Phá giải những nghi hoặc về sự tồn tại của Thần (3)



Tác giả: Trần Ý

[ChanhKien.org]

Tiếp theo Phần 1, Phần 2

3. Một số ngộ nhận trong nhận thức của con người về Thần

Một số người cho rằng nếu Thần có năng lực và trí huệ lớn như vậy thì tại sao Thần không giúp cho nền kinh tế của chúng ta phát triển, tại sao lại để xảy ra nhiều thảm họa tự nhiên đến vậy, tại sao Thần không cứu giúp những người nghèo, tại sao lại để cho những người xấu sống ung dung tự tại, tại sao xã hội lại có nhiều bất công và đau khổ như vậy? .v.v. Họ cho rằng Thần không biết về những sự việc này, không quan tâm hoặc không có năng lực giải quyết những sự việc “bất hợp lý” này, nếu như vậy thì tại sao phải tin Thần chứ?

Con người muốn dùng tư tưởng của mình để suy đoán việc của Thần thì vĩnh viễn không thể hiểu rõ được. Lấy ví dụ, một nhóm phạm nhân bị giam trong nhà ngục phải lao dịch chịu khổ, sao người ta không nói rằng những phạm nhân này khổ sở quá, hãy thả họ ra đi, đừng bắt họ chịu khổ nữa? Bởi vì cho dù bạn không trông thấy họ phạm tội, bạn cũng biết và tin rằng họ hẳn đã phạm tội nên mới bị giam vào tù, vì con người có thể nhìn thấy điều này nên không cho là bất công khi phạm tội thì phải chịu khổ trong lao tù.

Sở dĩ con người cảm thấy “bất công” là vì con người không nhìn thấy những hạnh phúc hay đau khổ của họ đều do những việc tốt và xấu mà họ làm trước đây tạo thành, đều là thể hiện của thiện ác báo ứng trong đời này, trong Phật giáo giảng về nhân quả báo ứng: “Muốn biết nhân đời trước, hãy xem quả đời nay, muốn biết quả đời sau, hãy xem nhân đời này”. Trồng dưa sẽ được dưa, trồng đậu sẽ được đậu, họa phúc như cái bóng, thiện ác cuối cùng sẽ có báo ứng. Trong Ấn quang đại sư văn sao toàn tập kể về câu chuyện sư phụ của Đường Tăng là Giới Hiền pháp sư, một vị cao tăng đức cao vọng trọng như vậy nhưng lại phải chịu bệnh tật giày vò đau đớn cùng cực. Liệu có thể nói rằng vì ông tu Phật nên mới bị bệnh không? Liệu có thể nói rằng Bồ Tát chỉ biết nhắm mắt làm ngơ, khoanh tay đứng nhìn khi thấy Giới Hiền pháp sư chịu khổ không? Bồ Tát nói: “Đó là do tội nghiệp ông ấy gây ra khi làm quốc vương trong một tiền kiếp rất lâu rồi, lẽ ra phải bị sa vào ác đạo (địa ngục, quỷ đói, súc sinh gọi là ác đạo), trường kỳ chịu thống khổ, nhưng nhờ cơ duyên hồng dương Phật Pháp, ông ấy đã được miễn tội phải vào địa ngục, chuyển hóa tội đó thành khổ nạn bệnh tật nhỏ hiện nay ở nhân gian, nên ông phải nhẫn chịu”. Nguyên thần bất diệt, thiện ác tất báo, dù là người tu luyện cũng phải hoàn nghiệp, huống hồ là người thường. Con người cho là “bất công”, thích oán trời trách đất, kỳ thực đều là “tự làm tự chịu”.

Tại sao người Israel phải làm nô lệ cho người Ai Câp suốt mấy trăm năm, rồi Thần Jehovah mới cho Moses dẫn họ ra khỏi Ai Cập? Đó là bởi họ phải chịu khổ suốt mấy trăm năm để “chuộc tội”. Tại sao Thần Jehovah bảo Noah làm thuyền cứu nạn mà không bảo tất cả mọi người làm thuyền cứu nạn? Bởi vì Thần bất công với con người sao, chẳng phải đều là con người tự mình gây ra, con người còn có thể oán trách ai đây?

Con người muốn Thần nên giúp nhân loại phát triển sản xuất, tiêu trừ tai họa ra sao, nên làm thế nào… đó là do con người quá tự cao tự đại vào bản thân mình. Một vị Thần toàn năng, đại trí đại huệ có thể nào lại nghe theo sự chỉ huy của con người thấp kém, vô tri hay sao? Giống như câu chuyện cổ về ông lão đánh cá và con cá vàng, bà vợ muốn cá thần làm người hầu của bà ấy, nghe theo sự chỉ đạo của bà ấy, sao có thể như vậy được? Thần nghĩ gì, làm gì sao có thể giống như con người? Có câu nói rằng “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, sự phát triển của xã hội nhân loại, sự hưng suy của các triều đại đều là sự an bài có mục đích của Thần. Con người muốn Thần nên làm thế này thế kia, thì cũng giống như bà vợ ông lão đánh cá muốn cá thần phải làm nô lệ cho bà ta, không thể có chuyện đó được.

Những ngộ nhận rằng tín Thần nghĩa là quy y theo Thần: Các kết quả khảo sát cho thấy, phần lớn người dân trên toàn thế giới đều tin rằng có Thần tồn tại, nhưng thực sự tin vào Thần thì có bao nhiêu người? Nếu con người đều thực sự tin vào Thần thì thế giới này sẽ không trở nên hỗn loạn rối ren thế vậy, chưa nói đến những người tin vào thần giả mà không phải là Thần chân chính. Có người đến chùa thắp hương dập đầu khấn Phật vì để đổi lại được Thần Phật bảo hộ cho tiêu tai, phát tài, đó là biến chùa chiền thành nơi kinh doanh với Thần Phật, đó không phải là tín Thần thực sự; có người đến giáo đường sám hối, hy vọng được chuộc tội, nhưng vừa ra khỏi giáo đường đã tiếp tục muốn gì làm nấy, sự sám hối này chính là lừa dối Thần. Trong bộ phim “Chúa Jesus thành Nazareth”, đức rửa tội Johanna đã nói với những người đến yêu cầu ông rửa tội rằng: “Đừng tưởng rằng các con đã tế lễ, đã đến giáo đường là có thể được cứu, điều Thượng đế cần là trái tim chân thành biết hối cải của các con”. Con người muốn thực sự được cứu, thì phải có thể thực sự tin tưởng vào Thần cứu độ mình, phải thành kính với Thần, làm theo những lời Thần dạy bảo, đó mới là thực sự tin Thần.

Có thể chúng ta còn rất nhiều nghi hoặc về niềm tin đối với Thần, ví dụ tại sao Thần lại tạo ra con người? Mục đích làm người là gì? Con người từ đâu đến? Con người sau khi chết sẽ đi về đâu? Thần và người có mối quan hệ thế nào? Con người phải làm sao mới thật sự được đắc độ?… Tất cả những câu hỏi này đều có thể tìm được đáp án qua cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” – một cuốn sách tiết lộ rất nhiều thiên cơ.

4. Niềm tin vào Thần có mối quan hệ mật thiết với vận mệnh của con người

Có người nói: “Tín Thần thì là tín Thần, không tín Thần thì là không tín Thần, cớ gì phải tranh luận, đó chẳng phải là vấn đề tín ngưỡng hay sao?” Nói là tín ngưỡng, nhưng tín ngưỡng này rất quan trọng, bởi vì nó không chỉ có quan hệ tới hạnh phúc và bất hạnh của con người, mà còn quan hệ tới việc con người khi gặp phải kiếp nạn có thể được cứu độ hay không.

Thần đã lưu lại cho con người những yêu cầu tiêu chuẩn làm người như văn hóa truyền thống và những giới luật, nếu con người mất đi tín ngưỡng đối với Thần, quay lưng lại với Thần, con người sẽ không còn bị ước thúc bởi những lời cảnh báo của Thần nữa. Trong bộ phim “Đứa trẻ trời ban”, một học trò của thầy giáo Hàng Đức tên là Trại Trác sau này lại trở thành một doanh nhân, để giành chiến thắng trong giải thưởng César, cậu ta đã gian dối, thầy giáo Hàng Đức biết được nhưng không vạch trần. Sau cuộc thi, thầy giáo nhắc nhở Trại Trác phải chân thành đối diện với bản thân, đừng gian dối với lòng mình, Trại Trác hỏi ngược lại thầy giáo: “Những lời chân thành và nguyên tắc mà thầy vẫn tuân theo giờ còn có tác dụng gì trong thế giới hiện thực này nữa đây?” Trại Trác cho rằng chỉ cần đạt được mục đích thì có thể không từ thủ đoạn nào. Hành vi của con người là do tư tưởng chi phối, khi con người không tin Thần, không tin vào nguyên lý thiện ác hữu báo, khi không còn câu thúc bởi đạo đức nữa, thì con người sẽ vì để thỏa mãn dục vọng của mình mà không việc ác nào không làm. Hãy xem đạo đức của xã hội nhân loại hiện nay đang tuột dốc nhanh chóng, người ta vì muốn tiêu diệt kẻ thù chung quanh mà sát nhân, khủng bố, đâu đâu cũng thấy tràn lan các tệ nạn cờ bạc, hút hít, khiêu dâm, giải phóng tình dục, đồng tính luyến ái v.v. Điều này quả là quá gần với ngày tận thế và ngày thẩm phán được nhắc đến trong Thánh kinh Khải hoàn.

Trong Thánh kinh Khải hoàn có nhắc đến những lời dự ngôn về ngày tận thế và ngày đại thẩm phán cuối cùng, mô tả chi tiết về cuộc đại chiến chính tà trước khi đại kiếp nạn xảy ra, tình cảnh thảm khốc khi đại kiếp nạn diễn ra và ngày đại thẩm phán cuối cùng. Những điều này đã rất cấp bách rồi, Thần hứa rằng khi nhân loại gặp kiếp nạn thì Thần sẽ đến cứu con người. Ai đến cứu độ con người? Và ai có thể cứu độ được con người đây?

Dự ngôn trong Kinh thánh nói rằng đấng Messiah là chúa cứu thế, còn trong Kinh Phật của phương đông nói rằng Phật Di Lặc tương lai sẽ hạ thế phổ độ chúng sinh. Theo nghiên cứu của nhà quốc học, Phật học, dịch giả nổi tiếng người Trung Quốc Quý Tiễn Lâm: Phật Di Lặc và đấng Messiah rất có thể là một người. Trong Kinh Kim Cương được bảo tồn ở một ngôi chùa ở Hàn Quốc cũng viết: “Khi hoa Ưu Đàm Bà La khai nở, đức Chuyển Luân Thánh Vương sẽ đến”. Rất nhiều dự ngôn của phương đông đều nói rằng vị vương của vạn vương này đến từ Trung Quốc, Chuyển Luân Thánh Vương chính là vị vương vô thượng, vương của vạn vương trên trời, Ngài lấy thân phận Phật Di Lặc hạ thế chính Pháp độ nhân. Theo ghi chép trong Kinh Phật, đức Chuyển Luân Thánh Vương có 32 tướng, 7 bảo giống như Phật, Ngài không dùng vũ lực mà dùng chính nghĩa chuyển động bánh xe chính Pháp, chi phối tư tưởng của thế giới. Ai đến cứu độ? Bạn hãy xem ai đang Chuyển Pháp Luân (chuyển bánh xe Pháp)?”

Ai có thể được cứu độ? Pháp Luân Thánh Vương sẽ giáng hạ thế gian với hình tượng của con người, dùng ngôn ngữ của con người để truyền Pháp, chính Pháp và cứu độ chúng sinh, chỉ cần bạn tin Ngài, thành kính với Ngài thì có thể được cứu độ. Jesus năm đó chẳng phải cũng giáng hạ thế gian cứu độ chúng sinh hay sao?

Năm xưa khi người Do Thái chịu khổ dưới ách thống trị của La Mã, họ kêu than với Thượng đế: “Hỡi Thượng đế, chúng con còn phải đợi bao lâu nữa, khi nào thì Người mới đến cứu chúng con? Còn bao lâu nữa? Còn bao lâu nữa?” Thật là những tiếng gọi thống thiết mong được cứu độ, nhưng khi Jesus thực sự đến cứu độ thì có bao nhiêu người tin Jesus là Thần đến cứu con người đây? Có bao nhiêu người có tâm chân thành hối cải để đợi được cứu độ?

Người Pharisee và các quan tư tế vì sợ hãi trước những chân lý mà Jesus truyền ra mà bức hại Jesus, đem đóng đinh ông lên cây thập tự. Khi tội ác này diễn ra, thái độ của người Do Thái như thế nào? Có người đồng tình với cuộc bức hại, có người phỉ báng Jesus, có người cười nhạo Jesus, có người giữ thái độ im lặng, nhưng cũng có người phản đối cuộc bức hại. Chúng ta nghĩ xem Jesus sẽ cứu ai?

Lịch sử như tấm gương soi. Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) lấy “Chân Thiện Nhẫn” làm tiêu chuẩn tối cao đang hồng truyền khắp thế giới, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã có hơn 100 triệu người tu luyện, người tu luyện đạt được thân tâm khỏe mạnh, đạo đức thăng hoa, chúng sinh đã có hy vọng được cứu. Tuy nhiên Giang Trạch Dân, lãnh đạo đảng cộng sản Trung Quốc lại vô cùng thù hận đối với Pháp Luân Đại Pháp, tháng 07 nằm 1999, ông ta đã phát động cuộc đàn áp đối với Pháp Luân Công bằng dối trá và bạo lực. Người bị bức hại là các học viên Pháp Luân Công, nhưng thực ra đảng cộng sản Trung Quốc đã lôi kéo mọi người dân vào cuộc bức hại này, biến họ trở thành người bị hại: nó khiến cho mọi người dân nghe theo những tuyên truyền của báo đài mà thù hận Pháp Luân Công, nó khiến người dân vì hám lợi mà không phân biệt thiện ác, tham gia bức hại Pháp Luân Công, nó khiến người dân vì muốn bảo vệ bản thân mà nhắm mắt làm ngơ trước cuộc bức hại thảm khốc, mục đích của nó là để hủy diệt chúng sinh. Tất nhiên cũng có rất nhiều người sau khi hiểu rõ chân tướng đã chống lại cuộc bức hại, đứng về phía chính nghĩa, vậy thì chúng ta nghĩ xem Pháp Luân Đại Pháp sẽ cứu độ ai? Tại sao các học viên Pháp Luân Công trong khi chịu bức hại tàn khốc vẫn mạo hiểm sinh mệnh để truyền bá chân tướng cho chúng sinh? Đó là sự từ bi của Pháp Luân Thánh Vương, Ngài đã bảo các đồ đệ của mình thức tỉnh thế nhân, ban cho con người cơ hội ăn năn và chuộc tội.

Có lẽ nhiều người chúng ta vẫn còn đang bận rộn vì những việc mà chúng ta cho là quan trọng nhất của cuộc đời như tiền bạc, nhà cửa, sự nghiệp v.v. Nhưng mong bạn hãy tĩnh tâm suy nghĩ một chút, nếu bạn không có sinh mệnh, nếu bạn không thể được cứu độ trong kiếp nạn sắp đến gần, bạn có cho rằng những điều quan trọng đó còn ý nghĩa gì chăng?

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/154982

 



Ngày đăng: 23-01-2018

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.