Ba lần nằm mơ thấy đại dịch

Tác giả: Nhật Nguyệt Minh

 

[ChanhKien.org] Khi thấy tình trạng đáng lo ngại về sự lây lan nhanh chóng của dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán, nhất là khi thấy những người dân Trung Quốc chết trên đường, là một người dân Trung Quốc, một người tu luyện Đại Pháp, tôi cảm thấy vô cùng đau lòng. Căn nguyên của dịch bệnh từ đâu, chính là từ Trung cộng! Đó là sự trừng phạt của ông Trời đối với tội ác phản thiên, phản địa, phản nhân loại, phản thiên pháp, phản Thần Phật của Trung cộng, là đại nạn do Trung cộng mang đến cho người dân Vũ Hán, người dân Trung Quốc và toàn nhân loại. Đại dịch không đáng sợ, Đại Pháp có thể cứu mệnh! Dưới đây, tôi xin kể cho mọi người ba giấc mơ của tôi về đại dịch và tình huống chân thực Đại Pháp cứu người khỏi đại dịch, hoàn toàn không hề phóng đại, hy vọng câu chuyện này có thể giúp những người đang trong tuyệt vọng vì dịch bệnh, tất cả người dân Trung Quốc cùng người dân toàn thế giới tìm được hy vọng, tìm được con đường sống. Thực ra con đường sống ở ngay trước mặt bạn! Nếu không tin, bạn hãy thử xem, bạn thử hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” liên tiếp trong ba ngày xem thân thể bạn có biến đổi gì không

1. Lần đầu tiên mơ thấy đại dịch

Mùa đông năm 2001, vì kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tôi bị công an huyện bắt giam phi pháp trong trại tạm giam. Ở đây tôi đã mơ một giấc mơ kinh hãi khiến tôi không thể nào quên. Trong mơ tôi thấy thôn làng của chúng tôi lạnh lẽo, thê lương. Trên phố đầy những thi thể người, chó, lợn, dê, gà, mèo và các động vật lớn. Không thấy một người sống nào, không có ai đi thu nhặt thi thể. Tôi biết rằng đại dịch đã đến rồi. Tôi muốn tìm xem trên phố có người nào còn sống không. Lúc này, tôi nhìn thấy ở phía chân tường xa xa có vài bé trai khoảng mười mấy tuổi, gầy như que củi, mặt xanh xao vàng vọt, mắt nhắm nghiền, chúng đang dựa vào nhau, một lúc lại một đứa đổ xuống đất, một lúc lại một đứa nữa, tôi không thể kiềm được nỗi đau. Làm sao đây? Làm sao đây? Tôi nghĩ đến Sư phụ, nghĩ đến Đại Pháp? Tôi giơ nắm tay lên, hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!”. Sau tiếng hô này của tôi, mấy đứa bé trai đang đứng mở mắt ra, tinh thần khởi sắc lên, mấy đứa bé trai bị ngã xuống cũng loạng choạng đứng dậy, tôi cười, Đại Pháp đã triển hiện Thần tích rồi! Lúc này không biết từ đâu có mấy cụ già chạy đến quỳ xuống dưới chân tôi, họ tỏ lòng cảm ơn vì nhờ tôi hô Pháp Luân Đại Pháp hảo đã cứu sống họ. Tôi nói: “Đại dịch không đáng sợ, mọi người hãy hô ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, Đại Pháp có thể cứu mọi người. Ai hô thì người đó được cứu, mọi người mau đi cứu người đi, đi đến đâu hô đến đó, gặp ai hãy bảo họ hô ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’”. Lúc này cả già cả trẻ đều nhanh chân chạy đi các nơi, họ vừa chạy vừa hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Từ trong tâm tôi cảm tạ Sư tôn vĩ đại! Cảm tạ Phật Pháp vĩ đại! Tôi càng hiểu rõ vì Trung cộng bức hại Pháp Luân Đại Pháp, bức hại Chân – Thiện – Nhẫn, đầu độc dân chúng, nên mới dẫn tới dịch bệnh để đào thải con người. Trong lòng tôi như lửa đốt, giơ nắm tay lên vừa chạy vừa hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Đến đây tôi nghe thấy tiếng cảnh sát gõ cửa: “Hô gì đấy?” Tôi đột nhiên tỉnh dậy, tôi nói: “Tôi nằm mơ thấy dịch bệnh xảy ra, hô ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’ để cứu người”

2. Lần thứ hai mơ thấy đại dịch

Một đêm vào khoảng năm 2003, tôi mơ thấy đại dịch lại đến. Trong mơ, tôi đến một khu chợ rất lớn, ở đây có rất nhiều người đang tụ tập. Nhưng tôi phát hiện rằng số người nằm nhiều hơn số người đứng, người chết nhiều hơn người sống, toàn là xác chết. Mức độ tàn phá của dịch bệnh lần này vượt xa lần trước. Tôi thấy có rất nhiều người chết nằm trên mặt đất, có người đã chết cứng đơ, có người còn đang giẫy giụa, rên rỉ trước khi chết. Tôi đi một vòng quanh khu chợ, thấy có người đang cân rau đột nhiên ngã xuống đất, có người đang đi trên đường bỗng ngã xuống đất. Có người chết ngay lúc đó, có người giãy giụa trên mặt đất, muốn đứng dậy nhưng không dậy được. Họ khóc lóc, gào thét kêu cứu! Tôi bật khóc nói: Sư phụ, đệ tử có tội, không cứu được người. Tôi hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!”. Tôi hô mãi, hô mãi thì thấy những người đang co giật, rên rỉ trên mặt đất từ từ đứng lên, bước đi lảo đảo. Thấy họ vẫn còn cứu được, tôi bảo mọi người mau hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”, ai hô thì người đó được cứu, càng hô nhiều càng hồi phục nhanh. Tôi nghe thấy cả khu chợ vang lên những tiếng hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” … tôi lại hô lớn: “Mọi người mau đi cứu người đi, đi đến đâu hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” đến đó, gặp ai thì hãy bảo họ hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”, Pháp Luân Đại Pháp có thể cứu mạng chúng ta, dịch bệnh không đáng sợ!” Mọi người như bừng tỉnh, ném hết hàng hóa đang cầm trên tay xuống, chạy thục mạng khắp nơi, vừa chạy vừa hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi đột nhiên tỉnh giấc.

3. Lần thứ ba mơ thấy đại dịch

Một buổi tối vào khoảng năm 2004 tôi lại mơ thấy đại dịch đến. Trong mơ tôi quay về làng của mình. Trên đường phố xảy ra một thảm cảnh, người già, trẻ em, phụ nữ đều chết hết. Chỉ còn sót lại một số thanh niên. Tôi thấy họ mình trần trụi, túm tụm hai ba người dìu nhau lảo đảo từ trong nhà đi ra, từng người một ngã xuống đường chết, thi thể chồng chất lên nhau. Tôi lại nhìn thấy ba, bốn thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi, mặt vàng vọt, mắt nhắm nghiền, miệng không nói, tay để trần, họ khoác vai nhau, tập tễnh từ trong nhà bước ra, một người ngã xuống đất kéo theo tất cả đè lên nhau. Tôi muốn khóc mà không ra nước mắt. Tôi tiến đến muốn kéo họ dậy, nhưng lúc tôi kéo tay họ thì có một luồng sức mạnh từ trên đỉnh đầu đè xuống, nặng trĩu như trời đè xuống vậy, tôi biết rằng đây là một khối nghiệp lực cực lớn đè xuống làm tôi đứng không vững, tôi cũng ngã xuống mặt đất, không thể đứng dậy nổi. Tôi muốn hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”, nhưng tôi gắng sức cũng không mở được miệng ra, hô cũng không lên tiếng. Tôi chỉ có thể hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” trong tâm. Tôi hiểu rằng những người này tội nghiệp lớn quá rồi, đã mất đi cơ hội được cứu rồi, đã không thể cứu nổi nữa rồi. Trong lòng tôi nóng như lửa đốt, lúc không thể làm được gì thì tôi tỉnh lại.

Phật Chủ từ bi với con người, Đại Pháp từ bi với con người. Dù khi dịch bệnh đã hoành hành, lan rộng, nhưng người còn sống thì vẫn còn hy vọng, mong mọi người hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân, Thiện, Nhẫn hảo!”, thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung cộng thì có thể được cứu sống. Phật Pháp vô biên! Bây giờ là lúc Thần Phật đại hiển. Tôi chân thành hy vọng những người dân Vũ Hán, người dân Hồ Bắc, người dân toàn Trung Quốc và người dân toàn thế giới mỗi gia đình đều niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” để có thể bước qua kiếp nạn dưới sự bảo hộ của Thần Phật, đón nhận cuộc đời mới!

 

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/256779