«Lưu Bá Ôn bia ký» — Lời cảnh tỉnh về đại kiếp thời mạt pháp

Tác giả: Thần Bình chỉnh lý

[Chanhkien.org] Lưu Cơ, người đời gọi là Lưu Bá Ôn, từng phụ tá Chu Nguyên Chương giành lấy thiên hạ, kiến lập triều Minh, là Tể tướng khai quốc triều Minh. Ông tính tình khoáng đạt chính trực, liêm khiết phụng sự việc công, không chỉ là một vị tướng trong triều, mà còn là một cao nhân đắc Đạo, đã vì hậu thế mà lưu lại rất nhiều dự ngôn, bao gồm dự ngôn «Thiêu Bính Ca» được nhiều người biết. Dự ngôn của ông được người đời sau nghiệm chứng, mãi cho đến tận hiện tại, miễn là sự tình đã phát sinh thì đều vô cùng chuẩn xác. Dự ngôn của Lưu Bá Ôn trên bia đá tại núi Thái Bạch, tỉnh Thiểm Tây là do một trận địa chấn mà lộ ra ngoài, nói với người ta cảnh tượng đáng sợ về những sự việc có liên quan đến đại kiếp nạn thời mạt kiếp.

Phật Thích Ca Mâu Ni lúc còn tại thế 2.500 năm trước đây đã từng dự ngôn rằng Pháp của Ngài chỉ có thể truyền được 500 năm, 500 sau là thời kỳ mạt pháp; thời kỳ mạt pháp là do nhân tâm bại hoại, Pháp của Ngài không thể độ nhân được nữa. 500 năm mà Phật Thích Ca Mâu Ni giảng nay đã quá 2.000 năm rồi, hiện tại đã là thời kỳ mạt pháp của mạt pháp rồi. Tiên tri của nhiều dân tộc trên thế giới đều đề cập đến kỳ cuối thời mạt pháp, vào lúc giao thời giữa thế kỷ 20 và 21, nhân loại sẽ xuất hiện một trận đại kiếp nạn, đào thải rất nhiều người, chỉ lưu lại một số ít người. Trong dự ngôn trên bia đá tại núi Thái Bạch, Lưu Bá Ôn đã thấy được đại kiếp nạn sẽ phát sinh trong tương lai, đồng thời khuyên bảo thế nhân phải thoát hiểm như thế nào. Thiên cơ đã hiển lộ, chỉ còn xem người đời đối đãi như thế nào mà thôi.

Hiện tại xin thử giải như sau:

“Thiên có nhãn, Địa có nhãn, Người người cũng có một đôi nhãn.
Thiên cũng lật, Địa cũng lật, Tiêu dao tự lại lạc vô biên.”

Giải: Đạo Trời rõ ràng, sự phát triển của lịch sử nhân loại từ trước đến nay vẫn chiểu theo quy luật diễn hóa của vũ trụ mà diễn biến, chứ không hề theo ý chí của người ta mà thay đổi, hành vi của nhân loại không thể vượt qua sự phán xét của Pháp lý vũ trụ (“Thiên có nhãn, Địa có nhãn”). Do đó ai ai cũng cần phải theo tiêu chuẩn Thiện-ác của Pháp lý vũ trụ mà ước thúc chính mình, vốn có một đôi mắt để phân biệt Thiện-ác. Đặc tính tối căn bản của vũ trụ —”Chân, Thiện, Nhẫn”—  là Pháp lý tối cao của vũ trụ, tức Đại Pháp vũ trụ. Nhân loại hiện nay đạo đức trượt xuống hàng ngày, tất sẽ phát sinh biến hóa đảo Trời lật Đất, chỉ có thuận theo đặc tính “Chân, Thiện, Nhẫn” của vũ trụ, thì mới có thể “Tiêu dao tự tại lạc vô biên”.

“Kẻ nghèo một vạn lưu một ngàn, Kẻ giàu một vạn lưu hai ba.
Giàu nghèo nếu không hồi tâm chuyển, Nhìn xem ngày chết ở nhãn tiền.”

Giải: Trường đại kiếp nạn thời mạt pháp này, chủ yếu là xuất hiện đại ôn dịch. Trong trận đại ôn dịch này, trong một vạn người nghèo thì chết mất 9.000 người, lưu lại 1.000 người; còn trong một vạn người giàu thì chỉ lưu lại được 2, 3 người. Dự ngôn nổi tiếng Hàn Quốc «Cách Am Di Lục» từ thế kỷ 16 cũng nói rằng vào thời mạt pháp nếu nhân loại không tỉnh ngộ, thì sẽ bị hủy diệt trong “quái tật” (căn bệnh lạ), “mười hộ khó còn một”, quả là trùng hợp. Kẻ nghèo ở đây là chỉ người bình dân, bao quát cả các đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ); kẻ giàu là chỉ quan to và quý nhân. Theo báo cáo điều tra cơ cấu nhà nước, tại Trung Quốc đa số hộ giàu đều thuộc gia đình quan chức, họ là những người được hưởng lợi ích từ chế độ ĐCSTQ. Còn có những người là tham quan ô lại trong ĐCSTQ, đương nhiên càng khó thoát khỏi kiếp nạn này. Tuy nhiên vô luận là giàu hay nghèo, chỉ cần “hồi tâm chuyển” ý, bỏ ác theo Thiện, là có thể được đắc cứu, còn nếu không thì chính là “Nhìn xem ngày chết ở nhãn tiền”. Cứu cánh là điều gì, “hồi tâm chuyển” là có ý gì đây? Chuyển như thế nào?

Trung Quốc từng trải qua nền văn minh huy hoàng bậc nhất trong lịch sử nhân loại, tuy nhiên trong 50 năm dưới sự thống trị của ĐCSTQ, dân tộc Trung Hoa phải đối mặt với một đại tai nạn. Trên mảnh đất Trung Hoa đại địa, ĐCSTQ hành ác trong vòng nửa thế kỷ, tàn sát hơn 80 triệu đồng bào, hủy diệt văn hóa Trung Hoa gần như không còn, phỉ báng Thần Phật, đấu Trời đấu Đất, vô pháp vô thiên, phá hoại đạo đức lương tri của nhân loại, tàn phá hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại, tiêu tốn 1/4 quốc lực để tiến hành cuộc bức hại mang tính diệt chủng đối với quần thể tu luyện Pháp Luân Công theo “Chân, Thiện, Nhẫn”, làm những việc tà ác nhất chưa từng có trên quả đất, như mổ cắp nội tạng từ học viên Pháp Luân Công còn sống rồi đem bán kiếm lời, v.v. ĐCSTQ tà ác hoàn toàn là tà linh phản vũ trụ, phản nhân loại; giới tu luyện có công phu chân chính đều biết rằng ĐCSTQ có biểu hiện tại không gian khác là một con ác long. Trong «Khải Huyền – Thánh Kinh» miêu tả ĐCSTQ là một con rồng đỏ, gọi nó là ma quỷ, là sa-tăng. “Con thú bắt ép người của nó, bất luận lớn hay nhỏ, giàu hay nghèo, bần tiện hay phú quý, để ấn ký lên trán và tay phải của họ cái dấu“, điều này là gì? Lúc gia nhập ĐCSTQ (đoàn thanh niên và đội thiếu niên cũng thế), họ phải giơ cánh tay phải lên để phát lời thề độc: nguyện đem cả mạng sống giao cấp cho ĐCSTQ. «Khải Huyền – Thánh Kinh» nói, tất cả những ai thờ phụng con thú hoặc bị nó ấn ký cuối cùng đều sẽ phải bị Thượng Đế thẩm phán, uống rượu thịnh nộ của Đức Chúa Trời, rơi vào một nơi muôn kiếp không trở lại, vĩnh viễn trầm luân trong Địa ngục. ĐCSTQ tà ác chính là đối tượng cần bị tiêu diệt của thiên thượng! Vào lúc Trời diệt ĐCSTQ, cũng tiêu diệt tất cả tổ chức tà ác và từng phần tử bị ấn ký của tổ chức. Bạn không thoái xuất khỏi tổ chức đó, một mực không thoái, thì sẽ bị đào thải cùng với nó, trả nợ cùng với nó. Tuyệt đại bộ phận người Trung Quốc vì sinh tồn và lợi ích nên đã từng gia nhập đảng, đoàn, đội; bởi vì quanh năm suốt tháng bị những tuyên truyền độc hại của nó đánh lừa, nên đã nghĩ xấu về Đại Pháp “Chân, Thiện, Nhẫn” của vũ trụ, trong tâm đầy thù hằn, ấy chính là phạm tội vì phản đối Đại Pháp vũ trụ (trong một dự ngôn khác, Lưu Bá Ôn nói rằng các vị Phật, Đạo, Thần khắp Trời đều cần đồng hóa với Đại Pháp, nếu không sẽ “khó thoát kiếp này, bị tước quả vị”. Như vậy có thể thấy được thế nhân phản đối Đại Pháp thì tội nghiệp nặng như thế nào). Chính vì thế toàn thể bách tính đều bị Trời khiển trách.

Hồi chuyển như thế nào? Đương nhiên là thuận theo đặc tính “Chân, Thiện, Nhẫn” của vũ trụ, thiện đãi Đại Pháp, thiện đãi học viên Pháp Luân Công, những người tu luyện “Chân, Thiện, Nhẫn”. Một cá nhân cho dù là kẻ nghèo đi chăng nữa, chỉ cần phỉ báng Đại Pháp, thì chính là đứng về phía ĐCSTQ tà ác phản nhân loại, nhất định nằm trong 90% bị đào thải. Còn kẻ giàu phản đối Pháp Luân Công, vì muốn bảo vệ địa vị và lợi ích của mình, trong tâm thù hận Đại Pháp hoặc phỉ báng Đại Pháp, thì nhất định nằm trong 99,9% bị đào thải. Tuy nhiên, những người này nếu có thể “hồi tâm chuyển” ý, cải biến thái độ đối với Đại Pháp, ra sức giúp đỡ Đại Pháp, thì sẽ may mắn được tồn tại trong đại kiếp nạn này. Đương nhiên, nghĩ đến “hồi tâm chuyển ý”, thì đầu tiên phải loại bỏ ấn ký của con thú đã, hướng về Thần thanh minh thoái xuất khỏi hết thảy tổ chức của ĐCSTQ, hoàn toàn thoát ly khỏi nó, ấy mới là “hồi tâm chuyển ý” chân chính. Còn nếu dấu vết con thú không tống khứ đi, con quỷ đỏ sẽ vĩnh viễn khống chế bạn, tận đến khi nó diệt vong, lúc ấy bạn cũng đi theo cùng với nó.

“Bình địa không có ngũ cốc trồng, Cẩn phòng tứ phương tuyệt khói người.
Nếu hỏi ôn dịch thời nào hiện, Nên xem giữa cửu Đông tháng Mười.”

Giải: Đại ôn dịch sẽ bùng phát vào tháng 9, tháng 10 (Âm lịch) một năm nào đó. Kết quả chính là “Bình địa không có ngũ cốc trồng, Cẩn phòng tứ phương tuyệt khói người”.

“Người làm việc thiện thì được thấy, Kẻ làm việc ác không được xem.
Trên đời có người hành Đại Thiện, Lây bởi kiếp này thật không đáng.”

Giải: Trận kiếp nạn này khí thế hung dữ, “kẻ làm việc ác” e rằng lúc này hối hận thì đã quá muộn rồi, lập tức bị đào thải. Còn “người hành Đại Thiện” có thể chứng kiến hết thảy. Đây là thời mạt pháp loạn thế, mà lại có người “hành Đại Thiện”, thì chỉ có thể là học viên Pháp Luân Công. Họ vì sự bình an của mọi người mà truyền rộng «Cửu Bình», giảng rõ chân tướng, có người vì thế mà bị ĐCSTQ tà ác bắt giữ phi pháp, bị bỏ tù, thậm chí bị bức hại đến chết. Họ không hề muốn gì từ các bạn, chỉ mong các bạn rời xa nguy hiểm. Có người vì danh lợi mà hùa theo ĐCSTQ, lại bị văn hóa đảng mê hoặc mà cự tuyệt chân tướng từ học viên Pháp Luân Công, không muốn thoát ly khỏi ĐCSTQ tà ác, không chịu chùi sạch ấn ký của con thú, thì khó mà thoát khỏi kiếp nạn này.

“Còn có mười sầu ở trước mắt.
Nhất sầu thiên hạ loạn khắp nơi, Nhị sầu Đông Tây người đói chết,
Tam sầu hồ rộng gặp đại nạn, Tứ sầu các tỉnh khởi lang khói,
Ngũ sầu nhân dân không yên ổn, Lục sầu mùa Đông giữa tháng Chín tháng Mười,
Thất sầu có cơm không người ăn, Bát sầu có người không áo mặc,
Cửu sầu thi thể không người liệm, Thập sầu khó qua năm Heo Chuột.”

Giải: Trận kiếp nạn này còn khiến người ta gặp 10 việc sầu lớn: thiên hạ đại loạn, mất mùa, “hồ rộng gặp đại nạn” (khả năng chỉ thủy tai, hoặc vỡ đập thủy điện), các tỉnh khả năng đều gặp sự loạn, bách tính kinh hoàng không chịu nổi, còn có đại ôn dịch phát sinh vào tháng 9 tháng 10, ôn dịch khiến người chết nhiều đến mức “có cơm không người ăn”, “thi thể không người liệm”. “Năm Heo Chuột” là năm 2007 và 2008.

Dự ngôn «Cách Am Di Lục» của Hàn Quốc khi miêu tả đại kiếp nạn này nói: “Thây chất như núi bệnh độc tử”; “Thiên sơn lục giác chim bay tuyệt, Tám người vạn lối người tích diệt”. Trong «Kim Lăng tháp bi văn», Lưu Bá Ôn đã đề cập đến cảnh tượng trận đại ôn dịch này từ một góc độ khác: “Phụ mẫu tử, khó mai táng; Cha mẹ tử, con cháu vác; Vạn vật cùng chịu kiếp, Sâu kiến cũng tai ương”.

“Nếu được qua khỏi đại kiếp Niên, Mới tính là thế gian bất lão tiên.
Cho dù là thiết La Hán làm bằng đồng, Khó qua ngày mười ba tháng Bảy.
Cho dù bạn là Kim Cang thiết La Hán, Trừ phi thiện mới được bảo toàn.
Cẩn phòng người người gian nan qua, Giữ qua tới ngày năm Rồng Rắn.”

Giải: Cho dù bạn là thế gian phàm nhân hay Kim Cang La Hán, chỉ có tự mình thu xếp, làm theo Chân Thiện, qua ngày 13 tháng 7 một năm nào đó, tới “năm Rồng Rắn” (năm 2012 và 2013), thì mới chân chính thoát khỏi nạn này. Vì sao qua “năm Rồng Rắn” thì mới chân chính thoát khỏi nạn này? Ở đây dự ngôn của Lưu Bá Ôn và tiên đoán của người Maya 1.000 năm trước không hẹn mà trùng. Theo «Tiên tri của người Maya», người Maya cổ đại, dựa trên tính toán lịch pháp chính xác đến kinh người, đã dự đoán Thái Dương Hệ sẽ đi vào “đại chu kỳ” của Hệ Ngân Hà kéo dài 5.125 năm (từ năm 3112 TCN đến năm 2012 SCN, ngày Đông chí). Khi ấy Mặt trời cùng Hoàng đạo (Ecliptic) và Xích đạo (Equator) của Hệ Ngân Hà sẽ hình thành một điểm giao thoa hoàn toàn trùng khớp lên nhau, sau đó Địa cầu sẽ vượt khỏi phạm vi xạ tuyến của Hệ Ngân Hà để tiến nhập vào một giai đoạn mới “đồng bộ với Hệ Ngân Hà”, nhân loại sẽ tiến nhập vào một thời kỳ văn minh mới không quan hệ gì với nền văn minh hiện thời. Từ năm 1992 đến năm 2012 chính là chu kỳ diễn hóa cuối cùng của “đại chu kỳ”, người Maya gọi là “thời kỳ canh tân của Địa cầu”. Trong 20 năm canh tân Địa cầu này, Địa cầu sẽ được tịnh hóa, nhân tâm cũng được tịnh hóa, vật chất xấu hoàn toàn bị đào thải bỏ rớt đi, sự tốt đẹp và sức sống sẽ lại đến cùng “sự đồng bộ” với Hệ Ngân Hà. Từ đó có thể thấy đại kiếp nạn này chỉ là khởi đầu của sự tịnh hóa toàn diện Địa cầu, ví như nói bạn không phản đối Đại Pháp vũ trụ, lại thoát ly khỏi ĐCSTQ tà ác, xóa đi dấu vết con thú trên thân thể, thì sẽ may mắn được tồn tại giữa trận đại kiếp nạn này.

“Trẻ nhỏ giống như Chu Hồng Võ,
Tứ Xuyên còn khổ hơn Hán Trung.
Mãnh sư gầm như Lôi, Hơn hẳn trăm cọp hung.
Tê giác hiện ra đuôi, Bình địa gặp mãnh nhược.”

Giải: Khả năng là chỉ lúc Trời diệt ĐCSTQ, tại Trung Quốc xuất hiện một nhân vật lãnh đạo mới (có thể mang họ Chu); người này như được Thần bang trợ, thế như mãnh sư, chiến thắng thế lực cũ tà ác, quản lý thiên hạ. Vào lúc này, Trời Đất còn xuất hiện dị tượng.

“Nếu hỏi năm thái bình, Dựng cầu nghênh tân chủ.
Thượng Nguyên Giáp Tử đến, Người người cười ha ha.
Hỏi bạn cười cái gì? Nghênh tiếp tân địa chủ.
Trên quản tam xích nhật, Tối không nạn trộm cướp.
Tuy là mưu vì chủ, Chủ ngồi trung ương Thổ.
Nhân dân gọi Chân Chủ.”

Giải: Đây là những sự tình phát sinh sau đại kiếp nạn. Đại kiếp nạn này quyết không phải là “ngày tận thế”, Địa cầu hủy diệt, mà là sau đó nhân loại nghênh đón thái bình thịnh thế, bắt đầu lịch sử mới của tân kỷ nguyên, ấy chính là “Thượng Nguyên Giáp Tử”. Nhân dân từ nội tâm tán tụng vị Giác Giả cứu độ họ là “Chân Chủ”.

“Tiền bạc là vật bảo, Nhìn thấu dùng không được.
Quả thực là vật bảo, Lòng đất nứt không đảo.
Bảy người một đường tẩu, Dẫn dụ đã vào khẩu.
Ba chấm cộng một câu, Bát Vương nhị thập khẩu.”

Giải: Dự ngôn đến đây rất mập mờ, bởi vì ngoài ý nghĩa bề mặt ra thì còn ẩn tàng một tầng ý nữa. Ở đây chủ yếu là phá giải “câu đố chữ” ẩn bên trong, phá giải “câu đố chữ” của dự ngôn cổ đại thì phải dùng phồn thể.

Tiền bạc là vật bảo, Nhìn thấu dùng không được. Quả thực là vật bảo, Lòng đất nứt không đảo“: là chỉ chữ “Sư” và chữ “Lý”. “Tiền bạc” là “tệ” (币), tức nửa bên phải của chữ “Sư” (師); chữ “phá” (破) trong “khán phá” (nghĩa là “nhìn thấu”) có nửa bên trái của chữ “Sư” (師); hai nửa trái phải hợp lại tạo thành một chữ “Sư” (師). Tiếp đến “Quả thực là vật bảo”, đối ứng với câu trước “Tiền bạc là vật bảo” hàm ý chữ “tệ” (币); “lòng đất nứt không đảo”, ám chỉ nửa bộ phận của chữ “垖”; hai nửa trái phải hợp nhất lại vẫn là chữ “Sư” (師). Quan trọng hơn, “Quả thực là vật bảo” ở đây chỉ vị Sư phụ mang họ “Lý”, bởi vì “quả” (果) ở đây là con của cây, tức “mộc chi tử”, chữ “Mộc” (木) đặt trên chữ “Tử” (子) chính là chữ “Lý” (李). Đoạn này rõ ràng minh thị vị Chân Chủ chính là “Lý Sư”, cụ thể là chỉ ai thì mọi người đều biết rồi.

Bảy người một đường tẩu, Dẫn dụ đã vào khẩu“: chính là chữ “Chân” (眞), viết theo tả pháp cổ đại. Chữ “Chân (眞) có thượng bộ là chữ “thất” (七), nghĩa là “bảy”; hạ bộ là do “nhân” (人) và “nhất” (一) tổ hợp mà thành, nghĩa là “một đường chạy”; đem phần “cung” (弓) của chữ “dẫn” (引) xếp đan xen vào chữ “khẩu” (口) thì tạo thành chữ “mục” (目), đây chính là phần giữa của chữ “Chân” (眞).

Ba chấm cộng một câu“: chính là chữ “Nhẫn” (忍). Trong ba chấm này, đem một chấm đan vào bộ “đao” (刀) ở nửa trên của chữ “câu” (勾) tạo thành chữ “nhẫn” (刃); rồi lại đem hai chấm đặt lên nửa dưới “厶” của chữ “câu” (勾) tạo thành chữ “tâm” (心); chữ “nhẫn” (刃) đặt trên chữ “tâm” (心) chính là chữ “Nhẫn” (忍).

Bát Vương nhị thập khẩu“: chính là chữ “Thiện” (善). Chữ “Thiện” (善) từ trên xuống dưới là do “bát” (八) (lật ngược), “Vương” (王), “niệm” (廿) (nghĩa là 20), và “khẩu” (口) tổ hợp thành.

Bảy người một đường tẩu, Dẫn dụ đã vào khẩu. Ba chấm cộng một câu, Bát Vương nhị thập khẩu“, liên kết lại tạo thành “Chân, Thiện, Nhẫn” (眞善忍). Cổ nhân tả thi văn rất coi trọng vận luật, đem câu trên và câu dưới hợp lại thì tự nhiên gián cách được khai mở.

“Người người đều hỷ cười, Ai ai cũng bình an.
Người người đều khả quan, Ai ai cũng khả truyền.
Có người đem tặng ấn, Chớ có lấy kim tiền.
Người hành thiện được bảo, Kẻ hành ác khó đào.
Kính trọng Trời Đất thần linh phụ mẫu, Quý tiếc giấy chữ ngũ cốc.
Xin hãy nhớ lấy.”

Giải: Ngay khi Chính Pháp tiến tới nhân gian thì Địa cầu bắt đầu tịnh hóa toàn diện. Chỉ có phù hợp với đặc tính vũ trụ “Chân, Thiện, Nhẫn” thì mới có thể tiến nhập vị lai. Lúc này người người đều học Đại Pháp, ai ai cũng truyền tụng Pháp Luân Công.

Từ sáu trăm năm trước, Lưu Bá Ôn đã có cảnh báo với thế nhân về trận đại kiếp nạn này. Điều kỳ lạ là, dự ngôn này được ẩn kỹ trong mấy trăm năm rồi đột nhiên lộ ra cho thế gian nhờ một trận địa chấn, cũng tương tự với “tàng tự thạch” có niên đại 200 triệu năm tuổi vô tình được tìm thấy tại huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu năm 2002, trên đó ghi sáu chữ lớn “Trung Quốc Cộng sản đảng vong“, rồi dự ngôn của người Maya về “Địa cầu canh tân” bắt đầu vào năm 1992 — năm Pháp Luân Đại Pháp được truyền xuất v.v. Hết thảy đều không phải là ngẫu nhiên, đều là Thiên Ý, là Thần cảnh tỉnh con người, từ bi đối với con người. Đồng thời Thần cũng an bài những người “hành Đại Thiện” cứu độ con người tại thế gian. Thời gian quả thực rất hữu hạn, để trân quý sinh mệnh mình, xin các bạn đừng cự tuyệt những người “hành Đại Thiện” — các học viên Pháp Luân Công mang đến chân tướng cho các bạn, xin đừng phản đối Đại Pháp “Chân, Thiện, Nhẫn” của vũ trụ, mau chóng thoát ly khỏi ĐCSTQ tà ác, xóa bỏ dấu vết con thú. Chớ đi theo “kẻ hành ác” không còn tính người, nếu không Thần cũng không cứu được các bạn đâu! Cơ duyên chỉ chớp mắt là trôi qua, đến khi chân tướng đại hiển mới hối hận thì đã muộn rồi! Cũng có người vì thụ nhận độc hại từ “thuyết vô thần” của văn hóa đảng trong một thời gian dài, nên hoàn toàn không tin sự việc như vậy là có thực, tìm mọi cách để chỉ trích những người “hành Đại Thiện”, thậm chí lấy oán báo ân, đi theo ĐCSTQ làm điều ác, ‘trợ Trụ vi ngược’, v.v. Tất nhiên Thần là từ bi với người, cứu độ người, nhưng tuyệt không phải là vì nhàn rỗi không có việc gì nên mới phải cứu người, với những ai không muốn được đắc cứu, thì ấy là Thần không cứu được.

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/zj/articles/2007/5/5/43675.html