói: “Nên chứ!” Tôi khuyên cháu thổi sáo thay vì kéo đàn nhị, bởi vì những khúc đàn nhị mà Tiểu Bảo luyện tập chỉ là các bài luyện kỹ năng cơ bản, chứ cháu chưa biết chơi các khúc nhạc lớn. Còn sáo thì tương đối đơn giản hơn, hơn nữa trên trang Chánh Kiến Thiên Âm có rất nhiều khúc nhạc sáo, trong đó có hai bản rất hay là “Thiên vận vũ xuân phong” và “Ngạo tuyết xuân mai”, lại có cả nhạc phổ có thể tải về. Tiểu Bảo quyết định sẽ thổi khúc “Ngạo tuyết xuân mai”. Gần một tháng trước Tết Nguyên Đán, hầu như mỗi ngày Tiểu Bảo đều thổi đi thổi lại vài lần. Trước lúc buổi biểu diễn chào mừng Tết Nguyên Đán bắt đầu, cháu đã thổi rất trôi chảy rồi. Đương nhiên, trình độ vẫn còn cách xa nghệ sĩ chuyên nghiệp, nhưng đối với người nghe thông thường thì đã rất là hay rồi.
Vào sáng hôm diễn ra buổi liên hoan, Tiểu Bảo mang theo cây sáo trúc nhỏ nhất, loại sáo trúc Tone G, để biểu diễn. Theo lý mà nói thì nên dùng sáo loại Tone D lớn và to hơn để biểu diễn, nhưng do tay Tiểu Bảo còn nhỏ, nếu sáo quá lớn thì khoảng cách giữa các lỗ sáo quá rộng, ngón tay không thể che hết lỗ được.
Tại buổi liên hoan, Tiểu Bảo biểu diễn một bản sáo đơn tấu có tên là “Ngạo tuyết xuân mai”. Khi đang biểu diễn, Tiểu Bảo nhìn thấy Sư phụ dùng một cây sáo lớn Tone C để chụp lên cây sáo nhỏ Tone G của Tiểu Bảo. Như vậy, tuy Tiểu Bảo thổi là sáo nhỏ Tone G, nhưng âm thanh phát ra lại là tiếng sáo sâu lắng và du dương của cây sáo lớn Tone C. Tiểu Bảo còn nhìn thấy Sư phụ ở trên trời cũng đang thổi khúc “Ngạo tuyết xuân mai” này, đồng thời Ngài còn dùng một cái túi thu lại âm thanh thổi ra, rồi nhẹ nhàng đưa vào ống sáo của Tiểu Bảo, sau đó Tiểu Bảo lại dùng miệng thổi ra ngoài. Âm thanh phát ra vô cùng êm ái, khoáng đạt và phiêu dật, như thể đến từ vũ trụ bao la. Khi biểu diễn, năng lượng từ các lỗ sáo phát ra giống như những đám mây vàng kim, từng đám từng đám bay lên không trung trong lớp học, rồi hóa thành từng ngọn núi lớn, trong chớp mắt đè xuống những vật chất ma tính trong đầu các bạn học sinh. Những tư tưởng xấu của mỗi người đều bị thanh trừ, ví dụ những vật chất xấu như nói bậy, còn có những yếu tố độc hại do máy tính, TV, mạng Internet, v.v. gây ra, tất cả đều không còn nữa. Cả lớp học tràn ngập năng lượng vàng kim, có dòng năng lượng còn chảy hướng ra bên ngoài cửa sổ. Sau khi Tiểu Bảo thổi xong một khúc nhạc, các bạn học sinh vô cùng vui mừng, đều nói: “Thổi hay quá!” Các thầy cô giáo trong phòng học cũng đến nghe Tiểu Bảo thổi sáo, ai cũng nói: “Tiểu Bảo, giỏi quá!” Theo lời mời của các bạn, Tiểu Bảo lại thổi thêm một bản nữa là “Xin hãy ngồi cạnh bên tôi”. Thổi xong hai bản, Tiểu Bảo mệt đến mức mồ hôi đầm đìa.
Biểu diễn đến giữa chương trình, mấy bạn nữ học lớp 5 đã đến lớp của Tiểu Bảo để biểu diễn một tiết mục múa. Sau khi các bạn ấy biểu diễn xong, cô giáo chủ nhiệm của Tiểu Bảo hỏi cả lớp: “Lớp mình chọn ai đại diện cả lớp để biểu diễn cho các bạn lớp 5 đây?” Cả lớp đồng thanh hô to: “Tiểu Bảo! Tiểu Bảo giỏi nhất!” Thế là Tiểu Bảo lại đến lớp 5 biểu diễn một khúc nhạc nữa.
Đương nhiên là vẫn nhờ Sư phụ gia trì. Nhưng lần này, Sư phụ đưa cho Tiểu Bảo một cây sáo Tone A, vừa mảnh vừa dài, âm thanh phát ra thì cao vút và chấn động lòng người. Lần này, năng lượng mà Tiểu Bảo thổi ra biến thành từng chiếc phi tiêu nhỏ hình thoi, đâm thẳng vào từng nhân tố bất chính trong đầu các bạn học sinh. Theo từng làn hơi sáo của Tiểu Bảo, những chiếc phi tiêu nhỏ từng nhóm, từng nhóm bay ra, không ngừng thanh lý những vật chất xấu. Cuối cùng, các phi tiêu nhỏ lại tụ lại thành một chiếc phi tiêu khổng lồ, xoay tròn và đâm thẳng vào những vật chất xấu chuyên khiến người ta chửi bới. Bởi vì trong lớp 5, hiện tượng chửi bậy diễn ra rất nghiêm trọng.
Nghe xong lời kể của Tiểu Bảo, tôi cũng rất kinh ngạc. Thực sự không ngờ rằng một tiểu đệ tử tám tuổi, chỉ dựa vào cao hứng thổi mấy khúc sáo, hơn nữa kỹ thuật lại còn chưa thành thục, vậy mà dưới sự gia trì của Sư phụ lại có thể tạo ra hiệu quả chấn động đến vậy. Có thể tưởng tượng được rằng, khi các diễn viên Thần Vận biểu diễn, có biết bao nhiêu Pháp thân của Sư phụ gia trì, trường năng lượng phát ra mạnh mẽ đến mức nào, nên mới có thể tạo ra hiệu quả chấn động như vậy, Thần Vận quả không hổ danh là tiết mục biểu diễn hàng đầu thế giới.