Tu luyện tùy bút: “Hận” và “dục”

Tác giả: Vũ Nhi

[ChanhKien.org]

Bấy lâu nay tôi đã phát hiện ra một tình huống, nếu như hôm nào tâm oán hận của tôi mạnh mẽ, thì ban đêm đó sẽ có ma sắc dục đến can nhiễu, hơn nữa lại không thể vượt qua ma sắc dục. Ban đầu tôi không đem hai chủng tâm này liên hệ lại với nhau, nhưng sau nhiều lần va vấp thì cuối cùng tôi cũng đã tìm ra được manh mối. Tôi ngộ được rằng, tâm oán hận sẽ làm mạnh thêm các chủng dục vọng. Nhưng tại sao lại như vậy, làm thế nào mà hai chủng chấp trước dường như không liên quan gì nhau này lại có sự liên hệ lẫn nhau?

Trong sách Chuyển Pháp Luân Sư tôn đã giảng cho chúng ta rằng:

“Vì con người có ‘tình’, nóng giận là ‘tình’, ưng ý là ‘tình’, yêu là ‘tình’, hận cũng là ‘tình’; vui thích làm điều [nào đó] là ‘tình’, không thích làm điều [nào đó] cũng là cái ‘tình’ ấy; thấy người này hay người kia dở, yêu thích làm gì đó hoặc chẳng yêu thích làm gì đó, hết thảy đều là ‘tình’; người thường chính là vì cái ‘tình’ ấy mà sống. Như vậy làm một người luyện công, một người siêu thường, thì không thể dùng cái [đạo] lý ấy để nhận định được, cần đột phá điều này. Do đó [đối với] rất nhiều tâm chấp trước xuất phát từ ‘tình’, chúng ta cần xem nhẹ, cuối cùng hoàn toàn vứt bỏ. ‘Dục’ và ‘sắc’ những thứ ấy đều thuộc về tâm chấp trước của con người; những thứ ấy đều nên tống khứ”.

Từ đoạn giảng Pháp của Sư tôn tôi ngộ được rằng, bởi vì “hận” cũng là một loại biểu hiện của tình, nên khi chúng ta oán hận thì đồng thời cũng đang làm mạnh thêm nhân tố tình, giống như câu nói của người thường: yêu càng nhiều hận càng sâu. Khi cái tình này được làm mạnh thêm đến một mức độ nhất định thì những thứ dục vọng được sinh ra từ tình vô hình chung cũng được phóng đại lên, thậm chí là chúng còn không chịu sự khống chế của tự ngã.

Mọi người chúng ta đều biết rằng “hận” là thuộc tính căn bản của tà linh, chủng vật chất “hận” lấp đầy trong từng mỗi tế bào trong sinh mệnh của tà linh. Dưới sự thống trị của tà linh, chúng ta hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ bị ảnh hưởng, bị gieo hạt giống “hận” này vào trong sinh mệnh một cách bị động, hơn nữa lại là trong tình huống chúng ta không hề hay biết. Sự sản sinh ra chủng vật chất “hận” này hoàn toàn là kết quả của việc hướng ngoại mà cầu (nó hoàn toàn đi ngược với yêu cầu hướng nội mà tìm của người tu luyện chúng ta), mỗi khi sự việc phát sinh thì đi tìm chỗ không đúng của người khác, oán trời trách người, cuối cùng tạo thành tâm trạng u uất. Vì sao rất nhiều đồng tu khi họ có tâm sắc dục và tâm oán hận mạnh mẽ thì mơ thấy rắn? Chính là nguyên nhân ấy, tâm trạng u uất là điểm yếu để tà linh tiến nhập vào.

Trước đây đọc bài chia sẻ của các đồng tu khác tôi thấy họ có nói rằng sau khi tâm oán hận bị thanh trừ rồi thì nhiều tâm chấp trước khác (gồm cả tâm sắc dục) cũng theo đó mà tiêu. Từ đó tôi ngộ được tâm oán hận chính là thuốc độc đối với người tu luyện, chúng ta cần phải bỏ nó đi.

[Một chút thể ngộ], nếu có điều gì không đúng mong các đồng tu từ bi góp ý.

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/275011