Nhận thức của tôi đối với khoa học tối cao

Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Đài Loan

 

[ChanhKien.org]

Lời nói đầu:

Lúc còn bé đi học, tôi mãi cứ không hiểu về những thứ như thuyết duy vật, khoa học thực chứng, thuyết tiến hóa v.v. Lúc đó tôi cứ luôn thắc mắc vì sao lại thế này, vì sao lại biến thành thế kia, rất nhiều câu hỏi vì sao, đến nỗi thầy giáo và người lớn mất kiên nhẫn nói, em chỉ cần nhớ và học những nội dung trong sách là đủ rồi, truy đến tận cùng vẫn không hiểu được căn nguyên, làm bài kiểm tra toàn bị điểm không, không có đáp án nào có thể giải khai những thắc mắc trong tâm tôi về khởi nguyên của sinh mệnh.

Từ nhỏ đến lớn, tôi không tiếp xúc với bất kỳ tôn giáo hay pháp môn nào, cũng không hiểu biết gì về những sự vật huyền hoặc, tâm trí tôi giống như một tờ giấy trắng, nhưng lúc bình thường khi nhắm mắt lại tôi có thể nhìn thấy những cảnh tượng khác nhau, cũng có thể tùy ý tiến nhập vào không gian mình muốn tiến nhập vào. Lớn lên tôi được tiếp xúc với Pháp Luân Đại Pháp, từ đó tôi đã đi trên con đường tu luyện phản bổn quy chân. Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và hơn 40 cuốn giảng Pháp ở các nơi của Sư phụ, tôi đã hiểu được việc tu luyện là gì, từ thời khắc đó, Đại Pháp đã giải khai cho tôi những ẩn đố về khởi nguyên của sinh mệnh.

1. Khởi nguyên của sinh mệnh

Nói một cách đơn giản theo nhận thức của cá nhân tôi:

Trật tự sắp xếp các hạt vật chất của sinh mệnh là có quy luật. Nói về phân tử, một phân tử có cơ chế cấu thành của nó, cũng như phạm vi bên ngoài và phạm vi bên trong nó, giống như cành cây phân nhánh mọc hướng ra ngoài vậy, giữa các phân tử cũng có một cơ chế vô hình liên kết chúng với nhau, giống như các mấu nối liên kết các cành cây tạo thành các mắt xích cần thiết. Phân tử cũng có chu kỳ nhất định, nó có thể tiêu vong rồi lại tái sinh, sự tiêu vong của phân tử thì con người hiện nay không cách nào tính toán bằng số liệu, nhưng đối với Thần thì có thể dùng đơn vị triệu “kiếp” để hình dung.

Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giảng:

Vì con số lớn nhất của con người chính là ‘triệu triệu’, dùng con số mà Phật tính đếm thì lớn nhất là ‘kiếp’, một kiếp là tương đương với hai tỷ năm, hai tỷ năm cấu thành một kiếp. Dùng ‘kiếp’ cũng không tính đếm được vũ trụ này có bao nhiêu tầng; không phải [nói về] bao nhiêu tầng trời, mà là bao nhiêu tầng vũ trụ, khổng lồ như thế. (Giảng Pháp Tại Pháp Hội Mỹ Quốc [1997])

Khi sự liên kết giữa các phân tử bị đứt đoạn, không hình thành được cấu trúc phân tử liên kết hoàn chỉnh, thì giữa nó sẽ sinh ra một nhân tố vật chất tối, nhân tố vật chất tối này không chịu ảnh hưởng bởi bất cứ lực tác động nào, nó hoàn toàn là một hạt vật chất đơn nhất khác.

Trong vũ trụ mà chúng ta nhìn thấy có tồn tại hình thái hố đen vũ trụ với các kích thước to nhỏ khác nhau, thành phần vật chất tối bên trong nó nhiều gấp hàng triệu lần so với số lượng vật chất đen ở xung quanh một hạt vật chất thông thường, nó là một trong những nhân tố cấu thành sự sinh ra và tái tạo vũ trụ. Vì cơ chế bên trong hố đen có tác dụng hấp thu tất cả mọi vật chất, sau khi hút vào trong, nó có thể phân giải tất cả vật chất, rồi ở trong một không gian vũ trụ khác nó phun ra một đám khí vũ trụ khác, quá trình này làm sản sinh ra các thiên hà trong vũ trụ mới. Đây là một hiện tượng xuất hiện trong quá trình sản sinh ra thiên thể vũ trụ mới mà các nhà thiên văn học hiện nay quan sát được. Bất cứ vật chất trong không gian nào đều có một đường vào và một đường ra, cơ chế tiêu vong và trùng tổ của nó đều đã được sắp xếp một cách có trật tự.

Nhân loại sinh tồn trong tam giới, xét từ góc độ khoa học hiện tại thì cũng là quá trình từ giải thể đến trùng tổ diễn ra trong phạm vi không gian vũ trụ thuộc tam giới. Trong tam giới có vô số tầng tầng không gian, nhưng ở đây chỉ nói đến một hạt vật chất trong đó chứa đựng một tiểu vũ trụ được tổ thành từ 3 tỷ thiên hà, vượt ra khỏi phạm vi ba nghìn lần trong chiều không gian của một hạt vật chất này thì tiến vào không gian kết cấu của tầng vũ trụ thứ hai, số lượng hạt vật chất lúc đó thì không thể dùng khoa học của con người để tính toán được nữa.

Hạt vật chất nguyên thủy tạo ra sinh mệnh là khởi nguyên từ Pháp Luân Đại Pháp, Ông là Pháp tạo ra tất cả các tầng thứ không gian vũ trụ, phương pháp cấu thành của Ông là toàn cơ. Trong lịch sử mà con người có thể biết được hiện nay, chữ Vạn (卍) đại biểu cho Phật, Thái Cực đại biểu cho Đạo, nhưng đó đều là những phù hiệu, ấn ký của những Giác giả đã đến độ nhân trong các thời kỳ lịch sử nhân loại khác nhau truyền thụ và lưu lại, thực ra ở không gian cao tầng mà nhìn thì đều là cùng một loại cơ chế có pháp tắc trong không gian vũ trụ. Mà đồ hình nguyên thủy hoàn chỉnh được pháp tắc trong không gian vũ trụ này tạo thành chính là đồ hình Pháp Luân, đặc tính của Ông là Chân, Thiện, Nhẫn. Những Giác Giả đã đến độ nhân trong các thời kỳ lịch sử nhân loại khác nhau, ấn ký mà họ truyền thụ không thể có kết cấu hoàn chỉnh như đồ hình Pháp Luân, vì những đại Giác Giả đến vào lúc đó chỉ có thể dùng ấn ký theo pháp tắc tầng thứ sở tại của họ để hạ thế truyền pháp độ nhân, còn hiện nay tất cả các không gian vũ trụ đang ở vào thời kỳ Đại Pháp chính Pháp, là thời đại Sáng Thế Chủ chính Pháp canh tân vũ trụ.

2. Ai mới thực sự là nhà khoa học chân chính

Khi tu luyện đến một tầng thứ tâm tính nhất định, con người có thể lấy một hạt vật chất đơn nhất cấu thành nên phân tử trong trường không gian của bản thân mình sắp xếp, tổ hợp thành một mặt phẳng của phù hiệu chữ vạn (卍) gồm chín điểm, nhưng không phải là kết cấu dạng điểm của một hạt vật chất (hạt điểm) mà khoa học ngày nay nghiên cứu được. Chín hạt điểm trong mặt phẳng này đều có mối liên hệ với nhau, mối liên hệ này có thể giống như sự phân nhánh của cây, nhìn bằng mắt thường thì không thấy được mối quan hệ liên quan của nó, nhưng trên thực chất nó có mối liên hệ. Khi công năng đạt đến mức có thể tổ hợp một hạt vật chất đơn nhất trở thành kết cấu bề mặt, thì có thể trực tiếp nhìn thấy hình ảnh dạng 2D của không gian khác, khi tổ hợp bề mặt của hạt vật chất thành sáu mặt phẳng tạo nên kết cấu hình lập phương, thì đồng thời có thể sinh ra hình ảnh lập thể 3D của không gian khác, hiện tượng này giới tu luyện chúng ta gọi là dùng thiên mục để nhìn thế giới (không gian ở vi quan).

Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giảng:

Khoa học là gì? Chư Phật, chư Thần nắm [trong tay] chính là khoa học tối cao. Họ nhận thức rõ ràng nhất về vật chất, họ ở vi quan đã có thể nhìn vật chất đến một [mức] vi quan nhất định rồi, cũng nhìn thấy vật chất lớn hơn của vũ trụ. (Chuyển Pháp Luân (Quyển II) – “Giảng Pháp ở Đại Dữ Sơn”)

Tâm tính của người tu luyện trực tiếp quyết định nhân tố chủ yếu để đột phá số tầng không gian, khi tầng thứ thiên mục có thể liên kết thể lập phương này với thể lập phương khác, thì có thể trực tiếp vượt khỏi không gian này để nhìn thấy cảnh tượng ở không gian khác, xuyên qua các chiều không gian của các tầng lạp tử, trong điện ảnh gọi là xuyên qua lỗ sâu (Wormhole), hình dung như vậy không chính xác lắm, nhưng lý luận trong điện ảnh không hề hư cấu. Trong điện ảnh, chúng ta có thể biết được những kiến thức phổ biến như vũ trụ song song, không gian đa vũ trụ, lỗ sâu, nhưng đó chỉ là do điện ảnh nhận thức từ một góc độ. Còn khoa học của Trung Quốc cổ đại mới là khoa học chân chính, tiếp cận gần nhất với văn hóa Thần truyền, khoa học hiện đại, chủ nghĩa duy vật, dinh dưỡng học, thuyết tiến hóa v.v. đều là thứ khoa học kỹ thuật phiến diện mà ma quỷ cố ý để những người ngoài hành tinh xấu xa truyền cho con người, mục đích chính là muốn dẫn dụ con người theo con đường khoa học giả tạo vô căn cứ, từ đó mà hủy hoại con người, đồng thời chiếm lấy thân thể người.

Năm ánh sáng hay vũ trụ, theo nhận thức của con người dường như có khoảng cách rất ra xôi, khoa học của người ngoài hành tinh cũng có thể sử dụng lỗ sâu để xuyên qua không gian, nhưng khoa học của chúng không thể thâm sâu như khoa học theo văn hóa bán Thần. Khoa học kỹ thuật của chúng dù phát triển đến mấy cũng chỉ đi xuyên qua được khoảng cách thời gian. Chúng đi xuyên qua các thời không khác nhau, có khi chỉ mất vài giây đã có thể nhảy đến không gian vật chất mà chúng muốn tới, nhưng chúng lại không có cách nào thoát khỏi sự ước chế của thời gian và không gian, vì thời gian cũng là Thần. Người ngoài hành tinh là một loại sinh mệnh do Thần tạo ra, chúng không thể trở thành Thần là vì không có thân thể người nên không thể tu luyện, cho nên chúng muốn đánh cắp thân thể người để tìm hiểu vì sao khoa học truyền thống của văn hóa Trung Quốc cổ đại lại tiến bộ hơn so với khoa học kỹ thuật của chúng. Đáng tiếc là chúng không thể được như ý, vì thứ mà chúng đánh cắp được chỉ là thân xác thịt lớn lên nhờ ăn lương thực chứ không phải là lớp da người cấu thành nên con người chỉnh thể, là vì tất cả mọi thứ đều do Thần an bài, không có lớp da người thì không thể nào tu luyện được. Muốn tu luyện thì phải tiến vào tam giới, nhập luân hồi, đắc được lớp da người thì mới có thể tu luyện, nhưng tất cả các sinh mệnh trong vũ trụ đều biết rằng, một khi tiến vào tam giới thì sẽ vĩnh viễn không quay trở ra được nữa, cho nên không ai dám xuống đây.

Trong mắt người ngoài hành tinh, người tu luyện là đáng kính nể nhất. Trong quá trình tu luyện, người tu luyện có thể kích phát ra bản năng tự thân của thân thể người, công năng của thân thể người thực ra đã có thể sánh với khoa học ngoài hành tinh, nhưng nhà khoa học chân chính (người tu luyện) lại không phải là con người có mang theo công năng đặc dị (bản năng của thân thể người), mà là khi tu luyện vượt ra khỏi tầng thứ thế gian pháp, thì tiến vào tầng thứ nắm giữ năng lượng Phật pháp thần thông. Đó không phải là bản năng của con người mà là một loại siêu năng lượng, các hạt vi quan của nó có thể xuyên thấu qua hạt vật chất của các tầng không gian, tầng thứ cao hơn thì có thể dùng một niệm để tạo thành vạn vật, dùng một niệm để tạo thành vũ trụ, cho nên ai mới là nhà khoa học chân chính? Đó chính là Thần.

3. Sự đề cao tâm tính có liên quan đến ước chế của pháp lý vũ trụ

Người tu luyện viên mãn, chúng ta vẫn gọi là Người giác ngộ, Phật giáo gọi là Phật, Đạo gia gọi là Chân nhân, họ có thể tự do xuyên qua thời không (quá khứ, hiện tại, tương lai), cũng có thể xuyên qua các chiều không gian vũ trụ khác nhau. Nhưng có một điều kiện ràng buộc để người tu luyện xuyên qua không gian, đó là cần phải phù hợp với tiêu chuẩn tầng thứ đạo đức và tâm tính, khi tâm tính càng cao thì vật chất tầng tầng không gian chuyển hóa càng lớn, tầng thứ đột phát càng nhiều, còn ngược lại thì sự ước chế càng nhiều.

Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giảng:

Bất kể vật chất nào trong vũ trụ, bao gồm tất cả toàn thể những vật chất tràn đầy trong toàn vũ trụ, chúng đều là những linh thể, chúng đều có tư tưởng; chúng đều là những hình thái tồn tại của Pháp vũ trụ tại các tầng khác nhau. Chúng không cho phép chư vị thăng hoa lên; chư vị muốn đề cao, nhưng đâu có đề cao được, chúng không cho phép chư vị nâng cao lên. Vì sao không cho phép chư vị lên cao? Bởi vì tâm tính của chư vị chưa đề cao lên. Mỗi một tầng đều có tiêu chuẩn khác nhau; muốn đề cao tầng, chư vị nhất định phải vứt bỏ những tư tưởng không tốt và đổ đi những thứ dơ bẩn, [và] đồng hoá với yêu cầu tiêu chuẩn của tầng ấy; có như vậy chư vị mới có thể lên đó. (“Bài giảng thứ nhất” – Chuyển Pháp Luân)

Người ngoài hành tinh không có nhận thức và yêu cầu về tầng thứ đạo đức tâm tính giống như con người, nó dựa vào kỹ thuật để nâng cao khoa học kỹ thuật, đây là chỗ khuyết thiếu khiến người ngoài hành tinh không thể vượt qua được Thần. Người ngoài hành tinh vì sao lại sợ Thần, là vì sự tồn tại của Thần là lĩnh vực mà nó chưa biết, giống như con kiến (người ngoài hành tinh) mà nhìn loài người (Thần), vì vậy người ngoài hành tinh rất sợ Thần.

Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giảng:

Các lạp tử vật chất nào cũng tồn tại một đặc tính, gọi là Chân, Thiện, Nhẫn. Đặc tính Chân, Thiện, Nhẫn của vũ trụ này ước chế hết thảy hết thảy mọi thứ tại các tầng vũ trụ khác nhau, vật chất chính là do các đặc tính của tinh thần tập hợp mà thành, do đó, vật chất và tinh thần, chúng là nhất tính. (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Với khoa học của Trung Quốc cổ đại thì việc xuyên qua thời không không phải là chuyện thần thoại. Ví dụ một người tu luyện có siêu năng lực có thể lấy một cái cốc giấy, dùng cánh tay được tổ thành bởi các hạt vi quan ở không gian khác để tiến vào tầng không gian bề mặt của cốc giấy, lấy ra vật chất khác được cấu thành từ hạt vật chất khác của cốc giấy, quá trình tiến vào và lấy ra này là quá trình xuyên qua các không gian, tầng tầng không gian đều có một cái cốc giấy tương ứng. Hình dạng của cái cốc giấy do hạt vật chất càng vi quan hơn tổ hợp thành thì bề mặt của nó càng tinh tế và đẹp hơn, chúng tôi gọi đó là khái niệm về thời không trùng điệp, đây không hề là chuyện thần thoại, khoa học hiện nay cũng có thể nhận thức rõ điểm này.

4. Đại Pháp là căn bản

Qua kinh sách của Pháp Luân Đại Pháp chúng ta có thể biết rõ rằng, tầng thứ tâm tính đạo đức có liên quan đến sự ước chế của trường thời gian của vũ trụ. Căn nguyên nguồn gốc của tất cả mọi thứ trong vũ trụ đều bắt nguồn từ Đại Pháp, Sáng Thế Chủ không chỉ lưu lại Pháp lớn như vậy truyền cho con người thế gian, mà điều quan trọng nhất là phải đưa con người có thể tu luyện quay trở về, chân Pháp vạn năm khó gặp này ai có thể biết rõ và ngộ được thì người đó đã có thể bước lên con đường phản bổn quy chân viên mãn trong Đại Pháp.

Trong quá trình tu luyện và học Pháp, khi nhận thức được Đại Pháp là căn bản, tôi cũng từng thời từng khắc không ngừng đề cao, bài viết này chỉ có thể nói qua về một chút nhận thức rất ít ỏi của tôi. Chỉ cần con người kiên trì thực tu, thì Đại Pháp sẽ khai mở tương lai và trí huệ cho con người.

Ghi chú: Độc giả quan tâm đến Pháp Luân Đại Pháp có thể tìm hiểu trang web của Pháp Luân Đại Pháp tại địa chỉ: http://www.falundafa.org/

 

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/253174