Trải nghiệm trong định: Pháp hội San Francisco – Chuộc lại



Tác giả: Dịch lại và chỉnh lý theo lời kể của đệ tử Đại Pháp người Tây phương

[ChanhKien.org]

Sư ân to lớn như trời biển

Pháp hội tại San Francisco năm 2014, Sư phụ không quản khó nhọc, lặn lội đường xa đến California, vì chúng sinh toàn vũ trụ mà giảng giải Đại Pháp. Ngày thứ hai của Pháp hội, trong khi luyện công nhập định, từ trong thủ ấn của Sư phụ tôi biết được rằng cơ hội như thế này là không nhiều.

Trong Pháp hội, mỗi khi Sư phụ giảng đến Pháp lý “tu luyện như thuở ban đầu, tất thành”, tay của Sư phụ tiếp tục huơ, khi miệng Ngài nói ra từ “tất thành”, tôi nhìn thấy một lượng lớn nghiệp lực trên thân các sinh mệnh, những vật chất màu đen, dính như nhựa đường, bị công của Sư phụ đánh tiêu mất, trong chốc lát bị giải thể.

Những sinh mệnh đó bao gồm: trong ma nạn sinh tử hoặc trước khảo nghiệm có thể viên mãn hay không, nhưng không vượt qua được; phạm phải sai lầm, tạo ra tội nghiệp; lười biếng buông lơi, hiện ra vẻ nhưng không tu, ý chí không kiên định, tâm tính rớt xuống; đã từng tu luyện không tệ, hiện tại bị rớt xuống đáy; học viên mới; đã từng cùng nhóm với cựu thế lực ở các tầng thứ, ngày nay minh bạch trở lại. Trong số này này có những sinh mệnh có mặt tại Pháp hội, có những sinh mệnh ở các nơi trên thế giới, có cả những sinh mệnh ở không gian khác.

Họ có đặc điểm chung là khi nghe Sư phụ giảng Pháp, phía mặt Thần của họ tỉnh lại, tâm hồn của họ được Đại Pháp gột rửa. Tương lai khi học các bài giảng Pháp của Sư phụ, những người kính tâm thành ý sẽ bị chấn động. Năng lượng mà Sư phụ ép nhập trong bất cứ lần giảng Pháp nào đều đủ để đánh thức lại chính niệm hướng thiện của họ, chỉ cần họ dụng tâm học Pháp.

Sư phụ có thể thấy được tất cả các niệm đầu của chúng sinh trong vũ trụ, tâm nào cũng không thể thoát khỏi đôi mắt của Ngài. Khi có người tự trong tâm thật sự hối hận, thật lòng muốn bù đắp, muốn làm tốt, muốn cùng Sư phụ trở về thế giới thiên quốc, lần này Sư phụ đặc biệt khai ân, ban cho chúng ta ân huệ vô cùng to lớn.

Không phải vì chúng ta là đệ tử Đại Pháp nên Sư phụ phải làm giúp chúng ta, không phải là chúng ta xứng đáng với những điều Sư phụ làm cho, mà là vì sự thương xót chúng sinh của Sư phụ, tình thương của Sư phụ to lớn như núi! Ơn của Sư phụ to lớn như trời biển!

Sư phụ nâng cao “Kim tự tháp”

Tại nơi diễn ra Pháp hội, tôi nhìn thấy không gian khác, bản thân tôi ở trong kim tự tháp trong thiên quốc của chính mình, đang ngước đầu lên nhìn Sư phụ. Bên ngoài tháp bao trùm năng lượng màu vàng kim vô cùng rực rỡ, Sư phụ ở trên đỉnh của kim tự tháp, nhấc kim tự tháp lên một chút, kim tự tháp lập tức biến thành cao hơn. Bốn cạnh của kim tự tháp cách xa nhau với khoảng cách vô cùng to lớn, khoảng cách trong ngoài trước sau trái phải của kim tự tháp quả thực vô cùng dài, cho nên tôi không cảm giác thấy kim tự tháp có biến lớn theo tỷ lệ hay không, tôi chỉ nhìn thấy thiên quốc của bản thân mình cùng với chiều cao của đỉnh kim tự tháp, di chuyển dần lên trên, vị trí của Tam Giới cũng dần thăng lên trên.

Tam Giới tương lai sẽ hoàn toàn thay đổi, trời đất trong sáng. Tôi đã tu thành rồi, làm người ngây thơ của Tam Giới, vị trí không thấp cũng không cao, cũng đủ tốt.

Lần này, sau khi Sư phụ đích thân trừ bỏ nghiệp lực cho tôi, hai tay tôi không còn chảy máu nữa. So với bất cứ khoảng thời gian nào trước đây tôi đều rất rõ, với Pháp lực của Sư phụ, dù sự việc khó khăn đến mấy cũng không cần Sư phụ động đến một đầu ngón tay. Sư phụ vì cứu người chủ nợ, trong các tầng thứ khác nhau thà dùng máu của chính mình để thay chúng ta trả nợ. Sư phụ cân bằng nợ nần của hai bên, cân bằng tất cả các phương diện.

Những gì Sư phụ làm đã không phụ lòng tất cả các sinh mệnh trong vũ trụ, không phụ lòng tất cả các Phật, Đạo, Thần, Tiên, người, động vật, quỷ, ma !

Sư phụ tịnh hóa thân thể cho học viên bị nhiễm virus

Tôi còn nhìn thấy, một học viên nọ trong thân thể có virus đang ẩn náu, đến một lúc nào đó sẽ phát tác. Việc này trông giống như ngẫu nhiên, nhưng nếu người ấy bị bác sỹ dùng roi chích điện, thì trong tình thế tuyệt vọng có thể bừng tỉnh, tâm kia có thể chuyển biến, những virus kia tự sẽ mất đi trong chốc lát. Nếu không, chẳng những bản thân không qua được, mà còn bị lợi dụng để khảo nghiệm những người xung quanh.

Ôn dịch và virus nghe có vẻ đáng sợ, đến lúc toàn thế giới bị nhiễm thì số người tử vong sẽ phải dùng con số hàng trăm triệu để tính, những ai còn sống sót sẽ bàng hoàng ngơ ngác. Virus mang đến cái chết đáng sợ như thế, nhưng lại rất có linh tính và vô cùng vi quan, giống như tiểu hòa thượng “quét dọn bồn tắm”, cơ bản chúng không hại đến người tốt phù hợp với “Chân Thiện Nhẫn”. Chỉ cần học viên hướng nội tìm, vứt bỏ tâm chấp trước, dùng “Chân Thiện Nhẫn” để đo lường từng suy nghĩ, lời nói và hành động của bản thân. Một khi tâm chính và niệm kiên định, thì giả tướng nào cũng tan biến, cơ bản không là gì cả.

Tuy nhiên, có người ở trong hàng ngũ đệ tử Đại Pháp, thậm chí đã rất nhiều năm, cũng làm một số việc, tâm của họ còn không bằng một người thường sống tốt. Có người đã vi phạm nguyên tắc, đã từng phản bội Đại Pháp, bề mặt là đã quay trở lại, đó là vì hoàn cảnh đã nới lỏng , thực tế là tâm đối với Sư phụ đối với Đại Pháp không kiên định, bản thân mình còn không lừa được, lại còn muốn lừa Thần. Có người phạm phải sai lầm trong tu luyện cá nhân, rời xa nguyên tắc tu luyện, che đậy rồi lại che đậy, đến nay không thay đổi triệt để. Tâm tính của những người này đã rớt không còn chút nào, trên đỉnh đầu không có công trụ. Nếu không có Sư phụ bảo hộ họ thì cựu thế lực đã sớm ra tay với họ rồi.

Khi Sư phụ nói ra hai từ “tất thành”, những virus từ các nơi trên thế giới đã động chân niệm, phát tâm trả lại sự trong sạch cho bộ phận thân thể của người kia, đều chui ra không sót một con. Những tiểu linh thể lực lượng vô cùng lớn mạnh, cùng theo cái huơ tay của Sư phụ, từ đâu đến lại ngoan ngoãn quay trở về đó. Tôi lại nhìn thân thể của những người này, cùng với việc Sư phụ mở miệng nói “tất thành”, toàn bộ được tịnh hóa sạch sẽ.

Sư phụ nâng cao công trụ cho chúng ta

Sau đó, tôi nhìn thấy những học viên được Sư phụ xử lý virus truyền nhiễm và tịnh hóa thân thể. Công trụ trên đầu họ giống như đèn pin đột nhiên được Sư phụ mở, cột ánh sáng trong chốc lát chiếu lên rất cao rất cao. Còn về cao bao nhiêu? Của ai cao, của ai thấp? Ai là ai? Sư phụ đã từng dặn dò tôi không được nói với ai về những tình huống cụ thể này. Tôi nghe lời Sư phụ, nên những người bên cạnh có hỏi tôi cũng không nói, ngay cả một chút ám thị cũng không được tiết lộ. Tôi không để ý những điều này, không đặt tâm vào thứ bề mặt.

Những người đã phạm sai lầm mà tạo thành nghiệp lực, Sư phụ vì họ mà xóa đi sạch sẽ, giống như họ trước nay chưa từng phạm phải. Những người này không cần phải quá tự trách bản thân và thấy mất thể diện. Tự trách và cảm thấy nhục nhã đều là nhân tâm, không giống “dũng cảm đối diện, thẳng thắn phơi bày, hạ quyết tâm cải chính, cố gắng để bù đắp”.

Những người có công trụ rớt xuống, Sư phụ đã thản nhiên vì họ mà cấp thêm. Sư phụ luôn lặng lẽ ban cho chúng ta những thứ tốt nhất và những thứ chúng ta cần nhất, chúng ta nên tự hào, tự tin, lạc quan vì có Sư phụ như thế này, chứ không phải là tự trách và cảm thấy nhục nhã.

Trong thời gian Sư phụ huơ tay, biết bao nhiêu vận mệnh được thay đổi! Bao nhiêu thiên thể được tái tạo! Biết bao hồng ân được ban ra! Nếu biết ơn thì không nên lại tái phạm sai lầm nữa. Nếu như có lương tâm thì hãy làm cho tốt. Sư phụ nhất định sẽ gia trì cho chúng ta! Điều Sư phụ giảng là Pháp, nói chúng ta tất thành, chúng ta sẽ tất thành, chỉ cần chúng ta tìm lại trạng thái tu luyện tinh tấn nhất.

Sư phụ đều đối xử tốt với tất cả mọi người

Tôi đã nói, Sư phụ không phụ lòng bất kỳ ai. Không phải là nói rằng Sư phụ làm cho tôi, không làm cho bạn, cho bạn thứ tốt, không cho tôi lợi lộc gì. Trong Chuyển Pháp Luân Sư phụ đã nói: “Tôi lấy công của mình phân cho các đệ tử đi theo tôi, mỗi người một phần, đều là cục năng lượng hợp thành từ trên một trăm chủng công năng.”

Theo thể ngộ của cá nhân tôi, Sư phụ lấy công của mình cấp cho chúng ta, mỗi người một phần, điều này cho thấy rằng Sư phụ đối với chúng ta đều tốt như nhau. Lấy một ví dụ, nếu như chúng ta đều là những tế bào trên thân Sư phụ, vậy thì Ngài ăn cơm, chúng ta đều cảm thấy no như nhau, chỉ là có những tế bào ở miệng cần phải truyền âm thanh, có tế bào trên cánh tay cần phải làm việc, có tế bào ở chân cần phải đi lại. Đây chỉ là một ví dụ, có lẽ chúng ta là tam thiên đại thiên thế giới trong một hoặc một vài tế bào của Sư phụ, cũng không nói chắc được.

Nếu như một tế bào nào đó nói rằng mình cao hơn cơ thể, hoặc là có thể sánh ngang với thân thể và xưng huynh gọi đệ, thì tế bào đó sẽ bị người khác cười đến chết, bị ánh mắt của người khác nhìn chằm chằm đến chết, bị nước bọt của người khác dìm đến chết.

Lần này tôi nhìn thấy những học viên mà công trụ đã từng rớt xuống đều được Sư phụ cấp lại cho họ, và còn gia trì kết quả tất thành cho họ. Nếu như nói, nhờ có sự từ bi to lớn của Sư phụ mà họ có thể “chuộc lại” bảo bối quý giá nhất của sinh mệnh, thì tiền chuộc mà họ phải trả lại cho Sư phụ chính là: từ nay về sau, tu luyện như thuở ban đầu, dũng mãnh tinh tấn.

Đối với những học viên mà công trụ ở mức cao nhất định nào đó, Sư phụ cũng không bỏ rơi. Sư phụ giúp nhấc công trụ của chỉnh thể lên, hướng đến nơi cao hơn trong vũ trụ, lại đưa chúng ta đi một đoạn đường.

Lần này, Sư phụ thêm một đoạn công trụ cho mỗi một đệ tử Đại Pháp —những người tu luyện chân chính— trên toàn thế giới. Đoạn công trụ này nghìn năm không gặp, vạn năm khó đắc Đoạn công trụ này là để gia trì cho chúng ta “tu luyện như thuở ban đầu, tất thành chính quả”!

Con rồng đỏ Trung Cộng sắp bị chặt đầu

Sư phụ dùng tiếng Trung để giảng Pháp, tôi nghe không hiểu, phiên dịch tiếng Anh kiểu Trung Quốc tôi cũng nghe không hiểu. Trong tâm tôi thầm nói với Sư phụ: Sư Phụ, con nghe không hiểu, con phải làm thế nào ?

Lập tức, tôi nghe thấy ở không gian khác, âm thanh của Sư phụ rền vang, đại ý là: hài tử, không sao cả, con chỉ cần biết rằng cái đầu của con rồng đỏ Trung Cộng sắp bị chặt đứt.

Vứt bỏ chấp trước đối với Sư phụ

Một đồng tu từng chấp trước vào việc ngồi ở hội trường chính của Pháp hội. Vào ngày thứ hai tại Pháp hội San Francisco, cô bỗng nhiên chủ động yêu cầu ngồi ở hội trường bên cạnh. Đến khi người điều phối nói: “Pháp hội đã nhiều năm không làm thêm hội trường phụ, đều ngồi ở sân vận động lớn”, cô mới nghĩ lại. Mặc dù cô đã từng dự Pháp hội ở sân vận động hai năm trước, nhưng bỗng nhiên lại quên hết, tư tưởng trở về trong cảnh tĩnh tọa trong hội trường chính ngày trước. Lần này, cô ấy đã vứt bỏ chấp trước “ao ước được thấy Sư phụ”. Sư phụ từ bi đã khéo léo tạo hoàn cảnh cho đồng tu cơ hội làm lại bài thi, còn an bài cho cô có thể vượt qua.

Sư phụ vốn không chỗ nào là không tồn tại, muốn thấy sao không tự xét mình và hướng nội tu? Tu tốt rồi, ở không gian khác ngày ngày đều thấy; Sư phụ chính là Đại Pháp, muốn thấy sao lại không đọc hết Đại Pháp? Không nên chấp trước vào mắt thịt nhìn thấy Sư phụ, cái tâm này cần phải vứt bỏ. Nếu không, sẽ có thể chiêu mời phiền phức.

Sư phụ dạy tôi “chuộc đồ”

Tôi đã tham gia luyện công tập thể vào ngày thứ hai của Pháp hội. Trong lúc đả tọa, Sư phụ dùng hai chữ “thục hồi” (chuộc lại đồ – ND) viết to ở trên không trung. Tôi minh bạch được rằng, trong khoảng thời gian Pháp hội, Sư phụ đã vì đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới mà làm những gì.

Có người sắp bị tà ác lấy đi sinh mệnh, Sư phụ thay anh ta chuộc lại. Có người làm trái với thệ ước, Sư phụ vì người đó mà cắt đi nghiệp quả, lại còn an bài cho người đó cơ hội thực hiện thệ ước. Có người vốn phải được uy đức, nhưng vì không làm tốt nên không có uy đức, lần này trải qua sự an bài lại của Sư phụ, người đó lại có được cơ hội dựng lập uy đức. Còn đối với những người và việc không thể nào làm lại được nữa, Sư phụ khéo léo thay đổi một chút, người đó lại có cơ hội mới.

Lần Pháp hội này, trong nụ cười từ bi hòa ái của Sư phụ, Sư phụ cho phép những người tu luyện Đại Pháp trên toàn thế giới chuộc lại những cơ hội mình không muốn mất đi nhất nhưng thực tế đã mất đi rồi. Khi Sư phụ giảng Pháp đều không nhắc tới việc này. Nếu như không được Sư phụ cho tôi thấy thì tôi cũng sẽ không biết được sự việc này.

Sư phụ nói với tôi, vốn dĩ chúng ta cũng đã mất đi cơ hội được Sư phụ đích thân dạy chữ Hán, bởi vì Sư phụ dạy trong ba tháng nay, đồng tu đã ngừng học, chúng ta không trân quý cơ duyên. Sư phụ ra hiệu, chỉ cần từ bây giờ chúng ta bắt đầu làm tốt, Sư phụ vẫn sẽ tiếp tục dạy. Giờ đây tôi không còn hoài nghi năng lực của bản thân nữa, năng lực của tôi đều là Sư phụ cấp cho. Tín Sư tín Pháp, tin vào lựa chọn của Sư phụ, tin rằng bản thân mình có thể học tốt tiếng Hán, dù nội hàm có thâm sâu hơn nữa, chúng ta cũng có thể hiểu được rõ.

Sư phụ lại dạy tôi cách viết bài, xin chia sẻ để nhiều người hơn nữa được biết: mỗi lần đều cần phải phát chính niệm trước khi bắt đầu viết, thanh lý bản thân, diệt trừ tà ác, tìm chỗ sạch sẽ, ngồi xếp bằng, trong trạng thái nhập định, tâm thanh tịnh ý ngay chính, viết thành bài viết.

Tôi mong muốn bản thân là cây bút trong tay Sư phụ, với sự dạy bảo của Sư phụ mà viết ra được ý nghĩa chân chính của chữ Hán.

Trên đây là thể ngộ trong tầng thứ hiện giờ của tôi, nên còn có hạn chế, viết ra giao lưu cùng đồng tu.

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/node/137297



Ngày đăng: 31-10-2014

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.