Luân hồi ký sự: Gian khổ tìm Pháp (phần 10) – Giấc mơ ở Mỹ La-tinh

Tác giả: Đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

 

[ChanhKien.org] Tiếp theo phần 9

Trong xã hội ngày nay có một số lượng người nhất định mang ấn tượng rất tốt về Đại Pháp, rất sẵn lòng trợ giúp người tu luyện, lại cũng thích xem những tài liệu về tu luyện, nhưng muốn để họ chân chính tiến nhập vào hàng ngũ tu luyện thì họ lại viện đủ các loại lý do để né tránh.

Bài viết này lấy ra một ví dụ, kể một chút về tình huống tìm Pháp trong tiền kiếp của nhân vật chính với mục đích là hy vọng tất cả những người có hảo cảm với Đại Pháp đều có thể mau chóng chân chính đắc Pháp, không lưu lại ân hận cho bản thân.

Vào thế cuối thế kỷ 19, cậu chuyển sinh vào một gia đình giàu có tại nước Mỹ, cha cậu điều hành một công ty gia đình cỡ lớn. Cậu nghe người ta nói rằng ở Châu Mỹ La-tinh có rất nhiều của báu vật lạ.

Bởi vì cậu thanh niên trẻ thích thám hiểm, cha mẹ cũng muốn để cậu đi ra bên ngoài nhìn ngắm thế giới, bèn giúp cậu thu xếp hành trang lên đường.

Suốt dọc đường, đi đến đâu cậu cũng hỏi thăm những chuyện liên quan đến kho báu, cũng đã lý giải được một số loại tình huống văn minh cổ đại.

Khi cậu đi đến những địa danh như thành phố Mexico, Trung Mỹ, Ecuador, Peru,v.v. ở mỗi nơi cậu đều tìm hỏi về một số di tích văn minh cổ của các thời kỳ khác nhau.

Cậu đã chấn động sâu sắc khi nhìn thấy những di tích văn minh này, cảm thấy mặc dù mỗi nền văn minh đều trải qua những năm tháng dài ngắn khác nhau từ khi kiến lập, phát triển cho đến lúc phồn thịnh rồi tiêu vong, nhưng cuối cùng những gì được lưu lại cho đến ngày hôm nay chỉ là tàn tích với những bức tường đổ nát để chứng minh rằng chúng đã từng tồn tại.

Thậm chí đến cả một nền văn minh mà còn như vậy, thì một cá nhân phải làm được sự nghiệp vĩ đại gì mới có thể trường tồn cùng thiên địa đây?

Khi cậu đang tìm hiểu về nền văn minh May-a thì bị ngã bệnh. Trong ba ngày ba đêm hôn mê, cậu phảng phất mơ thấy một vị trưởng lão của nền văn minh May-a, vị trưởng lão nói với cậu: “Vì sao nền văn minh của chúng tôi đi đến suy bại? Là vì chúng tôi đã làm ra rất nhiều chuyện xấu xa, khinh nhờn Thần, vì Thiên thượng muốn nghiêm phạt chúng tôi nên mới để cho nền văn minh này lụi tàn. Của cải và vinh diệu là do Thần ban cấp, nếu như con người có được những thứ này rồi, mà lại làm ra những chuyện bất kính với Thần thì Thần sẽ thu hồi lại những thứ ấy, hơn nữa còn khiêm khắc trừng phạt họ”.

“Tại sao lại nói với tôi những điều này?” – cậu không hiểu bèn hỏi lại.

“Của cải không chỉ là biểu tượng của hạnh phúc, mà cũng là đường thông đạo dẫn người ta đến tội ác. Chính là xem con người dùng nó như thế nào” – trưởng lão gián tiếp trả lời câu hỏi của cậu.

“Vậy… (cậu trầm tư trong một tích tắc) mục đích tôi đi lần này là để tìm kho báu, nếu như tôi từ bỏ, vậy chẳng phải là đi cũng như không hay sao?” – cậu vẫn chưa buông ý nghĩ tìm kiếm báu vật.

Trưởng lão thấy cậu vẫn còn chưa ngộ, bèn nói thẳng ra: “Nếu như lần này cậu tìm được một ‘kho báu’ khác thì chẳng phải còn tốt hơn hay sao?”

“Một kho báu khác? Xin ngài hãy nói tường tận cho tôi biết” – cậu truy hỏi.

Trưởng lão mỉm cười: “Tìm ra cảnh giới vĩnh hằng mà có thể nhìn thấy những hưng suy hoại diệt của nền văn minh cổ của chúng tôi, đó có phải là một loại ‘kho báu’ khác hay không?”

Cậu bất giác cảm thấy chuyện này dường như có chút liên quan đến tín ngưỡng, vừa muốn hỏi thêm nữa thì trưởng lão đã cười một cách bí ẩn rồi rời đi mất.

Cậu giật mình tỉnh mộng. Sau giấc mơ ấy, bệnh tình của cậu cũng thuyên giảm quá nửa, chỉ là thân thể còn chút yếu nhược.

Cậu nghỉ ngơi thêm khoảng bảy ngày nữa rồi quay lại cuộc hành trình tìm kiếm của mình. Trong quá trình tìm hỏi sau đó, cậu chủ yếu nghiên cứu sâu hơn về bộ phận có liên quan đến tín ngưỡng trong văn minh May-a, cậu muốn tìm ra phương pháp làm thế nào khiến bản thân có thể được vĩnh hằng cùng thiên địa.

Thế nhưng do niên đại cách quá xa, văn minh xuất hiện rất nhiều nhân tố đứt đoạn, cậu chỉ có thể tìm ra được duy nhất một manh mối: Trên lịch pháp của người May-a có viết rằng trong tương lai sẽ có một thời kỳ vũ trụ canh tân. Những điều khác đều tìm không ra dấu vết.

Cậu không mất hy vọng, lại tiếp tục tìm kiếm trong văn hóa của những nền văn minh cổ khác.

Bởi vì ngoại trừ văn minh cổ của vùng gần Trung Mỹ là tương đối tập trung, các di tích của văn minh cổ tại Nam Mỹ đều khá phân tán, cậu bèn đi theo con đường dọc dãy núi Andes, cuối cùng đến được cao nguyên Patagonia. Tại đây có một người bảo cậu hãy đến vùng đảo Tierra del Fuego ở tận cùng phía Nam, xem xem có thể đắc được khai thị nào đó hay không.

Cậu vượt qua eo biển Magellan đến được đảo Tierra del Fuego. Tại đây cậu đi vòng quanh khắp nơi nhưng cũng không gặp được chuyện gì đặc biệt, đúng vào lúc cảm thấy thất vọng thì cậu nhìn thấy một vòng tròn vẽ bằng bột màu trên một khu đất trống nhỏ, điểm bắt đầu và kết thúc ở cùng một chỗ (được đánh dấu bằng hai chữ cái tiếng Anh đầu tiên của hai từ này), tại trung tâm của vòng tròn có viết một chữ “trung” (chữ cái đầu tiên của từ “trung tâm” trong tiếng Anh). Ngoài ra không còn gì khác.

Cậu lại đợi thêm khoảng một tháng nữa, nhưng cũng không có thêm khai thị nào, đành lên đường quay về.

Dọc đường về cậu tự nhiên gặp phải rất nhiều nguy hiểm và gian nan, những chuyện này không nhắc đến nữa. Chúng ta có thể nói tóm lại rằng, thời điểm cậu về đến nhà thì đã sáu năm trôi qua rồi.

Không lâu sau khi tiễn cậu đi, cha mẹ bắt đầu lo lắng cho an nguy của cậu. Mới đầu họ còn nhận được một chút tin tức, về sau một mẩu tin cũng chẳng có, lúc ấy cha mẹ cậu vô cùng lo lắng, phái người đi khắp nơi tìm, nhưng mấy năm không có kết quả gì.

Đến khi cậu trở về, cha mẹ quả thực là mừng phát khóc. Cậu đem những chuyện mắt thấy tai nghe dọc đường kể lại cho cha mẹ và bạn bè.

Lúc cậu đề cập đến vòng tròn có điểm khởi đầu và kết thúc cùng một chỗ, ở giữa có một chữ “trung”, một vị họ hàng lớn tuổi nói: “Ban đầu cháu khởi hành từ nước Mỹ là để đi tìm kho báu, sau đó mục đích đã đổi thành tìm kiếm phương pháp tu luyện vĩnh hằng. Vậy phải chăng là vào thời kỳ vũ trụ canh tân trong tương lai, tại vị trí của chúng ta bây giờ (bang Pennsylvania) có thể gặp được loại phương pháp ấy! Bởi vì chỉ có như vậy thì điểm khởi đầu và kết thúc mới có thể ở cùng một vị trí!”. Nghe ông nói như vậy, mọi người đều cảm thấy rất có lý.

Có người không hiểu: “Chữ ‘trung’ bên trong hình tròn thì giải thích thế nào đây?”.

“Theo tôi thấy thì ý nghĩa của chữ ‘trung’ này là loại phương pháp ấy sẽ từ ‘trung tâm’ mà truyền trộng ra bốn phương, ‘trung’ phải chăng là chỉ một vùng đất hoặc quốc gia nào đó.” – vị trưởng lão bổ sung thêm.

Lúc này, một vị có học thức cao tiến đến nói: “Tôi nghe người khác nói rằng tại một nơi cách chỗ chúng ta rất xa, có một đất nước được gọi là ‘Hoa Hạ’ hay ‘Trung Quốc’. Đó là một quốc gia cổ đại đã có mấy ngàn năm văn minh lịch sử. Nghe nói rằng tại đó có rất nhiều loại phương pháp tu hành mà thậm chí vào thời kỳ hưng thịnh thì cả những người đứng đầu trong xã hội cũng đều tham gia. Nơi này còn có rất nhiều chuyện thần bí. Nếu vào thời kỳ vũ trụ canh tân trong tương lai thật sự có một loại phương pháp tu hành được truyền xuất ra, tôi thấy có lẽ là sẽ bắt đầu từ nơi ấy”.

Mọi người nghe xong ánh mắt chợt sáng lên hy vọng, trong tâm đều kỳ vọng tương lai vào thời kỳ vũ trụ canh tân có thể đắc được thân người, có thể gặp được loại phương pháp tu hành ấy.
……….

Lúc này cậu kể lại đầu đuôi câu chuyện lúc đổ bệnh đã mơ thấy gặp trưởng lão người May-a, đặc biệt là lời cảnh báo của trưởng lão. Cậu căn dặn mọi người: “Đối với chúng ta mà nói, bất kể lúc nào cũng đều phải khiêm tốn, phải biết cảm ân, phải thật tâm thành kính Thần và Thiên thượng, nếu không Thần sẽ giáng tội để nghiêm phạt chúng ta. Chúng ta cảm thấy tất cả những điều huy hoàng mà bản thân kiến lập thật là tài giỏi, nhưng thực ra dưới con mắt của Thần thì hủy đi những điều ấy thật quá dễ dàng. Chúng ta tuyệt đối không nên dẫm lên vết xe đổ của những nền văn minh cổ đại, chúng ta cần tự mình khởi tạo và phát triển tuân theo ý chỉ của Thần. Chỉ có như vậy nền văn minh của chúng ta mới có thể lâu dài, Thần mới để cho chúng ta tìm được Pháp có thể chân chính đạt đến vĩnh hằng”. Những lời này nói ra khiến mọi người không ngớt gật đầu đồng tình, cũng khắc ghi trong tâm ân điển của Thần, và hy vọng có thể được Thần chiếu cố, để tương lai đắc được phương pháp tu hành có thể khiến sinh mệnh vĩnh hằng.

Đây chính là:

Vi liễu tầm bảo phó lạp mĩ
Ngộ đáo cổ tích đa tao hủy
Tư tác văn minh nhân hà suy
Xảo ngộ trường lão mộng trung hối
Tham niệm dã man nhân thành phỉ
Tiết độc thượng thiên thần tựu hủy
Đoạn bích tàn viên lưu kim triêu
Tố thuyết thần phạt nhượng nhân úy
Vọng đoạn thương mang ngã thị thùy
Bách niên nhân sinh như mộng tùy
Thính văn Đại Pháp nhân trung truyền
Khoái tích pháp duyên vĩnh hằng quy!

Tạm dịch nghĩa:

Đến Mỹ La Tinh vì tìm bảo vật
Gặp bao tích cổ bị tiêu hủy
Ngẫm nghĩ xem vì sao mà văn minh suy bại
Vừa hay gặp được lời giáo huấn của trưởng lão trong mơ[1]
Niệm tham lam biến người man di thành thổ phỉ
Khinh nhờn thiên thượng, thần sẽ hủy
Hoang tàn đổ nát lưu lại đến hôm nay
Kể chuyện Thần phạt để con người biết sợ
Mong mỏi phá tan mờ mịt (để biết) ta là ai
Trăm năm đời người như giấc mộng trôi[2]
Nghe được Đại Pháp truyền tại nhân gian
Mau trân quý Pháp duyên trở về với vĩnh hằng[3]

 

Chú giải:

[1] Ý nghĩa của câu này là trong mộng đắc được giáo huấn từ trưởng lão người May-a.
[2] Ý nghĩa của câu này là trăm năm đời người giống như giấc mộng không chân thực, theo gió mà tàn.
[3] Ý nghĩa của câu này là hãy mau chóng trân quý Pháp duyên, tu luyện quay về trong cảnh giới vĩnh hằng và mỹ hảo.

 

Xem tiếp phần 11
Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/239281