Cách người xưa đối đãi với phúc và họa



Tác giả: Đệ tử Đại Pháp

[ChanhKien.org]

Người Trung Quốc thường nói: “Cuộc sống mười phần thì có tám, chín phần là không như ý”. Vì vậy, gặp phải tai họa là điều khó tránh khỏi, nhưng tất nhiên cũng sẽ gặp được chuyện thuận lợi. Cách người xưa đối đãi với phúc và họa rất khác với cách ngày nay của chúng ta.

Sách cổ “Cách ngôn liên bích – Trì cung loại” viết: “Họa đáo hưu sầu, dã yếu hội cứu. Phúc lai hưu hỉ, dã yếu hội thụ”. Có nghĩa là khi gặp tai họa, không nên chỉ ưu sầu mà cần nghĩ biện pháp tự cứu mình; và khi hạnh phúc đến, cũng đừng vui mừng quá mức mà hãy tận hưởng phúc phận.

Người xưa muốn nói với chúng ta rằng đối đãi với tai họa trước mắt không nên nhụt chí, đối đãi với phúc phận trước mắt cũng không nên tự cuồng. Thôi thị, mẫu thân nhà thơ Vương Duy thời Đường là một người rất phi thường. Trượng phu mất khi bà còn trẻ, Thôi thị một mình nuôi nấng Vương Duy cùng những người con khác. Tuy họ sống trong một đại gia tộc nhưng áp lực rất lớn.

Khi gặp phải những biến cố lớn, để có thể bình tĩnh giải quyết sự việc thật không hề dễ dàng. Tất nhiên, điều này chủ yếu là do bản thân Thôi thị tín phụng Phật Pháp và coi nhẹ những chuyện thế gian. Về sau, khi Vương Duy đỗ Trạng nguyên, bà cũng không vui mừng như người khác, đối với phúc phận trước mắt, trái lại bà khuyên Vương Duy nên xem nhẹ một chút.

Đối đãi với tai họa và phúc phận trước mắt, mẫu thân của Vương Duy là người rất phi thường, bà xem nhẹ như mây trôi nước chảy. Chúng ta đều biết rằng Vương Duy cũng tín phụng Phật Pháp và ông đã để lại rất nhiều bài thơ liên quan đến tu Đạo trong lịch sử. Điều này có lẽ có quan hệ rất lớn đến những lời giáo huấn của mẫu thân ông.

Nhiều người trong lịch sử đã trải qua những biến cố rất lớn. Cả cuộc đời Tô Đông Pha dường như bị giáng chức, nếm trải những ngọt bùi, cay đắng trong nhân thế. Nhưng ngược lại, chính những sự việc đó càng khiến ông trở nên lạc quan và độ lượng hơn. Đây có lẽ là liên quan đến tiền kiếp của ông. Người ta nói rằng kiếp trước ông là một vị hòa thượng nên suốt kiếp này có thể coi như ông đi vân du.

Phúc họa đến trước mắt nhưng không cao ngạo, không xao động và xem nhẹ mọi thứ. Đây chính là phẩm chất cơ bản mà con người nên có.

Dịch từ: https://big5.zhengjian.org/node/292352



Ngày đăng: 28-09-2024

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.