Bí ẩn của lịch sử Trái Đất mà tôi được biết (7): Văn hóa thần truyền – tiên dược bí truyền của Trung y cổ đại
Tác giả: Đạo Minh
Tiếp theo Phần 1, Phần 2, Phần 3, Phần 4, Phần 5, Phần 6
[ChanhKien.org]
Lời dẫn:
Thuận theo tiến trình Chính Pháp không ngừng tiến đến không gian bề mặt và sự liên tục đề cao tâm tính, đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn, trí huệ và năng lực mà Đại Pháp cấp cho tôi cũng càng ngày càng mạnh. Đại Pháp cũng đã triển hiện những chân tướng tại các tầng vũ trụ khác nhau tương ứng với cảnh giới tu luyện của tôi, bao gồm cả những bí ẩn trong lịch sử của Trái đất, nay xin viết ra để các đồng tu cùng tham khảo.
Văn hóa thần truyền – tiên dược bí truyền của Trung y cổ đại
Trong dòng sông dài lịch sử 5000 năm huy hoàng của văn hóa Trung Hoa, văn hóa Thần truyền đã trở thành văn hóa chính thống, được truyền thừa vĩnh cửu trên mảnh đất Thần Châu suốt hàng trăm ngàn năm nay. Hôm nay, tôi sẽ bàn về một số sự việc mà tôi biết được trong cảnh giới tu luyện của mình về Trung y cổ đại – một bộ phận quan trọng cấu thành nên văn hóa Thần truyền.
Trung y cổ đại qua các thời đại đều xuất hiện rất nhiều y học gia có công năng đặc dị và những người tu luyện tại các tầng thứ khác nhau. Họ sử dụng y đức cao thượng, y thuật Thần truyền tinh thâm để hành y cứu người, họ đã viết nên những chương lịch sử truyền kỳ về Trung y cổ đại. Tại các thời kỳ lịch sử khác nhau đều có các thầy thuốc trị bệnh cứu người bằng những phương thuốc thần kỳ bí truyền lưu truyền tại thế gian. Sau đây, tôi sẽ kể về hai phương thuốc được lưu truyền rộng rãi trong dân gian, các phương thuốc này thật giả ra sao và nhân tố nào đằng sau nó, chúng ta hãy cùng vén màn bí mật này.
Gần đây trong một chương trình truyền hình, một người nổi tiếng ở Trung Quốc đã kể về sự việc mà anh tận mắt nhìn thấy. Khi anh tham gia đội sản xuất ở nông thôn, một thanh niên trí thức bị mọc một cái nhọt lở loét trên đầu, từ cái nhọt chảy ra chất dịch màu vàng có mùi rất khó chịu. Hàng ngày anh phải uống rất nhiều thuốc kháng sinh và còn phải đến bệnh viện để tiêm thuốc penicillin chống viêm, nhưng vẫn không có tiến triển. Sau đó, một người cùng quê đã chỉ cho anh ta một cách, lấy phân lợn mẹ sấy khô trộn với nước thành dạng hồ, đắp vào chỗ mụn nhọt là khỏi. Anh này liền làm theo, ba ngày sau, chỗ mụn nhọt đó đã lên da non, không lâu sau thì khỏi hẳn. Phương pháp này đã được ghi chép trong cuốn ‘Bản thảo cương mục’: “Mọc mụn nhọt 10 năm, dùng phân lợn mẹ sấy khô bôi lên”.
Phương thuốc được ghi chép trong ‘Bản thảo cương mục’ rốt cuộc ra đời vào thời gian nào? Có điều huyền bí nào ẩn giấu sau phương thuốc đó? Trong cảnh giới tu luyện của tôi triển hiện, phương thuốc này được sử dụng từ thời đại nhà Minh, do một vị Địa Tiên đã tu luyện hơn 300 năm trên núi Côn Luân truyền ra, có tên là ‘phương thuốc sẵn có’, nó được lưu truyền trong dân gian như một bài thuốc chuyên trị mụn nhọt, hiệu quả rất tốt, sau này được Lý Thời Trân biên tập chỉnh lý trong ‘Bản thảo cương mục’. Nguyên lý trị liệu của nó thế nào?
Tôi thấy người thanh niên bị bệnh là do chịu sự ảnh hưởng của văn hóa đảng nên bất kính đối với quỷ Thần, nhục mạ Thần linh trước mặt mọi người, bị Sơn Thần dùng một cái cuốc ở âm gian đào một cái lỗ trên đỉnh đầu của anh ta, khiến chân thể anh ta ở không gian khác bị thương. Đối ứng ở không gian này là cái nhọt kia, trường âm tính bao phủ quanh cái nhọt đã chiêu mời rất nhiều sinh mệnh âm tính giống như những con bọ cánh cứng màu đen ở không gian khác, chúng gặm nhấm thân thể tại không gian khác của anh ta, những con bọ cánh cứng màu đen tụ tập thành đàn trong không gian khác, chúng phóng ra năng lượng âm tính màu cam, màu sắc đối ứng với màu cam trong không gian này cũng là màu ở bộ phận bị viêm nhiễm của anh ta. Dùng phân lợn mẹ trị nhọt độc là phương pháp dĩ độc trị độc. Phân lợn mẹ tại không gian khác là một ngọn lửa ở giữa có màu trắng, bên ngoài là màu xanh lam. Sở dĩ dùng nhân tố năng lượng của phân lợn mẹ để tiêu trừ trường năng lượng và trùng độc tại không gian khác ở vị trí tổn thương, là vì nhìn tại vi quan năng lượng của lợn mẹ đều mang hình tượng của lợn mẹ, nhân tố năng lượng của lợn mẹ có tác dụng liên tục tạo ra năng lượng tại vị trí tổn thương, có khả năng liên tục không ngừng thanh trừ âm linh. Phân lợn đực về công dụng chữa trị do thiếu đi tính liên tục này, nên nó chỉ có thể làm giảm nhẹ bệnh tình chứ không thể diệt trừ tận gốc căn bệnh. Lợn nuôi trong chuồng ngày nay được cho ăn thức ăn nhân tạo, thành phần vật chất bên trong đều là nhân tố biến dị phi tự nhiên trong hiện đại hóa công nghiệp, nên đã phá vỡ trường năng lượng trong cơ thể bình thường của lợn, do vậy khi sử dụng làm thuốc, hiệu quả sẽ có thể suy giảm hoặc cải biến.
Tiếp theo tôi sẽ nói về một phương pháp trị liệu xương cốt thời cổ đại từng được lưu truyền rộng rãi nhưng đến nay đã thất truyền – Liễu chi tiếp cốt pháp (phương pháp dùng cành liễu để nối xương). Trong ‘Kim trâm độ thế’ của Phó Thanh Chủ có ghi chép về phương pháp này: Vào thời cổ đại để điều trị xương bị gãy, người ta lấy cành liễu bóc hết vỏ đi rồi nắn thành hình xương, làm thông ở giữa thân cành liễu tạo thành ống xương, sau đó đặt vào giữa phần tiếp giáp hai đầu xương gãy, thay thế cho đoạn xương bị gãy. Trong thời gian cố định hai đầu xương phải bôi lên đó máu gà sống còn nóng, rồi rắc lên đó một loại bột đá xanh (azurit) có khả năng sinh ra cơ thịt tại vị trí bị thương, sau khi khâu vết thương phải bôi lên đó một loại cao có tác dụng nối mạch máu, tiếp đến dùng miếng gỗ cố định lại. Tại sao có thể trực tiếp dùng vật chất trong tự nhiên để ghép vào cơ thể người? Điều này theo lý luận khoa học hiện đại thì khó mà giải thích được, loại phương pháp trị liệu này có thật không? Tôi đã sử dụng công năng để kiểm chứng loại phương pháp trị liệu này, đây là hiện tượng đặc dị siêu thường xuất hiện trong thời đại văn hóa Thần truyền.
Liễu chi tiếp cốt pháp khởi nguyên từ thời kỳ nhà Thương, Chu, những người có thể sử dụng phương pháp này phải là các thầy thuốc có công năng hoặc là người tu luyện đạt đến tầng pháp nhãn thông. Loại phương pháp trị liệu này được biết đến rộng rãi trong chiến tranh vào thời Chiến quốc, các thầy thuốc có công năng đặc dị vận dụng thần thông truyền năng lượng vào cành liễu, biến cành liễu thành vật chất cao năng lượng. Mục đích của việc bôi máu gà sống lên mặt cắt của xương là mượn dương khí của máu gà để lưu thông huyết mạch, sau khi nối xương thành công, trong quá trình hồi phục, người có công năng có thể nhìn thấy tại không gian khác có một đến hai linh thể chỉ cao băng ngón tay mang hình dáng của thầy thuốc (hình tượng linh thể của công), đang ngày đêm liên tục phóng năng lượng cấp cho bệnh nhân, cải biến kết cấu phân tử của cành liễu, cơ thể tại không gian khác được vật chất cao năng lượng hòa thành một thể. Có thầy thuốc sử dụng công năng làm biến mất cành liễu; rất ít người dùng công năng ban vận rút cành liễu ra ngoài khi cơ thể đang trong thời kỳ hình thành xương; phương thức phổ biến là dần dần dung hợp cành liễu vào xương cốt hình thành một chỉnh thể. Đây là hiện tượng đặc dị siêu thường mà người thường không được phép biết đến.
Người tu luyện thời cổ đại khi đã đạt đến một cảnh giới nhất định thì có thể sử dụng công năng để làm biến đổi sự vật ở không gian đối ứng với thân thể trong không gian khác, bởi vì mọi vật ở trong tam giới đều do phân tử cấu thành. Tại cảnh giới tu luyện của tôi, qua thực tế đã được kiểm chứng, tôi có thể sử dụng công hoặc công năng tu luyện trong Đại Pháp để giải thể, trùng tổ, tái tạo vật chất nào đó trong không gian khác thành sự vật hoặc vật chất theo ý muốn.
Hết thảy mọi thứ của khoa học hiện đại không phải do Thần hữu ý an bài cho con người trong thời kỳ văn hóa Thần truyền chính thống, mà là do ảnh hưởng văn hóa của người ngoài hành tinh tạo thành những thứ biến dị và bại hoại. Trong các phương pháp trị liệu của y học cổ đại đều xuất hiện phổ biến những hiện tượng siêu thường trong văn hóa Thần truyền này, con người ngày nay sử dụng các quan niệm biến dị để chữa bệnh dựa theo các phương pháp trị liệu của văn hóa Thần truyền cổ đại, do nội hàm của vật chất đã phát sinh biến dị, không phải là nhân tố của văn hóa Thần truyền nữa, nên hiệu quả trị liệu cũng kém xa so với hiệu quả trị liệu của Trung y thời cổ đại.
Y dược thời cổ đại có những loại thảo dược có thể giúp con người cải tử hoàn sinh. Tôi có thể nêu ra hai loại thảo dược thường được ghi chép trong các sách y học cổ đại và các câu truyện về Thần tiên là nhân sâm và hà thủ ô. Từ xưa đến nay, sự sinh trưởng, đổi thay của vạn vật trong trời đất cũng như sự hưng suy của xã hội nhân loại đều do Thần an bài. Trong lịch sử, con người bắt đầu sử dụng nhân sâm từ 10 triệu năm trước. Tôi đã sử dụng công năng để xem xét vào lúc bắt đầu thời kỳ văn minh lần này, khi Thần Nông nếm thử các loại thảo dược, ông đã nếm thử nhân sâm. Một hôm, ông đang hái thảo dược trên núi thì đào được một cây nhân sâm 300 năm tuổi, Thần Nông phân cây nhân sâm này ra thành hai phần, một phần ăn sống còn một phần nấu chín lên ăn. Thần Nông là người tu luyện đã đạt đến cảnh giới rất cao, trong trạng thái tu luyện, ông đã dùng công năng để ghi chép lại dược tính và công dụng của nhân sâm. Ông phát hiện nhân sâm không chỉ có tác dụng an thần định phách, bồi bổ khí huyết, làm cơ thể khỏe mạnh, mà đối với người mắc trọng bệnh còn có tác dụng cải tử hoàn sinh. Để kiểm nghiệm thêm công dụng trị liệu của nhân sâm, ông đã nấu linh chi và địa hoàng cùng với nhân sâm. Do dược tính quá mạnh, Thần Nông sau khi uống vào đã bị hôn mê ba ngày. Sau khi tỉnh lại, ông cảm giác được thể lực sung mãn, tinh thần phấn chấn, da dẻ cũng trở nên mịn màng hơn, giống như quay trở lại thời thanh xuân vậy. Trong quá trình làm nghề y, ông đã gặp trường hợp một đứa trẻ bảy tuổi bị ngất dẫn đến tử vong. Trước tiên, ông thi triển pháp thuật triệu hồi hồn phách của đứa trẻ trở lại nhục thân, sau đó dùng nhân sâm 300 năm tuổi sắc thành thuốc cho uống, giúp cho đứa trẻ yếu ớt nhanh chóng được bổ sung khí huyết, sau một thời gian ngắn sức khỏe đứa trẻ khôi phục trở lại bình thường. Loại phương pháp trị liệu này vẫn được ghi chép trong các sách y học và được lưu truyền cho đến ngày nay.
Nhân sâm mọc trong tự nhiên tùy theo số năm sinh trưởng mà có công dụng và dược tính khác nhau. Trong cảnh giới tu luyện của tôi triển hiện: Nhân sâm sinh trưởng 50 năm trong tự nhiên tại không gian khác phát ra ánh sáng màu hồng nhạt, có tác dụng bồi bổ khí huyết. Nhân sâm sinh trưởng 100 năm trong tự nhiên tại không gian khác phát ra ánh sáng màu xanh trắng, có tác dụng bổ não. Nhân sâm 200 năm tuổi trở lên, tại không gian khác nhìn thấy là ánh sáng màu xanh nhạt, có tác dụng bổ sung nguyên khí. Nhân sâm 500 năm tuổi trở lên tại không gian khác tỏa ra ánh sánh màu vàng nhạt, có tác dụng khiến nội tạng của con người biến thành vật chất cao năng lượng. Nhân sâm tự nhiên trong quá trình sinh trưởng có thể hấp thụ khí tinh hoa trong phạm vi 30 km dưới lòng đất. Do cơ chế sinh trưởng đặc thù này mà nhân sâm có thể hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt. Linh thể nhân sâm khi sinh trưởng khoảng 700 năm có thể biến hóa thành các loài thực vật. Vào thời cổ đại, linh thể nhân sâm trên 1000 năm có thể biến thành hình người. Ngày nay, nhân sâm do con người trồng thường thì sau khoảng 5 năm đã được thu hoạch mang ra thị trường bán. Loại sâm nuôi trồng công nghiệp này tại không gian khác có màu tro, chỉ có tác dụng bổ tì vị. Tôi dùng công năng thấy rằng trong nền văn minh nhân loại lần này từng xuất hiện nhân sâm trên vạn năm tuổi, vào thời kỳ nhà Thương, trên núi Thiểu Thất Sơn thuộc vùng Thái Thất Sơn nay là tỉnh Hà Nam, Trung Quốc có một cây nhân sâm vạn năm tuổi, cây nhân sâm dài khoảng một thước (khoảng 0,33m), một thân có ba nhánh rễ, nặng hơn 7 cân (3,5kg). Cây nhân sâm này đã bị một người tu luyện đại đạo Hồng Hắc Thái Cực tu đến cảnh giới cực cao đào lên để luyện thành đan dược, chuyện này đã làm kinh động đến chúng Thần trên Thiên đình trong tam giới. Bởi vì cảnh giới tu luyện của người này quá cao nên chúng Thần trong tam giới không cách nào can thiệp được. Đan dược được luyện chế ra từ nhân sâm vạn năm có tác dụng bổ trợ tu luyện, giúp Đạo nhân tu luyện được 1200 năm, tầng thứ tu luyện vượt rất xa cảnh giới Như Lai. Đan dược mà Đạo nhân luyện chế ra nếu người thường uống một viên có thể kéo dài tuổi thọ thêm ba kỷ (một kỷ là 12 năm). Ngày nay tại Trung Quốc, có 30 cây nhân sâm sinh trưởng trên 500 năm, còn có 3 cây nhân sâm trên 1000 năm, chúng đều được các Tiên nhân tu đạo trong núi và các thiên binh trên Thiên đình trông coi, không cho con người nhìn thấy.
Vào thời cổ đại, các linh vật trên 1000 năm tuổi như nhân sâm nghìn năm, hà thu ô nghìn năm, phục linh nghìn năm đều được ghi chép lại trong sổ sách của Thiên giới, có thiên binh thiên tào chuyên trông coi, bảo vệ. Chỉ khi được sự cho phép của Thiên đình thì những Tiên nhân sắp tu thành Đạo ở thế gian mới được phép sử dụng để trợ giúp thành Tiên.
Tiếp theo tôi sẽ nói về hà thủ ô. Trong cảnh giới tu luyện của tôi triển hiện, tại Trung Quốc đại lục hiện nay có ba cây hà thủ ô trên 1000 năm tuổi, còn có năm cây gần được 1000 năm tuổi. Linh thể hà thủ ô nghìn năm đắc được tinh hoa của trời đất, hình dáng giống con người, toàn thân đen nhánh, trên đầu có cành cỏ mọc lơ thơ, hai mắt linh thể phóng ra hai luồng ánh sáng trắng sáng rực, long lanh đầy thần thái. Ba cây hà thủ ô nghìn năm này bị Tiên nhân dùng pháp thuật che giấu đi, cho dù ngay trước mặt thì mắt thịt của người thường cũng không thể nhận ra được.
Vào những năm Gia Tĩnh triều Minh, đời đó tôi là một người tu đạo đã tu luyện được gần 50 năm và đã đạt trạng thái tiệm ngộ. Khi đi vân du đến vùng Đại Vi Sơn ở Hồ Nam, nhìn thấy dưới chân núi Đại Vi sơn có một cột khí màu tím nhạt cao gần 10m phóng lên từ một đám đất. Tôi chạy lại xem, phát hiện ra đó là một cây hà thủ ô nghìn năm tuổi đang thu nạp linh khí của trời đất. Thấy tôi đến gần, cây hà thu ô thu công hóa thành hình người cao một thước. Nó song thủ hợp thập hành lễ trước mặt tôi. Tôi hỏi nó: “Ngươi tu luyện trên núi này đã bao nhiêu năm rồi?” Cây hà thủ ô đáp: “Tôi đời trước tích đức hành thiện, đời này cảm thụ linh khí của trời đất, đã tu hành trên núi này 1010 năm rồi”. Tôi lại hỏi: “Sau khi đắc linh khí của trời đất, ngươi có từng làm việc hành thiện hay thay trời hành đạo không?”. Nó trả lời: “Làm việc thiện nhỏ thì không nói, 300 năm trước tôi đã từng xuống núi diệt trừ một con ba ba nước 200 tuổi gây họa loạn cho dân làng. Tôi phế bỏ công lực của nó, bắt nó hiện nguyên hình”. Tôi đơn thủ lập chưởng nói: “Thiện tai, chúc ngươi sớm ngày thành đạo”, sau đó quay đầu rời đi…
Trung y cổ đại là một bộ phận của văn hóa Thần truyền, trải qua nỗ lực tìm hiểu của rất nhiều người đi trước, nó đã để lại những tiếng vang muôn đời, tạo nên những giai thoại truyền kỳ. Những câu chuyện siêu thường mà tôi kể hôm nay cũng chỉ là góp một phần nhỏ bé để làm phong phú thêm cho kho tàng những giai thoại về Trung y cổ đại mà thôi, những bí ẩn và huyền cơ đằng sau đó, nếu có dịp chúng ta sẽ cùng bàn tiếp.
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/241111
Ngày đăng: 11-08-2018
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.