Văn hóa Thần truyền tạo nên Đôn Hoàng (6): Phần kết
Tác giả: Lâm Khiết Tâm
[ChanhKien.org]
Phần kết
Hang động Đôn Hoàng được xây dựng theo chỉ dụ của Thần, là một kho báu của văn hóa Thần truyền, nơi chứa đựng rất nhiều điều thần kỳ và bí ẩn. Trong lịch sử, nơi đây từng thu hút vô số người tu Đạo và tín đồ thành kính, để lại cho nhân loại di sản văn hóa tín ngưỡng phong phú và nghệ thuật Phật giáo siêu phàm thoát tục.
Hang động đá Đôn Hoàng là một bức tranh lịch sử nghìn năm trường tồn, trong dòng chảy lịch sử đằng đẵng, như thể có một cây quyền trượng thiêng liêng đứng trên vũ đài lịch sử của nhân loại mà chỉ huy đặt định, các triều đại nối tiếp nhau liên tục trình diễn những thước phim đặc sắc một cách có trật tự và tự nhiên. Hết thế hệ này đến thế hệ khác, những người hành hương luôn đến đây với lòng thành kính vô hạn, dẫu đường đi có gập ghềnh, gian khổ, dẫu phải trải qua bao nhiêu khó khăn, thậm chí phải trả giá bằng cả mạng sống, họ cũng phải hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng của mình ở đây. Và họ đã làm được, đã sáng tạo nên kỳ tích vĩ đại trong lịch sử nhân loại, thành tựu nên nghệ thuật Phật giáo rực rỡ trong hang động Đôn Hoàng.
Con người hiện đại vẫn còn bàn tán về sự mê tín phong kiến, kỹ thuật lạc hậu của người xưa, nhưng các bậc Thánh hiền thời cổ đại đã nhiều lần thể hiện ánh sáng trí tuệ của một dân tộc vĩ đại. Nghệ thuật Phật giáo chí thiện chí mỹ đã được truyền bá khắp thế giới, văn hóa Thần truyền rực rỡ muôn màu cũng được lưu truyền muôn đời. Phải chăng đây chính là điều mà hòa thượng Lạc Tôn mong muốn từ hơn 1000 năm trước? Tuân theo ý chỉ của Thần linh, được Thần linh che chở, thiên địa tạo hóa, đời này qua đời khác, lịch sử được sắp đặt một cách tỉ mỉ như thế. Cho đến ngày nay, thành tựu huy hoàng và sắc thái bí ẩn của Đôn Hoàng vẫn thu hút hàng vạn du khách và khách hành hương. Mọi người đến đây để bái lạy, chiêm ngưỡng nghệ thuật, học hỏi văn hóa và cảm nhận sự kỳ diệu, thậm chí những người không tin Thần cũng đến đây để học những bài học về đạo đức, tịnh hóa tâm hồn, những người có đức tin chân thành cũng tìm thấy sức mạnh của đức tin ở đây để đề cao cảnh giới của mình.
Ngày nay, hang động ở Đôn Hoàng đã phát triển từ một ngôi chùa Phật giáo cổ xưa thành một bảo tàng nghệ thuật, một địa điểm du lịch, khiến người ta không khỏi suy ngẫm vậy sứ mệnh thực sự của Đôn Hoàng là gì?
Vào tháng 07 năm 1997, tại một ngôi chùa ở quận Kwangju, tỉnh Gyeonggi, Hàn Quốc, vị trụ trì đã phát hiện ra 24 bông hoa ưu đàm, mỗi bông dài 3cm, mọc trên ngực tượng Phật bằng đồng. Theo kinh Phật ghi lại, năm 1997 là năm 3024 của Phật giáo. Sau năm 2000, hoa ưu đàm đã liên tục nở rộ ở nhiều chùa Phật giáo tại Hàn Quốc. Năm 2005, hoa lại nở tại thiền viện núi Tu Di ở Haeryong-myeon, thành phố Suncheon, tỉnh Jeollanam-do và chùa Chính Giác (Jeonggaksa), ngôi chùa cổ ngàn năm ở thành phố Gyeongju. Sau năm 2005, hoa ưu đàm càng thêm nở rộ dày đặc ở Trung Quốc đại lục và các nơi khác trên thế giới.
Theo báo cáo, hoa ưu đàm đã nở ở các tỉnh thành sau đây của Trung Quốc: Thẩm Dương, Thiết Lĩnh và huyện Nghĩa thuộc Liêu Ninh, Thành Đô thuộc Tứ Xuyên, Yên Đài và Thanh Đảo thuộc Sơn Đông, Trương Gia Khẩu thuộc Hà Bắc, Thông Châu thuộc Bắc Kinh, cùng với Đài Loan, Hồng Kông, Singapore, Brisbane thuộc Úc, Fremont thuộc California (Mỹ), New Zealand, v.v. Có vẻ như hoa ưu đàm đang trên đà nở rộ khắp thế giới.
Hoa ưu đàm ban đầu được phát hiện trên tượng Phật, nhưng không giới hạn ở tượng Phật, nó còn xuất hiện ở bất cứ đâu như tường, kính, biển báo, ống thép, dụng cụ, trái cây, hoa, lá cây, v.v. Dường như nó muốn triển hiện trên không trung, không nơi nào là không nở.
Những người tín Phật đều biết, loài hoa này là hoa trên thiên thượng, không có trên thế gian, nên không cần đất và dưỡng chất của không gian này. Theo kinh Pháp Hoa, quyển thượng 4 viết: “Ưu Đàm Hoa, nghĩa là Linh Thụy. Ba ngàn năm mới xuất hiện một lần, khi nó xuất hiện thì Kim Luân Vương xuất thế”. Còn trong Huệ Lâm Âm Nghĩa, quyển 8 lại viết: “Ưu Đàm Hoa, dịch từ tiếng Phạn cổ có chút sai lệch. Tiếng Phạn đúng là Ưu Đàm Bạt La, nghĩa là điềm lành linh dị, đây là hoa trời, trên thế gian không có loài hoa này. Nếu Như Lai hạ sinh, Kim Luân Vương xuất hiện trên thế gian, thì cảm kích trước đại ân đại đức của Ngài mà loài hoa này sẽ xuất hiện”.
Trong “Diệu Pháp Liên Hoa Kinh – Phẩm phương tiện thứ hai” có ghi: Phật nói với Tôn giả Lợi Phất rằng nếu là diệu Pháp thì chư Phật Như Lai chỉ khi thời cơ đến mới thuyết giảng, giống như hoa ưu đàm chỉ xuất hiện khi thời cơ chín muồi. Hoa ưu đàm 3000 năm mới nở một lần, sự xuất hiện của loài hoa này báo hiệu sự xuất hiện của Thánh Vương sẽ chính Pháp tại nhân gian. Theo kinh Phật ghi chép: Chuyển Luân Thánh Vương có 32 tướng và 7 bảo giống như Phật, Ngài không dùng vũ lực mà dùng chính nghĩa xoay chuyển bánh xe chính Pháp, dùng nó để sắp đặt các vị Vương lý tưởng của thế giới.
Phật Thích Ca Mâu Ni từng tiên tri rằng loài hoa này sẽ nở vào 3000 năm sau, và ngày hoa nở chính là lúc Chuyển Luân Thánh Vương hạ thế để truyền Chính Pháp tại nhân gian. Thích Ca Mâu Ni cũng biết rằng Chuyển Luân Thánh Vương sẽ hồng truyền một pháp môn tu luyện mà người tu luyện không cần cắt đứt duyên thế tục, khi đó, mọi người trên thế gian đều có cơ hội đắc được chân kinh, bước vào chính Đạo.
Hoa ưu đàm 3000 năm mới nở một lần nay đã nở rộ khắp nơi. Chuyển Luân Thánh Vương đang chính Pháp ở nhân gian. Tháng 12 năm 1994, cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” đã được ra mắt. “Pháp Luân Phật Pháp” đã hồng truyền khắp thế giới, hàng trăm vạn người đã đắc Pháp tu luyện.
“Chuyển Luân Thánh Vương là ai? Vì sao Ngài lại xoay chuyển Pháp Luân? Chỉ vì thấy thiên tượng sắp xảy ra biến đổi lớn, Ngài muốn nói những lời đạo lý khuyên nhủ chúng sinh”.
Sân khấu lịch sử nhân loại đang diễn vở kịch cuối cùng. Những bí ẩn ngàn đời đang dần dần được giải mã, sự thật lịch sử đang dần được hé lộ. 5000 năm văn minh Trung Hoa, sự sắp đặt tỉ mỉ của Thần linh, lịch sử sóng gió triền miên, khung cảnh kinh tâm động phách, văn hóa rực rỡ lâu đời, sự chờ đợi và mong mỏi của chúng sinh hàng vạn năm qua, tất cả đều là để thành tựu ngày hôm nay:
Bầu trời vũ trụ sẽ được tái sinh trong hủy diệt
Vô số sinh mệnh sẽ được tái sinh trong đại nạn.
Đây là một thời kỳ vĩ đại, chúng sinh trải qua những năm tháng chờ đợi dài đằng đẵng sắp sửa chào đón thời khắc trang nghiêm và thần thánh. Những người may mắn này cần phải đưa ra sự lựa chọn nghiêm túc, đồng hóa với chân lý vĩ đại “Chân- Thiện- Nhẫn”, đây mới là ý nghĩa thực sự cho sự tồn tại của sinh mệnh.
(Hết)
Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/53063