Khám phá chu kỳ luân hồi: La Hán, Hoàng tử Hy Lạp, Hoàng đế và cướp biển
Tác giả: Hàng Minh
[Chanhkien.org] Đó là một ngày Chủ Nhật lạnh giá ở miền Tây nước Mỹ. Khoảng một tuần trước, một người bạn nhờ tôi làm thôi miên cho một trong những họ hàng của anh, người đã lặn lội từ Châu Âu tới đây chỉ vì việc này. Vì vậy tôi phải ra khỏi nhà và tới nhà bạn của tôi, bất chấp thời tiết lạnh giá. Đối tượng lần này của tôi là một người theo Cơ Đốc giáo. Anh ấy đã nghe nói về những câu chuyện luân hồi từ người bạn của tôi, và muốn tự mình thử [được thôi miên]. Anh ấy nghĩ rằng có quá nhiều bí ẩn trong cuộc sống mà Cơ Đốc giáo không thể giải thích rõ ràng được.
Anh nhanh chóng đi vào trạng thái thôi miên. Không lâu sau, anh thấy mình bay lên bầu trời. Anh lượn vòng quanh Tây Ban Nha rồi bay sang Hy Lạp. Ở đó, anh lượn vòng quanh một hòn đảo. Nó thật đẹp, anh thốt lên. Anh nói rằng thắng cảnh đẹp nhất nơi thế gian cũng không sao sánh được với cảnh tượng trên thiên đàng. Phía trên mặt biển xanh biếc là bầu trời trong sáng bao la. Giữa những đám mây màu trắng, có nhiều tiểu thiên sứ với đôi cánh bạc bay qua bay lại. Anh chưa từng thấy nhiều thiên sứ bay lượn quanh mình như vậy bao giờ! Họ nhàn nhã bay lượn trong ánh sáng bạc và đi theo anh bất cứ nơi đâu.
Anh tiếp tục bay lượn quanh hòn đảo và không thể hạ xuống được. Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống, những đám mây đen kéo đến, mây đen ngày càng dày hơn, và anh bắt đầu hạ xuống. Quang cảnh hòn đảo dần dần trở nên rõ ràng hơn, và cuối cùng anh đáp xuống một cung điện. Cung điện nguy nga này có trần cao và được trang hoàng bởi những đồ vật rất cổ. Anh thấy mình trong bộ áo giáp với thanh kiếm dài giắt nơi thắt lưng, đang bước lên lầu. Những ngọn đuốc thắp sáng khắp hai bên cầu thang. Bầu không khí trong cung điện thật huy hoàng và trang nghiêm. Rồi anh bước vào đại sảnh. Trong phòng đang diễn ra một bữa tiệc ăn mừng lớn, với đầy đủ hoàng thân quốc thích. Anh trông thấy Hoàng hậu ngồi ở đó. Trong bộ váy trắng dài, bà trông thật cao quý và trang nghiêm. Anh bước tới trước mặt bà và quỳ gối xuống hành lễ. Hoàng hậu vỗ nhẹ vào đầu anh như thể hai người vô cùng thân thiết vậy. Rồi họ cùng lên lầu trên, nơi những người lính gác phục vụ họ nước uống. Anh thấy mình ngồi ngay cạnh Quốc vương. Anh nhận ra rằng anh là Hoàng tử của Vương quốc Hy Lạp. Sau này, anh được thừa kế Ngai vàng và trở thành Quốc vương của Hy Lạp.
Sau đó, anh chuyển sinh vào triều Tống ở Trung Quốc. Vào thời đó, anh là Thái tử và sau đó trở thành Hoàng đế.
Tiếp đó, anh chuyển sinh vào triều Minh. Tôi hỏi anh về mối quan hệ của anh với người sáng lập Pháp Luân Công, Sư phụ Lý Hồng Chí. Anh nói rằng họ đang cùng nhau bước đi trên một khu vườn rất đẹp, và ở đó có Sư phụ Lý, anh và anh trai anh trong kiếp sống hiện tại này. Mái hiên của các tòa nhà và những hành lang dài đều uốn cong lên trên, và phần nóc nhà trông thật tráng lệ. Hoàng cung này được xây dựng trên khu cảnh quan tự nhiên và được bài trí thật hài hòa.
Anh đang bước đi phía trước, theo sau là Hoàng Thái tử, và anh trai anh đi cuối cùng. Họ đi qua các khu vườn. Trong kiếp sống ấy, Sư phụ Lý là Hoàng Thái tử và anh là em trai của Hoàng Thái tử. Hoàng Thái tử sau này đã kế thừa vương vị và trở thành Hoàng đế. Anh đứng ngay cạnh bảo vệ Hoàng thượng, trông thật oai nghiêm.
Trong một kiếp sống khác, anh là một người cướp biển ở Phần Lan. Họ đang ra khơi. Anh thấy mình đứng trên boong cao nhất của chiếc thuyền. Vợ anh, trong bộ váy trắng, cũng ở trên boong tàu và ẵm một đứa trẻ trên tay, nhìn nó thật âu yếm. Cuộc hành trình này thật không hề dễ dàng. Khi thuyền ra vùng biển sâu, bầu trời bỗng nhiên tối sầm và mây đen kéo đến càng lúc càng dày. Một ngọn sóng lớn ập vào và quật ngã tất cả những thùng rượu trong khoang. Nhưng họ vẫn không sợ hãi và đã chiến đấu với cơn bão trong suốt đêm hôm đó. Lúc bình mình hé rạng, cơn bão cũng dần dần rút đi. Tất cả họ đều cảm thấy kiệt sức và muốn nghỉ ngơi, nhưng họ đã cạn thực phẩm và nước; vì vậy họ phải cập vào bờ. Con thuyền cũng cần phải sửa chữa. Sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, họ lái con thuyền hướng tới Stockholm. Điều thú vị là, anh nói, con thuyền hiện đang được bảo tồn tại Bảo tàng Hàng hải ở Stockholm [Thụy Điển] để du khách tham quan.
Rồi anh chuyển sinh vào thời Trung Hoa Dân Quốc (đầu những năm 1900). Anh là một trí thức vào thời ấy. Một ngày nọ, khi đang bước đi trên phố, anh trông thấy một thiếu nữ rất xinh đẹp và nữ tính đi ngang qua. Anh ngay lập tức bị thu hút bởi vẻ đẹp của cô. Anh bước tới bên cô, ngả mũ chào và tự giới thiệu mình rất lịch thiệp. Khi gặp nhau, họ cảm thấy như thể họ đã biết nhau từ lâu và có rất nhiều chuyện để nói. Sau đó, cô gái trở thành tình nhân của anh và hai người kết hôn với nhau. Đó là một cuộc hôn nhân hạnh phúc và họ có một đứa con trai. Tuy nhiên, cuộc đời thật bất trắc. Không bao lâu sau, Nhật Bản xâm lược Trung Quốc và họ bị buộc phải lưu lạc để tỵ nạn chiến tranh. Họ phải lưu lạc tới tận miền Tây Nam, nơi các tỉnh Vân Nam và Quý Châu, và bị lạc mất nhau trên đường trốn chạy. Nhiều năm sau, cả hai người đều đã già. Anh tìm thấy cô sống trong một thị trấn nhỏ miền Giang Nam. Cô đang ngồi trải đầu và ngôi nhà trông thật sạch sẽ. Cuối cùng họ đã đoàn tụ sau nhiều năm xa cách. Khi trùng phùng, họ cảm thấy xúc động vô hạn.
Sau đó, anh nói với tôi rằng anh đã lên thiên quốc. Tôi nghĩ rằng đây là một cơ duyên quý giá không thể bỏ qua, nên tôi đã hỏi anh: “Anh có thể nhìn qua thiên quốc của anh vào lúc trước khi anh xuống nhân gian được chứ?”
Anh nói với tôi rằng anh trông thấy rất nhiều vị La Hán trong bộ cà sa màu đỏ, tất cả đều để trần một bên vai. Họ đang đồng thanh niệm kinh Phật trong bầu không khí thật trang nghiêm. Ngồi ở giữa là một vị Đại La Hán để đầu trần và cũng mặc áo cà sa màu đỏ. Anh đang ngồi ngay cạnh vị Đại La Hán này. Nhà cửa ở trên thiên thượng chỉ có tường mà không có trần hay mái nhà, và tất cả đều bằng vàng. Vị Chủ Tối Cao trên thiên thượng đã cấp cho anh một sứ mệnh, và anh quỳ xuống để tiếp nhận sứ mệnh thần thánh ấy. Đây là sứ mệnh vĩ đại nhất kể từ khi khai thiên tịch địa: Đi theo Vị Chủ Tối Cao của vũ trụ xuống thế gian con người để cứu độ chúng sinh. Vị Chủ Tối Cao ấy chính là Sư phụ Lý Hồng Chí. Anh rất tự hào trước sứ mệnh vĩ đại như vậy. Tuy nhiên, trước sự ngưỡng mộ và kỳ vọng vô hạn của các chúng sinh, anh cảm thấy chút gì đó buồn bã. Anh thấy mình cầm trong tay một tấm bài, thể hiện sự giao ước, và anh cũng đeo một miếng kim bài trước ngực.
Sau khi tiếp nhận sứ mệnh, anh bắt đầu cuộc hành trình giáng hạ xuống. Đứng trên mây, anh giáng hạ xuống từng tầng từng tầng một. Sau tầng thứ nhất, có một số cầu thang để đi xuống tầng thứ hai, và sau tầng thứ hai, có cầu thang để xuống tầng thứ ba và cứ như vậy. Anh đã giáng hạ qua nhiều tầng thứ và đi qua vô số thế giới cùng thiên quốc. Vũ trụ thực sự là mênh mông và kỳ diệu! Tại mỗi tầng thứ, lại có những tiên nữ, trông xinh đẹp phi thường; và tất cả các thiên quốc đều nguy nga và tráng lệ. Đôi khi anh đi trên những bậc thềm trên mây và nhìn thấy nhiều tiên nữ trong bộ y phục của người Đông phương, bay qua bay lại. Cảnh tượng là khác nhau tại mỗi tầng thứ. Anh ngạc nhiên khi thấy những con bò trên thiên thượng; tất cả chúng đều có sắc vàng. Anh cảm thấy mình đã đi qua những đám mây trong một thời gian rất lâu rồi, và giáng hạ xuống rất lâu rất lâu rồi.
Nơi anh xuống đầu tiên trên Trái đất chính là Thần Châu đại địa – Trung Quốc. Đây đúng là mảnh đất mà chư Thần hạ thế, và nền văn hóa của nhân loại đã được sáng tạo ra.
Rồi anh thấy mình trở thành một đứa bé trai. Một cỗ xe ngựa phóng tới và đón anh đi. Đây là cỗ xe với bốn ngựa kéo đằng trước và bốn ngựa kéo đằng sau. Đó là vào thời Xuân Thu – Chiến Quốc của Trung Quốc cổ đại (trước năm 720 TCN).
Sau đó, anh trở thành một nho sinh là là thầy dạy học của Thái Tử Phù. Thái Tử Phù đang ngồi đọc sách, những cuốn sách làm từ những thẻ tre được buộc vào nhau với chữ viết lên đó. Thái Tử Phù sau đó đã trở thành Hoàng đế. Ông rất tôn trọng thầy của mình, và để người thầy ngồi ngay cạnh mình khi chấp chính.
Sau đó, anh thấy mình tham gia vào một trận chiến. Chiến trường nằm ngay gần tỉnh Hà Nam ở Trung Quốc hiện nay, và những nước tham chiến bao gồm Lỗ, Tề và Tần. Anh trông thấy những lá cờ bay phấp phới trong gió; một lá cờ có chữ “Lỗ” viết trên đó. Trước khi trận chiến bắt đầu, các tướng lĩnh có một cuộc họp trong doanh trại để thảo luận về tình hình ở bên ngoài. Anh thấy mình đang vẽ và đánh dấu rất nhiều trên mặt đất. Trận chiến thật là khốc liệt và có rất nhiều người tử nạn. Sau trận chiến, anh đi tìm người quen trong hàng đống tử thi. Nhưng sau một hồi lâu tìm kiếm, anh vẫn không thể tìm thấy người ấy và cảm thấy vô cùng thương cảm.
Sau đó, anh quay trở lại Hy Lạp. Cung điện của người Hy Lạp nằm ở ngay bờ biển, có những hành lang dài, và cát ở đó thật mịn. Anh đã có một cuộc đời rất hạnh phúc trong kiếp sống ấy. Anh là một đứa bé trai và thường vui chơi với những đứa trẻ khác. Hoàng hậu cực kỳ mỹ lệ. Bà mặc một chiếc váy dài chấm xuống đất và đội một chiếc mũ. Sau đó, anh tản bộ trên bãi biển cùng Hoàng hậu vào buổi hoàng hôn. Phong cảnh bãi biển thật là đẹp; có trời có biển, và vũ trụ mênh mang trong tầm mắt. Cảnh tượng ấy khiến tâm hồn người ta trở nên rộng mở hơn.
Tuy nhiên, hạnh phúc trên thế gian này thật là ngắn ngủi. Vị Quốc vương trẻ tuổi nhanh chóng già đi. Ông không còn khỏe mạnh và trẻ đẹp như trước đây nữa. Sau đó, anh thấy vị Quốc vương đang hấp hối và có rất nhiều người đứng quanh giường ông. Họ vây quanh ông và nét mặt họ thật buồn bã. Một chiếc quan tài đã được đưa vào phòng. Sau đó, anh trông thấy xác chết của chính mình và linh hồn anh bay lên trần nhà. Anh trông thấy những cung nhân đang bận rộn chuẩn bị đám tang và họ để xác chết của anh vào một chiếc quan tài màu đen. Họ đưa chiếc quan tài tới một thung lũng để mai táng. Anh ngồi trên đỉnh núi nhìn ngắm tất cả những cảnh tượng ấy và tự hỏi họ mải mê bận rộn như vậy để làm gì.
Sau đó, anh thấy mình quay trở lại thiên đàng và lại tiếp tục giáng hạ xuống. Anh trông thấy nhiều thế giới Phật của người phương Đông và thế giới Thần của người phương Tây. Anh cũng trông thấy nhiều tiểu thiên sứ đang bay lượn. Họ có rất nhiều, bay qua bay lại, trông thật mỹ diệu.
Rồi anh nói anh rất mệt vì phải quan sát và cảm thấy rất đói. Tôi nói với anh: “Nhanh lên và hãy chào hỏi các tiểu thiên sứ, và nếu anh muốn về, thì hãy quay về.” Rồi anh quay trở về.
Sau khi trở về, anh nói rằng anh rất đói và cảm thấy đầu căng lên. Sau đó, anh sờ lên trán chỗ thiên mục, vò đầu và dụi mắt. Anh nói rằng trải nghiệm vừa qua là rất thú vị, và anh ngạc nhiên khi thấy rằng trong lúc thôi miên, anh hoàn toàn tỉnh táo và có thể nghe được tiếng người ta gọi điện thoại ở tầng dưới và tầng trên, và cả tiếng bước chân của họ. Anh nói rằng anh cảm thấy giống như vừa xem một bộ phim – lúc thì anh ở nơi này, lúc lại ở nơi khác. Anh có thể xem điều mà anh muốn xem, và nó như thể là anh đã có mặt ở trong chính khung cảnh ấy, ngoại trừ việc không có âm thanh. Anh nói rằng đôi lúc anh quên mất tên của chính mình.
Anh nói: “Đây đúng là một trải nghiệm mở rộng tầm mắt. Luân hồi là có thật. Vũ trụ bao la này thật là kỳ diệu và phi thường. Tôi đã nhận ra rằng tôi có một duyên phận rất lớn với Pháp Luân Công. Tôi sẽ không quên sứ mệnh và thệ nguyện xưa kia của mình.”
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2005/12/25/35054.html
http://pureinsight.org/node/3804
Ngày đăng: 03-08-2010
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.