Bàn về ‘tín’ từ câu chuyện Ngụy Bá Dương luyện đan thành tiên
Tác giả: Trần Nhất Tín
[ChanhKien.org]Cuối triều Đông Hán, vùng Giang Nam có một người tên là Ngụy Bá Dương. Ông đi khắp nơi tầm sư học đạo, tìm kiếm pháp môn về thuật luyện kim đan, cuối cùng cũng đạt được như ý nguyện, ông có được cuốn kinh sách về thuật luyện đan. Sau đó, Ngụy Bá Dương cùng ba đồ đệ trở về ẩn cư trong núi nơi quê nhà của mình ở quận Hội Kê, huyện Thượng Ngu để luyện thần đan.
Một hôm, thần đan được luyện thành, Ngụy Bá Dương thử thăm dò đệ tử, ông nói: “Đan dược mặc dù đã luyện thành rồi, nhưng trước tiên cần cho chó ăn thử đã, để xem đan dược có công hiệu hay không. Thế là Ngụy Bá Dương liền vứt đan dược cho chó ăn, chó vừa ăn xong ngay lập tức lăn ra chết. Bá Dương nói với đệ tử: “Khi luyện đan sợ nhất là không luyện thành được kim đan. Hiện giờ kim đan đã luyện thành rồi, mà chó ăn vào liền chết, e là vì không làm cho thần linh vừa ý. Người uống kim đan rồi, sợ rằng lại chết giống như chú chó kia thôi, thế thì bảo ta phải làm sao đây?” Ba đệ tử lưỡng lự không biết làm thế nào, bèn hỏi: “Tiên sinh quyết định uống nó sao?” Bá Dương nói: “Ta đi ngược với cách hành xử của người thế gian, rời xa gia đình đi vào núi sâu, không đắc được Tiên đạo, cũng đành hổ thẹn quay trở về. Nhưng đối với ta mà nói là sống hay chết thì chẳng có gì khác biệt, nên ta quyết định uống nó cho xong.” Thế là Bá Dương liền uống đan dược, xong rồi lăn ra chết. Các đệ tử nhìn nhau, nói: “Luyện đan là để tìm kiếm sự trường sinh bất tử, vậy mà uống vào liền chết, thế thì phải làm sao đây?” Trong ba đệ tử có một người nói: “Sư phụ của chúng ta không giống như người thường, mặc dù có vẻ như uống đan này liền chết, nhưng lẽ nào điều này lại không có ý nghĩa gì khác ư?” Thế là vị đệ tử này liền tự cầm lấy đan và uống, lập tức cậu cũng ngã lăn ra đất và chết. Hai người đệ tử còn lại thương lượng với nhau: “Uống kim đan là để cầu trường sinh, bây giờ uống vào lại chết, thì chúng ta uống vào làm gì chứ? Không uống kim đan này, thì còn có thể sống thêm mười mấy năm nữa trên thế gian.” Hai người họ không dám uống kim đan nữa, và họ cùng nhau xuống núi, muốn đi tìm cho sư phụ và sư huynh hai cái quan tài.
Ngụy Bá Dương vứt đan dược cho chó ăn thử, chó vừa ăn xong ngay lập tức lăn ra chết trước sự chứng kiến của ba người đệ tử. (Nguồn: Internet)
Sau khi hai người đệ tử này rời đi, Bá Dương lập tức sống lại. Thì ra ông giả chết để thử đệ tử của mình. Ông nhanh chóng đứng dậy, nhét viên đan dược thật vào miệng người đệ tử và con chó đã chết, người đệ tử và con chó lập tức tỉnh lại. Vị đệ tử và con chó trắng cùng sư phụ thành Tiên. Trên đường họ gặp một người lên núi đốn củi, đó là người quen trong thôn, Ngụy Bá Dương liền tự tay viết một bức thư, nhờ người đốn củi cảm tạ hai người đệ tử đã xuống núi tìm quan tài cho ông. Hai người đệ tử nhìn thấy bức thư tay của sư phụ thì hối hận không nguôi.
Trong thế gian con người, những thứ biểu hiện ra thường là giả tướng, không phải là mặt chân thực của sự vật. Người đang trong tu luyện khó mà thấy rõ được chân tướng, cho nên niềm tin đối với sư phụ sẽ quyết định người đó có tu luyện thành hay không.
(Nguồn: Sách tranh những câu chuyện về Đạo giáo)
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/2002/07/05/16662.从魏伯阳炼丹成仙的故事谈信.html
Ngày đăng: 10-05-2015
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.