Tu luyện tuỳ bút: Cảm ơn



[ChanhKien.org]

Hai chữ “cảm ơn” này là một sự công nhận và cảm ân về những gì người khác đã làm cho mình, là một loại hình thức báo đáp người khác về mặt ngôn ngữ.

Mỗi khi tôi chân thành nói tiếng “cảm ơn” ai đó, mỗi khi tôi dùng máy tính gõ chữ “cảm ơn” gửi cho ai đó, hoặc khi giao tiếp bằng điện thoại và dùng ngón tay viết chữ “cảm ơn”, thì tôi luôn cảm thấy ấm áp, trong lòng tràn ngập niềm vui và sự biết ơn.

Nếu như nói ngôn ngữ có màu sắc, thì tôi nghĩ chữ “cảm ơn” này nhất định là một gam màu cam ấm áp dịu mắt, nó giống như ánh lửa toả ra từ lò sưởi đêm đông khiến người ta thấy ấm cúng và yên bình.

Quá khứ, dân tộc Trung Hoa đã từng là những người biết đủ mà biết cảm ân, biết ơn trời xanh vô tư ban tặng vạn vật, ghi nhớ công ơn nuôi dưỡng dạy dỗ của cha mẹ, cảm ơn ơn tri ngộ bầu bạn của người vợ (hoặc chồng), cảm ơn sự giúp đỡ từ bè bạn.

Từ khi tà đảng bắt đầu thống trị đến nay, nó đã dốc hết sức để tuyên truyền cái gọi là thù hận giai cấp, khiến người ta quả thực là hận trời hận đất hận cả người trong gia đình, tạo thành thù hận đầy người, đến mức đánh chết rồi vẫn phải dẫm đạp lên thi thể họ mới được giải hận, tà đảng đã gieo mầm hận lên tinh thần người dân Trung Quốc. Người Trung Quốc hiện đại lớn lên trong môi trường giáo dục và tuyên truyền loại này đã hoàn toàn không ý thức được vấn đề “hận” nữa rồi.

Chúng ta là những người tu luyện Đại Pháp, trong tâm có thù hận là điều đại kỵ. Vậy chúng ta phải dùng tâm thái gì để đối đãi với những người đã làm tổn thương chúng ta? Trong sách Chuyển Pháp Luân Sư tôn có dạy rằng: “Chư vị không những không giống hắn mà tranh mà đấu, mà trong tâm chư vị phải không hận hắn, thật sự không thể hận hắn. Một khi chư vị hận hắn, thì chẳng phải chư vị tức giận là gì? Chư vị chưa thực hiện được ‘Nhẫn’. Chúng tôi giảng Chân Thiện Nhẫn; ‘Thiện’ của chư vị cũng chẳng còn có nữa. Do đó chư vị không thể theo giống như hắn, chư vị thật sự không thể tức giận hắn, ngay cả khi hắn làm chư vị rất mất mặt, không cất đầu lên được. Chư vị không những không tức giận hắn, mà trong tâm chư vị còn nên cảm ơn hắn, thật sự cảm ơn hắn”. Tôi ngộ được rằng người tu luyện chúng ta cần dùng sự cảm ơn thay cho tâm oán hận.

Khi gặp khổ nạn hãy nói cảm ơn; khi bị tổn thương hãy nói cảm ơn; khi chịu ấm ức hãy nói cảm ơn; khi bị hiểu lầm hãy nói cảm ơn. Trước tất cả những người và việc làm ta thấy không vui đều nói lời “cảm ơn” với tâm thái tràn đầy lòng biết ơn.

Tôi nhớ đã từng đọc một bài viết của một đồng tu đăng trên Minh Huệ Net, nói rằng khi đồng tu ấy bị tà đảng bức hại anh đã hướng nội tìm, phát hiện rằng bản thân anh chưa tu bỏ tâm oán hận là nguyên nhân khiến anh bị bức hại lần này, và anh quyết tâm tu bỏ nó. Trong khi bị bức hại, anh đã nói “cảm ơn” với mỗi người mà mình gặp, bất kể họ có đối với anh như thế nào anh đều mỉm cười nói lời “cảm ơn” một cách chân thành. Không lâu sau tâm oán hận của anh đã bị hai tiếng “cảm ơn” làm tiêu mất hoàn toàn.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/271294



Ngày đăng: 28-09-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.