Thay đổi hướng thiện chuyển họa thành phúc



Tác giả: Tâm Không

Trong “Đức dục cổ giám” và “Thiên thiện lục” có ghi lại một câu chuyện như sau:

Thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, Đại phu nước Tống là Tưởng Viện có 10 người con, một người lưng còng, một người chân thọt, một người tứ chi héo rút, một người hai chân tàn tật, một người điên, một người si ngốc, một người tai điếc, một người mắt mù, một người câm, một người chết ở trong ngục giam.

Công Minh Tử Cao thấy sự tình như thế, bèn hỏi Tưởng Viện: “Đại phu trong đời đã làm gì để đến nỗi tai họa như vậy!” Tưởng Viện nói: “Tôi bình sinh tự ngẫm cũng không có làm việc xấu gì lớn, chỉ có điều trong tâm luôn luôn tật đố người khác. Thấy ai hơn mình thì đố kỵ oán hận người ta; nếu có người nịnh hót mình, tâm lý liền vui thích; nghe được người khác làm việc thiện thì hoài nghi không tin, nghe được người khác làm chuyện ác thì tin ngay chẳng nghi ngờ; thấy người khác có được gì tốt, dường như bản thân mất đi cái gì tương tự; gặp phải người khác có gì tổn thất, dường như bản thân chiếm được chỗ tốt đó vậy. Đây cũng là thái độ làm người của tôi.”

Tử Cao than thở: “Đại phu vẫn còn tâm thái như vậy, tâm thuật bất chính như vậy, sợ rằng không lâu sau sẽ đưa tới tai họa diệt môn, ác báo há chỉ là mấy thứ trước mắt này sao!” Tưởng Viện nghe Tử Cao nói như vậy, cảm thấy rất sợ hãi, chẳng biết thế nào cho phải. Tử Cao lại nói: “Trời tuy cao xa mà có thể nhìn rõ chân tơ kẽ tóc, nếu như ông có thể thành tâm sửa lỗi trước đây, thành tâm hướng thiện, thì nhất định sẽ chuyển họa thành phúc, từ giờ trở đi sửa chữa vẫn còn kịp!”

Tưởng Viện từ đó về sau bỏ thói xấu tật đố, trong lòng biết sợ, hành thiện tích đức, tiến cử hiền tài. Chưa đầy vài năm sau, bệnh tật của con cái đều dần dần khỏi hẳn.

Sự thông minh của người xưa là ở chỗ có thể từ lời nói và việc làm của người mà đoán được họa phúc, có thể phân rõ thiện ác thị phi; đồng thời còn có thể biết sai là sửa, chuyển họa thành phúc. Đây là một phương diện thực sự có lợi cho con người của văn hóa truyền thống.

Văn hóa đảng của Trung Cộng bài xích văn hóa truyền thống, những gì nó làm đều là ngược lại với văn hóa truyền thống, làm lẫn lộn thiện ác thị phi, làm loạn tư tưởng của người ta. Đố kỵ là thói xấu, là thứ mà người xưa cần bài trừ trong khi tu thân dưỡng tính, đến thời Trung Cộng ngày nay, lại hết sức dung túng. Đâu chỉ như vậy, giả, ác, đấu, dâm tà v.v… đều là ma tính trong con người, trong thư tịch cổ có rất nhiều câu chuyện về việc nhiễm phải những thứ xấu này thì sẽ gặp phải ác báo, đến thời Trung Cộng ngày nay, thì cũng bị Trung Cộng dung túng. Để bức hại Pháp Luân Công, Trung Cộng đối chọi với Chân, Thiện, Nhẫn, phóng túng ác niệm tham dục của con người trong toàn xã hội, phóng túng các giá trị quan bất hảo nhất của nhân loại như giả, ác, đấu, sắc tình v.v…, chiểu theo người xưa nhìn nhận, con người chẳng phải đang đi theo hướng hủy diệt sao? Mỗi lời nói mỗi hành vi của con người đều không còn nhân tố chính nữa rồi, mà đây lại là điều do Trung Cộng cố ý dẫn dắt và kích động dung túng mà gây nên, Trung Cộng chẳng phải đang hủy diệt nhân loại sao?

Minh bạch chân tướng, phục hưng văn hóa truyền thống, quay trở về con đường truyền thống, thuận theo đặc tính vũ trụ Chân, Thiện, Nhẫn mà hành xử, làm được như vậy thì chính là nhân loại đang đi trên con đường tự cứu và tân sinh!

Dịch từ:

https://www.zhengjian.org/node/261360



Ngày đăng: 02-10-2020

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.