Niềm hạnh phúc của một giáo viên dạy văn hóa truyền thống

Tác giả: Đồng Hân

 

[ChanhKien.org] Tôi là đệ tử đắc Pháp năm 1996, từ năm 2009 tôi bắt đầu giảng dạy một cách có hệ thống về văn hóa truyền thống. Tôi chủ yếu giảng về các sách Nho học truyền thống như “Đệ tử Quy”, “Tam Tự Kinh”, đến nay đã 10 năm. Vừa tu luyện bản thân, vừa hồng dương văn hóa truyền thống Trung Hoa thuần chính, trợ Sư Pháp Chính nhân gian, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

  1. Tu luyện Đại Pháp thân thể và tinh thần được thọ ích, trong khi phản bức hại dần dần lĩnh ngộ được ý nghĩa chân chính của văn hóa truyền thống

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi mắc nhiều loại bệnh, sau khi tu luyện bệnh tật đều không cánh mà bay. Trước khi tu luyện, tôi tự cho rằng mình rất lương thiện, con người tôi rất tốt, kỳ thực tôi không biết tiêu chuẩn làm người chân chính. Tôi từng vì 20 tệ tiền thưởng mà mắng hiệu trưởng là thất đức trước mặt mọi người, vậy mà còn cho rằng mình rất chính trực; tôi cũng từng thường xuyên lấy trộm pin, bóng đèn của trường về nhà dùng, lại còn cảm thấy việc này rất bình thường. Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn con người tôi, giúp tôi trở thành người có trách nhiệm với bản thân, có trách nhiệm với xã hội. Sau khi tu luyện, tôi làm việc chăm chỉ, mối quan hệ với đồng nghiệp rất tốt đẹp. Gia đình tôi do có nhiều người tu luyện nên luôn hạnh phúc, mỹ mãn. Trước năm 1999, chúng tôi cùng nhau học Pháp luyện công, đi đến các thôn làng để hồng dương Đại Pháp, đó là thời gian hạnh phúc nhất của tôi.

Ngày 20/7/1999, sau khi tà ác bức hại Đại Pháp, tôi vì kiên trì tu luyện mà bị bắt giam phi pháp, bị cưỡng bức lao động, chịu cực hình, cũng từng phải bỏ nhà đi lưu lạc, bị khai trừ khỏi công chức. Những người không hiểu cho rằng tôi rất khổ, không đáng phải hi sinh như vậy. Nhưng những điều tôi đắc được thì con người thế gian khó mà tưởng tượng nổi, sự mỹ hảo của tu luyện, chính niệm kiên định, nội tâm thuần thiện, tấm lòng khoáng đạt, những thứ mất đi chỉ là sự ích kỷ, vị tư, thứ đạt được là sự tịnh hóa tâm linh, sự tốt đẹp vĩnh hằng của sinh mệnh. Tôi chưa từng được học kiến thức về văn hóa truyền thống, nhưng tôi lại lĩnh sứ mệnh thần thánh hồng dương văn hóa truyền thống, điều này là nhờ tôi tu luyện Đại Pháp.

Tôi rất xúc động khi đọc kinh văn của Sư phụ “Giảng Pháp tại Buổi họp Sáng tác và Nghiên cứu Mỹ thuật”, tôi hiểu được sự khác biệt to lớn giữa nghệ thuật truyền thống và nghệ thuật hiện đại, kỳ thực nền giáo dục mà tôi quen thuộc cũng như vậy. Những loạt bài “Cửu bình”, “Giải thể văn hóa đảng”, “Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản” và “Ma quỷ đang thống trị thế giới của chúng ta” đăng trên trang Đại Kỷ Nguyên giúp tôi càng hiểu rõ tình trạng bại hoại của con người ngày nay. Dạ hội năm mới Thần Vận do Sư phụ dẫn dắt toàn thiện toàn mỹ giúp tôi nhận ra vẻ đẹp thần thánh, đạo đức cao thượng, tính nhân văn, vẻ đẹp của nghệ thuật và giá trị của nền văn minh Trung Hoa. Thiên đường hùng vĩ, tráng lệ, đức minh quân khai sáng thời đại phồn vinh, Sư phụ bằng lòng từ bi và trí huệ vô hạn đã khai mở cho nhân loại con đường quay trở về truyền thống, giúp tôi hiểu được trạng thái tốt đẹp mà nhân loại nên có. Thông qua phương thức này, Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi, giúp tôi dễ dàng hiểu được tâm thái của các bậc thánh hiền thời xưa, hiểu được nội hàm chân chính trong các sách thánh hiền truyền thống.

Qua các bài giảng về văn hóa truyền thống, tôi cố gắng khôi phục lại thần thái, tư tưởng của các bậc thánh hiền thời xưa, triển hiện lại đạo lý trong văn hóa Trung Hoa truyền thống. Mỗi giờ học, mỗi lần đứng lên bục giảng tôi đều xin Sư phụ gia trì, tôi phát chính niệm trước, trong không gian khác treo lên giảng đường những câu đối “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, “Pháp chính càn khôn, Tà ác toàn diệt. Pháp chính thiên địa, hiện thế hiện báo”, “Trời diệt Trung cộng, tam thoái bảo bình an” và “Pháp Luân thường chuyển, Phật Pháp vô biên”. Tôi coi mỗi bài giảng là một màn diễn Thần Vận để thức tỉnh chúng sinh, giúp học sinh cảm thấy tự hào về văn hóa Trung Hoa, ngợi ca văn hóa Thần truyền, cảm động trước phẩm đức của các bậc thánh hiền.

Có học sinh nói: “Mỗi tiết học của thầy khiến em cảm thấy vui vẻ, thích thú, hạnh phúc và tốt đẹp, giống như chờ đợi dòng nước ngọt ngào, ấm áp chảy tràn đầy tâm hồn, rửa sạch tâm linh”. Cũng có học sinh nói: “Khi thầy giảng bài, em nhìn thấy đằng sau thầy tỏa ánh hào quang”. Có học sinh viết: “Khi thầy mỉm cười, em như có thể thấy rất nhiều thi nhân đang cùng nhau tụ hội ngâm thơ dưới ánh trăng, khi cảm xúc thầy dâng tràn, em có thể cảm thấy sự huy hoàng thịnh thế của triều đại nhà Đường, còn khi thần thái thầy trang nghiêm, em có thể nghe thấy tiếng chiến mã hí vang trên xa trường… đúng là dưới sự dẫn dắt của thầy những câu chuyện thời cổ xưa trở nên vô cùng dễ hiểu”. Tôi nghĩ đây đều là sự từ bi của Sư phụ đã thức tỉnh ký ức bị phong bế của chúng sinh, là Đại Pháp đã cứu độ chúng sinh, là một phần của Pháp Chính nhân gian.

  1. Hồng dương văn hóa truyền thống, trợ Sư Pháp Chính nhân gian

Thông qua việc diễn giải các sách kinh điển và các câu chuyện về thánh hiền thời xưa, tôi đã giúp nhiều người hơn nhận thức được vẻ đẹp của văn hóa truyền thống, hiểu được đạo lý làm người, nâng cao đạo đức của bản thân. Chỉ trong thời gian mấy năm, tôi đã đi đến rất nhiều thành phố, thị trấn, thôn, làng ở xung quanh, truyền đạt cho mọi người vẻ đẹp thần thánh của văn hóa truyền thống.

Tôi từng rơi nước mắt khi kể câu chuyện về những khó khăn gian khổ và sự vĩ đại của thánh nhân Vũ Huấn, ông đã đi hành khất để xây dựng nên ba trường học miễn phí, câu chuyện đã làm cảm động mấy chục giáo viên trong trường mẫu giáo. Vào ngày lễ tốt nghiệp của học sinh, tôi đã dụng tâm sáng tác một bài diễn văn theo phong cách truyền thống và mười mấy bài thơ phong cách cổ, làm buổi lễ diễn ra rất trang trọng. Tôi từng giảng về “Đệ tử Quy” ở công ty và được mọi người rất hưởng ứng.

Các bài giảng về văn hóa truyền thống của tôi mang lại cho học sinh sự hứng thú và thực sự đã giúp cải biến nội tâm của các em. Một học sinh nói: “Cho dù xã hội bên ngoài hỗn loạn thế nào, nhưng trường học của chúng ta vẫn yên bình, tốt đẹp, chúng em luôn học được những điều bổ ích qua các tiết học “Đệ tử Quy” của thầy, mà bản thân chúng em cũng như những đóa hoa tươi không ngừng tỏa hương mang những điều tốt đẹp đến cho xã hội, đến cho con người, gieo những hạt giống thiện lương, mang hạnh phúc và may mắn đến khắp nhân gian”. Một vị hiệu trưởng trẻ sau khi tham gia khóa học bồi dưỡng đã cảm động nói: ‘”Trước khi đến đây tôi bị ngã xe mấy lần, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, các giáo viên cũng vậy, trong lòng mọi người đều có chút không vui, lại bồi dưỡng nữa à! Nhưng tất cả các giáo viên của chúng tôi sau khi nghe xong bài giảng của anh đều đã thay đổi rất nhiều, anh đã đánh thức sự thiện lương trong lòng mọi người. Kỳ thực mỗi cá nhân đều có sự thiện lương, nhưng có thứ nào đó che mắt chúng ta, giống như ví dụ rất hay mà anh đưa ra, đừng để cho những hạt bụi trần nhỏ bé này che lấp mất trái tim của chúng ta”.

  1. Cứu độ chúng sinh với vai trò giáo viên dạy văn hóa truyền thống

Giáo viên dạy văn hóa truyền thống luôn được mọi người kính trọng và tín nhiệm, tôi đã tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng cứu người. Một lần, tôi đến trường học giảng bài, có bốn sinh viên mới tốt nghiệp ngồi ở bậc thềm trước cửa, đợi hiệu trưởng đến đón họ đi tiếp nhận công tác mới. Họ rất vui mừng khi gặp lại thầy giáo dạy “Đệ tử Quy”. Tôi liền nói với họ về tam thoái bảo bình an, họ đều vui vẻ đồng ý. Tôi nói: “Các em sắp đến thành phố khác làm việc, thầy chúc các em thuận lợi bình an! Thầy sẽ lấy hóa danh cho các em là Bình, An, Thuận, Lợi để thoái đoàn, thoái đội, thầy cũng chúc các em cả cuộc đời bình an thuận lợi”. Họ cười rạng rỡ đồng ý. Còn có học sinh tốt nghiệp xong đến công ty thăm tôi, tôi liền làm tam thoái cho họ, nói với họ Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Tôi cũng giảng chân tướng cho những người trong giới chủ lưu, rất nhiều hiệu trưởng trường học, lãnh đạo công ty đều đã hiểu chân tướng Đại Pháp, có người là bí thư đảng, có người còn làm ở tòa án, cục điều tra…, việc họ hiểu chân tướng có ảnh hưởng rất lớn tới xã hội. Tôi có quen một vị tổng giám đốc của một doanh nghiệp lớn, chúng tôi đã nói chuyện với nhau về văn hóa truyền thống rất tâm đầu ý hợp, cuối cùng tôi nói với anh ấy chân tướng Đại Pháp, anh ấy và mấy người xung quanh đều vui vẻ tam thoái.

Một vị hiệu trưởng rất nhiệt tình quảng bá văn hóa truyền thống, anh tạo điều kiện mở những khóa giảng về văn hóa truyền thống trên quy mô lớn, chúng tôi đã phối hợp với nhau rất ăn ý, anh cũng hoàn toàn hiểu chân tướng. Một lần bố anh bị liệt nửa người phải nhập viện, tôi dạy học xong liền lập tức đến thăm ông, bảo ông hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, ngay lúc đó ông có thể ra khỏi giường đi lại được. Sau đó những người bệnh cùng phòng nghe ngóng lẫn nhau, đều biết chân tướng, họ bảo nhau: hãy xem mấy người kia thật khỏe mạnh, hóa ra là vì người ta luyện Pháp Luân Công, xem ra những điều trên tivi nói đều là giả. Mỗi lần đến trường học, tôi đều phát chính niệm trước để thanh lý môi trường, thanh trừ tà ác bức hại chúng sinh. Hiệu trưởng có một người bạn bị phụ thể, gọi điện nói đã đến cổng trường nhưng ở không gian khác bị ngăn lại, không cho vào. Hiệu trưởng biết rằng Sư phụ Đại Pháp đã bảo hộ ông. Vị hiệu trưởng này và bố của anh đều rất lương thiện, nhờ ủng hộ Đại Pháp nên họ được phúc báo. Cục công an trong vùng biết chúng tôi là đệ tử Đại Pháp, nên tìm vị hiệu trưởng này để uy hiếp anh không cho tôi lên lớp giảng, sở giáo dục cũng nhiều lần gâp áp lực cho anh nhưng anh đều kiên định và trí huệ từ chối.

Tranh thủ dịp nghỉ hè, tôi đã bật băng giảng Pháp của Sư phụ cho mấy giáo viên trẻ xem và dạy họ động tác luyện công. Trong đó có một giáo viên đến nay vẫn kiên trì tu luyện, cô tham gia nhóm học Pháp tại gia đình, những người thân trong gia đình cô đều đã tam thoái, còn ký tên giúp giải cứu đệ tử Đại Pháp bị bắt, cả gia đình được hưởng phúc báo. Năm 2015 trong phong trào kiện Giang Trạch Dân, tôi đã gửi đơn lên tòa án tối cao và viện kiểm sát tối cao để kiện Giang Trạch Dân bức hại Đại Pháp, cô ấy cũng chủ động gửi đơn kiện. Cô còn viết về câu chuyện tu luyện của mình gửi Minh Huệ Net.

  1. Hết thảy hạnh phúc, may mắn của đệ tử Đại Pháp đều do Sư phụ vĩ đại ban cho

Suốt bao nhiêu năm hồng dương văn hóa truyền thống, tôi đã lưu lại rất nhiều ký ức tốt đẹp ở những nơi mình đi qua, tôi cảm thấy thật vinh dự khi làm giáo viên dạy văn hóa truyền thống. Tôi vô cùng cảm ơn Sư phụ đã mang cho tôi những điều tốt đẹp vô hạn, con xin cảm ơn Sư phụ vĩ đại!

Trong buổi diễn Thần Vận năm nay, khi nghe thấy giọng nói vang vọng từ bi của Sáng Thế Chủ: “Theo ta hạ thế, Pháp Chính nhân gian”, tôi cảm thấy chấn động, cảm động và hân hoan. Tôi sẽ giúp thêm nhiều người hơn quay trở về truyền thống, được Sáng Thế Chủ từ bi cứu độ, bước tới tương lai tốt đẹp.

 

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/252663