Tam thoái được phúc báo: con trai chuyển sinh về



Tác giả: Lỗ Hà

[ChanhKien.org] Cô Lư, hàng xóm của tôi, là giáo viên dạy ở trường tiểu học Đông Thành. Chồng cô là giáo sư đại học. Họ chỉ có một đứa con trai đang học ở trường đại học Yên Đài. Đây là một gia đình thường thường bậc trung, cuộc sống khá mỹ mãn và hạnh phúc.

Tin tức “Trời diệt Trung Cộng, tam thoái bảo bình an” đã đến với muôn vàn hộ gia đình, những ai thức tỉnh đều ào ào thoái đảng, thoái đoàn, thoái đội. Vợ chồng cô Lư đều là đảng viên, con trai là đoàn viên, được khuyên nhiều lần nhưng họ vẫn không nghe, một mực kiên trì không chịu thoái.

Tục ngữ nói: “Trời có giông bão không đoán trước, người có họa phúc một sớm chiều.” Con trai của cô Lư khi đi bơi ở bờ biển Yên Đài đã bị sóng biển cuốn đi, chết đuối trong biển cả. Tin buồn này tựa như tiếng sét giữa trời quang, khiến cho cả nhà cô Lư chìm vào trong nỗi đau vạn phần, thần trí mơ mơ màng màng, như điên như dại trong nhiều ngày. Đợi đến sau khi họ dần dần bình tĩnh, trở lại cuộc sống gia đình bình thường, tôi một lần nữa giảng chân tướng cho họ, họ đã thoái xuất khỏi ác đảng một cách suôn sẻ, họ cũng đã thoái đoàn thay cho đứa con trai đã mất của mình.

Một buổi sáng nọ, cô Lư đến nhà tôi, lặng lẽ nói với tôi rằng:

“Tối hôm qua tôi đã có một giấc mơ kỳ lạ, không biết là thật hay là giả nữa, cô hãy giải thích giúp tôi nhé. Tôi đã mơ thấy đứa con trai của mình, giọng nói gương mặt và nụ cười của nó giống như lúc còn sống vậy, chỉ là gầy đi khá nhiều, nó nói rằng: ‘Cảm ơn cha mẹ đã thoái đoàn thay cho con, lúc con mới đến nơi này không có gì để ăn, cũng không có gì để uống, bây giờ thì tốt rồi, khắp nơi đều có người chăm sóc con. Diêm Vương lão gia nói dương thọ của con vẫn chưa tận, mà là bị tà ác hại chết. Cha mẹ đã được cứu độ rồi, không lâu nữa sẽ cho con chuyển sinh trở về nhà. Qua một quãng thời gian, nếu như có người tặng đứa bé cho ba mẹ, thì đó chính là con vậy’.”

Tôi nghe xong liền vui vẻ nói với cô Lư rằng: “Giấc mơ này là thật đấy, xin chúc mừng cô, cô Lư.” Cô Lư nghe xong mừng rỡ đến không biết làm thế nào cho phải.

Khoảng hai tháng sau, một người họ hàng xa của cô Lư đã sinh một cặp bé trai song sinh, đứa lớn cứ khóc mãi không ngừng, dù cho có dỗ thế nào cũng không chịu nín, cổ họng khóc đến khàn cả giọng. Một ngày nọ, có một vị tăng nhân vân du bốn bể đi ngang qua đây, nói với họ rằng: “Đứa bé này là con trai của một người họ hàng họ Lư của các vị chuyển sinh, ông Trời muốn để nó trở về nhà, các vị không nuôi sống nó được đâu, mau đem cho đi, nếu kéo dài thêm vài ngày nữa sẽ xảy ra nguy hiểm đấy.” Người dân vùng tây nam đất Lỗ xưa nay thiện lương, tín Thần kính Trời, cả nhà đều tin vào lời của vị tăng nhân, ngay ngày hôm sau liền đem đứa bé gửi về cho gia đình cô Lư. Từ đó về sau, hai gia đình vốn xa cách liền trở thành họ hàng thân thiết, thường xuyên qua lại với nhau, vô cùng thân mật so với trước đây.

Những ngày gần đây, khi tác giả viết bài viết này, đứa con trai chuyển sinh của cô Lư đã được ba tuổi rồi, đã vào nhà trẻ. Người chồng trong mấy năm gần đây đã thăng chức hai bậc, trở thành cán bộ trong vùng. Tam thoái bảo bình an, đắc phúc báo, gia đình của họ chính là một ví dụ thực tế vậy. Nếu như sau này có đại kiếp nạn gì đó, tôi tin rằng họ nhất định sẽ bình an mà vượt qua được.

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/2011/12/26/79508.三退得福报-儿子转世来(新加入录音).html



Ngày đăng: 14-07-2015

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.