Loạt bài nhận thức về vũ trụ chân thực (4): Nhận thức về nhân loại

[ChanhKien.org] Vũ trụ hình thành như thế nào? Con người từ đâu đến? Vũ trụ phải chăng không có biên giới? Ngước nhìn lên bầu trời đầy rẫy các vì tinh tú, biết bao người đã từng tự hỏi bản thân như vậy. Nhưng dù có tra cứu tất cả các sách vở kinh điển vẫn khó có thể tìm được đáp án đầy đủ. Đây đích thị là câu hỏi vĩnh viễn không có lời giải của nhân loại.

Ngành vũ trụ học hiện đại đã đưa ra nhiều giả thuyết về sự hình thành của vũ trụ: từ thuyết Thiên cầu đồng tâm (geocentric – Trái Đất là trung tâm của vũ trụ) đến thuyết Nhật tâm (heliocentric – Mặt Trời là trung tâm của vũ trụ), từ thuyết Vụ nổ lớn (Big bang) đến thuyết Đa vũ trụ (multiverse), những phát hiện mới liên tục phủ định những nhận thức cũ. Phát hiện mới nhất cho thấy, vũ trụ của chúng ta có lẽ chỉ là một trong vô số các vũ trụ đan xen ngang dọc, thế giới ba chiều quen thuộc với chúng ta có lẽ chỉ là một thế giới hư huyễn. Quá khứ, hiện tại, tương lai có lẽ cùng đồng thời tồn tại. Những nghiên cứu phát hiện này đã hoàn toàn lật ngược lại những lý giải hiện hữu về vũ trụ của chúng ta. Trực giác của chúng ta đối với sự vật quen thuộc sao có thể nhận biết sai đến vậy chứ? Những điều quá kinh ngạc này có lẽ sẽ khiến bạn phải đặt câu hỏi rằng rốt cuộc mức độ đáng tin cậy của những nghiên cứu này ra sao. Loạt bài này sẽ cùng bạn đọc tìm hiểu những nghiên cứu phát hiện mới nhất, đồng thời cũng mở ra một cánh cửa mới cho bạn đọc, biết đâu từ đây bạn có thể tìm ra được manh mối về vũ trụ chân thực.

Nhân loại từ đâu đến? Nhân loại sẽ đi về đâu? Ý nghĩa của đời người rốt cuộc là gì? Những câu hỏi từ thiên cổ này khiến nhân loại trở nên bối rối, và cũng khích lệ nhân loại tìm kiếm câu trả lời. Mặc dù nhìn từ góc độ khoa học, thuyết tiến hóa của Darwin không hề có tính khoa học nào, cho đến tận bây giờ vẫn chưa phát hiện được bất kỳ chứng cứ nào về quá trình quá độ giữa hai vật chủng tiến hóa, nhưng khoa học hiện đại vẫn đang lựa chọn thuyết tiến hóa làm lý luận về nguồn gốc của nhân loại.

Nhà thiên văn học nổi tiếng Halley là bạn thân của Newton, ông nổi tiếng bởi đã tính được quỹ đạo di chuyển của sao chổi Halley. Halley không tin rằng mọi thứ trong vũ trụ là do Thần tạo ra. Một hôm, Halley đến thăm Newton, nhìn thấy một mô hình hệ mặt trời do Newton chế tác mà cảm thán không thôi. Ở trung tâm của mô hình này là một mặt trời mạ vàng, các hành tinh được bài trí ngay ngắn xung quanh, chỉ cần kéo cần quay thì các hành tinh lập tức chuyển động hài hoà theo quỹ đạo của mình, vô cùng mỹ diệu. Halley hỏi Newton rằng mô hình này do ai tạo ra, Newton trả lời rằng mô hình này không có ai thiết kế và chế tạo, chẳng qua là các loại vật liệu ngẫu nhiên va vào nhau mà tạo thành. Halley nói, vô luận thế nào cũng phải là do ai đó tạo ra, hơn nữa người đó là một thiên tài. Lúc này Newton vỗ vai Halley nói: “Cái mô hình này tuy rất tinh xảo, nhưng so với Hệ mặt trời thực tế thì thực sự không là gì cả. Ngay cả ông còn tin rằng có người chế tạo ra nó, vậy thì Hệ mặt trời tinh xảo hơn cái mô hình này hàng trăm triệu lần, há không phải có một vị Thần toàn năng dùng trí huệ to lớn của mình sáng tạo ra nó sao?” Halley đột nhiên tỉnh ngộ, cuối cùng cũng tin rằng có Thần tồn tại.

Nếu thiên thể to lớn kia cũng là kiệt tác của Thượng đế, vậy thân thể người nhỏ bé này thì sao? Bí ẩn của thân thể người cho đến nay vẫn là chỗ mê mà khoa học khó giải thích được, thân thể người từ kết cấu đến cơ năng cơ chế đều vô cùng tinh diệu, hoàn mỹ. Gần như không có khoa học gia nào có thể phủ nhận điều này, tuy nhiên họ thà tin rằng đây là sản vật do quy luật tự nhiên tạo nên còn hơn tin rằng do trí huệ to lớn của Thượng đế tạo nên, cũng giống như họ vẫn tin vào những học thuyết về vũ trụ cho rằng sự xuất hiện của Địa cầu và nhân loại là sản phẩm của thuyết xác suất vậy. Nếu như có người cho rằng cho một con khỉ chơi đàn loạn cả lên, sau khi chơi rất nhiều lần, nhất định nó sẽ chơi được một danh khúc nổi tiếng thế giới, bạn sẽ thấy cách suy nghĩ này đúng là ngây thơ ấu trĩ phải không? Vậy mà khi tìm hiểu về nguồn gốc của nhân loại và vũ trụ, khoa học hiện đại lại coi sự việc chắc chắn không thể xảy ra này là điều thực tế có thể xảy ra.

Khoa học hiện đại cho rằng vũ trụ chúng ta khởi nguyên từ một vụ nổ lớn ước chừng xảy ra vào 13,7 tỷ năm trước. Sau khi xảy ra vụ nổ lớn, vũ trụ từ trạng thái rất có trật tự dần dần chuyển thành trạng thái mất trật tự và hỗn loạn, tuy nhiên điều đáng kinh ngạc là trong khoảng thời gian đó, những hạt bụi không có trật tự trong vũ trụ lại tổ hợp thành các loại lạp tử, các lạp tử va chạm vào nhau mà hình thành các hành tinh và tinh hệ. Khoảng 5 tỷ năm trước, Mặt trời của chúng ta được hình thành một cách kỳ diệu từ trong một cột xoáy khí tại hệ Ngân hà. Xung quanh hằng tinh này lại còn sản sinh ra các hành tinh, vệ tinh và tiểu hành tinh khác, trong đó có một hành tinh chính là Trái đất của chúng ta. Trên bề mặt Địa cầu của chúng ta khi đó núi lửa luôn phun trào, mưa thiên thạch không ngừng rơi. Do thiên thạch không ngừng va chạm nên đã xuất hiện nước và bầu khí quyển. Nguyên tử và năng lượng hòa vào nhau, từ đó tạo ra tế bào sống đơn giản đầu tiên, trải qua vài triệu năm đột biến và chọn lọc tự nhiên, tảo, sứa và giun dẹp xuất hiện. Trải qua quá trình tiến hóa lâu dài, loài cá xuất hiện trong các đại dương ở trên Trái đất, một số loài cá tiến hóa thành loài lưỡng cư, qua chọn lọc tự nhiên mà phát triển thành loài bò sát. Một phân nhánh loài bò sát lại tiến hóa thêm một bước nữa thành nhiều chủng loại sinh vật, bao gồm cả động vật có vú. Ước chừng khoảng 600.000 năm trước, một bầy linh trưởng tiến hóa thành thủy tổ của nhân loại. Đây là nguồn gốc của nhân loại mà chúng ta biết được thông qua mô tả của thuyết tiến hóa.

Mặc dù các nhà khoa học đều rất kinh ngạc cho rằng trong quá trình này hẳn phải xảy ra rất nhiều sự trùng hợp ngoài sức tưởng tượng mới có thể có sự xuất hiện của nhân loại; mặc dù cho tới nay chưa từng phát hiện chứng cứ về sự tiến hóa giữa hai loài vật hay loài vật quá độ nào; mặc dù các nhà khoa học biết rằng đột biến, khuyết thiếu gen cũng chỉ bất quá tạo ra một chút dị hình, khuyết tật, chứ không thể biến đổi một loài này thành một loài khác được, thế nhưng khoa học vẫn cố chấp chọn thuyết tiến hóa là lý luận về khởi nguyên của nhân loại, lại còn đưa nó vào gần như tất cả các sách giáo khoa, lấy phương thức tiên nhập vi chủ (cái gì vào trước sẽ làm chủ) để cưỡng chế học sinh tiếp thu thuyết tiến hóa. Suốt một thế kỷ nay, thuyết tiến hóa luôn chiếm vị trí chủ lưu trong giới học thuật, rất nhiều người tin tưởng nó mà không chút nghi ngờ.

Những chứng cứ về nền văn minh tiền sử liên tục được tìm thấy đang đặt ra những thách thức đối với thuyết tiến hóa. Ví dụ như ở đồi Clark thuộc Nam Phi đã phát hiện thấy mấy trăm quả cầu bằng vàng, theo khảo sát, tầng địa chất nơi những quả cầu bằng vàng này được tìm thấy có niên đại khoảng 2,8 tỷ năm, các lỗ khảm xung quanh những quả cầu vô cùng tinh xảo, các chuyên gia kỹ thuật chế tạo kim loại cho rằng rất khó có thể nhận định đây là quá trình hình thành của tự nhiên.

Tại mỏ quặng Uranium Oklahu ở nước cộng hoà Gabon thuộc Châu Phi, người ta đã phát hiện ra một lò phản ứng hạt nhân cỡ lớn. Nghiên cứu xác nhận rằng lò phản ứng hạt nhân này đã được xây dựng từ 2 tỷ năm trước và vận hành trong khoảng 500.000 năm. Điều đáng kinh ngạc và gây hứng khởi cho các nhà khoa học hiện nay là sơ đồ kết cấu xử lý chất thải hạt nhân của lò phản ứng hạt nhân này đảm bảo rằng cho dù chất thải hạt nhân vì lý do nào đó bị rò rỉ ra khỏi lớp bên trong thì phóng xạ hạt nhân cũng sẽ bị các lớp bên ngoài hấp thụ.

Trong lớp trầm tích nham thạch kỷ Cambri thuộc Antelope Springs, bang Utah, Mỹ các nhà khảo cổ học đã phát hiện hóa thạch dấu chân của một người trưởng thành có đi giày và dấu chân của một đứa trẻ giẫm lên một con bọ ba thùy. Mà bọ ba thùy là loài sinh vật sống từ 600 triệu năm đến 260 triệu năm về trước, chúng đã bị tuyệt chủng từ rất lâu rồi.

Vào thế kỷ 19, những bức bích hoạ được tìm thấy trong động Raska ở phía nam nước Pháp và động Altamira ở Tây Ban Nha đã khiến nhiều nhà khảo cổ học chấn động. Những bức bích hoạ này được vẽ rất sống động và chúng có niên đại từ hơn 17.000 năm về trước.

Người ta còn phát hiện ra rất nhiều chứng cứ khác về những thời kỳ văn minh phát triển của nhân loại tiền sử, những chứng cứ này đủ để lật đổ thuyết tiến hóa. Nhưng trước những phát hiện này, giới khoa học lại luôn im lặng, làm như không thấy. Vậy cớ sao chúng ta lại có thể tin tưởng tuyệt đối vào một lý thuyết không có bất cứ bằng chứng nào chứng minh, rằng loài người là từ khỉ tiến hóa mà thành chứ? Thậm chí bản thân Darwin từng nói: “Nếu như thuyết chọn lọc tự nhiên của tôi phải dựa vào quá trình tiến hóa đột biến mới có thể giải thích được thì tôi sẽ quẳng nó đi như một đống rác”. Tại sao chúng ta phải ôm chặt cái thứ mà ngay cả Darwin cũng coi là đống rác vậy?

Trong hầu hết các nền văn minh cổ đại, người xưa đều tin rằng Thần tạo ra nhân loại. Vậy người xưa đã sai hay là người hiện đại đã đánh mất lý trí của mình? Nhân loại từ đâu đến? Ý nghĩa của đời người là gì? Đại sư Lý Hồng Chí đã sớm chỉ ra cho chúng ta chỗ mê này qua các bài giảng Pháp của Ngài.

Cấu thành của vũ trụ hoàn toàn không giống như khoa học gia hiện nay nói là do vụ nổ lớn hình thành. Con người căn bản là không phải từ loài vượn tiến hóa mà ra. Mới đầu khi Darwin đưa ra thuyết tiến hóa, thuyết tiến hóa là sơ hở trăm bề. Bản thân ông ta cũng là ngại ngùng lo lắng mà đưa ra, chỗ thiếu sót lớn nhất trong đó chính là không có một quá trình lịch sử tương đối dài ở trung gian từ vượn tiến hóa thành người. [Di] vật thật cho đến hiện nay cũng không có xuất hiện, đến ngày nay đều không tìm được, nhưng con người lại tiếp nhận, mà còn tin như là chân lý vậy.[2]

Vậy nhân loại sinh ra như thế nào? Đại sư Lý Hồng Chí bắt đầu nói từ thời điểm khởi đầu của vũ trụ chúng ta:

Vũ trụ tối [nguyên] sơ không có nhiều tầng thứ hướng dọc như thế này, cũng không có nhiều tầng thứ hướng ngang như thế này, nó rất là đơn nhất. Trong quá trình nó phát triển vận chuyển thì sản sinh các sinh mệnh, tức là điều mà chúng ta gọi là ‘sinh mệnh tối nguyên thuỷ’, họ là đồng hóa với vũ trụ, không tồn tại những thứ bất hảo. Đồng hóa vũ trụ, chính là cùng giống như vũ trụ, hết thảy công năng trong vũ trụ thì họ đều có. Thuận theo sự phát triển và diễn hóa của vũ trụ, bèn xuất hiện một số thiên quốc. Về sau xuất hiện càng ngày càng nhiều sinh mệnh hơn, tại tầng thứ thấp của chúng ta mà giảng, thì chính là hình thành các quần thể xã hội, và phát sinh những liên hệ với nhau. Trong quá trình diễn biến ấy, có những người đã phát sinh biến đổi, càng ngày càng rời xa đặc tính vũ trụ, biến thành không còn tốt như thế nữa, thần thông cũng nhỏ đi. Cho nên người luyện công phải giảng “quy chân”, chính là hồi quy về trạng thái nguyên thuỷ, tầng thứ càng cao, càng đồng hóa với vũ trụ, bản sự sẽ càng lớn. Bấy giờ trong sự diễn hóa của vũ trụ một số sinh mệnh biến thành bất hảo rồi, mà không thể huỷ diệt họ, bèn nghĩ biện pháp để họ đề cao trở lại đồng hóa với vũ trụ, để họ tới một tầng thứ thấp hơn, chịu chút khổ, đề cao đề cao. Sau này không ngừng có những người tới tầng thứ đó. Rồi sau đó ở tầng thứ đó phát sinh sự phân hóa, người mà tâm tính bất hảo hơn nữa, không ngụ tại tầng thứ đó được nữa, vì thế sáng tạo một tầng thứ thấp hơn nữa. Cứ như thế, càng ngày càng hạ xuống, dần dần phân hóa, một mạch cho tới hôm nay, sinh ra tầng thứ này nơi nhân loại chúng ta đang ở. Đó chính là [nguồn gốc] nguyên lai của nhân loại.[3]

Từ các bài giảng Pháp của Đại sư Lý Hồng Chí chúng ta biết rằng, vốn dĩ trong tầng thứ này của Trái Đất lúc đầu cũng không phải là nhân loại giống như chúng ta ngày nay, mà đều là các sinh mệnh giống như sinh vật ngoài hành tinh. Vậy thì tại tầng thứ nhân loại này tại sao lại xuất hiện nhân loại giống như chúng ta hôm nay? Nguyên lai trong đó còn bao hàm những bí ẩn rộng lớn, thâm sâu hơn nữa, liên quan tới việc thay thế giữa vũ trụ cũ và vũ trụ mới cũng như tới việc cứu độ chúng sinh vũ trụ. Đại sư Lý Hồng Chí đã mở ra chỗ mê vạn cổ này.

Pháp lý “thành, trụ, hoại, diệt, không” của đại khung vũ trụ cũ đã đặt định ra kết cục cuối cùng. Vì không muốn chứng kiến sự hủy diệt cuối cùng của đại khung vũ trụ, trân quý sinh mệnh nguyên thủy của đại khung vũ trụ, Sáng thế chủ đã mang theo Đại Pháp vũ trụ viên dung bất phá tới cứu đại khung. Tầng thứ mà nhân loại sinh tồn này là tầng thứ sinh mệnh thấp nhất trong vũ trụ. Vì để sinh mệnh trong tầng thứ này có thể được cứu độ, Sáng thế chủ đã lựa chọn hồng truyền Đại Pháp vũ trụ từ tầng thứ này.

Tôi từng giảng cho mọi người, rằng cứu độ chúng sinh rất khó, nếu muốn khiến toàn chỉnh thể, mỗi từng sinh mệnh ở các tầng đều có thể đắc Pháp, đều có thể được cứu độ, thì ắt phải lựa chọn giảng Pháp ở nhân loại nơi tầng thứ thấp nhất trong các sinh mệnh vũ trụ, nhờ đó mà sinh mệnh các tầng thứ đều có thể nghe được.[5]

Chính vì Pháp sẽ truyền xuất ra từ tầng thứ con người nơi đây, do vậy trong tiểu vũ trụ của chúng ta mới xuất hiện Tam giới và nhân loại giống như chúng ta hôm nay:

Vậy hỏi tại sao lần này hình hài của nhân loại chúng ta lại trở thành như thế này? Bởi vì như chư vị đã biết Đại Pháp của vũ trụ là được truyền tại nơi đây; trong thời hết sức xa xưa trong lịch sử đã hoạch định hết thảy cơ sở cho Đại Pháp hồng truyền sau này; nếu một thứ nào đó giống như động vật mà đến nghe Pháp thì đó chính là vũ nhục Đại Pháp; do vậy chư Thần đã phỏng theo hình tượng của bản thân mà tạo nên con người ngày nay. Trong tôn giáo tại phương Tây, người ta biết rằng Yahweh đã phỏng theo hình tượng bản thân mà tạo nên con người; người dân phương Đông đã biết rằng, Nữ Oa đã phỏng theo hình tượng bản thân mà tạo nên con người; còn có những vị Thần khác, cũng đã tạo ra những con người khác. Nếu mà quá khứ [trước đó] ở hoàn cảnh Trái Đất mà tạo thành các sinh mệnh có cùng hình tượng với chư Thần, thì điều ấy tương đương với vũ nhục chư Thần, là sự bất kính lớn nhất đối với chư Thần; do vậy không thể tạo thành con người ở nơi này với hình tượng chư Thần. Tuy rằng con người ngày nay được tạo thành cùng hình tượng với chư Thần, nhưng chư Thần không còn tiếp nhận con người là đồng loại của họ, bởi vì phương thức sinh hoạt của con người đã khác hẳn với chư Thần. Chỉ có cái bên ngoài của con người, hình tượng là giống với Thần.[4]

Nguyên lai bởi Sáng thế chủ muốn cứu vớt một bộ phận đại khung vũ trụ cũ nên mới xuất hiện nhân loại giống như chúng ta hôm nay, mới tạo thành Tam giới với không gian đặc thù như thế này. Do Sáng thế chủ đã đến tầng thứ nhân loại này, nên mọi thứ trên Trái Đất đều phát sinh biến hóa, cũng trở thành tâm điểm và trung tâm cứu độ toàn bộ đại khung vũ trụ. Cũng vì lý do này mà Thần của các tầng thứ đều đã an bài rất cẩn trọng. Đại sư Lý Hồng Chí còn tiết lộ rất nhiều thiên cơ nữa, để đảm bảo việc hồng truyền Đại Pháp không xuất hiện sai lệch, Thần đã an bài hai thời kỳ địa cầu:

Như vậy Trái đất vào kỳ này bắt đầu từ 100 triệu năm về trước; có người trong chúng ta ngồi đây nghĩ rằng: ‘Tôi học trong sách giáo khoa là từ 3,5 đến 4,5 tỷ năm kia mà’. Tôi nói với mọi người, mỗi kỳ Trái đất đều là 100 triệu năm, Trái đất lần trước cũng là 100 triệu năm…

Những tinh cầu trước đây đã ở vị trí của Trái đất này cũng từng trải qua rất nhiều lần giải thể và tái tạo; trong vũ trụ có rất nhiều tinh cầu giải thể rồi, trôi dạt trong không gian hình thành cát bụi và các tinh thể nhỏ bé. Trong thiên thể rộng lớn [này] các tinh cầu không ngừng giải thể, không ngừng tổ hợp lại mới. Sự giải thể của chúng chính là những vụ nổ. Trái đất cũng là từ các Trái đất trước đó không ngừng nổ vỡ rồi lại tổ hợp lại mới mà thành; nổ vỡ một cái rồi lại tổ hợp một cái. Trong không trung này có rất nhiều cát bụi, có những cái rất lớn, có những cái như một tảng đá lớn, có những cái to đến mấy km2, có những cái thậm chí đến mấy trăm km2. Mỗi lần trên tinh cầu đều đã từng có [nền] văn minh, trên Trái đất lần trước cũng có [nền] văn minh; như thế trên rất nhiều khối lớn có trên đó các vật thể không bị hoàn toàn nổ vỡ nên lưu lại văn hóa của sinh vật trong quá khứ. Khi tổ hợp Trái đất một lần mới, thì những bụi vũ trụ ấy được ghép lại, tái tạo lại Trái đất một lần mới, do đó mới lưu lại những văn vật, những di tích văn minh của Trái đất lần trước đó hoặc của tinh cầu khác.[6]

Vậy tại sao không trực tiếp tạo ra lớp da người [ngay] vào thời truyền Pháp, [lúc] chư Thần xuống đây nghe Pháp, [mà] phải tạo ra con người từ trước trong lịch sử lâu như vậy? Mọi người cần biết rằng, khi Thần tạo ra con người, thì không thể lấy tư tưởng ý thức của mình mà tạo vào trong đó, bởi vì như thế sẽ thành vị Thần hoàn chỉnh, không phải con người nữa; vậy không ổn. Tuy rằng con người mang hình tượng của Thần, nhưng Thần không thể coi con người là đồng loại, bởi vì hành vi của con người khác hẳn hành vi của Thần. Hỏi con người đương sơ như thế nào? Kết cấu thân thể con người là do Thần tạo, do đó trong không gian này thì nó là hệ thống thân người hoàn mỹ nhất, các sinh mệnh tinh cầu khác đều phải tấm tắc! Tất nhiên nó cũng bao gồm ba hồn bảy phách, cấu thành một thân thể người hoàn chỉnh. Nếu không có ba hồn bẩy phách, thì chỉ là thân thể bề ngoài thôi, cũng gọi là ‘lớp da người’. Khái niệm ‘lớp da người’ này hoàn toàn khác với khái niệm lớp da mà con người nhìn nhận. Thần nhìn nhận rằng cái mà do hết thảy những vi lạp phân tử tổ hợp mà thành thân thể người nơi bề mặt nhất, gồm cả xương, huyết, nội tạng cũng như hết thảy kết cấu bề mặt của thân người; cũng là từ trên vi quan nhìn xuống thì đó là [phần] các tế bào phân tử ở bề mặt tạo thành người, là hết thảy những gì dùng tròng mắt con người có thể nhìn thấy trong giải phẫu, Thần gọi toàn bộ cái phần kết cấu bề mặt đó là lớp da người, chứ không phải chỉ là lớp da mà con người vẫn nhìn nhận.[6]

Nhận thức của khoa học hiện đại về nhân loại vẫn chỉ dừng lại ở bề mặt thân thể người, hơn nữa còn cho rằng tổ chức bề mặt thân thể người chính là toàn bộ con người, bởi vậy học thuyết đa vũ trụ dự đoán rằng do sự sắp xếp của các nguyên tử là có giới hạn nên sẽ có một bản sao của vũ trụ chúng ta cũng như một bản sao của chính chúng ta tại nhiều vũ trụ. Hơn nữa họ mở ra triển vọng trong tương lai có thể lợi dụng hiện tượng rối lượng tử để dịch chuyển thân thể đến những nơi xa xôi trong nháy mắt. Là sinh mệnh sống, sự khác biệt giữa người với người không chỉ nằm ở sự sắp xếp khác nhau giữa các lạp tử. Khoa học thực chứng không thể chứng thực sự tồn tại của những tầng thứ thâm sâu hơn, đây chính là hạn chế của nó.

Thân thể người ta nếu không có nguyên thần của mình, không có tính khí tính cách, đặc tính, không có những thứ ấy, thì chính là một tảng thịt; nó không thể là một con người hoàn chỉnh, có mang theo cá tính tự ngã độc lập. [7]

Khoa học thực chứng chỉ thừa nhận thân thể vật chất, những thứ vượt ra ngoài nhận thức của khoa học thực chứng như sự tồn tại của nguyên thần, tính khí, tính cách, đặc tính thì nó vẫn luôn phản đối và bài xích, cho nên khoa học thực chứng hiện tại vĩnh viễn không thể nhận thức một cách đầy đủ về nhân loại.

Sự xuất hiện của nhân loại và Tam giới như ngày nay là bởi Đại Pháp vũ trụ sẽ hồng truyền tại tầng thứ nhân loại này, vậy con người được tạo ra vào lúc đầu sẽ như thế nào?

Không có nội hàm nào cả, không có năng lực gánh nhận nào hết, không có bất kể tư duy khái niệm hoàn chỉnh nào để nhận thức hết thảy sự vật trong không gian này. Con người như thế cần phải trải qua tháng năm lâu dài, để tư tưởng con người dần dần nâng dần lên, có được nội hàm bên trong và năng lực gánh nhận; điều ấy không phải một thời gian ngắn mà làm cho được; do vậy trong suốt 100 triệu năm ấy chính là để làm việc này. Biểu hiện của con người hôm nay, gặp việc không sợ, bình tĩnh trầm xuống, suy xét một cách có lý trí, thậm chí còn có được năng lực sáng tạo. Con người có thể có được tư tưởng và trạng thái tư duy bình thường như vậy, ấy là do chư Thần đã cố ý cấp cho con người trong bao nhiêu tháng năm lâu dài trong lịch sử mà thành. Quá trình ấy, tôi nói với chư vị, đã liên tục kéo dài cho đến năm nghìn năm trước đây.[6]

 

Năm nghìn năm gần đây lúc văn hóa nửa Thần tại Trung Quốc, chính là bắt đầu con người quy phạm một cách có hệ thống có thể tiếp thụ tư tưởng của Pháp. …… Như vậy tư tưởng của con người quy phạm được tạo ra mà khi nghe Pháp có thể nghe hiểu được Pháp là như thế nào? Bởi vì Pháp cần giảng thế nào, thì cần tạo thành văn hóa nhân loại và tư tưởng con người như thế ấy. Con người toàn thế giới đều hiểu được thế nào gọi là ‘đức’, thế nào gọi là ‘tín’, thế nào gọi là ‘thiện’, thế nào gọi là ‘ác’, ‘tốt’ và ‘xấu’; đó là những [điều] cơ bản nhất. Ở Trung Quốc thì biểu hiện cụ thể hơn, nội hàm sâu sắc hơn, bởi vì Pháp cần truyền tại nơi này, việc ấy cần làm tại nơi này; do vậy tại nơi đó cần sáng tạo một văn hóa phong phú thật sự có khả năng nhận thức và lý giải được Pháp.[6]

 

‘Tam quốc diễn nghĩa’ [có] giảng về chữ ‘nghĩa’. Trải qua một triều đại, ba thế lực cùng nhau ganh sức đã thể hiện đầy đủ được nội hàm của chữ ‘nghĩa’. ……Ông Nhạc Phi thời Nam Tống đã biểu hiện được chữ ‘trung’. ‘Trung’ là gì, chư vị chỉ đơn thuần nói rồi giải thích là không ổn. Qua quá trình một triều đại, mới có thể làm người ta thật sự lý giải được nội hàm chân chính và quan hệ tại tầng thâm sâu của nó cho đến biểu hiện của hành vi.[6] 

Trong lịch sử còn có bách gia chư tử, còn có tư tưởng ‘trung dung’ của Khổng Tử đề xuất ra ‘nhân lễ nghĩa trí tín’, v.v. Thích Ca Mâu Ni, Lão Tử cũng như Jesus xuất hiện, mới làm cho con người hôm nay thật sự nhận thức được thế nào là ‘chính tín’ và ‘tu luyện’, thế nào là ‘Phật Đạo Thần’, hết thảy những điều như thế. Lịch sử đã làm tư tưởng con người hôm nay phong phú lên, làm cho con người có thể nhận thức lý giải Pháp, có thể đắc Pháp. Hết thảy quá trình lịch sử của nhân loại đều là để đặt định cho cơ sở này; nói cách khác, chính vì để truyền Đại Pháp nên mới tạo ra con người và văn hóa con người; chứ không phải Pháp là giảng cho phù hợp với văn hóa nhân loại, lại càng không phải là sản phẩm của văn hóa nhân loại. Đó là những điều mà trong năm nghìn năm chúng ta đã làm [ra vậy].[6]

Giảng đến đây, nói một cách hình tượng nhất thì xã hội nhân loại giống như vở kịch. Từng triều đại [tiếp nhau], nó giống như cuốn màn lên, một triều bắt đầu diễn. Một triều kết thúc, màn lớn kia hạ xuống. Lại cuốn lên, hoán đổi triều đại. Từng triều từng đại, từng triều từng đại cứ bước ra trường [diễn] như thế, tiếp duyên, lưu lại lịch sử, tạo cho lịch sử, tạo cho nhân loại những văn hóa cần thiết, biểu diễn từng màn từng màn như thế.[6]

Mỗi triều mỗi đại ấy, con người mỗi triều đều là người trời của một triều, là đại biểu từ các thiên thể xa xôi đến, đại biểu cho vô số chúng sinh tại đó tới đây kết duyên, [sao cho] trong Chính Pháp những chúng sinh ấy không lạc mất. Trong khi kết duyên của một triều thì lưu lại văn hóa mà họ mang theo. Kết duyên xong sang đời sau chuyển sinh đến vùng đất khác chờ đợi ngày Đại Pháp khai truyền. Mỗi triều đều như vậy, tất cả các dân tộc trên toàn thế giới đều qua chuyển sinh tại Trung Quốc. Bao gồm nhân dân của các quốc gia; trừ một số lớn những sinh mệnh thượng giới đã đến [chuyển sinh] vào lúc cận kỳ bắt đầu truyền Pháp trở về sau, thì nhân dân các nước trong lịch sử đều chuyển sinh qua Trung Quốc. Bất kể là con người của quốc gia nào, thì đầu tiên lúc chư vị vào Địa cầu thì là người Trung Quốc, bởi vì lần thứ nhất chuyển sinh của chư vị chính là ở đó.

Tuy vậy 90% con người hiện nay đều là các sinh mệnh đến từ cao tầng, hơn nữa đa số có tầng rất cao; [họ] chỉ lợi dụng lớp da người do Thần tạo ra từ trước, [còn] bản thân họ không có quan hệ trực tiếp với các Thần đã tạo ra sinh mệnh con người.[6]

Giờ đây chúng ta đã biết được nguyên lai của nhân loại, nguyên lai của Tam giới, cũng biết rằng có thể chúng ta đều đến từ những thiên thể xa xôi nào đó, đại biểu cho vô lượng chúng sinh nơi đó, tại thời khắc lịch sử vũ trụ mới thay thế vũ trụ cũ, chúng ta có thể đắc Pháp được cứu độ từ đó tiến nhập vào vũ trụ mới, quay trở về thiên đường trong vũ trụ mới. Thần truyền cấp cho nhân loại văn hóa tu luyện của Nho giáo, Thích giáo, Đạo giáo để giúp nhân loại giữ tiêu chuẩn đạo đức ở một mức cao, đồng thời cũng giúp nhân loại nhận thức được Đại Pháp căn bản cứu độ vũ trụ, để có thể vào lúc Sáng thế chủ tới thế gian mà đồng hóa Đại Pháp cùng Sáng thế chủ quay về thiên thượng. Tuy nhiên do pháp lý tương sinh tương khắc của vũ trụ cũ, thiện ác đồng tại, trong khi an bài nhân loại ở Tam giới đắc Pháp cũng đồng thời an bài các loại khảo nghiệm khi người ta đắc Pháp. Làm bại hoại đạo đức nhân loại, làm bại hoại chính tín của nhân loại đối với Thần, đây chính là an bài của ma. Bởi vì ma cho rằng con người chỉ có thể trải qua khảo nghiệm lớn như vậy mới xứng đắc được Pháp lớn thế này, mới xứng tiến nhập vào vũ trụ mới tốt đẹp vô tỷ.

Hiện nay chính là thời khắc vũ trụ cũ thay thế vũ trụ mới, trong tôn giáo giảng rằng đây là thời kỳ mạt pháp mạt kiếp. Vào thời kỳ này, vạn ma xuất thế, con cháu của ma chuyển sinh vào trong các ngành nghề ở nhân loại, làm bại hoại đạo đức nhân loại. Chúng còn chuyển sinh vào trong các tôn giáo, phá hoại giới luật của Thần Phật, làm những chuyện thương thiên hại lý và bại hoại đạo đức nhân loại, từ trong nội bộ tôn giáo mà làm bại hoại tôn giáo, làm bại hoại chính tín của con người đối với Thần Phật.

Thuận theo loại thiên tượng này, sự xuất hiện của thuyết tiến hóa chính là nhằm mục đích làm bại hoại đạo đức nhân loại, đồng thời căn bản làm bại hoại chính tín của nhân loại đối với Thần. Darwin đã từng nói: “Một con lợn trưởng thành còn trông giống người hơn bất cứ một bào thai người nào”, thuyết tiến hóa khiến con người tin rằng bản thân con người được tiến hóa từ động vật chứ không phải do Thần tạo ra, do đó con người có thể không cần chịu trách nhiệm về những hành vi vô đạo đức của mình, thậm chí coi đạo đức giống như sự trói buộc, đề xướng việc tùy ý làm những gì mình thích. Tôn chỉ của thuyết tiến hóa là “Chọn lọc tự nhiên, thích nghi để sinh tồn”, theo tôn chỉ này, người ta có thể vì lợi ích của mình mà không quan tâm tới người khác, thậm chí làm hại người khác, không do dự đẩy người khác vào chỗ chết.

Khoa học hiện đại chọn thuyết tiến hóa làm lý luận về nguồn gốc của nhân loại, phủ nhận sự tồn tại của Thần, tương đương với việc làm bại hoại chính tín của nhân loại đối với Thần từ căn bản, khiến con người càng ngày càng xa rời Thần. Đạo đức nhân loại không ngừng tha hóa, khiến con người rơi vào vực sâu tai họa.

Sự tuyên truyền thù hận và bức hại tàn khốc của Trung Cộng đối với Pháp Luân Đại Pháp là khảo nghiệm lớn nhất, trực tiếp nhất và tà ác nhất đối với nhân loại, để xem trong hoàn cảnh ấy con người có thể đắc Pháp đắc độ hay không. Trung Cộng tập hợp toàn bộ lực lượng tà ác khắp nơi, lợi dụng cả bộ máy quốc gia vu khống, phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp – bộ Đại Pháp căn bản sáng tạo vũ trụ tương lai, phỉ báng Sư phụ Lý Hồng Chí – nhà sáng lập Pháp Luân Công, bức hại tàn khốc các học viên Pháp Luân Công, bức bách họ lưu lạc khắp nơi, vợ chồng con cái ly tán, nhà tan cửa nát. Họ bị giam cầm, bị cải tạo lao động, bị kết án, thậm chí bị mổ cướp nội tạng sống bán kiếm lời. Sự tuyên truyền thù hận, giả dối, vu khống, phỉ báng của ma quỷ chính là muốn tiêu diệt sự ủng hộ và thiện niệm trong tâm mọi người, khiến con người không cách nào nhận thức được Đại Pháp căn bản cứu độ vũ trụ, khiến con người mất đi cơ hội được cứu độ tại thời khắc lịch sử vũ trụ canh tân, khiến cho ức vạn năm chờ đợi của chúng sinh vũ trụ trở thành vô ích.

Trong Thánh Kinh có rất nhiều đoạn nói về ngày phán xét, trong Thánh Kinh phúc âm Matthew có nói chi tiết về ngày phán xét đó. Những người bị “vị vương” nguyền rằng “bước vào ngọn lửa vĩnh hằng mà ma quỷ và sứ giả của chúng chuẩn bị cho”, là những “người nhỏ bé nhất trong các anh em của ta”, người mà không được ăn, không được uống, không chỗ nương thân, không có cái mặc, chịu bệnh tật, bị nhốt vào ngục không ai giúp đỡ, không ai đồng cảm. Ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công phải chịu sự bức hại tàn khốc còn hơn thế nữa. Nếu như các học viên Pháp Luân Công chính là “người nhỏ nhất trong các anh em của ta” được nói đến trong Thánh Kinh Matthew, nếu cuộc bức hại Pháp Luân Công chính là một bài kiểm tra về đạo đức lương tri của mỗi người để từ đó phán xét xem người ấy được lên thiên đường hay xuống địa ngục, vậy thì câu trả lời trong sâu thẳm nội tâm chúng ta là gì? Nếu như chúng ta vì bị lừa gạt bởi tuyên truyền thù hận của Trung Cộng mà tỏ ra lạnh lùng, vô tâm trước cuộc bức hại tàn khốc đối với các học viên Pháp Luân Công, thì mong bạn hãy nhanh chóng tìm hiểu sự thực về Pháp Luân Công. Đừng để những tuyên truyền phỉ báng giả dối của ma quỷ hủy mất lương tri của bạn, hủy mất cơ duyên quay về thiên thượng của bạn tại thời khắc lịch sử vũ trụ canh tân, khiến bạn uổng phí nghìn vạn năm chờ đợi.

Thần sẽ xuất hiện trong xã hội nhân loại [một cách] giống như con người, giảng ra đều lại là chân lý. Chính là xem ranh giới đạo đức người ta, xem quan niệm đạo đức của người ấy còn có thể nhận thức Ông hay không, còn có thể chấp nhận quy phạm đạo đức căn bản mà vũ trụ này quy định cho nhân loại, cũng chính là tiêu chuẩn đạo đức cuối cùng sẽ quyết định xem người ta còn nhận thức được Pháp đang đến cứu chúng sinh hay không. Nhận thức được, thì chư vị được đắc độ, đắc cứu.[8]

Nếu như chúng ta đều đến từ những thiên thể xa xôi, bản thân có liên hệ với vô lượng chúng sinh, thì liệu tại thời khắc lịch sử vũ trụ canh tân này, bạn có thể nghe thấy tiếng gọi tên bạn từ nơi sâu thẳm của đại khung xa xôi, cảm nhận được sự tha thiết trông mong của vô lượng chúng sinh trong thiên quốc của bạn không?

Ghi chú

Loạt bài này có nhiều chỗ trích dẫn nội dung trong các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí, hoàn toàn dựa trên lý giải một chiều và hạn chế của cá nhân tác giả, do đó khi trích dẫn khó tránh khỏi đoạn chương thủ nghĩa. Nguyên tác các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí có nội hàm thâm sâu và rộng lớn, các độc giả quan tâm xin hãy đọc các bài giảng Pháp nguyên văn của Sư phụ Lý Hồng Chí được đăng tải miễn phí tại trang web: http://phapluan.org.

Xem tiếp Phần 5

[2] Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996]

[3] Pháp Luân Công

[4] Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2001]

[5] Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004

[6] Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002]

[7] Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân

[8] Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/152137