Nhân quả đằng sau được và mất



Đệ tử Đại Pháp Đại Lục

[ChanhKien.org]

Sư phụ trong kinh văn Vì sao có nhân loại giảng rằng:

“Biểu hiện của được và mất, về hiện thực mà nhìn thì như biểu hiện bình thường ở xã hội, về căn bản thì là sinh mệnh bản thân tạo thành nhân quả trước sau”.

Rất nhiều năm trước, có một việc mà tôi luôn canh cánh trong lòng, đối với việc gia đình chú em chồng tôi nghĩ mãi không thông. Mỗi lần họ đến nhà tôi là bố mẹ chồng và chồng tôi đều hết sức niềm nở. Lần nào ra về, bố mẹ chồng và chồng tôi đều đem cho họ túi lớn túi nhỏ đủ thứ đồ, có lúc còn chất đầy cả một thùng xe, đã thế bố mẹ chồng còn lấy đồ của chúng tôi tặng cho họ, nói rằng chúng tôi ăn không hết thì cho họ bớt đi. Có khi bố mẹ chồng còn đem đồ gửi xe khách cho họ, rồi chú em chồng ở ngoại thành đến bến xe nhận đồ.

Nếu như không tu luyện Đại Pháp, tôi sẽ không dễ dàng cho họ làm điều này một cách thoải mái như vậy, ít nhất thì cũng phải được sự đồng ý của tôi mới được. Nhưng vì tu luyện Đại Pháp rồi nên tâm tôi cũng mở rộng hơn rất nhiều, không còn tính toán chi li chuyện được mất nữa, và cũng không còn cảm thấy mất cân bằng trong tâm. Tuy vậy, tôi biết sâu thẳm trong tâm mình vẫn có chút tủi thân và buồn phiền,chứ không thật sự hiểu được Pháp mà Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân là:

“Những của cải vật chất khi sinh không mang theo đến, khi tử không mang theo đi, rất [trống rỗng] hư không”.

Tôi chỉ âm thầm chấp nhận và nhẫn nại, không còn đi nghĩ về những việc họ đã làm, tôi chỉ cần làm tốt ba việc Sư phụ yêu cầu là được rồi.

Có lẽ Sư phụ nhìn thấy tôi quá chấp trước, một đêm trong mộng tôi nhìn thấy một cảnh tượng rất rõ ràng: Tại kiếp đó, tôi còn đang là một đứa bé sơ sinh, vì bị trúng độc nên sinh mệnh gặp nguy hiểm, vì cứu tôi em dâu đã ôm tôi chạy, dốc sức chạy, tranh thủ từng phút từng giây chạy nhanh đến bệnh viện. Vì đến bệnh viện kịp thời nên tôi đã được cứu sống. Tôi nhớ như in lúc đó tôi có phát nguyện: Em dâu đã cứu mạng tôi, sau này những gì tôi có cũng sẽ là của em, em dâu có thể tùy ý lấy!

Từ trong mộng tỉnh lại, tôi thổn thức không ngừng rơi lệ cảm động.

Dòng đời dài thăng trầm chìm nổi, chúng ta đã từng trải qua những gì? Có phải chúng ta đã quên hết quá khứ? Đời này kiếp này đối mặt với những bất công đều là có nhân quả trước sau, là Sư phụ từ bi đã cho tôi nhớ lại quá khứ, nhìn lại nhân quả đã từng gieo, để tôi buông bỏ chấp trước, dốc sức tu luyện.

Cảm ân Sư phụ! Cảm ơn tất cả những người mà tôi có duyên gặp trong đời này, tôi sẽ cố gắng làm tốt ba việc để không phụ sự kỳ vọng của Sư phụ và mong mỏi của chúng sinh đối với đệ tử Đại Pháp.

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/284347



Ngày đăng: 15-09-2023

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.