Nói sơ về trạng thái béo và gầy của người tu luyện



Tác giả: Đệ tử Đại Pháp tại Đại lục

[ChanhKien.org]

Tôi thường nghe một số đồng tu nữ nói rằng: “Gần đây mình lại béo lên, lại tăng cân rồi”. Còn có người nói: “Mỗi ngày tôi chỉ ăn có mỗi bữa trưa, như vậy có thể bảo trì được thể hình thon gọn, nhìn không bị già đi”. Còn có đồng tu sử dụng phương pháp của người thường, như là ăn cái gì đó để giảm cân. Lại có đồng tu nói rằng chú trọng vẻ ngoài của bản thân cũng chính là đang chứng thực Đại Pháp.

Tôi nghĩ rằng, làm một người tu luyện, trước tiên cần phải đặt cơ điểm cho chính. Dù béo hay gầy cũng đều là vẻ bề ngoài của con người. Tu được tốt hay không đều phải xét ở tâm tính, tâm tính mới là gốc rễ để đo lường mọi thứ. Béo hay gầy không đại biểu cho cảnh giới và tầng thứ bản thân. Nếu quá chú trọng vào ngoại hình béo gầy của bản thân, cũng đã bộc lộ ra rất nhiều nhân tâm, như tâm hư vinh, tâm hiển thị, tâm sợ già, tâm sợ béo, tâm giữ thể diện, tâm thích được người khác khen… Khi người khác khen bạn một câu: “Ồ, chị có tuổi rồi mà trông trẻ như vậy, dáng người cũng rất thon gọn, so với tuổi của chị thì phải trẻ hơn ít nhất 10 tuổi, chị tu tốt thật đấy”, mà bạn không nổi tâm gì mới kỳ lạ đó. Tôi nhớ có một lần, tôi cùng một vài đồng tu nữ tham dự tiệc cưới con của một đồng tu, trong đó có một nữ đồng tu lúc bình thường rất chú trọng việc giảm cân, cũng rất coi trọng việc ăn mặc. Khi mọi người gặp mặt, có một đồng tu liền khen: “Nhìn vào thân hình và khuôn mặt của chị, đâu có giống như người trên 50 tuổi? Nhìn dáng người của tôi thì già đi trông thấy”, “Đúng đấy, đúng đấy, mọi người tu tốt nên mới biểu hiện ra thon gọn và gầy như vậy”. Lúc đó, cháu bé đứng bên cạnh đột nhiên buột miệng nói: “Mẹ của cháu trông sau thì mưa thuận gió hòa, nhìn phía trước thì hạn hán mất mùa”. Câu nói đó đã làm mọi người cười ồ một trận. Tôi nhớ “hạn hán mất mùa” là một câu để chọc ghẹo những người giảm cân trên một chương trình kịch truyền hình. Mọi người đều ngộ ra rằng, đây là Sư phụ mượn lời của cháu bé để điểm hoá.

Kì thực, những biện pháp giảm cân của người thường xác thực có một số tác dụng nhất định với người thường, đây chỉ là một sự truy cầu và hướng tới của sinh mệnh trong cảnh giới này. Người tu luyện là phải cao hơn người thường, pháp môn của chúng ta là công pháp tính mệnh song tu, chỉ cần thực tu thì những điều mỹ hảo của Đại Pháp sẽ triển hiện ra vẻ bề ngoài của con người. Đối với con người thì trang điểm và giảm cân có thể làm giảm đi sự lão hóa và khiến bản thân trông xinh đẹp hơn, nhưng tu luyện là vượt rất xa những thứ đó, vẻ đẹp của một vị Phật hay Bồ Tát là điều mà con người không cách nào tưởng tượng được. Vậy còn cần phải giảm cân và trang điểm không? Hơn nữa, tinh thần và vật chất là nhất tính, trong khi bạn không ngừng tu luyện, thân thể từ vi quan không ngừng cải biến ra bề mặt, hết thảy đều đang cấp tốc chuyển hóa hướng lên Thần thể, tầng tầng lạp tử của thân thể không ngừng được thay thế bởi vật chất cao năng lượng; thậm chí, ít nhất chúng ta có thể nhìn thấy vẻ bên ngoài là tinh lực sung mãn, trên mặt có rất ít nếp nhăn, đi trên đường như có lực đẩy… Những điều này dù con người có nỗ lực cũng không thể đạt được. Nếu bạn lý tính nhận thức Pháp tầng nào thì tầng Pháp lý ở đó sẽ khởi tác dụng chế ước đối với bạn. Khi chúng ta cho rằng dùng cách của người thường có thể giảm cân, vậy thì tầng Pháp lý này của con người sẽ khởi tác dụng với bạn. Thậm chí cựu thế lực sẽ dùi vào sở: khiến bạn càng giảm cân càng béo, càng muốn xinh đẹp thì càng trông xấu xí. Quả thật có những ví dụ như vậy.

Đối với việc trang điểm, Sư phụ đã giảng rất rõ ràng trong Chuyển Pháp Luân:

“các cô nương trẻ tuổi đều trang điểm, muốn da dẻ trắng trẻo hơn, đẹp hơn. Tôi nói rằng chư vị tu luyện công pháp tính mệnh song tu một cách chân chính, [thì] tự nhiên đạt được điều ấy; bảo đảm là chư vị không [cần] trang điểm.” (Bài giảng thứ năm – Chuyển Pháp Luân).

Tôi lý giải rằng, đây là Sư phụ đang giảng cho chúng ta về đặc điểm và uy lực của Pháp, đồng thời cũng khiến chúng ta trừ bỏ những chấp trước và nhân tâm không cần thiết. Mà đối với việc giảm cân, tôi cho rằng đó là hành vi và truy cầu biến dị của nhân loại, Thần bảo chúng ta phản bổn quy chân chứ không phải để chúng ta ở đây hưởng thụ cái vẻ đẹp hình tượng của bề mặt thân thể con người và sống cuộc sống tốt đẹp. Trong văn hóa Thần truyền 5000 năm không hề nhắc đến một câu về giảm cân.

Còn nữa, tôi cho rằng giảm cân không liên quan gì đến ăn uống, bản thân tôi đã có thể hội về điều này. Trong những năm tu luyện, tôi không hề kén ăn, có thể ăn gì cũng được, thậm chí có lúc ăn rất no. Miễn ăn no là được, đây là nguyên tắc của tôi. Nhưng mà, sau này tôi phát hiện, bản thân ăn thế nào thì cân nặng luôn vẫn vậy, không tăng cũng không giảm, không béo cũng không gầy. Bởi vì tôi không chấp trước vào gầy hay béo, những nhân tố truy cầu đều không có. Tôi tin tưởng vào một điểm: Sư phụ đã đặt cho chúng ta một cơ chế, vào mọi thời khắc nó đang khởi tác dụng, thiếu khuyết cái gì sẽ bổ sung cái đó. Khi bạn ăn nhiều đến mấy, nếu thân thể không cần phần năng lượng đó, cơ chế của Pháp sẽ giải phóng chúng ra ngoài. Khi bạn ăn uống kém thế nào, cơ chế của Đại Pháp trong quá trình vận chuyển cũng sẽ tự động bồi bổ năng lượng. Có một lần, tôi thấy tóc mình khô và xơ như cọng rơm. Mẹ tôi cũng là đồng tu, nói: “Tóc của con sao lại thiếu chất dinh dưỡng thế này?”. Khi đó tôi phát xuất ra một ý niệm mãnh liệt: “Tôi không thiếu chất gì cả, cơ chế của Đại Pháp bao hàm mọi thứ, thiếu thứ gì sẽ bổ sung thứ đó, đây đều là giả tướng”. Kết quả sau ba ngày, mẹ tôi gặp lại và nói: “Con ăn gì mà tóc bóng mượt như vậy? Trông khác hẳn hôm trước”. Tôi nói: “Con không ăn gì cả, chỉ là tinh thần và vật chất là nhất tính”.

Trong tu luyện là “Pháp luyện người”, chứ không phải con người có chủ đích đi làm gì đó. Con người có nỗ lực đến mấy cũng không thể cải biến được bản thân con người, càng không thể chuyển biến từ nhân thể thành Thần thể. Hơn nữa, béo, gầy, đẹp, xấu cũng không quan trọng đối với người tu luyện, khi tâm tính của bạn không ngừng đề cao, lực lượng thiện và biểu hiện từ bi của bạn sẽ khiến cho những người xung quanh bất tri bất giác bị bạn tác động và cải biến. Huống hồ Chính Pháp đã tới hôm nay, thời gian cũng rất gấp rút rồi, có biết bao con người thế gian đang chờ đợi chúng ta tới cứu độ họ, làm gì còn tâm tư để nghĩ tới việc giảm cân đây?

Một chút ý kiến nông cạn chỉ để giao lưu, mong bài chia sẻ ngắn này không làm tổn thương đến các đồng tu đang giảm cân.

Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/62449



Ngày đăng: 11-06-2022

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.