Chúng ta là mù màu? (I)



Tác giả: Một đệ tử Đại Pháp tại Mỹ

[Chanhkien.org] Chúng ta có thể nhìn thấy một vật thể bằng con mắt này, bởi vì võng mạc trong mắt chúng ta có thể cảm nhận được ánh sáng, đúng ra là, ánh sáng nhìn thấy được. Bước sóng của ánh sáng nhìn thấy được trải từ 400nm đến 760nm. Ánh sáng của các màu sắc khác nhau có thể phân biệt được bởi vì bước sóng của chúng là khác nhau. Võng mạc của một bệnh nhân mù màu không thể cảm nhận được dải quang phổ ánh sáng đầy đủ. Do vậy, ánh sáng ở một dải bước sóng nhất định sẽ là vô hình với người ấy, mặc dù nó là nhìn thấy được với người khỏe mạnh.

Ánh sáng nhìn thấy được là một dạng thức của sóng điện từ. Sóng điện từ với bước sóng dài hơn 760nm và ngắn hơn 400nm là không thể nhìn thấy được bởi mắt người. Chúng ta gọi chúng là “ánh sáng không nhìn thấy”. Với loại ánh sáng vô hình này, thì chúng ta vẫn có thể phát hiện bằng cách sử dụng một số công nghệ, bao gồm tia-X, tia tử ngoại, v.v. Nhưng con mắt của chúng ta không thể cảm nhận chúng. Trong số các dải quang phổ của sóng điện từ, ánh sáng nhìn thấy được chỉ chiếm một trường nhỏ. Từ góc độ này, có thể nói con người chúng ta đều “mù màu”.

Bằng cách sử dụng các công nghệ nhất định, chúng ta có thể mở rộng “thị lực” của mình để nhìn thấy “ánh sáng không nhìn thấy”. Như đã đề cập ở trên, các thiết bị hiện đại cho phép chúng ta “thấy” các vật thể vô hình bằng con mắt người; ví dụ: một số ngôi sao ở không gian xa xôi có thể được phát hiện chỉ trong dải từ ngoại thông qua các kính viễn vọng được thiết kế đặc biệt. Có thể hiểu được khi nói rằng vẫn có nhiều vật thể trong vũ trụ là vô hình với chúng ta.

(Còn tiếp)

Dịch từ:

http://pureinsight.org/node/648



Ngày đăng: 22-11-2010

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.