Chúng ta phải giảng rõ chân tướng cho người nhà



Tác giả: Một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[ChanhKien.org] Gần đây, một học viên trong khu vực của tôi đã bị bắt và đưa tới trại tạm giam. Các sách Đại Pháp tại nhà bà ấy cũng bị lấy đi. Ở trại giam, người đồng tu này đã thể hiện chính niệm của mình và không hợp tác với bất cứ yêu cầu gì từ phía cảnh sát. Vì thế bà đã được thả về nhà ngay trong ngày hôm đó.

Một sự việc đã xảy ra trong tình huống này rất đáng để suy ngẫm. Khi người đồng tu ấy giảng chân tướng cho cảnh sát, một viên cảnh sát nói: “Bà không phải nói điều đó cho chúng tôi ngay bây giờ. Khi bà về nhà thì hãy thuyết phục chồng bà trước đã.” Ý anh ta là: Làm sao bà có thể tới đây và nói về điều đó khi các thành viên trong gia đình bà thậm chí còn chưa hiểu về nó?

Người đồng tu này bỗng nhận ra rằng: chính là chồng mình đã chỉ cho cảnh sát chỗ cất các sách Đại Pháp. Chỉ có ông ấy là người duy nhất biết chỗ để sách Đại Pháp ở đâu. Nếu ông ấy không nói cho họ biết, thì làm sao cảnh sát có thể lấy hết sách đi được?

Người đồng tu này luôn có bất hoà với chồng mình. Họ không nói chuyện nhiều với nhau. Họ tự tiêu tiền của mình và mua sắm cho riêng mình. Cặp vợ chồng này tiêu tiền của chồng để mua đồ ăn và các thứ cung ứng hàng ngày, trong khi tiền của bà ấy hầu hết được dùng cho các hạng mục Đại Pháp. Người đồng tu này đã rất cố gắng để cải thiện môi trường trong gia đình. Tuy nhiên, chồng bà tính khí nóng nảy và khăng khăng chống đối lại bà. Ai mà ngờ rằng chỉ vì bà tu luyện chưa tốt nên chồng bà mới bị đẩy về phía tà ác chứ? Đây thực sự là một bài học.

Từ sự việc này, tôi nhớ rằng có nhiều đồng tu xung quanh tôi vẫn chưa tạo được một môi trường tu luyện trong gia đình. Một số thành viên gia đình sợ gặp vấn đề, nên họ đã không cho các đồng tu này lên trang web Minh Huệ. Một số đồng tu phải học Pháp hoặc luyện công lén lút, và các thành viên trong gia đình không cho họ phát chính niệm lúc nửa đêm. Khi một số đồng tu giảng chân tướng cho những người khác, đến lúc gặp các thành viên gia đình của đồng tu ấy, người ta sẽ hỏi họ: “Anh có tin không?” Thế là những người thân trong gia đình này trả lời: “Đừng có nghe ông/bà ấy.” Khi điều này xảy ra, bất kể là bạn nói hay thế nào, người ta sẽ nghĩ: “Người nhà họ còn chẳng tin, thế thì chắc chắn điều này là không có thực.” Chính Pháp đã đi đến giai đoạn cuối, nghĩa là tà ác ở các không gian khác đã trở nên rất thưa thớt. Vì vậy, môi trường trong gia đình của các đồng tu không nên giống như thế này.

Cựu thế lực dùng các quan hệ nhân duyên khác nhau của các đệ tử Đại Pháp để đặt ra các loại cản trở trong gia đình và khảo nghiệm cho chúng ta. Một số khảo nghiệm thể hiện rất khắt khe. Mục đích của chúng là làm cho các đệ tử Đại Pháp trở nên trưởng thành trong khi hoàn trả nghiệp lực của mình, nhưng loại an bài hủy hoại chúng sinh này lại không phải là những gì mà Sư phụ muốn. Vì vậy, chúng ta không thể chấp nhận nó. Chúng ta cần phát chính niệm để thanh trừ nó! Thanh trừ các nhân tố tà ác đang khống chế các thành viên gia đình!

Giảng chân tướng và cứu người là những thệ ước tiền sử vĩ đại của chúng ta. Nếu chúng ta còn không cứu được các thành viên gia đình, liệu chúng ta có còn là đệ tử Đại Pháp hay không? Từ góc độ này, chúng ta chưa đủ tiêu chuẩn. Đối với các thành viên trong gia đình, chúng ta không nên có những cảm xúc tiêu cực nào, bất kể họ không hiểu Đại Pháp đến đâu. Họ đều là các sinh mệnh đáng quý, vì thế chúng ta phải cứu họ. Chúng ta phải có sự tự tin: “Pháp này thật tuyệt vời. Mình nhất định có thể cứu được tất cả họ! Nhất định là thế!”

Cách đây vài năm, tôi cũng đã trải qua một quá trình thế này. Vợ tôi quát mắng tôi: “Khi ra đường thì ông cư xử như một con người, nhưng về nhà thì ông như một con lừa. Mà ông còn tu luyện Đại Pháp đấy. Thật đáng buồn, ông lại đang tu luyện Đại Pháp.” Thỉnh thoảng bà ấy gặp tôi trong khi tôi đang giảng chân tướng cho ai đó, bà ấy còn làm bộ mặt xấu xí để tạo ra một bầu không khí tiêu cực. Vì vậy, bất kể tôi nói tốt thế nào, người đó cũng sẽ không muốn nghe tiếp nữa. Hiển nhiên là: “Người nhà ông còn chẳng tin nữa là, hãy thôi ra đường để tự bêu xấu mình đi.” Mỗi lần như vậy, tôi đều cảm thấy tức giận và xấu hổ. Tôi hiểu rằng việc giảng chân tướng và cứu người là rất quan trọng, nhưng trước hết chúng ta phải tu bản thân cho tốt thì mới có thể thấy những thay đổi ở các thành viên trong gia đình chúng ta.

Hiện giờ, khi tôi không ngừng chuyển biến bản thân mình, thì môi trường trong nhà tôi cũng được cải thiện. Đôi khi vợ tôi thấy tôi đang phát chính niệm hoặc luyện công, bà ấy sẽ không bắt tôi phải làm việc nhà. Trong lúc tôi giảng chân tướng cho người khác trong khi đi chợ, thì bà ấy sẽ giúp đỡ đôi chút. Kết luận của tôi là: Bất kể người trong nhà bạn có khó tính thế nào đi nữa, bạn chính là người không làm tốt trách nhiệm của mình. Nếu bạn thật sự có tâm nghĩ cho người khác và hy vọng họ sẽ được đắc cứu, thì phía minh bạch chân tướng của họ sẽ biết. Kết quả là họ cũng sẽ thay đổi.

Trong quá trình này, sẽ có những can nhiễu từ cựu thế lực. Tuy nhiên, nếu bạn tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp, thì Sư phụ sẽ không cho phép những can nhiễu này xảy ra.

Dịch từ http://www.pureinsight.org/node/6999

 



Ngày đăng: 20-07-2015

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.