Bút ký tu luyện (5): Lịch sử được sửa lại cho đúng



Tác giả: Chân Ngu

[ChanhKien.org]

1. Giới thiệu

Vài năm trước, một mẩu chuyện đột nhiên mở ra trong đầu tôi. Thời gian gần đây trong quá trình dụng tâm học Pháp, mẩu chuyện này lại tái hiện trở lại, và một số tình tiết trước đây không rõ ràng hoặc mơ hồ thì nay tất cả đã trở nên rõ ràng. Trong học Pháp, tư duy cũng dường như liên tục được khai mở, liên tục hiểu ra rất nhiều điều mà trước đây không hiểu…

Xin kể câu chuyện này trước, nếu không sẽ rất khó biểu đạt ra những gì tôi muốn bày tỏ phía sau:

Tôi không biết đó là năm nào, chỉ biết là thời xa xưa. Hình tượng xoay quanh một người mà triển khai, tôi không biết người này là ai, tạm gọi là A. Khi A còn rất nhỏ, sư phụ của anh đã luôn luôn theo suốt anh, là một lão đạo sĩ hiền từ, mà còn chơi với anh ta, nhưng người khác không biết điều đó. Sau này, lão đạo sĩ đã rời đi. Trước khi đi, lão đạo sĩ nói với anh ta: “Ta sắp từ biệt ngươi, đợi đến năm nào đó, ngươi nhớ tới ngọn núi nào đó tìm ta, ta là sư phụ của ngươi”.

Sau đó lão đạo sĩ này không xuất hiện lại nữa. A rất thông minh, khi lớn lên anh xem rất nhẹ mọi thứ trên đời, nhất tâm hướng Đạo, cùng với tuổi tác tăng thêm thì cái tâm tu luyện cầu Đạo của A càng ngày càng mạnh mẽ. Anh thường nghĩ về lão đạo sĩ mà anh gặp khi còn nhỏ, và những gì lão đạo sĩ đã nói với anh khi ông ấy rời đi: đến một năm nọ, hãy đến một ngọn núi nào đó để tìm ta, ta là sư phụ của ngươi.

Chẳng mấy chốc đã đến năm ấy, A liền từ biệt gia đình, còn nói lời từ biệt như thế nào thì tôi không biết, dù sao cũng đã rời nhà, đã lên núi đó tìm Đạo.

Khi đến chân núi, anh ta hỏi những người dân làng sống trên sườn núi, nhưng họ chưa bao giờ nghe nói về một lão đạo sĩ như vậy trong núi. A đành phải tự mình vào sâu trong núi để tìm. Không biết đã tìm bao lâu, nhưng rồi trong núi sâu xuất hiện một đạo quán. A rất phấn chấn vội vã chạy vào. Bên trong có một đạo sĩ tóc vàng ngồi đó hỏi: “Một mình vào núi sâu làm gì vậy?”

A nói rằng anh ta đến tìm sư phụ để cầu Đạo. Đạo sĩ tóc vàng liền hỏi: “Vậy thì ngươi hãy nhìn ta, xem có giống sư phụ mà ngươi muốn tìm không?”

A liền hồi tưởng lại, đoạn ký ức khi nhỏ càng ngày càng rõ ràng, lão đạo sĩ đi theo anh ta từ nhỏ trông giống như lão đạo sĩ tóc vàng trước mặt, càng nhìn càng giống, một chút cũng không sai. Anh ta vội vàng hành lễ quỳ bái sư phụ.

Sau đó đạo sĩ tóc vàng liền giảng Đạo cho A. Cũng không biết đã giảng được bao lâu, A càng ngày càng cảm thấy khó chịu, Đạo mà đạo sĩ tóc vàng giảng cho anh ta khác xa Đạo mà anh khao khát trong lòng, quả thực là hoàn toàn trái ngược nhau. A càng ngày càng thất vọng, cuối cùng quyết định rời đi, tiếp tục đến nơi khác cầu Đạo mà lòng mình mong muốn.

Ngay khi A quyết định rời đi, đạo sĩ tóc vàng đã rất tức giận, hỏi anh ta tại sao lại rời đi. A nói một cách kiên quyết: “Đạo của ngài ở đây không phải là Đạo mà tôi tìm kiếm, Đạo như thế tôi thà không tu!”

Xem ra không ngăn cản được, đạo sĩ tóc vàng đột nhiên lộ ra vẻ mặt dữ tợn, đúng khi ông ta sắp ra tay với A, đột nhiên một tia chớp cắt đạo sĩ tóc vàng thành hai đoạn, ngã xuống đất hiện hình là một con chồn, Đạo quán cũng đã được phục hồi thành một sơn động âm u.

Lúc này, một lão đạo sĩ từ trên trời hạ xuống, dung mạo phi phàm, vô cùng nhân hậu. Ông ấy cười và nhìn A đang ngơ ngác: “Tại sao sư phụ ở trước mặt, mà lại không nhận ra?”

A ngẩn người đứng ở nơi đó, anh không kịp phản ứng, anh không biết đạo sĩ trước mặt là ai, bởi vì đó hoàn toàn không phải là đạo sĩ trong ký ức hồi nhỏ của anh, đạo sĩ tóc vàng nhìn thấy lúc nhỏ rõ ràng là đã biến thành con chồn.

Đạo sĩ này vẫy tay chào A, rồi hỏi: “Nhìn lại xem, ta có phải là sư phụ của ngươi không?”

Lúc này A đột nhiên nhớ lại, đạo sĩ mà mình nhìn thấy hồi nhỏ rõ ràng chính là đạo sĩ nhân từ trước mặt, hoàn toàn không phải lão đạo sĩ tóc vàng, chuyện này là sao?

Lão đạo sĩ nói với A rằng đạo sĩ tóc vàng là hình người mà một con yêu tinh chồn biến thành, từ khi A mới lên núi thì nó đã để mắt tới A, A sinh ra trên thân đã mang một cái gì đó rất đặc biệt, nên con chồn đó muốn lấy được thứ trên thân của của A, vì vậy nó đã sử dụng yêu thuật để thay đổi ký ức của A, xóa bỏ hình ảnh vị đạo sĩ trong ký ức hồi nhỏ của anh, hoán đổi thành hình ảnh của nó, làm cho A nghĩ rằng sư phụ mà anh ta đang tìm kiếm chính là nó, và đi theo nó để học yêu thuật.

Đây cũng là một khảo nghiệm đối với A trong quá trình cầu Đạo, xem A có thể nhận biết được chính tà không, tâm Đạo có thuần chính hay không. Lão đạo sĩ đã trực tiếp theo dõi từ đầu đến cuối, con chồn đó hoàn toàn không biết gì, cho đến khi A đã vượt qua được khảo nghiệm, lão Đạo sĩ mới ra tay chém chết con chồn.

A nhất thời không thể tiếp nhận nổi việc này: Ký ức cũng có thể sửa đổi sao? Có phải những ký ức của bản thân đều không đáng tin cậy? Chẳng nhẽ những sự việc bản thân đã làm trong cuộc đời này, con đường đã đi qua, mọi thứ đã từng trải qua, có thể không phải là những gì như mình biết?

Thấy A vẫn còn đang ngây người ra, lão đạo sĩ hỏi anh ta: “Ta bảo ngươi mang tín vật đến, ngươi có mang đến không?”

Tín vật? A hoảng sợ, gắng sức nhớ lại, lục lại ký ức, nhưng hoàn toàn nghĩ không ra bất kỳ hình ảnh nào liên quan đến tín vật. Lão đạo sĩ cười bảo anh ta sờ vào thắt lưng. A liền sờ vào thắt lưng, sờ thấy một mảnh ngọc bội nhỏ. Nhìn thấy ngọc bội đột nhiên nhớ ra rằng hồi nhỏ khi lão đạo sĩ rời anh ra đi đã tặng cho anh một mảnh ngọc bội, bảo anh mang giữ nó bên mình, đến khi lên núi để tìm ông thì cầm mảnh ngọc bội này. Bây giờ A mới nhớ rằng mình đã luôn giấu mảnh ngọc bội này bên mình trong nhiều năm như thế, tại sao bây giờ mới nhớ ra? Vậy mà trước đó sao không có ký ức này?

Lẽ nào ký ức của bản thân lại bị sửa đổi sao? A nhìn lão đạo sĩ một cách nghi ngờ.

Lão đạo sĩ cười nói: “Ký ức của ngươi chỉ là hình tượng, ta thì không sửa đổi ký ức của ngươi, đó chỉ là yêu thuật che tai mắt con người. Ta bây giờ đang đứng trước mắt ngươi, nhưng cả cuộc đời của ngươi lại đồng thời đang ở trước mặt ta. Ta có thể cùng lúc tiến nhập vào bất kỳ thời khắc nào trong sinh mệnh của ngươi, xuất hiện trước mắt ngươi, lại đồng thời thoát ra khỏi bất kỳ khoảnh khắc nào trong sinh mệnh của ngươi, không để lại dấu vết nào. Hiện tại, ta đứng trước mắt ngươi, điều này đối với ngươi mà nói là “hiện tại”. Nhưng quá khứ và tương lai của ngươi, đối với ta mà nói đều là “hiện tại”. Ta vừa đồng thời nói chuyện với ngươi, nhưng lại tiến nhập vào quá khứ của ngươi, đưa cho ngươi miếng ngọc bội này, lại trở về hiện tại trước mắt ngươi. Vì vậy trong quá trình sinh mệnh từ đó về sau ngươi đã có miếng ngọc bội này, hiện tại đang ở trên thân ngươi. Ký ức của ngươi không sai, ngươi không nhớ được ta đã đưa cho ngươi miếng ngọc bội là bởi vì trước kia ta thật sự không đưa cho ngươi miếng ngọc bội, cho nên ngươi không nhớ được, trong quá trình sinh mệnh của ngươi hoàn toàn không có miếng ngọc bội này. Bây giờ ta đã tiến nhập vào quá khứ của ngươi, đã đưa cho ngươi miếng ngọc bội này, vì vậy từ nay trở đi, trong quá trình sinh mệnh của người từ nay về sau có miếng ngọc bội này, nên bây giờ ngươi cũng đột nhiên có thể nhớ ra. Không phải là ký ức của ngươi đã bị sửa đổi, mà là quá trình sinh mệnh của ngươi đã được sửa đổi. Ta đã luôn ở ngay trước mắt ngươi”.

2. Tôi là ai?

“Tại sao tôi lại bảo bản thân chư vị tu? Nếu như thực sự dùng Đại Pháp để tái tạo chư vị, không để cho chư vị tu, từ vi quan của sinh mệnh cho đến bề mặt, tương lai sẽ vĩnh viễn không còn là chư vị nữa. Tất cả ký ức, tất cả tư tưởng và phương thức tồn tại của chư vị đều sẽ cải biến, chư vị [sẽ] không biết mình là ai, đó được gọi là tái tạo lại mới. Đó là sự việc rất đáng sợ, đó không phải là vấn đề độ nhân nữa rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada [1999])

“Nhưng [tạo] thành mới ấy, duy nhất chỉ là những sinh mệnh nguyên thủy kia, [và] những tinh hoa vượt qua những năm tháng đằng đẵng ấy đều mất hết. Cái gì cũng đều mất hết, tùng tân tái tạo, đến khi hết thảy [dù] đi theo hướng cùng dạng quá trình ấy thì cũng không nhất định là giống như thế, [những gì] mất đi thì luôn cảm thấy đáng quý” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Tại tầng thứ cá nhân tôi hiểu rằng: Tái tạo một sinh mệnh có thể tương đương với việc hoàn nguyên sinh mệnh đó về trạng thái ban đầu, tương đương với hoàn nguyên lại thời điểm ban đầu khi anh ta sinh ra, có nghĩa là tương đương với việc xóa bỏ toàn bộ quá trình sau khi sinh mệnh này được sinh ra.

Sau khi một sinh mệnh được tái tạo, nó có thể giống với sinh mệnh ban đầu về hình tượng, đặc điểm v.v. nhưng không còn là sinh mệnh ban đầu kia nữa mà là một sinh mệnh khác hoàn toàn không liên quan.

Một sinh mệnh không chỉ khi sinh ra đã là người đó, mà toàn bộ quá trình sinh mệnh sau đó của người đó đều là người đó, nếu trải qua một quá trình hoàn toàn khác, người đó sẽ trở thành một sinh mệnh khác.

Sinh mệnh lúc đầu sinh ra là một tờ giấy trắng, phần khi sinh ra chỉ là tải thể, là toàn bộ quá trình sau khi sinh ra đã thành tựu nên sinh mệnh này. Quá trình này chính là người đó, người đó chính là quá trình này, tất cả tư tưởng, tất cả ký ức, nội hàm và phương thức tồn tại của người đó v.v. đều được tích tụ trong quá trình này mà thành.

Cho dù khi hai sinh mệnh được sinh ra giống hệt nhau, nhưng quá trình phát triển của họ khác nhau, thì họ sẽ trở thành hai sinh mệnh khác nhau. Ngay cả khi họ được đặt trong hoàn cảnh ban đầu giống hệt nhau, họ cũng có thể phát triển thành hai sinh mệnh hoàn toàn khác nhau, quá trình phát triển khác nhau.

Tôi là ai? Đối với câu hỏi muôn thuở này, ở tầng thứ cá nhân tôi cho rằng đó là toàn bộ quá trình của người đó.

Tất cả những thứ tồn tại khi sinh mệnh ra đời tạm gọi là cấu tạo của sinh mệnh, nó chỉ là điểm khởi đầu nhất ở trong quá trình sinh mệnh, nếu không có quá trình sinh mệnh sau đó thì không thể đại diện cho sinh mệnh này. Cấu trúc của sinh mệnh cùng với toàn bộ quá trình phát triển của người đó, mới đại diện cho sinh mệnh này.

3. Quá khứ – hiện tại – tương lai

Quá khứ, hiện tại và tương lai là những khái niệm do con người định nghĩa ra dưới sự chế ước của trường thời gian con người. Nó thay đổi và liên tục thay đổi theo thời gian. Nếu trong trường thời gian này, đi từ điểm khởi đầu của sơ khai nhất đến điểm kết thúc cuối cùng nhất theo thời gian thì nó được gọi là một quá trình.

Vậy “hiện tại” là gì? Nó là một điểm trong quá trình này, một điểm trong dòng chảy liên tục theo thời gian. Khi chúng ta nói ra từ “hiện tại” này, nó đã trở thành “quá khứ”, bởi vì thời gian đang trôi qua. “Tương lai” lại không ngừng biến thành “hiện tại”, “hiện tại” không ngừng biến thành “quá khứ”, và “quá khứ” đều đã từng là hiện tại.

Cũng có thể nói rằng mọi điểm trong toàn bộ quá trình này đều đã từng là “hiện tại”, cũng đều có thể là “hiện tại”.

Nếu nhảy ra khỏi sự chế ước của trường thời gian, thì quá trình này, từ đầu đến cuối, đều sẽ triển hiện đồng bộ trước mặt, là nhất thể đồng tại. Vì vậy, quá trình này, từ đầu đến cuối, đều là “hiện tại”, hoàn toàn không có khái niệm quá khứ hay tương lai. Cũng giống như câu chuyện mở đầu, lão đạo sĩ có thể đồng thời tiến nhập vào bất kỳ thời điểm nào trong sinh mệnh của A, xuất hiện ở trước mắt anh, cũng có thể ra khỏi bất kỳ thời điểm nào trong sinh mệnh của anh vào bất cứ lúc nào mà không để lại bất kỳ dấu vết gì. Bởi vì sinh mệnh của A, từ đầu đến cuối, quá khứ và tương lai, đều đồng thời ở trước mắt ông, đối với ông mà nói đều là “hiện tại”, ông không bị chế ước của trường thời gian này.

Cá nhân tôi nhận thức rằng: “Hiện tại” chính là nơi chủ ý thức đang tồn tại. Dưới sự chế ước của trường thời gian, trong cả quá trình thì điểm mà chủ ý thức đang tồn tại chính là “hiện tại”; nhảy xuất ra khỏi sự chế ước của trường thời gian thì toàn bộ quá trình đều là “hiện tại”.

4. Quá trình vĩnh hằng

Chúng ta đều là những sinh mệnh được sinh ra trong vũ trụ này, đều chịu sự chế ước về thời gian ở các tầng thứ khác nhau trong vũ trụ, chỉ có Sư tôn là ở bên ngoài vũ trụ, vượt qua hết thảy mọi thời gian.

Ở tầng thứ cá nhân tôi nhận thức rằng: Vũ trụ này của chúng ta, toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối, thành trụ hoại diệt, đều đồng thời ở trước mắt Sư tôn.

Vũ trụ là do Sư tôn và Đại Pháp tạo ra, vì vậy khi được sinh ra, toàn bộ vũ trụ đều ở trong Đại Pháp và đồng hóa với Đại Pháp. Nhưng bởi vì không có sinh mệnh nào trong vũ trụ quá khứ biết đến sự tồn tại của Đại Pháp, cho nên trong quá trình dài đằng đẵng tất cả các sinh mệnh trong vũ trụ dần dần xa rời Đại Pháp, do đó tiến nhập vào quá trình thành trụ hoại diệt, cuối cùng đi đến kết thúc.

Vũ trụ từ khi sinh ra cho đến khi kết thúc, toàn bộ quá trình ở trước mặt Sư tôn là nhất thể đồng tại. Cá nhân tôi nhận thức rằng: Khi vũ trụ được sinh ra, Sư tôn cũng đồng thời nhìn thấy sự kết thúc của nó. Có nghĩa là, khi quá trình này được sinh ra, thì sự kết thúc cũng đã xuất hiện đồng bộ, bởi vì nó đã xuất hiện kết thúc, cho nên quá trình này cũng đã kết thúc, không thể tiếp tục lưu tồn.

Nếu nó có thể tiếp tục lưu tồn mãi mãi, vậy thì nó là vĩnh hằng, vậy thì quá trình này nhất định không được xuất hiện kết thúc, không được chấm dứt. Cũng có nghĩa là quá trình này chỉ có bắt đầu mà không có kết thúc. Chỉ có Đại Pháp là vĩnh hằng, vĩnh viễn viên dung bất phá, vũ trụ nếu muốn vĩnh hằng thì trong quá trình đó nhất định phải đồng hóa với Đại Pháp, cho dù có xuất hiện lệch hướng thì cũng phải kịp thời quy chính, quay trở về trong Pháp. Như vậy vũ trụ mới có thể là vĩnh hằng bất diệt, quá trình này sẽ vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.

Sư tôn có tất cả năng lực, cái gì cũng làm được. Cá nhân tôi hiểu rằng: Sư tôn có thể ở bên ngoài vũ trụ, dùng Đại Pháp để quy chính bất kỳ sai lệch nào trong quá trình của vũ trụ, để nó hoàn toàn đồng hóa với Đại Pháp. Cho nên nếu dùng phương thức bên ngoài này để quy chính sự sai lệch của vũ trụ tại bất kỳ một điểm nào trong quá trình này, thì có thể tương đương với việc xóa bỏ toàn bộ quá trình trước điểm này, khiến nó trở về trạng thái ban đầu, làm lại từ đầu. Điều này tương đương với sự tái tạo.

Vũ trụ sau khi được tái tạo sẽ bắt đầu lại từ đầu, nảy sinh quá trình mới, sinh mệnh trước đó sẽ không còn tồn tại nữa. Trong quá trình mới này, hết thảy sinh mệnh vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Đại Pháp của vũ trụ, vẫn sẽ lệch khỏi Đại Pháp, sau đó lại lần nữa bước vào quá trình thành trụ hoại diệt, lại lần nữa đi đến kết thúc…

“Trong quá trình lịch sử của vũ trụ cự đại, trong vũ trụ có hằng bao nhiêu huy hoàng! Nhân loại trên một cái tinh cầu bé xíu thế này còn là như thế, vậy trong vũ trụ vô số tinh cầu, lạp tử to nhỏ đều bất đồng, trên mặt [các tinh cầu] đó có vô lượng vô số sinh mệnh, Thần cũng không tra ra được có bao nhiêu sinh mệnh và đã sáng tạo ra hằng bao nhiêu huy hoàng! Mỗi cá nhân đều giống như một bộ sách lịch sử, ai ai cũng tựa như một bộ truyện trường thiên đầy sinh động, những chuyện trải qua hết đời này đời khác khi nhìn lại cũng thật thú vị. Vũ trụ cự đại như vậy, chúng sinh vô lượng vô kể; hết thảy đều huỷ đi thì rất đáng tiếc” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp” – Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011)

Vì sự vĩnh hằng và hạnh phúc của tất cả sinh mệnh trong vũ trụ, Sư tôn đã bước vào vũ trụ và gánh vác tất cả nợ nghiệp của tất cả sinh mệnh trong vũ trụ do họ đi chệch khỏi Đại Pháp mà sinh ra trong quá trình thành trụ hoại diệt, từng tầng hạ xuống, lần đầu tiên truyền Đại Pháp của vũ trụ cho tất cả chúng sinh trong vũ trụ. Sư tôn cho phép tất cả sinh mệnh lựa chọn tương lai của mình một cách công bằng để đồng hóa với Đại Pháp một cách tự nguyện. Bởi vì tự nguyện đồng hóa với Đại Pháp và tự nguyện thay đổi, nên mọi sai lệch trong quá trình sinh mệnh đều sẽ tự động được quy chính, tịnh tẩy trong Đại Pháp, cái tốt lưu lại, cái xấu bỏ đi. Như thế, toàn bộ quá trình sinh mệnh được bảo lưu, sẽ không trở lại trạng thái ban đầu, sinh mệnh được đắc cứu, vẫn là sinh mệnh ban đầu, nhưng chỉ là quá trình đã được tịnh tẩy, sẽ không còn đi đến kết thúc như lúc ban đầu, mà là bước vào vũ trụ mới và đạt được sự vĩnh hằng và hạnh phúc! Đối với những người từ chối Đại Pháp, quá trình sinh mệnh của họ thuộc về vũ trụ cũ, họ chắc chắn đi đến kết thúc ban đầu, không có tương lai, dấu vết của họ sẽ không được lưu lại trong vũ trụ mới.

5. Quá trình có sinh mệnh

Ở tầng thứ cá nhân tôi thể ngộ: Nếu một quá trình cuối cùng đi đến kết thúc, thì quá trình này không có sinh mệnh, không cách nào chi phối bản thân một cách tự chủ. Thời gian chỉ là khắc độ (vạch, nấc) của quá trình, nó không phải là yếu tố “thay đổi” của quá trình. Toàn bộ quá trình kỳ thực là nhất thể, là một “sinh mệnh thể”, là liên đới mà đồng bộ sinh thành, nếu không có sức sống thế thì quá trình này là quá trình chết. Cũng giống như cơ thể con người, nếu không có sự chi phối của nguyên thần, thì nó sẽ chết, không có sức sống, không thể hoạt động một cách tự chủ.

Khi sinh ra, chính là đã đồng thời tạo ra toàn bộ quá trình, cũng đã đồng thời xuất hiện kết thúc. Cũng có nghĩa là ngay khi quá trình này được sinh ra thì đã đồng bộ kết thúc rồi, thời gian chỉ là thước đo cố định giữa bắt đầu và kết thúc quá trình này, quá trình này là cố định, sẽ không sinh ra bất kỳ thay đổi nào một cách tự chủ, sẽ không tiếp diễn một cách tự chủ, cho nên đó là một quá trình không có sinh mệnh.

Nếu can dự cưỡng ép từ bên ngoài, làm cho nó phát sinh biến hóa, thì nó sẽ đồng bộ trở thành một quá trình khác với sự liên đới một cách tương ứng, vẫn là một quá trình cố định, quá trình chết, vẫn là có kết thúc, sẽ không tự chủ biến hóa, sẽ không tự chủ tiếp diễn.

Nếu một quá trình có thể tiếp diễn một cách tự chủ, biến đổi vô tận, viên dung bất phá, thì sẽ không xuất hiện kết thúc, thì quá trình này là quá trình “sống”, là quá trình có sinh mệnh. Chỉ có khởi đầu, không có kết thúc, thay đổi và tiếp diễn vô tận không dừng.

Thể ngộ ở tầng thứ cá nhân tôi: Đại Pháp là ngọn nguồn sinh mệnh của quá trình vũ trụ, ban sức sống cho quá trình vũ trụ.

Bởi vì cựu vũ trụ là do Đại Pháp tạo ra, cho nên lúc mới ra đời nó nằm trong Pháp, nó có sức sống ban đầu, có thể dưới sự thúc đẩy của sức sống ban đầu này, tiếp diễn vận chuyển và phát triển ra quá trình. Nhưng bởi vì trong quá trình phát triển, cựu vũ trụ dần dần lệch lạc với Đại Pháp, rời xa khỏi nguồn gốc của sinh mệnh, vì vậy dần dần mất đi sức sống, đi đến thành trụ hoại diệt, trở thành quá trình chết.

Sư tôn tiến nhập vào vũ trụ để Chính Pháp, lần đầu tiên truyền Đại Pháp của vũ trụ cho tất cả chúng sinh trong vũ trụ, và các đệ tử Đại Pháp trong quá trình trợ Sư Chính Pháp đã dung luyện thành các lạp tử của Đại Pháp trong vũ trụ, kết nối vũ trụ mới với Đại Pháp, khiến vũ trụ mới có được sức sống thực sự. Quá trình này là tự chủ vận hành, thay đổi vô cùng vô tận, tiếp diễn không ngừng, tràn đầy sức sống, là quá trình có sinh mệnh, trở thành chủ thể thực sự của chính mình.

Sư tôn đã hồi sinh tất cả những điều này, và ban sinh mệnh thật sự cho tất cả những điều này, khiến các sinh mệnh từ đó trở thành chủ nhân thực sự của bản thân mình.

6. Sửa đổi lại lịch sử

Các đệ tử Đại Pháp sẽ là những sinh mệnh xuất sắc và đặc biệt nhất trong vũ trụ mới, Sư tôn đã ban cho chúng ta những năng lực và vinh dự đặc biệt mà bất kể sinh mệnh nào cũng vĩnh viễn không có được, chúng ta sẽ đồng tại cùng với vũ trụ mới, vũ trụ bất diệt, chúng ta cũng bất diệt. Chúng ta là Thần bảo hộ của vũ trụ mới, là cầu nối câu thông giữa vũ trụ mới và Đại Pháp, duy trì sức sống của vũ trụ mới. Thật là may mắn và vinh diệu biết bao khi được làm đệ tử Đại Pháp!

Trong quá trình hạ thế qua các tầng của vũ trụ, Sư tôn đã kết duyên với tầng tầng sinh mệnh, truyền giảng Đại Pháp. Chúng ta được cảm hóa bởi trí huệ và lòng từ bi vô lượng của Sư tôn, đã tự nguyện lựa chọn trở thành đệ tử Đại Pháp, ký thệ ước với Sư tôn hạ thế để trợ Sư Chính Pháp.

Xét trên bề mặt, là chúng ta đã đứng lên vào thời khắc cuối cùng, lựa chọn trở thành đệ tử Đại Pháp, hạ thế trợ Sư Chính Pháp. Nhưng từ một phương diện khác mà xét, thì ở tầng thứ cá nhân tôi lý giải rằng: Chính là Sư tôn trong toàn bộ quá trình đã tuyển chọn và tạo ra, thành tựu các đệ tử Đại Pháp.

Toàn bộ quá trình của vũ trụ đều đang ở trước mắt của Sư tôn, Sư tôn chỉ cần nhìn thoáng qua là biết những sinh mệnh nào sẽ trở thành đệ tử Đại Pháp. Ở tầng thứ cá nhân tôi có nhận thức rằng: Để có thể trở thành đệ tử Đại Pháp không chỉ yêu cầu trải đường trong quá trình lịch sử nhân loại lần này, mà có thể bắt đầu từ khi vũ trụ sinh ra, thậm chí trước khi vũ trụ ra đời đã có bước đệm rồi. Trong quá trình của toàn bộ vũ trụ, Sư tôn tạo ra và thành tựu những khả năng và nhân tố cần thiết để tạo nên đệ tử Đại Pháp, đưa vào trong tầng diện thâm sâu nhất của sinh mệnh của chúng ta, tầng diện mà chúng ta không bao giờ chạm tới được.

Như vậy, vào thời khắc cuối cùng này của quá trình vũ trụ, chúng ta mới có năng lực để có thể trợ Sư Chính Pháp, mới có tư cách trở thành đệ tử Đại Pháp. Trong toàn bộ quá trình, thậm chí trước cả quá trình, Sư tôn đã ban cho chúng ta tất cả những khả năng và vinh dự này. Chúng ta là một lạp tử của Sư tôn và Đại Pháp trong vũ trụ, vào thời khắc đặc biệt của kết thúc cuối cùng của quá trình vũ trụ, đến để hoàn thành sứ mệnh của chúng ta, trợ Sư Chính Pháp, cuối cùng trở thành cầu nối câu thông giữa vũ trụ mới và Đại Pháp.

Mỗi đệ tử Đại Pháp chúng ta đều tương ứng với một thể hệ vũ trụ cự đại, tất cả các đệ tử Đại Pháp đều cùng tương ứng với toàn thể vũ trụ, tất cả các nhân tố và năng lực đều đã được Sư tôn sớm trải nền an bài trước cho chúng ta trong quá trình này. Cá nhân tôi cho rằng: Hiện tại Sư tôn đang Chính Pháp, và quá trình trợ Sư Chính Pháp của chúng ta, kỳ thực chính là đang sửa lại và quy chính quá trình lịch sử của toàn bộ vũ trụ, để quá trình này có thể được hồi sinh và có sinh mệnh thực sự.

Trải qua quá trình lịch sử dài đằng đẵng của cựu vũ trụ, bởi nó dần dần lệch lạc với Đại Pháp, nên đi vào thành trụ hoại diệt, cuối cùng đi đến kết thúc. Tất cả những phần sai lệch với Đại Pháp trong toàn bộ quá trình này đều cần phải quy chính lại, cái tốt lưu lại, cái xấu bỏ đi. Như vậy, khi toàn bộ quá trình này đã được tu chính, tịnh tẩy, khi hoàn toàn quy về trong Pháp, thì quá trình này sẽ trở thành quá trình của vũ trụ mới, và dưới sự tiếp nối với Đại Pháp, nó sẽ có sinh mệnh và vĩnh viễn bất diệt.

Cá nhân tôi nhận thức rằng: Giai đoạn Chính Pháp hiện tại của Sư tôn và giai đoạn trợ Sư Chính Pháp ngắn ngủi của chúng ta là giai đoạn quá độ then chốt để canh tân quá trình vũ trụ cũ và sửa lại thành quá trình vũ trụ mới, giai đoạn này tương ứng với quá trình của toàn bộ lịch sử nhân loại, thậm chí tương ứng với quá trình của toàn bộ vũ trụ. Hiện nay, mỗi bước đi trong việc Sư phụ Chính Pháp và chúng ta trợ Sư Chính Pháp kỳ thực là đồng thời đang quy chính, sửa lại lịch sử và quá trình của toàn nhân loại và vũ trụ. Đó cũng chính là điểm mấu chốt để quá trình vũ trụ cũ “phục sinh” và có sinh mệnh thật sự. Sau khi quá trình của vũ trụ cũ được sửa lại thành quá trình của vũ trụ mới, nó sẽ trở thành khởi điểm và tải thể của vũ trụ mới, và tại thời điểm then chốt này sẽ đạt được sức sống.

7. Quá trình trưởng thành

Nhiều năm trước, từng có một đồng tu không hiểu được đã hỏi tôi: Sư phụ có năng lực hoàn toàn có thể không để cựu thế lực xuất hiện, như vậy sẽ không có cuộc đại đào thải, cũng sẽ không có cuộc bức hại tàn khốc mà các đệ tử Đại Pháp đang phải gánh chịu ngày hôm nay, tại sao Sư phụ lại cho phép cựu thế lực xuất hiện?

Ở phần trước tôi đã có trao đổi rất đơn giản ở cấp độ cá nhân. Cá nhân tôi nghĩ rằng toàn bộ quá trình của vũ trụ này là một chỉnh thể, từ khi sinh ra cho đến khi kết thúc, đồng bộ trước mặt Sư tôn, Sư tôn có thể sửa đổi bất kỳ điểm nào trong toàn bộ quá trình này vào bất kỳ lúc nào.

Tất cả các nhân tố và nội hàm đều nhất định phải trải qua quá trình hoàn chỉnh này mới có thể hoàn thành việc trải nền, tất cả các sinh mệnh chỉ có thể trải qua quá trình hoàn chỉnh này mới có thể đạt đến sự hoàn thiện cuối cùng.

Ở tầng thứ cá nhân tôi hiểu rằng: Sư tôn đã chọn thời điểm khi quá trình này cuối cùng đã hoàn thành và kết thúc để hạ thế Chính Pháp, bởi vì chỉ khi đến thời cơ này mọi thứ mới đạt đến sự hoàn thiện và đầy đủ. Nếu chọn Chính Pháp giữa quá trình này, thì quá trình này sẽ không hoàn chỉnh, nội hàm và các nhân tố của sinh mệnh cũng sẽ không hoàn chỉnh, trong những điều kiện như vậy sẽ không thể sinh ra vũ trụ mới vĩnh hằng và bất diệt được. Bởi vì vũ trụ cũ và quá trình hoàn chỉnh của nó sẽ được sửa lại và trở thành tải thể của vũ trụ mới, nếu quá trình không hoàn chỉnh thì tải thể này sẽ không hoàn chỉnh, không thể thu được sức sống, không thể có sinh mệnh thực sự. Giống như khi trái cây khi vừa mới ra đã được hái xuống thì nó sẽ không thể bén rễ và nảy mầm.

Đợi khi quá trình này đi đến bước cuối cùng một cách tự nhiên, cựu thế lực xuất hiện. Cá nhân tôi lý giải rằng là vì khi vũ trụ vừa ra đời thì toàn bộ quá trình đã được sinh ra đồng bộ, đây là quá trình của vũ trụ cũ trong quá khứ, đồng bộ triển hiện trước mặt Sư tôn. Sư tôn đã không chọn ở bên ngoài vũ trụ, để rồi đứng ở bất kỳ thời điểm nào trong quá trình của cựu vũ trụ này để quy chính nó, bởi vì điều đó sẽ tương đương với việc tái tạo. Sư tôn muốn cứu độ tất cả sinh mệnh, bảo lưu tất cả tinh hoa của quá trình sinh mệnh, vì vậy Ngài đã lựa chọn rằng sau khi toàn bộ quá trình của vũ trụ hoàn thành, thì đích thân tiến nhập vào vũ trụ, truyền Đại Pháp cho tất cả chúng sinh trong vũ trụ, để chúng sinh tự nguyện lựa chọn và đồng hóa với Đại Pháp, và Sư tôn dẫn dắt các đệ tử Đại Pháp hạ thế Chính Pháp, tại thời khắc đặc biệt nhất này, lại quay trở lại trùng tân, sửa chữa, quy chính toàn bộ quá trình này, khiến quá trình này trở nên vô cùng thuần tịnh, quá độ chuyển sang quá trình của vũ trụ mới.

8. Chân tượng và hình tượng

Toàn bộ quá trình lịch sử của nhân loại và vũ trụ đang được liên tục quy chính, canh tân theo sự thúc đẩy của tiến trình Chính Pháp hiện nay, cũng tương đương với việc đang tịnh tẩy và sửa đổi. Đây là quá trình sửa đổi vũ trụ cũ thành vũ trụ mới.

Nếu quá trình lịch sử của nhân loại và vũ trụ hiện nay đang thuận theo Chính Pháp của Sư phụ và sự trợ Sư Chính Pháp của chúng ta mà được đồng bộ sửa đổi, thế thì tại sao chúng ta không biết gì cả? Theo thể ngộ cá nhân: Bởi vì hiện tại chúng ta còn chưa tiến nhập vào vũ trụ mới, do đó sẽ không biết mọi thứ sau khi sửa đổi và canh tân là như thế nào.

Ở tầng thứ cá nhân tôi nhận thức rằng: Toàn bộ quá trình đều có một chân tượng và sẽ lưu lại những hình tượng tương ứng.

Lấy cả đời của một người để ví dụ, tất cả những việc trải qua chân thực trong cuộc đời người này, con đường anh ta đã đi, những việc anh ta đã làm, v.v., tất cả những điều xảy ra chân thực này đều là chân tượng, nhưng ký ức và hồi ức của anh ta thì là hình tượng. Lại lấy lịch sử nhân loại làm ví dụ, mọi thứ xảy ra chân thực trong lịch sử là chân tượng; nhưng những ghi chép lịch sử như sử sách và truyền thuyết để lại đều là hình tượng.

Hình tượng không phải là cái tồn tại chân thực, nói chung, nó sẽ thay đổi theo sự thay đổi của chân tượng, nhưng có thể có sự sai khác về thời gian, cũng có thể bị con người bóp méo xuyên tạc.

Do đó, hình tượng không nhất định sẽ đồng bộ với chân tượng, không nhất định triển hiện chân tượng một cách chân thực. Như trong câu chuyện mở đầu: Ký ức của A có thể bị yêu đạo tùy ý sửa đổi, đây là sự soán cải do con người tạo ra và sai lệch với chân tượng. Ngoài ra lão đạo sĩ đã sửa đổi quá trình sinh mệnh của A, tức là sau khi đã sửa đổi chân tượng, ký ức của A cũng không lập tức đối ứng với nó, mà những hình tượng cũ vẫn còn lưu lại trong ký ức của anh ta, có một sai lệch về thời gian.

Cũng có nghĩa là lịch sử mà chúng ta biết, hiện nay đang được sửa lại, nhưng hiện nay chúng ta sẽ không biết lịch sử sau khi đã được sửa đổi là như thế nào. Những ghi chép lịch sử của nhân loại như sử sách và truyền thuyết, những cái mà đã hiện rõ vẫn là những hình tượng của lịch sử cũ, đây là những gì mà chúng ta đã biết.

9. Sự thay đổi của quá trình

“Ngay cả bản thân sự xuất hiện của cựu thế lực cũng như an bài của chúng thì chúng ta thảy đều phủ định, đều không thừa nhận sự tồn tại của chúng. Chúng ta phủ định hết thảy những gì của chúng từ căn bản; [chỉ] khi phủ định và bài trừ chúng thì hết thảy những gì chúng ta thực hiện mới là uy đức. Không phải là tu luyện trong những ma nạn mà chúng tạo thành, mà là khi không thừa nhận chúng thì chúng ta cũng đang tiến bước thật tốt trên con đường của mình; không thừa nhận ngay cả việc tiêu trừ biểu hiện ma nạn của bản thân chúng. (vỗ tay) Như vậy từ góc độ đó mà xét, thì những sự việc trước mắt chúng ta chính là phủ định toàn bộ cựu thế lực. Về biểu hiện tranh giành khi chúng đang chết, thì tôi cùng các đệ tử Đại Pháp cũng không thừa nhận” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004)

Cá nhân tôi lý giải rằng: Sau khi toàn bộ quá trình của vũ trụ cũ được sửa đổi và tịnh tẩy, nó không biến mất mà là chuyển biến thành quá trình của vũ trụ mới, trở thành tải thể và khởi điểm của vũ trụ mới. Vũ trụ mới có sức sống, sẽ tiếp diễn trong quá trình này và trên tải thể này, thay đổi vô tận, vĩnh viễn không ngừng. Khi tiến trình Chính Pháp hoàn thành bước cuối cùng, toàn bộ quá trình của vũ trụ cũ liền được sửa đổi và canh tân thành quá trình của vũ trụ mới. Trong quá trình này hết thảy những gì sai lệch với Đại Pháp hoặc đã lệch lạc đều được chính lại, tịnh tẩy hoặc loại bỏ, trở nên vô cùng thuần tịnh. Vì vậy tất cả các nhân tố và dấu vết tồn tại của cựu thế lực đều sẽ bị loại bỏ đến kiền tịnh hoàn toàn trong quá trình này.

Cho nên trong quá trình của vũ trụ mới, cựu thế lực không tồn tại, trong quá trình của vũ trụ mới, nó chưa từng xuất hiện……

Những hình tượng cũ về quá trình tồn tại của cựu thế lực trong quá khứ có thể sẽ được lưu giữ lại, trở thành bài học giáo huấn vĩnh viễn cho sinh mệnh trong vũ trụ mới. Vì vậy trong vũ trụ mới, cựu thế lực chưa bao giờ được sinh ra, và sự tồn tại của cựu thế lực chỉ là cái hình tượng, không phải là chân tượng.

Cá nhân tôi lý giải rằng: Trong quá trình sửa lại vũ trụ cũ thành vũ trụ mới, chân tượng và hình tượng cũng có thể chuyển hoán (hoán đổi, đổi chỗ) lẫn nhau, thời điểm chuyển hoán then chốt chính là giai đoạn Chính Pháp của Sư phụ và trợ Sư Chính Pháp của chúng ta hiện nay.

Có đồng tu đã từng chia sẻ với tôi rằng trong vũ trụ cũ, chư Thần đến một thời kỳ nhất định, đều sẽ tái sinh. Sau khi tái sinh, những ký ức trước đây đều bị quên hết. Các sinh mệnh cuối cùng đều được tạo ra trong thời kỳ diệt, không ai biết những chuyện trước đây, không ai biết trạng thái của vũ trụ ở thời kỳ tốt đẹp trước đó, vũ trụ đã thiên lệch và bại hoại, nhưng các sinh mệnh đều không biết. Trong vũ trụ mới chắc sẽ không như thế, ít nhất những ký ức của đệ tử Đại Pháp có lẽ sẽ được lưu giữ mãi mãi, sẽ không bị lãng quên.

Ở tầng thứ cá nhân, tôi đồng ý với quan điểm này của đồng tu này. Cá nhân tôi cho rằng: Trong vũ trụ mới, các đệ tử Đại Pháp có thể sẽ không bao giờ tái sinh nữa, sẽ đồng tại cùng vũ trụ, họ sẽ là sinh mệnh nguyên sơ nhất trong sự vĩnh hằng của vũ trụ mới (đương nhiên không thể giống như sinh mệnh của vũ trụ cũ, sống nhàm chán trong quá trình sinh mệnh dài đằng đẵng, mà sẽ vĩnh viễn tự tại, hạnh phúc không gì sánh được, bởi vì quá trình của vũ trụ mới là có sinh mệnh), sẽ luôn lưu giữ ký ức, vĩnh viễn bảo lưu ký ức về quá trình Chính Pháp của vũ trụ, thậm chí bảo lưu cả hình tượng toàn bộ quá trình của vũ trụ cũ. Như vậy mới có thể trở thành nhịp cầu kết nối giữa vũ trụ mới với Đại Pháp, trong quá trình bất diệt của vũ trụ mới, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu có vấn đề, đều có căn cứ và tham chiếu để kịp thời quy chính, viên dung bất phá.

Lịch sử Trung Hoa 5000 năm là lịch sử đã được toàn thể đệ tử Đại Pháp do Sư tôn dẫn dắt diễn giải, là để mở đường cho Chính Pháp hôm nay, cũng là triển hiện tinh hoa của toàn vũ trụ tương ứng tới nhân gian.

Mấy năm nay, nhiều chương trình của Shen Yun biểu diễn đã khác với những gì được ghi lại trong lịch sử và truyền thuyết, một số tình tiết hoặc kết cục đã được sửa đổi và viết lại. Cá nhân tôi lý rằng: Những gì Shen Yun biểu diễn có thể là chân tượng lịch sử đã được sửa đổi trong tiến trình Chính Pháp hiện nay, Sư tôn đã thể hiện rõ với thế nhân thông qua hình thức này.

Hiện nay trong các đệ tử Đại Pháp có những nhóm nhỏ đang làm hạng mục lịch sử, với cái nhìn thuần chính về lịch sử đã được quy chính trong Đại Pháp, biên soạn lại lịch sử Trung Hoa 5000 năm, quy chính quan niệm về sự biến dị của nhân loại, thể hiện tất cả những điều này một cách quang minh và chính diện, để lưu lại cho con người tương lai. Cá nhân tôi cho rằng, đây cũng là ở tầng diện nhân loại hiện tại, mà quy chính hình tượng của lịch sử, để lưu lại làm tham chiếu vĩnh viễn và bài học chính diện cho con người tương lai.

Lời kết

Đại Pháp huyền diệu vô biên, tuyệt không phải là điều mà một vài sinh mệnh tầm thường như tôi có thể hiểu được. Trên đây chỉ là một chút nhận thức hạn hẹp từ tầng thứ nông cạn và hạn hẹp của cá nhân, hy vọng được giao lưu với các đồng tu của các hạng mục liên quan, có chỗ nào không phù hợp xin các đồng tu từ bi chỉ rõ, xin hãy lấy Pháp làm Thầy và đừng để bị lầm lạc hay cản trở bởi nhận thức ở tầng thứ nông cạn của cá nhân tôi.

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/256371



Ngày đăng: 11-03-2023

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.