Nhật ký tu luyện: Cảm thấy hài lòng nhưng cũng lấy làm tiếc



Tác giả: Xiao Mei

[Chanhkien.org] Chương trình Nghệ Thuật Thần Vận đã biểu diễn buổi cuối cùng ở Detroit. Tôi không thể kiềm được nước mắt vài lần trong suốt buổi biểu diễn. Tâm trí và toàn bộ cơ thể của tôi cực kì cảm động.

Suốt lúc giải lao, vài người gọi tôi. Tôi đi vòng quanh để tìm những người hàng xóm tôi, các bạn học của tôi, ông chủ cũ của chồng tôi và rất nhiều bạn bè tôi ở đó.

Nét mặt họ tràn ngập niềm hạnh phúc. Tôi rất cảm động vì họ có thể xem được buổi biểu diễn mà đã làm cho nước mắt chảy dài trên khuôn mặt tôi.

Đột nhiên tôi nghĩ tới những người bạn học khác của tôi ở các vùng khác. Mặc dù tôi đã kể với họ về buổi biễu diễn, họ có vẻ như không thú vị lắm. Ai! Nếu tôi có đủ tiền, tôi muốn mua biết bao nhiêu là vé cho họ! Khi tôi đọc phản hồi từ những người mà đã xem buổi biểu diễn ở thành phố của họ, tôi cảm thấy rất tiếc cho các bạn học của tôi. Họ không biết họ đã bỏ lỡ điều gì. Có lẽ, tôi nên đề cập về buổi biếu diến với họ lần nữa.

Vào ngày hôm sau khi tôi đến sở làm, tôi nhận được vài email  từ các đồng nghiệp của tôi. Một trong các đồng nghiệp hỏi tôi, ở Trung Quốc, tôi như thế nào và sau đó tiếp tục kể với tôi rằng buổi biểu diễn rất “tuyệt vời và khó tin” và cô ấy muốn gợi ý cho các bạn cô đến xem buổi biểu diễn lần tới.

Xem phản hồi của cô ấy, tôi cảm thây rất hài lòng.

Dịch từ:

http://zhengjian.org/zj/articles/2008/1/27/50652.html
http://pureinsight.org/pi/index.php?news=5208



Ngày đăng: 28-01-2010

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.